Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

CON TRAI ÔNG NGUYỄN BÁ THANH VÀO BAN CHẤP HÀNH ĐẢNG BỘ ĐÀ NẴNG

Con trai ông Bá Thanh vào BCH Đảng bộ Đà Nẵng


Ông Nguyễn Bá Cảnh, 31 tuổi, Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng được chỉ định làm ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ TP.

Chiều nay, Văn phòng Thành ủy Đà Nẵng cho biết Ban chấp hành TƯ Đảng vừa ban hành quyết định số 1281-QĐNS/TW về việc chỉ định ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ TP Đà Nẵng, nhiệm kỳ 2010 - 2015.

Theo quyết định này, ông Nguyễn Bá Cảnh (31 tuổi), Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng được chỉ định làm ủy viên Ban chấp hành Đảng bộ TP.

Ông Cảnh trở thành cán bộ trẻ nhất Đà Nẵng vào Ban chấp hành Đảng bộ TP.

Ông Nguyễn Bá Cảnh (ngoài cùng bên phải) trao học bổng cho sinh viên. Ảnh: Hoàng Dũng

Tháng 2/2013, hội nghị bất thường Ban chấp hành Thành đoàn Đà Nẵng đã bầu ông Nguyễn Bá Cảnh giữ chức Bí thư Thành đoàn thay ông Lương Nguyễn Minh Triết, được điều động làm Bí thư Quận ủy Liên Chiểu.

Ông Nguyễn Bá Cảnh (quê xã Hòa Tiến, huyện Hòa Vang, Đà Nẵng), là con trai trưởng của ông Nguyễn Bá Thanh - Trưởng Ban Nội chính TƯ. Ông Cảnh là học sinh xuất sắc của Trường THPT Phan Chu Trinh, rồi thi đỗ vào Trường ĐH Bách khoa Đà Nẵng.

Ngay sau khi tốt nghiệp đại học, ông Cảnh đi du học và có bằng thạc sĩ quản lý công, cao cấp chính trị.

Ngoài ông Cảnh còn có 3 cán bộ trẻ khác được Ban chấp hành TƯ chỉ định tham gia Ban chấp hành Đảng bộ TP Đà Nẵng: ông Ngô Xuân Thắng, ủy viên Thường trực HĐND TP; Lê Quang Nam, Giám đốc Sở KH-CN và Đào Tấn Bằng, Bí thư Quận ủy Ngũ Hành Sơn.

Vũ Trung - Tuấn Vũ

Chồng Khánh Ly: LẤY KHÁNH LY, TÔI COI NHƯ MÌNH LÀ NGƯỜI ĐÃ CHẾT

Lê Phương


(GDVN) - "Lấy Khánh Ly, tôi coi như mình là người đã chết rồi" - chồng nữ danh ca Khánh Ly chia sẻ.

Ông Nguyễn Hoàng Đoan đã chia sẻ với Báo điện tử Giáo dục Việt Nam về cuộc sống hạnh phúc với danh ca Khánh Ly trong suốt 39 năm qua.

Vợ chồng ca sĩ Khánh Ly dù lúc kết hôn không có tình yêu nhưng vẫn chung sống hạnh phúc suốt 39 năm qua

Cưới Khánh Ly chỉ tiêu hết 100 đô la

- Duyên phận đưa ông đến với Khánh Ly và trở thành người bạn tri kỉ của nữ danh ca này như thế nào, ông có thể chia sẻ được không?

Tôi biết Khánh Ly từ hồi còn ở Việt Nam, nhưng sau này gặp gỡ, thân thiết với nhau hơn là ở bên Mỹ.

Lúc mới qua Mỹ, Khánh Ly sống một mình với 2 đứa con ở bang Los Angeles, một nơi rất nghèo trong khi đó tôi lại là người làm ra tiền. Khi đến thăm Khánh Ly, cô nấu đồ Việt Nam cho tôi ăn làm tôi sung sướng lắm vì suốt 6 tháng trời, tôi toàn ăn hăm-bơ-gơ.

Liên tục được Khánh Ly nấu cho ăn suốt 1 tháng nên tôi đề nghị với cô ấy kết hôn với nhau. Khánh Ly nói rằng, cho cô ấy thời gian 3 tháng để suy nghĩ và cuối cùng cũng đồng ý.

Chúng tôi đến với nhau như vậy đó, hai người lấy nhau đều không yêu nhau. Trước đó, Khánh Ly có một người yêu khác, tôi cũng có một người yêu khác nhưng khi sống cùng thì tình cảm bắt đầu nảy nở và tới bây giờ đã là 39 năm rồi.

Đám cưới của chúng tôi cũng chỉ tiêu hết có 100 đô la làm bữa chả giò, mời 12 người làm việc chung với tôi đến dự. Tôi bỏ ra 80 đồng mua 2 cái nhẫn cưới vẫn đeo tới tận bây giờ.

- Hai người không yêu nhau nhưng lại quyết định sống chung với nhau, có giây phút nào, ông bà hối hận vì quyết định này không?

Chúng tôi không có hối hận nhưng cũng có nhiều lúc không hòa thuận với nhau. Tuy nhiên, khi có chung với nhau một đứa con thì tất cả mọi thứ đã thay đổi và trở thành một mái ấm gia đình hạnh phúc. Cho tới giờ này, chúng tôi đã sống với nhau gần 40 năm nhưng vẫn luôn coi nhau là bạn và tôn trọng lẫn nhau.

Trân trọng người yêu, người chồng trước đó của Khánh Ly

- Khán giả luôn nhắc đến Khánh Ly là người tình một thời của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, ông có ghen với mối tình này của vợ mình không?

Khi ở Việt Nam, tôi chơi với Trịnh Công Sơn và cũng biết tiếng hát của Khánh Ly rất đặc biệt nhưng lúc đó, tôi không thích ca sĩ nên không để ý lắm.

Nhưng tôi không bao giờ ghen tỵ với bất cứ điều gì của Khánh Ly. Những người chồng, người yêu trước đó của Khánh Ly đều là những người tôi trân trọng. Nói chung, con người không có quá khứ thì buồn chán lắm.

Vì yêu Khánh Ly nên tôi yêu cả những đứa con của cô ấy, bây giờ chúng nó lớn hết rồi, có con rồi, chúng có nói với Khánh Ly và với tôi rằng, chúng chỉ có mình tôi là bố thôi.

- Nhưng làm thế nào ông có thể dung hòa và đồng điệu tâm hồn với một nghệ sĩ danh tiếng như Khánh Ly?

Tôi làm báo nên tôi nghĩ mình cũng có dòng máu nghệ sĩ. Khi tôi lấy Khánh Ly, tôi đã dứt khoát bỏ nghề, tự 'chặt' cái tay của mình để về làm việc cho vợ. Tôi biên tập âm nhạc, quay video... đó cũng là một khám phá thú vị và tôi say mê chuyện đó. Thậm chí, tôi cảm thấy hạnh phúc hơn cả khi làm báo.
Tôi còn nhớ năm 1997, khi Đài bên Nhật thực hiện phóng sự về cuộc đời Khánh Ly, họ phỏng vấn tôi thì tôi đã trả lời như thế này:

'Lấy Khánh Ly, tôi coi như mình là người đã chết rồi. Tôi chỉ đứng sau lưng Khánh Ly thôi và việc của tôi là cố gắng làm sao để giữ gìn, để hỗ trợ cho Khánh Ly đem tiếng hát của mình đi phục vụ đồng bào. Còn với tôi thì chẳng có gì cả'.

'Cô ấy là người dễ dãi với tất cả mọi người, chưa bao giờ biết giận ai nhưng đối với tôi, Khánh Ly rất khắt khe...'.

Không bao giờ thắc mắc về quá khứ của nhau

- Khánh Ly chia sẻ rằng, bà phải ăn uống như người tu hành vì ông bắt giữ dáng, điều này có đúng không?

Bởi vì khán giả yêu quí Khánh Ly nhiều quá thì mình phải trả lại cho sự yêu mến điều gì đó. Tôi nghĩ không có gì trong đời sống này mà mình được tất, mình muốn được cái gì đó thì mình phải hi sinh. Tôi nói với Khánh Ly rằng, những điều tôi khắt khe với cô ấy không phải là cho tôi mà là cho những người quí mến cô ấy.

- Mặc dù gọi chồng là 'cai ngục' nhưng khi nói về ông, Khánh Ly luôn tự hào và ca ngợi ông...hình như Khánh Ly rất biết nịnh chồng?

Cô ấy là người dễ dãi với tất cả mọi người, chưa bao giờ biết giận ai nhưng đối với tôi, Khánh Ly rất khắt khe. Cô ấy chỉ chuyên môn trách chồng, tôi giống như là cái thùng để cô ấy dồn hết tất cả mọi thứ vào trong đó. Nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy hạnh phúc dù cô ấy có nói bất cứ điều gì. 

- Suốt 39 năm sống chung từ không yêu đến gắn bó không thể xa rời, ông bà làm thế nào để giữ được ngọn lửa yêu thương luôn cháy mãi như vậy?

Rất nhiều đàn bà đã đi qua cuộc đời tôi nhưng chưa bao giờ tôi thấy ai độ lượng, khoan dung và tốt đối với bạn bè, con cái như cô ấy cả. Dưới mắt tôi, vợ mình chẳng có tật nào xấu và chúng tôi luôn coi nhau như những người bạn, tôn trọng lẫn nhau.

Có lẽ điều đó khiến chúng tôi có thể chung sống hòa thuận và hạnh phúc bên nhau trong nhiều năm qua.

Chúng tôi không bao giờ thắc mắc về quá khứ của nhau. Thậm chí, bây giờ những người yêu một thời của tôi và cô ấy còn trở thành bạn. Tôi nghĩ muốn giữ được hạnh phúc thì mình phải có trái tim chân thành, nếu có sự chân thành thì mọi gập ghềnh trong đời sống nó sẽ đi qua hết.

- Có người từng chia sẻ rằng, cuộc sống của vợ chồng Khánh Ly tại Mỹ cũng gặp rất nhiều khó khăn. Vậy ông bà đã vượt qua khó khăn đó như thế nào?

Đời sống của một con người 'khi thì lên voi khi thì xuống đáy' là điều bình thường. Chúng tôi cũng gặp khó khăn nhưng dù có lúc xuống tới đất đen, có mất mát thì chúng tôi chưa bao giờ dằn vặt nhau hay gây gổ nhau vì chuyện đó. Chúng tôi luôn ngồi lại và bảo nhau cùng làm và nhiều khi vì lòng thành nên trời thương cho chúng tôi vượt qua được những giai đoạn như vậy. Bây giờ thì chúng tôi không còn khó khăn nữa.

- Liên tục được về quê hương biểu diễn chắc hẳn Khánh Ly rất hạnh phúc và ông chia sẻ niềm vui đó với vợ mình như thế nào?

Trong thời gian chúng tôi lấy nhau, Khánh Ly có nói rằng, chúng ta sẽ không bao giờ trở về quê hương được nữa. Tôi bảo với cô ấy, có thể bây giờ như vậy nhưng có lúc nào đó chắc chắn mình phải quay về cố hương, bởi vì con người phải quay về nguồn cội. Dù mình có sống ở bất cứ đất nước nào đi chăng nữa thì mình cũng chỉ là người Việt Nam. Chính vì thế mà gia đình tôi sống rất Việt Nam không có bất cứ hình dáng Mỹ gì ở trong gia đình tôi cả.

ĐUỔI CỔ CHỨ KHAI TRỪ GÌ?

Khoai@


Dư luận đang quan tâm tới vụ ông Nguyễn Đăng Trừng bị khai trừ khỏi đảng. Đọc nhiều bài cùng chủ đề trên mạng, lọc ra các ý kiến chụm nhau và xác đáng, tôi thấy với trường hợp của ông, phải là đuổi ra khỏi đảng mới đúng. 

Nói là khai trừ, e rằng nhẹ quá. 

Đây là bài trên trang Tìm Lại sự thật. Tôi dán vào đây cho anh em đọc để thấy, việc khai trừ như một thủ tục đảng là quá nhẹ nhàng và lịch sự với ông Nguyễn Đăng Trừng.

Ông Nguyễn Đăng Trừng có vô kỉ luật, chủ nghĩa cá nhân?

Những lí do cơ bản của việc khai trừ đảng ông Nguyễn Đăng Trừng:

Ông Nguyễn Đăng Trừng đã nhiều lần trì hoãn việc tổ chức Đại hội Đại biểu Đoàn luật sư Tp HCM. Điều này dễ nhận thấy vì về nguyên tác nhiệm kì V của ông Trừng đã kết thúc từ năm ngoái. Điều gì đã khiến cho đại hội của Đoàn luật sư có hoạt động mạnh nhất cả nước, lớn nhất cả nước lại bị chậm đến như vậy?

Đến tận tháng 5/2014, tức là sau gần nửa năm vẫn chưa tổ chức đại hội vì một số người vẫn cò kè mặt cả thì Ủy ban nhân dân Tp HCM đã phải ra thông báo Khẩn:


Các bạn có thể thấy rất rõ các lý do mà Ủy Ban không đồng ý vì những Bộ Đề Án của ông Trừng đưa lên đã không thể hiện đúng với ý kiến của đại đa số những thành viên ban chủ nhiệm đã được thống nhất ngày 24/5/2014. Tham quyền cố vị muốn gỡ bỏ điều lệ: không quá 70 tuổi và 2 nhiệm kì liên tiếp. Cố tình thể hiện ý kiến cá nhân độc đoán, phá bỏ tinh thần tập trung dân chủ.

Tuy nhiên, không hề nhận ra những khuyết điểm mà mình phạm phải, ông Trừng đã thể hiện điều đó thông qua việc tiếp tục ra văn bản phúc đáp, nhưng nực cười là qua lời ông ta thì Công văn trên đã bị biến tính đi rất nhiều.

Ở điều trên ông Trừng đã nói :Công văn của UBND TpHCM không phù hợp với các quy định nói trên (trong đó có nghị định số 123/2013/NĐ CP). Vậy tôi xin trích một phần trong nghị định có liên quan:

Điều 5. Nhiệm vụ, quyền hạn của Sở Tư pháp trong việc quản lý nhà nước về luật sư và hành nghề luật sư.

Sở Tư pháp giúp Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương thực hiện quản lý nhà nước về luật sư và hành
nghề luật sư tại địa phương theo quy định tại Khoản 4 Điều 83 của Luật luật sư, có nhiệm vụ, quyền hạn sau đây:

Điều 5 nghị định số 123/2013/NĐ CP
1. Thẩm định hồ sơ, trình Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương quyết định cho phép thành lập Đoàn luật sư, phê chuẩn kết quả Đại hội của Đoàn luật sư, giải thể Đoàn luật sư;
2. Chủ trì, phối hợp với Sở Nội vụ thẩm định, trình Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương xem xét, phê duyệt Đề án tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, phương án xây dựng Ban Chủ nhiệm, Hội đồng khen thưởng, kỷ luật nhiệm kỳ mới;............................
Điều 20. Phê duyệt Đề án tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, phương án xây dựng Ban chủ nhiệm, Hội đồng khen thưởng, kỷ luật nhiệm kỳ mới của Đoàn luật sư
1. Chậm nhất 30 ngày trước ngày dự kiến tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, Ban chủ nhiệm Đoàn luật sư phải báo cáo Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương, Liên đoàn luật sư Việt Nam về Đề án tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, phương án xây dựng Ban chủ nhiệm, Hội đồng khen thưởng, kỷ luật nhiệm kỳ mới.
2. Trong thời hạn 07 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được văn bản của Ban chủ nhiệm Đoàn luật sư, Liên đoàn luật sư Việt Nam có ý kiến về Đề án tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, phương án xây dựng Ban chủ nhiệm, Hội đồng khen thưởng, kỷ luật nhiệm kỳ mới. Trong thời hạn 15 ngày, kể từ ngày nhận được ý kiến nhất trí của Liên đoàn luật sư Việt Nam, Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương xem xét, phê duyệt Đề án tổ chức Đại hội nhiệm kỳ, phương án xây dựng Ban chủ nhiệm, Hội đồng khen thưởng, kỷ luật nhiệm kỳ mới của Đoàn luật sư
Điều 21
3. Kết quả bầu cử bị từ chối phê chuẩn trong các trường hợp sau đây:
a) Quy trình, thủ tục bầu cử không bảo đảm tính hợp lệ, dân chủ, công khai, minh bạch theo quy định của pháp luật, Điều lệ Liên đoàn luật sư Việt Nam;
b) Chức danh lãnh đạo được bầu không đảm bảo tiêu chuẩn theo quy định của Điều lệ Liên đoàn luật sư Việt Nam.

Như vậy, ông Trừng đã hoàn toàn vu khống cho Công văn của UBND TpHCM khi đã phủ nhận những yêu cầu trong công văn khi nhấn mạnh việc ông Đoàn luật sư TP HCM phải thực hiện đúng những điều công khai minh bạch và phải chấp hành theo đúng tiêu chuẩn quy định của Liên đoàn Luật sư Việt Nam.

Vì lí do nào mà ông Trừng không tổ chức Đại hội hay hi sinh hết tất thảy danh dự, uy tín của mình để làm một công việc ngu ngốc là chống lại việc Đại hội bằng mọi giá? Xin thưa, đơn giản vì bất cứ ai cũng có lòng tham quyền cố vị , cũng có suy nghĩ muốn tiếp tục tại vị nếu không còn lí do nào khác thì đây là thứ duy nhất có thể giải thích cho mọi người biết và giải thích cho hành động của ôn.
Về việc UBND hay ở đây là Sở tư pháp Tp HCM bác bỏ phương án tổ chức của ông Trừng hay việc ông Trừng cố gắng kéo dài thời gian nhiệm kì bất thường đơn giản chính bởi sự ra đời của nghị định số 123/2013/NĐ-CP trong đó đã quy định rất rõ quyền hạn của Sở tư pháp trong đó có quyền Phê duyệt phương án và bác bỏ kết quả đại hội, điều này làm cho ông Trừng không thể đàng hoàng tiếp tục nắm chức vụ chủ nhiệm.

Ở một số văn bản khác, ông Trừng đã thể hiện thái độ độc đoán mất hết phẩm chất của một Đảng viên cũng như một vị chủ nhiệm Đoàn luật sư TpHCM khi đã nhầm nhèm giữa một văn bản đậm chất chửi đổng và vu khống, cũng như đậm chất cá nhân: Tôi-Ông trên một văn bản quy chuẩn đại diện cho một Đoàn luật sư hay Ban chủ nhiệm, hành động đó của ông Trừng làm cho tôi cảm thấy khó hiểu điều gì đã khiến một luật sư khả kính đến vậy lại trở thành như thế, chẳng nhẽ lợi ích được tiếp tục làm chủ nhiệm lại lớn đến như vậy hay ông ta mong muốn tiếp tục được tại nhiệm để làm cái gì đó, che dấu cái gì đó?











Một người bạn của tôi cũng là luật sư đã nói đùa: thông báo của ông Nguyễn Đăng Trừng chẳng khác nào trẻ con chửi đổng, cải lão (não ) hoàn đồn , có lẽ vậy =)

"Thái độ và việc làm của đảng viên Nguyễn Đăng Trừng thể hiện sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, biểu hiện cụ thể như: vô tổ chức, vô kỷ luật, không thực hiện đúng các nguyên tắc tổ chức sinh hoạt Đảng, làm trái nghị quyết của tổ chức Đảng, sa vào chủ nghĩa cá nhân, độc đoán, gia trưởng, gây mất đoàn kết nội bộ, không còn đủ tư cách đảng viên."

Âu cũng đã thể hiện rất rõ bản chất của ông ấy rồi.

TRẺ NÓI DỐI - LOẠN!

Ong Bắp Cày


Loạn thật rồi, đến trẻ em cũng làm cho chúng ta khó có thể tin những gì chúng nói.

Phải chăng lỗi do chính chúng ta buộc trẻ nói dối?

Hai vụ việc sau (trong muôn vàn các vụ việc tương tự) sẽ là những minh chứng cho sự dối trá của trẻ:

Bài 1
Sự thật về vụ một cô gái 16 tuổi bị bắt cóc

(PL)- Ngày 31-7, ông Phạm Văn Nở (ngụ xã Lê Minh Xuân, huyện Bình Chánh, TP.HCM) cho biết con gái mình là LNC (16 tuổi) nghi bị mất tích đã trở về nhà.

C. thú nhận với gia đình chính mình đã dựng lên chuyện bị người phụ nữ lạ mặt bắt cóc để đi gặp người yêu. Bạn trai của C. là ĐTP (24 tuổi, hiện đang làm công nhân). C. và P. quen nhau qua mạng nhưng cả hai chưa gặp mặt.

Như Pháp Luật TP.HCM đã đưa tin, sáng 20-7, C. xin tiền cha mẹ để sửa điện thoại bị hỏng rồi đạp xe đi khỏi nhà, từ đấy em “mất tích” luôn. Chiều cùng ngày, ông Nở nhận được cuộc gọi từ số điện thoại của con gái. C. khóc nức nở báo tin em bị một người phụ nữ lạ mặt dụ dỗ chở đi đến TP Vũng Tàu. Nghe vậy, ông Nở hoảng hốt chạy đi trình báo công an xã.

Lê Nguyễn

Bài 2
Công an đấu trí với đứa bé 11 tuổi tìm sự thật vụ “bắt cóc hàng loạt trẻ em”

“Khi bị tôi lật tẩy, cậu nhóc không hề tỏ ra sợ hãi trái lại còn tự mãn đáp lại: “Công nhận chú giỏi, chú rất tinh mới phát hiện ra những dấu hiệu đó. Cháu chỉ không qua mắt được chú thôi, chứ riêng mấy chú khác cháu lừa phát một. Nhưng vài năm nữa cháu sẽ lừa được chú”. Tôi phát hoảng khi cậu nhóc này có thể nói được những lời mạnh miệng như vậy”, anh Chấn kể lại

'Tác giả kịch bản" của vụ bắt cóc ly kỳ

(PLO) - Sau 3 ngày biệt tăm, cậu bé Hoàng Đại Hải (SN 2003, ngụ Bon N’ Doh, xã Quảng Sơn, huyện Đắk Glong, Đắk Nông) mới trở về nhà, cho rằng mình bị bắt cóc. Lời khai của cậu bé ly kì như phim trinh thám, một nhóm công an đã phải quần nát hiện trường, cho đến khi sự thật bị phơi bày.

Lời khai của đứa bé ba ngày mất tích

Theo Công an xã Quảng Sơn (huyện Đắk Glong, Đắk Nông), sáng ngày 2/6, họ nhận được đơn trình báo của anh Hoàng Văn Hưng (SN 1972) về việc con trai Hoàng Đại Hải (SN 2003) bị bắt cóc. 

Theo anh, 3 ngày không thấy con trai ở nhà là 3 ngày cả gia đình sống trong nỗi bồn chồn lo sợ. Anh đã nghĩ đến trường hợp con bị sảy chân chết đuối ở một hồ nước nào đó, nhưng đa phần là nghiêng về tình huống có thể con trai bị kẻ xấu bắt cóc. Đến ngày thứ tư họ bất ngờ thấy con trai nhếch nhác trở về, còn bất ngờ hơn nữa trước lời tường thuật về câu chuyện bị bắt cóc của con. 

Theo biên bản ghi nhận lời khai của cháu Hải, vào 16h ngày 30/5, Hải đi bộ đến nhà một người bạn chơi. Khi đến nơi, do bạn không có nhà nên Hải lững thững trở về. Trên đường về, cậu bé thấy buồn đi tiểu liền chạy vào trong rừng thông để giải quyết. 

Lúc quay ra, trước mặt cậu là hai thanh niên bịt mặt kín mít, đeo bao tay. Chưa kịp phản ứng gì, cậu đã bị hai đối tượng tiến đến bịt miệng bằng khăn tẩm thuốc mê. Hải ngất đi và lập tức bị đưa lên xe máy chở thẳng vào rừng cao su. 

Khi tỉnh dậy Hải đã ở một nơi hoàn toàn lạ lẫm. Nơi cậu bé bị nhốt là một căn chòi nhỏ được dựng bằng bạt xanh giữa mênh mông cây cao su. Hai chân cậu bị khóa bằng một dây xích. Ngoài người bị bắt cóc là cậu ra, còn có hai đứa trẻ khoảng 2 - 3 tuổi.

“Cậu bé nói rằng bọn bắt cóc có 10 người đàn ông, họ thay nhau canh chừng. Cậu bé đã nghe được cuộc nói chuyện của các đối tượng là đợi gom thêm 2 đứa trẻ nữa cho đủ số lượng rồi sẽ đem bán. 

Ở đó cậu không bị đánh đập, khi đói chỉ được ăn mì tôm sống và cũng vì sợ hãi nên cậu chỉ biết khóc lóc”, anh Phạm Hữu Chấn, phó trưởng công an xã Quảng Sơn, người trực tiếp nhận đơn và lấy lời khai của Hải cho biết.

Cũng theo biên bản khai nhận, Hải đã thuật lại tường tận từng tình tiết về quá trình trốn thoát trở về. Theo đó, cậu bé bị nhốt 3 ngày trong căn chòi và chỉ khi nào buồn đi vệ sinh mới được dẫn ra ngoài, nhưng chân lúc nào cũng bị khóa bằng xích. Phát hiện kẻ bắt cóc làm rơi chùm chìa khóa ra khỏi túi quần, Hải đã nhanh trí cất giấu đi để đợi thời cơ đến sẽ tự giải thoát cho mình. 

Khi trời sẩm tối, các đối tượng mải ăn bên ngoài chòi, lơ là quản lý, cậu bé đã dùng chìa khóa giấu đi trước đó tự mở khóa thoát thân. “Cậu bé cho biết, ngay khi ra khỏi chòi, cậu lẩn trốn về phía đồi cứ thế cắm đầu chạy trong sợ hãi, bất chấp vừa đói vừa mệt. 

Chỉ khi lên đến đỉnh đồi cậu mới dừng lại và ngoái nhìn về phía căn chòi và phát hiện các đối tượng đang nhanh chóng tháo bạt, rồi đưa hai đứa trẻ lên xe ô tô “cuốn gói” sạch sẽ. Thấy vậy Hải lại chạy, sau 2 giờ đồng hồ băng rừng vượt đồi cậu bé đã ra được đường nhựa và hỏi đường về được đến nhà”, Phó Công an xã thuật lại lời khai của đứa bé.

Căn cứ vào biên bản khai nhận, sau khi báo cáo lên cấp trên, công an ngay lập tức xuống hiện trường điều tra về vụ việc.

Quần nát hiện trường mới hay cậu bé nói dối
“Chẳng hề có vụ bắt cóc nào ở đây cả. Đó chỉ là một kịch bản của cậu nhóc tinh quái. Tôi chưa thấy thằng bé nào mới 11 tuổi mà “rắn mặt” dám nghĩ ra một kịch bản qua mắt cả bố mẹ và cả công an như cậu nhóc này”, anh Chấn nói.

Thuật lại quá trình lật tẩy kịch bản của cậu bé, anh Chấn nhớ lại, ngay trong lần lấy lời khai của Hải, anh đã phát hiện ra rất nhiều điểm nghi vấn. Tuy ngờ ngợ nhận ra cậu bé đang cả gan lừa cha mẹ, dối cả công an, nhưng anh vẫn im lặng đón đợi màn kịch tiếp theo của cậu nhóc tinh quái này.
 
“Bằng kinh nghiệm tôi đã phát hiện ra một số điểm thiếu logic trong lời khai của cậu bé. Sau đó tôi đã cố tình xoáy vào một số điểm: Khi hỏi mặt mũi kẻ bắt cóc ra sao thì Hải lại tả được tường tận rằng cả hai người đó mặt đều to và đen, sống mũi dài, một người có vết sẹo ở thái dương. 

Trong khi trước đó cậu nói hai kẻ lạ đó đều bịt mặt kín mít, họ tẩm thuốc mê làm cậu ngất lịm ngay lập tức. Vậy thì làm sao cậu bé kịp nhận ra những dấu hiệu đó. Đặc biệt là khi dẫn chúng tôi đến hiện trường cách nhà cậu 10 cây số, tôi không hề phát hiện bất kỳ dấu vết nào của việc dựng chòi ở, cũng như việc đã từng có việc ăn uống sinh hoạt diễn ra.
 
Vậy mà trước đó cậu bé lại khai rằng mỗi lần đói cậu được kẻ bắt cóc cho ăn mì tôm sống, còn ngủ thì nằm trên đống rơm rạ. Dù kiếm tìm kỹ lưỡng đến đâu tôi cũng không thể phát hiện được một chút vụn mì tôm vương vãi, hay vỏ bao bì cũng như cọng rơm rạ nào. Vậy là nghi vấn của tôi hoàn toàn có cơ sở”, anh Chấn thuật lại.

Khi đã nắm chắc bằng chứng để “hạ màn kịch” của cậu nhóc, mọi người tạm ngồi nghỉ ngay tại chỗ, riêng anh Chấn gọi cậu bé lại một chỗ vắng và bắt đầu hỏi lại. 

Trước mặt công an, cậu bé vẫn tự tin nhắc lại những gì đã khai nhận như bài học thuộc lòng. Có lẽ cậu bé nghĩ kịch bản hoàn hảo của mình đã lừa dối được bố mẹ và qua mắt được công an nên không hề tỏ ra sợ sệt. 

Biên bản ghi lời khai của cháu Hải

“Tuy nhiên ngay sau khi tôi nói về những điểm nghi vấn, những mâu thuẫn trong lời khai so với thực tế thì lập tức cậu bé tái mặt và thành thật thừa nhận. Cậu bé còn gạ gẫm tôi phải hứa không nói cho ai biết thì cậu mới nói”, anh Chấn nhớ lại.
Nguyên nhân phải nói dối của Hải đươc cậu bật mí là do buổi chiều ngày 30/5 cậu đi ra hồ chơi nhưng lại không nói cho bố mẹ biết. Lúc định trở về thì thấy trời đã tối muộn, cậu bé nghĩ đến cảnh bị bố mẹ la mắng nên đành ngồi lại nghĩ mưu. 

Càng nghĩ lâu thì trời càng tối, nỗi sợ càng tăng. Cuối cùng cậu ta quyết định ngủ lại luôn tại hồ, đợi hôm sau trở về sẽ nói rằng bị bắt cóc. Tuy nhiên cậu đắn đo rằng nếu lấy lí do bị bắt cóc mà đi có một ngày đã trở về thì sẽ chẳng ai tin, thế nên cậu tiếp tục rong chơi hết 3 ngày mới chịu mò về “diễn kịch”. Màn kịch đã được diễn ra trước sự lo lắng và tin “sái cổ” của người thân. 

“Khi bị tôi lật tẩy, cậu nhóc không hề tỏ ra sợ hãi trái lại còn tự mãn đáp lại: “Công nhận chú giỏi, chú rất tinh mới phát hiện ra những dấu hiệu đó. Cháu chỉ không qua mắt được chú thôi, chứ riêng mấy chú khác cháu lừa phát một. Nhưng vài năm nữa cháu sẽ lừa được chú”. Tôi phát hoảng khi cậu nhóc này có thể nói được những lời mạnh miệng như vậy”, anh Chấn kể lại

Cha mẹ nhận lỗi

Anh Hoàng Văn Hưng (bố cháu Hải) buồn rầu nhận lỗi về mình: “Cũng tại tôi ít quan tâm đến cháu nên nó mới hư như vậy. Tôi làm buôn bán nên vắng nhà suốt, việc nuôi dạy con để hết cho mẹ nó. Tuy nhiên do mải làm kinh tế nên vợ cũng cứ để cho con tự do muốn làm gì thì làm. Đến khi bị con lừa dối chúng tôi mới ngớ người ra”.

Sau sự việc lừa dối bố mẹ và cả công an của Hải, hàng xóm ai cũng bàn tán, thừa nhận chưa từng gặp cậu nhóc nào ít tuổi mà gan lớn vậy. “Nghe qua cậu chuyện thằng bé dựng lên tôi nghĩ nó đã bị ảnh hưởng của nhiều bộ phim trinh thám, hành động. Mới 11 tuổi mà nó bạo gan thế”, một hàng xóm phỏng đoán. 

Tuy nhiên bố cháu bé phủ nhận rằng nhà không có vô tuyến nên nguyên nhân chỉ có thể là do con trai nhiều lần vì ham chơi sợ bố mẹ la mắng mà đã hình thành thói quen nói dối để chống chế. “Vợ chồng tôi sẽ kèm cặp cháu sát sao hơn để không có kịch bản lừa dối nào của cháu xảy ra nữa”, anh Hưng tâm sự.

Như Thảo

GIỚI BÁO CHÍ VIỆT NAM CHỈ CÓ MỘT TỔ CHỨC DUY NHẤT LÀ HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM

Giới báo chí Việt Nam chỉ có một tổ chức duy nhất là Hội Nhà báo Việt Nam


Thứ năm, 31/07/2014 11:53:14(GMT+7)

Mới đây, ngày 4/7/2014, một số phần tử tự do, mang danh báo chí đã tung lên mạng truyền thông xã hội Tuyên bố thành lập cái gọi là “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” là “tổ chức xã hội dân sự nằm trong xã hội dân sự Việt Nam”, có tôn chỉ “vì một Việt Nam tiến bộ xã hội, dân chủ và đa nguyên, văn minh và giàu mạnh”, nhằm thực hiện quyền tự do biểu đạt và tự do báo chí.

Trong lễ kỷ niệm 60 năm ngày thành lập Hội Nhà báo Việt Nam (21-4-1950 / 21-4-2010), phát biểu tại buổi lễ, ông Đinh Thế Huynh- Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Trung ương Đảng, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương- lúc bấy giờ là Ủy viên Trung ương Đảng,

Bí thư Đảng Đoàn, Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam đã đánh giá, dưới sự lãnh đạo của Đảng, Hội Nhà báo Việt Nam luôn phấn đấu hoàn thành sứ mạng là tổ chức chính trị - xã hội - nghề nghiệp của những người làm báo Việt Nam, là ngôi nhà chung tập hợp, đoàn kết đội ngũ người làm báo phấn đấu vì sự nghiệp báo chí cách mạng, vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.

64 năm qua các cấp Hội địa phương là thực thể thống nhất dưới sự lãnh đạo của Hội Trung ương, vẫn thực hiện tốt chức trách, nhiệm vụ; tổ chức Hội đoàn kết, thống nhất và ngày càng phát triển mạnh mẽ. Đến nay Hội Nhà báo Việt Nam đã có trên 21.000 hội viên, sinh hoạt tại 63 Hội tỉnh và thành phố, 19 Liên Chi hội thuộc các cơ quan báo chí lớn và gần 200 Chi hội Nhà báo trực thuộc Trung ương của các đơn vị, cơ quan báo chí Trung ương.

Mới đây, ngày 4/7/2014, một số phần tử tự do, mang danh báo chí đã tung lên mạng truyền thông xã hội Tuyên bố thành lập cái gọi là “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” là “tổ chức xã hội dân sự nằm trong xã hội dân sự Việt Nam”, có tôn chỉ “vì một Việt Nam tiến bộ xã hội, dân chủ và đa nguyên, văn minh và giàu mạnh”, nhằm thực hiện quyền tự do biểu đạt và tự do báo chí.

Lạ lùng và nực cười nữa là mang danh là hội viên “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” nhưng phần đa trong số họ thực chất chỉ là những blogger đội lốt dân chủ, chống phá Nhà nước mà chẳng bao giờ có một tác phẩm báo chí đúng nghĩa. Thậm chí có những người chưa bao giờ làm báo. Chức chủ tịch hội “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” do Phạm Chí Dũng tự phong!?. Những người này còn tự xưng “nhà báo độc lập”, ra tận nước ngoài tham gia cái gọi là “điều trần đòi quyền tự do báo chí cho Việt Nam” và ngang ngược đòi chuyển ngày truyền thống của báo chí Việt Nam từ 21/6 sang ngày 3/5.

Hiến pháp và pháp luật Việt Nam luôn tôn trọng quyền tự lập hội. Đảng, Nhà nước Việt Nam không cấm thành lập các tổ chức độc lập, nếu các hội ấy thực sự vì con người, vì lợi ích thật sự của nhân dân, vì lợi ích dân tộc, lợi ích đất nước, theo đúng quy định của pháp luật nước CHXHCN VN. Hệ thống chính trị Việt Nam hiện nay đã có đầy đủ các tổ chức, đoàn thể đại diện cho mọi thành phần, mọi giai tầng trong xã hội. Không những thế, các tổ chức chính trị xã hội và các hội, đoàn thể đều được Đảng, Nhà nước quan tâm, chăm lo, tạo điều kiện hoạt động, đóng góp tích cực vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Nhưng có thể thấy rất rõ rằng, cái tự xưng “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” sự thật chỉ là một nhóm người tiêu cực, bất mãn cá nhân, muốn tập hợp lực lượng để thực hiện các mưu đồ đen tối. Nhưng những mưu đồ này có được che giấu, lấp liếm đến đâu cũng khó qua mắt được dư luận yêu chuộng hoà bình và chính nghĩa trong nước và trên thế giới.

Bên cạnh đó, theo quy định của pháp luật hiện hành của nước CHXHCN VN thì các hội lập ở phạm vi một tỉnh, thành phố phải được chủ tịch UBND tỉnh, thành phố đó phê chuẩn; nếu hội hoạt động trên nhiều tỉnh, thành phố khác nhau thì phải do Bộ trưởng Bộ Nội vụ phê chuẩn. Còn “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam" thì sao? Rõ ràng là không đăng ký, không xin phép thành lập, thể hiện sự coi thường pháp luật.

Như vậy, một lần nữa khẳng định rằng, “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” là một tổ chức bất hợp pháp, do một vài cá nhân không phải nhà báo đứng ra thành lập, thu nạp những phần tử chống đối trong và ngoài nước, công khai tuyên bố theo đuổi mục tiêu đa nguyên chính trị, tư nhân hoá báo chí nhằm chống đối chính sách của Đảng và Nhà nước trong lĩnh vực quản lý xã hội và báo chí; dự định ra tờ báo riêng, kêu gọi sự ủng hộ từ truyền thông quốc tế…

Tự ý tuyên bố thành lập “Hội Nhà báo độc lập Việt Nam” là chiêu bài lợi dụng dân chủ, làm rối loạn trật tự xã hội, trái với Hiến pháp và pháp luật nước CHXHCN VN.

Tại Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam là tổ chức chính trị, xã hội và nghề nghiệp duy nhất của những người làm báo Việt Nam, được pháp luật công nhận, hoạt động theo Hiến Pháp và pháp luật, không chấp nhận xu hướng tự do báo chí lệch lạc, vi phạm pháp luật, đi ngược lại Hiến pháp, nguyện vọng của nhân dân.

Hội Nhà báo Việt Nam ngày 6/7/2014 cũng đã có Công văn số 225 TB/ HNBVN đề nghị các cấp Hội thông báo tới các hội viên âm mưu, thủ đoạn, phương thức hoạt động của tổ chức bất hợp pháp này, rà soát lại đội ngũ của mình, kể cả những người làm báo đã nghỉ hưu, yêu cầu không tham gia, không cổ vũ cho cái gọi là Hội của các nhà báo độc lập.

Hồng Sâm

Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

TỞN QUÁ ĐI

Mới nhất vụ xe vua: “Kiểm tra không đúng, đừng trách tôi ác”

TP - Chủ tịch Cty Thành Bưởi Lê Đức Thành cho rằng, việc đưa xe hợp đồng hoạt động trá hình như xe tuyến cố định là sáng kiến, không ai xử lý được.

Bến xe Thành Bưởi Đà Lạt

Cty Thành Bưởi có bao nhiêu xe, thưa ông?

Tuyến Đà Lạt - TPHCM và ngược lại cứ 30 phút một chuyến. TPHCM - Cần Thơ khoảng 40 chuyến/ngày.

Xe của Thành Bưởi đều mang phù hiệu hợp đồng, nhưng chạy trá hình như xe khách liên tỉnh. DN lớn, sao ông không cho xe chạy đúng luật? 

Không ai có đủ một lúc 100 người hay 50 người để đi một chuyến, phải có người tập hợp. Hợp đồng giữa 2 bên do nhân viên của tôi ký hoặc tài xế ký với một hành khách. Hoạt động như vậy luật không cấm. Đây là sáng kiến của tôi.

Chúng tôi đã bị công an, các tầng lớp của xã hội kiểm tra. Kiểm tra xong bảo tôi đội lốt, lách luật. Tôi nói lại, các anh cứ đội lốt, lách luật như tôi đi. Nếu kiểm tra không đúng đừng trách tôi ác. 

Nhưng theo quy định xe hợp đồng, ông không được nhận đặt chỗ, thu tiền riêng từng khách!

Ghi chỗ vào phiếu thông tin là do nhân viên sơ suất. Còn dịch vụ đặt chỗ ghi trên website của công ty chưa sửa được.

Tại điểm trông giữ xe trên đường Lê Hồng Phong (TPHCM), ông cho đón trả khách là không đúng quy định?

Đây chỉ là điểm trông giữ xe, nhưng có khách thì mới đón trả. Đón trả khách ở đây cũng không có vấn đề gì; vì không có biển cấm nên không sao cả.

Mỗi DN lại có một bến như ông sẽ rất lộn xộn?

Theo tôi, DN nên tự quyết định. Bến xe chung không mang lại gì cho DN; nhân dân và mọi người đi lại chỉ thêm khó khăn. 

Dư luận nói rằng ông trốn thuế, ông có ý kiến gì không?

Để thu thuế VAT của tôi, cơ quan thuế phải xuống tận trạm thu phí kiểm tra. Những xe hợp đồng chở khách tôi vẫn đóng. Chỉ xe đi đám ma tôi biếu không cho dân khu vực Lâm Đồng và tôi không tính. 

Hoạt động như xe của ông, DN khác sao sống nổi mà cạnh tranh?

Ngày trước ở đây có hơn 100 DN, nhà xe nhưng họ ra đi hết, chỉ có một mình tôi tồn tại. 

Đến như Phương Trang với cách làm như vậy (Phương Trang cũng có bãi xe cạnh Thành Bưởi nhưng là xe cố định, dùng xe trung chuyển chở khách ra bến xe - PV) thì không tồn tại được.

Nghề vận tải này không dễ. Tôi không học hành gì, đi lính ra chỉ có lớp 7/10 nhưng nay quản lý tất cả. 

Ông có phải đóng “hụi chết” cho thanh tra, công an?

Tôi không hợp đồng với ai cả. Tự tôi xử lý. Cướp giật, tôi bắt vào đây và đánh. Xì ke ma túy giội nước vào mặt. Không rắn làm sao ở đây được. 

Cảm ơn ông!

CHỬI NHAU VỚI BỌN ĐẠO ĐỨC GIẢ

Một xã hội phát triển bình thường là một xã hội luôn có sự phân công lao động một cách hợp lí. 

Ở Việt Nam, sự phân công lao động không dựa trên chuyên môn, sự phù hợp mà dựa vào quan hệ, vào tư duy thấy "người ta ăn khoai mình cũng vác mai đi đào". Có thể thấy xã hội này nó lộn xộn đến mức nào. Các cô đừng kêu la, bởi chính các cô là nguyên nhân chứ không phải nạn nhân của đống bầy nhầy đấy. 

Một xã hội mà nông dân đứng trên bục giảng dạy cách làm tiền cho các giáo sư kinh tế, kẻ tham nhũng rao giảng đạo đức làm người, thợ hàn dạy cách viết văn, lưu manh làm hành pháp, kẻ biến thái dạy cách yêu thương, yêu quái đi làm bảo mẫu ... và lái xe, sinh viên gày tóp đít đi làm ông già Noel với lí do miếng ăn mà được coi là bình thường thì hẳn đó là một xã hội vận hành với những điều vô giá trị. 

Dĩ nhiên vì miếng cơm manh áo, các cô phải làm tất cả những điều có thể để kiếm thứ tọng vào mõm mà ít có sự lựa chọn. Tất cả các việc lương thiện để kiếm miếng ăn đều đáng trân trọng. Nhưng nhiều việc các cô không thể lấy mục đích để biện minh cho phương tiện. Các cô hãy nhìn và cảm nhận một thí sinh trong chương trình "Thần tượng" quỳ lạy ban giám khảo cho đi tiếp trước hàng triệu khán giả xem truyền hình trực tiếp thì mới hiểu cái xã hội này nó sản sinh ra những thứ quái thai thế nào. Hãy lựa chọn công việc phù hợp và biết từ chối những việc không hợp với mình, đó mới là chuẩn mực và tư cách. 

Quay trở lại chuyện ông già Noel trong status trước của chị, với một số cô, đó là những người lao động chỉ vì miếng cơm, là thân phận làm thuê mà phải làm những việc như thế, chẳng thể đòi hỏi hơn vì như thế cũng là cố gắng lắm rồi. Hãy thương họ hơn là chỉ trích họ. 

Địt mẹ, các cô thật là nhân ái. 

Vì miếng cơm của bản thân mà các cô chả coi giấc mơ, niềm vui của những đứa trẻ là cái đít gì, tất cả những điều được coi là tốt đẹp đều thua miếng ăn của các cô, kệ mẹ cái xã hội này nó dẫn đến đâu. Với tầm nhìn, văn hoá của các cô, ông già Noel tốt bụng huyền thoại chỉ là thằng xe ôm đưa quà không hơn không kém. 

Bi kịch hơn, đây lại là tầm nhìn của những kẻ được coi là có ăn học. Tầm nhìn đéo quá miệng bát cơm thì bảo sao cái xã hội này đầy rẫy lũ người hèn hạ, ích kỉ, tự ti, độc ác và bỉ ổi. 

Ấy thế nhưng khi động vào các cô xem, các cô chả giãy đành đạch như đỉa phải vôi, tự ái và nhân cách của các cô cao tót vời như thể các cô là vàng là ngọc. Nữ hoàng, quân vương cũng chẳng sánh bằng. 

Khiếp. Chị dí lồn vào nhân cách, lòng nhân ái của các cô. Địt mẹ lũ rởm rít, tưởng chuyện gì đứng về phía người nghèo cũng là hay phỏng.

Mượt