Hiển thị các bài đăng có nhãn dân chủ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn dân chủ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

Đuổi mẹ nó đi


Sông Tô Lịch đầy cứt, nhưng mà ngon đối với bọn làm cải tạo, nạo vét.

JVE hay JEBO cũng chỉ là 1 bọn với nhau. Cty thì bé như cái lỗ đít, nghề chính là xạo lồn để đi bán mấy cái máy sục khí hư - gọi hoa mỹ là máy nano công nghệ Nhật. Máy này chúng đặt dưới đáy ao tù, sông thối, rồi quảng cáo là cứt bị phân hủy hết, nước trong như nước phở gà phố cổ, tắm rửa, nấu ăn ngọt lừ chất đạm.

Và sông thối Tô lịch là mục tiêu kiếm ăn của bọn này. Nghĩ xem bán cả đống máy sục khí hư để ném xuống sông Tô thì tiền chúng thu về nhiều đến mức nào? Thậm chí còn xạo lồn free 100%. Địt mẹ bọn ngu học cứ nghe cái gì miễn phí là sướng cuồng lên, có ccc. Đó là đề xuất BOT thôi, lúc đầu nó bỏ tiền làm, sau này nó sẽ đc quản lý cả con sông. Khi ấy các anh có ỉa 1 cục cứt, các chị có đái ri rỉ vài giọt, xả trôi ra sông Tô lập tức sẽ bị nó đè ra thu tiền phí ngay.

Cơ mà việc kinh doanh, bán hàng đấy là quyền của nó. Nhưng cái cách để nó đạt mục đích là mất dậy. Làm nhà đầu tư, thì đầu tiên phải có năng lực và thứ 2 phải biết điều. Chứ cái loại khố rách, năng lực không có, định mượn cái mác Nhật cùng mấy trò hội đồng bẩn thỉu của kền kền, vừa đòi trúng thầu lại vừa đòi triệt hạ cả thị trưởng được ư?

Có thằng nó vào nhà xin anh bát cơm, nó lại chửi anh đéo ra thể thống gì. Vậy thì phải đấm cho 1 trận, rồi đuổi mẹ nó đi chứ lỵ.

Sau tuyệt thực đểu, Nguyễn Văn Hóa lại kêu gọi dân biểu Hoa Kỳ bảo trợ

by Đắc Chí

Sau những lần lu loa lên rằng “bị ngược đãi trong trại giam”, “đang tuyệt thực” tỏ ra không mấy hiệu quả, mới đây Nguyễn Văn Hóa và người nhà lại giở chiêu trò mới.

RFA cho biết, thân nhân của Nguyễn Văn Hóa, đối tượng đang phải thụ án 7 năm tù tại trại An Điềm, tỉnh Quảng Nam vừa công khai văn bản gửi cho Dân biểu Alan Lowenthal của Hoa Kỳ nhờ bảo trợ cho tù nhân này.

Vào tối ngày 10/12/2019, bà Nguyễn Thị Huệ, chị của Nguyễn Văn Hóa, cho Đài Á Châu Tự Do biết về thông tin liên quan như sau:

“Hiện tại Hóa đang trong trại giam, mình cũng không biết chuyện gì có thể xảy ra, nên trước mắt mình làm đơn xin này cho Hóa, để có sự an toàn hơn, lo lắng hơn. Nguyện vọng này thì gia đình cũng như em Hóa rất là mong muốn. Mong có tổ chức nước ngoài đứng ra giúp đỡ và bảo trợ cho Hóa trong thời gian còn lại trong trại giam.”

Nhưng kêu gọi là một chuyện, còn có giúp đỡ và bảo trợ được cho Nguyễn Văn Hóa hay không là một chuyện hoàn toàn khác.

Nghị quyết về nguyên tắc “không can thiệp vào công việc nội bộ” đã được Liên Hợp quốc thông qua năm 1965 với “tuyên bố cấm can thiệp vào công việc nội bộ, bảo vệ độc lập, chủ quyền của các quốc gia”. Theo đó, công việc nội bộ của mỗi quốc gia là công việc nằm trong thẩm quyền giải quyết của mỗi quốc gia độc lập xuất phát từ chủ quyền của mình, đó là quyền tối thượng của quốc gia trong phạm vi lãnh thổ của mình, quyền độc lập trong quan hệ quốc tế…

Hoạt động khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử tội phạm nói chung, tội xâm phạm an ninh quốc gia nói riêng ở Việt Nam là do cơ quan tố tụng hình sự tiến hành theo quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự và Bộ luật Hình sự Việt Nam mà không một cá nhân, tổ chức trong nước, ngoài nước hay một quốc gia khác có thể can thiệp.

Vậy, một vị Dân biểu của Hoa Kỳ như là Alan Lowenthal lấy tư cách gì để bảo trợ và giúp đỡ cho một tên tội phạm như Nguyễn Văn Hóa, hay đây là hành động trắng trợn can thiệp nội bộ Việt Nam?.

Đáng chú ý là, trong số những người từng được Dân biểu Alan Lowenthal tuyên bố đứng ra “bảo trợ” đều không thấy bóng dáng dân nghèo hay người có hoàn cảnh khó khăn, mà toàn là người có hành vi vi phạm pháp luật Việt Nam, đã bị tòa án nhân dân xử phạt. Dư luận từng nhiều lần vạch rõ việc Dân biểu Alan Lowenthal nhận “bảo trợ” như vậy chủ yếu vì lá phiếu cử tri. Đáng nói ở đây là trong khi ve vãn kiếm phiếu của cử tri bằng việc đứng ra “bảo trợ” mấy người vi phạm pháp luật Việt Nam, vị dân biểu này thường ra tuyên bố, lời kêu gọi, tổ chức điều trần… để tán dương, ca ngợi hành vi vi phạm pháp luật rồi vu cáo, vu khống Nhà nước Việt Nam, đưa ra đòi hỏi rất phi lý, vô lý, đi ngược nguyên tắc tôn trọng và không can thiệp công việc nội bộ của Việt Nam.

Nguyễn Văn Hóa là ai?

Nguyễn Văn Hóa sinh năm 1995, trú tại xã Kỳ Khang, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Nguyễn Văn Hóa bị bắt vào ngày 11/1/2017, sau đó bị Tòa án tuyên phạt 7 năm tù giam về tội “Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

Theo cáo trạng: “từ năm 2013, Nguyễn Văn Hóa đã lập trang Facebook “Nguyễn Văn Hóa (Maria Luygonjaga) để chia sẻ, phát tán các bài viết, video, hình ảnh có nội dung kích động, xuyên tạc sự thật, tuyên truyền các luận điệu phản động, trái với đường lối, chủ trương của Đảng và Nhà nước.

Mục đích nhằm kích động người dân tụ tập biểu tình sau sự cố môi trường biển và tình hình lũ lụt trên địa bàn Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình.

Từ năm 2014 đến tháng 1/2015, Nguyễn Văn Hóa đã sử dụng blog “Luoishoa” để đăng tải, phát tán các tài liệu có nội dung tuyên truyền, xuyên tạc, phỉ báng chính quyền, phao tin, bịa đặt gây hoang mang trong quần chúng.

Nội dung các tài liệu này Nguyễn Văn Hóa copy, phát tán lại các bài viết của đối tượng thù địch khác; một số hình ảnh, tài liệu, video do đối tượng tự viết, tự quay phim, chụp ảnh hoặc biên tập lại với bút danh “Con kiến con” và gửi ra cho các báo, đài nước ngoài để tiếp tục phát tán.”

Hiện Nguyễn Văn Hóa đang chấp hành án phạt tù tại trại giam An Điềm, tỉnh Quảng Nam.

Họ làm hại Giáo hội, làm hại dân tộc Việt Nam

“Họ làm hại Giáo hội, làm hại dân tộc Việt Nam”

Mấy năm qua tại Việt Nam, có một hiện tượng rất bất thường là một số linh mục Công giáo có lời nói, việc làm không phù hợp với phương châm “sống tốt đời, đẹp đạo”, thậm chí là khuyến khích công dân theo Công giáo đối đầu với chính quyền. Ảnh bên là linh mục phản động Nguyễn Văn Khải.

Ðó là điều không thể chấp nhận và bị xã hội lên án. Rất nhiều người đã lên tiếng phê phán hành vi sai trái, đi ngược đạo lý này. Bài viết của Luật sư Hoàng Duy Hùng, người Mỹ gốc Việt, là một trong số những ý kiến đó. Xin giới thiệu để bạn đọc tham khảo.

Trong Tông huấn về Gia đình, Giáo hoàng Gioan Phao-lô II (1920 - 2005) khuyên răn giáo dân hãy tham gia sinh hoạt chính trị để làm tốt đời đẹp đạo, vì không thể bỏ ngỏ cho những người xấu lộng hành trong xã hội và chính quyền; tuy nhiên Ngài căn dặn các tu sĩ và giáo sĩ cần có thái độ chính trị nhưng không được làm chính trị. Ðiều đó là đúng đắn, bởi đã có nhiều thí dụ cho điều này, trong đó có trường hợp linh mục J.B Aristide (J.B A-ri-stit) ở Haiti (Ha-i-ti). J.B Aristide tu theo dòng Salesian, năm 1982 làm linh mục và coi xứ ở Port-Au-Prince (Po-tô Pranh-xơ, Haiti). Trên tòa giảng, ông mượn áo đạo nói nhân quyền nhưng động cơ chính là làm chính trị. Năm 1990, ông tranh cử và được bầu làm tổng thống. Năm 1991, quân đội đảo chính, ông bị lật đổ. Năm 1994, qua áp lực và dàn dựng từ nước ngoài, chính quyền quân sự bị lật đổ, Aristide về làm tổng thống và làm nhiều điều ông từng chống lại khi rao giảng trên tòa giảng. Haiti vẫn nghèo đói, lệ thuộc hoàn toàn vào nước ngoài. Năm 2004, quân đội lại đảo chính, ông phải lưu vong, tám năm sau mới có cơ hội quay trở về Haiti. Gương của Aristide sờ sờ ra đó mà một số linh mục ở Việt Nam vẫn bất chấp, cố tình không theo lời răn của Ðức Giáo hoàng. Họ thích đồng hóa “thái độ chính trị” với “làm chính trị”, để dùng “đạo đối đầu với đời”. Họ muốn dùng chính Giáo hội để đối đầu một mất một còn với Nhà nước nhằm mưu cầu cho mục đích riêng của mình. Họ muốn mượn đạo để tạo đời hơn là xây dựng để tốt đời đẹp đạo.

Có thể Vatican (Va-ti-can) đã nhìn thấy sự lạc hướng này của một số linh mục Việt Nam, cho nên nhân dịp Ðại hội giới trẻ Công giáo tổ chức ngày 19 và 20-11-2019 tại Phú Nhai (Giáo phận Bùi Chu), Giáo hoàng Phan-xi-cô I đã gửi một video clip giảng với nội dung “các con hãy trở về nhà, hãy trở về với gia đình”. Và Tổng Giám mục Giuse Vũ Văn Thiên đã khai triển nội dung này một cách sâu sắc. Chính Giáo hoàng Phan-xi-cô I cũng đã giảng bài này ở Thái-lan vào ngày 20-11 vừa qua. Ðây là bài giảng tinh hoa của “tốt đời đẹp đạo”, chỉ hướng để giáo dân Việt Nam ở trong nước, ngoài nước áp dụng vào cuộc sống. Rõ ràng Vatican đã chủ trương hợp tác xây dựng để cả đời và đạo song hành tiến bước có lợi cho Giáo hội và dân tộc, không chủ trương đối đầu như một số giáo sĩ lầm đường lạc lối. Vatican thấy “trong chăn có rận thì bắt rận”, chứ không như một số linh mục ở Việt Nam đang làm. Những linh mục đó là ai?

1. Linh mục Ðặng Hữu Nam: Khi xảy ra vụ việc 39 người trẻ chết ở Anh, linh mục Nam lên tòa giảng cho rằng, vì Nhà nước để cho dân đói kém nên họ phải di dân lậu, bỏ nước ra đi và chết thê thảm. Linh mục Nam giảng rằng, Nhà nước Việt Nam phải chịu trách nhiệm và kích động giáo dân cần phải có thái độ. Mexico (Mê-hi-cô) là quốc gia sát bên nước Mỹ, họ có đa đảng, hệ thống chính quyền của họ na ná hệ thống chính quyền ở Mỹ. Ấy thế mà đa đảng và dân chủ đã không mang lại giàu có cho Mexico như nước Mỹ. Hằng năm, hàng nghìn người vượt biên bất hợp pháp để vào Mỹ, và có nhiều chuyến xe chở người lậu, nhiều người chết thê thảm giống như vụ 39 người Việt Nam ở Anh. Nhưng đâu có ai ở Mexico đổ lỗi cho chính quyền? Phần lớn tỏ ra thương cảm nạn nhân, nhưng cũng yêu cầu tìm hiểu nguyên nhân đối với từng nạn nhân để biết nên có “đồng cảm” hay không.

Khi là dân cử ở Houston (Hiu-xtơn), tôi biết về đường dây quốc tế chuyên gái mại dâm, nhiều nhất là từ một số nước nổi tiếng giàu có ở châu Á. Tại sao một số cô gái trẻ đẹp ở nước giàu có mà vẫn đi làm nghề này để kiếm tiền, tại sao lại không có người ở những nước có đời sống thấp hơn, thậm chí ở những nước được xếp vào dạng nghèo túng, thiếu đói? Có phải vì chính phủ không lo cho họ? Ðổ lỗi như vậy là vô trách nhiệm. Thực tế thì bên cạnh một số cô gái có uẩn khúc đáng thương, thì động lực chính của nhiều cô là muốn đổi đời, muốn có vật chất không thua kém ai, muốn làm giàu nhanh chóng. Hãng Reuters đến Việt Nam làm điều tra và phóng sự, họ đã thấy nhiều nạn nhân rất khá giả về tài chính, những người khác cũng không đến đỗi quá nghèo túng. Họ có thể đi vay mượn bỏ ra lúc đầu ít nhất 10 nghìn bảng Anh để di dân tìm cách làm giàu thì như thế không có nghĩa là không còn con đường kiếm sống nào khác. Vậy nguyên do vừa đáng trách vừa cần cảm thông mà ngay chính các nạn nhân chưa chắc kịp nhận ra phải chăng là có phần do muốn có thể kiếm tiền nhanh chóng. Chúng ta thương cảm, và cầu nguyện để họ sớm được siêu thoát, cầu nguyện cho linh hồn của họ sớm được thanh tẩy để về Thiên đàng, nhưng không thể chấp nhận việc tỏ ra đồng cảm, để bịa chuyện đổ lỗi cho Nhà nước rồi kích động giáo dân đi vào con đường “đối đầu” với Nhà nước.

Chúa Giê-su dạy “có nói có, không nói không, mọi điều khác do lòng tà mà ra”. Rõ ràng linh mục Ðặng Hữu Nam đã rao giảng sự gian dối, và đó là lòng tà. Linh mục Ðặng Hữu Nam đi vào vết xe của linh mục Aristide. Sau khi rao giảng những điều sai sự thật và kích động giáo dân “đối đầu” với Nhà nước, linh mục Ðặng Hữu Nam còn lên trên đài “Tiếng nước tôi” - cơ quan truyền thông ngoại vi của “Việt tân”, trả lời theo cách kích động đối đầu giống như chính sách “đối đầu bất bạo động” của “Việt tân” thì rõ ràng cho thấy đây không còn là thái độ mà chính là “làm chính trị” giống như linh mục Aristide đã làm. Thà linh mục Ðặng Hữu Nam bắt chước Aristide cởi áo linh mục đừng để Giáo hội dính líu vào thì tốt cho Giáo hội và giáo dân của ông, vì cách làm của linh mục có thể sẽ khiến chính quyền không những đề cao cảnh giác với ông mà còn cảnh giác với giáo dân trong vùng vì có liên đới với “Việt tân”.

2. Trường hợp linh mục Nguyễn Ðình Thục: Khi Hà Văn Thành qua năm quốc gia để nhập cư bất hợp pháp vào Mỹ, Mỹ đã cứu xét hồ sơ và cho rằng Hà Văn Thành không đủ tiêu chuẩn nên muốn trục xuất ông về Việt Nam, thì linh mục Nguyễn Ðình Thục gửi thư đến Quốc hội Mỹ để làm chứng ông Hà Văn Thành là người “đứng ra tổ chức đấu tranh cho nhân quyền trong vụ nhà máy Formosa”! Thế nhưng, Mỹ vẫn trục xuất ông Hà Văn Thành về Việt Nam. Về Việt Nam thì ông Hà Văn Thành lại nhận tội từng tổ chức đường dây đưa người bất hợp pháp sang nhiều quốc gia (có thể gọi đó là buôn người) với giá tiền rất cao, mỗi người hàng chục nghìn USD trở lên. Hà Văn Thành còn phải trả lại hơn 100 nghìn USD cho nhiều người mà ông đã thu trước đây. Vậy là lời chứng của linh mục Nguyễn Ðình Thục là không đúng sự thật. Ở Mỹ người ta gọi đó là perjury - tội chứng gian, có thể bị truy tố hình sự, bị bắt bỏ tù.

Trong lúc điều tra hồ sơ của Hà Văn Thành, nhiều người đã thắc mắc làm sao với tư cách cá nhân, ông ta có thể đi trót lọt qua năm quốc gia mà không có tổ chức nào giúp đỡ? Quá trình hoạt động của “Việt tân” với nhiều vỏ bọc âm thầm móc nối để kích động “vụ Formosa”, nhiều người đã đặt nghi vấn cao về sự dính líu của Hà Văn Thành với “Việt tân”. Vậy, viết lời chứng không đúng sự thật để cứu vớt Hà Văn Thành, linh mục Nguyễn Ðình Thục có bao giờ nghĩ đến việc nhiều người nghi vấn linh mục cũng là thành viên bí mật của “Việt tân” hay không? Sau đó một tuần, linh mục Nguyễn Ðình Thục ra sân bay Nội Bài tính đi Nhật Bản song không được xuất cảnh. “Việt tân” chủ trương “đối đầu” với Nhà nước Việt Nam, mà đã “đối đầu” thì dù có “bất bạo động” cũng là một mất một còn, Nhà nước Việt Nam liệt kê “Việt tân” là tổ chức khủng bố cũng không oan.

3. Ở hải ngoại có linh mục Nguyên Thanh trước kia là tuyên úy của “Việt Nam cộng hòa”. Linh mục này giờ không có giáo phận hay nhà dòng nào nhận, cho nên linh tinh lang tang khoác áo linh mục, mượn đạo để tạo đời. Biết được tình trạng của Nguyên Thanh, ông Thích Thông Lai ở Texas (Tếch-dát), một “ma đầu” khoác áo nhà Phật, liền mời Nguyên Thanh vào “chính phủ” của Thích Thông Lai. Tháng 10-2018, thấy lãnh đạo Việt Nam vắng bóng trên truyền thông một thời gian, Thích Thông Lai liền tuyên bố vị lãnh đạo “đã chết” và nguyền rủa, rồi tuyên bố “thành lập chính phủ” với một số người mặc cà sa và một linh mục là Nguyên Thanh. Họ kéo nhau lên Washington D.C (Oa-sinh-tơn D.C) giở một tuồng bịp, họ khoe đến gặp Tổng thống D.Trump (Ð.Trăm) và Quốc hội Mỹ, nhưng thật ra chỉ đứng ngoài nhà Quốc hội, đứng ở Ðài tưởng Niệm A.Lincoln (A.Lin-côn) chụp hình rồi “nổ” với những người ở xa và không biết chuyện! Ðạo Phật lấy từ bi hỷ xả làm gốc, thấy ai yếu bệnh hoặc qua đời thì cầu siêu cho họ. Một người tự nhận là “thượng tọa” lại làm ngược với chính pháp của đạo Phật, nguyền rủa người khác chết thì người đó có Tà tâm chứ không phải Chính tâm. Thế nên, khi lãnh đạo Việt Nam xuất hiện, Thích Thông Lai tìm mọi cách biện minh cho khả năng “tiên tri” của ông ta, khi kẹt quá thì ông ta lại nói đó là “người giả được dàn dựng lên thay”! Ðó là miệng lưỡi của “côn đồ chính trị” chứ không phải của một thượng tọa Phật giáo. Một thượng tọa như vậy kết nối với một ông linh mục lang thang để lập “chính phủ” thì đó chỉ là “chính phủ quái thai”. “Chính phủ” này mà nắm quyền ở Việt Nam thì không biết tương lai của dân tộc sẽ mù mịt như thế nào!

Lời kết: Trong bài giảng của Giáo hoàng Phan-xi-cô I, của Tổng Giám mục Giuse Vũ Văn Thiên có nhắc tới cái chết của 39 người Việt Nam tại Anh, cầu nguyện cho vong linh của những người này, không hề đổ lỗi hay kích động chống phá Nhà nước. Giáo hoàng và Tổng Giám mục kêu gọi giáo dân “trở về nhà, nhà là gia đình, là xã hội, là Tổ quốc” để xây dựng chứ không phải để “đối đầu”, hay đả phá. Vatican và Việt Nam đang làm việc để tiến tới bang giao, bất kỳ vị linh mục nào làm ngược với chính sách này của Vatican là phá hoại mối bang giao đó, là phá hoại sự đoàn kết xây dựng dân tộc. Như vậy, họ không những đã làm hại Giáo hội và còn làm hại dân tộc Việt Nam. Là giáo dân, các bạn nghe theo sự chỉ đạo của Giáo hoàng, của Tổng Giám mục, hay các bạn nghe lời của mấy ông linh mục chuyên bịa chuyện kích động để đối đầu gây tang thương cho chính bạn, cho gia đình bạn, cho Giáo hội và dân tộc Việt Nam?

HOÀNG DUY HÙNG (HOUSTON, NGÀY 2-12-2019)

Chuyện làm sạch sông Tô Lịch: Trách nhiệm, nhân cách, khí phách của người Nhật ở chỗ nào, hả?

Ong Bắp Cày

Mấy ngày nay anh em thiện lành tranh cãi chuyện anh Chung con nói đúng hay nói sai về JEBO đã xin phép UBND Thành phố Hà Nội hay chưa. Xin nói ngay là chưa.

Nguyên văn phát biểu của anh Chung con hôm 6/12/2019 trong buổi tiếp xúc cử tri quận Hoàn Kiếm sau kỳ họp HĐND Thành phố như sau: "Hôm nay, các bác vẫn cứ băn khoăn chỗ các chuyên gia Nhật sử dụng công nghệ nano tại sông Tô Lịch, tôi xin nói rõ thế này. Sau một thời gian họ xin thử nghiệm, đơn vị này vào thử nghiệm nhưng không hề xin phép thành phố mà thông qua công ty Thoát nước Hà Nội làm ngay tại sông Tô Lịch".

Ý chính là JEBO chưa xin phép UBND Thành phố Hà Nội.

Phản bác lại phát ngôn của anh Chung con, JEBO và hàng loạt báo đồng thời bủa vây bằng ti tỉ bài viết mà nội dung đều cho rằng anh Chung con phát ngôn không đúng sự thật. 

Chứng cứ được đưa ra để chứng minh anh Chung con nói sai là một THÔNG BÁO của UBND Thành phố Hà Nội. Đó là Thông báo "Kết luận của Phó Chủ tịch UBND Thành phố Nguyễn Thế Hùng tại cuộc họp xét về việc Đoàn chuyên gia Nhật Bản và Công ty cổ phần cải thiện môi trường Nhật Việt (JVE) đề nghị tài trợ thí điểm xử lý làm sạch một đoạn sông Tô Lịch và một góc Hồ Tây". Theo đó, UBND Thành phố Hà Nội đồng ý cho Đoàn chuyên gia Nhật Bản và Công ty cổ phần cải thiện môi trường Nhật Việt (JVE) thí điểm làm sạch một đoạn sông Tô Lịch và một góc Hồ Tây và thời gian dự kiến thực hiện vào ngày 16/5/2019. Mời xem văn bản dưới đây:


Như vậy UBND Thành phố Hà Nội chỉ cho phép JVE vào thí điểm chứ không phải là JEBO, bởi đơn giản là JEBO không hề có tên trong văn bản (THÔNG BÁO) nêu trên.

Các anh chị cần lưu ý 2 cái tên, gồm Công ty cổ phần cải thiện môi trường Nhật Việt (JVE) và Tổ chức Xúc tiến Thương mại Nhật Bản (JEBO) là 2 tổ chức hay nói đơn giản là 2 công ty khác nhau. Bọn báo chí mất dạy cố tình lờ đi chỗ này để lừa anh em và thực tế chúng đã và đang lừa được số đông người đọc.

Về Công ty cổ phần cải thiện môi trường Nhật Việt (JVE). Đây là công ty Việt Nam 100% từ tổ chức nhân sự cho đến vốn. Không hề có bất cứ thành tố nào của Nhật, trừ cái tên. Đây là công ty từng xử lý thí điểm hồ điều hòa Ao Cá ở Hạ Long bằng công nghệ Nano - Bioreactor nói trên. Về thủ pháp xâm nhập thị trường thì JVE cũng giống như cách mà Tổ chức Xúc tiến Thương mại - Môi trường Nhật Bản (JEBO) đề nghị Hà Nội làm sạch sông Tô Lịch. Nói rõ hơn là ban đầu xử lý miễn phí sau đó, khi cá đã cắn câu thì cho thuê công nghệ. Tuy nhiên, tìm trong trang chủ của JVE thì không thấy thông tin về hợp đồng sau thí điểm đâu cả. Kết luận là sau 1 năm thử nghiệm, Quảng Ninh đã không thuê được.

Còn về Tổ chức Xúc tiến Thương mại Nhật Bản (JEBO). Trước tiên phải nói rằng JEBO là tổ chức rất bí ẩn, không có thông tin cụ thể trên Google. Các thông tin trên mạng y hệt nhau nhưng không cho biết JEBO là tổ chức gì và cũng không cho biết TS. Tadashi Tamamura - chủ tịch JEBO là ai. Kết quả tra cứu chỉ cho thấy JEBO (株式会社 日本環境ビジネス機構) là một Tổ chức thành lập vào tháng 9/2017 với vốn đăng ký 5 triệu Yên tương đương với 1 tỉ đồng tiền Việt. Với cái tên đó, tạm dịch ra tiếng Việt là: Công ty cổ phần Tổ chức thương mại môi trường Nhật Bản (dịch ra tiếng Anh là Japan Enviroment Business Organization Joint Stock Company). Và vị Giám đốc là 1 người chuyên tham gia các hoạt động tình nguyện xã hội (tư vấn ly hôn, thừa kế, bắt nạt, đeo bám ...), nghiên cứu xã hội, thị trường; tư vấn mua bán sát nhập; bán và tư vấn 1 số sản phẩm về môi trường.

Cần hết sức lưu ý rằng, dường như JEBO đã bị các bạn báo Tuổi Trẻ và một số báo ăn theo dịch là "Tổ chức Xúc tiến thương mại - môi trường Nhật Bản". Đó là cách dịch sai để lừa người đọc.

"Tổ chức Xúc tiến thương mại - môi trường Nhật Bản" có tên viết tắt là JAEB (一般社団法人日本環境ビジネス推進機構), dịch ra tiếng Anh là Japan Agency for Environmental Business. Đây là một tổ chức được công khai rõ ràng với Chủ tịch là ngài Yamamoto Rouichi, là Giáo sư môi trường của đại học Tokyo.

Về công nghệ Nano-Bioreactor là công nghệ làm sạch chất thải nhưng trong phạm vi nước tĩnh. Nghĩa là nếu nước chảy thì công nghệ này không thể làm sạch được. Một chuyên gia môi trường giấu tên cho hay, các "chuyên gia Nhật" đã sử dụng một chế phẩm sinh học có tên là "bột Bakture" của công ty tư vấn RBC https://rbc-kk.co.jp/ để thí điểm làm sạch một đoạn sông Tô Lịch. Đó có thể coi như là 1 loại men vi sinh xử lý nước của Nhật. Bột Bakture được bán trên các trang thương mại điện tử của Nhật như là Amazon, Rakuten với mục đích rửa bể cá, khử mùi toilet. Sản phẩm dùng cho bể cá có giá bán trên Amazon là 3800JPY (750.000VND) cho 60lit nước.

Trở lại câu chuyện xin phép, cho đến giờ phút này, với văn bản mà các anh chị thấy ở trên thì chúng ta có thể chắc chắn anh Chung con đã phát ngôn rất chuẩn: JEBO không hề xin phép.

Anh chị nào có giấy phép của UBND Thành phố Hà Nội cấp cho JEBO được phép thí điểm làm sạch sông Tô Lịch và một góc Hồ Tây làm ơn cho tôi xin?

Xin lỗi các anh các chị, tìm vào mắt. Đơn giản là JEBO đang che giấu tung tích của mình với ý đồ nào đó không tốt đẹp.

Tại buổi làm việc với Hà Nội, Thành phố đề nghị JEBO cung cấp: hồ sơ, tài liệu tiêu chuẩn kỹ thuật liên quan đến công nghệ trên, có bản thuyết trình toàn bộ về công nghệ, có giấy chứng nhận công nhận công nghệ của Chính phủ Nhật bản hoặc cơ quan có thẩm quyền xác nhận; hồ sơ giới thiệu năng lực của JEBO, danh sách các công trình, dự án đã được xử lý bằng công nghệ trên tại Nhật Bản và tại các nước khác... Nhưng JEBO đã không thể cung cấp được gì. Khi mà hồ sơ không có thì cấp giấy phép bằng niềm tin à?

Vậy mà còn nhân danh khí phách người Nhật. Tởm.

Ấy là chưa kể, JEBO còn cố tình tổ chức họp báo khuếch trương thanh thế khi mà kết quả thí điểm chưa được kiểm chứng, chưa được các cơ quan chuyên môn đánh giá hay nghiệm thu với mục đích dùng báo chí gây sức ép để Hà Nội phải mua công nghệ của họ.

Thật nực cười, JEBO không hề xin phép mà lại dám trưng ra cái bằng chứng của JVE để nói rằng mình đã xin phép và rằng Chủ tịch Hà Nội phát ngôn sai sự thật?

Vậy trách nhiệm, nhân cách và khí phách của một người Nhật ở chỗ nào hả quý anh?

P/s: Lêu lêu các anh bên Góc nhìn Báo chí và Công dân.

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2019

Khi tên giết người hàng loạt được tung hô


Hãy nghĩ về một người quen của bạn. Không phải ai đó bạn thật gần gũi, chỉ là một nhân vật phụ trong thước phim cuộc đời bạn. Bây giờ tưởng tượng gã đó là một kẻ giết người hàng loạt, một kẻ đã tung hoành trên đường phố đâm chém, giết người trong nhiều năm trời. Thử tưởng tượng hắn sống hết cuộc đời mà không phải chịu hậu quả gì cho việc giết hại tất cả những người đó, và rồi khi hắn chết, mọi người chỉ muốn nói về việc hắn là một con người tốt như thế nào, và kể những mẩu chuyện cảm động về hắn. Nếu bạn tìm cách nhắc đến chuyện giết người hàng loạt kia, mọi người xung quanh phản ứng với sự phẫn nộ tràn ngập rằng tại sao bạn lại dám nói xấu về một con người cao cả và tuyệt vời như vậy.

"Xem này, tôi không đồng tình với tất cả mọi điều ông ta làm, nhưng bạn không thể để một điều không đẹp đẽ lắm trong cuộc đời của ông ấy làm lu mờ tất cả những điều tốt đẹp khác mà ông ấy đã đạt được," họ phản đối. "Ví dụ, bạn có biết ông ấy là đội trưởng đội bóng chày ở Yale không?"

"Nhưng... thế còn những người bị hắn giết hại thì sao?" bạn trả lời.

"Lạy Chúa tôi, tại sao bạn không thể tỏ lòng tôn trọng một người đàn ông vĩ đại vừa qua đời??" họ hét lên một cách bực dọc.

Bạn bật TV lên và chỉ thấy những tràng ca ngợi và bợ đỡ không ngừng nghỉ cho kẻ mà bạn biết là một tên giết người hàng loạt. Nhặt một tờ báo lên và lại dặt một thứ như vậy. Trong một số trường hợp hiếm hoi khi họ có nhắc đến con số người bị giết cao đến đáng kinh ngạc của hắn, họ coi đó như một điều tốt: hắn đã giết một cách rất nhanh gọn và hiệu quả. Hắn giúp đất nước chúng ta vượt qua cảm giác run tay khi giết người hàng loạt. Đường phố chúng ta chắc chắn là sạch sẽ hơn nhiều khi không còn đám gái điếm và người vô gia cư mà hắn đã trừ khử không thương tiếc.

"Chuyện gi xảy ra vậy?" bạn tự nhủ. "Gã này đã giết hại một cách dã man hàng loạt đàn ông, đàn bà và trẻ em mà không có lý do gì cả. Chúng ta đều biết điều đó. Tại sao đấy không phải là điều mà chúng ta thảo luận trong lúc này về cuộc đời của hắn? Khi Timothy McVeigh chết, người ta không dành cả đống thời gian nói về việc hắn yêu bản Hiến pháp thế nào, hay việc hắn chưa bao giờ thích ăn súp lơ xanh. Không ai quan tâm đến việc Ted Bundy yêu con mèo của hắn đến mức nào. Vậy tại sao mọi người lại ca tụng cái gã giết người hàng loạt này như thể những hành vi giết người hàng loạt của hắn là một thứ ngoại lệ không đáng kể chứ không phải là thứ duy nhất đáng quan tâm đến trong cuộc đời của hắn? Ý tôi là, đó chính là di sản của hắn!"

Sự tưởng tượng ấy sẽ kỳ quái đến mức nào? Sẽ là kỳ quái đến mức nào khi bỏ qua hay thậm chí là ca ngợi tất cả những hành vi giết chóc và phá hoại mà gã người quen của bạn đã gây ra?

Dĩ nhiên, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra. Không một kẻ cha căng chú kiết nào trong cuộc đời bạn bị bắt quả tang giết một mạng người, chứ đừng nói là giết người hàng loạt, mà không bị trừng phạt và hành vi đó không trở thành thứ đầu tiên mà mọi người nghĩ đến mỗi khi cái tên ấy được nhắc tới. Không, thứ đặc quyền đó chỉ được dành riêng cho tầng lớp tinh hoa cai trị chúng ta mà thôi.

Khi một kẻ giết nhiều người, di sản của hắn sẽ là tội ác giết người hàng loạt. Không có điều gì khác hắn làm trong cuộc đời có thể lớn hơn hành vi kết thúc hàng ngàn mạng người một cách dã man và tàn bạo. Tôi không quan tâm đến việc hắn làm từ thiện, việc hắn có bài diễn văn tốt nghiệp tuyệt vời, hay việc hắn yêu vợ hắn hết mực. Nếu một kẻ phạm tội ác chiến tranh, cố ý nhắm vào khu trú ẩn dân sự, và cố ý tấn công cơ sở hạ tầng dân sự của một quốc gia để đạt được lợi thế trong một cuộc chiến tranh dựa trên những lời dối trá, thì hắn là một kẻ giết người hàng loạt mặc dù hắn có thể làm một số điều không đáng kể khác trong thời gian còn lại của hắn trên hành tinh này. Đó chính là con người hắn.

Giết người bị coi là tội ác nghiêm trọng nhất mà bất cứ ai có thể phạm trong các xã hội trên toàn thế giới bởi vì đó là sự vi phạm nghiêm trọng nhất tới chủ quyền cá nhân. Khi bạn giết ai đó, bạn cố ý tước đi cuộc sống của họ, tước đi tất cả mọi thứ khỏi họ mà họ không thể lấy lại được nữa. Điều này vẫn đúng với một kẻ có chức vụ và quyền lực cho phép hắn giết người mà không sợ hậu quả. Khi bạn giết một người thì trong suốt cuộc đời còn lại của bạn, điều đầu tiên về bạn là tội ác giết người, bởi vì giết người là tội ác nghiêm trọng đến như vậy. Nếu bạn giết một số lượng lớn người, thì tội ác giết người hàng loạt là thứ gắn với con người bạn.

George HW Bush là một kẻ giết người hàng loạt. Đó là di sản của hắn. Đó là con người hắn. Bất cứ thảo luận nào về cuộc đời hắn mà không đặt thực tế đó lên đầu tiên, trên hết mọi điều khác, đều là giả dối và được thực hiện vì sợ hãi một hệ thống quyền lực suy đồi cho phép giết người hàng loạt mà không phải chịu hậu quả chừng nào hành vi giết người ấy hợp với lợi ích của hệ thống quyền lực ấy.

Mỗi khi tôi công khai bày tỏ sự vui mừng trên mạng xã hội khi một con lợn chiến tranh chết đi, luôn có những người bảo tôi rằng họ mong tôi sẽ bị chết đi vì nói những điều như vậy. Và dĩ nhiên tôi biết rằng tôi đang gây điều tiếng khi nói ngay sau cái chết của ai đó rằng thế giới này trở nên tốt hơn vì không còn người đó nữa, và tôi chấp nhận những phản ứng thù địch đi kèm với điều đó. Nhưng tôi cũng nghĩ rằng sự sùng kính của quần chúng đối với những kẻ giết trẻ em hàng loạt này đã đến mức thái quá khi mà chỉ biểu lộ sự vui mừng khi chúng lìa khỏi cõi đời này một cách an bình vì tuổi già, ở trong ngôi nhà của chúng, cũng bị coi là một tội lỗi không thể tha thứ được đến mức đáng bị chết đi. Tôi nghĩ rằng phải đặt những kẻ ấy lên bệ rất cao, vượt xa khỏi quần chúng bình thường, thì mới có thể coi hành vi giết người hàng loạt của chúng là thứ không đáng kể thay vì là những tội ác khủng khiếp gắn với tên tuổi của chúng. Trong con mắt của một đám quần chúng đã bị nhồi sọ đến triệt để, chúng là thần thánh, và sự ca ngợi, bợ đỡ không ngừng nghỉ của Bush cha đã cho thấy rõ điều đó.

Tổng thống Mỹ không phải là cái gì đặc biệt. Họ không được tạo ra từ chất liệu gì khác hơn so với bạn và tôi. Và khi họ ra lệnh kết liễu một số lớn mạng người mà không có lý do hợp pháp nào cả, họ cũng phạm tội như bạn và tôi nếu chúng ta tự tay giết từng người trong số đó. Và nếu bạn hay tôi có làm một điều như vậy trong đời mình, chúng ta đều biết mọi người sẽ không dành thời gian sau khi chúng ta chết để nói về việc chúng ta là những con người tuyệt vời như thế nào.

George Herbert Walker Bush là một kẻ giết người hàng loạt, và lý do duy nhất điều đó không trở thành thứ mà mọi người đều nói đến lúc này là sự thiển cận của quần chúng gây ra bởi một hệ thống quyền lực cực kỳ bất công.

Phạm Đình Trọng - Kẻ phản bội dân tộc

Cùng hùa theo những kẻ phản động, bất mãn để bôi nhọ truyền thống yêu nước của dân tộc, hạ bệ vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội. Phạm Đình Trọng đã dựng chuyện, vu khống cho rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam, một tổ chức cơ hội và lừa đảo chính trị lớn nhất trong lịch sử Việt Nam”.

1. Phạm Đình Trọng – tên đổi trắng thay đen, bôi nhọ truyền thống yêu nước và mục tiêu độc lập dân tộc của Đảng và của nhân dân ta

Dân tộc Việt Nam đã trải qua mấy ngàn năm lịch sử dựng nước, giữ nước đã phải chống lại những kẻ thù xâm lược muốn biến nhân dân ta thành những người nô lệ. Dân tộc ta, nhân dân ta đã có truyền thống yêu nước nồng nàn nên mỗi khi có kẻ thù xâm lược bờ cõi, đến độc lập, tự do thì đoàn kết một lòng, cùng nhau chiến đấu bảo vệ nền độc lập và sự trường tồn của dân tộc. Ở thời kỳ đất nước ta bị đế quốc thực dân đô hộ, khi Đảng Cộng sản Việt Nam chưa ra đời đã có nhiều lực lượng xã hội khác nhau giương cao ngọn cờ cứu nước, cứu dân để thoát khỏi cảnh nước mất, nhà tan nhưng đều thất bại do đường lối, cách thức không phù hợp. Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã phát huy truyền thống yêu nước chân chính của dân tộc lên một tầm cao mới, đưa ra đường lối cứu nước, thực hiện mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội.

Mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội có mối quan hệ biện chứng, được vận dụng phù hợp trong từng thời kỳ lịch sử, là một trong những nguyên nhân của thành tựu cách mạng nước ta. Trong giai đoạn cách mạng dân tộc, dân chủ, Đảng ta đặt ra mục tiêu giải phóng dân tộc giành lấy độc lập, tự do, nổi lên là một mục tiêu trực tiếp và quyết tâm thực hiện đến cùng để thống nhất đất nước. Kết quả, với đường lối lãnh đạo đúng đắn của Đảng, phát huy sức mạnh tổng hợp của dân tộc và thời đại nên miền Nam được giải phóng vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội hiện nay cũng là để tạo nên cơ sở, điều kiện vững chắc cho mục tiêu độc lập dân tộc ở nước ta.

2. Phạm Đình Trọng – tráo trở cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo cuộc nội chiến để thôn tính, sát nhập hai miền Nam Bắc.

Trong bài viết của mình, Phạm Đình Trọng đã bịa đặt cho rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam đã giương lá cờ yêu nước để mau lẹ thôn tính miền Nam. Sự thật mà cả nhân loại trên thế giới đều khâm phục tính sáng tạo trong lãnh đạo, cùng một lúc thực hiện hai chiến lược cách mạng, thể hiện sự tài tình, sáng suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam. Sau năm 1954, miền Bắc đã hoàn thành cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội và miền Nam chưa được giải phóng thì tiếp tục nhiệm vụ giải phóng dân tộc. Đế quốc Mỹ, không từ bỏ ý định biến Việt Nam thành nước thuộc địa kiểu mới, duy trì chế độ tay sai ở miền Nam và leo thang đánh phá miền Bắc hòng đưa nước ta trở về thời kỳ đồ đá. Một đất nước mà đất không rộng, người không đông mới hoàn thành cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, chưa kịp khắc phục hậu quả của chiến tranh lại tiếp tục cuộc kháng chiến cứu nước.

Cuộc kháng chiến chống Mỹ của Việt Nam diễn ra không cân sức, miền Bắc vừa kiến quốc, vừa kháng chiến và vừa hậu thuẫn, chi viện cho chiến trường miền Nam. Kết cục của cuộc chiến tranh chính nghĩa đã chiến thắng kẻ phi nghĩa giành được độc lập và cả nước đã thống nhất cùng đi lên xây dựng chủ nghĩa xã hội. Như vậy, nếu Đảng ta không coi trọng nhiệm vụ dân tộc thì sao lại giành được độc lập dân tộc, thống nhất được đất nước và nhân dân được sống trong tự do, ấm no, hạnh phúc như hôm nay.

3. Phạm Đình Trọng – kẻ cổ xúy cho các lực lượng phản động, bất mãn chống lại mục tiêu, thành quả cách mạng của nhân dân ta và của Đảng Cộng sản Việt Nam

Thành tựu của của cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo đã đem lại cho mỗi người dân quyền được sống trong độc lập, tự do, hạnh phúc. Cơ sở bền vững để bảo đảm cho mục tiêu độc lập dân tộc chỉ có thể gắn với mục tiêu xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa. Công cuộc đổi mới theo định hướng xã hội chủ nghĩa do Đảng ta lãnh đạo đang đạt được những thành tựu quan trọng, có ý nghĩa lịch sử thì Phạm Đình Trọng và bọn phản động lại hằn học, vu khống và hạ thấp vai trò lãnh đạo thực hiện mục tiêu độc lập dân tộc gắn với chủ nghĩa xã hội của Đảng là không thể chấp nhận được.

Đằng sau những lời tráo trở, vô lý đó là mưu đồ gây chia rẽ mối quan hệ giữa Đảng và nhân dân, phủ nhận vai trò lãnh đạo cách mạng của Đảng. Phạm Đình Trọng tỏ vẻ là người yêu nước, vì dân nhưng thực chất là tay sai cho kẻ thù và phụ họa cho những loại người phản quốc, hại dân và bài xích Đảng Cộng sản Việt Nam./.

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Không thể để đám thảo khấu vùng ven lộng hành, coi thương pháp luật

Bài chép từ Fbker Nguyễn Ran

Chuyện xảy ra ở xã Đồng Tâm đã hai năm nay, nguyên nhân cũng từ thói xấu của mấy kẻ "quan tham và dân gian" gây ra. Số "quan tham" xã, huyện và những nguời có liên quan đã được đưa ra xét xử công khai, chịu những mức án nghiêm minh truớc pháp luật, lòng dân trong xã được giải tỏa, vui mừng bởi kẻ xấu đã bị trừng trị. Những kẻ "dân vừa gian, vừa tham", đã bị vạch mặt lộ rõ lòng tham đến bất chấp sự đúng sai, lý tình mà chính quyền và tuyệt đại đa số nguời dân trong xã đã giành cho họ.

Tưởng rằng sự cảm thông, ưu ái và sẽ chia giàu tính nhân văn đó, của của chính quyền và những nguời dân chân chính, thì họ biết sửa mình để làm một công dân lương thiện. Nhưng từ lòng tham đến mức ảo tưởng bởi những món tiền đền bù dự án, (mới chỉ là nghe nói của Viettel) và được sự kích động của những kẻ xấu, cùng với sự "hà hơi" của vài "ông nghị" đểu; một số "dân gian" Đồng Tâm đã tự biến mình thành đám "Thảo khấu" thách thức với phép nước, ngày càng mù quáng và hung hăng. Đứng đầu đám "thảo khấu" đó là cha con tên nguyên là "quan tham" Lê Đình Kình chứ không ai khác ! Đám luật sư Kền kền: Trần Vũ Hải, Hà Sơn...cùng nhóm " Đồng thuận" rỉa rói mấy năm nay từ những đồng tiền mồ hôi nước mắt của người dân, vẫn chưa đủ cho lòng tham vô đáy và vô nhân tính của chúng.

Chiều nay 25/11, Thanh tra chính phủ, Chủ tịch UBND TP Hà nội đã về xã Đồng Tâm để đối thoại và công bố kết luận của thanh tra chính phủ. Đại diện các thành phần nhân dân trong xã và 14 hộ gia đình thuộc diện phải di dời khỏi đất quốc phòng đều có mặt. Họ rất đồng tình với kết luận của thanh tra chính phủ, như lời phát biểu của ông Trần Ngọc Viễn (75 tuổi, là một trong 14 hộ làm nhà trái phép trên đất quốc phòng, phải di dời). Trong khi đó thì ở bên ngoài, đám "Thảo khấu" do Lê Đình Công cầm đầu lôi kéo, kích động và khống chế một số it "dân vừa gian vừa tham" gây rối. Những đoạn Clip mà CĐ xem được trên MXH chính là do họ phát trên trang facebook của Lê Đình Công, để nhằm lu loa, kích động. Thậm tệ hơn đám "thảo khấu" này còn "bắt giữ" xe quân sự chở 14 chiến sỹ làm nhiệm vụ bảo vệ khu vực sân bay và quân nhân tham gia cuộc họp công bố kết luận. Nhưng bài cũ đó, họ đã nhầm to, mặc cho đám "Thảo khấu" mồm loa, mép dãi, các chiến sỹ vẫn bình tĩnh thực thi nhiệm vụ với đối tượng bảo vệ của họ.

"Thảo khấu" là những từ chỉ về những tên cướp, thứ giặc cỏ mọi rợ nơi rừng sâu hẻo lánh. Nhưng đám "thảo khấu" vùng ven này, tính chất nguy hiểm hơn nhiều so với phường "lục lâm thảo khấu" đó, bởi đằng sau chúng còn có cả đám lưu manh phố thị, lưu manh chính trị và đâu đó những "đồng chí_qúy ngài" làm quân sư trong bóng tối.

Nhưng lần này chúng đã tự chui đầu vào rọ pháp luật rồi, hãy tin điều đó đi ! Xử lý nghiêm minh những kẻ bất chấp phép nước, là nguyện vọng chính đáng và yêu cầu đòi hỏi của những người dân chân chính ở Đồng Tâm và nhân dân cả nước. Quyết không để đám "thảo khấu vùng ven" lộng hành một lần nữa.