Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

HẮN CÓ CÀ LÀ NHỜ “BỘ ẤM CHÉN”

Sáng nay trời mưa phùn và giờ thì sửng hơn tí rồi. Không nắng nhưng vẫn phải đảo cà cho nó khỏi nóng, mốc và đen nhân. Phơi gió được chừng nào hay chừng ấy. Cà tràn sân và lớp cà có độ sâu quá mắt cá chân nên cày hơi mệt. Đang ngực tấn công, mông phòng thủ (cái tư thế phổ biến khi xát chân trên lớp cà phê dày) thì có mẹ của con bạn cùng xóm đi ngang qua nói ra quét ngoài đường đi kìa, cà lăn bây bả ra đường rồi. Sáng nay bố mẹ đi rẫy, lội giày lên sân nên cà dính chân ra đường đó mà. Nhìn thấy cô kia là mình hay tủm tỉm cười vì nhớ chuyện hốt cà trôi ngoài đường. Cười quên cả mệt. Năm ngoái kể rồi, năm nay treo lại cho nó vui. Chuyện là...

Có một ngày nọ, cũng tầm khoảng thời gian này hằng năm, vì ảnh hưởng bão nên trời mưa to đến độ mờ nhân ảnh đằng xa luôn. To quá nên cà “phê” theo dòng nước cuốn ra khỏi sân. Cô hàng xóm ấy và lão già nhà bên cạnh chạy ra đường cào cà phê vào sân. Nước chảy từ hai sân nhập về một dòng ngay giữa đường khiến cho hai người phải giành nhau. Lão ấy “tuổi cao sức yếu” lại có tí tham nên sợ thua thiệt, chẳng biết làm sao có thể giành được hết cà trong dòng nước lớn. Trong lúc cấp bách, lão quyết định chơi hạ sách “nồng nỗng khoe rồng”. Cô kia thấy “bộ ấm chén” của lão được phô ra, ngại quá nên chạy ù té vào nhà. Cuối cùng lão ấy có thêm cà là nhớ kế ấy. Cô kia kể sinh động hơn nhiều. 

He he. Lão ấy đúng là gừng càng già càng cay.

Cuối tuần, biên như thế đã nhé các bạn blog. Mấy nay mình hơi mệt và bận nên ít đăng bài hơn, Phấn đấu mọt ngày một bài nhưng mà nghe chừng phải cách quãng ra. Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ, nạp đầy năng lượng cho tuần tiếp theo!

Buôn Ama Thuột, 12/12/2014
Tây Nguyên Xanh

Võ Khánh Linh: SINH VIÊN VẠCH MẶT TRÒ "BIỂU TÌNH NHÂN QUYỀN"

Sinh viên vạch mặt trò biểu tình nhân quyền


Nguyễn Quang Bách, sinh viên Học viên Báo chí cùng với Kybo đã vạch mặt trò lợi dụng dân khiếu kiện biểu tình vì “nhân quyền”, “công lý” ngày 9/12/2014 của đám phản động khác áo “dân chủ” Trương Văn Dũng đầy ngoạn mục. Clip “Phản động No-U Trương Văn Dũng kích động, chỉ đạo "dân oan" kéo về HN gây rối” của Việt Vision bị tắc ngẽn tối ngày 9/12/2014 vì lượng người xem quá tải, đã gây sốc trên mạng Internet!


Nghe nói để có những thước phim này, “phóng viên” của Việt Vision đã vận dụng đủ chiêu kế “lừa” những nhân viên an ninh, bảo vệ ở đó. Bạn Nguyễn Quang Bách (facebooker Phích Nước Nóng) tiếc hùi hụi vì bị nhân viên an ninh xóa mất đoạn clip ghi lại bằng chứng vạch mặt “dân oan”. Nhưng khác với đám rận chủ, họ thông cảm và chia sẻ với lực lượng bảo vệ ở đây.

Trong bài tường thuật Rắn giả lươn” của mình, facebooker Phích Nước Nóng đã làm sáng tỏ bản chất “biểu tình vì nhân quyền” này của những người tham gia:

- Lực lượng “dân oan” hôm nay chủ yếu mặc ĐỒNG PHỤC là áo đỏ in dòng chữ “Dương Nội Hà Đông kêu cứu” , nhưng gần nửa số đó nói giọng Nam, đó là còn chưa kể “dân oan” mặc áo khác đến từ các tỉnh Hải Phòng và lân cận???

- Bà “dân oan” Đinh Thị Hòa cho biết, bánh mỳ và cơm là do mọi người tự chuẩn bị ở nhà mang đi, nhưng chắc bà không phải là “cư dân mạng” thế nhưng trên FB Fanpage của “Cơm Dân Oan” có đăng tải hình ảnh bánh mỳ chả chuẩn bị cho “dân oan” ăn trưa do đám “dân chủ” Lý Quang Sơn, Mai Thanh…phục vụ từ nhiều ngày nay???

- “Dân oan” Nguyễn Bá Phương trả lời phỏng vấn, cho cả phường Dương Nội đều đứng lên đấu tranh là 356 hộ dân, vậy tại sao “chỉ có được vài người đi kêu oan, trong đó hơn nửa là người từ vùng khác tới”, phải chăng “Dân oan” Dương Nội thuê “dân oan” cả nước gia nhập, mặc ĐỒNG PHỤC cho đông???

- Trương Văn Dũng núp giữa đám “dân oan”, gọi từng người ghé tai “chỉ đạo” rất oách, điều khiểu họ cách đối phó với 2 thanh niên trẻ, kiên quyết không chịu “trả thù” như hắn hô hào trên facebook trước đó??? Trong clip khác do chính tay Dũng quay, cảnh bà diễn viên điện ảnh Kim Chi phân phát tiền của “đồng bào yêu nước hải ngoại” cho từng “dân oan”, nội bộ Hội Bầu Bí tương thân của ekip Trương Dũng-Trần Thị Nga đang tan nát chỉ vì nghi ngờ nhau trí trá, ăn tiền “hỗ trợ dân oan” của Nguyễn Tường Thụy - Nguyễn Thị Huần. Khi bị 2 bạn trẻ này vạch mặt, Trần Thị Nga ở Hà Nam cập nhật diễn biến qua mạng Internet làm ngay bảng biển vu cáo công an “côn đồ” đàn áp nhân quyền (chúng phong ngay cho sinh viên Nguyễn Quang Bách, Kybo là công an côn đồ?). Đồng bọn của Nga tag cây bút Dân làm báo Ngọc Nhi Nguyễn vào cuộc “bút chiến”.


Trong vài tích tắc sau đó, Ngọc Nhi Nguyễn cho ra sản phẩm “Cần phải vô hiệu hóa những tên tay sai này” , song cách duy nhất mà tay “bút chiến” này có thể hiến kế được là phải có những những trí thức như nhà văn, nhà báo, blogger “khóa” miệng những “tay sai” này, còn nếu không có “trí thức” nào chịu đi cùng thì các “dân oan” chỉ còn cách “đừng để ý”, “quay lưng” để họ “tự bỏ về thôi”!!!

Tội nghiệp “dân oan”, “dân chủ”, mới trước đó không lâu chúng đã chửi đám “nhân sỹ trí thức” là trí ngủ, đám blogger là anh hùng bàn phím, hèn nhát chứ không dám đấu tranh, gây chiến, khiêu khích với chính quyền, công an như chúng. Cộng đồng blogger hiến kế rằng, đám No-U Trương Văn Dũng, Thúy Nga nên có chiến lược “tuyển lựa, huấn luyện dân oan” từ đủ hạng người du thủ, du thực, thần kinh, già cả ốm yếu không còn khả năng lao động…đang cư trú ở Hà Nội, sử dụng theo “hạng mục đầu tư” và “dự án” được quan thầy duyệt cấp USD sẽ hiệu quả hơn, đỡ bô nhếch và lố lăng hơn!!

Nguồn: Võ Khánh Linh

VIỆT NAM ĐỪNG MƠ TRỞ THÀNH "ÔNG TRƯỞNG HỌ THỨ 6"

Việt Nam đừng mơ trở thành "ông trưởng họ thứ 6"


Ngọc Quang

(GDVN) - Người ta nói rằng có thể tham gia biên soạn 1 cuốn sách là nói chơi, vì chỉ viết có 1 cuốn thôi thì làm sao biết các lớp trước và sau dạy gì, học gì?

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn đã nhận định như vậy khi trao đổi với phóng viên Báo Điện tử Giáo dục Việt Nam về việc đổi mới chương trình - sách giáo khoa.

Phải hướng học sinh tới Havard, Cambride…

Quốc hội đã thông qua Nghị quyết đổi mới chương trình – sách giáo khoa giáo dục phổ thông, Giáo sư còn băn khoăn điều gì không?

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn: Đổi mới chương trình – sách giáo khoa phổ thông là một việc cần thiết, tuy nhiên tôi rất tiếc vì Nghị quyết của Quốc hội không đề cập tới hai vấn đề: Thứ nhất, việc này nên đưa về Ủy ban đổi mới giáo dục quốc gia do Thủ tướng chủ trì; Thứ hai là phải làm rõ người chỉ huy việc đổi mới chương trình – sách giáo khoa lần này là ai.

Lần đổi mới này so với cách đây mười mấy năm có gì khác? Ngày nay, chúng ta làm có gì khác với bố mẹ mình trước đây? Phải trả lời được những câu hỏi rất cụ thể như vậy, để đi đến mục tiêu lớn nhất là có một quyển sách theo chuẩn quốc tế nhưng lại phải phù hợp với Việt Nam.

Hiện nay, chúng ta mới chỉ nói về những vấn đề nội tại thôi, trong khi chương trình - sách giáo khoa phải mang tính quốc tế. Tôi đã nói nhiều về chuyện này, rằng trên thế giới chỉ có 5 quốc gia dẫn đầu về giáo dục, ví như 5 ông “trưởng họ” của thế giới, đó là Mỹ, Anh, Đức, Nga, Pháp. Đây cũng là những quốc gia có nền kinh tế, khoa học rất mạnh.

Học sinh của Việt Nam học thế nào thì cuối cùng cũng phải đến một cái đích cao nhất đấy là vào Đại học Harvard, Yale (Mỹ), Cambridge (Anh) hay Lomonoxop (Nga)… Sách giáo khoa là biên soạn chứ không phải sáng tác, mà theo tôi cách làm tốt nhất và nhanh nhất là kế thừa của một trong các nước đứng đầu nói trên và phải rất rõ ràng ngay từ đầu. Nghị quyết chỉ nói định hướng thôi, còn khi làm thì phải rất cụ thể, phải chỉ ra được kế thừa được gì và cái mới là gì.

Tôi nói rõ là ngay cả những nước trước đây đã từng có lịch sử giáo dục huy hoàng như Trung Quốc, Ấn Độ... từ lâu đã phải chuyển sang học tập các nền giáo dục kể trên, vì vậy Việt Nam đừng mong trở thành ông trưởng họ thứ 6, mà hãy học tập người ta làm cho tốt.

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn - Giảng viên ĐH Quốc gia Hà Nội.

Nhưng thưa Giáo sư, cho tới khi Quốc hội thông qua Nghị quyết thì vẫn chưa biết ai sẽ là Tổng chủ biên đổi mới chương trình – sách giáo khoa?

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn: Đây là vấn đề rất hệ trọng nhưng rất ít người quan tâm, tôi ví nó như một trận đánh, khi ra chiến trường anh phải có một ông tướng để chỉ huy, vậy đổi mới cả chương trình và bộ sách giáo khoa ở 3 cấp, có ảnh hưởng trực tới hàng triệu học sinh và nói rộng ra là ảnh hưởng tới tương lai của dân tộc này mà lại không tìm ra được tổng chỉ huy thì hỏng.


Tôi đặt ra các tiêu chuẩn cho một Tổng chủ biên đổi mới chương trình – sách giáo khoa như sau: Là người biết cách làm chương trình-SGK, biết trả lời công luận làm chương trình-SGK như thế nào để học sinh tốt nghiệp đạt chuẩn quốc tế? Học xong phổ thông có thể vào học ở Harvard hay Lomonosov? Ngoài những môn tự nhiên, người tổng chủ biên cũng phải biết chỉ đạo sách giáo khoa Văn, Sử, Địa... viết theo hướng nào? Người đó cũng phải đối thoại công khai với công luận tại sao làm thế này chứ không làm theo kiểu khác?

Khuyến khích cá nhân viết một cuốn sách là… nói vui

Giáo sư nghĩ sao khi lần đổi mới này khuyến khích cá nhân, tổ chức tham gia biên soạn cả bộ sách hoặc một cuốn sách đơn lẻ?

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn: Nếu bảo người ta có thể tham gia biên soạn cả bộ sách thì được chứ biên soạn một cuốn thì chẳng qua chỉ là nói đùa. Trước hết, chúng ta phải làm rõ được chương trình, đấy là điều quan trọng nhất, sau đó mới đến biên soạn sách. Chương trình này cần phải được công khai để toàn xã hội biết và phản biện, góp ý để hoàn chỉnh ở mức độ tốt nhất.

Biên soạn cả 3 cấp thì rõ ràng phải có sự phân chia các tầng kiến thức để vừa phù hợp với từng cấp lại vừa có tính kết nối từ cấp 1 lên cấp 2 rồi chuyển sang cấp 3. Vì vậy, người ta nói rằng có thể tham gia biên soạn 1 cuốn sách là nói chơi, vì chỉ viết có 1 cuốn thôi thì làm sao biết các lớp trước và sau dạy gì, học gì? Và như vậy, anh viết ra chẳng ai dùng được.

Mấy chục năm qua, Việt Nam đã phải gánh chịu hậu quả vì không tìm ra được một bộ sách chuẩn, cho nên lần đổi mới này nhất thiết phải giải quyết triệt để vấn đề này. Một dân tộc không có một bộ sách giáo khoa chuẩn thì không thể có một nền trí thức hưng vượng được, cái gốc không chuẩn thì không thể phát triển ở tầm cao được. Trước kia, GS Hoàng Xuân Hãn hay GS Hoàng Tụy đã từng thành công khi biên soạn sách giáo khoa trong điều kiện kinh tế đất nước rất khó khăn, nhưng tiếc là sau này lại tụt lùi.

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn cho rằng, không ai có thể viết 1 cuốn sách giáo khoa, vì cuốn sách ấy không thể ăn nhập với cả bộ sách. Ảnh: TNO.

Giáo sư thiên về phương pháp giáo dục của nước nào: Anh, Đức, Mỹ hay Nga, Pháp?

GS.TSKH Nguyễn Xuân Hãn: Nền giáo dục của 5 nước kể trên là những nền giáo dục gốc, còn các nền giáo dục khác là phiên bản. Trong 5 nước này thì chỉ có Pháp phân ban ở PTTH, 4 nước còn lại không thực phân ban. Một thời gian Việt Nam là một thuộc địa của Pháp, sau khi giành độc lập, theo tư tưởng của Bác Hồ, vào năm 1950 ta bỏ phân ban mà Pháp để khẳng định giáo dục nước ta là giáo dục toàn diện.

Tuy nhiên, đến năm 1993 thì chế độ phân ban thời thuộc Pháp lại được khôi phục, chia thành ba ban A (tự nhiên), ban B (khoa học tự nhiên – kỹ thuật), ban C (xã hội). Năm 1998, chế độ phân ban bị xóa bỏ khi thông qua luật giáo dục, vì xã hội không chấp nhận. Nhưng tới năm 2002, chế độ phân ban lại một lần nữa được khôi phục, chỉ còn ban A và ban C. Và lúc này xuất hiện một thực tế là có tới 50% học sinh không vào ban nào cả, do đó tới năm 2003, Quốc hội đã cho phép dừng phân ban 2 năm để thiết kế lại phương án phân ban.

Năm 2005, Bộ Giáo dục trình phương án ba ban: A (tự nhiên), ban B (xã hội) và ban C (cơ bản). Tuy nhiên, trên thực tế xuất hiện tới 5 ban, đó là: Tự nhiên A, Xã hội C và CB, CB hướng A, CB hướng C. Đến nay, xã hội không chấp nhận bất cứ phương án phân ban mà Bộ Giáo dục đưa ra.

Nói như GS Nguyễn Cảnh Toàn, nguyên Thứ trưởng Bộ Giáo dục, nguyên Phó Chủ tịch Hội Toán học Việt Nam thì chúng ta đã mang học sinh ra làm “chuột bạch” để thí nghiệm các loại chương trình, SGK. Tôi nghĩ lần đổi mới này cũng cần phải làm rõ vấn đề trên.

Trân trọng cảm ơn Giáo sư

Nguồn: GDVN

KIÊN BẠC KHÓC

Khoai@

Thông Minh, cứng rắn và mưu lược như Kiên Bạc cũng phải khóc.

Chiều 11/12/14, phiên toà phúc thẩm xử Kiên Bạc và đồng phạm đã kết thúc tranh tụng, chuyển sang nghị án. Trước khi nghị án, Kiên Bạc được nói lời sau cùng.

Khác với ngày thường, Kiên Bạc phải cầm giấy đọc: "35 năm làm việc, tôi chưa bao giờ cầm giấy để nói. Nhưng để tránh không kìm nén cảm xúc, tôi xin được đọc lời cuối cùng của tôi. Tôi không nói về nhân thân, về những việc đã làm vì tôi tin tôi hoàn toàn không có tội. Tôi chỉ xin cám ơn bố mẹ tôi những nhà giáo đã nuôi tôi khôn lớn. Tôi tự hào vì những đóng góp của bố mẹ tôi cho sự nghiệp nước nhà".

Nhắc đến bố mẹ và người vợ xinh đẹp: "Con cảm ơn bố vì những trận đòn mà nhờ nó con đã trưởng thành, đứng vững đến hôm nay. Xin cảm ơn bạn bè đã giúp đỡ trong lúc khó khăn nhất. Đặc biệt, tôi xin cám ơn vợ tôi là người chưa bao giờ kinh doanh đã phải đứng ra gánh vác công việc, chăm lo gia đình, con nhỏ".

Bị cáo tiếp lời: "27 tháng qua, kể từ ngày tôi bị bắt đến nay, tôi luôn khẳng định tôi vô tội. Tôi bị bắt, kết án vì những tội tôi không làm. Tôi đã gửi nhiều đơn song không nhận được hồi đáp.

Trong phiên sơ thẩm, hàng trăm tài liệu, dẫn chứng, tôi và luật sư đưa ra không được xem xét. Tại phúc thẩm, tôi đã đưa ra những chứng cứ gỡ tội song đáng buồn là viện kiểm sát tiếp tục không xem xét đến".

Bị cáo "đầu bạc" tiếp tục phân tích ngắn gọn các hành vi, khái quát việc bào chữa của mình.

"Tội danh lừa đảo chiếm đoạt tài sản là hành vi tôi bức xúc nhất. Toà sơ thẩm đã kết án tôi 20 năm cho tội danh này khi tôi không có ý định lừa đảo, không có động cơ lừa đảo, tôi không bao giờ lừa đảo bạn bè tôi, anh Long, một người bạn lâu năm của tôi. Tôi rất đau xót khi anh Thanh, chị Yến bị ngồi tù oan. Tôi với anh Long là hai người bạn thân, giờ một người tù oan bị đẩy vào tù, người bị mang tiếng oan đẩy bạn vào tù. Tôi khẩn thiết đề nghị HĐXX xem xét kỹ" - bị cáo tiếp tục sụt sịt.

Với HĐXX, Kiên Bạc nói: "Tôi lấy lại niềm tin vào toà phúc thẩm, các vị thẩm phán đã quan tâm hỏi han sức khoẻ của tôi. Cách điều hành điềm tĩnh của HĐXX đã giúp tôi lấy lại bình tĩnh, bào chữa cho mình…Trong quá trình xét xử, nếu có lời lẽ, thái độ nào đó ngoài ý muốn vì tôi muốn nói lên sự thật" và "Tôi không phải là sân sau của bất kỳ ai, tôi chỉ làm ăn và đam mê bóng đá. Tôi chỉ mong HĐXX huỷ bản án sơ thẩm tuyên tôi vô tội".

HĐXX tuyên bố sẽ tuyên án vào 14 giờ 15/12/14.

Đắng lòng vì bóng đá: TAMPHAN TÍ

Ở Thụy Sỹ, có một cô bồi bàn Việt kiều thích chủ nghĩa Naturism (Chủ nghĩa khỏa thân).

Một hôm, cô khoe mấy tấm ảnh khỏa thân của cô lên fây búc cho hội bạn bia rượu ở Việt Nam xem.

Một anh cầm cốc bia nhìn trân trân rồi rồi uống cạn, sau đó comment:

- Cô có cặp nhũ quá mẩy, ai cũng thích nắn bóp.

- Đồ tồi! Không được ăn nói kiểu đấy với tôi!

- Xin lỗi cô! Có lẽ vì bia nói.

Gã rót một cốc bia nữa, nhìn ảnh rồi lại trăm phần trăm. Sau đó comment:

- Cô có cặp mông tuy nhỏ nhưng tròn! Ai cũng thích vỗ chúng!

- Đồ khốn nạn! Còn nói thêm một lần nữa tôi sẽ bảo chồng tôi bay về Việt Nam nện cho một trận!

Gã rót thêm cốc bia nữa! nhìn bộ ảnh, dốc ngược cốc bia uống sạch rồi lại comment:

- Cô có cái "ấy" quá to! Giá nó được rót đầy bia, tôi sẽ uống sạch không bỏ sót giọt nào…

Cô bồi bàn ức quá chạy về mách chồng:

- Anh xem, có thằng giai Việt dám quấy rối tình dục em.

- Nó nói gì?

- Nó nói em ngực to và muốn bóp!

Anh chồng xắn tay áo: để anh mua vé máy bay về Việt Nam dạy cho nó một bài học. Nó còn nói gì nữa không?

- Nó nói mông em tròn và đòi vỗ mông em!

Anh chồng gào lên:

- Nó có nói thêm gì nữa không?

- Nó nói cái "ấy" em to! Nó đòi đổ đầy bia vào đấy rồi uống hết !

Anh chồng thả lại tay áo xuống mặt buồn thỉu buồn thiu:
Cô bồi bàn ngạc nhiên.

- Anh không định dạy cho nó một bài học sao?!

- Không! Anh GATO với những thằng đàn ông uống được nhiều bia đến như thế, dễ phải cả bom bia chứ ít gì! 

Nguồn: Nguyen Minh

MÌNH DỰ LÀ CHÚNG SẼ "DÂY MÁU ĂN PHẦN"...

Cuteo@

Quả là rận có khác, khôn ra phết.

Tối qua, 10/12/14 biết tin Nguyễn Quang Lập đã khai nhận và xin được hưởng lượng khoan hồng. Biết thế nào công an TP HCM cũng sẽ thả Lập vì lý do nhân đạo và vì sự hối lỗi cùng cam kết của ông ta, chiều nay, 11/12/14 các nhân sĩ đã vội ghé chân kiếm tí vìu, kể công với Bọ Lập, và khuếch trương thanh thế.

Dự là, chúng sẽ tự sướng kiểu:

- Nhờ có chúng mà Lập được thả.

- Nhờ có sức mạnh của "nhân dân" mà Lập được phóng thích.

- Đó là sức mạnh của "lương tri và sự thật".

- Nhờ có sức ép quốc tế mà Nguyễn Quang Lập được tự do.

- Dưới sức ép của người dân mà ông Lập đã được thả...

-  Cuối cùng thì CA cũng "buộc" phải trả tự do cho Nguyễn Quang Lập.

- Chắc Bọ Lập lại bị đe dọa...

- ...

Ý kiến cá nhân của tôi thì nên thả Lập, và cho ông ta một cơ hội để chứng tỏ sự hối cải của mình, đồng thời chứng minh ông ta khác đám Nguyễn Tiến Trung và Lê Công Định.


Khuyên các "nhân dân trí thức", các vị không cần yêu cầu, vài hôm nữa Nguyễn Quang Lập sẽ được thả. 

P/s: He he, nói dại miệng, các vị cứ gào lên như cha chết như thế, có khi Lập lại không muốn ra nữa cũng nên...

THẢM TRẠNG NHÂN QUYỀN TẠI NƯỚC MỸ

Khoai@

Nước Mỹ vẫn thường lên giọng rao giảng đạo đức và nhân quyền cho các nước khác. Giọng điệu của họ đã làm cho nhiều người nghĩ rằng, nước Mỹ là một hình mẫu lý tưởng về  nhân quyền. Tại Việt Nam, những người khoác áo dân chủ kiểu như Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Xuân Diện, Bùi Hằng, hay Huỳnh Ngọc Chênh, Lê Công Định vẫn thường coi nước Mỹ như thần tượng về nhân quyền. Nhưng thực tế, mặc dù có tiến bộ nhất định về mặt này mặt khác, nhưng những gì đã và đang diễn ra trên đường phố và các nhà tù ở Mỹ cho thấy bộ mặt nhân quyền của nước này đang là một thảm họa đáng ghê tởm.

Sau một loạt vụ thảm sát tại các trường học và đường phố, nước Mỹ đang phải đối diện với làn sóng phẫn nộ của người dân phản đối tình trạng phân biệt chủng tộc, màu da; tình trạng cảnh sát giết người và tình trạng tra tấn tù nhân dã man hơn cả thời kỳ trung cổ.

Mới đây, hàng loạt cáo buộc liên quan tới việc tra tấn tù nhân đã được báo giới phanh phui. Chính Thượng viện Mỹ vừa công bố một bản báo cáo dày 480 trang, mô tả những chuyện đáng sợ đã xảy ra với các tù nhân, bị giam trong nhiều nhà tù bí mật của Cục tình báo trung ương Mỹ (CIA). Bản báo cáo này đã phanh phui không hề che giấu hoặc làm nhẹ các hoạt động mà CIA đã thực hiện.

Tờ tờ Telegraph đã tổng kết một số hình thức tra tấ các tù nhân một cách man rợ, phi nhân tính.

CIA đã thực hiện tra tấn tù nhân tại nhà tù Guantanamo (Nguồn: Reuters)

Tù nhân bị bơm thức ăn từ đường hậu môn

Ít nhất 5 tù nhân của CIA đã bị bơm thức ăn và nước vào ruột của họ qua đường hậu môn. Một trong số các tù nhân là Majid Khan đã tiến hành tuyệt thực và đã bị bơm "đồ ăn" gồm món hummus, mỳ ống, các loại hạt và nho khô vào ruột qua đường hậu môn.

Khan đã từng cố tự sát bằng cách cắn mạch máu của mình. Năm 2012, Khan đã thừa nhận có tội với nhiều cáo buộc khủng bố nhằm vào ông ta, trong khuôn khổ một tòa án binh tổ chức trong căn cứ quân sự Mỹ ở vịnh Guantanamo, Cuba.

Tù nhân chết vì viêm phổi

Tháng 11/2002, nghi phạm khủng bố Gul Rahman bị giam giữ tại "Hố cát", một nhà tù bí mật của Mỹ ở Afghanistan. Rahman bị lột truồng, bị xích và ép ngồi trên sàn bê tông lạnh. Ngày tiếp theo Rahman được phát hiện đã chết, có khả năng do viêm phổi.

26 trong số 119 tù nhân bị bắt giam trái luật

Trong số những người bị CIA bắt giam trái phép có Nazar Ali, một người "tâm thần" và CIA đã sử dụng một đoạn ghi âm anh này đang khóc để làm bằng chứng chống lại người thân của anh.

Trấn nước liên tục

Khalid Sheikh Mohammed, nhân vật được xem là kiến trúc sư của vụ khủng bố 11/9, đã bị trấn nước tổng cộng 183 lần trong tháng 3/2003. 

Người biểu tình diễn lại trò trấn nước bên ngoài Quốc hội Mỹ (Nguồn: RT)

Báo cáo của Thượng viện nói rằng hoạt động trấn nước nhiều lần đã khiến nạn nhân nôn mửa, co giật và ngất xỉu.

Không được ngủ trong 1 tuần

Ít nhất 5 tù nhân đã bị ảo giác bởi họ không được cho ngủ trong nhiều giờ đồng hồ. 2 trong số họ vẫn tiếp tục không được cho ngủ, ngay cả khi đã bị ảo giác.

Trò roulette kiểu Nga

Một điệp viên CIA đã bắt một tù nhân chơi trò roulette kiểu Nga (trò lắp một viên đạn vào một khẩu súng lục ổ quay, xoay ổ đạn rồi bóp cò), với nòng súng chĩa về phía tù nhân.

Bị đe dọa với một cái khoan

Abd al-Rahim al-Nashiri, công dân Saudi được cho là đứng sau vụ đánh bom tàu chiến USS Cole, đã bị chuyển tới nhiều nhà tù bí mật trên khắp thế giới sau khi bị bắt vào năm 2002. Một điệp viên CIA từng dí một khẩu súng ngắn gần đầu anh này. Có lần người này còn cầm khoan điện dí gần đầu Nashiri để khiến anh sợ hãi.

Đe dọa làm hại con cái và gia đình tù nhân

Các điệp viên CIA từng đe dọa ít nhất 3 tù nhân, nói rằng sẽ làm hại gia đình họ. Những lời đe dọa này gồm việc sẽ hiếp dâm, cắt cổ mẹ tù nhân.

Bắt nghe nhạc với âm lượng lớn

Tù nhân bị buộc phải nghe nhạc với âm lượng lớn, gồm nhạc phẩm "Rawhide" từ bộ phim Blues Brothers, bên cạnh việc bị ép nghe tiếng ồn thuần túy. Việc này nhằm bẻ gãy tinh thần của họ.

Bị còng tay với tay giơ cao hơn đầu trong nhiều giờ

Redha al-Najar, cựu vệ sĩ của trùm khủng bố Osama bin Laden, đã bị còng tay vào một thanh sắt nằm cao hơn đầu ông này trong vòng 22 giờ mỗi lần, để "bẻ gãy" sự kháng cự. Al-Najar còn bị đóng bỉm và không được dùng nhà vệ sinh.

Thảm trạng này được Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện công bố cũng khiến người đọc phải giật mình, chẳng hạn như:

1. Những cuộc thẩm vấn do CIA thực hiện đi quá xa so với những điều được Bộ Tư Pháp (dưới thời Tổng Thống George W. Bush) đã chấp thuận và quá xa so với những gì đã được công bố cho dân chúng biết. Thí dụ như thủ lãnh Abe Zubaydah bị thẩm vấn liên tiếp 17 ngày, trong thời gian đó bị trấn nước 183 lần, kể cả một lần hắn ta bị bất tỉnh, và CIA dự tính thiêu xác hắn ta nếu trường hợp hắn chết trong thời gian đang bị điều tra. Những chi tiết này không được nhân viên CIA báo cho cấp trên, Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện tìm thấy trong những email trao đổi giữa nhân viên thẩm vấn và nhân viên đặc trách y tế của CIA.

2. Cơ Quan CIA không báo cáo rõ con số khủng bố bị giam giữ ở những nhà giam bí mật đặt tại Âu Châu và Á Châu. Báo cáo của CIA gửi cho Hội Ðồng An Ninh Quốc Gia cho hay “số tù binh không quá 100 người” trong khi con số thật sự là 119 người, trong đó khoảng 20 tù binh thuộc diện “tình nghi,” tức không nhất thiết phải áp dụng những biện pháp mạnh khi thẩm vấn. Phúc trình của Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện nhắc lại chuyện chính Phó Tổng Thống Dick Cheney, người ủng hộ việc phải áp dụng mọi biện pháp miễn để moi được tin tức, từng có lần gặp trở ngại về ngoại giao khi lên tiếng khẳng định với một nhà lãnh đạo đồng minh rằng “chúng tôi không hề giam giữ tù binh trên lãnh thổ nước ông,” nhưng sau đó tài liệu tình báo cho thấy quốc gia mà ông Cheney nhất định nói không là một trong những nước CIA bí mật lập trại giam để nhốt khủng bố.

3. Ngay chính Tổng Thống George W. Bush cũng không được báo cáo về những kỹ thuật mà nhân viên CIA đã thực hiện khi thẩm vấn những tên khủng bố bị bắt, cho dù Tổng Thống Bush là người lên tiếng biện hộ cho họ và thẳng thắn nói rằng ông “nhận lãnh mọi trách nhiệm” vì đã chấp thuận cho CIA làm những gì “họ thấy cần thiết phải làm” để “bảo vệ an ninh quốc gia và sự an toàn cho người dân.” Tài liệu được ghi trong bản phúc trình của Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện cho thấy mãi đến năm 2006 ông mới được CIA và nhân viên Tòa Bạch Ốc báo cáo lần đầu tiên về “kỹ thuật thẩm vấn,” ghi thêm trong buổi họp đó, vị nguyên thủ quốc gia lên tiếng than phiền rằng “ông thấy khó chịu, bực bội khi nhìn thấy hình ảnh tù binh bị xiềng xích treo lên tường, tù binh không được mặc quần áo mà chỉ được mang tã (diaper), và tù bình phải tự lê lết vào cầu tiêu, nhân viên điều tra đứng yên không giúp họ.” Một số hình ảnh Tổng Thống Bush nói đến, trước đó, được phổ biến trên mặt báo cũng như trên màn ảnh truyền hình, và tổng thống Hoa Kỳ trông thấy khi đọc báo hoặc xem TV.

4. Ngay chính những nhân vật quan trọng trong chính phủ như ông Ngoại Trưởng Collin Powell hay ông Tổng Trưởng Quốc Phòng Donald Rumsfeld cũng không được CIA thông báo những chuyện đã làm và đang làm, mãi tới năm 2006 ông Powell và ông Rumsfeld mới được biết. Dẫn chứng được đưa ra là email của ông John Rizzo (đặc trách pháp lý cho CIA) viết rằng “bên Tòa Bạch Ốc nhất định không cho nhiều người biết vì không muốn chuyện này bị lộ ra ngoài.” Trong một email khác, ông Rizzo viết rằng “bên Hội Ðồng An Ninh Quốc Gia nói đủ cho chúng tôi hiểu rằng họ không muốn cho Ngoại Trưởng Powell biết chuyện” vì Tòa Bạch Ốc “lo ngại ông Powell sẽ nổi giận khi biết chuyện này.”

Trước khi công bố bản phúc trình, Thượng Nghị Sĩ Chủ Tịch Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện Diane Feinstein gọi “những việc CIA đã làm một thập niên trước đây là một vết nhơ cho lịch sử và cho những giá trị cao quý của nước Mỹ.” Trình bày trước diễn đàn Thượng Viện, bà thượng nghị sĩ Dân Chủ đại diện cho tiểu bang California nói thêm rằng công bố bản phúc trình này là “một bước quan trọng” để cho thế giới thấy Hoa Kỳ là một quốc gia “tôn trọng luật pháp” không chấp nhận những hành động mà bà gọi là sai lầm, không chỉ sai lầm về luật pháp mà còn không đúng với cả lương tâm cũng như tìm cách giấu nhẹm không thông báo đầy đủ cho các viên chức thẩm quyền biết. Vẫn theo bà Feinstein, kỹ thuật thẩm vấn tù binh mà CIA thực hiện “kinh hoàng hơn những gì mà (CIA) đã cho người dân biết,” gọi đó là hành động cố ý “cung cấp tin tức sai lạc cho dân chúng.”

Rõ ràng, mặc dù nước Mỹ luôn kêu gọi đề cao nhân quyền, nhưng sự thật trớ trêu lại chứng minh điều ngược lại. Đó đích thị là một thảm trạng.
***********

P/s: Bài có sử dụng tư liệu của Vietnam Plus và bài "Tranh cãi quanh chuyện tra tấn của CIA" của tác giả Nguyễn Kim Khanh.