Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

Cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc: VIỆT NAM TỰ VỆ CHÍNH ĐÁNG

Cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc: Việt Nam tự vệ chính đáng


Quân và dân Việt Nam không có còn con đường nào khác là phải dùng quyền tự vệ chính đáng để đánh trả để bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc.

Lịch sử dân tộc mãi khắc ghi những ngày tháng oanh liệt cách đây 40 năm (17/2/1979 – 17/2/2019) khi quân và dân ta đã anh dũng, kiên cường chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc.

Trên mặt trận Cao Bằng

Trung Quốc huy động 600.000 quân tấn công Việt Nam

3h30 phút ngày 17/2/1979, quân Trung Quốc sử dụng pháo binh bắn phá một số mục tiêu trong lãnh thổ của nước ta, sau đó huy động 600.000 quân tấn công toàn tuyến biên giới Việt Nam. Số quân Trung Quốc tham chiến lúc này được cho nhiều hơn các đạo quân xâm lược trước đó (thời điểm cao nhất, quân Mỹ huy động trên chiến trường Việt Nam gần 550.000 quân, Pháp 250.000 quân...).

Ngay từ những năm đầu Việt Nam thống nhất đất nước, Trung Quốc đã tăng cường các hoạt động quân sự, khiêu khích vũ trang, xâm lấn đất đai gây tình hình căng thẳng, phức tạp trên vùng biên giới phía Bắc Việt Nam.

Từ tháng 5/1978, Trung Quốc vô cớ dựng lên “sự kiện nạn kiều”, thực chất là dụ dỗ, đe dọa, lần lượt cưỡng ép gần 20 vạn Hoa Kiều đang sống yên ổn ở Việt Nam về nước. Tiếp đó, Trung Quốc trắng trợn vu cáo Việt Nam ngược đãi, khủng bố xua đuổi Hoa Kiều, rút chuyên gia, gây ra tình hình hết sức căng thẳng.

Cùng với đó, Trung Quốc tăng cường làm đường cơ động, xây dựng căn cứ, hệ thống kho trạm, vận chuyển tập kết vật chất, sơ tán nhân dân về phía sau. Đồng thời, thực hiện các hoạt động nghi binh, đề ra kế hoạch “dạy cho Việt Nam một bài học” và chuẩn bị chiến tranh “trừng phạt Việt Nam”.

Họ tuyên bố lừa mị dư luận trong nước và quốc tế rằng chỉ sử dụng lực lượng “Bộ đội biên phòng” để thực hiện “phản kích tự vệ”, bởi Việt Nam gây ra xung đột “lấn chiếm đất đai”, “quấy rối biên cương” phía Nam. Thực tế, trên vùng biên giới Việt-Trung không có lực lượng vũ trang nào của Việt Nam được triển khai gây sức ép đến mức buộc Trung Quốc phải “tự vệ”, chỉ có phía Trung Quốc chuẩn bị lực lượng quy mô lớn đánh Việt Nam.

Quân và dân Việt Nam phải dùng quyền tự vệ chính đáng

Trước diễn biến căng thẳng trên vùng biên giới phía Bắc, Đảng và Nhà nước ta kiên trì chủ trương giải quyết bằng biện pháp hòa bình, đồng thời, khẩn trương tăng cường lực lượng, đẩy mạnh xây dựng thế trận chiến tranh nhân dân bảo vệ Tổ quốc trên phạm vi cả nước, nhất là khu vực Quân khu 1, Quân khu 2.

Ảnh tư liệu về cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc.

Bất chấp nỗ lực bằng con đường hòa bình của ta, dưới sự chỉ đạo của nhà cầm quyền Trung Quốc, từ 3h30 phút ngày 17/2/1979 quân Trung Quốc sử dụng pháo binh bắn phá một số mục tiêu trong lãnh thổ của nước ta, sau đó huy động lực lượng lớn (hơn 600.000 quân) tiến công sang lãnh thổ của Việt Nam. Hướng tấn công chủ yếu là Lạng Sơn và Cao Bằng; hướng quan trọng là Lào Cai (Hoàng Liên Sơn); hướng phối hợp là Phong Thổ (Lai Châu); hướng nghi binh, thu hút lực lượng ta là Quảng Ninh và Hà Tuyên.

Mở đầu cuộc tiến công, trên mặt trận Lạng Sơn, đối phương sử dụng các Quân đoàn 43, 55, và 54 (dự bị), có 160 xe tăng, xe bọc thép, 350 pháo cơ giới, chia làm nhiều mũi đánh vào Bản Chắt (Đình Lập), Chi Ma, Ba Sơn (Lộc Bình), Tân Thanh, Tân Yên (Văn Lãng) và khu vực thị trấn Đồng Đăng. Trên mặt trận Cao Bằng, phía Trung Quốc huy động 3 quân đoàn (trong đó một quân đoàn làm lực lượng dự bị), hai trung đoàn địa phương, 4 trung đoàn độc lập, 225 xe tăng, xe bọc thép, hơn 300 pháo cơ giới,...

Trước cuộc tiến công quy mô lớn của Trung Quốc, Chính phủ ta đã ra tuyên bố nêu rõ: Nhà cầm quyền Trung Quốc đã đi ngược lại lợi ích của nhân dân, phá hoại nghiêm trọng tình hữu nghị truyền thống giữa nhân dân hai nước và khẳng định “Quân và dân Việt Nam không có còn con đường nào khác là phải dùng quyền tự vệ chính đáng của mình để đánh trả”.

Với tinh thần “không có gì quý hơn độc lập, tự do”, quân và dân ta, nhất là ở các tỉnh Việt Bắc, Tây Bắc một lần nữa phát huy cao độ truyền thống cách mạng, sát cánh cùng các lực lượng vũ trang, kiên quyết chiến đấu, bảo vệ chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc.

Bẻ gãy nhiều mũi tiến công

Trải qua hơn 10 ngày chiến đấu, lực lượng vũ trang Quân khu 1, Quân khu 2 và nhân dân 6 tỉnh biên giới phía Bắc đã anh dũng đánh trả quyết liệt các đợt tiến công của quân Trung Quốc.

Ta đã bẻ gãy nhiều mũi tiến công, tiêu diệt nhiều sinh lực và phá hủy nhiều phương tiện chiến tranh, làm chậm ý đồ đánh nhanh, chiếm nhanh các mục tiêu theo kế hoạch ban đầu, buộc quân Trung Quốc phải đưa lực lượng dự bị chiến lược hỗ trợ, cứu nguy cho lực lượng bị bao vây, cô lập ở Cao Bằng, Lạng Sơn và Lào Cai.

Từ ngày 17/2/1979 đến 18/3/1979 khi Trung Quốc rút quân, nhiều bản làng dọc biên giới phía Bắc bị tàn phá nặng nề. (Ảnh Tư liệu)

Do không đạt được mục đích đề ra, bị quân và dân các tỉnh biên giới giáng trả mạnh mẽ, bị tổn thất nặng nề, đồng thời bị dư luận tiến bộ trên thế giới và trong nước lên án mạnh mẽ, ngày 5/3/1979, Trung Quốc buộc phải tuyên bố rút quân trên tất cả các hướng. Đến ngày 18/3/1979 về cơ bản Trung Quốc đã rút quân khỏi nước ta.

Tuy nhiên, mặc dù tuyên bố rút quân, nhưng trên thực tế từ sau ngày 18/3/1979, phía Trung Quốc vẫn chiếm đóng trái phép một số điểm cao thuộc các tỉnh Lạng Sơn, Cao Bằng, Hà Tuyên có nơi sâu từ 200 đến 500m, thường xuyên gây xung đột vũ trang làm cho tình hình luôn căng thẳng, kéo dài đến năm 1989.

Từ tháng 4/1984 đến tháng 5/1989, Trung Quốc đã đưa hơn 500.000 quân đánh chiếm biên giới Vị Xuyên. Mặt trận Vị Xuyên- Hà Tuyên trở thành vùng chiến sự ác liệt nhất trong cuộc chiến chống xâm lấn biên giới. Đến giữa năm 1984, quân Trung Quốc lần lượt chiếm đóng trái phép nhiều cao điểm của Việt Nam thuộc tỉnh Hà Giang.

Tháng 7/1984 về sau, Vị Xuyên tiếp tục là mặt trận ác liệt, hai bên giành giật nhau từng vị trí trên các điểm cao. Đỉnh điểm diễn ta vào đầu năm 1985, có ngày quân Trung Quốc bắn tới 30.000 quả đại bác vào Vị Xuyên trong khoảng rộng 5km, sâu 3km

Cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc (tính từ 17/2 đến ngày 18/3/1979), quân và dân ta đã gây tổn thất cho 9 quân đoàn chủ lực, loại khỏi vòng chiến đấu hàng vạn quân, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 3 trung đoàn, 18 tiểu đoàn, bắn cháy và phá hủy 550 xe quân sự, trong đó có 280 xe tăng và xe bọc thép, phá hủy 115 khẩu pháo và cối hạng nặng, thu nhiều vũ khí và đồ dùng quân sự. Cuộc chiến đấu anh dũng ở khu vực biên giới phía Bắc của tổ quốc đã chứng minh một sự thật lịch sử: Nhân dân Việt Nam không bao giờ chịu quỳ gối trước bất kỳ thế lực xâm lược ngoại bang nào./.

Bài học kinh nghiệm:

Thường xuyên tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của Đảng đối vơi Quân đội và sự nghiệp quốc phòng, quân sự, trọng tâm là củng cố xây dựng nền quốc phòng toàn dân, thế trận chiến tranh nhân dân vững mạnh.

Nhạy bén trong phân tích, đánh giá tình hình, nhận rõ đối tác, đối tượng của cách mạng, luôn nên cao tinh thần cảnh giác cách mạng, không để bị động, bất ngờ trong mọi tình huống, quyết tâm bảo vệ vững chắc độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.

Kết hợp chặt chẽ giữa phát triển KT-XH vơi củng cố, tăng cường tiềm lực, thế trận quốc phòng, an ninh, nhất là ở những địa bàn trọng yếu, vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo.

Chú trọng xây dựng quân đội nhân dân cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, có sức mạnh tổng hợp ngày càng cao, làm nòng cốt cùng toàn dân bảo vệ vững chắc Tổ quốc.

Củng cố khối đại đoàn kết dân tộc, kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại; tăng cường quan hệ đoàn kết, hữu nghị giữa hai nước Việt Nam – Trung Quốc.

PV/VOV.VN

Thứ Năm, 14 tháng 2, 2019

LỆNH TỔNG ĐỘNG VIÊN CHỐNG QUÂN BÀNH TRƯỚNG BẮC KINH XÂM LƯỢC NGÀY 5/3/1979

LỆNH TỔNG ĐỘNG VIÊN CHỐNG QUÂN BÀNH TRƯỚNG BẮC KINH XÂM LƯỢC NGÀY 5/3/1979


Ngày 5/3/1979, trong tình thế cấp bách chống lại hơn nửa triệu quân Trung Quốc xâm lược biên giới phía Bắc, Chủ tịch nước Tôn Đức Thắng đã ra lệnh tổng động viên toàn quân, toàn dân kháng chiến.

"Hỡi đồng bào và chiến sĩ yêu quý! Quân thù đang giày xéo non sông, đất nước ta. Độc lập, tự do, chủ nghĩa xã hội của nhân dân ta đang bị xâm phạm. Hòa bình và ổn định ở Đông Nam châu Á đang bị đe dọa. Dân tộc Việt Nam ta phải ra sức chiến đấu để tự vệ... Toàn thể đồng bào các dân tộc anh em trong cả nước, các tôn giáo, các đảng phái, già, trẻ, gái, trai hãy phát huy truyền thống Diên Hồng, triệu người như một, nhất tề đứng lên bảo vệ tổ quốc".

MỘT GIẢ THUYẾT VỀ VỤ NỮ SINH BỊ GIẾT KHI SHIP HÀNG

NÓNG HÔI HỔI ĐÂY !

Tôi vốn dị ứng với thái độ vô cảm của báo chí khi khai thác quá nhiều về cái chết của một cô gái đi giao hàng vào đêm 30 Tết. Thậm chí còn đưa tin không chính xác về quan hệ huyết thống của gia đình hung thủ, nhằm hướng lái cho một số người chửi bới ngành công an mà thực chất là chửi bới chế độ.

Nói thẳng, ông nội của tên giết người chả liên quan đéo gì đến ngành công an cả. Ai không tin thì hãy chờ đó mà kiểm chứng.

Về vụ việc này, xin nhắc lại là cơ quan công an vẫn trong quá trình điều tra, chưa có kết luận khoa học cuối cùng.

Tuy nhiên, đã có một giả thuyết cho rằng, chính bà mẹ của cô gái là một người buôn ma túy chuyên nghiệp đã từng khoe với tên giết người rằng, bà có rất nhiều tiền.Từ đây, tên giết người từng có 3 tiền án tiền sự này đã nảy sinh ý định bắt cóc tống tiền... và cuộc gọi ship hàng vào chiều 30 Tết là hành động khởi đầu cho việc tống tiền này.

Cuộc trao đổi, mặc cả giữa bà mẹ cô gái và tên giết người diễn ra trong ít nhất là 2 ngày sau đó, nhưng cuối cùng vẫn không thể đi đến thống nhất.

Sự cứng rắn của bà mẹ đã vượt giới hạn thử thách của tên giết người và kết cục đau thương đã xảy ra.

Lưu ý với các anh chị rằng, đây chỉ là một giả thuyết. Mọi việc còn phụ thuộc vào kết luận của cơ quan điều tra.

Dù thế nào thì cũng xin chia buồn cùng gia đình nạn nhân. Xin R.I.P em.

Ps: Ảnh nhặt trên NET chỉ để minh họa.

TRƯỜNG HÍP QUẨY TẠI BURIRAM UNITED

Xuân Trường ăn diện sặc sỡ trong đêm tiệc ở Buriram


Kết thúc chuỗi hoạt động ngoại khóa, Xuân Trường trong trang phục bắt mắt đóng góp một tiết mục nhảy hài hước ở buổi tiệc vui chơi thư giãn của CLB Buriram United.


CLB Buriram United vừa trải qua chương trình "phá băng" ngắn ngày trước thềm mùa giải mới nhằm mục đích thử thách thể lực, tư duy và kỹ năng mềm của mỗi cầu thủ, đồng thời giúp toàn đội tăng cường khả năng làm việc tập thể và phối hợp ăn ý với nhau.

Sau khi hoàn thành hàng loạt thử thách "phá băng" ngoài trời đầy khó khăn và khắc nghiệt, các cầu thủ của CLB Buriram United đã tham dự một đêm tiệc giải trí vào tối 14/2 với nhiều tiết mục đặc sắc. Xuân Trường cùng với hai đồng đội bên cạnh là những người đã chuẩn bị trang phục độc đáo, vui nhộn để lên sân khấu khuấy động chương trình.

Tiền vệ của đội tuyển Việt Nam dường như trở thành tâm điểm của đêm tiệc khi diện một bộ trang phục đầy màu sắc bắt mắt. Anh thậm chí còn đội thêm một bộ tóc xù và đeo kính màu hồng để tăng thêm phần hài hước.


Trường "híp" quẩy cực sung trong đêm tiệc của đội bóng mới. Không ít CĐV Việt Nam tỏ ra bất ngờ trước độ "nhí nhố" của chàng tiền vệ đội trưởng U23 Việt Nam vốn luôn được xem là nghiêm túc, chững chạc này.

Vũ điệu hài hước của Trường "híp" mang đến những tràng cười đầy giải trí cho các đồng đội. Trong chuỗi hoạt động tập thể trước đó, anh luôn thể hiện sự xông xáo, tháo vát khi cùng các thành viên vượt qua nhiều thử thách khó nhằn như xin đi nhờ xe, nấu cơm, đu dây trên không, kết bè vượt hồ nước.

Xuân Trường cười rạng rỡ bên cạnh cậu bạn thân tại Buriram, tiền vệ Sasalak Haiprakhon. Dù thi đấu xa quê hương, tân binh số 21 của nhà vô địch Thái Lan vẫn luôn nhận được sự quan tâm và ủng hộ của người hâm mộ Việt Nam. Các CĐV gửi những lời chúc Xuân Trường sớm thích nghi với đội bóng mới và khẳng định được tài năng của mình trong lần thứ 2 xuất ngoại.

Trong đêm tiệc, các cầu thủ Buriram cũng bày ra không ít trò vui như đội tóc giả, mặc váy.

Cầu thủ chạy cánh Sasalak, người giúp Xuân Trường nhanh chóng hòa nhập với CLB Buriram còn bị vẽ đầy son lên mặt. Hậu vệ có biệt danh là "Pee" này kém Xuân Trường 1 tuổi, thi đấu cho Buriram từ năm 2018 và từng cùng đội tuyển U23 Thái Lan đăng quang tại SEA Games 2017.

Anh đội tóc giả bắt mắt và luôn hòa vào những trò vui của cả đội. Trong mọi hoạt động ngoại khóa ở Buriram, Sasalak luôn đồng hành bên cạnh Xuân Trường và giúp đồng đội mới hòa nhập với văn hóa bóng đá của xứ sở chùa vàng.

Một cầu thủ khác trong trang phục du hành vũ trụ khuấy động bữa tiệc của nhà đương kim vô địch Thái Lan. Thai League mùa giải mới 2019 sẽ chính thức khởi tranh vào ngày 22/2 tới.

Ảnh: Buriram United

Cái gì thế này: NHẬT BẢN, HÀN QUỐC COI MỸ LÀ "MỐI ĐE DỌA CHÍNH" AN NINH TOÀN CẦU

Nhật Bản, Hàn Quốc coi Mỹ là 'mối đe dọa chính' an ninh toàn cầu

TPO - Động thái bất ngờ từ hai đồng minh lâu năm của Mỹ là Nhật Bản và Hàn Quốc, hai quốc gia hiện đang có khoảng 82.000 binh sĩ Mỹ đồn trú, tuyên bố coi Mỹ là "mối đe dọa chính" của an ninh toàn cầu. Hàn Quốc lo ngại Mỹ hơn cả Bắc Triều Tiên, thậm chí còn hơn nỗi lo của nhiều nước đối với Nga.

Tổng thống Mỹ Donald Trump chào điều lệnh với binh sĩ Mỹ tại căn cứ quân sự New York

Một khảo sát của Viện Nghiên cứu Pew cho thấy, thế giới hiện nay tiềm ẩn nhiều nguy cơ đáng sợ. Tấn công mạng, chủ nghĩa khủng bố, kinh tế bất ổn và biến đổi khí hậu, tất cả các yếu tố trên đều trực tiếp đe dọa đến nền an ninh toàn cầu.

Tuy nhiên, sức mạnh và ảnh hưởng của Mỹ hiện nay còn khiến mọi thứ trở nên bi quan hơn, mặc dù Tổng thống Mỹ Donald Trump đã tuyên bố rút quân khỏi Trung Đông, cũng như tiến hành hội đàm với Triều Tiên, Russia Today thông tin.

Chỉ trong năm 2013, đã có 1/4 người dân đến từ 22 quốc gia cho rằng Mỹ là mối đe dọa thường trực với quốc gia của họ. Tỷ lệ này đã tăng lên đến 38% vào năm 2017, và đạt 45% vào năm ngoái. Trong số các quốc gia đồng minh của Mỹ, kết quả khảo sát đã khiến không ít người bất ngờ. 67% người dân Hàn Quốc coi Mỹ là mối đe dọa chính nhằm vào đất nước họ, một tỷ lệ còn lớn hơn số người coi Triều Tiên là mối đe dọa.

Tại Nhật Bản, Mỹ và Triều Tiên đều bị coi là mối đe dọa, với tỷ lệ lần lượt là 66% và 73%, không có quá nhiều chênh lệch. Trong số 22 quốc gia được khảo sát, Nhật Bản và Hàn Quốc có tỷ lệ lo ngại Mỹ lớn nhất, trong khi Mexico xếp thứ ba.

Đối với người dân Hàn Quốc, việc luôn phải đề phòng Triều Tiên khiến tình hình tại đây ở vào trạng thái bấp bênh, bất ổn, với nguy cơ có thể bị tấn công bất kỳ lúc nào, mặc dù Mỹ luôn duy trì hiện diện quân sự. Hơn nữa, Tổng thống Trump từng phát biểu liên quan đến một cuộc chiến giữa hai miền Triều Tiên, gây lo ngại về những hậu quả nghiêm trọng đối với Hàn Quốc. Người Nhật thì cho rằng, mối đe dọa từ Mỹ đến từ các chính sách bất ổn tại khu vực Đông Bắc Á, khiến Tokyo phải đối mặt với nhiều thách thức mới.

PHỤC HƯNG
Theo Russia Today

Đàm Vĩnh Hưng: VIỆT NAM CÁI GÌ CŨNG CÓ, SƯỚNG HƠN Ở NƯỚC NGOÀI NHIỀU

Đàm Vĩnh Hưng: 'Việt Nam cái gì cũng có, sướng hơn ở nước ngoài nhiều'

'Ông hoàng nhạc Việt' cho rằng sống ở Việt Nam là sung sướng nhất, cái gì cũng có từ người giúp việc, tài xế riêng,...

Tối (30/11), Đàm Vĩnh Hưng thu hút sự chú ý của cộng đồng mạng khi chia sẻ quan điểm của mình về sự khác biệt khi sống ở Việt Nam và nước ngoài trên trang cá nhân. Cụ thể, anh cho rằng, hàng hóa hay máy móc gì của Việt Nam cũng hiện đại và có thể đáp ứng đầy đủ nhu cầu của người tiêu dùng, thậm chí còn phục vụ rất chu đáo.

"Đi nhiều nơi mới thấy Việt Nam mình tiện lợi hơn rất rất nhiều. Muốn thứ gì cũng có. Bar, club gì cũng đẹp. Máy bay thì toàn máy bay to. Ra máy bay trễ còn có loa đọc tên và mời lên, có khi còn phải đi kiếm khách xem đang ngồi ở đâu.

Xe thì loại nào mới ra là có nhập về Việt Nam liền. Điện thoại, điện máy, mỹ phẩm, thời trang, công nghệ... thứ gì cũng có mà còn chơi đồ hạng nhất mới chịu" - nam ca sĩ bộc bạch.

Đàm Vĩnh Hưng từng đi rất nhiều nơi trên thế giới. Ảnh: Internet

Ngoài ra, giọng ca Say tình cũng cho biết cuộc sống ở Việt Nam dễ chịu hơn nhiều so với các nước anh từng đi qua. "Ở Việt Nam thì có thể ngồi cafe sáng chiều hay nhậu nhẹt bất chấp thời gian. Nước ngoài thì miễn có vụ này nha. Ở Việt Nam thất nghiệp cả năm cũng có người nhà lo.

Ra nước ngoài thất nghiệp đi rồi tự biết phải làm sao. Việt Nam thì có thể có tài xế riêng, trong nhà thì 2 - 3 người giúp việc. Ở nước ngoài tự bơi nhé. Trong nước máy bay delay là chửi thôi rồi. Ra nước ngoài delay thì ngoan ngoãn tìm chỗ nào ngồi chơi Facebook đợi mà không dám ho he tiếng nào.

Nói nhiêu đó thôi. Phải ra nước ngoài và đối diện với mọi thứ tất tần tật đi rồi sẽ tự thấy và tự có câu trả lời. Tôi không bênh ai vì chẳng nhận lương của ai. Chỉ chia sẻ chút kinh nghiệm và cảm nhận của bản thân với các fan của tôi thôi" - anh nói.

Quan điểm của Đàm Vĩnh Hưng nhanh chóng nhận được nhiều sự quan tâm và chia sẻ từ phía cộng đồng mạng. Trong đó, hầu hết khán giả đều đồng tình với chia sẻ "ở Việt Nam sướng hơn nước ngoài nhiều" của nam ca sĩ. Ảnh: Internet

Đăng Dương (TH

Trần Lệ Xuân - VTV và vẻ đẹp Việt

Bài chép của anh Đạo Sĩ Chăn Gà Nguyễn Thanh Tùng để chia sẻ cùng các bạn.

****

Đầu năm thì nói chuyện Xuân và chuyện Đẹp là chuẩn rồi nhưng riêng Đài truyền hình quốc gia (VTV) lại bị cộng đồng mạng chửi túi bụi. Lý do là VTV vì dám đưa hình ảnh Trần Lệ Xuân lên sóng truyền hình như một minh chứng cho “vẻ đẹp Việt". Xét thấy “vẻ đẹp nằm trong mắt kẻ si tình” chứ làm gì có 1 vẻ đẹp chung cho tất cả nên trộm nghĩ biết đâu VTV cũng có lý của họ. Vậy thì, vẻ đẹp của Trần Lệ Xuân như thế nào để được VTV tôn lên như một đại diện của “vẻ đẹp Việt”?

XÉT VỀ NGOẠI HÌNH

Trần Lệ Xuân thừa hưởng nét đẹp quý phái từ mẹ, quận chúa Thân Thị Nam Trân, người được cho là có nhan sắc tuyệt mỹ đến độ người Pháp đã đặt cho bà biệt danh “Viên ngọc trai Á châu”. Có thể ở thời kỳ đó, vẻ đẹp của Trần Lệ Xuân – nhất là khi nó đồng hành cùng địa vị xã hội của bà này – là một chuẩn mực của xã hội nhưng nếu so với bây giờ thì nhan sắc ấy cùng chiều cao hạn chế & vòng một khiêm tốn cũng chỉ là “bình thường thôi”!

Điều làm cho Trần Lệ Xuân thường được nhắc đến mỗi khi người ta bàn về nhan sắc Sài Gòn trước 1975 là vì sự nổi bật của bà này trong lĩnh vực thời trang. Một bà “Đệ nhất phu nhân” chói lòa trong nữ trang đắt tiền và áo váy gợi cảm, ở trên tột đỉnh thượng lưu giữa lúc tuyệt đại đa số người dân còn đang lầm than trong cảnh chiến tranh trường kỳ thì đương nhiên là nổi bật và chả có gì có thể nổi bật hơn. Nó có khác gì việc tôi cưỡi con Harley thần thánh lượn lờ giữa bạt ngàn bang chúng Cái bang, bố bảo thiên hạ cũng không dám không trầm trồ!

XÉT VỀ TÀI NĂNG

Trần Lệ Xuân được đánh giá là thông minh, sắc sảo nhất trong số 3 chị em của gia đình quý tộc này, lại được theo học tại các trường danh giá nhất đất nước bấy giờ nên khi mới 16 tuổi, bằng con mắt tinh đời, nàng đã quyết định trao thân gửi phận cho Ngô Đình Nhu, một trí thức tây học gần gấp đôi tuổi vì biết đây chính là cơ hội của đời mình.

Tuy nhiên, không có tài liệu nào cho thấy sự thông minh của bà Nhu được thể hiện trong việc kinh bang tế thế cho tương xứng với vị trí của mình. Điều người ta nhớ nhất về đóng góp của bà "đệ nhất phu nhân" chỉ là sự cách tân bộ áo dài truyền thống bằng cách khoét cổ áo cho thêm phần mát mẻ, vốn là để tiếp sức cho tài năng lớn nhất của mình: "đong trai".

Chuyện bà Nhu hoang dâm thì cả thế giới đều biết nhưng lạ kỳ là bà vẫn bình an và nhởn nhơ trong một gia đình quyền lực nổi tiếng hà khắc và gia giáo kiểu Đông – Tây kết hợp. Có lẽ vì từ ông anh tổng thống trở xuống đều hiểu rằng sự hoang dâm đó là tài năng kiệt xuất của bà & thực sự thì ngôi vị của gia đình họ Ngô cũng hưởng lợi từ điều đó. Tháng 9/1954, tướng Nguyễn Văn Hinh, viên tướng Việt quyền lực nhất bấy giờ của cái gọi là “Quốc gia Việt Nam” bao vây dinh Norodom đòi lật đổ thủ tướng Diệm. Chính nàng dâu của họ Ngô đã “một mình một bướm”, xông vào tổng hành dinh của tướng Hinh để bắt tướng này “xụi súng”. Sau này, Hinh tâm sự với mấy viên tá cấp dưới: “Ngay từ lần đầu gặp gỡ, moa đã thấy em duyên dáng, dễ thương, nhạy cảm, có ma lực thu hút phái nam. Ngồi nói chuyện với moa, chân cẳng em thay đổi hoài. Đàn bà như vậy ghê lắm. Mấy con đầm cũng vậy. Thằng chồng mà thiếu bản lĩnh thế nào cũng bị nó cho mọc sừng”.

“Tài năng” của bà Nhu “phủ sóng” thì vô cùng tận, từ vua Bảo Đại cho đến thứ dân, từ tướng tá võ biền cho đến nghệ sĩ hào hoa, từ gián điệp đến phóng viên,…, tóm lại là với bất cứ ai khiến bà nổi hứng hoặc có thể lợi dụng được để củng cố vị thế cho gia đình họ Ngô. Sự “cống hiến” của nàng dâu họ Trần cho họ Ngô đâu chỉ là những rên siết trên giường mà đôi khi còn suýt phải đánh đổi bằng tính mạng. Chẳng hạn như có lần bà vợ của tướng Trần Văn Đôn đạp cửa phòng nơi tướng Đôn & Nhu phu nhân đang hành lạc, giương súng nhắm bắn “con bướm xinh, con bướm đa tình” của bà Nhu ai dè lại bắn chệch lên vai. Suýt chút nữa thì thế gian mất đi một kỳ quan về bướm!

Có một điều mỉa mai là tên thánh của Trần Lệ Xuân là Lucy, theo tên nữ thánh Lucia, người đã chọn giữ mình đồng trinh thay vì lấy một kẻ ngoại giáo, nhưng Xuân lại chọn con đường ngược lại: muốn giữ cho mình tất cả trừ “con bướm” được tung bay muôn nơi!

Tài năng của “cái mồm dọc” của bà Nhu giúp đỡ cho ngôi vị của họ Ngô nhiều bao nhiêu thì cái mồm ngang của bà lại phá hoại bấy nhiêu. Nếu như những cuộc khẩu chiến trên nghị trường, những phát ngôn bạt mạng trên báo chí chỉ dừng lại ở mức xì-căng-đan và làm trò cười cho nhân dân lầm than có cái mà chọc ngoáy nhà Ngô tổng thống thì những phát ngôn ngông cuồng, hung hăng, cay nghiệt và ngu xuẩn (về chính trị) trong sự kiện đàn áp Phật giáo năm 1963 chính là góp phần đẩy chế độ nhà Ngô xuống mồ. Chính Kennedy sau này đã giải thích việc Hoa Kỳ đưa ra quyết định loại bỏ gia đình họ Ngô có một phần không nhỏ là vì những hành vi khiến tình hình thêm rối loạn của Trần Lệ Xuân. Kennedy nói về Trần Lệ Xuân như sau: “Con chó cái chết tiệt đó (That goddamn bitch), nó phải chịu trách nhiệm... Con chó cái đó đã bị tắc mũi, nó không ngửi thấy mùi gì cả, và làm rối tung tất cả mọi chuyện lên!”.
Chẳng biết Diệm – Nhu khi nằm trong xe 113 có hối hận vì đã không bắt bà Xuân khép mồm dọc được mà cũng chẳng thể bịt nổi mồm ngang của bà ấy?

“Tài năng” & “danh tiếng” của bà Nhu nổi tiếng toàn cầu đến mức báo chí phương tây đặt cho bà cái “hỗn danh” là Dragon Lady mà báo chí Việt sau này dịch ra thành một “mỹ danh” là Phu nhân Rồng, Quý bà rồng (như cuốn sách Finding the Dragon Lady: The Mystery of Vietnam's Madame Nhu được dịch thành "Madam Nhu - Trần Lệ Xuân - Quyền lực bà Rồng"). Nên nhớ, Rồng ở phương Tây (dragon) là một loại quái vật, khác hoàn toàn với Rồng ở phương Đông là linh vật biểu tượng cho quyền lực hoàng gia.

Trong ngôn ngữ phương Tây, “dragon lady” có tính cách miệt thị, thường dùng để ám chỉ một khuôn mẫu phụ nữ Á Châu nguy hiểm và quyến rũ, mạnh mẽ, hống hách, ngang ngược và đam mê quyền lực. Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ bấy giờ là McNamara, đã khẳng định điều đó như sau: “Giống như hầu hết những người Mỹ đến đất nước này, và theo tôi, cả nhiều người Việt nữa, tôi thấy bà Nhu là một người sáng sủa, mạnh mẽ và xinh đẹp, nhưng cũng độc ác và mưu mô - một mụ phù thủy thực sự”. Chính vì vậy, “Dragon lady” Trần Lệ Xuân dịch ra tiếng Việt phù hợp nhất phải là “Bà chằn”, là “Cọp cái”,... còn nếu muốn bám sát chữ “rồng” trong nguyên mẫu thì chỉ có “Rồng lộn” là chính xác chứ chẳng thể là một “Long nữ” như cách dịch “bốc thơm” của truyền thông Việt!

XÉT VỀ NHÂN PHẨM

Sự dâm loạn của Trần Lệ Xuân là mảnh ghép hoàn hảo để tạo nên một hình ảnh gia tộc bạo chúa họ Ngô như một bức tranh phản ánh hiện thực xã hội thời tao loạn: đầy rẫy bạo lực, lừa lọc, nghiện ngập và đĩ điếm. Nếu như sự lăng loàn của Xuân là nguyên nhân gây bất hòa trong đại gia đình Ngô tổng thống thì sự ngông cuồng, lộng quyền và tàn ác của Xuân trong vụ đàn áp Phật giáo cũng là dấu chấm hết cho tình cảm với cha mẹ ruột của mình.
Để phản đối vụ đàn áp, ông bà nhạc của Nhu là Trần Văn Chương (đại sứ tại Mỹ) và Thân Thị Nam Trân (một quan sát viên của chế độ Diệm tại Liên Hiệp Quốc) đã từ chức. Khi Diệm – Nhu còn đang bối rối thì Trần Lệ Xuân đề nghị giải pháp xuyên tạc sự thật bằng cách “sửa sai” hai chữ “từ chức” thành “bãi chức”, để đối phó với cha mẹ mình. Trước sự ngỗ ngược của con gái, ông bà Trần Văn Chương đã tuyên bố từ con và tiếp tục lên tiếng công kích Diệm - Nhu, nghiêm khắc phê phán Trần Lệ Xuân vô lễ, mất tư cách và mất nhân tính. Để đáp trả, Nhu phát biểu trên báo chí: "Tôi sẽ cắt đầu lão ta. Tôi sẽ treo lão ta ở giữa quảng trường và để lão ấy treo lủng lẳng ở đó. Vợ tôi (Trần Lệ Xuân) sẽ thắt nút treo cổ vì cô ấy tự hào là người Việt Nam và cô ấy là một người yêu nước"!
Thật là một gia đình hạnh phúc!

Với “đạo hạnh” như thế, người ta bảo Trần Lệ Xuân đã chịu quả báo khi liên tiếp sau đó phải chứng kiến những thảm họa trong gia đình: Chồng và anh em thì bị giết trong đảo chính, con gái yêu nhất Lệ Thủy (nhìn rất giống Trần Lệ Xuân) thì chết vì tai nạn xe khi mới 27 tuổi, bố mẹ ruột thì bị chính em trai Trần Văn Khiêm giết chết; bản thân thì vơ vét được tài sản khổng lồ hàng tỷ USD nhưng khi lưu vong thì lại chẳng còn gì, phải kiếm tiền bằng cách trả lời phỏng vấn báo giới.
Trần Lệ Xuân tưởng như là may mắn khi không bị lính đảo chính giết chết hoặc bị đám đông cuồng nộ treo cổ vào ngày 1/11/1963 định mệnh vì khi đó bà cùng con gái Lệ Thủy đang “công cán” tại Mỹ, nhưng phải chăng số phận bắt bà ta phải sống để chứng kiến sự sụp đổ thảm hại của gia đình mình?

Cái Đẹp của VTV

Với một hình tượng Trần Lệ Xuân như thế lại nghiễm nhiên trở thành một biểu tượng “vẻ đẹp Việt” trong con mắt của VTV, dẫu bỏ qua yếu tố chính trị, phải chăng tiêu chí về Đẹp của VTV có khác người quá chăng? Nhưng ngẫm kỹ thì thấy, chả phải là trong xã hội kim tiền thời nay, có thiếu gì kẻ tiến thân bằng con đường như Trần Lệ Xuân đâu, đặc biệt là trong giới báo chí truyền thông và showbiz? Chả phải nhan sắc bấy lâu nay đã trở thành món hàng mua bán đại trà trên các “hội chợ sắc đẹp” núp bóng "Cuộc thi sắc đẹp" ngày càng nở rộ? Chả phải các cô gái “ngành” cũng vẫn nghiễm nhiên “chiếm sóng” nhà đài & tung tăng trên mặt báo đó thôi? Ngay tại VTV, mới đây cũng có một “bà rồng”, người làm cái phóng sự “eo ơi” ở Syria, phải giã từ sự nghiệp đang lên như diều gặp gió hay sao? Giữa môi trường văn hóa như vậy, (nói về văn hóa, hình như VTV cũng có cô BTV gì đó bị “bệnh tâm thần” nhưng vẫn thường xuyên làm các chương trình về văn hóa của đài), nên có lẽ các cán bộ nhà đài có cái nhìn lệch lạc về “Vẻ đẹp Việt” cũng là điều dễ hiểu!

Mà nếu đưa yếu tố chính trị vào, biết đâu đó, nhà đài muốn “dựng” hình ảnh Trần Lệ Xuân dậy, qua đó gián tiếp lôi nhà Ngô ra, để cho bàn dân thiên hạ có cái mà đàm tiếu, chửi rủa?! Kẻ làm việc xấu đã chết đi rồi thì phần thưởng lớn nhất cho họ và con cháu họ là bị người đời lãng quên, chứ như VTV nói riêng và truyền thông Việt nói chung, lâu lâu lại lôi họ dậy để "xức dầu thơm", có khác gì để làm bia cho miệng đời tiếp tục phỉ nhổ!? Thâm vậy thì thâm quá, nhà đài ơi!

2/2019
Xem thêm: Trần Lệ Xuân - VTV và Vẻ Đẹp Việt | Tùng bloghttp://www.nguyenthanhtung.me/…/tran-le-xuan-vtv-va-ve-dep-…