Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

NHÀ TRẮNG NHẬN ĐƯỢC KIẾN NGHỊ TRỪNG PHẠT TRUNG QUỐC

Nhà Trắng nhận được kiến nghị trừng phạt Trung Quốc 

Trên trang web của Nhà Trắng xuất hiện một bản kiến nghị trừng phạt Trung Quốc vì triển khai giàn khoan Hải Dương 981 (Haiyang Shiyou-981) trái phép trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam.

Tác giả của bản kiến nghị có nickname là T.D đến từ San Diego, California, Mỹ.

Nội dung bản kiến nghị được đăng tải trên trang web của Nhà Trắng:

“Chúng tôi, những người Việt Nam trên toàn thế giới kêu gọi Nhà Trắng xem xét các biện pháp trừng phạt thích đáng với Trung Quốc vì hành vi ngang nhiên, bất chấp luật pháp được quốc tế công nhận và biên giới lãnh thổ khi triển khai giàn khoan dầu Haiyang Shiyou-981, phá hủy môi trường sinh thái trong vùng lãnh hải của Việt Nam.

Chỉ lên án bằng từ ngữ sẽ là không đủ. Chúng tôi kêu gọi Nhà Trắng xem xét biện pháp trừng phạt về kinh tế đối với Trung Quốc, vì đây là cách duy nhất có hiệu quả”.

TRUNG QUỐC CHIA RẼ ASEAN CHUYÊN NGHIỆP, ÍT CÔNG CỤ ĐÁNH BẬT GIÀN KHOAN

Cho đến nay hành động của Bắc Kinh chủ yếu nhằm vào Philippines và Việt Nam trong khi vẫn để lại Malaysia và Brunei. Để tránh leo thang quá nhanh, Bắc Kinh

Chuyên gia Ian Storey.

Washington Post ngày 21/5 bình luận, việc nhà cầm quyền Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam đã vấp phải phản ứng mạnh mẽ của người Việt, nhưng hiện vẫn chưa có công cụ nào hữu hiệu để đánh bật giàn khoan Trung Quốc khỏi Biển Đông.

Các nước Đông Nam Á đều có lợi ích của mình trong việc tránh chọc giận Bắc Kinh, đã và đang lảng tránh bất kỳ một hành động tập thể nào để ngăn chặn Trung Quốc không ngừng khẳng định yêu sách chủ quyền (bất hợp pháp) của họ trên Biển Đông và có thể dẫn đến một cuộc sung đột lớn tiếp theo trên thế giới.

Mặc dù Trung Quốc vẫn tiếp tục bắt nạt, nhưng Việt Nam vẫn tiếp tục điều tàu tuần tra (Cảnh sát biển, Kiểm ngư) chống đỡ "hạm đội" tàu Trung Quốc đông áp đảo để bảo vệ hoạt động bất hợp pháp của giàn khoan Hải Dương 981.

Sự chia rẽ đã tồn tại trong khối ASEAN, nhưng Trung Quốc lại rất "chuyên nghiệp" trong việc khai thác nó, Ian Storey, một chuyên gia về chính trị khu vực từ Viện nghiên cứu Đông Nam Á đặt tại Singapore bình luận. Sự thiếu thống nhất trong phản ứng của ASEAN càng kích thích Bắc Kinh theo đuổi mạnh mẽ hơn yêu sách của họ.

Trung Quốc hiện tại điều chỉnh sự hung hăng của họ tùy thuộc vào các sự kiện xung quanh và những phản ứng họ nhận được. Cho đến nay hành động của Bắc Kinh chủ yếu nhằm vào Philippines và Việt Nam trong khi vẫn để lại Malaysia và Brunei. Để tránh leo thang quá nhanh, Bắc Kinh thường dựa vào lực lượng Cảnh sát biển (trá hình) chứ không phải hải quân (công khai) đối đầu với nước khác.

Hội nghị thượng đỉnh ASEAN năm nay tại Myanmar đã bày tỏ quan ngại về vụ giàn khoan 981

Hiện tại người ta vẫn chưa rõ tại sao Trung Quốc chọn thời điểm ngày 1/5 để hạ đặt (trái phép) giàn khoan Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam. Trong khi Bắc Kinh nói rằng động thái này chỉ đơn giản là tìm kiếm dầu khí, nhưng một số người cho rằng họ muốn "nắn gân" Việt Nam, cảnh báo người Việt không có quan hệ an ninh gần gũi hơn với Hoa Kỳ.

Hội nghị thượng đỉnh ASEAN năm nay diễn ra 1 tuần sau khi Bắc Kinh hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981, ASEAN đã bày tỏ quan ngại nhưng không chỉ đích danh Trung Quốc.

Tan See Seng từ đại học Công nghệ Nam Dương Singapore cho rằng, một số nước Đông Nam Á có thể muốn tránh để Bắc Kinh nghi ngờ họ đang ngả theo Mỹ, động thái Washington tăng cường hiện diện quân sự tại châu Á sau 1 thập kỷ chiến tranh Trung Đông đã đặc biệt "chọc giận" Bắc Kinh.

Cho đến nay Mỹ đã chỉ hỗ trợ các đối thủ của Bắc Kinh trên Biển Đông bằng thông điệp đầu lưỡi: "các vấn đề phải được giải quyết một cách hòa bình, trên cơ sở luật pháp quốc tế, không thay đổi hiện trạng, không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực".

Những thông điệp như vậy nhạt nhẽo hơn nhiều so với khẳng định chắc chắn của ông Obama với Nhật Bản, Mỹ sẽ bảo vệ quần đảo Senkaku nếu nó bị xâm phạm.

Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe và Tổng thống Obama "uống rượu bàn quốc sự" sau khi ông chủ Nhà Trắng tuyên bố dõng dạc, Mỹ sẽ bảo vệ Senkaku.

Trung Quốc có thể tự làm tổn hại uy tín của mình bằng cách bắt nạt các nước láng giềng nhỏ hơn trong khi họ lại muốn được xem như một "ông trùm khu vực hiền lành" ngày nào đó sẽ thay thế Mỹ.

Mặc dù Trung Quốc nói rằng giàn khoan Hải Dương 981 sẽ chấm dứt hoạt động (bất hợp pháp trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam) vào đầu mùa mưa bão trong tháng Tám, nhưng có khả năng Bắc Kinh sẽ tiếp tục thúc đẩy các hành động củng cố yêu sách của họ ở Biển Đông.

Một khả năng (nguy cơ - PV) được đặt ra là Bắc Kinh sẽ đơn phương tuyên bố áp đặt vùng nhận diện phòng không ở Biển Đông như đã từng làm ở Hoa Đông, Ian Storey cho rằng đó chỉ còn là vấn đề thời gian.

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

THOÁT TÀU, THOÁT BÈ, THOÁT XUỒNG..!!


Thoát Tàu, thoát bè, thoát xuồng ..!!

Trong không khí căng thẳng tranh chấp lãnh hải Việt Nam- Trung Quốc, câu hỏi "có nên thoát Tàu hay không" dường như rất hot. Lướt facebook thiên hạ bắt gặp nhan nhản những dòng trạng thái như thế. Câu hỏi "có nên thoát Tàu hay không" mới nghe qua thấy đầy tính thời sự, rất chan chứa ưu tư dành cho Tổ Quốc nhưng xét kỹ một chút thì nó (câu hỏi ) rất đỗi vô duyên, áp đặt một cách vô cớ. Câu hỏi ấy tựa như" mày có nên thôi ngoại tình?" trong khi đương sự rất trong sáng chả ăn nem ăn phở gì ráo. Việt Nam mấy chục năm qua đã bao giờ "thuộc Tàu" hay là "đồng minh" của Trung Quốc đâu mà bàn ghế chuyện thoát hay không !!! 

Quần chúng cần lao xứ An Nam lo kiếm cơm, ít tìm hiểu lịch sử chính trị nên có thể nhìn nhận sai về mối quan hệ Việt -Trung có thể chấp nhận được, thế nhưng những ông thần internet, những nhơn sĩ chấy thức trong và ngoài nước ăn nằm với internet mà vẫn không hiểu gì về mối quan hệ Việt - Trung mới thật đáng buồn cười. 

Bản chất mối quan hệ Việt - Trung được viết rất chi tiết, rõ ràng trong cuốn "sự thật quan hệ Việt -Trung 30 năm". Chúng ta có thể tham khảo thêm một số đầu sách có liên quan do các nhân vật trong cuộc viết lại như Henrry Kissingger, Mc Namara, Lê Đức Thọ. 

Trong thời kỳ thế giới bị chia làm hai cực Tư Bản - XHCN, Việt Nam bị đẩy về phía khối XHCN vì phải chống trả Pháp - Mỹ, bảo vệ nền độc non trẻ. (Chi tiết : loạt bài về chủ tịch Hồ Chí Minh do giáo sư Trần Chung Ngọc biên soạn và các sử liệu của giáo sư Noam Chomsky). Ngay trong khối XHCN, Việt Nam vẫn "đa phương" với Liên Xô - Trung Quốc. Hình ảnh chủ tịch Hồ Chí Minh đứng giữa hai nhà lãnh đạo Xô - Trung trong lễ khai mạc Olympic Bắc Kinh là minh chứng cụ thể cho đường lối ngoại giao mà Việt Nam theo đuổi: tranh thủ ủng hộ từ Xô - Trung nhưng không ngả về phía nào. Năm 1964, phóng Viên Pháp khi phỏng vấn chủ tịch Hồ Chí Minh có hỏi rằng"với những giúp đỠ của Bắc Kinh cho Việt Nam DCCH thì trong tương lai Việt Nam DCCH có chịu ảnh hưởng của Bắc Kinh và trở thành một tỉnh của Trung Quốc?", cụ Hồ trả lời "không, tuyệt nhiên không". Tuy nhiên, một điều tệ hại đã xảy ra là Liên Xô - Trung Quốc có xích mích và người Mỹ đã "ăn nằm" với Bắc Kinh. Nixon khi nói về chuyên này đã khen ngợi Henry Kissinger "ông ấy đã kiếm được cho nước Mỹ một người bạn khổng lồ". Điều tệ hại nhất với Việt Nam không chỉ là rạn nứt trong nội bộ khối XHCN mà là Trung Quốc không hề muốn Việt Nam thống nhất , họ thích Việt Nam trong tình trạng chia cắt Nam -Bắc, họ muốn kiểm soát miền Bắc để chống ảnh hưởng của Liên Xô và biến Miền Bắc thành vùng đệm giữa Trung - Mỹ. Trong khi đó, Liên Xô lại ủng hộ Việt Nam thống nhất. Vì nền độc lập - thống nhất , Việt Nam buộc phải ngả về phía Liên Xô. Trong hồi ký của nhà báo , nghị viên VNCH Lý Quý Chung có chi tiết ngày 29-4-1975 có người của Bắc Kinh bắn tin cho Tổng Thống Dương Văn Minh , đề nghị giúp ông tìm giải pháp cứu vãn chính quyền VNCH. Tổng Thống Dương Văn Minh chua xót "hết làm tay sai cho Pháp, cho Mỹ, giờ tới Tàu hay sao?", và ông Minh chọn giải pháp đầu hàng. Quyết tâm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước ép chúng ta phải ngả về phía Liên Xô có thể xem là đòn đau giáng vào các toan tính của Trung Quốc. Quan hệ Việt -Trung xấu đi từ đó, có thể xem hai cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và Tây -Nam là cái giá mà Việt Nam phải trả để có được độc lập - thống nhất. 

Cuối 1989 khi lãnh đạo Việt -Trung bình thường hóa quan hệ ngoại giao đến nay thì Việt Nam - Trung Quốc vẫn không có một mối quan hệ được gọi là đồng minh. 

Thật kỳ lạ, tại sao họ (những anh chấy thức nửa mùa và dân cờ vàng Ca Li) lại tưởng tượng ra Việt Nam có một quan hệ đồng minh/ phụ thuộc vào Trung Quốc ? 

Việt Nam - Trung Quốc không có hiệp ước quân sự nào. Trên lãnh thổ Việt Nam không có căn cứ quân sự của Trung Quốc. Trung Quốc cũng không cho không hay bán rẻ, bán nợ thứ gì cho Việt Nam như Nga bán khí đốt cho Ukraine. Trung Quốc xích mích với ai, xung đột cái chi thì kệ Trung Quốc, Việt Nam vẫn phát ngôn chung chung kêu gọi kiềm chế, tôn trọng hòa bình ổn định. Hãy nhìn các đồng minh của Mỹ phản ứng thế nào mỗi khi Mỹ choàng nhau với ai: ủng hộ tất tần tật từ mồm cho tới lá phiếu tới xương máu. Mối quan hệ Việt Trung khác biệt hoàn toàn mối quan hệ của các nước Philippin, Hàn Quốc, Nhật Bản, Tây Âu đối với Mỹ. Bọn họ mù hay sao mà không nhận ra ? 

Điều duy nhất mà họ có thể bấu víu cho luận điểm "Việt Nam phụ thuộc TQ" là "16 chữ vàng" mà nhân viên ngoại giao hai nước vẫn nhắc đi nhắc lại. Than ôi, các nhơn sĩ tầm nhìn gốc đa, giếng nước mà bàn chuyện kinh kỳ. Đã là chính trị, ngoại giao thì đầu môi chót lưỡi cho mát lòng nhau thì có gì mà xoắn? Ngày xưa có ông vua nào khi đăng cơ chả phải nhận cái tước quận vương vua Tàu ban cho, hàng năm tới mùa vải phải sai người ngày đêm phi ngựa chở qua Tàu tiến cống. Các vị vua ấy không có tự ái chắc, chỉ là họ nhịn một xí để mua lấy cái thái bình cho bá tánh. So với ngày xưa thì cái vụ "16 chữ vàng" ngày nay có xá gì, có mất thể diện tí nào đâu? PhiLippin, Hàn Quốc, Đức, Tây Ban Nha...họ không có "16 chữ vàng" với nước Mỹ nhưng họ phải đem xương máu con em họ vứt vào cái cối xay thịt Iraq, Afganistan để làm hài lòng đại ca Mỹ. Ai chua xót hơn ai ? 

Nhớ cái dạo Việt Nam tuyên bố "không hai lòng với Trung Quốc", các nhà đài chống cộng Bê Ba Xu, Rờ Phát Anh,..web, blog dâm chủ - cờ vàng nhao nhao cười chê lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam hèn nhát, phò Trung blah blah. Họ ngu dốt đến mức không hiểu từ "không hai lòng" là sao và người ta "không hai lòng" vụ gì. "Không hai lòng" ở đây là một lời cam kết "Việt Nam sẽ không bao giờ hùa với nước nào tấn công Trung Quốc". Tuyên bố không có gì gọi là mới mẻ vì đường lối ngoại giao đa phương của Việt Nam hơn 20 năm nay là như vậy. "Không hùa với nước khác tấn công Trung Quốc" không có nghĩa là Trung Quốc muốn bắt nạt Việt Nam thế nào Việt Nam cũng chịu. Việt - Trung có tranh chấp biển đảo và hai nước vẫn phải giải quyết vấn đề này. Nhìn lại chặng đường 26 năm thực thi chủ quyền Biển - đảo sau sự kiên Gạc - Ma 1988 ai dám nói Việt Nam hèn hay buông xuôi trước Trung Quốc ? 

Với Những vấn đề trình bày bên trên thì câu hỏi "nên thoát Tàu hay không ?" trở nên rất nhảm nhí, cơ mà các nhơn sỹ, chấy thức, nhà dzâm chủ vẫn muốn "thoát Tàu". Thì ra ý họ thoát Tàu là phải dư lày: 

- Cắt đứt quan hệ kinh tế với Trung Quốc 

- Xin làm sân sau của Mỹ. (Với cái giá phải trả là thay đổi chính thể, khoác cái áo dân chủ Phương Tây mẫu mực) 

Việt Nam hai lần bị Pháp - Mỹ đè đầu cỡi cổ đã quá chua cay, một lần (bị buộc) ngả về Liên Xô nên choảng nhau với Trung Quốc chí tử vào năm 79 chưa đủ hay sao? Ở châu Á này không có cái sân sau nào hết lòng vì mẫu quốc như Philipin nhưng mẫu quốc vần khoanh tay nhìn Trung Quốc cướp đảo, cướp bãi của Philippin. Nhật Bản, một đồng minh khác của Mỹ ở châu Á bắt đầu thấy lạnh gáy vì sự lớn mạnh của Trung Quốc, lại ngán ngẩm tình nghĩa anh Hai Mỹ dành cho Đồng Minh nên rậm rịch đòi sửa hiến pháp, thành lập quân đội để tự vệ. Hà cớ gì các nhơn sĩ vẫn còn sùng bái phép màu "đồng minh của Mỹ". Ngu muội quá thể hay là do tư duy nô lệ, nhược tiểu? 

Nói về "thoát Tàu" trong lĩnh vực kinh tế thì các nhơn sĩ lòi ngay cái dốt nát , thiển cận của mình. Trung Quốc hiện là công xưởng của thế giới, là thị trường gần tỷ rưỡi dân. Ai thoát được Trung Quốc? Forbest dự đoán năm 2016 , một nửa số xe hơi trên thế giới sẽ do Trung quốc sản xuất. Chúng Mở bản đồ dầu mỏ mà xem các nguồn dầu ồ ạt chảy về Trung Quốc. Nước Mỹ cách Trung Quốc cả một đại dương làm sao lại nợ Trung Quốc tới 16 ngàn tỷ Obama? Chỉ cần mỗi người dân Trung Quốc mỗi năm uống một lon Cocacola thì Cocacola bán được hơn một tỷ lon nước ngọt , ai mà không ham? Có bao giờ các nhà "ái cuốc" tháo tung cái iphone, ipad, laptop made in USA của mình mà xem có bao nhiêu linh kiện Trung Quốc bên trong ? Nước Mỹ to thế còn không "thoát Tàu" được, nhơn sỹ lại xúi Việt Nam "thoát" là thoát đi đâu? Các thánh tư vấn đừng mua hàng Trung Quốc. Cái này dễ lắm, chỉ cần một quyết định từ chính phủ là xong. Thế nhưng có anh mắt xanh mũi lỏ nào thay Trung Quốc bán cái xe máy rẻ bèo cho dân Việt Nam chạy tới chạy lui kiếm cơm ? Có anh Âu - Mỹ nào vác đầu nổ Diesel giá phải chăng cho nong dân - ngư dân Việt Nam? Các nhơn sỹ tư vấn rất hay và đúng: nâng cao năng luc sản xuất, thỏa mãn nhu cầu tiêu dùng trong nuoc để khỏi lệ thuộc hàng Trung Quốc. Điều này con nít cũng biết vì đó là mục tiêu của bất kỳ một nền kinh tế nước nào. Và xin thưa, nếu Việt Nam làm được điều đo thì không chỉ "thoát Tàu" mà còn thoát cả Apple, thoát Samsung, thoát Sony, thoát Honda, thoát tất tần tật những nhà nhập khẩu. !!!!

Túm cái váy: những tiếng gào thét "thoát Tàu" vang vọng đâu đó không phải xuất phát từ lòng yêu nưoc trong sáng. Đó chỉ là giọng điệu của những kẻ có tư duy nô lệ nhược tiểu. Trong hành trình dựng nước, giữ nước mấy ngàn năm, và trong mối quan hệ phức tạp với Trung Quốc mấy chục năm gần đây, vụ HD981 cũng không phải là điều gì ghê gớm  người Việt Nam tin tưởng vào chính Phủ trong thời khắc khó khăn này, tin chắc rằng vụ HD981 sẽ được giải quyết ổn, giữ được vùng đặc quyền kinh tế. Thế nhưng mấy anh xôi thịt thì cứ như vớ phải miếng mồi ngon, mặc sức kếu gào phô trương tư duy nô lệ.

VÔ SỈ!

Ong Bắp Cày


Bên lề Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng các nước ASEAN lần thứ 8 (ADMM 8) tại Myanmar hôm 20/5/14, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh đã có cuộc trả lời phỏng vấn báo chí, ông cho biết mình đã có cuộc gặp song phương với người đồng cấp Trung Quốc Thường Vạn Toàn (ảnh bên).

Xung quanh vụ nhà cầm quyền Trung Quốc kéo giàn khoan Hải Dương 981 hạ đặt bất hợp pháp trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa Việt Nam gây bức xúc trong dư luận nhân dân Việt Nam, Bộ trưởng Phùng Quang Thanh với thái độ của một người lãnh đạo cao cấp và lập trường ngoại giao, đã trao đổi thẳng thắn với người đồng cấp Trung Quốc về quan điểm của Việt Nam là xử lý các vấn đề bằng biện pháp hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế.

Ông Phùng Quang Thanh đề nghị phía Trung Quốc hết sức kiềm chế, không sử dụng tàu pháo, tàu tên lửa, máy bay và không phụt vòi rồng, đâm vào tàu Cảnh sát biển, Kiểm ngư Việt Nam, đề nghị Trung Quốc rút giàn khoan Hải Dương 981 khỏi vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam.

Đáp lại thiện chí nhân văn của Việt Nam, ông Thường Vạn Toàn, Bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc đã tỏ thái độ hết sức láo xược, và cao giọng thách thức: 
Không phải ai đó muốn cản là cản được. Việt Nam đừng phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác thành đại sai lầm?!
Tân Hoa Xã hôm 19/5 đưa tin, trong cuộc họp song phương chiều 19/5 ông Thường Vạn Toàn tiếp tục vu cáo Việt Nam "gây rối và phá hoại hoạt động bình thường của Trung Quốc ở (cái gọi là) quần đảo Tây Sa"?! Đặc biệt, vụ việc một số kẻ xấu lợi dụng hoạt động tuần hành phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc kéo giàn khoan xâm phạm vùng biển Việt Nam để gây rối, phá hoại một số doanh nghiệp nước ngoài và làm bị thương một số công dân Trung Quốc bị ông Toàn bóp méo thành "bạo lực bài Hoa nghiêm trọng", lấy cớ để chỉ trích Việt Nam. 

Ngoài việc lên giọng bề trên với người cùng cấp, ông Toàn cũng ngầm nói với cả thế giới rằng, chỉ có Trung Quốc là nhất. Nhưng rất tiếc, ông Thường Vạn Toàn, cho dù có đại diện cho một Trung Quốc trong ngoại giao đi chăng nữa, thì cử chỉ và lời nói thiếu văn hóa ấy của ông cũng đang góp phần biến một "Trung Quốc to lớn thanh một Trung Quốc tiểu nhân, thô bạo và hung hãn".

Tờ Apple Hồng Kông ngày 21/5 lưu ý, ông Thường Vạn Toàn năm nay 65 tuổi, từng là Sư đoàn phó Sư đoàn 139 quân đội Trung Quốc tấn công xâm lược Việt Nam năm 1979.

Xem ra thói trịch thượng, hỗn hào của quan chức Trung Quốc là căn bệnh mãn tính, khó sửa chữa. 

Người Việt gọi những người có thái độ kiểu ấy, đặc biệt là trong quan hệ ngoại giao là những kẻ "thiếu nhân cách" và "Vô sỉ" !

Bạn có thể đọc thêm: Vì sao quan chức Trung Quốc thô lỗ sấc láo ở đây.

"ĐẶC TÍNH VÀNG" CỦA DÂN TỘC VIỆT

"Đặc tính vàng" của dân tộc Việt


Tuần VNN - Không có niềm tin nào được nuôi dưỡng bằng những sự ngọt ngào… nhưng hứa hão, thất tín. Niềm tin đó sẽ bị xói mòn, cạn kiệt nếu cứ cố tình “thách thức” dư luận bằng những lời nói suông…

Mở mạng những ngày này, luôn thấy một không khí trào dâng niềm xúc cảm, những avatar cờ Tổ quốc sáng rực đầy khắp màn hình, trong phút chốc đôi mắt người viết mờ nhòe, không còn phân biệt ai ra ai nữa, một màu đỏ và vàng tràn ngập không gian Facebook, trên các blog cá nhân, trên các diễn đàn xã hội.

Biết đồng sức, biết đồng lòng…

Cộng động mạng đang làm một điều tuyệt vời, các bạn trẻ đang làm một điều tuyệt vời. Một tinh thần hướng ra biển Đông, hướng ra vùng biển Việt Nam thân yêu đang bị người láng giềng Trung Quốc làm “tổn thương” bằng những việc làm phi pháp, bất chính. Vâng, đơn giản đó chính là lòng yêu nước.

Lòng yêu nước là sự thiêng liêng cao quý nhất, là một truyền thống đặc biệt, là đặc tính vàng của dân tộc Việt Nam. Nó ngấm sâu trong tim, trong máu của mỗi người dân “tóc đen, da vàng”, của con Lạc cháu Hồng lên non xuống biển quyết đồng sức đồng lòng bảo vệ giữ gìn gấm vóc giang sơn.

Hào khí giống nòi tổ tiên mấy nghìn năm lịch sử nước Việt trước tiên được kết tinh từ lòng yêu nước, và lòng yêu nước muốn phát huy cao độ nhất, hiệu quả nhất trước tiên phải dựa vào tinh thần đoàn kết, một đức tính không thể thiếu của một cộng đồng khi muốn đương đầu với những đối thủ “bắp thịt” hung hăng và bất chấp thủ đoạn, bất chấp đạo lý và luật lệ.

Chợt nhớ bài thơ của Chủ tịch Hồ Chí Minh về sức mạnh của đoàn kết:

Hòn đá to,
Hòn đá nặng,
Nhiều người nhắc,
Nhắc lên đặng.
Biết đồng sức,
Biết đồng lòng,
Việc gì khó,
Làm cũng xong.

Tìm về lại những trang sách giáo khoa đã thấm màu thời gian cùng những nét minh họa đơn giản, vẽ mộc có thể gọi là “bất hủ” quen thuộc ngày xưa, thế hệ học trò 7X, 8X, cũng như thế hệ 9X những năm “đầu đời” khó có thể quên được thời ấu thơ đầy ắp kỷ niệm của mình, khó có thể quên được những bài học vỡ lòng đầu tiên về lòng yêu nước, tự hào dân tộc, tinh thần đoàn kết, đùm bọc, tương thân, tượng trợ lẫn nhau.

Những sự kiện về lịch sử như Trần Quốc Toản vì tức giận quân giặc xâm lược mà bóp nát quả cam trong tay. Trần Quốc Toản ra trận với là cờ thêu 06 chữ vàng.. Rồi câu chuyện “bó đũa” mà dân gian hay truyền tụng, bài thơ nổi tiếng của Bác về “hòn đá to, hòn đá nặng”… luôn in đậm, khắc sâu trong tâm trí của mỗi thế hệ cầm sách ngồi ê a dưới bóng mát sân trường.

Trong một chương trình truyền hình “Giai điệu tự hào” với chủ đề “Rừng cây, đời người” trên đài VTV1, nhạc sĩ Trấn Tiến đã tâm sự: “ Đừng nên nghĩ nhiều về quá khứ. Quá khứ không nuôi sống chúng ta, các bạn trẻ hãy tự quyết định niềm ước mơ và cách để xây dựng đất nước, nước mắt chỉ chạy xuôi chứ không bao giờ chảy ngược ”.

Và mới đây, nhạc sĩ cũng đã khẳng định lại một lần nữa quan điểm này: “Thế hệ trẻ cứ sống, không phải cảm ơn chúng tôi, vì chúng tôi chiến đấu cho sự hào hùng của chính mình và, thực ra còn là để giải phóng chính mình”…

Vâng! Rất cảm ơn nhạc sĩ Trần Tiến đã bộc bạch rõ tâm sự rất riêng, rất rõ ràng của chính mình. Vâng! Thế hệ trẻ hôm nay phải sống, sẽ sống bằng chính khả năng của chính mình, bằng sự quyết đoán riêng của thế hệ mình. Và hơn thế nữa, họ vẫn biết cảm ơn quá khứ, biết cảm ơn những người họ cho rằng đáng phải cảm ơn.

Những hình ảnh đầy xúc động và tôn nghiêm trong lễ tang đại tướng Võ Nguyên Giáp là minh chứng hùng hồn cho tinh thần “uống nước nhớ nguồn”, tinh thần “ăn quả nhớ kẻ trồng cây” của nhân dân cả nước nói chung và thế hệ trẻ hôm nay nói riêng.

Đại tướng Võ Nguyên Giáp là biểu tượng vĩnh hằng của lòng yêu nước, là biểu tượng vĩnh hằng của tinh thần chống giặc ngoại xâm bảo vệ tổ quốc, thế hệ trẻ hôm nay nhận thức rất rõ điều này và tuyệt đối tôn vinh điều này.

Chỉ có dựa vào cộng đồng

Dư luận cả nước vẫn đang sục sôi, bức xúc, căm giận trước việc Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương-981 vào vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam. Khẳng định rõ ràng đây là một việc làm sai trái không thể chấp nhận được, vi phạm các công ước về luật biển mà Trung Quốc đã tham gia ký kết, đẩy tình hình biển Đông vốn căng thẳng càng thêm bất ổn. Đã thế, Trung Quốc còn sử dụng những hành động khiêu khích uy hiếp trước sự phản đối ôn hòa nhưng cương quyết của Việt Nam.

Đất nước Việt Nam xưa nay vốn hiền hòa và hiếu khách, nhưng không bao giờ được đánh giá thấp lòng quả cảm và tinh thần yêu nước của người Việt Nam. Tác giả Đào Dục Tú đã từng viết trong một bài báo rằng “Nếu ai đó còn hồ nghi về sự thật đó thì có thể dễ dàng lật giở trang hồi ký của một yếu nhân của cuộc chiến tranh này, ông cựu Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Mắc Na-ma-ra, cuối hồi ký mang tên ‘Cuộc chiến tranh Việt Nam và những bài học’ ”. Cái cụm từ “sự thật đó” trong đoạn văn trên chính là lòng yêu nước của người Việt Nam đấy.

Mà ngẫm đâu cho xa, người láng giềng Trung Quốc hiểu rõ nhất điều đấy, và hôm nay, vì những tham vọng hoang tưởng mà cố tình quên… thì hãy chịu khó đọc lại những trang sử của chính dân tộc mình, đất nước mình mà tỉnh ngộ.

Không cần chờ những nhà ngôn ngữ cao siêu định nghĩa thế nào là “bạn vàng, bạn tốt”, từ lâu, người Việt Nam luôn hiểu một điều giản dị là “quốc loạn xuất anh hùng”, “giặc đến nhà đàn bà cũng đánh”…

Không có niềm tin nào được nuôi dưỡng bằng những sự ngọt ngào… nhưng hứa hão, thất tín. Niềm tin đó sẽ bị xói mòn, cạn kiệt nếu cứ cố tình “thách thức” dư luận bằng những lời nói suông…

Không cần ai lên giọng dạy dỗ “cách thức” lòng yêu nước như thế nào, cộng đồng mạng và thế hệ trẻ ngày nay bằng những suy nghĩ rất chân thật, với tinh thần rất “trẻ” của mình, họ biết cách làm sao để lòng yêu nước của mỗi cá nhân được cộng hưởng một cách mạnh mẽ nhất trước những biến cố sống còn, nguy khốn của đất nước, họ đang chung sức chung lòng hát bài ca kết đoàn cùng hướng về vùng biển thân yêu.

Chỉ có dựa vào nhân dân, dựa vào cộng đồng, dựa vào chính nội lực của mình thì sức mạnh đó mới chân chính và vững bền được.

Cảm ơn các bạn! Và không ai khác, các bạn mới là chủ nhân, là tương lai của đất nước.

TÂM TÌNH CỦA MỘT NGƯỜI VIÊT GỐC HOA

Tâm tình của một người Việt gốc Hoa


Kính gửi quý báo, kính nhờ quý báo chuyển đăng đôi dòng tâm sự của tôi, một người Việt gốc Hoa đến đồng bào người Việt gốc Việt và người Việt gốc Hoa khác. 

Người dân TP.HCM tuần hành ôn hòa phản đối Trung Quốc hạ đặt giàn khoan trái phép trên vùng biển Việt Nam - Ảnh: Độc Lập

Trước hết, xin đừng gọi chúng tôi là người Trung Quốc, tôi rất buồn khi đọc một số bài báo có cách gọi nhầm lẫn người Việt gốc Hoa là người Trung Quốc. Cũng như bao nhiêu người gốc Hoa ở các quốc gia khác, tổ tiên chúng tôi đã di cư bao nhiêu đời, nhiều người không nhớ nổi quê quán tổ tiên ở nơi nào bên Trung Quốc, chỉ biết mình là người gốc Triều Châu, Quảng Phủ, Phúc Kiến, Hẹ hay Hải Nam qua ngôn ngữ truyền lại thôi. Người Trung Quốc vẫn gọi chúng tôi là người Việt Nam và chúng tôi vẫn tự nhận mình là người Việt Nam khi giao tiếp với người Trung Quốc. Còn để tự nhận tên gọi của mình, chúng tôi tự gọi mình là Đường Nhân (Từng Nán trong tiếng Triều Châu và Thòng Dành trong tiếng Quảng Phủ). Xin cứ gọi chúng tôi là người Đường, người Minh Hương hay người Việt gốc Hoa, chứ đừng gọi chúng tôi là người Trung Quốc. Và cũng xin lưu ý là người Việt gốc Hoa không phải là Hoa Kiều, và Hoa Kiều cũng không phải là người Trung Quốc. Người Trung Quốc là những người mang quốc tịch của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa. 

Tổ tiên chúng tôi đến Việt Nam và bén rễ qua nhiều đời, bạn bè, hàng xóm, vợ, chồng, bà con, họ hàng, chúng tôi đều có người Việt gốc Hoa lẫn người Việt gốc Việt, nhiều khi chúng tôi còn không phân biệt được đâu là người Đường, đâu là người gốc Việt. Ai còn nói được tiếng nói của tổ tiên thì xem là người Đường, không còn nói được nữa thì xem là người gốc Việt.

Chúng tôi đã được sự bảo vệ rất tốt của luật pháp và nhà nước Việt Nam, nên chúng tôi cũng không cần nhà nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa phải lên tiếng bảo vệ chúng tôi. Chúng tôi chỉ cần chính quyền Trung Quốc rút giàn khoan 981 và lực lượng ra khỏi vùng biển Việt Nam ngay lập tức!

Chúng tôi sinh ra, lớn lên, được nuôi dưỡng, trưởng thành và thành đạt trên mảnh đất Việt Nam này, chúng tôi cũng mang tình yêu quê hương nồng nàn như bao người Việt Nam khác. Khi biển đảo bị xâm phạm, chúng tôi cũng sục sôi căm phẫn như bao người Việt Nam khác. Trong tình yêu nước dâng trào đó, chúng tôi cũng sẵn sàng dốc hết sức người, sức của và tính mạng của mình để bảo vệ quê hương Việt Nam. Chúng tôi chỉ có một quê hương là Việt Nam, nơi chúng tôi đã sinh ra và trưởng thành, cùng ăn chung một loại gạo, cùng uống chung một nguồn nước, cùng đi chung con đường, cùng chia sẻ vinh nhục, buồn vui với 53 dân tộc khác trong cộng đồng dân tộc Việt Nam.

Trong sinh hoạt hằng ngày, chúng tôi đã hòa mình vào cộng đồng dân tộc Việt Nam, cái ranh giới dân tộc Kinh hay Đường cũng không còn tồn tại trong ý thức chúng tôi, người Việt gốc Việt và người Việt gốc Hoa khi nói chuyện với nhau đều tự nhận “Người Việt mình!”. Đến khi Trung Quốc kéo giàn khoan 981 vào xâm phạm lãnh hải Việt Nam, chúng tôi vẫn hòa mình vào dòng cảm xúc Việt để đấu tranh cho chủ quyền lãnh thổ. Rồi đến khi sự kiện diễu hành yêu nước ngày 13.5 ở Bình Dương bị những kẻ xấu kích động, họ đồng hóa tất cả những gì có liên hệ đến văn minh Trung Hoa đều là Trung Quốc, và có những hành động đáng tiếc, làm chúng tôi rất buồn, xót xa và hoang mang.

Chúng tôi mong muốn được tham gia, góp sức hết mình vào công cuộc bảo vệ quê hương, chủ quyền biển đảo. Và bổn phận công dân khi Tổ quốc lâm nguy của chúng tôi cần được nhìn nhận một cách tự nhiên, bình thường như bao người Việt Nam khác đã làm.

Tôi xin chia sẻ cùng đồng bào người Việt gốc Hoa, mong đồng bào đừng lo lắng, hoang mang mà mắc mưu của kẻ xấu muốn phá hoại kinh tế, làm rối loạn xã hội, chia rẽ khối đoàn kết dân tộc và làm suy yếu sức mạnh của đất nước. Lợi ích của chúng ta hòa chung với lợi ích của 53 dân tộc khác trên đất nước Việt Nam này, đồng tiền chúng ta kiếm được là đồng tiền Việt Nam, những người bạn xung quanh và những người cộng sự của chúng ta đều là người Việt Nam. Họ mới chính là người hiểu, giúp đỡ, che chở chúng ta chứ không phải nhà cầm quyền Bắc Kinh. Cho nên chúng ta phải chung tay bảo vệ kinh tế đất nước, tiếp sức cho cuộc đấu tranh của các chiến sĩ ngoài biển khơi.

Cuối cùng, chúng tôi phản đối việc chính phủ Trung Quốc đặt giàn khoan dầu khí 981 trên thềm lục địa Việt Nam. Chúng tôi yêu cầu chính phủ Trung Quốc phải nhanh chóng rút giàn khoan và tàu bè ra khỏi lãnh thổ Việt Nam. Thật là buồn cười cho những tuyên bố chủ quyền về đường 9 đoạn, nhìn vào cái bản đồ của Trung Quốc tự vẽ lên, chỉ nhìn thấy trong đó sự ngang ngược và bá đạo. Lãnh thổ nằm tận phía cực bắc biển Đông mà chiếm lãnh hải đến sát cực nam biển Đông, chỉ chừa lại cho các nước xung quanh mỗi nước một ít. Thuyết phục người ta chấp nhận cái sự vô lý ấy không xong thì dùng vũ lực để cưỡng đoạt. Cái cách hành xử ngược ngạo này trái hẳn những gì mà tiền nhân Trung Hoa đã dạy trong Tứ Thư, Ngũ Kinh!

Chúng tôi đã được sự bảo vệ rất tốt của luật pháp và nhà nước Việt Nam, nên chúng tôi cũng không cần nhà nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa phải lên tiếng bảo vệ chúng tôi. Chúng tôi chỉ cần chính quyền Trung Quốc rút giàn khoan 981 và lực lượng ra khỏi vùng biển Việt Nam ngay lập tức!

Mân Việt (*)

(*) Bài viết thể hiện văn phong và góc nhìn của tác giả, một người Việt gốc Hoa đang sống tại TP.HCM

Nguồn: Thanh Niên

CHUYỆN PHONG TRÀO: SỐ LƯỢNG THẬT, THÀNH TÍCH ẢO

Ong Bắp Cày: Số lượng thật, thành tích ảo - Hãy liên hệ với cơ quan đơn vị nơi bạn sống!

QĐND - Thứ ba, 20/05/2014 | 20:49 GMT+7

QĐND - “Một trong những điểm nổi bật nhất của đơn vị trong năm qua là đã phát động và tổ chức nhiều phong trào thi đua, qua đó dấy lên khí thế học tập, huấn luyện, công tác hăng say, nhiệt tình của mọi cán bộ, chiến sĩ đơn vị”. Sau câu giới thiệu đầy vẻ tự hào đó của một cán bộ đơn vị, tôi hỏi luôn: “Anh có thể cho biết tên những phong trào thi đua đột kích được không”? Hình như không nhớ, anh cán bộ chỉ… cười trừ, rồi nhanh tay lục lọi bản báo cáo cuối năm trong tập tài liệu đưa cho tôi: “Đơn vị đã thống kê đầy đủ tên phong trào thi đua, anh có thể tham khảo tài liệu này để viết báo”.

Đọc báo cáo, tôi có cảm giác như bị… lóa mắt vì la liệt tên các phong trào thi đua của đơn vị. Nào là: “Sáng tạo, kỷ cương, an toàn, quyết thắng”, “Ba nhất, năm không”,“30 ngày đêm hành động quyết thắng”, “15 ngày đêm an toàn, quyết thắng giành 3 nhất”, “45 ngày hành động kiểu mẫu”, “20 ngày hành động quyết thắng”… Đếm đi đếm lại, tất cả có tới 9 phong trào thi đua (cả thường xuyên, cao điểm và đột kích) chỉ trong vòng một năm. Khi xuống cơ sở hỏi bộ đội, ai có trí nhớ giỏi lắm thì cũng chỉ nhớ “láng máng” được tên 3-4 phong trào. Đến như anh trợ lý tuyên huấn là người chắp bút cho thủ trưởng đơn vị phát động các phong trào thi đua đó, cũng chỉ nhớ được chính xác tên 5-6 phong trào.

Hỏi: “Phát động phong trào nhiều thế, liệu có nên chăng?”. Anh trợ lý tuyên huấn gãi gãi đầu: “Kể ra cũng hơi nhiều, nhưng em là trợ lý “ăn nói lí nhí”, cấp trên chỉ đạo thế nào thì em làm thế”. Hỏi người lãnh đạo, thì nhận được câu trả lời: “Cơ quan chính trị tham mưu thế nào, chúng tôi phê duyệt, chỉ đạo như vậy”. Còn đây là lời giải thích của cơ quan chính trị: “Mỗi đợt thi đua là một dịp chào mừng những ngày lễ lớn của đất nước, quân đội và đơn vị. Nếu không phát động thi đua thì không khí đơn vị rất trầm lắng. Có phong trào là có khí thế thi đua tưng bừng mà”!

Ôi chao! Chả biết “khí thế tưng bừng” ở đâu, lúc nào, chứ một năm “phát” tới… 9 phong trào thi đua như thế, thì:

Thứ nhất, chỉ mỗi việc chuẩn bị “cờ, đèn, kèn, trống” cho buổi phát động thi đua cũng “ngốn” không ít công sức, kinh phí.

Thứ hai, tên phong trào nào mới thoạt nghe đều “kêu như chuông”, nhưng loanh quanh, luẩn quẩn vẫn chỉ là mấy chữ “ba nhất, quyết thắng, kiểu mẫu” lặp đi lặp lại như vậy thì có tránh khỏi sự… nhàm?

Thứ ba, yêu cầu bộ đội phải tham gia quá nhiều phong trào trong một năm là thiếu thiết thực, không khả thi, khó có thể đạt kết quả thi đua như mong muốn.

Phong trào thi đua (nhất là thi đua cao điểm, đột kích) chỉ thật sự có ý nghĩa khi tổ chức đúng thời điểm, mật độ hợp lý và nội dung, mục tiêu thi đua vừa sức với bộ đội ở đơn vị cơ sở. Còn tổ chức quá nhiều phong trào thi đua trong một năm có thể có “số lượng thật” để “đánh bóng văn bản, tài liệu” khi báo cáo cấp trên, nhưng nó lại là một thứ “thành tích ảo” rất phô trương, hình thức. Nếu đơn vị nào đó tiếp tục sa vào cái bệnh "thâm căn cố đế" của phong trào thi đua là cứ “phát” mà không “động”, “phát” rồi bỏ đấy, thực chất là đang làm giảm tác dụng ý nghĩa của phong trào thi đua.

THIỆN VĂN/QĐND