Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

CỨ NGỒI ĐẤY MÀ MƠ!

Ong Bắp Cày


TS Phạm Chí Dũng vừa có bài"Hồng Kông ở Việt Nam: Chưa, nhưng sẽ có" đăng trên Tin Tức Hàng Ngày. Bài viết thu hút sự chú ý của nhiều bạn đọc. Nhưng điểm căn cốt nhất là Dũng chưa nhận ra những điểm khác nhau cơ bản giữa Hồng Kông và Việt Nam.

Bài viết của Dũng có ưu điểm là đánh đúng vào nhu cầu thỏa mãn khoái cảm có đồng minh của các "nhà zân chủ" thối mồm xứ Việt. Trong cơn bĩ cực, sự kiện Hồng Kông đã làm cho họ hoắng cả lên. Từ Chênh, Diện, Lập, Bích, Thụy cứ ăn xong rồi hóng và cố gắng tưởng tượng sự kiện đó sẽ ở Việt Nam trong tương lai gần. Nhưng tất thảy chúng đều một giuộc, ngu như nhau và hão huyền như nhau, không hơn. 

Thực ra Biểu tình ở Hong Kong có mục đích khác xa những cuộc biểu tình do đám zân chủ lõ đít tổ chức ở bờ Hồ. Nhân tố cốt lõi làm nên sự kiện chính là mục đích, phong thái lãnh đạo và phương thức tổ chức biểu tình. Những thứ đó, lọc kĩ qua khe háng cả 1 tuần không thể tìm ra ở làng zân chủ Việt. Mục đích bất lương; những kẻ cầm đầu già nua cũ kĩ, bất hảo, cá nhân và bảo thủ; phương thức tổ chức kiểu chộp giật bè cánh chỉ có thể lôi kéo được đám mèo mả gà đồng và đám nhãi ranh càn quấy.

Hãy nhìn lại, ngoại trừ các cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược qua sự kiện giàn khoan HD981 thì các cuộc biểu tình còn lại đã xứng đáng gọi là biểu tình đúng nghĩa chưa? Hãy cẩn trọng xem xét từ mục đích, người lãnh đạo và các hành vi của những kẻ đi biểu tình thì biết.

Chị thề rằng, nếu như mục đích là cao đẹp và nó phù hợp với lợi ích dân tộc, chắc chắn sẽ được người dân ủng hộ đông đảo chả kém gì Hong Kong chứ không phải một nhúm lơ phơ những kẻ cơ hội, chém gió phần phật, ăn tục nói phét, đánh rắm rong cả ngày như đã thấy. 

Một người cho dù ít học nhất cũng sẽ biết, mục đích của cuộc biểu tình thể hiện ở các câu slogan và băng rôn mang theo. Vì thế, chị tin các bạn cũng đã nhận ra mục đích của các cuộc biểu tình bờ Hồ là chống và lật đổ chính quyền nhưng lại núp bóng chống Trung Quốc. Không mấy khó khăn để các bạn chứng tỏ mình là người thông tuệ: chúng mang danh chống Trung Quốc xâm lược nhưng lại mang băng rôn đòi thả tội phạm kinh tế, tội phạm chính trị như: Lê Quốc Quân, Nguyễn Hữu Vinh (Ba Sàm), Bùi Thị Minh Hằng, Đinh Đăng Định.v.v..vậy là cớ làm sao?

Chị nói có sách, mách có chứng. Hãy nhìn những hình ảnh này để thấy mục đích của đám zân chủ liệt não:











Hãy nhìn chúng "biểu tình": Một đám ô hợp áo đen áo đỏ vừa đi vừa hò hét đến náo loạn cả đường phố. Kẻ thì tìm cách gây sự, lăng mạ nhân viên công vụ và chửi bới chính quyền, kẻ khác thì chỉ rình tụt quần vạch vú ăn vạ giữa đường, những kẻ ma mãnh khác thì lăm lăm máy ảnh máy quay phim chờ cơ hội chụp giật để đăng bài vu cáo hòng kiếm mấy đồng bạc lẻ từ đám vong nô phản quốc ba que. Chị thấy biểu tình kiểu ấy khác gì đám lưu manh đầu đường xó chợ, so thế nào được với các sinh viên Hong Kong?

Vậy mà Phạm Chí Dũng hùng hồn tuyên bố: Chưa, nhưng sẽ có. Dự đoán kiểu ất ơ ba vạ đó chị chả chấp!

Về câu hỏi của Phạm Chí Dũng: "Lớp lãnh đạo bảo thủ Hà Nội, và cả các phe nhóm lợi ích nữa, có “cảm giác” thế nào trước cơn bão phản kháng toàn trị của phong trào sinh viên Hồng Kông trong những ngày qua?". Nói luôn cho nhanh, sự kiện Hong Kong chả ảnh hưởng gì đến hòa bình thế giới và càng không ảnh hưởng gì đến Việt Nam, có chăng nó làm cho nhà cầm quyền Bắc Kinh phải xem lại tham vọng lãnh thổ của mình để điều chỉnh chính sách, và điều đó phần nào làm giảm đi thái độ hung hăng trên biển Đông. 

Tất nhiên, một cuộc biểu tình như thế không có khả năng xảy ra ở Việt Nam bởi các yêu sách của sinh viên Hong Kong đối nhà cầm quyền, thì ở Việt Nam không tồn tại. Những nhân tố có khả năng thu hút, tập hợp lực lượng vì mục đích cao đẹp ở làng zân chủ hầu như vắng tanh vắng ngắt, bói cả ngày không ra.

Ta đều biết, Hồng Kông là vùng lãnh thổ đang được hưởng quy chế tự trị "một quốc gia hai chế độ", là một xã hội châu Âu thu nhỏ trong lòng châu Á và các công dân của họ có trình độ dân trí cao, đặc biệt là ý thức tôn trọng luật pháp. Quan trọng vào bậc nhất là mục đích của cuộc biểu tình không phải là lật đổ thể chế mà chỉ là đòi hỏi quyền bầu cử phổ thông đầu phiếu, phá bỏ nguyên tắc bầu cử tập trung. Điều này khác hẳn các cuộc biểu tình do những người khoác áo zân chủ tiến hành ở Việt Nam.

Rõ ràng là một kịch bản như thế không thể xảy ra ở Việt Nam.

Vậy nên, Phạm Chí Dũng và đồng đảng cứ ngồi đấy mà mơ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét