Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

TRUNG QUỐC HÀNH XỬ BẤT KHẢ DỰ ĐOÁN

Trung Quốc hành xử bất khả dự đoán

Ảnh: Tàu cá ngư dân VN bị Hải quân TQ đâm chìm trong chính ngư trường của mình

(Chinhphu.vn) - Những hành xử của Trung Quốc ở Biển Đông ngày càng cho thấy nước này áp dụng một chính sách không theo nguyên tắc nào, bất nhất và mâu thuẫn, chuyên gia về luật thuộc Hải quân Mỹ Ryan Santicola nhận xét.

Chuyên gia Ryan Santicola nhấn mạnh: Mỗi khi nhắc đến giải quyết các tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông, Trung Quốc thường lặp đi lặp lại nguyên tắc “đàm phán song phương với những nước có liên quan trực tiếp”. Thực ra đây là cái cớ để Trung Quốc ngăn cản sự can dự của bất cứ bên thứ ba nào và không chấp nhận vụ kiện về chủ quyền biển đảo mà Philippines đưa lên Tòa án trọng tài quốc tế. 

Đây cũng là lý lẽ mà Bắc Kinh đưa ra để chần chừ trong tiến trình đàm phán về bộ Quy tắc ứng xử Biển Đông (COC) với ASEAN. Nhưng trên thực tế, Trung Quốc cũng không đếm xỉa đến việc thực hiện nguyên tắc song phương. Chính sách ngoại giao của Trung Quốc trên Biển Đông theo kiểu mỗi thứ một tí, đa phương, song phương và gần đây nhất là đơn phương, đạt đến một mức độ không thể hiểu được về tính bất khả dự đoán.

Nói về đa phương, Trung Quốc nói sẽ tuân thủ các cam kết kể cả ràng buộc và không ràng buộc, nhưng thực ra không có ý định tuân thủ. Năm 1996, Trung Quốc ký tham gia Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) nhưng vẫn tiếp tục đưa ra các tuyên bố chủ quyền đi ngược lại cơ chế giải quyết của công ước. 

Với cam kết không ràng buộc, Trung Quốc ký Tuyên bố về Ứng xử Biển Đông (DOC) năm 1982, nhưng bằng những hành động quấy nhiễu ngư dân các nước láng giềng, đoạt quyền kiểm soát bãi cạn Scarbourough, cải tạo đất đai ở bãi đá Gạc Ma tại Trường Sa, Trung Quốc đang phớt lờ cam kết chính trị về việc tránh làm phức tạp thêm tình hình, gây ảnh hưởng đến hòa bình và ổn định khu vực.

Nói về song phương, cái mà Bắc Kinh luôn khẳng định là nguyên tắc trong giải quyết các tranh chấp ở Biển Đông, Trung Quốc cũng không tuân thủ. Đầu tháng 5, Trung Quốc đơn phương đặt giàn khoan Hải Dương 981 vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, gần quần đảo Hoàng Sa. Hành động này diễn ra bất chấp thỏa thuận song phương năm 2011 về Các nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển mà lãnh đạo hai nước Việt - Trung đã đồng ý nhằm giải quyết tranh chấp thông qua "bàn thảo và thương lượng hữu nghị".

Tương tự, năm 2012, Trung Quốc đã không thực hiện kết quả đàm phán tay đôi với Philippines mà theo đó hai bên đều phải rút các tàu của mình khỏi bãi cạn Scarborough. Nói cách khác, các tuyên bố về song phương hay đa phương của Trung Quốc đều phải đầu hàng trước hành động của họ - hành động đơn phương.

Chuyên gia Santicola cho rằng, sau khi xem xét việc Trung Quốc thực hiện các cam kết liên quan đến chính sách đối ngoại, ông nhận thấy điều kiên định nhất của họ là theo đuổi chính sách không kiên định, chiến lược không rõ ràng. Điều này khiến người ta nghi ngờ liệu Trung Quốc có thực lòng trong thương lượng và diễn giải các thỏa thuận (ràng buộc cũng như không ràng buộc) với quốc tế hay không. Điều quan trọng hơn nữa là với một cường quốc khu vực có chính sách bất nhất như thế, liệu khu vực có được hưởng sự ổn định và hợp tác hay không.

Nguyễn Chiến

Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

TRUNG QUỐC CHẤM DỨT NGAY HÀNH VI ĐỐI XỬ VÔ NHÂN ĐẠO ĐỐI VỚI NGƯ DÂN VIỆT NAM

(Chinhphu.vn) - Ngày 27/5, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc chấm dứt những hành động vô nhân đạo, xâm hại nghiêm trọng tính mạng, tài sản của ngư dân Việt Nam.

Theo thông tin từ các cơ quan chức năng Việt Nam, từ đầu tháng 5/2014, nhiều tàu cá của Việt Nam đã bị các tàu của Trung Quốc liên tục khống chế, xua đuổi, gây thiệt hại về tài sản. Nghiêm trọng hơn, lực lượng chức năng Trung Quốc đã có những hành vi đánh đập, gây thương tích, đe dọa tính mạng ngư dân Việt Nam.

Cụ thể như sau:

Ngày 7/5/2014, tại khu vực có tọa độ 16o50‘N-112o49‘E (cách Bắc Tây Bắc đảo Linh Côn, quần đảo Hoàng Sa khoảng 10 hải lý), tàu cá của Quảng Ngãi số hiệu QNg 96416 TS cùng 16 ngư dân, đã bị tàu Trung Quốc số hiệu 1241 bắn đạn lửa; dùng vòi rồng phun nước; dùng búa, chai lọ, bu lông ném sang tàu; dùng câu liêm cắt đứt dây và hệ thống liên lạc, định vị. Sau đó, thêm 1 tàu ngư chính Trung Quốc chưa rõ số hiệu, đã khống chế, đâm thẳng vào tàu gây vỡ mạn phải và toàn bộ kính ca bin, hỏng nhiều thiết bị và tài sản trên tàu. Thiệt hại ước tính khoảng 890 triệu đồng.

- Vào lúc 23h00 ngày 16/5/2014, tàu cá của Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 90205 TS trong khi đang hoạt động nghề cá bình thường tại khu vực có tọa độ 16o55‘N-112o21‘E, gần đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, đã bị tàu ngư chính Trung Quốc số hiệu 306 chạy đến khống chế. Nghiêm trọng hơn, lực lượng chức năng của Trung Quốc đã lên tàu cá đập phá hầu hết tài sản trên tàu, đánh và gây thương tích nặng đối với hai ngư dân Việt Nam tên là Nguyễn Huyền Lê Anh và Nguyễn Tấn Hải của tàu cá nói trên.

- Ngày 17/5/2014, tàu cá của tỉnh Quảng Ngãi mang số hiệu QNg 96011 TS cùng 13 ngư dân khi đang hoạt động tại khu vực có tọa độ 15o16‘N-111o18‘E, cách đảo Tri Tôn, quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam khoảng 31 hải lý, đã bị tàu Trung Quốc số hiệu 21102, khống chế, lấy đi một số tài sản và ngư lưới cụ. Thiệt hại ước tính khoảng 50 triệu đồng.

- Gần đây nhất, vào lúc 16h00 ngày 26/5/2014, tại khu vực có tọa độ 15o16’42”N-111o01’30”E, ngư trường truyền thống thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, tàu cá Đà Nẵng mang số hiệu ĐNa 90152 TS cùng 10 ngư dân trên tàu đã bị tàu Trung Quốc mang số hiệu 11209 đã đâm chìm. Hiện 10 ngư dân đã được lực lượng kiểm ngư, Cảnh sát biển cứu vớt và đưa lên tàu an toàn.

Ngày 27/5/2014, trả lời câu hỏi của nhiều phóng viên Việt Nam và quốc tế về phản ứng của Việt Nam trước các vụ việc này, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Hải Bình nêu rõ: 

“Những hành động nói trên của phía Trung Quốc đã vi phạm chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam ở Biển Đông, trái với tinh thần Tuyên bố về ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC), tiếp tục làm phức tạp tình hình trên Biển Đông.

Một lần nữa, Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc chấm dứt những hành động vô nhân đạo, xâm hại nghiêm trọng đến tính mạng, tài sản và lợi ích hợp pháp của ngư dân Việt Nam, tôn trọng luật pháp quốc tế, đồng thời xử lý nghiêm những người có liên quan, không để tái diễn những hành động tương tự và bồi thường thỏa đáng cho các ngư dân Việt Nam.

Ngày 27/5/2014, đại diện Cục Lãnh sự, Bộ Ngoại giao Việt Nam đã triệu đại diện Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội trao công hàm phản đối.

Thu Lam

HÃY NGHĨ LẠI ĐI, BẮC KINH !

Trung Quốc còn rất yếu so với tham vọng quá lớn của họ!



Phải nói là tham vọng bành trướng đã làm mờ mắt Trung Quốc. Họ chưa biết thực lực mình còn yếu thế nào. Nói riêng ở góc độ phủ sóng căn cứ quân sự - điều tối quan trọng cho kế hoạch bành trướng - Trung Quốc thời điểm này vẫn chưa đạt được gì. 

Ảnh bên: Chiều dài "vũ khí" của Men - hehe

Trong khi Mỹ cắm chốt khắp châu Á-Thái Bình Dương, Trung Quốc chưa có một căn cứ quân sự hải ngoại nào. Cần nhấn mạnh, căn cứ quân sự hải ngoại không chỉ là nơi giải quyết vấn đề hậu cần. Nó là một vùng có chủ quyền nằm trong một lãnh thổ có chủ quyền. Nó là đầu cầu của một mối quan hệ cực kỳ đặc biệt, một kiểu liên minh quốc phòng trong đó nước lớn hơn phải đảm bảo an ninh cho nước nhỏ, nơi nước lớn mượn đất làm căn cứ. Điều đó phải là một cam kết chắc chắn tuyệt đối.

Nước nhỏ không thể đặt an ninh quốc gia mình trên bờ vực, vì họ có thể bị vạ lây nếu nước lớn đụng độ giao tranh với quốc gia nào đó. Nói cách khác, muốn xây dựng căn cứ quân sự hải ngoại, Trung Quốc, trước hết, phải thiết lập một liên minh quân sự vững mạnh. Vấn đề ở chỗ, nước nào có thể tin Trung Quốc đủ sức bảo vệ họ, nếu họ cho Trung Quốc “tạm trú” dựng căn cứ? 

Hơn nữa, liên minh quân sự còn là sự ràng buộc về quốc phòng hỗ tương. Liệu có nước nào sẵn sàng làm đồng minh quân sự để nhanh chóng đưa quân đội mình đi cứu Trung Quốc một khi Trung Quốc lâm vào một cuộc chiến? 

Cuối cùng, quan trọng nhất, điều đầu tiên nhất thiết cần làm, mà phải làm trong thời gian rất dài, là xây dựng được lòng tin cậy tuyệt đối. Sẽ hoàn toàn không dễ để thuyết phục và đánh tan hoài nghi rằng, làm thế nào tôi có thể tin anh và cho phép anh mang vào nhà tôi tàu chiến súng ống để bảo vệ tôi chứ không phải để ngày nào đó xâm chiếm lãnh thổ tôi?

Trung Quốc đúng là còn rất yếu so với tham vọng quá lớn của họ. Nghĩ lại đi, Bắc Kinh!


Nguồn chép về: Phuocbeo

KỊCH VÀ ĐỜI

Khoai@

Bài "Kịch và đời" là của FB Nam Nguyên đăng trên Phuocbeo. Đây là bài viết hay, đặc biệt là rất lý và cũng rất tình.

Bỏ qua chuyện bầu Kiên có tội hay không, vì điều đó là do Tòa phán xét. Nhưng những gì mà tác giả viết về lập luận của bầu Kiên trước tòa, cùng các bình luận khác của chính tác giả bài viết cũng đáng để chúng ta suy ngẫm.

Các bạn cũng không nên chụp mũ này nọ cho tác giả cũng như bầu Kiên trong bài viết này. Hãy bình thản đọc với cách nhìn nhận công bằng nhé.
---------------------

“Có kịch không?”- đây là câu hỏi mà một số ACE trong ngành luật hay hỏi nhau về vụ án Nguyễn Đức Kiên. “Kịch” đây không nói về ‘vở diễn”, mà là là “kịch khung” - khung hình phạt cao nhất dành cho từng tội danh...

Cách đây 21 tháng, Kiên bị bắt khẩn cấp, thị trường tài chính cả nước rúng động một thời gian dài, một loạt đồng nghiệp bị liên đới sa chân vào trại tạm giam theo, thậm chí cả bác Trọng, bác Dũng, bác Thanh cũng đăng đàn nói phải xử nghiêm vụ “đại án tham nhũng” này, “không có góc khuất, không trừ một ai”...(từ “tham nhũng” thì nói thật đến bây giờ tôi chưa hiểu tại sao lại dính vào vụ án này?). Cánh báo chí thì tha hồ có đề tài để viết, tha hồ câu khách, 4 tội danh nhé, “đặc biệt nghiêm trọng” là từ thường xuyên được nhắc tới, Kiên làm thiệt hại 1696 tỷ đồng nhé, chính xác thế là cùng!

Phiên tòa 2014 cho Kiên quyền được nói, lần đầu ra tòa Kiên không chịu mặc áo tù vì đã phải tội phạm đâu, nên được xích tay và cùm chân. Lần đầu và lần tiếp theo ta thấy Kiên đã “độc diễn” ở tòa đúng như những người biết về Kiên hình dung: xúc tích, chuẩn xác, trí nhớ và logic quá giỏi để dựa theo chính luật pháp mà bảo vệ cho mình và cho đồng nghiệp. Nhưng đúng như một bạn FB đã viện dẫn thì "khi một người biết tất cả nhưng không có quyền quyết định điều gì thì đó là bi kịch của riêng anh ta, khi một kẻ không hề biết gì nhưng có quyền quyết định tất cả thì đó là bi kịch của những người còn lại."

Tôi đã được nghe vài người có chuyên môn cao phân tích, thì trong 4 tội danh rất khó ghép Kiên vào 3 tội, còn 1 tội danh không thể nào không ghép, mặc dù nó phi lý nhất:

-kinh doanh không đúng ngành nghề đăng ký (“kinh doanh trái phép” nghe cho nghiêm trọng): vàng (Kiên và ACB nói đó là đầu tư vào giá vàng chứ không phải vàng vật chất-ai đã cấm đâu?)-cổ phần, cổ phiếu, góp vốn thì làm gì có mấy ai đăng ký được ngành nghề kinh doanh này, đơn giản là không bắt buộc ít nhất vào thời điểm đó, và muốn đăng ký cũng chả được vì không bắt buộc (“cà lăm” rồi-nhưng đúng là thế!). Con số hơn 21 nghìn tỷ nghe cho có vẻ ấn tượng cho tội danh “kịch kim” cũng chỉ 02 năm này!

-trốn thuế: cả nước biết Kiên thất thu rất nhiều trăm tỷ vì “đánh” vàng, thế nhưng CSĐT cứ xoáy vào một vụ duy nhất mặc dù Quốc hội có quyết định miễn giảm thuế cho những trường hợp thế này! Sở thuế cũng chưa bao giờ có yêu cầu truy thu! Kết tội na ná “bị cáo có biết trước việc này không?”...

-lừa đảo chiếm đoạt tài sản (tiền của Hòa Phát): Chủ tịch Hòa Phát-người bạn, đối tác làm ăn lớn mười mấy năm-không hề thiệt hại dù chỉ 1 đồng, lại không “đáng nhẽ bị kiện vì tội CTCP Thép Hòa Phát đã tự động xác nhận việc chuyển nhượng khi không đủ điều kiện, MTV Thép Hòa phát đã tự động xác nhận chuyển nhượng cổ phiếu của ACBI khi chưa chuyển tiền”, thế nhưng vẫn CQĐT vẫn “hình sự hóa quan hệ kinh tế” một cách rất nỗ lực?

-tội danh thứ 4 mới thực sự trớ trêu, thực sự phi lý nhưng lại không thể không ghép tội-“cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”-nôm na là cho phép ACB để nhân viên mang tiền đi gửi tiết kiệm ở ngân hàng có vốn sở hữu nhà nước (Vietinbank)! Khi đó việc này chưa hề bị NHNN đưa ra quy chế cấm, thử hỏi có cách kinh doanh hợp pháp nào ở nước ta có thể tạo ra một chút lợi nhuận và ít rủi ro hơn cách này không? Bởi Kiên chỉ là một trong những người của HĐQT ACB đồng ý cho phép làm việc này, nên cũng như Kiên, hàng loạt thành viên HĐQT theo Kiên vào trại tạm giam, mặc dù nhiều người lúc đó không hề tham gia vì còn chưa là thành viên HĐQT (anh Tuấn) và tất cả họ đều không trực tiếp làm việc này, cũng không trực tiếp hưởng lợi gì ở đây cả! Thế một nửa HĐQT ACB khác thì sao không liên quan, liên đới? Ít nhất thì nếu các bác ấy thấy “sai”, các bác ấy dù có không đồng tình (chuyện này chưa chắc lắm đâu) cũng phải có trách nhiệm công dân là “tố giác tội phạm” ngay, để ngăn chặn, răn đe chứ? Để chứng minh Kiên có tội, CQĐT sẵn sàng cho rằng cựu bộ trưởng, “cha đẻ” của Luật Doanh nghiệp cũng sai, ít nhất dưới vai trò tòng phạm, còn người được giải “CEO ngân hàng giỏi nhất Việt Nam” mấy năm liền là chủ mưu! Còn cái ngân hàng có vốn sở hữu nhà nước mà đánh mất tiền của khách hàng kia vô can toàn tập, bởi may quá có một trưởng phòng giao dịch lừa đảo nên sẵn sàng chịu trách nhiệm cá nhân! Thôi không đi vào phân tích lý lẽ ở đây, vì hình như ngôn ngữ khác nhau, tôi chỉ xin đồng tình với các “chuyên gia” rằng Kiên không thể không có tội này! Nếu Kiên vô tội, thì tất cả các thành viên ACB kia cũng vô tội, thế ai chịu trách nhiệm cho việc bắt tạm giam người thì gần 2 năm, kẻ ít thì vài tháng kia, mà có ít người đâu? Đây đâu phải việc anh nông dân Nguyễn Thanh Chấn bị tù oan 10 năm rồi mới có người để ý đến, đây là việc cả nước, nhiều ngân hàng, thậm chí có thể nói nhiều tập đoàn quốc tế cũng theo dõi...thì càng không thể coi là bắt nhầm, tù oan... được, rồi ai chịu trách nhiệm đây? 

Sắp tới phần tranh tụng, tôi sẽ ít theo dõi và chắc cũng chả muốn viết thêm stt nào nữa, bởi vì như tôi đã nói, làm sao có ai “cãi lý” được với Kiên, nhất là trong những việc Kiên thuộc nằm lòng, lại vào những giây phút “nước sôi lửa bỏng” này? Nhưng như thế thì rõ là "ngoan cố, thiếu thành khẩn" nhỉ? Chúc mừng bạn, vì bạn đã làm được:

-nhận hết trách nhiệm cho cấp dưới Thanh, Yến (vợ và em thì đã đành rồi...)

-bác bỏ việc anh Huỳnh Quang Tuấn có liên quan dưới mọi hình thức đến vụ việc “gửi tiết kiệm”, bạn chứng minh thuyết phục rằng bản thân vô tội cũng là chứng minh một nửa HĐQT ACB ấy vô can!

-không hề nói một lời không tốt đẹp nào về những người bạn Hòa Phát.

-quan trọng nhất, đối với những người không có mặt ở phiên tòa, đối với giới làm ăn, và cả với xã hội ta nói chung, bạn đã cho thấy luật và việc thực thi pháp luật ở nước ta còn đi sau cả nền kinh tế khá xa!

-với người thân, bạn bè thì bạn vẫn là Kiên!

Vậy thôi, “kịch” hay không thì cuối cùng cũng chẳng quan trọng nữa, bạn thừa thông minh và kinh nghiệm để cảm nhận hơn tất cả mọi người, cần làm gì lúc này! Ở đời muôn sự của chung, nghiệp đến thì trả nghiệp, sắc sắc không không... Mong tâm bạn chóng được bình an!

Nguồn chép về: Phuocbeo

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

NGƯỜI VIỆT Ở PHÁP XUỐNG ĐƯỜNG TUẦN HÀNH PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC

Khoảng 200 người Việt đã xuống đường tuần hành phản đối hành động của Trung Quốc tại thành phố Grenoble, Pháp.

Hoạt động tuần hành đã lan tỏa được thông tin về hành động ngang nhiên, bất chấp pháp luật của Trung Quốc trên Biển Đông

Cuối tuần qua, được sự cho phép của chính quyền địa phương, Hội Sinh viên Việt Nam tại Grenoble phối hợp với Hội người Việt Nam tại thành phố Grenoble đã tổ chức cuộc biểu tình và tuần hành ôn hòa phản đối hành động xâm phạm của Trung Quốc đối với vùng biển của Việt Nam.

Tại quảng trường Victor Hugo, quảng trường chính của thành phố Grenoble, khoảng 200 người Việt đã xuống đường tuần hành chống hành động của Trung Quốc đặt giàn khoan tại vùng biển có chủ quyền của Việt Nam. Thành phần tham gia rất đa dạng, với nhiều hội đoàn khác nhau của Việt Nam tại Grenoble, từ các bạn sinh viên đến những người tri thức học tập và đang ở lại làm việc tại Pháp, những cô chú người Việt đã sống lâu năm tại Grenoble. Ngoài ra, có nhiều bạn sinh viên và gia đình từ các thành phố lân cận đã đến tham gia cùng.
Các khẩu hiệu “Trung Quốc, tôn trọng luật pháp quốc tế”; “Chúng tôi muốn hòa bình" được giương cao

Cuộc biểu tình diễn ra hết sức trật tự, đoàn người được xếp ngay hàng thẳng lối và nghe theo các hiệu lệnh của ban tổ chức

Nhiều bạn trẻ tại Pháp ủng hộ cuộc tuần hành

Cảnh sát địa phương dẫn đầu đoàn biểu tình

Theo VOV

NHƯ THỔ: BỘ MẶT TRUNG QUỐC NHÌN TỪ ...GIÀN KHOAN 981

Bộ mặt Trung Quốc nhìn từ… giàn khoan 981


PetroTimes - Trung Quốc là một quốc gia có nền văn hóa vĩ đại. Đó là điều không một ai nghi ngờ. Những quan điểm về đạo lý, về lễ nghĩa, về chữ “tín”, về phương châm xử thế được những bậc Thánh như Khổng Tử, Mạnh Tử, Lão Tử… đặt ra từ hàng ngàn năm nay và cho tới giờ vẫn còn nguyên giá trị tốt đẹp

Nhưng những người lãnh đạo Trung Quốc cứ tạm tính từ 1970 trở lại đây thì hình như họ chẳng cần phải giữ gìn liêm sỉ, giữ chữ “tín” với thiên hạ. Và có lẽ trên thế giới này, trong số các quốc gia có người lãnh đạo “nói một đằng, làm một nẻo”, “tiền hậu bất nhất” thì chắc hẳn Trung Quốc phải đứng đầu.

Hơn hai mươi năm qua, chúng ta đã tin vào phương châm hành xử mà các thế hệ lãnh đạo trước đây đề ra, nào là quan hệ 4 tốt: “Láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”, rồi hành xử theo phương châm 16 chữ vàng: “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”.

Nhưng việc Trung Quốc gây sự ở Biển Đông trong vài ba năm trở lại đây, như cắt cáp tàu Bình Minh 02, bắt ngư dân Việt Nam, ra lệnh cấm đánh bắt cá và đỉnh điểm là đưa giàn khoan 981 vào sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam với hơn 100 tàu bảo vệ, thậm chí có cả tàu hộ vệ mang tên lửa thì đã nói lên điều gì? Sự thực này nói lên rằng, Trung Quốc đang ăn cướp - cướp đất, cướp tài nguyên và trắng trợn thực hiện mưu đồ độc chiếm Biển Đông.

Trở lại lịch sử, Trung Quốc đã nhiều lần phản bội nhân dân Việt Nam.

Năm 1972, khi Ních-xơn sang Trung Quốc ký Thông cáo Thượng Hải, trong đó Trung Quốc cam kết sẽ làm ngơ cho Mỹ tấn công Việt Nam. Hậu quả là từ tháng 4-1972, Mỹ mở rộng tấn công ra miền Bắc với mức độ khốc liệt, tàn bạo và dữ dội hơn. Đến tháng 12-1972, Mỹ mở chiến dịch “Sấm rền” mang máy bay B52 ném bom rải thảm ở thủ đô Hà Nội.

Dĩ nhiên là “ông mất chân giò, bà thò nậm rượu”, Trung Quốc làm ngơ cho Mỹ tấn công Việt Nam thì 2 năm sau, Mỹ cũng làm ngơ để Trung Quốc chiếm Hoàng Sa.

Giàn khoan 981

Có thể nói rằng, trước năm 1974, Trung Quốc không có gì trong khu vực Biển Đông ngoài vùng lãnh hải thuộc chủ quyền của Trung Quốc trước đó. Trên các bản đồ, thư tịch để lại, từ xưa, lãnh thổ của Trung Quốc chỉ được tính đến hết đảo Hải Nam.

Không chỉ thỏa thuận với Mỹ, Trung Quốc còn xúi giục, viện trợ cho Pol Pot đánh Việt Nam ở phía Tây Nam. Rồi khi âm mưu này thất bại, chính quyền Pol Pot bị đập tan, Trung Quốc lại tấn công Việt Nam từ biên giới phía Bắc.

Có thể nói, bao nhiêu năm qua, Trung Quốc chưa khi nào từ bỏ âm mưu thôn tính Việt Nam bằng nhiều con đường khác nhau và độc chiếm Biển Đông.

Sở dĩ Trung Quốc quyết liệt trong vấn đề Biển Đông là vì Trung Quốc muốn cướp tài nguyên ở khu vực này. Đặc biệt là dầu khí. Chả thế mà Chính phủ Trung Quốc đã chi cho Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương (CNOOC) hơn 1 tỉ đôla để công ty chế tạo giàn khoan khủng và ngang ngược thăm dò dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế ở Việt Nam. Một yếu tố nữa là, 2/3 lượng hàng hóa thế giới được vận chuyển qua Biển Đông, vì vậy, chiếm được Biển Đông về mặt chiến lược có ý nghĩa vô cùng to lớn, đặc biệt là với một quốc gia mà tham vọng lãnh thổ và chủ nghĩa bành trướng đã ngấm vào máu từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Gần đây, trước hành động cướp đất một cách trắng trợn, bất chấp đạo lý, bất chấp luật pháp quốc tế, bất chấp những gì mà lãnh đạo 2 nước đã thỏa thuận trước đây của các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiện nay, dư luận đặt ra việc, chúng ta cần phải xem xét lại phương châm 4 tốt cả 16 chữ vàng!

Quả thật, có thể khẳng định rằng, từ năm 2000 đến nay, chúng ta đã quá tôn trọng vào phương châm này của lãnh đạo hai bên đã ký kết. Và chúng ta cũng đã hy vọng rằng, những người lãnh đạo của Trung Quốc là những người có liêm sỉ, không thể nào nói lời mà lại nuốt lời như vậy. Hơn nữa, chúng ta cũng tin vào cái gọi hai nước vẫn đang là “chủ nghĩa xã hội” - mặc dù Trung Quốc nói rằng, họ đang xây dựng một “chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc”.

Vậy “màu sắc Trung Quốc” là màu gì? Nếu nhìn từ sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 thì đó là “màu sắc” của chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, chủ nghĩa bá quyền và chủ nghĩa sô vanh nước lớn. Và Trung Quốc vẫn đang thực hiện một cách trung thành theo Đặng Tiểu Bình “mèo trắng hay mèo đen, meo nào bắt được chuột là tốt”.

Chúng ta càng cố gắng thực hiện theo các phương châm ngoại giao đó, cố gắng gìn giữ và nín nhịn, nhưng càng nín nhịn bao nhiêu, Trung Quốc càng lấn tới bấy nhiêu.

Vậy với cách hành xử của Trung Quốc như thế, chúng ta có nên gọi họ là “đồng chí” nữa hay không? Có nên giữ 4 tốt và 16 chữ vàng nữa hay không? Những phương châm này nghe thật là hữu nghị, nhưng cuối cùng, với Trung Quốc, cũng chỉ là thứ bình phong che đậy bộ mặt thật của họ.

Mặc dù, hiện nay Trung Quốc đang đầu tư vào 39 tỉnh, thành phố của Việt Nam, kim ngạch xuất khẩu tăng hàng chục lần so với khi mới bình thường hóa quan hệ (năm 1991), nhưng với Trung Quốc, mục tiêu kinh tế, bảo đảm cho các doanh nghiệp Trung Quốc làm ăn ở Việt Nam hoặc phát triển kinh tế ở Việt Nam chỉ là mục tiêu thứ yếu, không quan trọng. Mục tiêu bất di bất dịch của Trung Quốc là phải chiếm được Biển Đông và biến Việt Nam thành một nước chư hầu, còn vị trí địa lý của Việt Nam thì trở thành phên giậu cho Trung Quốc. Đây là một âm mưu thâm căn cố đế và không thể thay đổi của Trung Quốc qua tất cả các thời kỳ. Chỉ có khác là vào những thời kỳ lịch sử khác nhau, Trung Quốc có phương châm và cách hành xử khác nhau.

Nói về việc Trung Quốc giở những ngón “võ bẩn” thì từ xưa đến nay, sử sách ta đã ghi lại không biết bao nhiêu chuyện về cái gọi là sự “thâm” của người Trung Quốc.

Khi Tổng bí thư Lê Khả Phiêu và Tổng bí thư, Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Giang Trạch Dân ký tuyên bố chung về phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt, quan hệ kinh tế giữa hai nước đã có sự phát triển. Việt Nam đã có một thời kỳ cố gắng tin tưởng Trung Quốc sẽ tôn trọng những tuyên bố chung đã ký kết. Nhưng bây giờ, đến thời của Tập Cận Bình đã xé vụn 16 chữ vàng và phương châm 4 tốt vào sọt rác. Đã có nhiều người tự hỏi rằng, chúng ta có nên công bố là sẽ hủy bỏ phương châm 4 tốt và 16 chữ vàng hay không?

Người dân nước Việt rất xúc động và đồng tình trước lời tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa qua tại các diễn đàn, hội nghị quốc tế. Và những lời của Thủ tướng đã thể hiện rằng: Chúng ta không còn tin vào cái gọi là “tình hữu nghị” của Trung Quốc và quan điểm của Thủ tướng là không đánh đổi chủ quyền quốc gia lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc.

Đây thực sự là tiếng nói đanh thép, là lời hịch kêu gọi toàn dân đoàn kết, bảo vệ Tổ quốc của người đứng đầu Chính phủ và công bố cho thế giới thái độ kiên quyết của Việt Nam trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.

Như Thổ

MỘT HÀNH ĐỘNG ĐẸP

Khen thưởng thượng sĩ công an nhảy sông cứu trẻ đuối nước

PNO - Khi đi qua cầu Dinh, thượng sĩ Phúc nghe tiếng kêu cứu từ dưới dòng sông, liền nhảy xuống cứu sống một bé nhỏ.

Ngày 26/5, đại tá Lê Xuân Điệp, Trưởng công an huyện Yên Thành (Nghệ An) cho biết, đơn vị đã có hình thức biểu dương, khen thưởng chiến sĩ Phúc về hành động cứu người đuối nước.

Thượng sĩ Đặng Trọng Phúc

Trước đó, đầu tháng 5 vừa qua, trong khi các cán bộ công chức đều nghỉ lễ thì thượng sĩ Đặng Trọng Phúc (23 tuổi, ở xã Bắc Thành, huyện Yên Thành, hiện đang công tác tại Công an huyện Yên Thành) vẫn xuống địa bàn phụ trách để nắm tình hình. Khi đi qua cầu Dinh (nằm ở thị trấn Yên Thành), Phúc nghe tiếng mọi người hô hoán có một em nhỏ đang đuối nước.

Không chút chần chừ, anh chạy về hướng có tiếng hô cầu cứu, nhanh chóng thả xe, lao xuống dòng sông Dinh cứu người. Sau ít phút vật lộn với dòng nước, nạn nhân được đưa vào bờ, tiến hành sơ cứu và dần tỉnh lại. 

Mọi người có mặt tại hiện trường cho hay, em tên là Nguyễn Minh Đức (10 tuổi), con của chị Trần Thị Mỹ, ở khối 1, thị trấn Yên Thành (huyện Yên Thành).

Đức cho biết trong lúc cùng bạn ra sông Dinh câu tôm thì không may bị trượt chân rơi xuống sông. Mặc dù nghe tiếng kêu cứu nhưng mọi người ở đó đều không ai biết bơi. Rất may, chiến sĩ Phúc đã kịp thời nhảy xuống cứu vớt.

Khi biết tin con mình được cứu sống, chị Mỹ đã viết thư cảm ơn ân nhân đã cứu mạng con mình. Trong thư chị tâm sự: “Tôi rất cảm kích trước hành động dũng cảm vì nhân dân phục vụ của thượng sĩ Phúc. Nhờ có anh mà con tôi như được sinh ra lần thứ hai. Thay mặt gia đình tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc tới đồng chí và tập thể đơn vị”.

Thượng sĩ Đặng Trọng Phúc tốt nghiệp ra trường và về công tác tại Công an huyện Yên Thành từ năm 2011. Bố anh cũng là công an, hiện đang công tác tại Trại tạm giam Công an tỉnh Nghệ An.

Đại tá Điệp nhận xét: “Đồng chí Phúc là một trinh sát trẻ, năng nổ, yêu nghề, nhiệt tình và luôn hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao”.

Nghĩa Đàn