Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

CẠNH TRANH

Khoai@ Tặng em Khanh, Hằng, Hiền...


Cạnh tranh 

Đkm.. lũ này y như dững ông người vĩ đại. Trân trọng rất, dưng dưng rất.

Độ canh ba, thanh vắng ông Giun Đất, cố nhoi khỏi thớ đất nâu phát ra những âm thanh nhỏ, nghe như người bị mắc chứng bệnh ngạt mũi, kêu è...è..è...Cạnh đó, quan anh Dế Mèn cũng chẳng vừa. Bước ra khỏi hang, ưỡn “quả ngực” thanh xuân, điểm tâm vài ngọn cỏ, uống tạm vài giọt sương đêm, vuốt vuốt cặp râu rồi bắt đầu giơ càng kéo nhị. Những âm thanh của thằng cha này ra phết. Trong và sắc bén. Hắn tự hào vì mình là nhân vật chính trong truyện của cô thợ biên Tô Hoài. Từng phiêu lưu khắp đó đây.

Mấy quan anh Gà Trống, chẳng thèm để ý đến những tiếng kêu kì quặc của bọn Giun, Dế. Nghe quá tầm thường và lãng xẹt. Bá tước Trống Choai đang nằm, nghe những âm thanh khó chịu từ bọn Giun, Dế ấy bực dọc bước ra, nghển cao cái cổ đỏ rẫng, chưa mọc hết lông, đập đôi cánh lông măng còn đang mọc lớp dưới áp sườn nghe bẹt bẹt.. Gân cổ lên gáy. Kè ké ke..ke..e..e.

Đại ka Trọi đứng ngay cạnh cười khục khục, vẻ coi thường, với cái cẳng cao kều bước đi vụng về, cẳng chân hắn cứ như thừa ra một đoạn vậy. Ra khỏi chuồng hắn dõng dạc đỗ lên một đống đất ngay cạnh. Ánh sáng mờ mờ làm hắn loạng choạng như người say rượu. Hắn hơi xấu hổ tí chút, nhưng cũng qua mau. Cảm thấy thật an toàn chắc chắn. Hắn giơ cẳng chân cao lêu nghêu, gãi gãi, đạp đạp vào tai mấy cái, rồi vỗ cánh bộp bộp, ưỡn ngực, nghển cao cái đầu, cái cổ đỏ tía trụi lông. Nhìn hắn như một kẻ bặm trợn, trọc đầu, mặc cái áo rộng thùng thình, nhưng bên dưới chỉ mặc mỗi cái quần sịp, để lộ cặp đùi gân guốc roi những thịt. Thật thô lỗ! Hắn cất tiếng gáy ồm ồm cũng vang nhưng hơi cụt. Ò.. ó..o..o.

Cu đồ thuộc dòng Gà nhà thâm niên, có đôi cựa dài, giọng ồ ồ. Không nói năng Y bước đi oai vệ dõng dạc dư một nhà nho, vỗ đôi cánh như hai mảnh trai lớn ốp vào sườn. Được cái Y đẹp mã, chân vàng, mỏ vàng, lông đỏ tía. Đuôi vút cong dài. Bà chủ chọn Y để làm giống. Y vỗ cánh phành phạch khỏe, vươn cái cổ nhiều lớp lông sặc sỡ gáy vang giọng to, trường, khỏe.Ò..Ó...O...O...o..o.. Ba hồi liền nghe thật sướng tai.

Rồi chẳng bảo nhau. Tất cả gà trong xóm, dưới làng đều gáy ran ran. Những ông Ngỗng, được bà chủ nhốt gần cổng ra vào để trông nhà. Các quý ông này có cái mồm oàng oạc. Một ông Ngỗng kêu là cả bọn cùng oàng oạc, lấn át. Không tinh tế như mấy quan anh Gà Trống, phải từng người một thì người ta mới có thời gian mà thưởng thức, mà hiểu đang nói gì..! 

Nhưng cũng còn hơn. Bọn Ngan mới ghét! An phận thủ thường, cả ngày chỉ vươn cái cổ ra rồi lại thụt vào, nói thì chẳng ai mà hiểu được, giọng khè khè, bước đi thì chậm chạp, nhìn mà ngứa cả mắt, nghe mà tức cả tai. 

Ông Trâu Đất vĩ đại trầm ngâm từng trải, im lặng lắng nghe cả thảy, giờ mới đưa ra nhận xét.

Đúng là chúng ta, mỗi người một nhiệm vụ, một công việc khác nhau. Nói đi nói lại thì mấy anh Gà Trống vẫn cứ là nhiệt tình tận tụy với công việc nhất. Nội bộ có cạnh tranh, nhưng là cạnh tranh lành mạnh. Thế mới tốt! Các anh đã đánh thức cả xóm làng, cả xã hội bằng sức cạnh tranh của mình đấy! Sống mà an phận thủ thường, như cái nhà anh Ngan thì cũng tẻ nhạt. Xã hội làm sao mà phát triển được. Còn như mấy anh Ngỗng, ai động đến ta thì ta mới nói, không mặc kệ, việc ai nấy làm, nấy chịu. Như thế cũng xếp vào hàng kém phát triển và kém tiến bộ. Ví như mấy anh bạn Giun, Dế. Họ cũng rất chịu khó, cũng có cạnh tranh và đồng thanh tấu nên nhiều giai điệu. Nhưng vì họ sinh ra đã bé cổ thấp họng rồi, chúng ta cũng phải trân trọng họ vì họ cúng lao động miệt mài, đào bới cả ngày.

Thôi sáng rồi, tôi phải ra đồng. Chúng ta hãy làm tốt việc của mình. Ở đâu cũng vậy, có cạnh tranh thì mới phát triển. Nhưng đừng như họ nhà Thực Vật, mạnh ai nấy sống. đkm... thâm phết đéo đùa.

Nguồn Chũm Chị

SỰ ĐỐN MẠT CỦA MỘT PHÓNG VIÊN

Khoai@


Bệnh viện đã trả về, biết vợ mình không thể cứu được, gã lưu manh lập mưu, gài bẫy để làm tiền ông bác sĩ tội nghiệp. Nhưng kẻ đểu giả hơn gã lưu manh kia lại là tay phóng viên của báo Người Lao Động.

Dưới đây là nỗi bức xúc của anh Quảng về câu chuyện này:


Đầu tiên, anh chị đọc báo đã, nó đây:


Chúng đang lu loa về 1 sự thất đức của 1 anh bác sĩ về hiu mở phòng khám tư, nhưng đọc chính những gì chúng đăng, tôi hiểu anh bác sĩ đang là nạn nhân của lũ mất hoàn toàn nhân-tính.

Tôi trích báo :

"...chị phải điều trị tại Bệnh viện (BV) Đa khoa tỉnh Bình Dương vì nghi rối loạn tiền đình. Do thiếu tiền nên vài hôm, chồng chị là anh Trần Thanh Tuấn (41 tuổi, công nhân) phải cho vợ “trốn viện” về nhà trọ. ...

Tôi lại trích: "BS Hòe đã gọi taxi, đưa 500.000 đồng cho anh Tuấn làm chi phí chở vợ đến BV Đa khoa tỉnh Bình Dương. Tại đây, các BS khẳng định “bệnh nhân không thể cứu được nữa” và “có một khối u trong não”!.

Tôi thì khẳng định, khi trốn viện, anh chồng đã biết chị bị U não không thể cứu.

Và anh chồng không có tiền chi trả viện. Thế nhưng, anh lại đưa chị vào phòng mạch tư để khám với chi phí đắt hơn và với 1 bệnh u não mà y học bó tay, ngay cả với viện công hiện đại.

Rõ ràng, khi đưa vợ vào, anh chồng đã có ý đồ gian manh, quả nhiên, anh đã lấy cái chết-không-thể cứu của chị vợ làm món hàng để tống tiền anh bác sĩ về hưu tội nghiệp, người hoàn toàn ko biết gì về khối u trước đó và cũng không có lỗi khi nhà chị kia nghèo và bị u não.

Nếu khẳng định lỗi của anh Bác Sĩ, thì việc đầu tiên là anh chồng phải yêu cầu khám nghiệm tử thi. nhưng không, anh chồng đưa vợ về và lúc đó anh chồng mới giở thủ đoạn đòi 4,5 triệu, và khi thấy dễ ăn, anh ta đòi thêm 18 triệu và tôi tin là hơn nữa.

Anh bác sĩ đã hỗ trợ tiền mua áo quan nhưng không thể chịu hơn, anh đã phải báo công an về hành vi tống tiền của anh chàng thất đức kia. Anh bác sĩ không hề gài bắt ai cả, anh chỉ tự vệ trước 1 hành vi tống tiền rõ ràng.

Và lũ kền kền, khi đánh hơn ra mùi xác thối, đã lao vào rỉa.

Cứ có xác chết là có chân lí trong tay? 

Tôi không nghĩ thế.

Và đây là lời bình của BS Võ Xuân Sơn trên trang của anh Quảng.

Xuân Sơn Võ Thông tin ban đầu từ phía y tế: Bệnh nhân này đã nằm viện tại khoa Nội 3 (khoa Nội Thần kinh) bệnh viện Bình Dương (sau đó trốn viện như báo NLĐ đăng). Khi b ệnh nhân trở lại bệnh viện Bình Dương ngày 11-04-2015 , gia đình đã biết là bệnh nhân bị u não. Hình ảnh CTSCan não của bệnh nhân này mà tôi xem được cho thấy một khối u não rất lớn ở vùng đính và chẩm bên phải, não xung quanh phù nhiều, đường giữa di lệch mạnh sang trái (dấu hiệu rất nặng). Ngoài ra, khu vực dưới lều (tiểu não) có phù nề nhiều, thân não cũng bị đẩy lệch sang trái, dấu hiệu cực kì nặng. Hình ảnh cho thấy bệnh diễn biến khá lâu, cho dù đó là loại ác tính nhất (phát triển nhanh nhất) thì cũng phải mất vài tháng mới có kích thước cỡ như vậy.

***************************
Sợ thằng nhà báo xóa mất, nên Tre Làng dán mẹ nó vào đây, nguyên văn luôn cho anh em đọc:

Bệnh nhân tử vong, bác sĩ “gài bắt” người nhà!

Bệnh nhân chết sau khi rời khỏi phòng khám tư, người nhà nghi ngờ bị sốc thuốc, sốc nước biển nên yêu cầu bác sĩ lo trọn tiền ma chay. Sau khi đồng ý, bác sĩ âm thầm báo công an.

Chị Nguyễn Thị Bích Chi (38 tuổi; quê Trà Vinh; tạm trú phường Hòa Lợi, thị xã Bến Cát, tỉnh Bình Dương) mất đã 3 ngày nay. Theo cáo phó, lẽ ra 7 giờ ngày 14-4, chị đã được đưa đi an táng. Tuy nhiên, việc này bị dừng đột ngột vì chồng chị và một số người nhà phải trình diện cơ quan công an để cung cấp lời khai liên quan đến hành vi lấy tiền tại phòng khám nội tổng hợp của bác sĩ (BS) Vũ Đình Hòe ở phường Hòa Lợi.

Hứa cho tiền ma chay rồi báo công an

Tới đám tang, nhiều người rơi nước mắt trước cảnh chị Chi ra đi đột ngột để lại 3 đứa con, trong đó nhỏ nhất chỉ mới 2 tuổi. Người dự đám tang kể chị Chi và chồng từ miền Tây lên Bình Dương làm thuê gần 20 năm nay mà chưa cất được nhà. Khi chị chết, không có chỗ đặt hòm nên phải mượn nhờ nhà người bà con ở phường Hòa Lợi để tổ chức tang lễ.

Theo người thân của chị Chi, cách đây chưa lâu, chị phải điều trị tại Bệnh viện (BV) Đa khoa tỉnh Bình Dương vì nghi rối loạn tiền đình. Do thiếu tiền nên vài hôm, chồng chị là anh Trần Thanh Tuấn (41 tuổi, công nhân) phải cho vợ “trốn viện” về nhà trọ. Sáng 11-4, chị Chi trở mệt nên được anh Tuấn đưa đến phòng khám của BS Vũ Đình Hòe. Sau đó, anh Tuấn đi làm.

Lúc anh Tuấn đến phòng khám đón vợ thì thấy chị Chi yếu dần, nôn ói, tiểu trên giường rồi bất tỉnh. BS Hòe đã gọi taxi, đưa 500.000 đồng cho anh Tuấn làm chi phí chở vợ đến BV Đa khoa tỉnh Bình Dương. Tại đây, các BS khẳng định “bệnh nhân không thể cứu được nữa” và “có một khối u trong não”!

Sau khi đưa chị Chi về lo mai táng, do nghi ngờ cái chết của chị có liên quan đến phòng khám của BS Hòe nên gia đình đã đến yêu cầu hỗ trợ tiền để lo đám tang. Theo người nhà, ban đầu, BS Hòe đưa 4,5 triệu đồng. Tuy nhiên, do phía trại hòm đòi chi phí khoảng 18 triệu đồng nên gia đình lại đến phòng khám trả 4,5 triệu đồng cho ông Hòe và nhờ hỗ trợ số tiền lớn hơn. BS Hòe đồng ý và hẹn 15 giờ ngày 13-4, đến phòng khám nhận tiền. Đúng hẹn, anh Tuấn và một người thân đến nhưng vừa nhận tiền thì công an phường ập vào “mời về trụ sở làm việc”.

Trao đổi với phóng viên Báo Người Lao Động về lý do yêu cầu BS Hòe đưa tiền, anh Tuấn cho rằng phòng khám của BS Hòe có lỗi là tiêm thuốc và vô nước biển trong lúc vợ anh chưa ăn uống gì nên bị “sốc”. Tuy nhiên, anh Tuấn cũng nói: “Không phải tôi muốn bồi thường. Tôi chỉ muốn BS phụ giúp gia đình thôi. Tôi xin BS vì tôi còn có con nhỏ”.

“Kẹt quá nên đồng ý”

Ngày 14-4, ngoài người nhà của chị Chi, BS Hòe cũng phải làm việc vớiđiều tra viên tại trụ sở Công phường Hòa Lợi. Vụ việc có tính chất phức tạp nên thượng tá Nguyễn Văn Hùng, Phó trưởng Công an thị xã Bến Cát, phải về phường Hòa Lợi trực tiếp chỉ đạo giải quyết.

Trao đổi với phóng viên tại trụ sở công an, BS Hòe xác nhận có khám cho chị Chi và thấy nạn nhân bị nôn ói, đau đầu dữ dội. Tuy nhiên, vị BS đã về hưu này cho rằng lúc đó mình “khám không kỹ” vì bận phải “đi nhậu”. BS Hòe khẳng định mình không hề tiêm thuốc hay truyền nước biển cho bệnh nhân Chi. Khi phóng viên hỏi nếu không có lỗi tại sao đưa 500.000 đồng, sau đó lại đưa 4,5 triệu đồng cho người nhà chị Chi thì BS Hòe khẳng định mình chỉ đưa vài trăm ngàn đồng để bệnh nhân đi taxi đến BV, ngoài ra không có việc đưa 4,5 triệu đồng.

Về việc báo công an, BS Hòe kể: “Hôm đó, nó (người nhà chị Chi - PV) nói với tôi là trước mắt phải hỗ trợ đám tang. Tôi hỏi là hỗ trợ bao nhiêu thì nó nói là khoảng 20-30 triệu đồng. Lúc đó, kẹt quá mình không biết làm sao nên mới đồng ý, sau đó thì báo công an”. Khi được hỏi mục đích báo công an, ông Hòe nói: “Để bắt nó vì tôi đâu có làm gì mà nó tống tiền”.

Khi được hỏi người nhà chị Chi hăm dọa, tống tiền như thế nào, ông Hòe chỉ bảo: “Nói chung họ không có la lối nhưng hăm dọa rằng tôi sẽ đưa anh ra pháp y, rằng anh chích làm chết giữa đường, giờ anh nói vậy là không có trách nhiệm. Nói chung họ đưa mình vào thế khó”.

Khi phóng viên đề cập đến chuyện chị Chi mất, 3 đứa con bơ vơ trong cảnh nghèo và đặt vấn đề với BS rằng trước khi quyết định báo công an thì ông có khuyên nhủ gia đình hay hù để họ không đòi thêm tiền, ông Hòe bảo: “Tôi không nói gì hết”!

Nhận 30 triệu đồng, không khiếu nại

Từ sáng đến chiều 14-4, nhiều cơ quan báo chí có mặt tại Công an phường Hòa Lợi để theo dõi diễn tiến vụ việc. Rốt cuộc, lãnh đạo Công an thị xã Bến Cát cho biết hôm 13-4, công an phường chỉ mời người nhà chị Chi về trụ sở để làm rõ sự việc chứ không hề bắt bớ. Hiện phía gia đình chị Chi và BS Hòe đã thương lượng, hòa giải xong. Do gia đình không muốn khám nghiệm tử thi chị Chi nên cơ quan điều tra không thực hiện.

Trao đổi với báo chí, anh Trần Thanh Tuấn xác nhận đã chấp thuận hòa giải để nhận 30 triệu đồng từ ông Hòe và phải ký vào đơn “không yêu cầu giải quyết vụ việc”. Nội dung đơn này có đoạn: “Chúng tôi xin chịu trách nhiệm trước pháp luật, không đổ lỗi cho BS Hòe và không thắc mắc khiếu nại về sau”. Tuy nhiên, anh Tuấn cũng thừa nhận với phóng viên để được trao tiền, mình phải cam kết theo ý của BS Hòe.

Như Phú/NLĐ

LẠI NGƯỜI MẪU, DIỄN VIÊN BỊ BẮT DO MỐI GIỚI BÁN DÂM

Nhiều người mẫu, diễn viên bị bắt do môi giới mại dâm

(NLĐO) - Một số người mẫu tự do, diễn viên điện ảnh, người đào tạo diễn viên đã bị bắt trong một chuyên án phá đường dây mại dâm cao cấp của Công an TP HCM. Bên cạnh đó, một số diễn viên, ca sĩ khác đã bị triệu tập để lấy lời khai.

Ngày 15-4, Công an TP HCM cho biết vừa triệt phá một đường dây người mẫu – diễn viên bán dâm cao cấp. Trong số những người bị tạm giữ có người mẫu tự do Lê Thị Diệu Hiền (SN 1992; quê Nha Trang, Khánh Hòa) do có hành vi môi giới mại dâm mà trước đó người nhà cho là mất tích bí ẩn.

Đầu tháng 4-2015, Công an TP HCM đã thành lập ban chuyên án do đội phòng chống tệ nạn mại dâm – cờ bạc và mua bán người thuộc phòng cảnh sát hình sự làm nhiệm vụ chính.

Tối 7-4, các trinh sát đã bất ngờ ập vào 3 khách sạn tại quận 1 và huyện Bình Chánh và bắt quả tang nhiều cặp nam nữ đang mua bán dâm. Đáng chú ý, rất nhiều người bán dâm là những “chân dài” hoạt động trong lĩnh vực giải trí, diễn viên, người mẫu.

Tiếp tục mở rộng điều tra, công an tạm giữ thêm các người mẫu có liên quan đến hành vi môi giới mại dâm như Nguyễn Thị Hải Yến (nghệ danh Châu Hải Yến, SN 1990), Lê Thị Bảo Trân (SN 1989), Lê Thị Diệu Hiền (SN 1992) và Đặng Thị Ánh Đào (SN 1991).

Trước đó, gia đình Diệu Hiền rất lo lắng vì gần 1 tuần không liên lạc được với cô

Theo Công an TP HCM, Lê Bá Lộc đã môi giới cho nhiều diễn viên, người mẫu bán dâm cho các đại gia với giá không dưới 1.000 USD/lần “mây mưa”. Mỗi lần các “chân dài” đi khách, Lộc được hưởng 20% tiền hoa hồng.

Bên cạnh những người được nêu tên, Công an TP HCM đang tiến hành lấy lời khai một số “chân dài” là diễn viên, người mẫu đang hoạt động tại TP HCM.

Châu Hải Yến cũng nằm trong đường dây môi giới mại dâm

Trước đó, người nhà người mẫu tự do Lê Thị Diệu Hiền đã cầu cứu các cơ quan báo chí, cơ quan công an nhờ tìm cô vì trong 7 ngày, gia đình không thể liên lạc được. Mọi nguồn thông tin từ điện thoại, facebook, zalo đều bị cắt đứt. Trước khi bị tạm giữ hình sự, Lê Thị Diệu Hiền là sinh viên một trường trung cấp tại TP HCM và hoạt động trong lĩnh vực người mẫu tự do, người mẫu sự kiện, PG.

Báo Người Lao Động sẽ tiếp tục thông tin vụ việc.

Phạm Dũng

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

2 MÁY BAY SU22 CỦA KHÔNG QUÂN VIỆT NAM VÀ CHẠM NHAU, HAI PHI CÔNG NHẢY DÙ

Hai máy bay SU - 22 rơi ở khu vực gần đảo Phú Quý

Hình minh họa. (Nguồn: Adrian Pingstone)
Tiếp tục cập nhật

Theo nguồn tin của phóng viên VietnamPlus, vào khoảng 11 giờ 30 phút trưa nay (16/4), tại địa phận gần đảo Phú Quý, tỉnh Bình Thuận, hai chiếc máy bay quân sự SU 22 của Không quân Việt Nam đang thực hiện bài tập nhào lộn để cắt bom theo kế hoạch. Đột nhiên, toàn bộ tín hiệu của 2 máy bay này bị mất.

Ngay sau khi sự cố xảy ra, lực lượng tìm kiếm đã được đưa ra biển, bao gồm một máy bay MI bay trên không và tàu rà soát ở dưới biển.

Vào thời điểm tìm kiếm lần 1 vào buổi trưa nay, 16/4, lực lượng chức năng đã tìm thấy một phần dù. Tiếp đó, chiều cùng ngày, nguồn tin của VietnamPlus cho hay đã thấy 3 thùng dầu phụ của 2 máy bay trên. 

Theo đánh giá từ phía nguồn tin, nhiều khả năng cả hai đã chìm xuống biển. Địa điểm tìm kiếm là cách đảo Phú Quý chừng 6 hải lý, gần đảo Hòn Trứng.

Thời điểm hiện tại, phía Uỷ ban tìm kiếm cứu nạn quốc gia cho hay vẫn chưa nhận được thông tin và sẽ cho kiểm tra.

Hiện chưa có thông tin thương vong về người trong vụ việc trên.

Thứ Ba, 14 tháng 4, 2015

GIÀN KHOAN HẢI DƯƠNG 981 LẠI ĐI VÀO BIỂN ĐÔNG

Giàn khoan Hải Dương 981 lại đi vào Biển Đông

(Kiến Thức) - Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc (CNOOC) cho biết, giàn khoan Hải Dương 981 đã hoàn thành tác nghiệp ở Vịnh Bengal và trên đường vào Biển Đông.

Theo thời báo Hoàn Cầu số ra ngày 14/4, giàn khoan Hải Dương 981(Haiyang Shiyou 981) đã rời Tam Á ngày 1/1/2015 và vượt qua gần 4.600 hải lý trong thời gian 31 ngày để tới khu vực tác nghiệp ở Vịnh Bengal. Giàn khoan này bắt đầu tác nghiệp từ ngày 7/2 và hoàn thành 99,09% chỉ tiêu đề ra.

Vùng biển mà giàn khoan Hải Dương 981 tác nghiệp có độ sâu 1.732,7 mét và giàn khoan này đã khoan tới độ sâu 5.030 mét, lập kỷ lục tác nghiệp mới đối với các giàn khoan nổi.

CNOOC cho biết, giàn khoan Hải Dương 981 bắt đầu lên đường về nước vào ngày 6/4 và đi theo hành trình ban đầu vào Biển Đông.

Trịnh Hải Nam (Theo Global Times)

CẨM NANG ĐẼO VẸO

Kệ con mẹ thiên hạ đang nhao lên bởi cây xanh lẫn dưa - hành thì tôi lại đi định hướng cho các anh lấy vợ đặng sướng chim lẫn khao khát kiếm tìm. Cẩm nang được soạn bởi cụ Bùi aka Bòi or Buồi. Như thường lệ, tít tôi lại rút trong quần ra khà khà. Sin chân chọng giới thiệu:))

***

Lời nói đầu.

Nhân loạt bài "Thế nào là thằng đàn ông thất bại", có bạn ưỡn ngực hỏi anh: "Cụ Bùi ơi, em chưa lấy vợ và gần 30t. Theo cụ thì em nên lấy vợ thế nào để chấp cánh thành công ? Lấy con vợ vếu to, BJ giỏi hay con vợ cắm đầu vào học mà éo thèm nấu cơn, rửa chén. Cảm ơn cụ....".

Lo lắng cho một thế hệ đi sau đang hoang mang chọn vợ, anh quyết định biên bài "cẩm nang chọn vợ" để cho các bạn, những con bò tơ đang ngơ ngác không biết đi đâu về đâu trong thời buổi rối ren này có cái mà tham khảo. Bài này đầu tiên anh chỉ định bốt lên núi, nhưng sau nghĩ lại thấy bốt về đồng bằng nếu đéo để giáo dục thì cũng để các bạn đọc cho vui và....ngồi tiếc tại sao hồi đấy mình không có cẩm nang này. 

Chúc các bạn vui. Không vui cũng đéo sao cả há há.

***

Về nguyên tắc, lấy vợ và đánh bạc là không khác gì nhau vì về bản chất đây là trò chơi tung đồng xu. Đen thì bạn ăn mặt sấp còn hên là ăn mặt ngửa. Tuy nhiên, bạn đã hỏi, thì anh phải trả nhời chứ nhể.

Trước hết, vợ nó có khoảng 5 đến 7 loại tùy cấp độ, nhưng để các bạn lựa chọn, anh sẽ đưa ra hai cấp độ ở hai thái cực cực đoan rồi các bạn tự xếp người yêu, vợ, người tình, bồ của các bạn vào các loại tương ứng và tự xem các bạn có tiềm năng trở thành thằng đàn ông thành đạt hay không.

Loại 1: Tủ sách di động.

Anh xin được khẳng định mấy con vợ thuộc loại...tủ sách di động này là mấy con chỉ biết cắm đầu vào học hành, đéo biết nấu cơm, rửa chén là những con có tố chất đầu tiên để thất bại hóa các loại thằng chồng. Bản chất của bọn này là phấn đấu vì bản thân chúng nó. Việc chúng lấy bạn cũng chỉ vì có thể bạn trót hứa rằng "sau này anh sẽ thổi cơm cho em", hay "sau này anh sẽ lau nhà cho em" và bất kỳ lời hứa tào lao chi khươn nào đấy chứng tỏ bạn đéo ngại nhảy vào bếp để tề gia nội trợ. Bạn đừng ngạc nhiên khi các bạn rước mấy em này về để nhận các cú điện thoại kiểu: "hôm nay bố trông con, mẹ làm nốt mấy việc", hay "hôm nay ba nấu cơm, mẹ có cái họp muộn", tệ hơn là "anh với con cứ ăn trước, em tiếp khách về không ăn cơm".

Đặc điểm nhận dạng của các em vợ thuộc loại tủ sách di động này là mắt cận, ti nhỏ, chân to và ngắn, cái đéo gì về sách vở thì cũng biết nhưng kinh nghiệm thực tiễn đôi khi là con số 0.

Điểm yếu của mấy bạn này là rất khó đào tạo, thường câu cửa miệng sẽ là: "thôi, kinh lắm" hoăc "có nhất thiết phải thế không" hay nhẹ hơn tí là "em thấy hơi mất vệ sinh". Vị trí truyền thống là...hết sức truyền thống. Tất cả các tư thế mới, tư tưởng mới mẻ đều được các bạn này tìm cách lảng tránh, từ chối và cáu gắt thẳng thừng. Túm lại, loại này mà lấy về thì nguy cơ các bạn trở thành thằng đàn ông thất bại là hết sức hiện hữu.

Loại 2: Tài đức vẹn toàn.

Các bạn vợ này thường được đào tạo trong một gia đình có trên có dưới. Thường là bố các bạn này là người cầm trịch trong gia đình nên việc "con gái là phải biết nữ công gia chánh" và "sau này phục vụ nhà chồng" trở thành mặc định. Vớ được các bạn này thì ngon nhưng các bạn này lại được chia ra hai hướng rõ rệt mà hai hướng này sẽ dẫn bạn, các con bò đi theo hai hướng khác nhau dù xuất phát điểm là tương tự.

Tài đức vẹn toàn nhưng nhan sắc thì từ xấu đến...rất xấu. Các bạn này do biết hình thức của mình cũng không bằng chị bằng em và cũng tự ý thức được vị trí của mình nên thay vì thời gian tô son, trát phấn, lượn lờ Vincom hay Tràng Tiền Plaza, hoặc lươn phươn Starbuck đong giai thì các bạn này ở nhà nấu ăn, nội trợ, quét dọn nhà cửa. Các bạn này vớ được anh người yêu thì cứ gọi là chăm như….mẹ chăm con. Chàng hắt hơi, ĐM có ngay một túi thuốc to và nồi cháo gà cả nhà ăn đéo hết. Chàng ho, ĐM có ngay cái áo lạnh cùng lời chúc cuối ngày là “để điều hòa, máy lạnh 28 độ đi ngủ thôi”. Và vâng, nếu bạn lấy được các bạn này, thì bạn sẽ luôn yên tâm khi đi làm về thì con cái của bạn luôn được tắm rửa sạch sẽ, nhà cửa luôn gọn gàng, chó mèo luôn được ăn uống đầy đủ và quan trọng hơn, nhà đéo cần thuê oshin. Khoản này đỡ tốn.

Tuy nhiên, song hành với các mặt mạnh kể trên thì loại tứ đức vẹn toàn nhưng không được phần sắc lại có những điểm yếu khá đặc trưng của một cái TV tiếng rất hay nhưng mất mẹ phần hình. Tỷ dụ có tí hình thì cũng nhiễu thôi rồi Lượm ơi. Các thể loại bạn này mà cho đi ăn tiệc cuối năm cùng công ty mà nó bôi tí son môi thì phải gọi là nó nhuộm phẩm màu lên mồm chứ đéo phải son với gió. Quần áo thì đảm bảo cả tủ đéo bao giờ tìm được hai cái quần và áo mà tone-sur-tone trừ mấy cái bộ đồ mua 150 ngàn cả áo lẫn quần, dẻo mồm mặc cả thì được khuyến mại thêm cái silip cốt-tông to bằng nửa cái gối.

Túm lại, lấy các bạn thuộc dạng này về bạn vẫn có thể trở thành thằng đàn ông thành đạt, nhưng đi với bạn bè bạn sẽ đéo bao giờ trở thành một quý ông sang trọng. Kết cục là, các bạn lấy phải em này thì thường bao giờ cũng có mấy em “người yêu” ngực tấn công, mông phòng thủ nuôi ở bên ngoài và tốn kha khá thu nhập để nuôi mấy con mèo này….làm cảnh.

Bọn tài đức vẹn toàn mà lại xinh, ấy người ta gọi là tứ đức vẹn toàn, tức là Công – Dung – Ngôn – Hạnh. Loại này anh nói thật, các bạn đéo tìm được chúng nó trước khi bạn bước qua tuổi 30 đâu. Đéo phải là không có, mà bọn tứ đức vẹn toàn, nghĩa là bọn “mặt xinh ngất ngây, tí to như Tây, da trắng như mây, và ngất ngây…khoản ấy” tầm 21 đến 26 tuổi thì chắc chắn nó đã có người yêu thuộc dạng vứt đi cũng phải đi…MBA rồi. MBA ở đây đéo phải là bọn có bằng thạc sỹ quản trị kinh doanh gì đó mà bọn MBA này là bọn ít nhất đi chơi thì cũng phải đi xe.....Mercedes, BMW và Audi. Do vậy, anh khuyên các bạn đừng lấy vợ mà mua xe, xây dựng sự nghiệp xong rồi đi tán gái để kiếm được bọn này là thế.

Loại 3: Các loại….còn lại.

Trừ 2 bọn ở trên, mỗi bọn chiếm khoảng 10% đàn bà con gái thì 80% bọn còn lại nó tập trung quanh khoảng…giữa để cho các con bò lựa chọn. Không giống kiểu chắc chắn thất bại hay chắc chắn thành công kể trên, bọn còn lại nó tiềm ẩn đầy các yếu tố rủi ro mà các con bò phải tự...tìm hiểu, tự chịu. Có lẽ cũng không phải ngẫu nhiên mà các cụ ngày trước có dạy là “phải tìm hiểu trước khi cưới”, nhưng bọn đàn ông trước tuổi 30 nó có chịu hiểu đéo đâu, bao giờ nó “tìm” xong là bố mày sướng quá rồi nên nằng nặc đòi lấy luôn. Thành ra 80% chán vợ và thấy chán cuộc hôn nhân là chủ yếu. Đây là lý do mà càng ngày, xu hướng bọn con bò bỏ nhau càng đông và anh tin chắc rằng, quanh những người mà các bạn biết, các bạn có thể kể nhanh được một đống đôi bỏ nhau mặc dù các bạn nghĩ nát óc chả hiểu tại sao vợ chồng chúng nó nhà cao, cửa rộng, con cái xinh xắn, học giỏi mà chúng nó chia tay.

Thành ra, như một câu kết luận, nếu anh được đề xuất, thì anh đề xuất các bạn, nên tập trung làm sự nghiệp trước. Khi nào các bạn gây dựng được một sự nghiệp, một công việc mà thu nhập trung bình tối thiểu 100,000 đô/năm các bạn hãy chọn vợ. Việt Nam ngày nay, nếu các bạn cố gắng, chăm chỉ và dám nghĩ, dám làm thì anh khẳng định rằng, bạn sẽ đạt được mức thu nhập trên ở tuổi 30-35, lúc này bạn quay trở lại chọn bọn từ 20 đến 25 là cực đẹp. Còn nếu bạn trót lấy rồi, thì anh khẳng định, thành công của các bạn trong việc lấy vợ hoàn toàn mang yếu tố may mắn.

By Phẹt lìn tru

TẢN MẠN VỀ BỨC CUNG, NHỤC HÌNH VÀ SỰ GIAN DỐI

Cuteo@

Có 1 điều rất lạ, dân ta rất khoái nghe tin "bức cung, nhục hình" và hầu như với tất cả các vụ án các phóng viên đều tìm cách đặt câu hỏi hoặc úp mở rằng có bức cung, nhục hình ở đây.

Tất nhiên, việc nghi ngờ có bức cung, nhục hình là có cơ sở và không sai. Nhưng họ lại quên mất rằng, tội phạm thường vin vào đó để chối tội và có một bộ phận "không nhỏ" PV báo chí vin vào đó để tấn công chính quyền. Ở đây, sự gian dối gắn liền với việc chối tội và lý do tuyệt vời nhất khi phủ nhận tội lỗi trước tòa là tố rằng mình bị bức cung, bị nhục hình.

Chắc chắn là đâu đó vẫn có chuyện bức cung, nhục hình trong hỏi cung bị can, vì thế mới có oan sai. 

Bài học từ vụ ông Chấn đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh cho cơ quan điều tra trong quá trình tác nghiệp, và dường như, việc lắp camera tại buồng hỏi cung và cho phép luật sư có mặt trong quá trình hỏi cung được coi như một giải pháp ngăn chặn tình trạng này.

Tuy nhiên, dường như tội phạm ngày nay có xu hướng lấy lý do này để cản trở quá trình điều tra xét xử vụ án.

Thực tế, chả có vụ nào mà bị can, bị cáo không phủi tay, tìm cách chứng minh minh vô tội bằng cách phản cung, phủ nhận những gì đã khai tại cơ quan điều tra. Một trong số các lý do được đưa ra là họ bị bức cung, ép cung, mớm cung, dụ cung, nhục hình trong quá trình bị giam giữ và xét hỏi.

Trong vụ Vinashine, các bị cáo đều khai bị ép cung, và tất nhiên họ không chứng minh được. Vẫn chỉ là những câu chuyện kể và được phóng viên chuyển tải đến người dân.

Xin mạo muội nói thẳng, có thể có chuyện đó, nhưng ta cũng cần xem lại, bởi sự gian dối vẫn thường trực trên môi những con người như thế này.

Trước hết, các bạn cứ nghĩ xem, quan chức tham nhũng, móc ngoặc, tham ô cả tỉ đồng, dối trên lừa dưới mà họ còn dám làm, huống hồ bịa ra vài ba câu chuyện để mong thoát tội, hoặc câu giờ.

Đấy là quan, còn dân thì sao? Tới Bắc Ninh, Bắc Giang, chúng ta sẽ thấy, đến vị con mà người dân còn dám dùng thủ thuật để biến thành chim sẻ lừa thực khách. Hãy về làng Dương Nội, hay Đông Ngạc ta cũng thấy, từ chăn ga gối đệm đến đủ các loại bánh kẹo, mứt tết tẩm đầy hóa chất độc hại người dân cũng dám làm để lừa người mua đây thôi. Chả nói đâu xa, các bạn cứ vào làng lụa Vạn Phúc, sát ngay Thủ đô là thấy liền, gần như cả làng bán áo lụa nhập từ Trung Quốc, nhưng mồm thì lại nói là hàng Vạn Phúc. Thế không gian, không lừa thì là cái gì?

Các bà, các chị hay đi chợ, cứ ra chợ là thấy ngay, từ miếng thịt, con cá cho đến mớ rau, quả chuối, tất cả đều bị chính người dân ta phù phép nhằm kiếm lời. Xa hơn nữa, ra ngoại ô Hà Nội chúng ta sẽ thấy làm gì có rau sạch? Ấy vậy nhưng khi được hỏi, bà nào cũng "thật thà" rằng, rau nhà iem là rau sạch, còn rau nhà hàng xóm là rau phun thuốc đấy. 

Hãy lên Sơn La, Điện Biên, các bạn sẽ được nếm món đặc sản thịt trâu sấy khô. Sự thật thì sao? Đó là thịt lợn thối được chế biến và phù phép để lừa đảo. Còn nhớ, chương trình VTV đã từng có phóng sự về vấn đề này.

Thói gian dối vừa đề cập mới chỉ nói đến dân thường, và điều này lại đúng cả với những người được coi là bề trên, hoặc ngay cả những người được coi là "luật sư", các nhà "hoạt động zân chủ". 

Bạn không tin ư? cứ xem toàn bộ các videoclip nói về vụ Nghi Phương, Nghệ An đi, sự việc sai trái được báo đài phản ánh kĩ càng vậy mà Giám mục Nguyễn Thái Hợp vẫn lên đài, lên báo lu loa rằng công an đánh người, chính quyền hà hiếp dân. Thế không phải gian dối thì là gì? 

Hãy xem video Lê Thị Công Nhân gây rối trật tự công cộng, bị bà già U70 dùng cán chổi vụt cho te tua, và ngay sau đó lại la lên: Công an đánh người! Thế không phải vu oan giá họa thì là cái gì?

Hãy xem Bùi Hằng gào thét giữa Sài Gòn, làm mất mỹ quan thành phố, và cản trở việc làm ăn buôn bán của người dân, bị chị bún riêu vẩy cho tí đặc sản Phú Quốc, vậy là Bùi Hằng la lên: Công an, chính quyền đàn áp dân thường! Thế chả phải vu oan, gian dối đó sao?

Quan thì tham, dân cũng chẳng vừa. Ngay cả những người được gọi là bề trên cũng còn bộc lộ phẩm chất lưu manh, lá mặt lá trái. Vậy ta có nên dễ dàng bố thí lòng tin cho những gì họ nói?

Vòng vèo như thế để thấy lời khai của các bị cáo trước tòa rằng họ bị bức cung, nhục hình mặc dù cần phải được xem xét, nhưng liệu có phải mọi trường hợp họ khai bị bức cung, nhục hình là đúng?

Hãy cẩn trọng khi "bức cung, nhục hình" được xem như một con bài để chối tội, bôi xấu hoặc "câu giờ".

Rõ ràng, bức cung, nhục hình phải bị trừng trị, nhưng gian dối cũng cần phải được lên án.