Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

Chuyện dưa, chuyện xưa, chuyện nay

Ngày xưa có bác Mai An
Tiêm đầy đảo vắng chỉ toàn cứt chim
Tháng ngày chồng vợ lim dim
Sáng làm đôi nháy, chiều tìm thức ăn

Cuộc đời gian khổ khó khăn
Nhưng mà vẫn giữ khăng khăng nụ cười
Đảo xa thiếu vắng con người
Chỉ toàn cát sỏi, trên trời dưới cây

Cả nhà làm lụng cầu may:
Thể nào cũng có vài tay đến tìm
Nhưng mờ chỉ thấy toàn chim
Bay qua, ị xuống hàng nghìn hạt đen

Tháng sau, cây nảy mầm lên
Vỏ xanh, ruột đỏ, không tên (nhưng) ngọt lừ
Bác Tiêm sung sướng ngất ngư
Mang về dâng lễ kiểu như đồ hàng

Nhà vua trông thấy bàng hoàng
Phục cho chức cũ, ban vàng thưởng châu
Quả kia gốc gác đẩu đâu
Bây giờ thành quả Dứa Hâu nước nhà

Truyền nhanh đến tận Quảng Đà
Lông dân chăm chắm, nhà nhà trồng dưa
Mùa xuân, chim bướm đẩy đưa
Mang lên cửa khẩu nhưng chưa xuất hàng

Bất ngờ cơn lũ đi ngang
Bao nhiêu dưa hấu vỏ vàng, thối trong
Đầu dân như mớ bòng bong
Dưa như nước ốc còn mong bán gì

Tin đồn trên mạng lan đi
Có dăm anh chị tức thì đứng lên
Chung nhau chục tấn, rồi thêm
Để bà con đỡ khổ đêm lẫn ngày

Tình hình có vẻ vẫn gay
Hết dưa lại đến hành cay ứ dồn
Trung ương làm việc như tay
Nông dân tham vặt thế này dell xong

Cà chua, hành, ớt, thanh long…
Trái nào cũng ế chổng mông lên giời
Nước ta nông nghiệp đời đời
Mà dân vẫn đói, chỉ lời trung gian
*****

Tiên sư bố 
lũ dã man
Mua thì rẻ rúng 
bán ngang vàng mười

***********

Nguồn: Dương Tiêu

TÒA TỐI CAO CÔNG KHAI XIN LỖI ÔNG NGUYỄN THANH CHẤN

Tòa Tối cao công khai xin lỗi ông Nguyễn Thanh Chấn


(Chinhphu.vn) - Ngày 17/4, tại UBND xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội tổ chức buổi công khai xin lỗi, cải chính đối với ông Nguyễn Thanh Chấn, người bị kết án oan, theo Luật Trách nhiệm bồi thường của nhà nước.

Ông Ngô Hồng Phúc tặng hoa cho ông Nguyễn Thanh Chấn tại buổi xin lỗi công khai. Ảnh Vov.vn

Theo bản xin lỗi, cải chính công khai đối với ông Nguyễn Thanh Chấn, do ông Ngô Hồng Phúc, Phó Chánh tòa Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội đọc, vào khoảng 22 giờ ngày 15/8/2003, chị Nguyễn Thị Hoan bị giết hại tại nhà ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang.

Sau khi nhận được tin báo, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang đã tiến hành điều tra vụ án và ngày 17/8/2003 đã khởi tố vụ án hình sự; đến ngày 28/9/2003 đã khởi tố bị can đối với ông Nguyễn Thanh Chấn.

Tại bản án hình sự sơ thẩm số 45 ngày 26/3/2004, Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang đã xử phạt ông Nguyễn Thanh Chấn tù chung thân về tội "Giết người" và buộc ông Chấn phải bồi thường cho gia đình nạn nhân số tiền 35 triệu đồng.

Sau bản án hình sự phúc thẩm của Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội ngày 27/7/2004, ông Nguyễn Thanh Chấn và gia đình tiếp tục có đơn kêu oan gửi các cơ quan chức năng và gia đình ông Chấn cũng tự mình đi tìm sự thật.

Ngày 4/11/2013, Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao đã có kháng nghị tái thẩm số 01 kháng nghị Bản án hình sự phúc thẩm của Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội, đề nghị Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao xét xử theo thủ tục giám đốc thẩm hủy các quyết định bản án hình sự đã tuyên của Tòa các cấp đối với ông Nguyễn Thanh Chấn để điều tra lại vụ án do đã có thêm tình tiết Lý Nguyễn Chung (con trai ông Lý Văn Chúc) cùng trú tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang đã ra đầu thú và khai nhận chính là hung thủ sát hại chị Nguyễn Thị Hoan... 

Sau khi tiến hành các thủ tục tố tụng, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã tiến hành điều tra lại vụ án và đến ngày 25/1/2014 đã có quyết định đình chỉ điều tra bị can đối với ông Nguyễn Thanh Chấn do có đủ căn cứ kết luận ông Chấn không thực hiện hành vi phạm tội giết chị Nguyễn Thị Hoan.

Vì những lẽ đó, tại buổi xin lỗi này, thay mặt các cơ quan tiến hành tố tụng trong vụ án, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội đã chính thức xin lỗi, cải chính công khai đối với ông Nguyễn Thanh Chấn; đồng thời đã và sẽ phối hợp các cơ quan chức năng để thương lượng, thỏa thuận mức bồi thường đối với ông Nguyễn Thanh Chấn theo đúng quy định của pháp luật.

Ông Thân Văn Hoạt – người đại diện pháp luật của ông Chấn cũng thay mặt gia đình ghi nhận những nghĩa cử cao đẹp của các cơ quan tố tụng với ông Nguyễn Thanh Chấn hiện nay. Ông Hoạt cũng mong cơ quan chức năng sớm bồi thường oan sai cho ông Nguyễn Thanh Chấn.

PV

Mỹ: CẢNH SÁT BẮN NGƯỜI NGAY TRONG LÚC LÊN SÓNG TRỰC TIẾP

Cuteo@


Lũ bò đọc đi để thấy luật pháp của xứ sở tự do là như thế nào. Tại Mỹ, chỉ cần không chấp hành hiệu lệnh của cảnh sát là đã có thể bị bắn chết.

Còn ta thì sao?

Nhẹ nhất là xin xỏ. Xin không được thì cãi cùn. Cãi cùn không được thì lật mặt chống đối. Chống đối không được thì ăn vạ và vu cáo cảnh sát.

Và tệ nhất là báo chí vào cuộc để xuyên tạc và cổ súy cho những hành vi chống đối ấy bằng cách nhân danh pháp luật và sự tử tế.

Hãy mở mắt ra mà đọc bài đăng trên Tin Tức

Cảnh sát bắn người ngay trong lúc lên sóng trực tiếp 


Một người đàn ông da màu đã bị bắn chết trên đường cao tốc Texas, Mỹ sau khi bị cảnh sát truy đuổi. Cuộc rượt bắt này đã được truyền hình trực tiếp trên TV. Nạn nhân được xác định là Frank "Trey" Shephard, 41 tuổi, là cha của 3 đứa trẻ. 


Video cảnh sát bắn đối tượng da màu sau khi truy đuổi:

http://baotintuc.vn/video/canh-sat-ban-nguoi-ngay-trong-luc-len-song-truc-tiep-20150417100244238.htm

Mẹ của đối tượng – bà Cheryl Shephard khi thấy con mình bị cảnh sát đuổi bắt trên TV đã nhận được cú điện thoại từ chính con trai bà chỉ ít phút trước khi bị bắn chết. 

Cuộc rượt đuổi bắt đầu khi hai viên cảnh sát cố gắng chặn chiếc Chrysler 300 mà đối tượng Shephard đang điều khiển do nhận thấy y có hành động khả nghi, trong đó có lỗi vi phạm chuyển làn đường. Tuy nhiên, đối tượng kiên quyết không dừng lại, dẫn đến cuộc rượt bắt kéo dài hơn 20 phút được phát lên sóng truyền hình.

Đối tượng Frank "Trey" Shephard.

Theo báo cáo của Sở Cảnh sát hạt Harris, các sĩ quan đã yêu cầu nạn nhân dơ tay lên, nhưng khi họ tiến đến gần xe Shephard, y lại cúi xuống định chui vào ô tô. Nghi ngờ Shephard có thể lấy vũ khí, cả hai viên sĩ quan đều nổ súng, bắn chết y. Cũng theo nhiều nguồn truyền thông đưa tin, Shephard đã gọi tới 911 và cho biết hiện y đang giữ 1 đứa trẻ trên xe. Nếu như cảnh sát không dừng truy đuổi, Shephard sẽ làm hại đứa trẻ đó. Tuy nhiên, ngay sau khi bị bắn chết, cảnh sát khám xét xe của đối tượng và phát hiện không có đứa trẻ hay bất kì loại vũ khí nào ở trong ô tô. 

Hiện vụ việc vẫn đang được các lực lượng chức năng tiếp tục điều tra làm rõ. Shephard trước đó là một thợ cắt tóc, song cũng là một đối tượng có tiền sử phạm tội, trong đó liên quan đến các vụ cướp có vũ trang.

Hồng Hạnh (theo Sky News)

GHẺ NHÂN CÁCH THÌ XÀ CỪ NÀO CHỮA CHO KHỎI?

Khoai@


Cái nhol gì thế?

Một phóng viên của VietNamNet vừa phát hiện "xà cừ cổ thụ" "ứa nhựa sau những vết chém lạ".

Dân HN rất là lạ, hôm nay xách xô dầu nhớt nóng đổ vào cây cho nó chết để thoáng được cái mặt tiền. Hôm sau đã mang biểu ngữ ra bờ hồ bảo vệ cây. Và đêm qua đã lại vác dao chém vỏ mang về nhà nghiền bột chữa ghẻ rồi!

Từ những vết chém lòi vỏ đó, mới sinh ra u, sần, xiến tóc đục rỗng ruột, và mưa bão đến thì cây đổ tấp lên đầu mấy thằng số đen đó!

Ghẻ ngoài da thì "chữa được" bằng xà cừ nhưng ghẻ trong nhân cách thì xà cừ nào chữa cho khỏi.

Trong khi đó, bệnh ngứa mồm của mấy anh zân chủ vẫn chưa có thuốc đặc trị.

************************
Còm của con zì trên mạng, anh quên mẹ.

MỘT LẦN CÀ PHÊ VỚI ĐA CẤP

Một lần cà phê với đa cấp


Ra Hà Nội buổi sáng, trưa ông anh họ gọi ra Tạ Quang Bửu làm tí cà phê ôn nghèo kể khổ, tiện thể bàn dự án mần ăn luôn. Đang đói sẵn, hỏi dự án chi đó anh, ngon không cho thằng em theo với? Ông anh gật đầu bí hiểm: “Nói chung là hay đấy, để anh gọi thằng em này đến ta bàn thảo cho cụ thể”.

Móa, bấy lâu làm ăn nhì nhằng ở quê, nói như các em cave yêu nghề ở biển Xuân Thành “ráo mồ hôi là hết tiền”, nên nghe hai từ “dự án” mình ưng lắm, nghĩ phen này thoát nghèo đến nơi, bèn ôm ông anh họ hôn liền 3 cái. Mới được cái thứ 2, chợt nghe mùi hôi nách toát ra đượm quá nên phanh lại kịp.

Đợi chừng 15p chợt ông anh chỉ ra đường reo lên “Đây rồi!”, đoạn nhún vai “Giỏi lắm đó, doanh nhân trẻ năng động và thành đạt”. Mình ngó theo thì thấy một chú mặc véc đen, cà vạt hồng, giày đen bóng lưỡng, đang hì hục đẩy con Wave RS lên vỉa hè, theo sau là một em gái khá ngọt.

Kéo ghế ngồi, ông anh chỉ vào véc đen giới thiệu “Đây là bạn Trần Hãnh Tiến, hiện hoạt động trong một công ty danh tiếng thế giới”, quay sang mình “Còn đây là anh H, em họ anh, công tác trong ngành VAC. Ừm, giờ thì hai người trao đổi với nhau nhé!”.

Véc đen bắt tay mình rồi hỏi “Anh công tác trong ngành VAC ạ? Vê a xê thuộc lĩnh vực gì anh?”. Mình bảo là vườn ao chuồng. Véc đen xuýt xoa “Vâng, thế thì tốt quá!”. Ông anh họ hỏi 2 bạn uống gì để gọi, véc đen thành đạt bảo kêu cho em ấm trà, váy đen ngồi cạnh mặt trang trọng như dự hội nghị tổng kết tiêm chủng gia cầm mở rộng.

“Thế này anh H ạ!”, véc đen đằng hắng 2 cái, “Em đã nghe giới thiệu qua về anh, cho em hỏi chút là công việc hiện tại có mức thu nhập như nào ạ? Dạ, nếu có một cơ hội để anh phát triển hơn nữa, anh có sẵn sàng nắm bắt không ạ?”. Mình bảo anh ở quê chăn vịt mỗi tháng bán trứng chắc được 4 củ, nói chung dưa cà mắm muối thì cũng đủ sống. Véc đen bật thẳng lưng, chém tay vào không khí rất chí khí rồi nói “Vầng, thế thì tốt quá! Nhưng ước mơ là không giới hạn phải không ạ, chúng ta ai cũng có một ước mơ, một khát khao, đó là phát triển. Nhà triết học người Cam Pu Chia Xổm Cặc Cụ Ra Nôn có câu rất hay đó là không ai tắm hai lần trên một dòng sông. Xin hỏi anh H, anh có hiểu câu đó nghĩa là gì không ạ?”

Khoản triết học này hồi học bổ túc mình rất ngu, nên chém bừa “Tức là thằng đó tắm được một lần thì chết đuối luôn, không có dịp tắm lần hai”. Váy ngắn bật cười rất duyên, tay thi thoảng kéo bớt vạt váy che che bớt vùng nhạy cảm vì quạt thổi trực diện. Véc đen lắc đầu “Không ạ, hàm ý ở đây mà ông Cụ Ra Nôn muốn nói là cơ hội chỉ đến 1 lần trong đời, không nắm lấy thì không có lần 2. Anh H đã hiểu chưa ạ? Vậy hôm nay em sẽ mang đến cho anh một cơ hội, anh sẵn sàng nắm lấy không anh H?”.

Đang mải nhìn vào vùng cấm địa váy đen (tại cái quạt mất dạy quá, cứ nhè vào chỗ đó mà thổi phấp phới), mình ớ người ra: “Nắm chứ, anh nắm luôn cho nóng! À nhưng nãy giờ chú nói cái éo gì thế?” Ông anh họ lườm “Chú tập trung tí đê”. Mình bảo em đang rất tập trung, nhưng tập trung vào vấn đề khác. Véc đen ngồi chém một lúc, nóng quá mồ hôi bắt đầu rịn ra ướt đầm mặt mũi. Trời oi bức như này đóng nguyên một hộp như thế ở quê mình hay gọi là thằng thần kinh, nhưng doanh nhân thành đạt ở thành phố chắc khác.

Lòng vòng mãi sốt hết cả ruột mà vẫn éo hiểu thằng này đang nói cái gì, mình bắt đầu buồn đái. Nắm bắt được tâm tư của mình, véc đen từ từ mở ba lô ra. Trong ba lô còn một cái cặp da. Trong cặp da có cái cặp nhựa trong suốt. Trong cặp nhựa trong suốt là mớ sổ sách, tài liệu, in ấn lòe loẹt rất đẹp. “Anh H ạ, giới thiệu anh đây là bản giới thiệu qua về tập đoàn hùng mạnh nhất nhì thế giới, đó là Em Mây, có trụ sở chính đóng tại bang Mi Chi Gân, Hoa Kỳ, Mỹ”.

Nghe đến Em Mây, mình bật ngửa ra. Mịa, thế mà lòng vòng mãi, tưởng dư lào, Em Mây thì danh bất hư truyền rồi, làm bố mày nãy giờ buồn đái éo dám đi vì ngồi đợi dự án mần ăn. Nóng mắt quá, mình lườm lại ông anh họ phát, ý tại ngôn ngoại là “Dự án dự án cái lol, đa cấp thì nói mẹ từ đầu đỡ phải nghe lải nhải nãy giờ, mất thời gian”. Ông anh nháy mắt ý bảo chú cứ bình tĩnh mà tiếp thu, cơ hội ngon đấy!

Véc đen chợt lôi con Nokia 1200 ra liên lạc với đối tác, giọng như phát biểu trước nghị trường, mình nghe lỏm thấy toàn mấy tỷ, mấy tỷ ong hết cả đầu. Điện đàm xong, véc đen quay sang tiếp tục “Chúng ta ai cũng có một cơ hội, nhưng vấn đề là chúng ta có sẵn sàng nắm…”, mình tranh thủ đứng lên bảo “Chú nắm gì cứ nắm, anh đi đái phát đã”.

Lúc quay ra, đã thấy véc đen bày lên bàn mấy hộp sản phẩm. Đó là kem đánh răng, nước rửa chén, kem dưỡng ẩm và vài lọ éo gì trông như viên C trẻ con hay ngậm. Mình thò tay định nhón mấy viên nhai xem ngọt không thì véc đen kéo giật trở lại, bảo “Vậy tại sao chúng ta không nắm lấy cơ hội khi chúng ta có được nó? Đó là vì chúng ta nghĩ không có ước mơ và niềm tin rằng chúng ta sẽ thành công…”.

Mình thấy hớ quá bèn gãi tai “Anh biết rồi, ước mơ là thành công, nhưng địt mẹ mày đưa anh ăn thử viên C này coi nó ra răng”. Váy ngắn bảo “Ôi anh ơi, không phải C đâu, nó là thực phẩm vi lượng, sản xuất bằng công nghệ nguyên tử tiên tiến thế giới…” Ông anh họ bồi thêm “Cái này có ích cho cơ thể lắm đó”. Mình bảo anh biết đéo đâu được, nhưng anh nói thẳng thế này, công việc chăn vịt ở quê của anh đang phát triển tốt, anh đéo có nhu cầu nắm lấy cơ hội của cô chú!

Ông anh họ thấy mình hơi nóng mặt bèn dìm xuống ghế, nói chú cứ từ từ tìm hiểu, thế giới người ta đánh giá cao mô hình kinh doanh văn minh này, mình phải tìm hiểu kỹ mà hội nhập chứ. Véc đen có vẻ vẫn đầy quyết tâm chinh phục, quay vào gọi thêm phích nước sôi. Con nhân viên mặt đầy mụn lầm bầm “Ngồi cả buổi gọi được ấm chè lại còn xin nước sôi…”. “Anh H ạ, công việc không đòi hỏi bận rộn, anh có thể vừa chăn vịt vừa tham gia bình thường mà. Chỗ em có những ông kỹ sư vũ trụ, tiến sỹ hóa học…. sẵn sàng bỏ việc để tham gia Em Mây. Có bà nội trợ anh biết không, tham gia được 2 năm, bây giờ anh biết không, thu nhập 3 tỷ 1 tháng, khiếp chưa? Còn mấy người nữa trước làm xe ôm, bây giờ đất cát 4 – 5 chỗ ở HN, ô tô vài cái, ăn rồi vi vu du lịch, sướng chưa?”

Mình bảo sướng rồi, công nhận tập đoàn chú toàn người thành đạt. Bây giờ trưa rồi, anh về đây, chú trả hộ anh ly cà phê nhé. Véc đen lúng túng bẻ ngón tay răng rắc, nói với theo “Hay anh H ạ, anh không muốn thực hiện ước mơ thì anh …mua hộ bọn em vài tuýp kem đánh răng với?” Chắc định gỡ lại tiền cà phê.

Nhưng mình vờ như không nghe thấy, lên xe nổ máy phóng cái vù. Nghe loáng thoáng sau lưng ông anh họ bảo với 2 doanh nhân “Để phần anh H anh trả cho”…

Nguồn: Boy Gia

ĐÃ ĐẾN LÚC NÊN ĐỌC LỜI AI ĐIẾU CHO THỨ DÂN CHỦ GIẢ HIỆU



Lâu nay cư dân mạng đặt câu hỏi khá thú vị: Tại sao ngày càng vắng bóng các "nhơn sỹ" trong các cuộc xuống đường của các "nhà rân chủ". Kiểm lại cũng đúng vậy thật, thi thoảng mới thấy gương mặt Nguyễn Quang A, họa hoằn mới thấy Phạm Chí Dũng, Tương Lai... nhưng với thái độ lịch sự hơn, lựa chọn hoàn cảnh hơn.

Người thì cho rằng, sau vài năm xông pha cùng "những người cấp tiến" giả hiệu, có lẽ các vị ấy đã nhận ra sự hồ đồ của mình, chỉ nhìn thấy cây mà không nhìn thấy rừng nên lùi lại, chiêm nghiệm, lựa chọn hướng đi. 

Người thì cho rằng, trong bối cảnh chính quyền còn rất mạnh còn lực lượng của họ còn quá èo uột, sự cứng rắn của Nhà Nước đã làm họ chùn bước.

Người thì cho rằng, họ đang ẩn mình chờ thời, gây dựng lực lượng, tìm một phương thức khác phù hợp, tìm kiếm hậu thuẫn đắc lực thì mới xuống đường làm một cuộc lật đổ dứt khoát.

Có lẽ cả ba nhận định trên đều đúng, có chăng là nó chiếm tỉ lệ nhiều, ít trong số họ mà thôi. Hầu như mấy năm nay những gương mặt thường xuyên xuống đường không đổi, nó chỉ vài chục người với những cái tên được nhắc đi nhắc lại đến nhàm chán.

Trong vài chục cái tên đó có một sự rạn nứt, phân hóa thực sự. Một số thì phản tỉnh, một số thì lẳng lặng rút lui không tái xuất, một số thì lui về chém gió trên mạng. Chỉ còn hai gương mặt ở hai đầu đất nước thập thò tái xuất trong vài sự kiện là Nguyễn quang A (phía Bắc) và Tương Lai (phía Nam). Vì sao vậy?

Rất dễ nhận thấy thôi, vì đấy là một tập hợp ô hợp về lực lượng, ô hợp về đường lối hoạt động, èo uột về tài chính.

Về lực lượng, ai cũng có thể nhận thấy ngoài dăm ba vị trí thức bất mãn cá nhân, những kẻ còn lại đều là những gương mặt ô hợp, bẩn thỉu, hạ đẳng về nhân cách như Nguyễn Hữu Vinh, Bùi Hằng, Nguyễn Hoàng Vy, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Xuân Diện, Tường Thụy, Hùng, Lã Dũng, Thu Trang, Dũng Aduku, Đoan Trang… được coi là những nhà đấu tranh tiên phong. 

Một Nguyễn Hữu Vinh rúc đáy quần thâm cha cố; Một người đàn bà Bùi Hằng nổi tiếng với khẩu ngữ tục tằn, nhơ bẩn; Hoàng Vy, Như Quỳnh nổi tiếng vì ấu dâm, trốn chúa lộn chồng đẻ con mà không biết cha; Xuân Diện biến thái, biển thủ cả tiền đồng bọn; Tường Thụy nát rượu, "cha nuôi" của đám gái trẻ; Huỳnh Ngọc Chênh lấy cha đẻ và con mình làm khiên; Lê Anh Hùng tâm thần với khoái khẩu khoe vợ ngoại tình tưởng tượng; Dũng Aduku - đảng trưởng đảng Bao Cao Su, ấu dâm, điều hành một nhóm ô hợp bất mãn, đầu đường xó chợ; Lã Việt Dũng rủ cô biểu tình viên Thu Trang vô nhà nghỉ để “bàn phương thức” mới cho phong trào đấu tranh đòi quyền “tự do tình dục”, bị dập cho lõa máu mặt; Phạm Đoan Trang "bức xúc" tự sướng trên mạng với lời tự thú về chuyện cô có ngủ với vài anh kèm sở thích ghi lại cảnh quan hệ tình dục...

Nói là lúng túng về đường lối hoạt động cho có vẻ là tổ chức nhưng thực ra họ làm gì có tổ chức, có đường lối. Lập tổ chức mà không xin phép cho đúng luật thì bị đập chết nên họ chỉ là những tập hợp lỏng lẻo như hội chơi chim, mỗi khi đồng bọn quá đà bị xử lý là như rắn mất đầu. Không có đường lối nên mạnh ai nấy làm, hóng hớt qua mạng một đề xướng nào đó là lon ton chạy theo, bất chấp cả nội dung hoạt động đang phạm luật, thậm chí tự hạ thấp, bôi nhọ mình. Càng thiếu những cái đầu của "nhân sỹ", những hoạt động của đám ô hợp càng bộc lộ dã tâm khiến chính đồng bọn cũng phải tránh né. Đi tưởng niệm người hy sinh vì biển đảo, đi đấu tranh vì cây xanh mà mang theo biểu ngữ chống Đảng, vu cáo chế độ, kêu gào "dân oan", đem trẻ em ra đòi tự do tôn giáo, mặc áo lính ngụy, dương cờ ba que đi đòi cây xanh... khiến đám cơ hội chính trị như Tường Thụy, Xuân Diện, Quang A, ... chỉ dám đứng từ xa chỉ trỏ, quay phim, chụp ảnh kiểu xúi chó bụi tre.

Khi mới xuất hiện, vài "mạnh thường quân" trong đám "nhân sỹ" chi cho vài đồng để cuối buổi xuống đường làm mấy cốc bia hơi hỷ hả. Có số má một chút thì la liếm với các cha cố cực đoan, với vài đồng bạc của đám Việt Tân dùng luật giang hồ bóp nặn được từ những người gốc Việt ở nước ngoài. Liều mạng một chút thì được các NGO núp danh nhân quyền thi thoảng tặng giải thưởng "nhân quyền" cho một vài đứa để hâm nóng nhiệt tình. Thậm thà thậm thụt như kẻ ăn cắp vì rằng, nếu bại lộ thì bị luật pháp đập chết, chỉ khi chạy được ra nước ngoài mới dám công khai. 

Đúng là lửa thử vàng, thời gian càng dài, vở diễn càng nhiều thì càng bộc lộ đấy không phải là vàng mà là đất sét, là chất thải. Dân chúng ngày càng xa lánh và điên tiết lên đòi chính quyền phải mạnh tay với kẻ gây rối, phải tống giam chúng với tội danh phản quốc.

Có lẽ, đã đến lúc đọc lời ai điếu cho thứ dân chủ giả hiệu để dân chúng được yên ổn mà làm ăn.

Nguồn: Mõ Làng

CHỚ CÓ NGU QÚA GIỚI HẠN...MÀ VÀO NHÀ ĐÁ

LâmTrực@


Lại một trò hề cũ rích của Việt Tân nhằm khuếch trương thanh thế.

Trên FB của Việt Tân vừa xuất hiện status: Mời tham dự cuộc thi#40nămquáđủ , với lời kêu gọi online sang offline: #40nămquáđủ trên khắp đường phố Việt Nam.

Bản chất cái gọi là cuộc thi này là trò kêu gọi sự chống phá nhà nước bằng hành động cụ thể ngay tại Việt Nam và có thưởng.

Liệu các bạn có dám đánh đổi một giải thưởng là một Apple Watch (Model: Apple Watch Sport) bằng việc mạo hiểm "viết, vẽ hay dán một tấm hình hoặc câu khẩu hiệu “#40nămquáđủ” (tùy vào sự sáng tạo của bạn) tại một nơi công cộng ở Việt Nam mà bạn cho là độc đáo nhất hay nhiều người sẽ thấy nhất. Sau đó bạn chụp hình hoặc quay phim và gửi về cho inbox FB Việt Tân để dự thi cũng như để chia sẻ với mọi người".?


Trong quá khứ chỉ có 2 kẻ là Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha là những kẻ tham lam chiếc Laptop mà đánh mất cả tương lai, sự nghiệp của mình.


Hôm nay, chắc chắn không ai ngu vượt quá giới hạn quy định như thế để tự đâm đầu vào chốn lao tù phải không?


Một bạn đọc của Tre Làng đã phải thốt lên rằng, đây là một cuộc thi với thể lệ có tính mạo hiểm cực kì cao và những kẻ tham gia sẽ vào nhà đá trước khi kịp với tay đến cái giải thưởng Apple Watch Sport kia.

Bất cứ ai cũng hiểu rằng, không chỉ ở Việt Nam, sự xuất hiện của bất cứ hình ảnh, giá trị nào thuộc về chế độ cũ, gợi nhớ về một chế độ đã từng đưa dân tộc vào cảnh lao lí, bi đát nhất đều được liệt vào hoạt động cấm kỵ; thậm chí, nhiều quốc gia trong đó có Việt Nam đã luật hóa điều này vào luật để điều chỉnh và xử lý hành vi như thế. Riêng với việc "vẽ/viết/dán ngay tại Việt Nam" với những nội dung đi ngược lại lợi ích quốc gia dân tộc đều có thể quy kết vào tội danh "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân" và "tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam". Vậy nên, có thể hiểu một cách xuôi chiều rằng, đám người phát động cuộc thi đang dẫn những người nào tham gia trở thành "vật tế thần", đến gần hơn với vòng lao lí. Và cũng phải chăng, việc đưa giải thưởng ra đầu tiên cũng nhằm mục đích mê hoặc và tạo ra động lực để những kẻ hám lợi, hám danh bất chấp mà hành động. 

Mõ Làng
Qua lời kêu gọi này có thể thấy, Việt Tân đâu có thèm quan tâm sự sống chết của đám rận trong nước; điều họ quan tâm nhất là có được những hình ảnh, những bức vẽ mang màu sắc chống đối. 

Vậy nên, chỉ những thằng ngu mới có thể uống thuốc liều mà tham gia cuộc thi này.


Bởi:


40 năm đã là quá đủ để cho thấy một Việt Nam lớn mạnh không ngừng.


40 năm là quá đủ để cho thấy chưa có và không có một hoạt động chống phá nhà nước Việt Nam nào mà không bị phát hiện, ngăn chặn. Những hoạt động của Việt Tân từ thập kỉ 80 của thế kỉ trước và những hoạt động của đám zân chủ giả cầy trong suốt thời gian  qua đã minh chứng cho điều này.


Các bạn cũng nên nhớ, hành động tham gia cuộc thi chỉ góp phần làm nặng thêm túi tham của những kẻ chống phá đất nước. Tất nhiên, chúng không vào tù mà thay vào đó là những kẻ tham lam, nhẹ dạ cả tin.