Chào mừng TS Cù Huy Hà Vũ
Và Vụ Treo Cờ Vàng Trong Khu Gia Cư
Cao Hữu Tâm
Subject: Vụ Cù Huy Hà Vũ
From: Tam Cao
Date: Wed, April 09, 2014 4:31 pm
Tiến sĩ Cù huy Hà Vũ, vợ và các con (?) đã được xuất cảnh để sang Mỹ. Dù lý do nào, chúng tôi cũng chào mừng TS Cù Huy Hà Vũ, là một gia đình đã được ra khỏi tù và đến đất nước tự do, như những người đã được hửơng tự do dân chủ ở Mỹ như chúng ta. Chỉ xét một điều là tiến sĩ Hà Vũ phải thay đổi để thích ứng với môi trường sinh sống mới và nếu muốn họat động cũng phải thích ứng với thực tại để không bị đào thải.
Phát ngôn viên của đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội cho biết ông Cù Huy Hà Vũ và vợ, bà Nguyễn Thị Dương Hà đã tới thủ đô Washington hôm thứ hai. http://www.voatiengviet.com/
Chúng ta đặt câu hỏi xem ông Cù sẽ làm được gì sau khi chữa bệnh xong?
Trường hợp Nguyễn Chí Thiện (đã qua đời), khi ông còn sống đã bị đi lạc khi vào Mặt Trận (MT) Hoàng Cơ Minh, lúc đầu rất o bế bao vậy chặt chẽ ông. Ông không thóat ra khỏi 27 năm tù, để hòa nhập vào hòan cảnh sinh sống mới ở Mỹ. Khi MT thay đổi đường lối, họ đã bỏ rơi ông, như thấy trong cuộc họp báo với bà lái báo đòi đọc dictée, một cuộc họp báo rất hỗn lọan và việc đi tìm tác giả sách vô đề bà lái báo đã không cung cấp được một thôn tin giá trị nào về tác giả. Nhưng khi ông kêu gọi tuổi trẻ đừng quên chống Cộng, ông không bíêt ông đứng ỏ vị trí nào để kêu gọi. Và tiếng kêu của ông có được tuổi trẻ lắng nghe không? Nhất là khi ông vào MT, là tổ chức không có uy tín và lãnh tụ có thành tích gì hết.
Đến ông Đòan Viết Họat, nhờ bà Trần Thị Thức đi khắp nơi chống Cộng, song khi ông được sang Mỹ đòan tụ và dự đám cứơi lớn của con trai ông, những bài viết của ông không được nhiều người tán thửơng.
Còn ông Nguyễn Chính Kết, mua nhà ở cùng con gái ở Houston, ông cũng chỉ rơi vào cảnh tranh đấu an tòan ở Mỹ, và đời sống khó khăn ở Mỹ không phải đã cho ông thảnh thơi và đi vận động nhiều nơi, ngòai những bài víêt về chống Cộng tranh đấu dân chủ tự do ai cũng víêt được. Một luận án tiến sĩ bỏ ra 25 đô là có người sẽ chịu viết dùm, thì những bài víêt chống Cộng, tranh đấu nếu đặt hàng cũng có người chịu víêt với giá rẻ hơn!
Còn ông Bùi Tín, cũng chẳng hơn gì cả, nhất là tuổi lớn của ông và khi bị bệnh đã phải vào bệnh viện với thẻ y tế tên của người khác. Chung chung là múôn trở thành lãnh tụ ở Mỹ rất khó. Biết bao nhiêu hội đòan và ủy ban cạnh tranh nhau, ấu đá nhau, chống nhau hơn chống Cộng, những ông như Đòan Viết Họat, Nguyễn Chính Kết, Bùi Tín rất khó để trở thành tíêng nói có ảnh hưởng, có uy tín để thu hút được người nghe hăng hái, chưa kể có ngừơi theo.
Cho nên nếu tiến sĩ Cù Huy hà Vũ không thận trọng, ông cũng sẽ bị đào thải, vì ở trong nước ông có tiếng nói ảnh hưởng, còn ở Mỹ, nhất là người Việt phân tán mỏng nhiều nơi. Những nước tỵ nạn, ở Cali và Houston ra đều rời rạc, nên những kêu gào phải có "thủ đô tỵ nạn" "căn cứơc tỵ nạn" đều bị lạc điệu. Húông chi thời gian và đòi hỏi phải có thực lực và tiền bạc, chưa kể thế Mỹ vận, ông Hà Vũ rất khó vượt lên những gì ông đã làm được và có tiếng vang trong nước.
Còn ở ngòai này, những danh từ kêu bôm bốp như chống Cộng và đấu tranh thường bị mất tác dụng, và bao nhiêu người làm ra hội đòan tổ chức, nhưng vẫn chỉ là lèo tèo vắng vẻ, ngòai việc tưởng niệm 30 tháng tư, cũng dần dần "vắng khách" vì đố kỵ cạnh tranh nhau và vì số người tham gia cũng rất dễ bị vô hiệu, vì chính họ chẳng nhìn thấy gì ở tương lai, chẳng tin tưởng ở những lãnh tụ. Quả thật tìm những đại lãnh tụ đỏ con mắt không ra. Vì vậy nếu chỉ vì những lý do hòan tòan cá nhân thì không nói chi, nhưng nếu muốn ra đi để tiếp tục họat động đấu tranh chống Cộng, ông cũng sẽ không khác gì Bùi Tín, Đòan Viết Họat, Nguyễn Chính Kết và Nguyễn Chí Thiện (đã qua đời) đâu!
Chỉ nhìn vào họat động của Ủy Ban Bảo Vệ Tượng Đài, huy động được vài trăm người, nhưng rút cục ngòai làm ồn ào, ca hát quốc ca và trưng cờ vàng ở Austin, rồi sau khi khai trương "mở tiệm" đã phài đóng cửa ngay vì rập theo lối đấu tranh bằng nước bọt, nên ngòai việc làm không công cho ngọai vi là hội phụ nữ "Hỏa Lò", chẳng ra làm sao cả. (Bà Triều G. đã than bị thất bại)
Mới đây có bà đòi được treo cờ vàng trước cửa nhà, trong khi dân cư phải tuân theo điều lệ của khu vực. Chỉ cần hỏi bà nếu có người bản xứ cũng múôn treo cờ đỏ sao vàng, lúc đó bà có phải nhờ ban điều hành khu vực cứu bà bằng cách bắt không được treo cờ đỏ sao vàng, mà chính bà phải xung phong tự nguyện không treo cờ vàng ba sọc, phải vậy không?
Bởi thế chống Cộng hay chỉ múôn treo cờ vàng ba sọc dễ gây ra phản ứng không thuận cho tình cảm "lai láng" chỉ múôn treo cờ cho bằng được rất dễ bị phản ứng ngược.
Đó là chưa kể tờ SGN một bài đã hỏi tại sao mười năm qua, ủy ban xây dựng tượng đài chẳng báo cáo công khai gì về thu chi, bà chủ báo không biết đó chỉ là việc buôn xác lính hay sao? Vả lại nếu đi đâu cũng thấy có tượng đài chiến sĩ VN, thử hỏi có làm nhức mắt (eye-sore) người bản xứ không? Bởi thế, thôi thì buôn xác lính cũng được, nhưng nên giới hạn kẻo phạm vào tự ái dân tộc của người bản xứ mà chúng ta chỉ tưởng chúng ta có, mà người bản xứ không có. Đó là dốc trơn nguy hiểm mà bài học Ủy Ban Bảo Vệ Tượng Đài chúng ta phải rút kinh nghiệm. Khi chúng ta coi chừng phản ứng của ngừoi bản xứ, có nghĩa là chúng ta đẩy họ về phía cờ đỏ sao vàng đấy.
Đừng tranh đấu bốc đồng nông nổi nhẹ dạ, khi chúng ta không chịu nhìn vào con số kiều hối gởi về VN và con số người về nước xây xẩm chóng mặt. Bộ đui mù sao không thấy? Thật ra tình trạng chống Cộng "đáng tíêc" đã xẩy ra vì chúng ta không có lãnh đạo uy tín và thành tích. Trong khi đó lớp người thuộc thế hệ khai phá đã vơi dần, còn thế hệ trẻ đã cũng dần dần xa lánh lớp người tiên phong vì lớp ngừơi tiên phong đã mệt mỏi hay nói theo giọng tôn giáo là "Chúa đã gọi rất nhiều về hưởng nhan Chúa!" Amnen.
caohuutam1939@gmail.com
Vụ Treo Cờ Vàng Trong Khu Gia Cư
Subject: Treo cờ vàng
From: Tam Cao
Date: Wed, April 09, 2014 7:13 am
Ở Houston có vụ treo cờ vàng, đang bị khu vực thẩm quyền ở đó viết văn thư bắt bỏ xúông (xem Cấm treo cờ Vàng tại nhà riêng trong khu chung cư ở Texas). Cờ vàng được một số người coi trọng như một sự thiêng liêng của sống núi. Nhưng cũng có những người không còn coi trọng nữa, đơn cử số người đông đảo về Việt Nam, nhất là hàng năm vào dịp Tết là con số kỷ lục. Tuy có kêu gọi đừng về VN chừng nào còn chế độ của Chủ Nghĩa Xã Hội. Nhưng chúng ta không cấm được, vì đó là tự do đi chuyển đi lại, là một quyền được chính quyền Mỹ tôn trọng và không cấm tự do đi lại, dù đi về VN!
Ở Mỹ có tự do tín ngưỡng và tự do ngôn luận, là hai thứ căn bản của xã hội Mỹ. Nhưng có một thứ cũng quan trọng không kém, là nhà cầm quyền có luật pháp nghiêm minh và mau lẹ để bảo đảm cho quyền tự do ngôn luận và tín ngưỡng. Nhưng nếu không có quyền được bảo vệ, an tòan cá nhân để nếu xã hội Mỹ ngày nào cũng có đánh bom tự sát, hay có những phe phái chống đối và triệt hạ nhau như các phe sunni và shiite, chúng ta sẽ không có tự do tín ngữơng, tự do ngôn luận.
Do đó, ngòai những quyền tự do, chúng ta phải tôn trọng luật pháp. Những khu vực quần cư như nơi ngừơi đàn bà treo cờ vàng, là quyền tự do và chọn lựa của bà. Nhưng nếu có một nhà người Mỹ bản xứ, vì lý do nào cũng treo cờ đỏ sao vàng, bà đó có nghĩ là phải để họ có quyền treo cờ như cờ vàng bà treo hay không? Bằng cách nào đòi họ phải bỏ cờ đỏ sao vàng xúông. Nên nhớ mình có tự do dân ab3n xứ cũng thế! Nếu có một nhà, hay mười nhà của dân bản xứ, vì bất mãn với sự vi phạm của bà treo cờ vàng, họ cũng vi phạm và treo cờ đò sao vàng, ai, hội đòan, tổ chức và đảng chính trị VN nào đù sức tổ chức phản đối, và đòi phải bắt kéo cờ đỏ sao vàng xúông. Bởi vậy, nếu đã mua nhà trong khu có ủy ban điều hành, ngừơi ta phải tôn trọng cam kết với ủy ban trong khu vực đó. Những ngừơi chống Cộng múôn treo cờ vàng là quyền của họ.
Vẫn múôn giữ là cờ ấy là quyền của họ. Nhưng những người không treo cờ ấy nữa, không muốn ràng buộc gì nữa với lá cờ ấy nữa, ngừơi ta làm gì để bắt họ phải giữ lá cờ ấy và tôn trọng nó, vì trên mặt pháp lý, lá cờ ấy không có, không có kể từ ngày 30 tháng 4-1975, cho đến khi nào thay đồi được chế độ XHCN.
Và một câu hỏi tiếp là ai, những ai sẽ cầm quyền để bảo đảm cho một chính thể tôn trọng tự do nhân quyền, như hải ngọai nhân danh chống Cộng? Khoa trương về tranh đấu, nhưng những tổ chức hội đòan và phe nhóm chính trị, đã phân hóa chia rẽ ngay từ mấy chục năm qua. Nhưng hăm dọa bất cứ ai không thuộc phe phái, nghĩa là còn hung bạo độc tài độc đóan hơn ai hết, có phải chúng ta không múôn những người như thế về cầm quyền, thà giữ nguyên trạng còn hơn. Vì khi thấy những người kêu gào tự do dân chủ nhân quyền lại lộ ra bản chất độc tài độc đóan và phe nhóm cực đoan quá khích, ai sẽ còn trông mong hy vọng gì ở những ngừơi như thế. Chỉ trong trường hợp của ngừơi đàn bà múôn treo cờ vàng ở nhà bà là quyền tự do, nhưng khi đó là vi phạm những điều lệ phải tôn trọng tùy theo cam kết của từng khu vực, ngừơi đàn bà đó sẽ phản ứng sao khi có người cũng theo gương của bà và đòi treo cờ đỏ sao vàng.
Chẳng những chỉ có những người cũng múôn vi phạm điều lệ như bà, mà còn những người "bản xứ" vì phản ứng tức giận bất mãn hay được cho tiền thuê để treo cờ đỏ sao vàng, ai cấm được, và ai sẽ biểu tình, "tự thiêu" đòi phải hạ xúông. Bà đòi treo cờ vàng đã đi vào ngõ cụt, vào chổ kẹt, ngòai làm cho dân bản xứ đố kỵ, còn mở ra một giòng thác treo cờ đỏ sao vàng. Giả sử có người được thuê treo cờ đỏ sao vàng, những tổ chức "quốc gia?" sẽ phản ứng thế nào để bắt hạ cờ đỏ sao vàng xúông. Như thế, tự chúng ta vì "yêu cờ vàng" mà đã làm hại khi có phản ứng bất mãn của cư dân trong khu vực hay nói thẳng là được thuê tiền để treo cờ đỏ sao vàng.
Nên biết là đa số cư dân da trắng, da mầu, hay Mễ. Dù một cơ sở truyền hình đã ủng hộ việc treo cờ, sẽ có tổ chức biểu tình, biểu dương lực lượng để ủng hộ bà treo cờ không, và nếu họ biết ngõ cụt khi xẩy ra đối nghịch, liệu họ có tiên liệu được những điều có thể xẩy ra khi có những phe nhóm chống nhau? Xin hỏi nếu có một nhà của dân bản xứ treo cờ đỏ sao vàng, cơ sở truyền hính đó làm cách nào để cấm đóan hay là phải nhờ vào ủy ban điều hành nơi cư ngụ để yêu cầu họ viết văn thư bắt hạ cờ đỏ sao vàng xúông, và như thế, phải đương nhiên, là quyền hạn của ủy ban điều hành khu vực, và đồng ý để bà đòi treo cờ vàng phải tôn trọng quy luật để tránh phản ứng chống lại bằng bất cứ cư dân nào cũng múôn treo cờ đỏ sao vàng. Cơ sở truyền hình, đã buông thả cho chống Cộng "rẻ tiền", khi tiếp tay với bà đòi treo cờ.
Giả thử chỉ có một vài người khác, không chống Cộng, bỏ ra năm trăm hay một ngàn đô la để thuê ngừơi treo cớ đỏ sao vàng, phóng viên MH có cách nào để ngăn cấm không cho ngừơi ta "bỏ tiền ra thuê" và bằng cách nào hạ cờ đỏ sao vàng xúông? Như thế chắc chắn đài truyền hình và phóng viên MH hành xử thế nào để ngăn cản không có việc treo cờ đỏ sao vàng? dĩ nhiên vi phạm điều lệ của khu vực, và như thế phải tuân theo ủy ban điều hành khu vực và chấm dứt sự bồng bột nông nổi ủng hộ bà treo cờ trong khi không lượng trứơc được giới hạn hay quyền đòi treo cớ vàng ở một nơi không múôn có vi phạm, và quyền lực của đài truyền hình và phóng viên MH thế nào và mạnh bao nhiêu để cùng rủ nhau húc đầu vào bế tắc mà việc chống Cộng nông nổi bốc đồng và rẻ tiền của một đài truyền hình và một phóng viên chống Cộng quá khích cực đoan đưa dẫn dư luận đi về đâu? Khi một số trong bọn họ có tự do hành động, ngừơi khác cũng có ngang quyền như của họ, và hai phe đối đầu nhau về một chuyện "cá nhân" nhưng không chính chắn. khi cá nhân và cơ sở truyền hình và phóng viên quá khích rủ nhau đi vào chỗ kẹt chỉ vì không bíêt suy nghĩ tính tóan thận trọng trở thành chống Cộng "vung xích chó", như nhà báo Tú Gàn từng viết trên tờ SGN Garden Grove! Như vậy còn gì kích thước của một đài truyền hình và của một phóng viên đã có lúc khoe là "tiến sĩ?"
Nếu chúng ta không tôn trọng luật lệ, ngay cả điều lệ của từng khu vực khi chúng ta mua nhà tại những nơi đó, không thể nói là không biết luật. Đời sống của chúng ta khi còn là một thiểu số tuyết đối, hay có mặt của người mình trong chính quyền, nhất là lập pháp chưa đáng kể, chúng ta hung hăng "vung xích chó" chỉ gây ra phản ứng bất lợi và làm cho dân bản xứ đố kỵ (ghét) chúng ta ví đã sinh họat hợm mình lố bịch như những chủ nhân ông, trong khi sức mạnh về nhân sự và tiền bạc đều không có gì đáng kể, nghĩa là "tranh đấu" như lọai ủy ban Bảo Vệ Tượng Đài kéo nhau lên thủ phủ Austin của bang Texas, mà dân biểu tiểu bang Hubert Võ cũng chỉ đánh võ mồm, và đưa dẫn Ủy Ban Bảo Vệ Tượng Đài vào thất bại chua cay.
Hoặc rõ ràng hơn nữa là phái đòan HO lên xin gặp bà thị trưởng Houston, Annise Parker, nhưng bà đã quất họ một vố đau điếng là không thèm tiếp. Giờ này mà không nhìn ra chính quyền Mỹ không chống Cộng từ lâu, khi vốn liếng tranh đấu của mình chỉ là chống Cộng bằng mồm, nghĩa là trên răng dứơi dép, hỏi làm sao không bị từ chối ê chề nhục nhã như vậy? Hóa ra không biết uyển chuyển khi tranh đấu cứ từơng lửa hay từơng đá mà húc đầu vào, mà kinh nghiệm mới nhất của đài truyền hình và phóng viên quá khích khỏi phải mất công nhiều mới thấy, một lần nữa truyền thông chống Cộng chỉ "đánh gió", "võ mồm", không được gì mà còn bị phản ứng ngược (reverse effect) nữa!
Nên biết chống Cộng núp váy tấn công ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng, đã bị xa lánh, nên sang houston, cũng sẽ bị xa lánh, dù trước kia, đã lâu được tờ bào Tự Do và Ủy Ban Bảo Vệ Chính Nghĩa đón rước ồn ào là "anh hùng" nhưng bà SGN gọi người đó là một trường hợp mắc bệnh tâm thần, đặt tên là Lí Thối? (xem LÝ TỐNG: SOS. VC MỞ MÀN CHIẾN DỊCH HẠ CỜ VNCH TẠI HOUSTON)
Bởi vậy, trứơc khi có hoạt động "yêu nước" hay chống Cộng, phải rất thận trọng, đừng đưa nhau vào sai lầm tập thể như của Ủy Ban Tượng Đài, mà việc lên Austin, cũng chỉ là làm lợi ccho một tổ chức có tiền, nhưng không có thành tích uy tín gì, còn bị Trần Khải Thanh Thủy họp báo vạch trần bản chất của một đảng mà bà gọi là đem con bỏ chợ trong nước và ở ngòai này đồng bào xa lánh tẩy chay vì không múôn làm phe nhóm cho cái gọi là "chưa họp chợ đã họp kẻ cứơp". Rất mong khi biểu lộ tình cảm với lá cờ vàng, hay đài truyền hình và phóng viên chống Cộng "bằng mồm", nên chính chắn hơn là kéo bè kết đảng, mà khi chưa xúât quân đã lộ ra có quá nhiều nhược điểm sai lầm, nghĩa là một "tình yêu đã tan vỡ ngay từ khi chưa bắt đầu!"
Xin nhắc lại, hiện nay báo giấy và báo mạng cũng chỉ tranh đấu mặt nổi và không có sức tụ họp một sức mạnh ảnh hửơng nào, ngòai bà lái báo vác 151 hội đòan ra để hù dọa một tờ báo, trong khi đã vô cùng bất cẩn khi bỏ rơi "Công đồng 500 đứa ở miền Nam Cali". Cộng đồng 500 đứa đó còn hơn xa 151 "đàn" thể "tổ chác" rất nhiều, rất nhiều và rất nhịều.
Chống Cộng, chính chắn và trưởng thành khó lắm, còn chống để làm ồn ào hay khoe bản chất tranh đấu hão, kiếm danh hão đều bị thất bại thảm thương thôi. Như vụ húc đầu vào đòi tự do treo cờ vàng, không bíêt cũng sẽ kéo theo quyền đòi tự do treo cờ đỏ sao vàng là rủ nhau "ủng hộ" treo cớ đỏ sao vàng đấy, hỡi những kẻ chống Cộng hời hợt!