Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

LUẬT MỚI CỦA TÂY BAN NHA: XÚC PHẠM CHÍNH QUYỀN TRÊN MẠNG XÃ HỘI CŨNG BỊ PHẠT

Bộ luật mới gây tranh cãi mà chính quyền Tây Ban Nha mới thông qua hạ viện một lần nữa gây ra làn sóng phản đối dữ dội từ các đảng cánh tả, đảng đối lập, các luật sư và các tổ chức đấu tranh cho nhân quyền. Theo họ đây là cách chính quyền bóp nghẹt làn sóng phản đối của đại đa số dân chúng (vốn đang bất mãn với chính sách cắt giảm ngân sách, gây ảnh hưởng tới đời sống người dân nghèo) và hạn chế quyền biểu tình, quyền tự do ngôn luận, trái với hiến pháp của một nhà nước pháp quyền Tây Ban Nga. 

Bài lược dịch hôm trước: 

Một số trang tin của Đức đưa lại có dẫn về vài chi tiết trong bộ luật như ngăn cản việc thi hành cưỡng chế nhà ở có thể bị phạt từ 100 tới 1000 Euro, tức là những cuộc biểu tình không xin phép, không thông báo trước. Những ai tham gia có thể bị cảnh sát yêu cầu xuất trình giấy tờ và nếu cố tình không đưa sẽ bị phạt thêm 1000 Euro. 

Ai kêu gọi người khác tham gia những buổi biểu tình nhằm ngăn cản cưỡng chế trên mạng xã hội như Facebook, Twitter có thể bị phạt tới 1000 Euro. Nếu buổi biểu tình đó biến thành bạo động thì những người kêu gọi trên mạng xã hội kể trên có thể bị phạt tới 30.000 Euro. Không chấp hành việc trình giấy tờ tùy thân, cương quyết chống đối chỉ dẫn của cảnh sát có thể chịu hình phạt tương đương. 

Không chỉ vậy, chụp ảnh cảnh sát và đưa lên mạng xã hội sẽ bị phạt tới 1000 Euro. Viết những lời lẽ nhằm xúc phạm nhà nước có thể bị phạt tới 30.000 Euro. Những cuộc cắm trại biểu tình như hồi năm 2011 theo luật mới này có thể đối mặt với những hình phạt rất nặng. Thêm vào đó, bộ luật cho phép cảnh sát toàn quyền lưu trữ hồ sơ của người biểu tình, chống đối. Ba hình phạt nặng sẽ cộng lại thành một hình phạt rất nặng và theo đó có khả năng bị phạt tù giam 9 tháng, trường hợp nặng nhất có thể tới một năm. 

Những người vô gia cư ở Tây Ban Nha tương lai cũng sẽ phải chịu hình phạt tương đối nặng. Trường hợp có hành vi không tôn trọng nhân viên an ninh có thể bị phạt tới 600 Euro. Sử dụng hình của lực lượng an ninh mà không xin phép gây nguy hại tới an ninh của họ có thể bị phạt tới 30.000 Euro.

Với quyền lợi của người nhập cư vào Tây Ban Nha cũng bị luật mới này hạn chế tới mức tối đa. Theo đó cảnh sát biên phòng được phép trục xuất người tỵ nạn ngay khi vào đất Tây Ban Nha mà không cần phải qua tòa án. Điều này theo ủy ban nhân quyền Liên hợp quốc đã vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế khi không cho phép những người tỵ nạn có cơ hội đệ đơn tỵ nạn ở Tây Ban Nha. 

Điều đáng nói hơn cả, việc một chính quyền ở một nước được cho là pháp quyền như Tây Ban Nha, có thể tạo ra một bộ luật vi phạm quyền tự do dân chủ, bóp chết quyền tự do ngôn luận, chà đạp lên quyền biểu tình ôn hòa của công dân, đã vậy còn thông qua hạ viện với số phiếu áp đảo mà gần như không có bất cứ chính quyền nào ở trong EU cũng như Mỹ đả động tới. 

Tất nhiên, với đầu óc suy luận của các nhà dân chủ Việt Nam, luật ấy thông qua chỗ này nhưng còn phải qua chỗ kia. Thưa: Đảng PP nắm đa số ở mọi viện thì thông qua chỗ nào là việc hôm nay hay ngày mai. Vua chúa TBN ư? Thế kỷ 21 rồi, vua muốn giữ ngai thì ngậm miệng lại may ra mới yên thân. Can dự vào triều chính? Thời ấy đã qua lâu rồi!

********************************************
Chú thích: Cortes Generales là cơ quan quyền lực ở Tây Ban Nha tương tự quốc hội ở Việt Nam chia ra làm hai, một là Congreso de los Diputados, tương đương hạ viện và Senado, thượng viện. 

Ở thượng viện, nơi luật mới này chuẩn bị thông qua là các đại diện của các tỉnh, trung bình mỗi tỉnh có 4 người, trừ khu vực đảo và lãnh thổ ở hải ngoại. Số đại biểu sẽ tăng lên từng thập niên, tùy theo dân số, có nhiệm kỳ 4 năm và qua bầu cử gián tiếp. Thượng viện của TBN hiện nay bao gồm tổng cộng 266 đại biểu, trong đó đảng cầm quyền PP có 166 đại biểu, đảng PSOE có 66 đại biểu và các đảng còn lại có 34 đại biểu. 
*****************************************
Nguồn tham khảo thêm: 

Nguồn: Karel Phùng

CHUYỂN ĐỘNG QUỐC PHÒNG CHÂU Á - THÁI BÌNH DƯƠNG

Chuyển động quốc phòng Châu Á - Thái Bình Dương 


Tác giả: Nguyễn Thế Phương

Châu Á – Thái Bình Dương vừa qua chứng kiến những chuyển động quân sự đáng chú ý. Theo một báo cáo của IHS Jane’s, Hải quân Trung Quốc (PLAN) đang tiến hành một cuộc tập trận không-hải lớn tại Thái Bình Dương với máy bay và tàu chiến đi ngang qua khu vực phía nam đảo Okinawa của Nhật Bản. Cuộc tập trận này bao gồm những phương tiện vũ khí hiện đại nhất của Hạm đội Đông Hải. 

Đài Loan vừa qua cũng khiến Trung Quốc giận dữ khi tuyên bố sẽ tiếp tục kế hoạch mua 2 khu trục hạm tên lửa lớp Oliver Hazard Perry từ Hoa Kỳ. Dự luật cho phép bán 2 tàu này đã được Thượng viện Hoa Kỳ thông qua một cách tuyệt đối. Quá trình hiện đại hoá hải quân của Đài Loan có vẻ như đang được đẩy mạnh trong bối cảnh Trung Quốc ngày càng gia tăng hành vi gây hấn. Theo kế hoạch, Đài Loan cũng có thể mua tiếp 2 tàu nữa cũng thuộc loại này. Hải quân của hòn đảo này cũng vừa tiến hành thử nghiệm lần đầu tiên tàu chiến tàng hình tự đóng của nước. Theo đánh giá thì đây là “sát thủ tàu sân bay Liêu Ninh”, với tốc độ cao (khoảng 70km/h) cùng khả năng mang theo tên lửa Hùng Phong II hay Hùng Phong III hiện đại nhất của Đài Loan.

Việt Nam cũng có những cập nhật mới. Theo báo chí trong nước thì chiếc máy bay vận tải C295M đầu tiên trong hợp đồng đóng mới 3 chiếc cho Không quân của Airbus đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Đây được coi là thế hệ máy bay vận tải mới nhất của Không quân Việt Nam, từng bước thay thế loại máy bay An-26 đã phục vụ rất nhiều năm. Hai chiếc còn lại sẽ được chuyển giao hoàn tất trong năm sau. Vào đầu tháng 12, 2 máy bay Su-30MK2 đầu tiên trong hợp đồng 12 máy bay Việt Nam ký với Nga vào năm 2013 đã về tới sân bay Đà Nẵng. Cũng trong cuối tháng 12, Việt Nam sẽ tiếp nhận chiếc tàu ngầm lớp Kilo thứ 3 mang tên Hải Phòng, góp phần gia tăng sức mạnh cho hạm đội tàu ngầm của Hải quân tại Cam Ranh. Dự kiến cả 3 chiến còn lại trong tổng số 6 chiếc đặt mua sẽ được bàn giao dứt điểm trong năm 2016.

Liên quan tới tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc tại Trường Sa, theo Want China Times, tàu hộ vệ tên lửa Đinh Tiên Hoàng của Việt Nam sau khi thăm Philippines đã tiến tới Gạc Ma nơi Trung Quốc đang xây dựng sân bay để theo dõi các hoạt động có liên quan. Theo đó thì một trang mạng của Trung Quốc đã chia sẻ bức hình trong đó cho thấy tàu hộ vệ tên lửa Type 053 đã được triển khai để ngăn chặn và theo dõi tàu Đinh Tiên Hoàng. Sự việc được đánh giá là một lời cảnh báo từ phía Việt Nam tới Trung Quốc trong bối cảnh các hoạt động xây dựng và mở rộng diễn ra dồn dập tại khu vực tranh chấp Trường Sa.

Một sự kiện đáng chú ý khác trong tuần qua là việc Hải quân Hoa Kỳ tuyên bố đã thử nghiệm thành công vũ khí laser lần đầu tiên. Cuộc thử nghiệm diễn ra vào thứ năm tại vịnh Persia, với việc vũ khí này đã có thể tiêu diệt các mục tiêu trên tàu mặt nước, máy bay không người lái và những mục tiêu di động khác. Theo Chuẩn Đô đốc Mathew Klunder thì đây là lần đầu tiên một loại vũ khí laser được triển khai và hoạt động trên một phương tiện chiến đấu. Thành tựu này mở ra triển vọng cho quá trình đổi mới của ngành công nghiệp quốc phòng, cũng như tạo ra những thách thức mới cho quá trình thiết lập chiến lược và chiến thuật hải quân.

Việc Trung Quốc trong suốt thời gian qua tiến hành nhiều hơn các hành vi gây hấn đã hối thúc các quốc gia xung quanh đẩy mạnh quá trình hiện đại hoá quân đội, đặc biệt là không quân và hải quân. Các quốc gia nhỏ hơn đang cố gắng áp dụng chiến lược bất đối xứng nhằm tối đa hoá thiệt hại mà mình có thể gây ra cho đối phương. Có thể nhận thấy rõ điều đó qua xu hướng mua sắm và hiện đại hoá của Việt Nam, Đài Loan hay Philippines, những nước có tranh chấp lãnh thổ, lãnh hải trực tiếp với Trung Quốc. Tuy nhiên, tính hiệu quả trong thực tế của vũ khí khí tài chi dựa trên các số liệu kỹ chiến thuật là chưa đủ. Vì chỉ có thực chiến mới có thể xác định chính xác năng lực thực sự của một lực lượng quân sự. Hiện tại, răn đe là yếu tố chủ đạo trong quá trình hiện đại hoá không-hải của các quốc gia trong khu vực và hầu như chiến lược rõ ràng nhất trong lúc này là áp dụng chống tiếp cận ở quy mô nhỏ nhằm đối phó với các lực lượng của Trung Quốc.

- See more at: 
http://nghiencuuquocte.net/2014/12/16/chuyen-dong-quoc-phong-chau-thai-binh-duong-16122014/#sthash.mwaZFwX2.dpuf

LẠI LIẾM

Nếu có cuộc thi quốc tế về liếm ghế một chế độ thì chăc chắn Nhật ký Yêu Mỹ sẽ được giải nhất! Mình không phải là chính quyền Mỹ mà nghe cánh chống cộng (CC) ca ngợi chế độ chính trị của Mỹ cũng cảm thấy sướng rơn!

Khi tin gần trăm ngàn người Mỹ biểu tình ủng hộ dân oan đòi quyền sống trước cảnh sát qua tay Nhật ký Yêu Mỹ thì nó lại trở thành nước Mỹ có tự do, tiến bộ vì dân được biểu tình! Hay bộ mặt nước Mỹ đã thay đổi từ thời 60!

Vâng, kiểu nhiều đường liếm láp này rất quen thuộc. Mời các bạn xem thêm ở đây:

https://www.facebook.com/hoighetphandong/photos/a.714689918572308.1073741921.124739034234069/824296654278300/?type=3&theater

Vấn đề trên thực tế là cái quyền tự do đàn áp biểu tình (cho dù là biểu tình ôn hòa) của cảnh sát luôn luôn nằm trên cái quyền biểu tình của dân đen. :v

Và trên nửa thế kỷ qua đã có tiến bộ gì về việc xử tử dân tại chỗ? Theo dân Mỹ thì chẳng có gì thay đổi cả. Hình minh họa của Occupy Wall Street cho thấy một bên là cảnh sát New York 1964 và bên kia là 2014 trong vụ Eric Garner gần đây. Người này bị cảnh sát nghi ngờ bán thuốc lá lậu và bị bắt, bị cảnh sát siết cổ cho đến chết tại chỗ mặc dù đã kêu cứu 'Tôi không thở được!' rất nhiều lần. Lởi kêu cứu đó đã trở thành khẩu hiệu của các cuộc biểu tình đòi công lý. Như thường lệ thì phủ bênh phủ huyện bênh huyện và cảnh sát giết người đã được miễn tố. Vãi cả 'tam quyền phân lập'!

http://youtu.be/g-xHqf1BVE4

https://www.facebook.com/OccupyWallSt/photos/a.187967227937716.47329.184749301592842/799880930079673/?type=1&theater

Hai lời bình được nhiều người thích nhất của công dân Mỹ bên dưới ảnh là 'Có cái nón đã thay đổi' và 'Tôi nghĩ bây giờ còn tệ hơn'. Dân Mỹ thì nói thế nhưng các bạn CC lại liếm thành 'đã thay đổi bộ mặt', 'nước tiến bộ'! Rõ ràng các bạn CC người Việt yêu chủ còn hơn cả chủ. Đó là đặc điểm của loài cún! :v

Như vậy tóm tắt lại, trên thực tế, tự do và nhân quyền ở Mỹ là: dân có quyền tự do và cảnh sát cũng có quyền tự do giết dân. Sau đó dân có quyền tự do biểu tình phản đối và cảnh sát cũng có quyền tư do đập dân và mọi chuyện lại trở về như y nguyên như lúc đầu! Vãi nhân với quyền! Vãi cả liếm! 

Nguồn: Meo Meo

PHẠM CHÍ DŨNG VÀ CHUYỆN THẢ BỌ

Cuteo@

Chuyện Nguyễn Quang Lập bị tóm, bị nhốt và có thể (chỉ là có thể thôi) được thả là chuyện bình thường, mình nghĩ chả có gì đáng bàn ở đây cả. Ấy thế mà Phạm Chí Dũng vẫn lợi dụng việc này để xúc xiểm chính quyền.

Sau khi kích động chị Hồng đối đầu với công an nhằm đổ thêm dầu vào lửa không xong, đám nhân xĩ chí thức rởm đời lại nằng nặc đòi ký cọt vào đơn đòi thả Nguyễn Quang Lập, mặc cho người đàn bà tảo tần ấy van xin đừng can thiệp vào công việc của họ. Tất nhiên, chị Hồng thừa biết mẹo "dây máu ăn phần" của đám kền kền này.

Chưa hết nhục, đám này cố kiết viết bài khoét sâu mâu thuẫn giữa chị Hồng với chính quyền bằng cách tâng bốc Bọ và vợ nhằm mục đích lên án các cơ quan công quyền vô nhân đạo với cả người tàn tật, với cả nhà văn nổi tiếng. Luận điệu của chúng chỉ đánh lừa được những người mơ ngủ chứ không thể lừa được những người tỉnh táo.

Pháp luật bất vị thân, thế nên, đối diện với pháp luật, không có ai là Tổng thống, chả có ai là nhà văn hay blogger nào cả, chỉ có những công dân phạm tội hay không phạm tội mà thôi. Với Nguyễn Quang Lập cũng không phải là ngoại lệ. Lập có đủ năng lực hành vi để chịu trách nhiệm hình sự. Đã viết được văn, chơi được blog, và biết sử dụng chúng như những thứ vũ khí làm tổn hại tới các khách thể được luật hình bảo vệ, thì hẳn phải có năng lực hành vi để chịu sự trừng phạt của pháp luật.

Tất nhiên, pháp luật nước nhà có chiếu cố tới đặc điểm nhân thân. Việc Lập bị tàn tật là một tình tiết để cơ quan điều tra lưu ý, và kết hợp với thái độ thành khẩn, rất có thể anh ta sẽ được trả tự do hoặc chí ít là được tại ngoại.

Kể từ khi Bọ Lập xộ khám, Phạm Chí Dũng chả có một bài viết nào được đánh giá là ra hồn. Bài viết của Dũng vẫn chỉ là những câu hỏi mơ hồ, lan man, không rõ trọng tâm, và thoang thoảng ý đồ bếu xấu cơ quan công an. Người đọc cảm thấy Phạm Chí Dũng viết lấy lệ, viết cho có mà thôi. Điều này phản ánh sự kín kẽ của cơ quan hữu trách và mặt khác là sự bế tắc về chủ đề viết của Phạm Chí Dũng.

Bài mới của Dũng hôm nay cũng nằm trong số đó. Một câu hỏi nhạt toẹt: Bọ Lập sẽ được thả tối 15/12 hay phải sang hôm sau? 

Thực ra, nếu có thả Bọ Lập, thì việc thả ngày 15 hay 16/12 thì cũng chả có gì quan trọng. Nhưng Dũng mượn thời điểm này để bóc mẽ chị Hồng và sau nữa là cơ quan điều tra.

Với chị Hồng, Dũng viết: 
Sáng nay, chị Hồng (vợ anh Lập) đến “thăm nuôi” tại trại giam PA 92, số 4 Phan Đăng Lưu. Tiếp chị là một nữ cán bộ điều tra với thái độ không khe khắt. Chị Hồng được cho biết là hồ sơ ông Nguyễn Quang Lập đã chuyển cả đến Viện kiểm sát nhân dân TP.HCM, và việc thả hay không là do cơ quan viện này “quyết định”.
Đến chiều hôm nay, chị Hồng lại đến trại giam PA 92 và ngồi ở đó đến 4 giờ chiều. Cán bộ điều tra ra và nói với chị là thôi cứ về đi, còn ngày mai 16/12 là ngày thăm nuôi của trại nên chị Hồng đến để gửi đồ cho anh Lập.
Theo chị Hồng, trường hợp của anh Lập là “đặc biệt” về cơ chế thăm nuôi (chỉ được gửi vật dụng mà không được gặp mặt). Nếu những người khác chỉ được thăm nuôi 2 lần mỗi tháng thì chị Hồng cứ mang đồ vào lúc nào là được cán bộ trại nhận lúc đó.
Bình luận: Nếu gia đình được thăm nuôi dễ dàng như vậy, tại sao còn cần đến việc gửi đồ vào đúng ngày thăm nuôi của trại giam?
Sự đểu giả của Phạm Chí Dũng thể hiện ở lời bình: "Nếu gia đình được thăm nuôi dễ dàng như vậy, tại sao còn cần đến việc gửi đồ vào đúng ngày thăm nuôi của trại giam?". Viết như vậy, thì Dũng đã quy kết rằng chị Hồng là người nói không đúng sự thật. Đúng kẻ kẻ ác tâm mặt chuột.

Huênh hoang về sự am hiểu, Dũng bình về thời điểm thả và “phương thức” thả Nguyễn Quang Lập.
Một số trường hợp tù nhân chính trị thường được “xả trại” vào lúc chiều muộn hoặc xẩm tối để tránh tình trạng người nhà và bạn bè đón tiếp linh đình gây “mất trật tự trị an”. Một ít trường hợp người được thả bị ốm đau thì được xe của trại giam đưa về tận nhà, dù trước đó có thể xe chạy lòng vòng vài ba nơi để “đổi không khí”.
Chắc hẳn cách thức phóng thích nhà văn Nguyễn Quang Lập cũng không khác bài bản trên. Sau khi xuất hiện thư kiến nghị của quá nhiều trí thức yêu cầu trả tự do cho nhà văn Nguyễn Quang Lập, chắc hẳn ngành công an càng không muốn công khai hóa thời điểm cho ông ra khỏi cổng trại giam. 
Dũng cũng trổ tài dự đoán: "Nếu không có gì đột biến vào “phút 91”, không chừng Bọ Lập sẽ có mặt ở nhà riêng tại Thảo Điền, quận 2 vào tối hoặc khuya nay 15/12. Hoặc trễ nhất trong ngày 16/12". 

Mọi việc còn ở phía trước, hãy chờ xem!

Nói dại, có khi vì những dự báo của Phạm Chí Dũng mà sự việc lại có thể xoay chuyển theo hướng khác cũng nên. Nếu thế, thì người chịu khổ lại là vợ chồng Nguyễn Quang Lập.

TÒA TUYÊN: NGUYỄN ĐỨC KIỄN 30 NĂM TÙ

Khoai@

Tin từ các báo mạng:

Sau khi đọc xong quan điểm luận tội về cả 4 tội danh, hội đồng xét xử xác định hành vi các bị cáo gây ra đặc biệt nghiêm trọng. Xét kháng cáo của bị cáo Nguyễn Đức Kiên, hội đồng thấy tòa sơ thẩm kết án là không oan nên cần giữ nguyên tội danh. Riêng về tội trốn thuế sẽ có điều chỉnh bổ sung với tội danh này.

Đúng 16h20 ngày hôm nay (15/12), tái khẳng định 4 tội danh của Nguyễn Đức Kiên, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo này 20 tháng tù về tội "Kinh doanh trái phép"; 6 năm 6 tháng tù về tội "Trốn thuế", áp dụng hình phạt bổ sung bồi thường thêm hơn 75 tỷ đồng; 20 năm tù về tội "Lừa đảo chiếm đoạt tài sản", phạt bổ sung 100 triệu đồng; 18 năm tù về tội "Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng". Tổng cộng hình phạt chung đối với Nguyễn Đức Kiên là 30 năm tù.

Bị cáo Lý Xuân Hải (49 tuổi, nguyên tổng giám đốc Ngân hàng ACB): 8 năm tù; bị cáo Lê Vũ Kỳ (58 tuổi, nguyên phó chủ tịch hội đồng quản trị Ngân hàng ACB): 4 năm tù; bị cáo Trịnh Kim Quang (60 tuổi, nguyên phó chủ tịch hội đồng quản trị Ngân hàng ACB): 4 năm tù; bị cáo Phạm Trung Cang (60 tuổi, nguyên phó chủ tịch hội đồng quản trị Ngân hàng ACB) 3 năm tù; bị cáo Huỳnh Quang Tuấn (nguyên thành viên hội đồng quản trị Ngân hàng ACB) 2 năm tù.

Các bị cáo bị cấm đảm nhiệm chức vụ trong vòng 5 năm kể từ khi chấp hành xong hình phạt.

Đặng Xuân Diệu - Tên tù nhân vô lương tâm

Khoai@

Như thường lệ, trang Thanh Niên Công Giáo, một trang mạng của nhà Chúa thể hiện lòng "bác ái, nhân từ" của mình bằng cách xuyên tạc sự thật về tên tội phạm Đặng Xuân Diệu với lời nhắn lạnh người: "Nợ máu". 

Bài viết với tựa: "Tin về tình hình TNLT Đặng Xuân Diệu tại trại giam Xuyên Mộc", mô tả chuyên thăm cực kỳ suôn sẻ của gia đình tới trại, và cũng ghi nhận sự tận tình chu đáo của các cán bộ trại giam., và đó cũng là sự thật mà người nhà, cũng như bạn bè của Diệu cũng phải thừa nhận.

Nhưng, dù phải công nhận sự thật ấy, bài báo cũng không quên kích động người đọc bằng cách chua thêm câu: "nhưng với trại giam số 5 Diệu khẳng định các cán bộ ở đây thực sự đã có "nợ máu" với mình và nhiều tù nhân khác, do đó Diệu mong muốn dư luận những người tiến bộ hãy lên án mạnh mẽ những hành vi vô nhân đạo của trại này cùng Diệu trong thời gian tiếp theo". 

http://thanhnienconggiao.blogspot.com/2014/12/tin-ve-tinh-hinh-tnlt-ang-xuan-dieu-tai.html#more

Hãy đọc toàn bộ bài báo để biết câu đó là của Đặng Xuân Diệu hay của Thanh Niên Công Giáo? Dù là ai, thì câu "Tù nhân lương tâm" rất không hợp với họ, bởi việc làm của họ là rất "vô lương tâm". Bản thân Đặng Xuân Diệu và trang Thanh Niên Công Giáo cũng đã vi phạm những điều răn của Chúa Ki Tô: "Không làm chứng dối".

Xin trích một đoạn trong bài "chớ làm chứng dối" của Phong Trần đăng trên Tập san Dấn Thân: 
"Giới răn" (commandment) không phải là lời khuyên mà là mệnh lệnh, lệnh truyền của Yavê Thiên Chúa. Nói khác, giới răn là điều phải làm ở mọi nơi và mọi lúc. Mười giới răn của Thiên Chúa là những mệnh lệnh mà mọi người theo đạo Chúa phải tuân giữ và hành động, không trừ một ai, dù có chức thánh hay không có chức thánh.
“Làm chứng” là xác nhận một điều gì xảy ra, mắt thấy tai nghe, hoặc không xảy ra, nghĩa là không thấy, không nghe, không chứng kiến. Làm chứng là nói thật, không nói dối, và người làm chứng phải là người nói sự thật, có nói có, không nói không, không suy đoán, nhất là không để cảm xúc hay quyền lợi cá nhân, phe nhóm chi phối biến trắng thành đen, đen hóa trắng.
Vậy giới răn thứ 8 có nghĩa là "không được nói dối", hay "phải nói thật.". Giới răn này đòi buộc con người phải tôn trọng sự thật trong liên hệ với tha nhân, vì mỗi người là hình ảnh của Thiên Chúa, tức của Ánh Sáng, của Sự Thật, của con đường đưa tới Chân Lý.
Như vậy, một bài viết của Thanh Niên Công giáo dẫn một câu vô tiền khoáng hậu, của một kẻ đã từng câu kết với khủng bố Việt Tân để chống lại dân tộc mà không mảy may có một minh chứng có thể là việc làm ngay thật hay không?

Nếu, chuyện không có thật hoặc Đặng Xuân Diệu đã có lời nói như trên, thì chính Thanh Niên Công Giáo và cả Diệu đã "mất" đi cái sự "dạy" của nhà Chúa Jesus.

Cần nói rõ, Đặng Xuân Diệu (bí danh Tất) sinh ngày 8/7/1979, trú tại số 3 đường Đinh Lễ, phường Hưng Phúc, thành phố Vinh. Trước khi bị bắt, Diệu làm Giám đốc Công Ty Cổ phần xây dựng công trình Tiến Thành.

Ngày 02/8/2011 bị Cơ quan An ninh điều tra – Bộ Công an bắt về hành vi tham gia tổ chức "Việt Tân", hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.

Quá trình tham gia., Đặng Xuân Diệu đã thể hiện sự trung thành của mình với tổ chức khủng bố Việt Tân bằng các hoạt động lôi kéo người vào tổ chức, và tham gia các khóa huấn luyện do "Việt Tân" tổ chức (ở Thái Lan: 02 lần; ở Philippines: 01 lần). Thực tế, Diệu đã móc nối, lôi kéo và giới thiệu Nguyễn Xuân Kim và Trần Minh Nhật cho Hồ Đức Hoà để "Việt Tân" tuyển lựa, kết nạp. Đặng Xuân Diệu cũng đã nhiều lần nhận tiền của Việt Tân và được tổ chức khủng bố này trang bị 01 máy tính xách tay để thực hiện tội phạm.

Kết quả, Đặng Xuân Diệu bị phạt 13 năm tù giam và còn bị phạt quản chế cấm đi khỏi nơi cư trú 5 năm sau khi mãn hạn tù.

Khác hẳn với Đặng Xuân Diệu, các bị cáo Hồ Đức Hòa, Đặng Ngọc Minh, Nguyễn Đặng Vĩnh Phúc, tuy tham gia hoạt động đắc lực cho tổ chức "Việt Tân," nhưng trong quá trình điều tra và thẩm vấn tại tòa đã thành khẩn khai báo, thừa nhận hành vi phạm tội của mình và tỏ ra ăn năn, hối cải nên Hội đồng xét xử đã áp dụng chính sách khoan hồng, giảm nhẹ hình phạt.

Từ tình tiết của vụ án trên, người ta hỏi: Ai là kẻ "nợ máu" với dân tộc này?

Chính Đặng Xuân Diệu mới là kẻ vô lương tâm.

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

MƯỢT THỊ HIU LUẬN LƯƠNG SƠN

Một ngày đẹp trời, đệ yêu của chị là Zái ghẻ DG, vốn là chân thư lại chuyên viết sớ, biên cáo phó, rót rượu tiếp khách, gảy đàn hiếu hỉ, tỉa cây chăm cá bỗng uất ức dưới tầng áp bức của giới quan lại địa phương nên ra sân ngửa mặt lên trời nhổ bãi nước bọt, khóc ba tiếng, cười ba tiếng, chửi ba tiếng rồi phủi đít bỏ đi.

Zái về sắp xếp tay nải, xin vợ ít bạc vụn ra mua thẻ cào điện thoại gọi cho chị và kẻ hoang dâm bệnh tật Phọt Phẹt gặp gỡ chia tay. Thấy cảnh khốn cùng, thương tình, chị xỉa cho xấp tiền, cấp mẫu đất chó ỉa, dựng cho căn nhà lá để sống tạm qua ngày.

Ngày qua ngày, uống rượu ngắm trăng cũng chán ngán, chí khí anh hùng rơm nổi lên, bản tính liu manh bộc phát, giao du với bọn Pín Nghé, Lọcxồn định miu cầu việc long trời lở đất. Zái in băng rôn treo ở lán rách chữ LƯƠNG-SƠN-TRẠI học đòi người xưa phân chia thiên hạ. Thật là hoang đường.

Không ngờ gặp buổi nhiễu nhương, thất nghiệp nhiều không kể xiết nên lán rách bỗng biến thành nơi tụ tập luận thơ, chém gió của hào kiệt bàn phím trong thiên hạ. Tự nhiên Zái công thành danh toại. Chết mẹ cười. Hehe.

Học đòi kinh điển truyện Thuỷ Hử của nước Tàu, Zái xưng minh chủ, phân công đầu lĩnh. Riêng chị, Zái ân tình ban cho biệt danh kẻ dâm phụ Phan Kim Liên. Xét mọi nhẽ, âu cũng là hợp với số phận.

Thôi thì chả việc đéo gì làm, chị biên đôi lời giới thiệu để các quý cô tỏ tường.

Thưa các quý cô!

Chị Mượt đương thời vốn dòng trâm anh thế phiệt con nhà quyền quí thượng liu, nhưng vốn mang uẩn ức ngàn năm chưa có dịp tỏ bày nên luôn luôn thốt lời cay đắng. Đỵt con mẹ.

Thời Thuỷ Hử, thiên hạ loạn lạc, giặc giã nơi nơi, chị mang tên Phan Kim Liên, sử sách liệt vào dạng thiếu phụ lừng danh dâm đãng, lập miu giết chồng, thông dâm với tất cả đàn ông trong thiên hạ. Thật là oan trái.

Thủa đôi tám chị nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, mắt phượng mày ngài, môi son má phấn, lại thêm bản tính đa dâm tình tứ, ai thấy cũng chẳng cầm lòng dục vọng. Sinh thời gặp buổi chiến tranh, đàn ông trai tráng hôm nay sống, mai đã da ngựa bọc thây, thật là phí uổng công sinh thành của phụ mẫu.

Nhiều trai xinh gái đẹp khi bỏ mạng ngoài sa trường mà chưa lần vui hoa ghẹo bướm, thật phí lắm thay. Trong khi đó, sắc đẹp chị vang lừng thiên hạ, đàn ông đều thèm muốn một lần gối chăn, trang nam tử nào thoả nguyện coi như đời mình đã gặp được tiên nữ giáng trần.

Để khích lệ binh sĩ xông pha chinh chiến, chị đâu vì danh riêng mà dám bỏ qua lợi ích quốc gia đại sự. Huống hồ, chị cũng là người đam mê nhục dục, vốn coi âm dương hoà quyện là thang thuốc cải tử hồi sinh, cải lão hoàn đồng bí quyết giữ gìn sắc đẹp. Chuyện thuốc thang khiến chị mang tiếng xấu dâm phụ ngàn năm, thật là miệng đời độc ác.

Ngày nay, oan khuất khiến chị bị đày đoạ chốn trần ai. May mà được trời thương cho đầu thai vào gia tộc quyền quý, sống trong nhung lụa từ bé nên tâm tính non nớt yếu đuối với thân hình một kẻ thư sinh, gái không ra gái, trai chẳng nên trai, âu cũng là giá phải trả cho những cơn mê hoan lạc vui vầy quấn quýt.

Giờ được đệ Zái cất nhắc đầu lĩnh trại LƯƠNG-SƠN, danh lợi chị vốn chẳng ham, bạc tiền với chị chỉ là phù du cát bụi, nên chẳng dám tơ hào việc riêng, lấy danh lấy phận. Chỉ dám xin một khoảng đất dựng phủ, cấp cho dăm chục thiếu nữ tiểu đồng độ tuổi trăng tròn hầu hạ, ngày ăn chay niệm phật, đêm hủ hoá với các thiếu nữ tiểu đồng có đôi phần nhan sắc, giai gái chẳng phân biệt. Để chị rửa nỗi hàm oan thông dâm hảo hán khắp trong thiên hạ.

Julia Mượt - Phan Kim Liên, Đầu lĩnh Lương-Sơn-Trại đôi lời giãi bày kính báo. Hihi Hehe.