Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

Đắng lòng vì bóng đá: TAMPHAN TÍ

Ở Thụy Sỹ, có một cô bồi bàn Việt kiều thích chủ nghĩa Naturism (Chủ nghĩa khỏa thân).

Một hôm, cô khoe mấy tấm ảnh khỏa thân của cô lên fây búc cho hội bạn bia rượu ở Việt Nam xem.

Một anh cầm cốc bia nhìn trân trân rồi rồi uống cạn, sau đó comment:

- Cô có cặp nhũ quá mẩy, ai cũng thích nắn bóp.

- Đồ tồi! Không được ăn nói kiểu đấy với tôi!

- Xin lỗi cô! Có lẽ vì bia nói.

Gã rót một cốc bia nữa, nhìn ảnh rồi lại trăm phần trăm. Sau đó comment:

- Cô có cặp mông tuy nhỏ nhưng tròn! Ai cũng thích vỗ chúng!

- Đồ khốn nạn! Còn nói thêm một lần nữa tôi sẽ bảo chồng tôi bay về Việt Nam nện cho một trận!

Gã rót thêm cốc bia nữa! nhìn bộ ảnh, dốc ngược cốc bia uống sạch rồi lại comment:

- Cô có cái "ấy" quá to! Giá nó được rót đầy bia, tôi sẽ uống sạch không bỏ sót giọt nào…

Cô bồi bàn ức quá chạy về mách chồng:

- Anh xem, có thằng giai Việt dám quấy rối tình dục em.

- Nó nói gì?

- Nó nói em ngực to và muốn bóp!

Anh chồng xắn tay áo: để anh mua vé máy bay về Việt Nam dạy cho nó một bài học. Nó còn nói gì nữa không?

- Nó nói mông em tròn và đòi vỗ mông em!

Anh chồng gào lên:

- Nó có nói thêm gì nữa không?

- Nó nói cái "ấy" em to! Nó đòi đổ đầy bia vào đấy rồi uống hết !

Anh chồng thả lại tay áo xuống mặt buồn thỉu buồn thiu:
Cô bồi bàn ngạc nhiên.

- Anh không định dạy cho nó một bài học sao?!

- Không! Anh GATO với những thằng đàn ông uống được nhiều bia đến như thế, dễ phải cả bom bia chứ ít gì! 

Nguồn: Nguyen Minh

MÌNH DỰ LÀ CHÚNG SẼ "DÂY MÁU ĂN PHẦN"...

Cuteo@

Quả là rận có khác, khôn ra phết.

Tối qua, 10/12/14 biết tin Nguyễn Quang Lập đã khai nhận và xin được hưởng lượng khoan hồng. Biết thế nào công an TP HCM cũng sẽ thả Lập vì lý do nhân đạo và vì sự hối lỗi cùng cam kết của ông ta, chiều nay, 11/12/14 các nhân sĩ đã vội ghé chân kiếm tí vìu, kể công với Bọ Lập, và khuếch trương thanh thế.

Dự là, chúng sẽ tự sướng kiểu:

- Nhờ có chúng mà Lập được thả.

- Nhờ có sức mạnh của "nhân dân" mà Lập được phóng thích.

- Đó là sức mạnh của "lương tri và sự thật".

- Nhờ có sức ép quốc tế mà Nguyễn Quang Lập được tự do.

- Dưới sức ép của người dân mà ông Lập đã được thả...

-  Cuối cùng thì CA cũng "buộc" phải trả tự do cho Nguyễn Quang Lập.

- Chắc Bọ Lập lại bị đe dọa...

- ...

Ý kiến cá nhân của tôi thì nên thả Lập, và cho ông ta một cơ hội để chứng tỏ sự hối cải của mình, đồng thời chứng minh ông ta khác đám Nguyễn Tiến Trung và Lê Công Định.


Khuyên các "nhân dân trí thức", các vị không cần yêu cầu, vài hôm nữa Nguyễn Quang Lập sẽ được thả. 

P/s: He he, nói dại miệng, các vị cứ gào lên như cha chết như thế, có khi Lập lại không muốn ra nữa cũng nên...

THẢM TRẠNG NHÂN QUYỀN TẠI NƯỚC MỸ

Khoai@

Nước Mỹ vẫn thường lên giọng rao giảng đạo đức và nhân quyền cho các nước khác. Giọng điệu của họ đã làm cho nhiều người nghĩ rằng, nước Mỹ là một hình mẫu lý tưởng về  nhân quyền. Tại Việt Nam, những người khoác áo dân chủ kiểu như Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Xuân Diện, Bùi Hằng, hay Huỳnh Ngọc Chênh, Lê Công Định vẫn thường coi nước Mỹ như thần tượng về nhân quyền. Nhưng thực tế, mặc dù có tiến bộ nhất định về mặt này mặt khác, nhưng những gì đã và đang diễn ra trên đường phố và các nhà tù ở Mỹ cho thấy bộ mặt nhân quyền của nước này đang là một thảm họa đáng ghê tởm.

Sau một loạt vụ thảm sát tại các trường học và đường phố, nước Mỹ đang phải đối diện với làn sóng phẫn nộ của người dân phản đối tình trạng phân biệt chủng tộc, màu da; tình trạng cảnh sát giết người và tình trạng tra tấn tù nhân dã man hơn cả thời kỳ trung cổ.

Mới đây, hàng loạt cáo buộc liên quan tới việc tra tấn tù nhân đã được báo giới phanh phui. Chính Thượng viện Mỹ vừa công bố một bản báo cáo dày 480 trang, mô tả những chuyện đáng sợ đã xảy ra với các tù nhân, bị giam trong nhiều nhà tù bí mật của Cục tình báo trung ương Mỹ (CIA). Bản báo cáo này đã phanh phui không hề che giấu hoặc làm nhẹ các hoạt động mà CIA đã thực hiện.

Tờ tờ Telegraph đã tổng kết một số hình thức tra tấ các tù nhân một cách man rợ, phi nhân tính.

CIA đã thực hiện tra tấn tù nhân tại nhà tù Guantanamo (Nguồn: Reuters)

Tù nhân bị bơm thức ăn từ đường hậu môn

Ít nhất 5 tù nhân của CIA đã bị bơm thức ăn và nước vào ruột của họ qua đường hậu môn. Một trong số các tù nhân là Majid Khan đã tiến hành tuyệt thực và đã bị bơm "đồ ăn" gồm món hummus, mỳ ống, các loại hạt và nho khô vào ruột qua đường hậu môn.

Khan đã từng cố tự sát bằng cách cắn mạch máu của mình. Năm 2012, Khan đã thừa nhận có tội với nhiều cáo buộc khủng bố nhằm vào ông ta, trong khuôn khổ một tòa án binh tổ chức trong căn cứ quân sự Mỹ ở vịnh Guantanamo, Cuba.

Tù nhân chết vì viêm phổi

Tháng 11/2002, nghi phạm khủng bố Gul Rahman bị giam giữ tại "Hố cát", một nhà tù bí mật của Mỹ ở Afghanistan. Rahman bị lột truồng, bị xích và ép ngồi trên sàn bê tông lạnh. Ngày tiếp theo Rahman được phát hiện đã chết, có khả năng do viêm phổi.

26 trong số 119 tù nhân bị bắt giam trái luật

Trong số những người bị CIA bắt giam trái phép có Nazar Ali, một người "tâm thần" và CIA đã sử dụng một đoạn ghi âm anh này đang khóc để làm bằng chứng chống lại người thân của anh.

Trấn nước liên tục

Khalid Sheikh Mohammed, nhân vật được xem là kiến trúc sư của vụ khủng bố 11/9, đã bị trấn nước tổng cộng 183 lần trong tháng 3/2003. 

Người biểu tình diễn lại trò trấn nước bên ngoài Quốc hội Mỹ (Nguồn: RT)

Báo cáo của Thượng viện nói rằng hoạt động trấn nước nhiều lần đã khiến nạn nhân nôn mửa, co giật và ngất xỉu.

Không được ngủ trong 1 tuần

Ít nhất 5 tù nhân đã bị ảo giác bởi họ không được cho ngủ trong nhiều giờ đồng hồ. 2 trong số họ vẫn tiếp tục không được cho ngủ, ngay cả khi đã bị ảo giác.

Trò roulette kiểu Nga

Một điệp viên CIA đã bắt một tù nhân chơi trò roulette kiểu Nga (trò lắp một viên đạn vào một khẩu súng lục ổ quay, xoay ổ đạn rồi bóp cò), với nòng súng chĩa về phía tù nhân.

Bị đe dọa với một cái khoan

Abd al-Rahim al-Nashiri, công dân Saudi được cho là đứng sau vụ đánh bom tàu chiến USS Cole, đã bị chuyển tới nhiều nhà tù bí mật trên khắp thế giới sau khi bị bắt vào năm 2002. Một điệp viên CIA từng dí một khẩu súng ngắn gần đầu anh này. Có lần người này còn cầm khoan điện dí gần đầu Nashiri để khiến anh sợ hãi.

Đe dọa làm hại con cái và gia đình tù nhân

Các điệp viên CIA từng đe dọa ít nhất 3 tù nhân, nói rằng sẽ làm hại gia đình họ. Những lời đe dọa này gồm việc sẽ hiếp dâm, cắt cổ mẹ tù nhân.

Bắt nghe nhạc với âm lượng lớn

Tù nhân bị buộc phải nghe nhạc với âm lượng lớn, gồm nhạc phẩm "Rawhide" từ bộ phim Blues Brothers, bên cạnh việc bị ép nghe tiếng ồn thuần túy. Việc này nhằm bẻ gãy tinh thần của họ.

Bị còng tay với tay giơ cao hơn đầu trong nhiều giờ

Redha al-Najar, cựu vệ sĩ của trùm khủng bố Osama bin Laden, đã bị còng tay vào một thanh sắt nằm cao hơn đầu ông này trong vòng 22 giờ mỗi lần, để "bẻ gãy" sự kháng cự. Al-Najar còn bị đóng bỉm và không được dùng nhà vệ sinh.

Thảm trạng này được Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện công bố cũng khiến người đọc phải giật mình, chẳng hạn như:

1. Những cuộc thẩm vấn do CIA thực hiện đi quá xa so với những điều được Bộ Tư Pháp (dưới thời Tổng Thống George W. Bush) đã chấp thuận và quá xa so với những gì đã được công bố cho dân chúng biết. Thí dụ như thủ lãnh Abe Zubaydah bị thẩm vấn liên tiếp 17 ngày, trong thời gian đó bị trấn nước 183 lần, kể cả một lần hắn ta bị bất tỉnh, và CIA dự tính thiêu xác hắn ta nếu trường hợp hắn chết trong thời gian đang bị điều tra. Những chi tiết này không được nhân viên CIA báo cho cấp trên, Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện tìm thấy trong những email trao đổi giữa nhân viên thẩm vấn và nhân viên đặc trách y tế của CIA.

2. Cơ Quan CIA không báo cáo rõ con số khủng bố bị giam giữ ở những nhà giam bí mật đặt tại Âu Châu và Á Châu. Báo cáo của CIA gửi cho Hội Ðồng An Ninh Quốc Gia cho hay “số tù binh không quá 100 người” trong khi con số thật sự là 119 người, trong đó khoảng 20 tù binh thuộc diện “tình nghi,” tức không nhất thiết phải áp dụng những biện pháp mạnh khi thẩm vấn. Phúc trình của Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện nhắc lại chuyện chính Phó Tổng Thống Dick Cheney, người ủng hộ việc phải áp dụng mọi biện pháp miễn để moi được tin tức, từng có lần gặp trở ngại về ngoại giao khi lên tiếng khẳng định với một nhà lãnh đạo đồng minh rằng “chúng tôi không hề giam giữ tù binh trên lãnh thổ nước ông,” nhưng sau đó tài liệu tình báo cho thấy quốc gia mà ông Cheney nhất định nói không là một trong những nước CIA bí mật lập trại giam để nhốt khủng bố.

3. Ngay chính Tổng Thống George W. Bush cũng không được báo cáo về những kỹ thuật mà nhân viên CIA đã thực hiện khi thẩm vấn những tên khủng bố bị bắt, cho dù Tổng Thống Bush là người lên tiếng biện hộ cho họ và thẳng thắn nói rằng ông “nhận lãnh mọi trách nhiệm” vì đã chấp thuận cho CIA làm những gì “họ thấy cần thiết phải làm” để “bảo vệ an ninh quốc gia và sự an toàn cho người dân.” Tài liệu được ghi trong bản phúc trình của Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện cho thấy mãi đến năm 2006 ông mới được CIA và nhân viên Tòa Bạch Ốc báo cáo lần đầu tiên về “kỹ thuật thẩm vấn,” ghi thêm trong buổi họp đó, vị nguyên thủ quốc gia lên tiếng than phiền rằng “ông thấy khó chịu, bực bội khi nhìn thấy hình ảnh tù binh bị xiềng xích treo lên tường, tù binh không được mặc quần áo mà chỉ được mang tã (diaper), và tù bình phải tự lê lết vào cầu tiêu, nhân viên điều tra đứng yên không giúp họ.” Một số hình ảnh Tổng Thống Bush nói đến, trước đó, được phổ biến trên mặt báo cũng như trên màn ảnh truyền hình, và tổng thống Hoa Kỳ trông thấy khi đọc báo hoặc xem TV.

4. Ngay chính những nhân vật quan trọng trong chính phủ như ông Ngoại Trưởng Collin Powell hay ông Tổng Trưởng Quốc Phòng Donald Rumsfeld cũng không được CIA thông báo những chuyện đã làm và đang làm, mãi tới năm 2006 ông Powell và ông Rumsfeld mới được biết. Dẫn chứng được đưa ra là email của ông John Rizzo (đặc trách pháp lý cho CIA) viết rằng “bên Tòa Bạch Ốc nhất định không cho nhiều người biết vì không muốn chuyện này bị lộ ra ngoài.” Trong một email khác, ông Rizzo viết rằng “bên Hội Ðồng An Ninh Quốc Gia nói đủ cho chúng tôi hiểu rằng họ không muốn cho Ngoại Trưởng Powell biết chuyện” vì Tòa Bạch Ốc “lo ngại ông Powell sẽ nổi giận khi biết chuyện này.”

Trước khi công bố bản phúc trình, Thượng Nghị Sĩ Chủ Tịch Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện Diane Feinstein gọi “những việc CIA đã làm một thập niên trước đây là một vết nhơ cho lịch sử và cho những giá trị cao quý của nước Mỹ.” Trình bày trước diễn đàn Thượng Viện, bà thượng nghị sĩ Dân Chủ đại diện cho tiểu bang California nói thêm rằng công bố bản phúc trình này là “một bước quan trọng” để cho thế giới thấy Hoa Kỳ là một quốc gia “tôn trọng luật pháp” không chấp nhận những hành động mà bà gọi là sai lầm, không chỉ sai lầm về luật pháp mà còn không đúng với cả lương tâm cũng như tìm cách giấu nhẹm không thông báo đầy đủ cho các viên chức thẩm quyền biết. Vẫn theo bà Feinstein, kỹ thuật thẩm vấn tù binh mà CIA thực hiện “kinh hoàng hơn những gì mà (CIA) đã cho người dân biết,” gọi đó là hành động cố ý “cung cấp tin tức sai lạc cho dân chúng.”

Rõ ràng, mặc dù nước Mỹ luôn kêu gọi đề cao nhân quyền, nhưng sự thật trớ trêu lại chứng minh điều ngược lại. Đó đích thị là một thảm trạng.
***********

P/s: Bài có sử dụng tư liệu của Vietnam Plus và bài "Tranh cãi quanh chuyện tra tấn của CIA" của tác giả Nguyễn Kim Khanh.

TƯỚNG CHUNG NÓI VỀ VỤ "MÚA DAO" TRƯỚC MẶT CSGT

Tướng Chung nói gì về vụ "múa dao" trước mặt CSGT?

“Cảnh sát phải xử lý khôn khéo, tránh thu hút những người hiếu kì bởi sẽ dễ dẫn đến tình trạng lộn xộn, gây dư luận không tốt”, Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, Giám đốc Công an TP Hà Nội nói về việc CSGT xử lý một đối tượng quá khích ngày 4/12.

Bà Kim Thanh Mai vừa chửi bới, vừa rút dao dọa CSGT (ảnh cắt từ clip)

Trong những ngày qua, trên các diễn đàn, mạng xã hội lan truyền một đoạn clip được cho là ghi tại chốt kiểm tra của Tổ công tác đặc biệt Y5/141, Công an TP Hà Nội tại ngã tư Trần Nhật Duật - Hàng Đậu, quận Ba Đình, 

Đoạn clip dài khoảng 12 phút, ghi lại cảnh một phụ nữ điều khiển xe máy BKS 29E1-398.44 liên tục chửi bới, đe dọa tổ công tác khi bị dừng xe kiểm tra về hành vi không đội MBH và xe không lắp gương chiếu hậu.

Không chỉ buông những lời tục tĩu, thiếu văn hóa, người phụ nữ này còn lấy ra một con dao nhọn (loại gọt hoa quả) giơ về phía một CSGT và dùng những lời lẽ đầy thách thức trong suốt hơn 10 phút. Ngay cả khi Tổ công tác dùng biện pháp mạnh, còng tay đưa người phụ nữ này lên xe đưa về trụ sở công an phường Nguyễn Trung Trực, người phụ nữ này vẫn không ngừng thóa mạ lực lượng làm nhiệm vụ. 

Đoạn clip nhận được sự quan tâm của đông đảo cộng đồng mạng, nhiều người tỏ ra bức xúc trước thái độ, hành vi hung hãn, ngổ ngáo của người phụ nữ. Nhưng cũng không ít ý kiến tỏ ra thất vọng vì kỹ năng xử lý tình huống lúng túng, thiếu kiên quyết của các chiến sĩ trong Tổ công tác. 

Theo thông tin xác minh ban đầu của Công an phường Nguyễn Trung Trực, quận Ba Đình, người phụ nữ ngổ ngáo trên tên là Kim Thanh Mai (SN 1978, trú tại ngõ chợ Khâm Thiên, quận Đống Đa). Đối tượng Mai cùng hồ sơ vụ việc sau đó đã được bàn giao cho Công an quận Ba Đình tiếp tục điều tra, xử lý theo thẩm quyền, do có dấu hiệu phạm tội chống người thi hành công vụ. 

Xác nhận thông tin trên, Thượng tá Nguyễn Văn Tính, Phó trưởng Công an quận Ba Đình cho biết: “Công an quận đã tiếp nhận và vụ việc đang trong quá trình điều tra”.

Trao đổi với Báo Giao thông chiều 10/12, Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, Giám đốc Công an Hà Nội cho biết, để tránh xảy ra những trường hợp đáng tiếc mà các đối tượng quá khích, manh động có thể gây ra, Ban Giám đốc Công an TP Hà Nội đã chỉ đạo các cán bộ, chiến sĩ khi làm nhiệm vụ phải hết sức tỉnh táo, kiềm chế.

“Đối với sự việc xảy ra ngày 4/12, lực lượng công an có đầy đủ sức mạnh, chế tài, quyền năng để trấn áp. Nhưng chúng ta phải xử lí mềm dẻo, khôn khéo. Trước mắt là tránh sự thu hút của những người hiếu kì, bởi việc này sẽ dễ dẫn đến tình trạng lộn xộn, gây dư luận không tốt. Còn việc xử lý đối tượng sau khi có kết quả điều tra, xác minh sẽ có biện pháp cụ thể sau. Ở đây chúng ta phải đánh giá sự việc một cách toàn diện, sâu sắc. Vấn đề không phải là nghiệp vụ hay kỹ năng xử lý tình huống của các chiến sĩ. Chúng ta hoàn toàn có thể làm quyết liệt, hoàn toàn có đầy đủ những điều kiện, biện pháp để trấn áp nhưng không phải tình huống nào cũng cần và phải đưa ra hình thức quyết liệt như thế. Xử lý tình huống phải khôn khéo, mềm mỏng, tinh tế, tránh những hiệu ứng dư luận không cần thiết”, Thiếu tướng Chung nói.

Nguyễn Quý

LẬP QUÈ XIN ĐƯỢC KHOAN HỒNG

Ong Bắp Cày

Ngay khi đang viết entry này, chị được biết Nguyễn Quang Lập đã xin được khoan hồng và cam kết từ nay chỉ viết về Văn học nghệ thuật. Tin cũng cho hay, tại cơ quan công an, Lập đã khai nhận hành vi vi phạm pháp luật của mình và xin được hưởng khoan hồng, sớm được tại ngoại, đồng thời "cam kết từ bỏ hoạt động vi phạm pháp luật để tập trung vào lĩnh vực văn học nghệ thuật, phục vụ xã hội.".

Vậy là đã rõ! 

Hình trong truyện của Lập Què

Với chị, Lập Què chả có gì đáng bận tâm, ngoại trừ chuyện hắn có quá vãng là nhà văn nổi lềnh phềnh bởi các câu chuyện dâm tình dân dã. Có lẽ vì thế, những người phản đối thường vin vào đó để nuối tiếc cho một tài năng văn học. Lý lẽ của những người này chủ yếu vin vào quá khứ một thời của hắn mà quên đi những hoạt động chống phá nhà nước bằng cách bẻ cong ngòi bút của mình.

Để ý một tí ta sẽ thấy một số người, lấy đơn xin tại ngoại cho chồng Chị Hồng và cái chân què của Lập để câu nước mắt, và cầu xin lòng thương của thiên hạ, ngõ hầu cứu vãn tình thế bi thảm hiện tại của anh ta.

Thực ra, Lập Què bị bắt là xác đáng, dư luận cho là hơi muộn. Tuy nhiên, vào thời điểm này, hắn ta mới chỉ bị "tạm giữ hình sự" chứ chưa phải bị "tạm giam". Mọi quyết định tiếp theo của cơ quan tố tụng là phụ thuộc vào chính thái độ hắn ta chứ không phải ai khác. Đừng có mơ, khi đám zân chủ giả cầy gào thét đòi thả Lập, bởi những tiếng nói đó không có lấy một tẹo tèo teo trọng lượng. Thậm chí, gào thét vô căn cứ, hớ hênh lại có thể khiến Lập Què lún sâu vào vòng lao lý.

Thực tế là, kể từ ngày Lập Què bị bắt, tất tần tật thông tin liên quan vẫn chỉ là vài dòng từ cổng thông tin điện tử Bộ Công an. Mặc cho đám lá cải ra sức đồn đoán, tuyệt nhiên, không có lấy một lời bình từ chính quyền. Các trang mạng Việt Nam, chỉ đưa có 1 lần và chấm hết. 

Ngược lại với Ba Sàm, với Nhất, Lập Què gần như bị bỏ rơi, đơn độc. Ngay cả Mỹ, ngoại trừ ngài Đại sứ Mỹ mới toanh và vài ba vị dân biểu cần phiếu từ quân Cam, thì tất cả đều im bặt. Cũng đúng thôi, giá trị lợi dụng Lập Què đâu thể bằng được Vinh Ba Sàm, đâu bằng được Nhất? Thứ nữa, chính bản thân nước Mỹ cũng đang phải hứng chịu búa rìu dư luận về những hành động vô nhân tính, như tra tấn tù nhân, phân biệt chủng tộc, tình trạng cảnh sát bắn giết phụ nữ và trẻ em tràn lan, khiến bạo loạn lan tràn ngập ngụa khắp nơi.

Có cô em inbox hỏi rằng, vì sao Lập Què có số lượng khách ghé thăm đông thế? Điều đó chứng tỏ anh ta nói đúng? 

Đó là một câu hỏi ngu và thậm ngu. Một trang mạng thu hút được lượng khách viếng thăm phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Cứ đăng những bài chửi bới chế độ, hoặc cảnh đít đoi, chim bướm sẽ ngay lập tức đông khách. Lập què nổi tiếng bằng cách đó. Nhưng, công bằng mà xét, Lập Què đã có thời vàng son, làm nhiều người mến mộ, nhưng nay thì không phải. 

Có thể nói, chính Lập cũng đã dự đoán được kết cục này, vì thế đăng bài của người khác, Lập thường kèm theo câu: "Bài viết, thể hiện văn phong và quan điểm của tác giả". Viết như thế chứng tỏ Lập đã biết rõ, những bài viết ấy tấn công ai, vu cáo ai, bôi nhọ ai và nhằm mục đích nào.

Chính Lập Què đã tuyên bố rằng, trang Quê Choa như một chiếc đò chuyên chở thông tin đến cho mọi người. Nhưng thử hỏi, trên trang này, có mấy bài được gọi là tử tế? Các gương người tốt, việc tốt đâu mất rồi? Bù vào đó Lập Què lấp đầy bằng những bài viết cổ súy cho cái ác, cái vô nhân tính; tìm cách nhân rộng những nhân tố chống đối; chuyển tải những thông tin xuyên tạc và vu khống chính quyền và đả kích lãnh đạo đất nước. Ai cũng hiểu, vì sao trên trang của Lập chỉ thông tin tiêu cực.

Điều mà nhiều người vẫn nhầm lẫn chính là thủ đoạn che mắt thiên hạ của Lập Què. Đó là cái mác phản biện, chống tham nhũng, chống bạo quyền. Thực tế, đã có rất nhiều trang mạng tham gia phản biện, chống tham nhũng, chống bạo quyền và cổ súy cho nhân quyền vẫn được cộng đồng đón nhận, và các chủ blog này không hề bị gây khó dễ.


Thực ra, không khó để chỉ ra những bài viết, những comment sai sự thật trên blog Quê Choa, và chỉ bấy nhiêu thôi, đã quá đủ để cho hắn bóc lịch vài năm. Vì thế, bắt Lập là không sai, pháp luật nước nào cũng thế.

Ngoài lề một chút, chị không thể hiểu nổi, tại sao, khi nhà nước vinh danh cho các mẹ Việt Nam anh hùng thì Nguyễn Quang Lập lại có thể phát biểu, rằng "không nên làm như thế, bởi chúng ta đang thực hiện hòa hợp, hòa giải dân tộc. Việc vinh danh mẹ Việt Nam anh hùng sẽ làm cho các bà mẹ của những người lính ngụy đau lòng"

Lập Què cũng từng phủ nhận tội ác của quân đội Mỹ và quân đội Việt Nam cộng hòa khi đứng hẳn về phía Huy Đức và tuyên bố láo toét rằng việc tra tấn bằng vôi bột, bị đóng đinh, gí điện, bị đánh đến tàn phế… như những gì mà nhiều người trong số họ từng đối xử với đối phương của mình ở Phú Lợi, Côn Đảo, Phú Quốc, Chuồng cọp Sở thú và hàng trăm nhà tù khác khắp miền Nam” không phải là tội ác mà chỉ là “đấu tranh để khai thác thông tin từ các tù binh trong cuộc chiến. Đúng là giọng lưỡi của một kẻ xảo trá gian manh. Đánh đập, tra tấn tù nhân tới mức vô nhân tính như thế mà lại không phải là tội ác ư Lập? Điều này có phù hợp với tuyên ngôn nhân quyền Liên hợp quốc hay không hả Lập?

Quả là không hổ danh với xú danh "Lập Què" khi hắn sỏ xiên anh hùng của Tô Vĩnh Diện bằng một thứ tuyên bố bệnh hoạn đến què quặt rằng "pháo chèn Tô Vĩnh Diện chứ không không phải Tô Vĩnh Diện chèn pháo..."để đổi lấy câu khen "thông minh" của Trần Dần. Những tưởng đó chỉ là câu chuyện mất dạy khi tám chuyện lông bông, nào ngờ, ngay trên Blog Quê choa hắn đã nhắc lại: "khi kéo pháo lên dốc, đã đứt dây, anh Diện chạy không kịp thì bị chèn thôi".

Với Đại tướng Võ Nguyên Giáp, người cùng quê Quảng Bình với Lập Què, hùa theo lũ Xuân Diện, Huỳnh Ngọc Chênh và Nguyễn Tường Thụy, hắn đã có nhận xét lộn mửa rằng anh "Võ Điện Biên dùng xác cha mình để kinh doanh, chọn chỗ chôn như vậy là để phục vụ dự án du lịch"!!!. Chi khi con gái của Đại tướng lên tiếng thì hắn cùng đồng bọn mới câm bặt. (Xem ở đây)


Nhà văn Đông La cho rằng đó là hành động bất nhân. Đó là nhận xét xác đáng.


Chị thấy rất tởm khi Nguyễn Quang Lập huênh hoang khoe chiến tích cùng lũ bạn trẻ con bảy, tám tuổi góp tiền lại xử sờ bướm bạn gái; rồi chuyện mấy anh em Lập nằm im quan sát bố mẹ mình làm tình... 


Chị cũng không thể tưởng tượng nổi, một "nhà văn" như Lập lại có thể có khoái cảm tình dục giống như cảm giác đón nhận ngày chiến thắng 30/4/1975. Không khác gì Huỳnh Ngọc Chênh, Lập mô tả: "Tôi làm tình cô giáo tôi trong niềm hân hoan không phải lần đầu trong đời biết thế nào là làm tình khiến tôi cứ chọc lung tung, sốt ruột cô phải cầm lấy nhét thẳng vào cái hõm xác suất luôn bằng một, mà vì vui sướng vô biên đón nhận tin chiến thắng... Ngày 30-4 quả là ngày trọng đại"


Rõ ràng đó là suy nghĩ của một kẻ bệnh hoạn. Và thiên hạ không sai khi gọi Nguyễn Quang Lập là "lập Què".


Hi vọng rằng, sự sám hối của Nguyễn Quang Lập là thật, và khác với những lời sám hối của Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung và đồng bọn.

Thư Giãn: SAO BÀ GIỎI THẾ?

Một người đàn ông vừa mới đi căng da mặt nhân ngày sinh nhật của mình. Ông ta đã chi $5000 và cảm thấy rất hài lòng với kết quả thẩm mỹ. Trên đường về, ông ta dừng lại 1 tiệm tạp hóa mua tờ báo và hỏi người bán hàng: Chị đoán thử xem tôi bao nhiêu tuổi? Người bán hàng nói: trông anh khoảng 35. 

Tôi 47 tuổi rồi đấy - ông này rất vui vẻ nói. 

Tới tiệm Mc Donald's ăn trưa, ông hỏi người bán hàng: Anh đoán tôi bao nhiêu tuổi? 

Người bán hàng nói: trông anh khoảng 29 tuổi. 

Tôi 47 tuổi rồi đấy. 

Lúc sau, ở trạm xe buýt, ông hỏi 1 bà già cũng với câu hỏi tương tự. Bà già nói: Tôi năm nay 85 tuổi nên mắt cũng mờ rồi, nhưng hồi còn trẻ tôi có thể đoán được chính xác tuổi người đối diện. Nếu bây giờ cho tôi sờ 2 hòn dái của anh khoảng 10 phút là tôi đoán được chính xác tuổi anh luôn. 

Lúc ấy xung quanh chẳng có ai, người đàn ông nghĩ: Cứ thử cho bà già sờ dái xem trình độ bà đến đâu. 

Sau 10 phút, bà già nói: Ok, xong rồi. Anh 47 tuổi. 

Quá ngạc nhiên, người đàn ông nói: Bà giỏi thế. Làm sao bà biết được? 

Bà già trả lời: Tôi đứng ngay sau lưng anh ở Mc Donald's 

Tâm Phan - dịch từ tiếng Anh

THỊ PHI HOA HẬU, CHUYỆN BUỒN NÓI MÃI

Thị phi hoa hậu, chuyện buồn nói mãi...

“Đã trở thành người của công chúng thì phải chấp nhận thị phi”, một cư dân mạng đã tuyên bố như vậy trước sự “ném đá tập thể” của cộng đồng với tân Hoa hậu Việt Nam Nguyễn Cao Kỳ Duyên.

Ngẫm lại, đúng là đời làm hoa hậu sao mà sóng gió. Vẫn nhớ Hoa hậu các Dân tộc Việt Nam 2013 Nguyễn Ngọc Anh vừa đăng quang xong, còn chưa kịp khô giọt nước mắt hạnh phúc trong đêm chung kết, đã phải “chết đứng như Từ Hải” trước thông tin cô mua giải 1,5 tỷ đồng và cặp với “tiểu gia” nhà Trưởng BTC. 

Vụ việc đến nay đã được làm rõ, những kẻ vu khống đã bị công an điều tra và đang chờ sự xử lý của pháp luật. Nhìn ra, thì cũng toàn người trong cuộc tung tin đồn: Những người đẹp không đạt giải, những nhà trang điểm có “gà” không lọt top của cuộc thi, những kẻ muốn hạ uy tín của BTC cuộc thi.

Vừa đăng quang, Hoa hậu và Á hậu 1 của cuộc thi Hoa hậu Việt Nam 2014 đã kịp... dính thị phi.

Quay lại chuyện của Nguyễn Cao Kỳ Duyên, cô học sinh giỏi của trường chuyên Lê Hồng Phong - Nam Định với bảng điểm đáng nể, khiến dân mạng không còn có thể nói “Hoa hậu đầu ngắn”, cô sinh viên khá xuất sắc của một trường nặng ký là Đại học Ngoại thương. Giả dụ như Kỳ Duyên xinh hơn, nhưng học kém (như một số hoa hậu trước đây), chắc chắn cô sẽ bị “soi mói” về trình độ. Giả dụ như cô có “phốt” gì về đạo đức, chắc chắn cô sẽ bị lên án là “không đủ tư cách đại diện cho cái đẹp”. Nhưng giờ, do cô học giỏi, do chưa tìm được “vết” gì của tân Hoa hậu, nên việc bị “soi” hướng hoàn toàn về nhan sắc của cô, rằng cô không xứng đáng là Hoa hậu, rằng các Á hậu đẹp hơn cô rất nhiều. 

Biết rằng chiều lòng công chúng thì rất khó, nhưng cơn mưa những ngôn từ không đẹp đổ xuống đầu tân Hoa hậu ngay sau giờ phút đăng quang và rào rào hơn vào ngày hôm sau, rằng “hoa hậu hay cá sấu”, rằng “sau Nguyễn Cao Kỳ Duyên, giờ nói đến hoa hậu là nói đến người xấu”, rằng cô là “hàng nhái” của MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên... Quả thật, với một cô bé 18 tuổi, đang chới với trên đỉnh vinh quang, thì những lời nói này rất ác nghiệt. Chính Kỳ Duyên cũng phải lên tiếng rằng rất đau lòng khi bị... chê xấu. 

Kỳ Duyên không học dốt, không ăn chơi, mà là cô gái “quê mùa”, chân chất - nên không có gì để “bới móc”. Chê nhan sắc của cô mãi cũng “nhảm”, bởi dẫu gì ông bà ta cũng lại có câu “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” - mà cô thì rõ là niềm tự hào về trình độ. Thế nên, chuyện bắt đầu xoay sang cô Á hậu Huyền My, người vừa được khen nức nở, khen tới mức lên mây về nhan sắc, rằng cô xinh đẹp và xứng đáng là Hoa hậu, rằng đó mới là nhan sắc của Hoa hậu. Phải gọi là 180 độ khi Huyền My từ chỗ được xót xa, tiếc nuối thay; trở thành “đối tượng” bị ném đá không thương tiếc: Nào là ăn chơi, chụp ảnh nhạy cảm, “tầm thường”, tham gia các hoạt động người mẫu từ khi mới 14 tuổi, nào là điểm thi tốt nghiệp chỉ có hơn 30 điểm, thấp kỷ lục... Thậm chí, có trang mạng còn viết hẳn một bài phân tích về các lý do để Huyền My không thể là Hoa hậu dù xinh đẹp. Hiện tại, Huyền My đang phải giải trình với BTC về những tấm ảnh “nhạy cảm” mà cộng đồng mạng “bới” lên.

Chưa hết, sau Kỳ Duyên, Huyền My, là đến thí sinh Huỳnh Hồng Khai, SBD 318... bị đào bới tơi tả vì có “biểu hiện lạ” (được cho là bĩu môi), khi tân Hoa hậu đăng quang. Huỳnh Hồng Khai đã phải khốn khổ thanh minh là mình đang bị ốm, vì vậy mặt không được vui khi lên sân khấu.

Điểm lại những chuyện gọi là thị phi này, mới thấy sao mà buồn thấm thía. Buồn cho cái gọi là “hội đồng” của những người thiếu tâm ý, nếu không nói là ác ý và thậm chí là có “dã tâm”. Nếu những nhận xét, phân tích, đánh giá là nhằm mục tiêu cho cuộc thi tốt đẹp hơn, nhằm hoàn thiện hơn cho các hoa hậu, người đẹp của chúng ta; thì đó là những đóng góp tích cực. 

Nhưng ở đây, sự vội vàng khi đưa ra kết luận, sự “bới móc” những điều chưa có căn cứ, thậm chí là “dựng chuyện” với ác ý thể hiện rõ trong từng câu chuyện; đã cho thấy một cách ứng xử mang tính “hội đồng”, thiếu nhân văn của những người tham dự. Nói cho “đã mồm” không cần biết tới hậu quả ra sao, a dua để tỏ ra mình không hề “lạc hậu”, vô công rồi nghề nên với được “cái phao” để nổi là phải nổi cho “hết mình”. Vẫn nhớ tới câu nói xót xa của một thành viên BTC cuộc thi nọ: “Hãy thử nghĩ nếu đó là con, em mình; bị ném đá, bị vùi dập như thế, bạn sẽ cảm thấy thế nào”.

Hãy làm như thế trước khi định nói gì, bàn gì. Độ lượng với người cũng chính là độ lượng với mình. Truyền thống của dân ta lâu nay vẫn là “đùm bọc” mà và chúng ta đâu có thể cao lên nhờ chà đạp người khác. 

T.Anh/Báo Tin Tức