Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Bựa tý: MIẾU TÌNH YÊU BẤT TỬ

Địt cụ con Bín bần nông chế chuyện cổ hay vãi bườm. Nhìn cái ảnh cỏn cõng bà ra thăm miếu mà điếu dịn được cười bởi cái nhẽ hiếu đễ nó chẳng bao giờ song hành với sự láo khoét hay nham nhở của cỏn. Cỏn tịt mũi và ngọng bẩm sinh nên tôi có thông xoang và nắn lại yết hầu tí chút. Nay bốt hầu các anh chị.

***
Ngày xửa ngày xưa, ở xứ sở hình rươi, làng nọ có hai người yêu nhau tha thiết. Cô gái tên gì đó, nhưng cô có hàm răng tuyệt đẹp, đen nhưng-nhức (thời đó mốt liền bà xứ đó là nhuộm răng có màu đen khỏi phải oánh răng đỡ tốn) và đều tăm-tắp. Mọi người gọi cô là nàng răng đẹp.

Chàng trai và nàng răng đẹp yêu nhau lắm, họ thề bồi, buộc chỉ cổ tay nguyện sẽ sống chết bên nhau... suốt cả cuộc đời này.

Đời tưởng chả có gì đẹp hơn, họ ước hẹn ngày cưới. Hai gia đình gặp nhau, tay bắt mặt mừng, cả làng hoan hỉ cho đôi uyên ương trai tài và gái răng đen nhưng-nhức.

Một buổi sáng, đôi nam thanh nữ tú đó đi dạo dưới lũy tre ở triền đê, thấy bên kia sông có một cái chùa, họ bèn bảo nhau sang cúng bái, để cầu giời cho tình yêu đẹp mãi.

Nói là làm, đôi trai tài - gái răng đen nhưng - nhức thuê một con đò, chèo sang với chuối oản hương, cầu duyên cầu tài cầu lộc, hoan hỉ vô cùng, nhẽ không cần tả.

Lượt về, gió máy thế nào, nước tràn vào thuyền, anh lái đò cuống quá làm đò tròng trành. Thế là đò chìm ngỉm, anh lái liệu sức mình có hạn, bơi một mạch vào bờ, kệ mẹ đôi uyên ương.

Chỉ còn chàng trai và cô gái bơi lóp - ngóp. Chàng bơi rất kém, cô răng đen nhưng - nhức không biết bơi, cô bám chặt anh. Cả hai khả năng cao chầu Hà bá, há há...

Thì ko nói nhiều, chàng túm tóc cô chửi : " buông con mẹ mày ra" và đấm cô một cú cực mạnh vào mồm, gẫy hoàn toàn hàm răng đen nhưng - nhức. Cô phải buông anh ra. Chàng trai quả cảm bơi một mạch vào bờ, lăn ra vệ sông thở hồng hộc.

Cô gái đã từng có tên răng đen nhưng -nhức, may thay, vớ được cây chuối, cô cũng bơi được vào bờ, sờ hàm răng, thở dài, rồi nằm vật ra.

Khi tỉnh lại, họ nhìn nhau không nói lên lời, rồi mỗi người đi một ngả.

Hôn lễ của họ bị hủy, cô gái mất hàm răng, mất luôn cái tên đẹp "nàng răng đen nhưng nhức".

Chàng trai bị dân làng cười chê vì bỏ cô giữa dòng. Chàng thanh minh" cứu cái đầu buồi bố đây này, cứu thì cả hai cùng chết nhe mẹ mài răng ra rồi" .

Hai người, cô lấy chồng làng bên, chàng lấy vợ xóm bãi, sinh con đẻ cái rồi chết già. Nhớ mối tình đằm thắm, dân chôn họ cạnh nhau và lập miếu thờ, đặt tên miếu là "miếu tình yêu bất tử".

Mỗi lần về quê, tôi lại ra thăm miếu, và nhớ về cô gái đã từng có hàm răng đen nhưng - nhức.

Hết mẹ chiện cổ "miếu tình yêu bất tử".

Nguồn ở đây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét