Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

"MỢ BA" EM ĐẤU TỐ!

"Mợ Ba” em đấu tố!


“Mợ Ba” vừa tung lên mạng bức “thư kiến nghị”, nội dung dài dằng dặc tới 15 trang. À quên, còn thêm một trang nữa, dành riêng cho cái chữ ký nguệch ngoạc của “mợ”.

“Mợ”, tự nhận là “mợ Ba”, có nghĩa (tự nhận) là vợ hai của "dượng Ba", chả biết đúng hay không, thôi chuyện thật giả cứ để đấy tính sau.

"Mợ" Ba, hẳn là thấy "cậu" Trần Đũng ăn khoai, nên cũng vác mai đi đào. Số là "cậu" Trần Đũng, bao năm nay chả ai biết tên biết tuổi nay bỗng đột nhiên thành "ngôi sao rân trủ", nổi tiếng với cái khoản già đầu mà còn .... 

Trong khi đó, thực tế "mợ Ba" hơn hẳn "cậu" dăm năm về cái sự già, lẽ nào lại chịu kém miếng về cái khoản ... "nổi tiếng" kia.

Để "nổi tiếng" một cách cực nhanh, thì không có gì hữu hiệu bằng châm lửa "đốt đền". Việc đầu tiên là "mợ" phải chọn cái đền thờ nào đó mà đốt. 

Chơi trội hơn Trần Đũng, "mợ" Ba nhắm ngay cái đền hot nhất trong lòng người Việt hiện nay, là đền thờ Võ tướng quân. Thủ pháp đốt đền thì tuy có cao thấp khác nhau, nhưng cơ bản thì "mợ" cũng không khác "cậu", nghĩa là cứ căn cứ "vô tuyến truyền mồm" mà nghị luận. 

Nội dung "đơn kiến nghị" của mợ chẳng có gì khác ngoài việc sổ toẹt công tích với dân, với nước của Võ Tướng quân, ở đây "mợ" vừa là “nhân chứng” vừa là “quan tòa”.

"Mợ" nghe “dượng” thủ thỉ (chắc là trên giường?) và các “đồng chí” (đấy là “mợ” nói thế) rằng: Tướng Giáp là “gián điệp”, trước thì "mần" cho Pháp và sau thì cho Nga Sô.

Vâng, nếu đúng thế thì tướng Giáp tội to, tội làm gián điệp, phản quốc. Tội này ngày xưa là cứ phải tru di, thế mà nay cớ sao dân lại cứ khăng khăng lập bàn thờ, nước lại định đời đời ghi sự nghiệp? Vô lý, thậm vô lý. Thế thì "mợ Ba" em phát rồ phát dại là phải. Kiện là đúng quá rồi!

Nhưng nếu tướng Giáp "được trả tiền" để làm gián điệp cho Pháp, cho Liên Xô thì vẫn còn thiếu, "mợ" ạ. Em xin "mật báo" với mợ, tướng Giáp còn "mần" cho cả Mỹ nữa, bằng chứng còn đây:


Bá cáo “mợ”, OSS chính hiệu Con nai vàng, là tiền thân của CIA đấy ạ, ghê chửa?

Nhân tiện mách "mợ" luôn, (để "mợ" có chút vốn xào mì ăn liền hoặc dùng dần), giang hồ cũng từng “truyền mồm” về việc Ông Cụ làm “gián điệp” cho các tổ chức, quốc gia sau:

- Quốc tế cộng sản, cái này chả cần đồn đã rõ, giấy tờ còn lưu rành rành, cán bộ ban Phương Đông.

- Nga Xô, vì được chính phủ Liên Xô phái đến Quảng Châu, dưới danh nghĩa phiên dịch cho đại sứ Brodine và tướng Gallen.

- Anh, vì nhờ luật sư và tòa án nước Anh mà bí mật thoát khỏi Hồng Công.

- Tàu quốc gia, vì theo chủ nghĩa Tam Dân của Tôn Trung Sơn, bằng chứng là cứ một mực đòi “Độc lập – Tư do – Hạnh phúc”.

- Tàu cộng sản, vì từng là thiếu tá trong Bát lộ quân của Diệp Kiếm Anh.

- Pháp, vì khăng khăng đòi ký hiệp định sơ bộ 6/3/1946, không chịu cho Hoa quân nhập Việt.

- Mỹ, vì nhận vũ khí, điện đài của OSS, sau lại tám lần gửi "mật thư" cho những người đứng dầu nước Mỹ.

Ơn "mợ", nhờ sự "đấu tố" của “mợ” mà chúng em đã hiểu ra, vậy là bọn thực dân Pháp đã “thuê” tướng Giáp đánh trận Điện Biên Phủ, Nga Xô “mướn” tướng Giáp đánh đế quốc Mỹ, sau đó đế quốc Mỹ lại “trả tiền” cho tướng Giáp giải phóng Sài Gòn, thống nhất đất nước Việt Nam. 

Thâm, thâm thật, tiên sư bọn đế quốc sài lang, hị hị hị!

Rõ ràng, chỉ với những “tội” làm “gián điệp” như trên, thì chưa đủ độ ép phê để triệt hạ, để sổ toẹt công lao Tướng quân, cho nên “mợ” tố thêm cái tội “nhận vơ ” thành tích. Đó là nước cờ cao và thâm ra phết, phỏng ạ?

"Mợ" tố, trong chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, quyết định quan trọng nhất là chuyển chiến thuật từ “đánh nhanh thắng nhanh” sang "đánh chắc tiến chắc” là của Vi Quốc Thanh, cố vấn Tàu. Võ tướng quân “nhận vơ” của Tàu, hé hé hé!

Hay phết, nhưng em muốn “mợ” lưu ý thêm, về một chỉ thị của Ông Cụ cho Tướng quân trước chiến dịch rằng: “Trận này rất quan trọng, chú phải đánh cho thắng, chắc thắng mới đánh. Không chắc thắng không đánh”. 

“Mợ" nên tìm cách đổi quách tác giả của cái chỉ thị này sang Vi cố vấn là nhất, và nếu "nghe nói", là do Vi cố vấn "ban chỉ thị" ra cho chính Ông Cụ, thì lại càng triệt để ép phê.

Rồi "mợ" lại tố, trong chiến dịch Hồ Chí Minh, mệnh lệnh “Thần tốc, thần tốc...” thì Tướng quân cũng “nhận vơ” nốt, chỗ này, theo "mợ" kể, có anh cò Trung, từ bé đến lớn chuyên ngủ chung với “dượng” ở phòng bên nghe lỏm được. (Đến đây em xin mở ngoặc chút, chả biết anh cò Trung của “mợ” là anh nào, chứ anh Trung con dượng Ba tui, sinh tuổi Tuất 1958 thì năm đó đã vào đại học cmn rùi).

Thôi thì em cũng cứ moi cái bút tích lịch sử có chữ ký "Văn" ấy ra, để “mợ” cạo sửa mấy chữ "Thần tốc, thần tốc hơn nữa..." thành "Thong thả, thong thả hơn nữa..." "mợ" nhé:


Chiến dịch Hồ Chí Minh

Xong chưa ạ? Xong rồi, thì “mợ” phù phép cắt dán luôn cái này nữa đi, cho nó khỏi lạc đàn. Mà có khi không cần thiết, vì đây chữ ký của ông "Ngọc" nào đó kia mà:


Trận Điện Biên Phủ

Đã mách nước về nội dung đơn kiến nghị của "mợ", sẵn trớn, em lại có đôi nhời về mặt hình thức.

Thưa “mợ”, về khoản này "mợ" hình như quá kém. Nhưng cứ bình tĩnh, em sẽ tiến cử một vài "nhân tài" để "mợ" tùy nghi sai bảo.

Về thể loại “kiến nghị” kiểu “vô tuyến truyền mồm” này, thì kỳ tài bậc nhất phải là nhà “rân trủ” kiêm “tâm thần gia” Lê Nghiện Anh Hùng. Anh là tác giả của tập hồ sơ kiến nghị kiêm tiểu thuyết trinh thám hình sự dày đến gần 700 trang, tố cáo một ngài đương kim Phó thủ tướng, hiện "chủ trì" đường dây buôn ma túy xuyên quốc gia cùng với vợ anh ta. Cụ Nghị Quốc, chưa hưu trí mất sức đọc mới non một nửa đã thành mất trí luôn, em thề. 

Thủ pháp “tin đồn” của anh chàng ngáo đá này, lúc đầu thiên hạ cứ tưởng là khùng, sau mới biết là khùng thật, nay lại đang được khá nhiều các "cựu thư ký" hoặc “nhà báo tự do” áp dụng và phổ biến, độ độc tăng vọt, cao hơn hẳn thuốc diệt chuột.

Mới đây, thủ pháp này đã được vận dụng trong vụ “bí mật hội nghị Thành Đô”, đầu tiên do một blogger có tên Kami úp mở tung ra, rằng Việt muốn thành một tỉnh của Tàu.

Thiếu tướng Lê Gà mờ lập tức cắn câu cho là theo tin của Tân hoa xã Trung Quốc và báo Hoàn cầu Trung Quốc, sau đó đến Đại tá an ninh Nguyễn Thong manh chụp ảnh bản chuyển ngữ audio về dẫn đăng trongBlog Đại tá Bùi Bừa. Rồi chính Kami viết bài trên blog RFA ngày 10.8.2014 dẫn ngược lại là theo ông Lê Gà mờ. Thế là trọn một vòng lừa và tự lừa. Vụ này, bác TH09 chỉ dẫn ở đây , "mợ" nghiên cứu kỹ, đặng học tập thủ pháp.

Như em đã nói, hàm lượng độc tố của thủ pháp kiểu này mạnh hơn nhiều so với mọi loại thuốc diệt chuột do Ba Tàu sản xuất. Đấy, vừa rồi nó làm cho 20 ngài cựu sĩ quan quân đội đồng loạt ăn vào bả độc, toi ngay tức thì, lẩy bẩy viết “tâm thư” đòi Nhà nước “giải mã” Hội nghị Thành Đô, khẩn cấp khẩn cấp. (xem bài này của blogger tumathien).

Bây giờ, xin mách với “mợ” vài điều về bà "vợ nhì" dượng Ba tui:

"Vợ nhì" của dượng Ba tui là dân có học. Bả tên thật là Nguyễn Thụy Nga, con một ông thư ký trào Tây trong Phủ toàn quyền (Sài Gòn), sau ổng bỏ việc thư ký, đi viết báo, cũng bằng tiếng Tây.

"Vợ nhì" của dượng Ba tui, từng làm báo Phụ nữ Việt Nam khi ra Hà Nội, sau lại được sang Trung Quốc học tập chánh trị và bồi dưỡng nghiệp vụ báo chí tại Đại học Bắc Kinh (tháng 12/1957).

Thế rồi năm 1964, bả lại trở vô Nam làm báo Giải phóng (Tây Nam bộ), rồi làm Phó ban Tuyên huấn Khu.

Trước khi về nghỉ, bả còn giữ chức Phó Tổng Biên tập báo Sài Gòn giải phóng.

Thế còn “mợ”, chả biết “mợ” học lớp mấy mà “kiến nghị” của “mợ” câu cú lủng củng, ý tứ trùng lắp, chấm phảy loạn xà ngầu, chính tả sai tùm lum tùm la. Không lẽ ....?

Thế nên.... Thôi tốt nhất là lần sau nếu còn tiếp tục mần “kiến nghị” kiểu này “mợ” nên sai đám nô tài như Ô sin chẳng hạn, bảo nó viết hộ, thì không những không tốn tiền, mà còn được thối ngược.

Chứ đừng nhờ lão Bùi Tín, lão ấy sẽ đòi tiền viết thuê, thật đấy.
---------------
Bonus: 
Sau cùng, thì tặng “mợ” một tấm ảnh “Dượng Ba tui” chụp chung với Tướng quân và Thầy Đôn Hậu, Huế, năm 1976.

Chả biết các cụ nói chuyện gì mà cười tươi thế, em đặt tên bức ảnh là Đại Từ, Đại Bi, Đại Hỷ, Đại Xả, "mợ" nhá!

Nguồn: Lốc Liếc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét