Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Vụ máy đo nộng độ cồn siêu tốc: BÁO VNEXPRESS NHẦM LẪN HAY CỐ TÌNH?

Khoai@


Mình rất bức xúc khi đọc bài của Bá Đô trên VnExpress. Bài báo có tên "Kiểm tra nồng độ cồn bằng máy siêu tốc". Trong bài báo này, không hiểu vô tình hay cố tình "nhầm" mà Bá Đô đưa ra giá của mỗi chiếc máy đo nồng độ cồn là gần nửa tỉ đồng cùng sự mập mờ về nguồn cung cấp máy.

Thông tin trên khiến độc giả phẫn nộ và chĩa mũi dùi vào ngành công an, tạo nên những dư luận không tốt và không đúng về ngành này.

Trưa nay, vào lúc Thứ bảy, 22/11/2014 | 11:38 GMT+7, bài báo đã được đính chính. Giá của chiếc máy đo nồng độ cồn đó khoảng 1.055 USD (tương đương hơn 23 triệu đồng, được ưu đãi giảm 30% so với giá thị trường). 

Bài báo cũng cho biết thêm, Những chiếc máy này được tổ chức Y tế thế giới (WHO) trang bị cho CSGT 5 tỉnh thành trong dự án thí điểm Tuần tra, kiểm soát và xử lý vi phạm về nồng độ cồn theo kinh nghiệm quốc tế. 

Như vậy đã rõ, lực lượng công an không tự mua máy này, và giá cả của nó cũng không đắt đỏ như bái báo của VnExpress nêu ban đầu.

Bài báo đã được sửa chữa, đính chính, và đó là việc làm đúng. Tuy nhiên, việc đính chính dường như được tiến hành lén lút, và chút văn hóa tối thiểu là xin lỗi bạn đọc cũng không được VnExpress thực hiện. 

Nhiều người cho rằng, chiêu "nhầm lẫn" này chỉ là hành động câu khách tầm thường của VnExpress.

Tham khảo: bài "Kiểm tra nồng độ cồn bằng máy siêu tốc" sau khi đã được sửa bằng cách bấm vào dòng chữ màu đỏ.

Vậy, VnExpress nhầm thật hay cố ý?

Đây là ý kiến của bạn đọc về cái sự "nhầm lẫn" tai hại này:

"Lịt mẹ ló là vậy là phải phạt thằng báo này vì dám đăng tin nhầm lẫn gây hoang mang trong quần chúng nhân dân,trong đó có tôi

Có một sự nhầm lẫn đáng tiếc về giá máy đo nồng độ cồn đăng trên bài báo rất hay của Vnexpress:
Những máy đo "siêu tốc" nêu trong bài không phải do CSGT tự trang bị mà do Tổ chức Y tế thế giới (WHO) trang bị cho CSGT 5 tỉnh trong dự án thí điểm Tuần tra,Kiểm Soát và xử lý vi phạm về nồng độ cồn theo kinh nghiệm quốc tế. Giá mua là khoảng $1500, không phải 450 triệu như trong bài dưới đây. Tôi đang đề nghị đại diện WHO Việt Nam có thông tin giá chính xác nhất để gửi đến bạn bè và báo VnExpress. 

Việc báo chí làm ăn theo kiểu chộp giật như thế này là hành động ko chấp nhận được,khi mà nhân dân tin vào báo chí thì những lời nói của báo chí là chuẩn mực,nếu đúng thì ko sao. Còn nếu sai có thế gây hậu quả khôn lường làm xói mòn miền tin của người dân đối với những cơ quan công quyền.

Hai ngày qua cộng động mạng xôn xao bàn tán chiếc máy này (trong đó có cả tôi) khi mà nó được 1 tờ báo đem giáo tới gần nữa tỷ nhưng giá của nó thực chất chí có gần 40 triệu.... làm dẫy lên một câu hỏi nghi ngờ rằng nghành công an khai gian đế hướng lợi nhuận hoa hồng này nọ.và sự thật thế nào...? những chiếc máy đó giá Giá mua là khoảng $1500, không phải 450 triệu như trong bài báo đó đưa tin. và những chiếc máy đó ko phải do chúng ta nhập về mà được Tổ chức Y tế thế giới (WHO) trang bị cho CSGT 5 tỉnh trong dự án thí điểm Tuần tra,Kiểm Soát và xử lý vi phạm về nồng độ cồn theo kinh nghiệm quốc tế.

Cây Đèn Dầu Cái này mình mới phản ứng trong cái "Hội ủng hộ liên ngành 141" đấy
Rất bực cái cách viết stt của thằng Ad hùa theo báo
Giá mình cũng nói luôn rồi đấy, kể cả cái Phiểu trong hình là để "Đo cồn cưỡng bức" đối với mấy người quá say.. còn không là nếu đo ...See More

Dao Le Quoc Tien cái page đó treo đầu dê bán thịt chó mà 

VÌ ĐÂU MÀ CHẬM TIẾN?

Cuteo@

Chỉ cần nhìn vào Lê Khánh Bá Trình và Ngô Bảo Châu - 2 người giỏi Toán nhất đương thời mà thế giới công nhận, là ta sẽ rút ra được nguyên do GIÁO DỤC VN LẠC HẬU !!!

Trong khi Lê Khánh Bá Trình ở lại Việt Nam cống hiến đến khi chỉ còn là ông Tiến Sĩ bình thường lương ba cọc ba đồng...Thì Ngô Bảo Châu đã thức thời sang Tây du học, tiếp cận "Môi Trường Khuyến Khích Sáng Tạo" và đã có được thành công như ngày hôm nay !

Việt Nam đã giành được hàng chục Huy Chương Olimpic....Trong gần 40 năm kể từ chiếc Huy Chương đầu tiên ấy lẽ ra Việt Nam phải có biết bao nhiêu sản phẩm công nghệ và kỹ thuật ra đời tạo những bước tiến nhảy vọt cho nhân loại ở THẾ KỶ 21, thì mới chỉ có NGÔ BẢO CHÂU là "bước ra ánh sáng của nhân loại".

Cùng các giải Robocom khi VN thắng cả Ấn Độ và Nhật Bản thì... Bây giờ Ấn Độ đã phóng tàu vũ trụ đến Sao Hỏa. Nhật Bản đã ứng dụng công nghệ Robot vào cuộc sống khiến cho số "nhân công chân tay" trong các ngành công nghiệp dịch vụ bị thất nghiệp !!! Nhưng Việt Nam vẫn chưa làm được ỐC VÍT đúng chuẩn cho các hãng Ô TÔ đóng nơi sản xuất tại VN, hoặc công nghệ sản xuất ỐC VÍT còn yếu kém hơn người, khiến giá thành ỐC VÍT cao hơn người ta nên để lỡ mất những dây chuyền sản xuất điện tử lớn.

Vậy "nguyên nhân" từ đâu ?

Các bạn có biết rằng:

+ Người phát minh ra hệ thống ATM là người VIỆT NAM
+ Người thu nhỏ chiếc máy vi tính hàng tấn thành chiếc máy tính cá nhân chạy WIN 95 là người VIỆT NAM 

+ Người vẽ đường bay cho tàu APOLO là người VIỆT NAM
Thứ duy nhất cản trở việc học hành của tôi chính là nền giáo dục.
Albert Einstein
và ..."Thứ duy nhất cản trở nền giáo dục của một dân tộc chính là Nền chính trị." 

Một nền giáo dục "ngu dân" sẽ hạn chế và triệt tiêu mọi sự sáng tạo, những cách nhìn đa chiều, quyền tự do đề xuất ý kiến,..v..v. từ đó gia tăng sự "thống trị một chiều" từ Nhà nước.

(trích từ Tuitênlà Lê Hồng Phongthậtmàà)

DANH HIỆU DÀNH CHO AI?

Cuteo@

Giá trị đích thực của danh hiệu và hiện tượng tìm cách để có được các loại danh hiệu như một thứ bảo bối phòng thân, và ra oai với người khác là một thực tế.

Nếu đã và đang làm việc trong các cơ quan nhà nước, hẳn điều này không hề xa lạ với các bạn. Vấn đề là danh hiệu được trao cho những người không xứng đáng, trước sự "đồng tình" của những người lương thiện. 

Dĩ nhiên, những người tử tế, sau vài chục năm công tác, cống hiến mới giật mình nhận ra rằng, mình không có bất cứ danh hiệu nào, trong khi đó, những kẻ "trú mưa, tránh nắng" vẫn là những người có vô số danh hiệu để vươn lên thành người đứng đầu.

Thảm cảnh đó sẽ được khắc họa phần nào trong bài viết sau đây.

Cứ ra ngõ gặp toàn anh hùng lao động?

Nguyễn Công Thảo

VNN - Có lẽ đã đến lúc những vở kịch vụng về cần phải được hạ màn, những “con sâu thi đua” cần phải được cho uống thuốc giải, những danh hiệu cần phải được trả về đúng vị trí.

Đã có nhiều bài báo và quan chức chính phủ từng cảnh báo, bộ phận công chức “cắp ô” sáng đi muộn, chiều về sớm đang ngày càng tăng hay không ít cơ quan có giảm đi một nửa biên chế vẫn vận hành bình thường. Theo công bố năm 2013 của Tổ chức Lao động Quốc tế, năng xuất lao động của công nhân Việt Nam thấp hơn Singapore 15 lần, Nhật Bản 11 lần, Hàn Quốc 10 lần. Với các nước ASEAN, một lao động Malaysia làm việc bằng 5 lao động Việt Nam…

Nghịch lý này khiến cho người ta phải đau đáu nhiều câu hỏi…

Hãy bắt đầu từ phong trào được phát động hàng năm mà bất cứ công chức, viên chức nào cũng biết.

Không thể phủ nhận bản chất ban đầu của hoạt động này là tích cực bởi nó khuyến khích người ta phấn đấu, nỗ lực, sáng tạo trong khả năng tốt nhất của mình. Thi đua vì thế trước hết là với bản thân bởi nó khích lệ người ta khám phá, vượt qua giới hạn bình thường của mỗi cá nhân.

Đâu đó nhiều nơi, thi đua dường như bị đồng nhất với danh hiệu, bằng khen, với lên lương trước thời hạn, thành tích, tăng lương rồi tiến chức… Tấm bằng khen giờ đây trở thành một thứ bảo bối mà không ít người “lao tâm, khổ tứ” muốn kiếm được bằng mọi giá. Điều đáng nói là dường như càng là bộ phận “cắp ô”, người ta càng phải trang trí hồ sơ của mình với càng nhiều danh hiệu thi đua càng tốt bởi thiếu chúng, lí lịch cán bộ của họ sẽ trống trơn đến tội nghiệp.

Trong khi đó, ít người có năng lực thực chất ham hố điều này bởi lòng tự trọng, bởi họ không muốn “xin” những thứ mà họ cho đáng ra nên được cấp trên tự động khen thưởng dựa trên thành tích cá nhân. Hơn nữa, họ thấy cũng chẳng cần phải tô điểm hay chứng minh thêm gì ngoài kết quả làm việc cụ thể của mình.


Đâu đó nhiều nơi dường như trở thành sân khấu cho những màn kịch vụng về đến tội nghiệp bởi người đạo diễn không biết phân vai phù hợp cho các diễn viên của mình. Người xứng đáng thì không đăng kí, mà không đăng kí thì làm sao được xét? Người không xứng đáng thì đăng kí và được xét, vì không xét cho họ thì biết xét cho ai?

Đâu đó nhiều nơi bỗng trở nên “trào phúng” đến quặn lòng mỗi kỳ họp bình chọn danh hiệu. Người ta chả buồn nghe báo cáo thành tích của người đăng kí, người ta thờ ở bình chọn. Cứ 100% hay ít nhất cũng trên 90% phiếu thuận cho những bảng thành tích quá đỗi nghèo nàn, rồi thì lương lại tăng, bậc lại nâng…

Thế là, thay vì thi đua với chính mình, người ta “thi” rồi “đua” với những lá phiếu, những mối quan hệ. Thay vì làm việc, nỗ lực sáng tạo hơn, người ta dành nhiều thời gian cho những toan tính cá nhân, lấy lòng người nọ, thuyết phục người kia. Người ta chẳng ngó ngàng đến chuyên môn của mình, cũng không thèm quan tâm đến việc làm của đồng nghiệp. Như thế cho nó an toàn…

Thế rồi, thi đua dường như biến số đông trở nên “thỏa hiệp” hay “thụt chí” với bản thân. Người ta ngày càng trở nên “vô trách nhiệm” với lá phiếu của mình. Ai cũng tự nhủ thôi thì chả mất gì, cho cơ quan có phong trào, ý kiến này nọ thì lại bị cho là thiếu tinh thần xây dựng, lại bị oán ghét. Thế là người ta dần dần….im lặng với thi đua.

Có đồng nghiệp từng bảo tôi gì mà nghiêm trọng hóa vấn đề như thế. Có tổn hại gì đâu, thôi thì cũng phải có phong trào cho nó vui vẻ, cho có cớ vỗ tay, rồi ăn nhậu cuối năm.

Nhưng tôi cứ ngờ rằng nếu “thi” mãi kiểu này, rồi biết đâu sẽ dẫn đến không ít hệ lụy…

Các doanh nghiệp nước ngoài rồi đây liệu còn dám đầu tư, thuê lao động của ta. Đẳng cấp đã đứng đầu ASEAN, rồi chẳng lâu nữa sẽ là nhất châu Á, không biết chừng rồi sẽ nhất quả đất cũng nên. Khi ấy có khi công nhân xứ mình thất nghiệp hết cũng nên bởi tiền nào mà ng

Phó Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc cũng đã nhìn nhận: Việc suy tôn, phong tặng các danh hiệu thi đua và hình thức khen thưởng có biểu hiện tràn lan, nhiều trường hợp được khen thưởng chưa phải là tấm gương tiêu biểu, khen thưởng cho người lao động trực tiếp sản xuất, nông dân, công nhân còn ít.

Có lẽ đã đến lúc những vở kịch vụng về cần phải được hạ màn, những “con sâu thi đua” cần phải được cho uống thuốc giải, những danh hiệu cần phải được trả về đúng vị trí.

BÂY GIỜ RÕ MẶT ĐÔI TA

Bây giờ rõ mặt đôi ta…


PNO - Xin mượn câu Kiều của Nguyễn Du để nói về một sự thật vừa được phơi bày trước ánh sáng: khối tài sản kếch xù của ông Trần Văn Truyền - nguyên Tổng thanh tra Chính phủ.

Tổng cộng những căn nhà, căn biệt thự mà ông Truyền không biết có được bằng cách nào lên đến 6 căn “khủng”. Đó là khối tài sản nổi được phát hiện, còn tài sản chìm thì… có trời mới biết nó đang ở đâu.

Nhà đất có liên quan đến ông Truyền ở nhiều nơi được ủy ban Kiểm tra trung ương làm rõ - Đồ họa: V.Cường (Nguồn ảnh: Tuổi Trẻ Online).

Khối tài sản kếch xù ấy, chắc chắn không thể có từ đồng lương công chức nhà nước. Những con mắt nhân dân thừa biết nó từ đâu, và vì sao mà có.

Vấn đề đặt ra ở đây là, tại sao hàng năm cán bộ chủ chốt, đảng viên đều phải kê khai tài sản, vậy mà trong từng ấy năm, các cơ quan hữu trách vẫn không phát hiện những tài sản đáng ngờ của ông Tổng thanh tra.

Chắc có lẽ vì ông ấy là Tổng thanh tra nên biết cách xóa… dấu vết. Chắc có lẽ ông ấy là Tổng thanh tra nên không ai dám thanh tra. Và chắc có lẽ, nhóm lợi ích của ông ấy khi đương quyền “đoàn kết chặt chẽ” nên không ai phá nổi.

Lỗi này, theo tôi có phần của chi bộ quản lý ông Truyền khi còn tại chức. Chi bộ đã quá lơi lỏng cho cán bộ có cơ hội dấn sâu vào sai lầm. Do đó, đến khi về hưu rồi, những chuyện động trời mới được phanh phui.

Tổng thanh tra chính phủ đáng lẽ phải THANH SẠCH –THANH BẦN mới đủ tư cách đi TRA người khác. Đằng này, anh càng tra người khác thì anh càng giàu sụ. Như vậy, thử hỏi anh đã bao lần bắt tay hay thỏa hiệp với cái xấu để góp phần làm nghèo cái đất nước, đã bao lần anh nhắm mắt làm ngơ cho qua những công trình kém chất lượng?… 

Điều này, ông Truyền biết rõ hơn ai hết. Ông có thể qua mặt tổ chức, ông có thể lừa dối nhân dân nhưng làm sao ông có thể qua mặt được chính ông khi ông đối diện với chính mình.

Ngoài ra, góp phần cho sự tha hóa của ông, còn là sự cả nể của những người có trách nhiệm quản lý đất đai, có nhiệm vụ cấp phát những căn nhà trên cho ông. Chắc không có người dân nào đồng tình với một vị có trách nhiệm đứng đầu TP.HCM phát biểu: “UBND TP không biết gia đình ông Truyền đã có nhà khi nhận đơn đề nghị bán nhà thuộc sở hữu nhà nước số 105 Nguyễn Trọng Tuyển (phường 15, quận Phú Nhuận) của ông Trần Văn Truyền” (Nguồn: http://tuoitre.vn/tin/chinh-tri-xa-hoi/20141122/thu-hoi-nha-dat-ong-tran-van-truyen/675108.html). Thế mà, những chuyện…buồn cười như thế vẫn xảy ra.

Một người dân dù mù chữ, người ta vẫn biết rằng không thể nào với đồng lương của một Tổng thanh tra chưa đến 20 triệu đồng một tháng, mà khi về hưu lại có thể xây dựng một dinh thự còn hơn dinh thự một ông hoàng tại xã Sơn Đông, TP. Bến Tre với tổng diện tích sàn 1.226,61 m2, trên diện tích 16.567,4 m2, tổng chi phí xây dựng 11 tỉ đồng. Và cũng không có cô em kết nghĩa, em nuôi nào tốt đến nổi cho anh 10 tỉ để cất biệt thự. Nếu có, thì ông anh nuôi đã giúp gì mà em nuôi đền ơn “hậu hĩnh” thế.

Ngay tỉnh Bến Tre, nơi quê hương Đồng Khởi của ông Truyền vẫn còn những mái trường ọp ẹp, không có kinh phí sửa chữa, vẫn còn những bà mẹ Việt Nam anh hùng sống một cuộc sống thiếu thốn cho phần đời còn lại của mình…

Vậy mà, có người từng được quê hương nuôi lớn lên, từng nói những lời hay ý đẹp trên diễn đàn Quốc hội, từng có những hành động như một Bao Thanh Thiên nay lộ chân tướng, mà bi kịch là chân tướng ấy như lời ông từng phát biểu: “Song, hợp pháp đến đâu, khi truy nguyên nguồn gốc cũng là tham nhũng. Vì nhờ có chức quyền, anh nắm được quy hoạch, đầu cơ đúng chỗ đúng lúc nên mới mua 1 đồng bán 10, 100 đồng. Biểu hiện tham nhũng rất rõ: một số cán bộ giàu lên nhanh chóng. Căn cứ đồng lương, kể cả việc sản xuất kinh doanh gia đình cũng không thể lý giải được mức sống đó" (lời ông Trần Văn Truyền phát biểu năm 2005, khi đang đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Uỷ ban Kiểm tra Trung ương Đảng).

Có lẽ từ nay phải dạy con cháu nhớ rằng: khi người ta nói hay, làm đúng ở một thời điểm nào đó, chưa chắc người ấy sẽ mãi mãi nói hay, làm đúng. Có thể sáng một ai đó nói, hành động như thánh, nhưng tối thì lại cư xử như quỷ dữ. Tất cả đều do bản lĩnh của người làm cán bộ. Anh thờ Tổ quốc, thờ nỗi đau khổ của con người thì có lẽ không bao giờ anh xem “quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày” theo nghĩa bóng đầy mai mỉa.

NHÂN TIẾN (TP.HCM)

TÔI RẤT GHÉT NỖI SỢ

Tôi rất ghét nỗi sợ

Bài Tâm Phan, ảnh Đỗ Hương. Nữ quyền, bắt đầu từ những điều đáng yêu thế này.

Mỗi khi có 1 nỗi sợ nào đó dâng lên thì tôi phải đối diện với nó và giết nó.

Con người bị hạn chế bởi nhiều nỗi sợ.

Sợ bị đánh giá nên phải sống giả vờ, không dám sống thật với chính mình. 

Sợ mất việc nên phải nịnh sếp.

Sợ vô lễ nên phải nín nhịn.

Sợ cô đơn nên phải níu kéo.

Sợ bị chê cười nên phải giấu giếm.
...
Tôi rất sợ sâu róm.

1 lần có con sâu róm bò lên chân tôi, tôi đã hét lên, gạt nó xuống đất và di nó nát bét đến mức không còn nhận ra 1 sợi lông của nó, cho đến khi nó tan vào cát bụi. 

Không. Tôi không hề dũng cảm. Tôi chỉ ghét nỗi sợ. 

Với bất kỳ nỗi sợ nào tôi cũng làm thế. 

Trước kia ngực tôi đầy đặn nở nang, sau khi cho con bú, ngực tôi teo lại. Rất nhiều chị em phụ nữ giống như tôi và họ hoảng hốt, sợ bị chồng chê, sợ ai đó phát hiện và họ sẽ vô cùng xấu hổ vì bộ ngực lép kẹp của mình. Tôi cũng có chung nỗi sợ đó.

Vậy tôi phải đối diện với nỗi sợ này và giết nó. 

Tôi là 1 phụ nữ đẹp trong mắt chồng tôi. Anh yêu tôi không phải vì bộ ngực đẹp. Chỉ có đàn ông ngu xuẩn mới yêu 1 phụ nữ vì bộ phận cơ thể nào đó. Bởi vì cô ta sẽ già, bộ ngực hay bộ mông có đẹp mấy cũng phải chảy xệ. Gương mặt ngây thơ, làn da mịn màng đến mấy cũng phải nhăn nheo. Tất cả chúng ta ai cũng sẽ già và hình thức bên ngoài chỉ là tạm thời. Khí chất tâm hồn mới là vĩnh cửu. 

Bầu vú này đã từng căng mọng sữa để nuôi con. Tôi tự hào vì con tôi mạnh khỏe, ít ốm đau nhờ sức đề kháng tự nhiên từ sữa mẹ. Bộ ngực teo nhỏ hoàn toàn xứng đáng cho một đứa con khỏe mạnh. Hãy nghĩ đến những bà mẹ vú to mà không có sữa, con nhỏ ốm đau triền miên. Họ sẵn sàng đánh đổi lấy bộ ngực nhỏ, miễn là có đủ sữa và 1 đứa con khỏe mạnh.

Tôi nhận được 1 lá thư của 1 bà mẹ trẻ. Cô ấy bị bỏng dầu sôi khi mới lên 5. Vết bỏng chiếm 3/4 cơ thể nhưng cô bé may mắn thoát chết. Như bao cô gái khác, cô ấy rất thích chụp ảnh, nhất là khi mang bầu em bé, nhưng sự mặc cảm tự ti vì những vết sẹo đã khiến cô ấy không dám nói ra, sợ bị chê cười. So với cô ấy, chúng ta quá may mắn khi có thể chụp ảnh tự sướng post FB. 

Hãy nghĩ đến những người bị ung thư vú, phải cắt bầu vú để cứu mạng sống của chính mình. Khi ấy vú to hay vú nhỏ cũng phải cắt hết. 

Hãy yêu cơ thể mình, chị em ạ. Bởi chỉ có bản thân mình mới hiểu sự hy sinh và giá trị sức khỏe của bản thân. Chết là hết. Vú to hay vú nhỏ cũng trở về với cát bụi.

Tôi đã hoàn toàn giết được nỗi sợ đó!

Nguồn: Lấy từ Beo Blog

NHẮN ANH HẢI ĐẠI TƯỚNG QUÂN

Nhắn anh Hải đại tướng quân

"Dìm hàng thiết giáp của anh Hải" thế là đủ, bên hàng xóm đã tổng hợp bình luận khá dày ở đây, mềnh định bụng sẽ không mổ cò cóp pết chiện này nữa để thể hiện sự tôn trọng nổ lực dám nghĩ dám làm, đột phá trong cách làm ăn của cha con anh ở nước bạn. Anh Hải và bạn cá lóc có xem, coi như là cái kết.

Một bạn già từng sống lâu năm ở CPC nói với lão Cạo, tui thấy tội ông Hải, ông ấy trả lời báo chí rất thật thà, nhưng mờ tui lo quá không khéo bể độ chứ chẳng chơi... nên mới có bài này.

Có những nghi ngờ tự hiểu với nhau không cần phân tích.

- Những chiếc xe sửa chữa, cải tiến mới chỉ chạy thử, các tính năng quan trọng chưa thấy thông tin thử nghiệm. Xe chiến đấu, người ta quan tâm hàng đầu là sức mạnh chứ không phải giá thành hay tiết kiệm nhiên liệu... 

- Những chiếc xe độ không thể gọi là "chế tạo mới" vì ngoài tầm kỹ thuật của một hai lúa và điều kiện đất nước CPC hiện nay. Muốn làm nó, tâm huyết chưa đủ cần tổ chức một đội ngũ chất xám cao, còn nhà xưởng làm xe ở CPC thì nhìn vào đã biết.

Có gì đó khuất lấp trong vấn đề này, cần diễn giải.

- Vì sao báo chí CPC không đưa tin rầm rộ như Việt Nam, phải chăng họ không muốn kẻ khác dòm ngó vào chuyện làm ăn của quân đội Hoàng gia?

- Nhưng tại sao họ tổ chức phô trương diễu binh hàng đoàn xe? phải chăng cần phải thế mới nuốt trôi kinh phí nhà nước CPC?.

CPC là đất nước có đảng đối lập cực đoan với mục tiêu là hạ bệ bằng mọi giá chính phủ Hun Sen, nhất định phe Sam Rainsy không lơ với chuyện này. Chắc chắn họ đã biết phong phanh và nhờ Việt Nam qua ông Hải, họ có thêm cứ liệu đầy đủ. Nên nhớ ở CPC, nhiều người biết tiếng lẫn chữ Việt, hàng ngày xem báo chí để nắm tin và truy cập blog VN để coi bình luận. Họ càng thêm rõ, đủ cơ sở để đưa vấn đề ra Quốc hội và yêu cầu giải trình, lập đoàn thanh tra độc lập... Lúc đó mọi chuyện mới bung bét...

Thì chuyện gì sẽ xảy ra? còn tùy thuộc vào khả năng che chắn của bạn Hun và Chỉ huy lữ đoàn 70.

Ôi giá như ông Hải đừng vì muốn khẳng định cái tôi, làm mà không nói, ông cứ ở biệt thự, cỡi xe sang, tiền lượm đầy túi... "Thần khẩu hại xác phàm", hậu quả biết đâu, không những cha con ông Hải tắt đường làm ăn xứ người, thậm chí ông Hải phải đối mặt với luật pháp nước bạn về tội... 

Lường trước là vậy, theo giả thuyết âm miu chứ không có ý vu khống chính phủ CPC và ông Hải, ở đòi hiểu sao được bằng người trong cuộc... 

Dù gì vẫn là góc nhìn suy luận bình loạn cảm tính của một thợ cạo, không có chuyên môn kỹ thuật, không óc kinh doanh, chém gió với tinh thần "tình thương mến thương" cha con ông Hải.

Nguồn: Lão Thợ Cạo

NGUYÊN TỔNG THANH TRA CHÍNH PHỦ TRẦN VĂN TRUYỀN SẼ BỊ XỬ LÝ THEO QUY ĐỊNH

Khoai@

Một tin vui cho cuộc chiến chống tham nhũng: Yêu cầu thu hồi nhà, đất ông Trần Văn Truyền.

Ngày 21-11, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã có thông cáo báo chí về Kết luận kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm về thực hiện chính sách nhà, đất đối với ông Trần Văn Truyền, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ.

Toàn văn Thông cáo như sau: 

Thực hiện chỉ đạo của Ban Bí thư, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã tiến hành kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm về thực hiện chính sách nhà đất đối với ông Trần Văn Truyền, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ. Sau khi báo cáo xin ý kiến Ban Bí thư, Ủy ban Kiểm tra Trung ương thông báo: 

Tại kỳ họp lần thứ 26, ngày 02-03/10/2014 và kỳ 27, ngày 29-30/10/2014 qua xem xét, thảo luận báo cáo kết quả kiểm tra, Ủy ban Kiểm tra Trung ương nhận thấy:

Ông Trần Văn Truyền là cán bộ xuất thân từ gia đình có công với cách mạng, có quá trình cống hiến lâu dài, đảm nhiệm nhiều chức vụ lãnh đạo chủ chốt ở địa phương và cơ quan Trung ương, có những đóng góp thiết thực trong công tác xây dựng Đảng và chính quyền trên các cương vị và chức trách, nhiệm vụ được giao.

Tuy nhiên, trong thời gian còn đương chức và khi về nghỉ hưu, ông Truyền đã có một số khuyết điểm, vi phạm trong thực hiện chính sách nhà, đất như sau:

1. Về thửa đất tại số 598B5 Nguyễn Thị Định, phường Phú Khương, thị xã Bến Tre, tỉnh Bến Tre

Tháng 12-1992, ông Trần Văn Truyền được Quân khu 9 cấp thửa đất tại lô số 61 thuộc Khu C, địa chỉ 598B5 Nguyễn Thị Định, phường Phú Khương, thị xã Bến Tre do đơn vị Quân y thuộc Tỉnh đội Bến Tre quản lý với diện tích 210 m2 (diện tích trên thực tế là 351 m2).

Việc ông Trần Văn Truyền tuy không phải là cán bộ quân đội nhưng được cấp mảnh đất trên là do Tỉnh đội Bến Tre đề nghị với Quân khu 9, trong khi đồng chí không có đơn đề nghị, không có xác nhận của cơ quan, đơn vị nơi công tác. 

Sau khi được cấp đất, gia đình có san lấp mặt bằng, làm tường rào nhưng không làm nhà ở mà cho người khác mượn để mở quán bán cơm.

Đến năm 2002, khi được chính quyền địa phương thông báo nộp 16 triệu đồng tiền sử dụng đất để làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, ông Trần Văn Truyền làm đơn đề nghị miễn giảm tiền sử dụng đất theo chính sách với gia đình người có công và được Cục Thuế tỉnh Bến Tre quyết định miễn giảm theo Nghị định số 38/CP, ngày 23-8-2000 của Chính phủ đúng với số tiền là 16 triệu đồng.

Năm 2007, Ủy ban Kiểm tra Trung ương tiến hành kiểm tra Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre về nhà ở, đất ở.

Qua kiểm tra cho thấy, năm 1992, ông Trần Văn Truyền đã nhận đất của Quân khu 9, đến năm 2003 đồng chí lại được tỉnh bán cho căn nhà số 06 Lê Quý Đôn, Phường 1, thành phố Bến Tre theo Nghị định 61/CP của Chính phủ; do vậy, Ban Thường vụ Tỉnh ủy đã yêu cầu ông Truyền trả lại mảnh đất trên cho Tỉnh đội Bến Tre quản lý; ông Trần Văn Truyền cũng đã có đơn trả lại.

Nhưng từ năm 2007 đến nay, Ủy ban nhân dân (UBND) tỉnh chưa thu hồi được thửa đất trên, do giữa gia đình ông Trần Văn Truyền và các cơ quan chức năng của tỉnh chưa thống nhất được mức giá đền bù phần chi phí gia đình bỏ ra để san lấp mặt bằng và làm tường rào.

Trong khi chưa giải quyết dứt điểm, thì đến năm 2013, ông Truyền lại có đơn xin làm nhà tạm trên lô đất này cho con dâu làm kho chứa bia và đã được Sở Xây dựng cấp giấy phép.

Như vậy, ông Trần Văn Truyền biết mình không đúng đối tượng được cấp đất, nhưng vẫn nhận. Sau khi đã được mua nhà theo Nghị định số 61/CP và sau khi được Ban Thường vụ Tỉnh ủy yêu cầu trả lại, ông đã không kiên quyết, dứt khoát thực hiện, sau đó lại có đơn xin làm nhà tạm để con dâu sử dụng.

Việc làm trên của ông Trần Văn Truyền thể hiện sự thiếu gương mẫu của người cán bộ lãnh đạo, gây dư luận không tốt đối với bản thân.

Thường trực Tỉnh ủy, UBND tỉnh Bến Tre và các cơ quan chức năng thực hiện không nghiêm chỉ đạo của Ban Thường vụ Tỉnh ủy về việc thu hồi đất, để kéo dài, gây dư luận không tốt đối với lãnh đạo ở địa phương. 

2. Về căn nhà tại số 06 Lê Quý Đôn, Phường 1, thành phố Bến Tre

Năm 2002, UBND tỉnh đồng ý cho gia đình ông Trần Văn Truyền, được thuê căn nhà số 06 Lê Quý Đôn, Phường 1, thành phố Bến Tre với diện tích: nhà chính 118,22 m2, nhà phụ 24,48 m2, khuôn viên đất 117,69 m2.

Trước khi ông nhận nhà, Công ty Xây dựng và Phát triển nhà Bến Tre đã tiến hành sửa chữa, cải tạo mới căn nhà trên với tổng chi phí là 413,385 triệu đồng. 

Năm 2003, khi đã chuyển công tác ra Hà Nội, ông Trần Văn Truyền có đơn xin mua căn nhà số 06 Lê Quý Đôn và đã được UBND tỉnh Bến Tre ra Quyết định chuyển quyền sử dụng đất và bán cho đồng chí căn nhà trên theo Nghị định 61/CP.

Trong đơn xin mua nhà, ông Truyền cam kết chưa được cấp đất theo chính sách nhà, đất của Nhà nước. UBND tỉnh Bến Tre đã quyết định bán cho ông Trần Văn Truyền căn nhà trên theo Nghị định 61/CP, với số tiền miễn giảm là 76,291 triệu đồng; số tiền còn phải nộp cho Nhà nước là 277,969 triệu đồng.

Như vậy, thời điểm mua căn nhà trên, ông Trần Văn Truyền đã được hưởng chính sách miễn giảm tiền sử dụng đất tại số 598B5 Nguyễn Thị Định trước đó vào năm 2002.

Bản thân ông Trần Văn Truyền đã thiếu tự giác, thiếu gương mẫu khi đồng thời trong hai năm 2002 và 2003 được hưởng 2 lần chính sách về nhà, đất của Nhà nước, không đúng với quy định tại khoản 4, Điều 2, Nghị định 61/CP của Chính phủ "Việc hỗ trợ tiền sử dụng đất đối với người có công với cách mạng chỉ xét một lần cho một hộ gia đình...”. 

Việc UBND tỉnh chỉ đạo cho sửa chữa, bán cho ông Trần Văn Truyền căn nhà số 06 Lê Quý Đôn cũng có một số khuyết điểm, vi phạm;

3. Về căn nhà số 105 Nguyễn Trọng Tuyển, Phường 15, quận Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh

Năm 2003, khi đã chuyển ra Hà Nội công tác, ông Trần Văn Truyền có đơn gửi UBND TP.HCM trình bày hoàn cảnh khó khăn do công tác xa ở Hà Nội và có nhu cầu nhà ở tại TP.HCM trong khi gia đình không có khả năng mua đất để xin thuê nhà tại thành phố và đã được UBND TP.HCM giải quyết cho thuê căn nhà số 105 Nguyễn Trọng Tuyển, Phường 15, quận Phú Nhuận. 

Năm 2008, do thời hạn hợp đồng gần hết, ông có làm đơn và được Công ty Quản lý - Kinh doanh nhà TP.HCM đồng ý chuyển tên trong hợp đồng cho con gái là Trần Thị Ngọc Huệ làm việc tại Công ty cổ phần Bảo hiểm dầu khí Sài Gòn, tiếp tục được thuê căn nhà trên. 

Đến tháng 3-2011, ông làm đơn trình bày hoàn cảnh khó khăn, bức xúc về nhà ở và đề nghị UBND TP.HCM bán căn nhà này cho ông và để con gái là Trần Thị Ngọc Huệ đứng tên.

Sau đó các cơ quan chức năng của TP.HCM đã đồng ý bán căn nhà trên cho bà Trần Thị Ngọc Huệ theo hình thức thu 100% tiền sử dụng đất theo đơn giá do Thành phố quy định hàng năm và thực hiện quy trình bán nhà thuộc sở hữu Nhà nước theo Nghị định 61/CP của Chính phủ, nhưng không tính miễn, giảm các khoản được hỗ trợ theo chính sách.

Vào thời điểm tháng 7/2014, qua kiểm tra và báo cáo của công an quận Phú Nhuận, ông Trần Văn Truyền và gia đình không sử dụng căn nhà này mà cho người khác ở và bán hàng. 

Tại thời điểm làm đơn xin mua căn nhà này, vợ ông là bà Phạm Thị Thủy đang đứng tên sở hữu căn nhà số 465/48C khu phố Phước Hậu, phường Phú Khương, Quận 9, TP.HCM là nhà được tặng; con gái đồng chí là Trần Thị Ngọc Huệ đang đứng tên sở hữu căn hộ 28.04A, Khu căn hộ cao cấp Hùng Vương tại Quận 5, TP.HCM.

Như vậy, ông Trần Văn Truyền đã thiếu trung thực, không báo cáo thông tin đầy đủ, đúng sự thật về nhà, đất; đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến quyết định bán nhà của UBND TP.HCM không đúng đối tượng và chính sách của Nhà nước.

Sau khi được mua thì không sử dụng ngay mà lại để cho người khác ở và bán hàng. Việc làm trên của ông là có vi phạm, làm cho uy tín cá nhân bị giảm sút, gây dư luận xấu trong xã hội.

4. Về nhà công vụ tại số 61, đường Trần Quang Diệu, quận Đống Đa, Hà Nội

Năm 2004, ông Trần Văn Truyền được Cục Quản trị A, Ban Tài chính quản trị Trung ương hợp đồng với Văn phòng Chính phủ cho thuê nhà công vụ phòng số 607, B1, Khu nhà A, 61 Trần Quang Diệu, quận Đống Đa, Hà Nội với diện tích 95m2... 

Tháng 10-2011, ông Trần Văn Truyền nghỉ hưu theo chế độ. Đầu năm 2014, khi có thông tin, dư luận về thực hiện chế độ nhà công vụ và Ủy ban Kiểm tra Trung ương nắm tình hình thì ông mới đề nghị trả lại nhà. Đến tháng 5-2014, Bộ Xây dựng đã tiếp nhận lại căn hộ trên.

Như vậy, sau khi đã nghỉ hưu gần 3 năm ở tỉnh Bến Tre, ông Trần Văn Truyền mới trả lại nhà công vụ ở Hà Nội cho Nhà nước. Với cương vị nguyên là cán bộ cấp cao, ông có khuyết điểm khi chưa thực sự gương mẫu trong sử dụng nhà công vụ.

5. Về căn nhà biệt thự tại xã Sơn Đông, thành phố Bến Tre

Từ năm 2009 - 2010, con trai ông Trần Văn Truyền là Trần Hoàng Anh, cán bộ cảnh sát giao thông Công an tỉnh mua gom đất của 4 hộ dân (với 08 thửa liền kề), diện tích 16.567,4m2, tổng số tiền theo hợp đồng là 1,43 tỷ đồng (ngoài ra còn 01 lô đất gần 8.000 m2 của con gái đồng chí là Trần Thị Ngọc Huệ mua, nhưng chưa sử dụng). 

Tháng 12-2012, căn cứ đơn đề nghị của ông Trần Hoàng Anh, UBND thành phố Bến Tre cấp phép xây dựng nhà cho ông Trần Hoàng Anh với diện tích xây dựng tầng trệt 441,71 m2; tổng diện tích sàn 1.226,61 m2; công trình có 03 tầng với chiều cao là 19,96m.

Tháng 5-2014, UBND Thành phố Bến Tre đã cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà và tài sản gắn liền với đất cho ông Trần Hoàng Anh.

Ông Trần Văn Truyền có báo cáo giải trình về nguồn kinh phí đầu tư xây dựng công trình trên là từ 7 tỷ đồng tiền của vợ chồng ông dành dụm và 4 tỷ đồng mượn của bà Phạm Thị Kim Anh, trú tại khu phố Phước Hậu, phường Long Phước, Quận 9, TP.HCM và hiện ông đang ở trong căn nhà này..

Như vậy, việc mua đất và xây dựng nhà của các con ông Truyền được thực hiện theo các quy định của pháp luật.

Tuy nhiên, với cương vị nguyên là cán bộ lãnh đạo cấp cao, ông Trần Văn Truyền đã thiếu cân nhắc và chủ quan khi xây dựng công trình biệt thự lớn trong khuôn viên đất rộng, trong khi nhà ở và đời sống nhân dân địa phương trong vùng còn nhiều khó khăn, thiếu thốn; gây phản cảm và tạo dư luận xấu, lan rộng trong xã hội.

Việc làm trên của ông thể hiện sự thiếu cân nhắc thận trọng và thiếu gương mẫu trong thực hiện Cuộc vận động học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, ảnh hưởng đến uy tín của cá nhân ông và tổ chức đảng; vi phạm mục C, khoản 1, Điều 1, Hướng dẫn số 03, ngày 15-3-2012 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương thực hiện Quy định số 47-QĐ/TW, ngày 01-01-2011 của Ban Chấp hành Trung ương về những điều đảng viên không được làm: “Làm những việc pháp luật không cấm, nhưng ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, vai trò tiên phong gương mẫu của đảng viên”.

6. Về căn nhà số 465/48C, khu phố Phước Hậu, phường Long Phước, Quận 9, TP.HCM

Nguồn gốc căn nhà số 465/48C, khu phố Phước Hậu, phường Long Phước, Quận 9, TP.HCM là từ việc ông Trần Văn Truyền có quen biết gia đình bà Trần Thị Lý, sinh năm 1930, trú tại Quận 9.

Bà Lý có nhận ông Trần Văn Truyền làm con nuôi. Tháng 7-2000, bà Lý có lập di chúc để lại cho con gái là Phạm Thị Kim Anh, sinh năm 1967.

Trong di chúc của bà Lý có nội dung để lại toàn bộ tài sản cho con gái là bà Kim Anh, do bà Kim Anh toàn quyền quyết định khi bà mất, trong đó đồng ý việc chia tài sản cho các con đỡ đầu và các cháu. 

Sau khi bà Lý mất, bà Kim Anh đã mở di chúc để chia số tài sản thừa kế cho một số người, trong đó có ông Truyền. Năm 2008, bà Kim Anh tặng cho vợ ông Trần Văn Truyền là bà Phạm Thị Thuỷ 1 căn nhà 3 tầng, diện tích xây dựng 211,8m2, tổng diện tích sàn là 505,1m2 tại số 465/48C khu phố Phước Hậu.

Từ khi được tặng căn nhà, ông Truyền chưa sử dụng, nay theo báo cáo đã giao lại cho bà Kim Anh quản lý, đồng chí nhận của bà Kim Anh 4 tỷ đồng để làm nhà biệt thự ở Bến Tre. 

Tóm lại, từ 6 trường hợp cụ thể về nhà, đất nói trên, qua kiểm tra cho thấy:

Trong thời gian giữ các cương vị lãnh đạo chủ chốt ở địa phương, cơ quan Trung ương và khi đã về nghỉ hưu, ông Trần Văn Truyền đã có khuyết điểm, vi phạm: thiếu cân nhắc, thiếu gương mẫu trong việc tự mình thực hiện hoặc tác động, đề nghị với các cơ quan chức năng để xử lý một số trường hợp về nhà, đất có liên quan đến lợi ích của bản thân và gia đình; trong đó có việc thiếu trung thực, có việc vi phạm hoặc chưa gương mẫu thực hiện tốt quy định về những điều đảng viên không được làm và thực hiện Cuộc vận động học tập, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Những việc làm của đồng chí gây phản cảm, tạo dư luận xấu ở địa phương và lan rộng trong xã hội, ảnh hưởng đến uy tín của bản thân đồng chí và tổ chức đảng; 

Ban Thường vụ, Thường trực Tỉnh ủy, Ban cán sự đảng UBND tỉnh và các cơ quan chức năng tỉnh Bến Tre có khuyết điểm, vi phạm trong việc còn nể nang, không chỉ đạo thu hồi dứt điểm lô đất tại số 598B5 Nguyễn Thị Định, phường Phú Khương, thành phố Bến Tre; trong việc sửa chữa, cải tạo mới và bán cho đồng chí Trần Văn Truyền nhà số 6 Lê Quý Đôn, thành phố Bến Tre theo Nghị định 61/CP. 

UBND TP.HCM và các cơ quan chức năng của thành phố đồng ý bán cho con gái ông Trần Văn Truyền căn nhà tại số 105 Nguyễn Trọng Tuyển, Phường 15, quận Phú Nhuận là không đúng đối tượng, thiếu căn cứ pháp lý, có sự nể nang, vi phạm Quyết định số 118/TTg, ngày 27-11-1992 của Thủ tướng Chính phủ; Công văn số 2527/BXD-VP, ngày 18-12-2008 của Bộ Xây dựng và Công văn số 76/UBND-ĐTMT, ngày 20-02-2009 của UBND TP.HCM.

Ủy ban Kiểm tra Trung ương nhận thấy, những khuyết điểm, vi phạm của ông Trần Văn Truyền đến mức phải thực hiện quy trình xem xét, xử lý trách nhiệm theo quy định. 

Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã báo cáo và được Ban Bí thư đồng ý (như nêu tại Công văn số 9161-CV/VPTW, ngày 20-11-2014 của Văn phòng Trung ương Đảng), theo đó Ban Bí thư yêu cầu:

- Đối với ông Trần Văn Truyền:

+ Kiểm điểm trách nhiệm theo quy trình về các khuyết điểm, vi phạm nêu trên trước Ban Thường vụ Tỉnh uỷ Bến Tre và Uỷ ban Kiểm tra Trung ương.

+ Yêu cầu các thành viên trong gia đình thực hiện nghiêm các quyết định xử lý về nhà, đất của các cơ quan Nhà nước có thẩm quyền.

- Đối với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre:

+ Thực hiện quy trình kiểm điểm, xử lý trách nhiệm đối với đồng chí Trần Văn Truyền về những khuyết điểm, vi phạm nêu trên.

+ Chỉ đạo các cơ quan chức năng thu hồi dứt điểm thửa đất tại số 598 B5 Nguyễn Thị Định, phường Phú Khương, thành phố Bến Tre theo quy định của pháp luật. 

+ Chỉ đạo kiểm điểm trách nhiệm các tổ chức, cá nhân có liên quan trong việc chậm thực hiện kết luận của Ban Thường vụ Tỉnh ủy về việc thu hồi thửa đất nói trên và việc cải tạo, sửa chữa, bán nhà số 6 Lê Quý Đôn, thành phố Bến Tre.

- Đối với Ban Thường vụ Thành ủy TP.HCM

+ Chỉ đạo các cơ quan chức năng thu hồi căn nhà số 105 Nguyễn Trọng Tuyển, phường 15, quận Phú Nhuận theo hướng đề xuất của UBND TP.HCM tại Công văn số 685/UBND-ĐTMT-M, ngày 30-9-2014. 

+ Chỉ đạo kiểm điểm, làm rõ trách nhiệm các tổ chức, cá nhân có liên quan khi không thực hiện đúng và đầy đủ các quy định của pháp luật trong việc bán nhà thuộc sở hữu nhà nước tại số 105-Nguyễn Trọng Tuyển, quận Phú Nhuận.

Thông tin từ TTXVN