Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

QUÁ NỬA ĐỜI PHIÊU DẠT, EM LẠI VỀ ÚP MẶT VÀO Ô TÔ...

“Qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô. Ơi con ô tô, con ô tô…”

Các bạn trẻ hãy đọc, dù chỉ 1 lần… 

1. Ở công ty anh bạn thân của Tony có 2 thế hệ nhân viên. Một là do người quen gửi vô, toàn đoạt giải nhất giải nhì ngáo ngơ toàn quốc dù tốt nghiệp ĐH cả. Anh đào tạo xong, đủ năng lực ở lại làm việc. Hai là thế hệ mới, tức các bạn trẻ tự search thông tin tuyển dụng anh đăng trên mạng, đến kiểm tra IQ, tiếng Anh, năng lực ngôn ngữ, đạt yêu cầu và vào làm. Anh thấy năng suất lao động của thế hệ 2 cao hơn hẳn. Các bạn này đến rất sớm, về rất muộn. Làm mọi thứ không từ việc gì, cái gì cũng cứ vun vút, nhoay nhoáy, ai cũng thích cũng mê. Và 100% đều đã đi làm thêm trong thời sinh viên, nên giỏi giang bản lĩnh, không phải “nhờ người thân trợ giúp” khi ra đời.

Dù vẫn hoàn thành công việc, nhưng nhóm “gửi gắm” không có tinh thần tự giác, có giám sát mới làm, sếp đi công tác thì nhóm này lập tức đi trễ, về sớm, thậm chí “tranh thủ” lý do hỏng xe, kẹt đường, nhức đầu...để trốn ở nhà, hoặc ngồi ở văn phòng chứ chat chit facebook là chủ yếu, dù công ty có thưởng trên thành tích làm việc. Nhóm này do gia đình bao bọc từ nhỏ, vô làm lương bao nhiêu cũng được, có thưởng thì tốt không thưởng chẳng sao, ai kêu làm mới làm không thì ngồi đó. Kêu ghi “to-do list”, họ sẽ rặn mấy tiếng mới có được vài dòng kiểu “gọi điện thoại cho vài người, email cho vài người rồi hết”. Thói quen cha mẹ làm mọi thứ nên tay chân, não bộ đều không động đậy, laptop cũng không không biết phải lau chùi. Anh nói, đây là lần cuối cùng anh nhận đám này vô, mặc kệ bà con ai nói gì thì nói, mình không có nghĩa vụ làm từ thiện với đám bất tài này nữa. Nhìn tụi nó uể oải lừ đừ ngáp miết chỉ muốn phóng phi tiêu vô mặt. Khi phỏng vấn, thấy đứa nào không biết làm việc nhà từ nhỏ thì trường chuyên lớp chọn, thi ĐH 30 điểm đi nữa cũng tuyệt đối không nhận. Vì cha mẹ giành làm hết việc nhà thì sẽ tiếp tục ban bố tình thương, tháng nào cũng gửi tiền chu cấp, làm mất động lực sống hay đam mê của tụi nó. Đi làm cho có gọi là, có chỗ “sáng vác ô đi tối vác về”, công ty không phát triển được với nhân viên kiểu vầy. Nhà cửa xe cộ cha mẹ để lại hoặc mua cho, ngành học cha mẹ chọn, cuộc đời cứ như tầm gửi tầm leo, toàn người khác quyết định hộ. Mà có những ông cha bà mẹ ông anh kỳ cục, cứ can thiệp vào cuộc đời con em mình như thời chiếm hữu nô lệ. “Mày cứ ngồi vào bàn học cho tao, tới giờ ăn tao kêu xuống. Mày học toán lý hóa thi Bách Khoa cho tao. Thi Y dược cho tao. Thi Kinh Tế cho tao. Mày chỉ đi học cho tao, tao nuôi, không cần đi làm thêm”. Cứ toàn “cho tao”, sự ích kỷ dưới tên gọi “tình thương” đã làm mất khả năng ra quyết định/tồn tại của một cá thể sống khác, biến những đứa trẻ bình thường thành tàn tật cả tay chân lẫn trí óc vì cái gì cũng giành làm, giành nghĩ hộ.

Công ty anh tổ chức học tiếng Anh, training, chơi thể dục, thể thao…nhưng chỉ có nhóm thế hệ mới tham gia, nhóm cũ thì “ép tôi học tiếng Anh đi, tôi sẽ học cho. Ép tôi đi tập thể thao đi, tôi sẽ tập cho. Không thì thôi, đừng hòng đây có mặt nhé”. Họ nói, ngày xưa đi học vì bị ép, “tại ổng, tại bả” bắt học. Đến trường vì bị điểm danh, bị thầy cô bắt học chứ không phải vì ham kiến thức. Mục đích là có cái bằng. Đọc sách chỉ vì có đề thi trong đó, chứ sách không liên quan đến thi cử thì đọc chi? Nên đi làm, sếp ép thì làm không thì thôi. Tính tự giác hoàn toàn không có. Làm sếp ở công ty có thể loại nhân viên này mệt lắm, hao hơi tổn tiếng, la hét rầm trời tụi nó mới làm.

Lên chức, nâng lương họ cũng ham nhưng không được cũng chả sao. Cho nghỉ việc thì cũng chả buồn phiền, lại quay về với cha mẹ, “qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô”. Ông cha bà mẹ lại điện thoại khắp các người quen, dáo dác chạy đi xin xỏ người khác, lạy ông đi qua lạy bà đi lại, xin bố thí cho con tôi 1 công việc, tôi già như thế này vẫn phải đi xin việc cho con cho cháu, có khổ thân già tôi không? Nói xong thì òa khóc. Thì trách ai bây giờ?

Mai An Tiêm từng nói 1 câu vô cùng hay là “của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Cái gì người khác cho mình sẽ mãi mãi là “của nợ”. Nên TỰ MÌNH làm hết mọi việc, 18 tuổi trở lên mình phải quyết định cuộc đời mình. Gương Mai An Tiêm còn đó. Bị đày ra hoang đảo vẫn sống tốt, sống giàu có huống hồ mình vẫn ở trong thành phố, trong đất liền.

2. Giải pháp căn cơ để giải quyết thất nghiệp của một xã hội
Tony đi dạy cho một lớp CEO khởi nghiệp, điểm chung là đều dưới 30 tuổi và có tính TỰ LẬP từ nhỏ. Như vậy, GỐC của giải quyết vấn đề thất nghiệp/khởi nghiệp chính là tạo sự TỰ LẬP cho các bạn trẻ.

Tony cũng để ý, 100% các bạn tự biết giặt giũ nấu ăn, tự biết lau nhà lau cửa, tự biết sửa xe đạp xe máy và đồ điện trong nhà, thêu thùa may vá, biết làm thêm trong thời gian đi học…dù học chuyên ngành hẹp cách mấy, vẫn tự xin được việc, hoặc tự mở cái gì đó khởi nghiệp. Học dù ở cao đẳng sư phạm miền núi nào đó, dạy giỏi thì các trường dân lập ở Tp HCM vẫn nhận vô làm. Tony có cô bạn tốt nghiệp ngành quản lý thư viện ĐH văn hóa, cô nói lớp cô phần lớn thất nghiệp, trừ những người đi làm thêm trong thời sinh viên. Họ làm quản lý nhà sách, công ty xuất bản, hoặc mở riêng cái gì đó mà không cần đúng chuyên ngành. Có bạn học chuyên ngành còn hẹp hơn, ví dụ bảo tàng học, nhưng trong thời gian đi học rèn giũa Anh Văn, làm các đề tài nghiên cứu khoa học, tham gia các câu lạc bộ đoàn thể này nọ, tham dự các cuộc thi…thì họ vẫn có thể được giữ lại trường, hoặc xin học bổng đi nghiên cứu tiếp, hoặc sẽ có chỗ nhận vô làm, dù ngành khác. Bạn nào cầm bằng giỏi mà không có việc thì chỉ có cái bằng là giỏi, còn người là DỞ, kém cỏi, học vì điểm số chứ không thực lực. Thực lực là phải kiếm được việc, được tiền, dù học piano hay đàn tranh, học vẽ hay học múa, học bất cứ ngành gì….

1. Với các bạn trẻ đã tốt nghiệp mà đang thất nghiệp: Mình phải gạt phăng mọi sự chu cấp của gia đình. Bất tài mới lấy tiền của cha mẹ, mới nhờ cha mẹ bà con quen biết xin việc cho mình. Mình từ chối hết, tự mình kiếm ăn. Lao động chân tay cũng được, có sao, miễn là có tiền. Trí óc mình có, từ từ sẽ đi lên.

2. Học sinh vừa tốt nghiệp trung học: Nếu mình thích học ngành gì, mình kiên quyết bảo vệ và chọn. Nhóm tự lập từ nhỏ đều biết mình thích cái gì, làm tốt cái gì. Còn không biết thích cái gì thì ĐÓ LÀ NHÓM NGÁO NGƠ, học chục cái bằng cũng thất nghiệp. Mình PHẢI vay mượn để học tập từ cha mẹ người khác …chứ không nhận “viện trợ không hoàn lại” nữa. Muốn người khác có lòng tin để đầu tư cho mình, thì mình phải tự tin mình trước. Người tự lập thì sẽ tự tin, tự chủ, tự trọng.

Phải xây dựng ý thức tự trọng đầu tiên của mình, bằng cách “say NO” với tiền của người khác. Tuyệt đối KHÔNG là KHÔNG. Tiền cha tiền mẹ là từ sự lao động của họ, không phải của mình. Chưa có tỷ phú nào đi lên từ việc trúng số. Chúng ta chưa ai ở nhà do ông tổ ông tiên để lại. Lịch sử hàng ngàn năm tây tàu gì cũng vậy, những dinh thự vĩ đại ngày xưa bây giờ đều là viện bảo tàng, dù “đại gia” thời đó đều hồi môn để dành cho con cháu, từ lâu đài Windsor bên Anh, dinh Hòa Thân ở Trung Quốc đến cung điện mùa hè ở Nga… Cứ đời này đời khác, tự dưng con cháu không giữ được nữa. Mình cứ mua cho nó 1 miếng đất, 1 cái nhà, một đống vàng…thì nó sẽ bán vàng để ăn, hết rồi cắt đất bán lần lần, rồi tới bán nhà, rồi rơi vào nghèo khổ rách rưới. Nhưng thế hệ sau đó nữa, thì lại bật dậy được vì ĐƯỢC sống trong nghèo khó.

Cho nên nghèo khó là một cơ hội tuyệt vời. Giàu có là một thách thức để một đứa trẻ thành công. Phải tận dụng cơ hội khó khăn của mình, và vượt sướng, buông bỏ hết những thảm nhung để lăn lê trong cát bụi, để mình có tương lai. Nếu mình lỡ sinh ra trong nhà giàu rồi, gạt hết, tự mình xoay sở, tự mình sinh sống. Ở Tp HCM thì xin cha mẹ đi học ở tỉnh khác, thành phố khác, trừ trường chỉ có ở Tp mới có thì đành chịu, chứ học nông nghiệp hãy về Cần Thơ, học Vật Lý Sinh Học hay Toán thì lên Đà Lạt, học thủy sản ra Nha Trang, học hàng hải ra Hải Phòng, học âm nhạc ra Huế…Thoát ly ra khỏi vỏ bọc của gia đình, để được tự sống. Phải có những buổi sáng thức dậy suy nghĩ hôm nay phải làm sao để có cơm ăn khi cái ví không còn 1 xu, tối nay phải ngủ ở đâu khi tiền nhà chưa đóng, phải xin đi làm thêm ở đâu để có cái đi chơi, để dành…Chính suy nghĩ như vậy sẽ giúp vỏ não mình hằn lên những nếp gấp của sự trưởng thành, của sự tự tin. Chưa có ai nằm ra đường chết đói cả, bạn nên nhớ điều đó. Khi cùng đường, người ta tự nghĩ phải đi ăn cơm từ thiện, vô chùa ăn, ghé bạn mượn tiền, hay xyz…nào đó để tồn tại.

3. Cha mẹ của mọi đứa trẻ phải thương chúng nó bằng phương pháp giáo dục khác. Đến tuổi biết ăn là tự xúc cơm, tự giặt giũ lau nhà, tự học, tự chơi. Ép chúng nó buổi sáng phải thức dậy sớm, lau nhà lau cửa sạch sẽ, dọn dẹp mùng mền chiếu gối, nấu nước nấu mì cho chính nó ăn, không nhịn đói kệ mày. Cuối tuần bắt nó phải quét váng nhện, lau chùi tivi tủ lạnh, chăm sóc cây cảnh thú nuôi, quét sơn, sửa nhà, tham gia các hoạt động ngoài xã hội, tuyệt đối không cho nó ôm laptop hay ipad iphone khi chưa làm xong việc nhà. Nếu trường có tổ chức đi xe buýt đưa đón thì cho chúng nó tự đi với bạn bè, không nên đưa đón, kẹt đường kẹt sá trước cổng trường. Không xin xỏ việc làm cho chúng nó. Không ép chúng nó học ngành mình yêu thích, mình thích thì mình học đi.

4. Cha mẹ LỠ GIÀU CÓ thì hãy cho con cháu mình một môi trường giáo dục tiên tiến đến năm 18 tuổi và hết. Học vì đam mê chứ không phải vì bằng cấp, học nghề cũng được chứ không nhất thiết học chữ. Không ép chúng nó học thêm nếu chúng không thích học, chỉ có những đứa ham mê chữ nghĩa mới cho chúng nó vay tiền học đại học, bắt ra trường trả lại. Tiền tích cóp một đời, hai vợ chồng già xài cho sướng cuộc đời đi. Đi du lịch chỗ này chỗ kia, hoặc đem đi từ thiện để tạo phúc/may mắn cho con cho cháu. Tương lai của tụi nó hãy để tụi nó quyết định, đừng có đu theo hỏi miết. Nó mà về úp mặt vào ô tô, dựa dẫm là mình quánh, mình đuổi đi.

Cứ “cho” riết thì một cục cưng biến thành một cục nợ cho gia đình, một cục…tác của xã hội.

“Qua nửa đời phiêu bạt, em lại về úp mặt vào ô tô. Ơi con ô tô, con ô tô…” 

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Ô TÔ VIỆT NAM GIỜ LÀ GÌ?

200 ôtô "made in Vietnam" chỉ còn là đống sắt vụn, giờ người Việt phải ghen với Campuchia?

Năm ngoái khi chiếc Angkor EV của Campuchia xuất xưởng, bà con nhà mình khóc thảm luôn. Quên mất, nhìu năm nay Bùi Ngọc Huyên – ông chủ của Vinaxuki, cũng nuôi giấc mơ ô tô made in Việt Nam, tình hình hiện ra sao?

Chiếc xe của ông Huyên là loại 4 chỗ ngồi, màu đỏ, tên gọi VG - viết tắt từ Việt Nam Graceful, Duyên dáng Việt Nam. VG có động cơ 1.5L của Mitsubishi tốn chừng 6 lít xăng/100km, bình xăng chứa được 45 lít, số sàn, lốp xe nhập của Nhật, đèn nhập của Đài Loan, ghế và một số chi tiết nhựa, DVD, sơn tự động 5 lớp…Nếu hoàn tất thì tỉ lệ Việt hóa chiếc VG khoảng 53%. Chiếc xe từng tham gia triển lãm ô tô với nhiều… bộ phận còn thiếu.

Cách đây vài năm, Vinaxuki hết vốn mà ngân hàng không cho vay thêm nên buộc phải dừng lại. Hiện có khoảng 200 khung xe 4 chỗ xếp hàng phủ bụi trong nhà máy mà lẽ ra có thể đã được xuất xưởng từ 2012. Hơn 3 năm qua, không có vốn sản xuất nên nhà máy rộng 12ha - có cả khu nhà được xây dựng cho 10 chuyên gia Nhật ở giúp sản xuất, thấy bỏ phí phạm hàng trăm tỉ đồng đầu tư nên ông Huyên đã….trồng rau và mua dê, bò, heo về thả lấy thịt sạch…ăn.

P/S: Công nghiệp ô tô Việt Nam hiện không được coi là ngành công nghệ cao nên không có chính sách ưu tiên, nhiều chuyên gia còn dí zõm so sánh nó chỉ được xếp ngang với ngành…đóng giày, hay may mặc. Thế nên cứ phải ngượng với Campuchia đã nghen!

- Vinaxuki là một trong số ít doanh nghiệp Việt đầu tiên tham gia sản xuất ô tô, và là đơn vị duy nhất sản xuất chiếc xe 4 chỗ Made in Việt Nam.


Chiếc xe được trang bị động cơ 1.5L của hãng Mitsubishi (Nhật Bản), chỉ tốn 6 lít xăng/100km, bình xăng dung tích 45 lít. Gầm cao phù hợp cho địa hình miền núi, nông thôn.

Chiếc xe thiết kế 4 chỗ nhưng mới được lắp 2 ghế trước, 2 ghế sau vẫn để trống, vì thiếu vốn nên Vinaxukichưa thể nhập ghế và các nội thất khác về hoàn thiện.

Để hoàn thiện toàn bộ nội thất xe và các bộ phận còn thiếu cần thêm khoảng 20 tỷ đồng nhập máy móc và linh phụ kiện, khoảng 50 tỷ đồng làm vốn lưu động cho công ty.

Ông Bùi Ngọc Huyên, Chủ tịch Hội đồng quản trị Vinaxuki nâng niu “đứa con: cưng, giấc mơ suốt đời của ông.

Nội thất xe chủ yếu được đặt hàng sản xuất tại Đài Loan.

Những khoảng trống chờ sẵn để khi có thiết bị nhập về chỉ cần lắp vào là thành chiếc xe hoàn chỉnh.

Chiếc xe được ông Huyên đặt tên là VG, viết tắt của từ "Việt Nam Graceful" (Duyên dáng Việt Nam).

Toàn bộ khung và vỏ chiếc xe VG do Vinaxuki sản xuất. Hiện 200 chiếc vỏ xe đã ra lò thành hình hài, đã có khách đặt mua, nhưng thiếu vốn nên phải dừng sản xuất từ năm 2012 tới nay.

Ngoài mẫu xe 4 chỗ, Vinaxuki còn có ý định sản xuất cả chiếc xe 9 chỗ. Đây là 2 mô hình xe được Vinaxuki dự kiến sản xuất, chúng được đặt trang trọng ngay giữa sảnh tòa nhà điều hành.

Cũng vì hiện thực giấc mơ sản xuất ô tô "Made in VietNam" đã đẩy Vinaxuki vào tình hình khó khăn, thua lỗ, ngân hàng đóng băng các khoản vay, khiến Vinaxuki phải tạm dừng hoạt động toàn bộ các nhà máy sản xuất và lắp ráp ô tô từ năm 2012 tới nay.

Để không lãng phí cỏ tự nhiên trong khuôn viên nhà máy trong lúc dừng sản xuất, ông Huyên mua dê, bò, lợn, gà về thả để có nguồn thịt sạch.
Chiếc ô tô mẫu loại 4 chỗ do Vinaxuki sản xuất, với tỷ lệ nội địa hóa đạt khoảng 50%. Nếu xuất xưởng, giá xe dự kiến là 350 triệu đồng với bản số sàn, và 390 triệu đồng với bản số tự động.



Để cho ra đời mẫu thiết kế chiếc xe này Vinaxuki đã thuê 10 chuyên gia Nhật Bản sang ăn, ngủ ngay tại nhà máy trong 4 năm liên tục.

Đuôi xe được thiết kế dáng vòng cung kiểu xe Mazda của Nhật Bản.

Lốp xe được nhập khẩu từ Nhật Bản.

ĐỪNG DẠI CÁC BẠN Ạ

Khoai@


Lần này chắc chắn có chuyện lợi dụng vụ thay thế Cây Xanh Hà Nội để gây rối trật tự công cộng.

Đã có những lời kêu gọi biểu tình dưới dạng "Tuần Hành Vì Cây Xanh" vào Chủ nhật 19/4/2015 tại Bờ hồ Hoàn Kiếm, Hà Nội. kèm theo lời kêu gọi là những lời lẽ kích động, vu cáo chính quyền.

Đặc biệt, lũ xúc vật đã sử dụng tiền bạc và vật chất khác để lôi kéo đông người tham gia (xem hình dưới).

Theo một nguồn tin khả tín, sẽ có một nhóm người cố tình khiêu khích nhân viên công lực bằng lời lẽ, thái độ và các biểu ngữ chống chính quyền nhằm kích động những động thái trấn áp. Trong khi đó, sẽ có một nhóm khác làm nhiệm vụ quay phim, chụp hình để bôi nhọ chính quyền, ly gián người dân với nhà nước, phá hoại kỳ Đại hội Đảng sắp tới và tạo tiếng vang với cộng đồng quốc tế.

Có thể chắc chắn rằng, nhóm kêu gọi "Tuần hành vì cây xanh" vào Chủ nhật tuần này không phải vì môi trường hay cây xanh nào cả, mà thực chất muốn có hoạt động bạo loạn ngay trên đường phố Thủ đô.

Điều gì sẽ xảy ra với các bạn khi chúng cố tình gây bạo loạn?

hãy tỉnh táo, cảnh giác, chớ dại làm bia đỡ đạn cho những kẻ phá hoại đất nước!

***********************

Đây là lời kêu gọi của Nguyễn Xuân Diện:


Còn đây là lời kêu gọi sinh viên với thủ đoạn đi kèm với vật chất.


Trung Quốc lấn biển lấy đất và đe dọa an ninh khu vực

LâmTrực@

Hôm qua 16/4/2015, tạp chí quốc phòng IHS Jane’s công bố các hình ảnh chụp từ vệ tinh cho thấy Trung Quốc đang xây một đường băng quân sự mới trên Đá Chữ Thập. Khi hoàn thành, đây sẽ là đường băng đầu tiên mà Trung Quốc xây trái phép ở quần đảo Trường Sa của Việt Nam.

Chỉ huy Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương Hoa Kỳ, Đô đốc Samuel Locklear cho biết Trung Quốc đang tiến hành những hoạt động lấp biển lấy đất với qui mô lớn tại những bãi cạn đang có tranh chấp ở Biển Đông.

Đô đốc Samuel Locklear cho rằng những hoạt động đó giúp Trung Quốc có khả năng bố trí, dùng làm căn cứ và tiếp tế cho những tàu bè phi quân đội, như tàu hải giám, trong khu vực này. Ông nói tiếp: "Trên cơ bản nó cho phép họ phát huy ảnh hưởng trong khu vực hiện giờ là khu vực có tranh chấp. Sự nới rộng diện tích đất đai ở đó rốt cuộc sẽ có thể dẫn tới chỗ bố trí những thứ, như ra đa quân sự tầm xa và những loại phi đạn tối tân, và nó có thể là cơ sở để chấp hành một vùng nhận dạng phòng không trong trường hợp họ muốn thiết lập một vùng như vậy.".

Những hình ảnh chụp từ vệ tinh do công ty DigitalGlobe công bố hôm Thứ ba cho thấy hai đảo Phú Lâm và Quang Hoà của quần đảo Hoàng Sa đã được nới rộng một cách đáng kể. Những hình ảnh khác cho thấy những hoạt động xây dựng ồ ạt của Trung Quốc tại ít nhất 7 bãi đá san hô ở Trường Sa mà Việt Nam và Philippines cũng có yêu sách chủ quyền. Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh cho biết các đảo nhân tạo đó sẽ được dùng cho các mục tiêu dân sự và quân sự.

Chuyên gia Zachary Keck của tạp chí National Interest dự báo Trung Quốc sẽ sử dụng các đảo nhân tạo trái phép này để tăng cường năng lực tuần tra trên biển Đông. Mục tiêu sắp tới của Bắc Kinh sẽ là thành lập một vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) bất hợp pháp trên biển Đông tương tự như ADIZ không được nước nào công nhận ở biển Hoa Đông. .

Theo Reuters, Thượng nghị sĩ John McCain, chủ tịch Ủy ban Quân vụ Thượng viện Mỹ, mô tả hành động của Trung Quốc là “gây hấn”. Ông cho rằng chính phủ Mỹ cần phải hành động để cản trở Trung Quốc xây đảo nhân tạo trái phép trên biển Đông. Ông McCain nhấn mạnh Trung Quốc đang quân sự hóa biển Đông. “Khi một quốc gia xây đảo nhân tạo và xây đường băng cũng như triển khai sức mạnh quân sự ở vùng biển quốc tế thì rõ ràng đây là mối đe dọa đối với nền kinh tế thế giới” - ông McCain khẳng định.

Phó Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, Christine Wormuth bày tỏ quan ngai: "Chúng tôi đã thúc giục Trung Quốc chứng tỏ sự tự chế và tránh thực hiện thêm những hành động gây phương hại tới sự tin tưởng trong khu vực. Chúng tôi cũng đã tiếp tục hối thúc Trung Quốc làm rõ ý nghĩa của yêu sách mơ hồ của đường chín đoạn như một điểm khởi đầu nhằm giảm thiểu căng thẳng và mang lại một sự minh bạch nhiều hơn cho các quốc gia trong khu vực." và "cho tới giờ các nước Đông Nam Á, kể cả Việt Nam và Philippines, có rất ít thành quả trong việc ứng phó hữu hiệu hành động của Trung Quốc".

Tuần trước, Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama nói, “Chúng tôi quan tâm tới vấn đề Trung Quốc không hoàn toàn tuân thủ các chuẩn mực và luật lệ quốc tế và đang dùng kích cỡ và cơ bắp của mình để ép các nước khác vào những vị thế tuân phục.”.

Chuyên gia quốc phòng của Đại học Quốc gia Australia, John Blaxand, cho biết Trung Quốc đang sử dụng những nguồn lực vô cùng to lớn để hỗ trợ cho những yêu sách chủ quyền và đang vẽ lại bản đồ ở Biển Đông: "Họ đang làm ra những hòn đảo mới, những hòn đảo rất khó lòng trở lại như cũ. Đây là một việc chưa từng có. Khả năng xảy ra xung đột trong số những nước có yêu sách chủ quyền đối với quần đảo Trường Sa đang gia tăng, và rõ ràng là tính chất trọng yếu của việc này rất cao. Nhưng, theo cái nhìn của Trung Quốc, bảo vệ các tuyến giao thương và tài nguyên của mình là những quyền lợi quốc gia có tính chất sinh tử."

Trong một động thái tương tự, Australia cũng lên tiếng bày tỏ lo ngại về những hoạt động xây đảo nhân tạo tại những đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam và rằng, hành động đó đang làm gia tăng căng thẳng trong khu vực.

Cũng giống như Mỹ, Đại sứ Bill Tweddell cho biết Australia không đứng về bên nào trong tranh chấp chủ quyền của một số quốc gia châu Á, nhưng nhấn mạnh rằng Australia có lợi ích trong việc bảo đảm hòa bình và ổn định trong khu vực.

Ông Tweddell nói Australia kêu gọi tất cả các bên "kiềm chế ở Biển Đông, thực hiện những bước để giảm bớt căng thẳng và tránh bất kỳ hành động khiêu khích nào làm leo thang căng thẳng ở Biển Đông."

Trong khi đó, Nhóm Bảy nước công nghiệp hàng đầu thế giới (G-7) cũng chỉ té nước theo mưa, rằng họ "lo ngại về bất kỳ hành động đơn phương nào, chẳng hạn như cải tạo đất có quy mô lớn, làm thay đổi hiện trạng và gia tăng căng thẳng." và "Chúng tôi mạnh mẽ phản đối bất kỳ nỗ lực nào khẳng định chủ quyền lãnh thổ trên biển hoặc thông qua việc sử dụng sự hăm dọa, ép buộc hoặc vũ lực,".

Các ngoại trưởng G-7 nói, nhưng không dám chỉ đích danh là Trung Quốc.

TÒA TỐI CAO CÔNG KHAI XIN LỖI ÔNG NGUYỄN THANH CHẤN

Tòa Tối cao công khai xin lỗi ông Nguyễn Thanh Chấn


(Chinhphu.vn) - Ngày 17/4, tại UBND xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội tổ chức buổi công khai xin lỗi, cải chính đối với ông Nguyễn Thanh Chấn, người bị kết án oan, theo Luật Trách nhiệm bồi thường của nhà nước.

Ông Ngô Hồng Phúc tặng hoa cho ông Nguyễn Thanh Chấn tại buổi xin lỗi công khai. Ảnh Vov.vn

Theo bản xin lỗi, cải chính công khai đối với ông Nguyễn Thanh Chấn, do ông Ngô Hồng Phúc, Phó Chánh tòa Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội đọc, vào khoảng 22 giờ ngày 15/8/2003, chị Nguyễn Thị Hoan bị giết hại tại nhà ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang.

Sau khi nhận được tin báo, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang đã tiến hành điều tra vụ án và ngày 17/8/2003 đã khởi tố vụ án hình sự; đến ngày 28/9/2003 đã khởi tố bị can đối với ông Nguyễn Thanh Chấn.

Tại bản án hình sự sơ thẩm số 45 ngày 26/3/2004, Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang đã xử phạt ông Nguyễn Thanh Chấn tù chung thân về tội "Giết người" và buộc ông Chấn phải bồi thường cho gia đình nạn nhân số tiền 35 triệu đồng.

Sau bản án hình sự phúc thẩm của Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội ngày 27/7/2004, ông Nguyễn Thanh Chấn và gia đình tiếp tục có đơn kêu oan gửi các cơ quan chức năng và gia đình ông Chấn cũng tự mình đi tìm sự thật.

Ngày 4/11/2013, Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao đã có kháng nghị tái thẩm số 01 kháng nghị Bản án hình sự phúc thẩm của Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội, đề nghị Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao xét xử theo thủ tục giám đốc thẩm hủy các quyết định bản án hình sự đã tuyên của Tòa các cấp đối với ông Nguyễn Thanh Chấn để điều tra lại vụ án do đã có thêm tình tiết Lý Nguyễn Chung (con trai ông Lý Văn Chúc) cùng trú tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang đã ra đầu thú và khai nhận chính là hung thủ sát hại chị Nguyễn Thị Hoan... 

Sau khi tiến hành các thủ tục tố tụng, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã tiến hành điều tra lại vụ án và đến ngày 25/1/2014 đã có quyết định đình chỉ điều tra bị can đối với ông Nguyễn Thanh Chấn do có đủ căn cứ kết luận ông Chấn không thực hiện hành vi phạm tội giết chị Nguyễn Thị Hoan.

Vì những lẽ đó, tại buổi xin lỗi này, thay mặt các cơ quan tiến hành tố tụng trong vụ án, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội đã chính thức xin lỗi, cải chính công khai đối với ông Nguyễn Thanh Chấn; đồng thời đã và sẽ phối hợp các cơ quan chức năng để thương lượng, thỏa thuận mức bồi thường đối với ông Nguyễn Thanh Chấn theo đúng quy định của pháp luật.

Ông Thân Văn Hoạt – người đại diện pháp luật của ông Chấn cũng thay mặt gia đình ghi nhận những nghĩa cử cao đẹp của các cơ quan tố tụng với ông Nguyễn Thanh Chấn hiện nay. Ông Hoạt cũng mong cơ quan chức năng sớm bồi thường oan sai cho ông Nguyễn Thanh Chấn.

PV

Mỹ: TRỰC THĂNG XÂM NHẬP NHÀ QUỐC HỘI MÀ KHÔNG BỊ PHÁT HIỆN

Vụ trực thăng đậu gần Quốc hội: Phi công bay ‘dưới tầm radar’


Một cảnh sát Trụ sở Quốc hội nhìn về hướng chiếc máy bay trực thăng hạ cánh ở khuôn viên trụ sở, Washington, 15/4/2015.

Bộ trưởng An ninh Nội địa Mỹ Jeh Johnson nói người đàn ông cho chiếc máy bay trực thăng đáp xuống khuôn viên Điện Capitol của Mỹ hôm thứ Tư đã bay "dưới tầm radar."

Một thẩm phán liên bang đã buộc tội ông Doug Hughes, một người đưa thư 61 tuổi từ bang Florida, xâm nhập không phận hạn chế và bay máy bay chưa đăng ký một cách bất hợp pháp.

Trong khi đó những thành viên Quốc hội yêu cầu được biết làm thế nào mà ông ta có thể thực hiện được việc này.

Dân biểu Đảng Dân chủ Elijah Cummings cho biết có thể đã xảy ra "thảm họa lớn" nếu có một quả bom trên máy bay.

Thượng nghị sĩ đảng Cộng hòa Lindsey Graham của bang South Carolina muốn biết lý do tại sao máy bay của ông Hughes không bị bắn rơi như những máy bay khác nếu xâm phạm không phận bị hạn chế ở Washington.

Bộ trưởng Johnson cho biết ông muốn "biết tất cả thông tin" trước khi quyết định có nên thay đổi các thủ tục an ninh hay không.

Bộ trưởng Johnson cho biết không ai muốn phản ứng thái quá. "Chúng ta sống trong một nền dân chủ. Chúng ta không có hàng rào quanh không phận của mình, vì vậy chúng ta phải tìm được sự cân bằng giữa việc sống trong một xã hội tự do và cởi mở... và việc bảo vệ những tòa nhà liên bang."

Ông Hughes nói với báo Tampa Bay Times rằng ông muốn thực hiện một hành động bất tuân dân sự gây sự chú ý đối với cải cách tài trợ vận động tranh cử và điều mà ông nói là tham nhũng của chính phủ.

Người đàn ông này đã bay một chiếc trực thăng nhỏ suốt 132 km từ thành phố Gettysburg, bang Pennsylvania tiến thẳng vào trung tâm thành phố Washington và đáp xuống khu vực cách Điện Capitol vài trăm mét trước sự sững sờ của du khách.

Ông mang theo những lá thư định gửi cho tất cả 535 nghị sĩ của Quốc hội.

Một người bạn của Hughes đã báo cho Cơ quan Mật vụ về kế hoạch của ông. Một nhân viên Mật vụ sau đó đến thẩm vấn ông tại nhà riêng ở Florida và dường như xác định rằng ông không phải là một mối đe dọa, có ý định bạo lực, hoặc muốn tự tử.

Không phận xung quanh Washington là khu vực bị hạn chế nghiêm ngặt kể từ khi xảy ra vụ tấn công khủng bố 11 tháng 9 năm 2001 nhắm vào Ngũ Giác Đài và thành phố New York. Bất kỳ máy bay nào bay vào khu vực hạn chế đều có nguy cơ bị bắn hạ. 

TÌM THẤY MỘT ĐỘNG CƠ VÀ MỘT CÁNH MÁY BAY SU-22

Tìm thấy một động cơ và một cánh máy bay Su-22 

Ngày 17/4, các lực lượng gồm: Cảnh Sát biển, Bộ đội Biên phòng tỉnh Bình Thuận, Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bình Thuận, Quân chủng Hải quân, Lữ đoàn 918 và Sư đoàn 370 của (Quân chủng Phòng không Không quân), Lữ đoàn 5 Đặc công (Bộ Tư lệnh Đặc công), ngư dân Bình Thuận cùng 6 thợ lặn chuyên nghiệp đã được huy động tham gia tìm kiếm hai chiếc máy bay Su 22 của Trung đoàn 937, Sư đoàn Không quân 370 (Quân chủng Phòng không - Không quân) bị nạn. 

Tàu cá ngư dân Phú Quý tại hiện trường cùng tàu của bộ đội biên phòng. Ảnh: thanhnien.com.vn

Các đơn vị tìm kiếm cứu nạn đã thành lập hai sở chỉ huy. Sở chỉ huy thứ nhất đóng tại sân bay Phan Rang do Quân chủng Phòng không - Không quân tổ chức dưới sự chỉ huy của Thiếu tướng Đỗ Minh Tuấn, Phó Tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân. Sở chỉ huy thứ hai đóng tại đảo Phú Quý do Sư đoàn Không quân 370 tổ chức dưới sự chỉ huy của Đại tá Trần Văn Lâm, Phó Sư đoàn trưởng Quân huấn Sư đoàn 370. Đến 16 giờ 2 phút, các lực lượng tìm kiếm đã phát hiện được một động cơ máy bay và một cánh máy bay trên vùng biển Phú Quý, tỉnh Bình Thuận. 

Theo kế hoạch, trong đêm nay các thợ lặn và lực lượng đặc công sẽ cùng các lực lượng khác tiếp tục triển khai tìm kiếm hai phi công cùng các máy bay bị mất tích. Riêng các máy bay tham gia tìm kiếm đã tạm dừng công việc lúc 16 giờ 30 phút do tầm quan sát vào ban đêm bị hạn chế, ảnh hưởng đến công tác tìm kiếm.

Xuân Trường (TTXVN)