Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

TÀU NGẦM MINI CỦA VIỆT NAM XUẤT NGOẠI

Tàu ngầm mini “made in Việt Nam” xuất ngoại

(SGGPO).- Chiều 20-7, kỹ sư Phan Bội Trân (phường Bình Hưng Hoà, quận Bình Tân, TP Hồ Chí Minh), chủ nhân tàu ngầm Yết Kiêu cho biết: Đã ký hợp đồng bán cho đối tác năm tàu ngầm mini (phục vụ mục đích dân sự, du lịch khám phá) bằng vật liệu composite. Mỗi tàu có chiều dài 2 m, rộng 0,8m, cao 2 m và có thể lặn sâu 3m..

Vỏ tàu được làm bằng vật liệu composite với giá thành khá rẻ. Hơn 90% linh kiện của tàu cũng được mua hay tự chế tạo trong nước, chỉ riêng động cơ phải đặt mua từ nước ngoài.

Theo hợp đồng mua bán, giá thành mỗi tàu ngầm “made in Việt Nam” này là 3.500 USD (giá sỉ) và thời hạn giao hàng vào tháng 9-2014. Phía bên mua (một người Pháp) đã đặt cọc 50% số tiền và cho biết số tàu ngầm trên sẽ được bán sang Malaysia cho một khu du lịch cao cấp.

Tàu ngầm Yết Kiêu

Kỹ sư Phan Bội Trân đã sản xuất, thử nghiệm tàu ngầm mini mang tên Yết Kiêu vào năm 2010, dài 3,2 mét, cao 1 mét, nặng 1,5 tấn, lặn sâu 70 mét, giá thành 10.000 USD. Tuy nhiên cho đến nay, dù đã lặn thử thành công trong bể nước, tàu Yết Kiêu vẫn chưa được ra biển.

Minh Anh

LÊ THĂNG LONG TỐ PHẠM CHÍ DŨNG LÀ AN NINH NẰM VÙNG

Ong Bắp Cày


Trên mạng đang lan truyền một bài viết dưới dạng thư của Lê Thăng Long - Tác giả của Con đường Việt Nam - gửi "lực lượng dân chủ Việt Nam. Ngay lập tức giới zân chủ đã có phản ứng. 

Câu chuyện Lê Thăng Long tuyên bố rút khỏi phong trào con đường Việt Nam, rồi lại làm đơn xin vào đảng cộng sản Việt Nam làm cho giới zân chủ cuội ở trong và ngoài nước tha hồ bàn tán, và rồi sự việc đi vào quên lãng. Cái tên Lê Thăng Long từ đó cũng chìm ngỉm vào cõi thinh không. Tưởng chừng Lê Thăng Long chấp nhận làm một công dân bình thường với thú điền viên chim chóc.

Nhưng không, hôm nay Lê Thăng Long đã xuất hiện trở lại và có dấu hiệu nguy hiểm hơn xưa, nặng hơn xưa.

Bài viết của Lê Thăng long được đăng trên FB của anh ta giữa lúc cuộc chiến FB đang trở nên nóng bỏng và làm dấy lên mối nghi ngờ về nhân vật Phạm Chí Dũng. Trước đó, có người nói Phạm Chí Dũng là thành viên của Việt Tân, có người bảo chỉ là kẻ cơ hội đông xèng, và nay chính Lê Thăng Long lại nghi ngờ Phạm Chí Dũng là an ninh cộng sản nằm vùng.

Chẳng biết có tin được không, Tre Làng cho đăng lại lá thư trên của Lê Thăng Long để rộng đường dư luận.


Thân gửi: Toàn thể lực lượng dân chủ Việt Nam !

Tôi là chí sĩ yêu nước Lê Thăng Long, tên bí danh là Lincoln Lê. Nay tôi xin có mấy vấn đề nhận xét về nhà báo Phạm Chí Dũng.

Tôi và nhà báo Phạm Chí Dũng hiện nay đều được cái danh là nhà dân chủ Việt Nam nổi tiếng. Tôi có nhiều lúc bị nghi ngờ là an ninh mật của chính quyền Việt Nam gài vào để phá hoại lực lượng dân chủ Việt Nam. Thời gian qua tôi cũng có nghe không ít những nhà dân chủ Việt Nam cảnh báo tôi nhà báo Phạm Chí Dũng là người của an ninh Việt Nam gài vào để phá hoại lực lượng dân chủ Việt Nam. Dùng lửa để thử vàng mới biết rõ đó là vàng thật hay vàng giả. Muốn biết con người thật giả khó hơn dùng lửa để thử vàng rất nhiều. Thế gian Việt Nam hay nói là: “Sông sâu còn có kẻ dò, lòng người sâu hiểm khó đo khó lường !”. Tuy là rất khó đo khó lường nhưng nếu có phương pháp tốt vẫn có thể đo được lòng người. Sau năm 1975 tại Việt Nam từng chiếu bộ phim khá nổi tiếng có tên là “Ván bài lật ngửa”. Vậy phải chăng nhà báo Phạm Chí Dũng chính là nhân vật Nguyễn Thành Luân thời đại mới Việt Nam?! Hoa Kỳ và nhiều quốc gia trên thế giới đã thừa nhận Việt Nam rất giỏi về an ninh và tình báo. Tôi hoàn toàn đồng ý về điều này.

Tôi từng hy vọng rất nhiều và cũng cảm thấy thất vọng rất nhiều về nhà báo Phạm Chí Dũng. Khi bác Lê Hiếu Đằng tuyên bố ra khỏi đảng Cộng sản Việt Nam thì chỉ sau ít ngày nhà báo Phạm Chí Dũng cũng làm theo như vậy. Bác Lê Hiếu Đằng đã rất tích cực vận động thành lập đảng Dân chủ Xã hội Việt Nam. Thật tiếc là khi chưa thành lập được đảng Dân chủ Xã hội Việt Nam thì bác Lê Hiếu Đằng đã qua đời vì căn bệnh ung thư. Nhà báo Phạm Chí Dũng một thời kề vai sát cánh thân mật với bác Lê Hiếu Đằng. Tôi cảm tưởng rằng nhà báo Phạm Chí Dũng sẽ trở thành người tiếp bước cho bác Lê Hiếu Đằng để thực hiện thành công việc thành lập đảng Dân chủ Xã hội Việt Nam. Nhưng gần đây qua một lần gặp mặt tôi có hỏi về việc thành lập đảng Dân chủ Xã hội Việt Nam thì nhà báo Phạm Chí Dũng tảng lờ. Từ đây tôi có cảm nhận có lẽ những sự cảnh báo của một số nhà dân chủ Việt Nam nói nhà báo Phạm Chí Dũng là dân chủ giả danh để phá hoại dân chủ có thể đúng.

Tôi có nhận được một số nguồn tin cho rằng nhà báo Phạm Chí Dũng chơi bài lùi một bước để tiến trăm bước. Nhà báo Phạm Chí Dũng có làm một số việc đẹp lòng lực lượng dân chủ Việt Nam để trở thành người nổi tiếng trong lực lượng dân chủ Việt Nam. Từ đây nhà báo Phạm Chí Dũng sẽ thâu tóm và định hướng lái hoạt động dân chủ Việt Nam đi chệch hướng đến một quỹ đạo khác. Nếu nhà báo Phạm Chí Dũng là nhà dân chủ thực sự tin rằng anh sẽ không tự ái đối với tôi. Vàng thật thì không sợ lửa. Tôi mong anh sẽ tự chứng minh anh là vàng thật hay là vàng dởm.

Tôi muốn vào đảng cộng sản Việt Nam để giúp chuyển hóa đảng cộng sản Việt Nam trở thành một đảng dân chủ thực sự. Nhưng khi chưa có đủ duyên để làm thành công điều đó thì tôi sẽ chuyển sang hướng thành lập đảng chính trị dân chủ Việt Nam mới. Nếu anh nhà báo Phạm Chí Dũng không tiếp bước cho bác Lê Hiếu Đằng thì tôi sẽ thực thi gánh vác trách nhiệm đó.

Tôi xin chúc lực lượng dân chủ Việt Nam, đồng bào Việt Nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế luôn nhiều sức khỏe, bình an, may mắn, thành công, hạnh phúc!

Sài Gòn - TP. HCM, Việt Nam, ngày 19/07/2014,
Chí sĩ yêu nước Lê Thăng Long – Lincoln Lê

ĐCNR: 80 Nguyễn Thái Bình, quận 1, TP. HCM, Việt Nam. ĐTDĐ: +84967375886, email: thanglong67@gmail.com .

---------------


Khoai@

Câu chuyện Lê Thăng Long làm đơn xin vào đảng cộng sản Việt Nam làm cho giới zân chủ ỉ eo đã rầm rĩ. Trelangblogspotcom xin trích một số ý kiến của những người đã từng ủng hộ Lê Thăng Long trong hành trình đi đến miền hoang tưởng.

Nick nguyenthanhtrang:
Anh Long cũng mệt mỏi với kiểu đẻ con ra nhưng bị thằng khác dắt mũi không tức sao được. Đúng là Phong trào CĐVN đã bị hướng lái hoạt động theo nhóm tôn giáo cực đoan của nhóm Đinh Hữu Thoại, Bùi Hăng, Hoàng Vi (việt Tân) và nhóm bất mãm của Lê Hiếu Đằng, long không giám đeo đuổi, rút lui là đúng với hoàn cảnh.

Nick Congbangnguyen:
Chuyện Lê Thăng Long như thăng khùng điên. Chắc là ganh tỵ bị Lê Công Định ra tù lãnh đạo, nên Long như kẻ thừa nên tuyên bố cho oai đó thôi. Nói gì thằng khùng này.

Chênh đã hớn 60 tuổi, đã lên làm ông rồi mà vẫn hả hê với thành tích "quan hệ tình dục" dâm tặc, loạn luân trên bụng chị Q...chắc nó chơi luôn Dương Thị Tân, Nguyễn Hoàng Vi. Biết đâu đưa cón của Trịnh Kim Kim cũng là sản phẩm của Chênh.

Nick gianguyen:
Nghe nói Bùi Hằng dính bệnh thế kỷ, và có nhiều anh như Chênh vênh cũng dính luôn rồi. Thằng cha này là dân Quảng Nam Đà Nẵng nhưng đã ngồi xổm lên bàn thờ cha mẹ nó. Nó dâm loàn nên theo nhóm dân chủ kia (gái bị chồng bỏ, không chồng) để hít đó. Nó nhìn mặt trí thức thế nhưng dâm loạn, con nuôi nó làm thịt, chị họ nó làm tình… không biết con gái thì sao nhỉ… nghi ngờ .

Lê Thăng Long đánh rắm cho Lê Hiếu Đằng, Phạm Chí Dũng, anh em Huỳnh Nhật Tấn đang há miệng, gân cổ tự hào ta ra khỏi Đảng… hít mùi đánh rắm vào ói máu, sắp toi rùi.

Nick dangvanau
Cái phong trào của anh Long nếu đi đúng mục đích rất tốt. Nhưng bị điều chỉnh bởi gia đình anh Thức và nhóm Dòng chúa cứu thế, không theo tôn chỉ ban đầu. các giải thưởng về Phong trào cũng bị ấn định trước. Anh Long trở thành cái khăn trải bàn nên ra đi là đúng quy luật. Những người như Bùi Hăng, Hoàng Vi, Phương Dung, Dương thị Tân chỉ kiếm cớ phá hoại, gây tiếng chửi bới chính quyền VN để kiếm ăn thì làm gì có tâm mà làm dân chủ. Bọn này chỉ là lũ mèo mả gà đồng. Làm ảnh hưởng đến uy tín của anh em dân chủ. Chúng hoạt động theo kiểu cực đoan tôn giáo, di sản cờ vàng.

Nick nguyenthanhgiang
Le Thăng Long thể hiện bản lĩnh này chưa biết thế nào. Nhưng có một điều là không cùng sở thích với cái nhóm Hoàng Vi, Hoàng Dũng….chuyên nhảy tưng tưng ở công viên. Làm những chuyện ruồi bu, cầm đèn chạy trước ô tô…. ếch ngồi đáy giếng cho trời bằng vung.

Nick hoianhemdanchu 
Anh Lê Thăng Long chán ngán cái nhóm ô hợp lợi dụng phong trào dân chủ như bọn “chó dại” Bùi Hăng, Đinh Hữu Thoại, Lê Ngọc Thanh, Công Văn Mỹ, Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Tường Thụy, Sỹ Hoàng, Nguyễn Hoàng Vi… cái nhóm No-U (ruồi), nhóm “Phụ nữ nhân quyền- bọn bán trôn nuôi miệng” nên anh Long rút ra cho nó trong sạch. Dính vào cái nhóm trên như tự mình bươi phân lên để ngửi.

Cái lũ người không ra người, ngợm không ra ngợm, bày hủi đó mà.

Ông LMH Tuấn:
Lý do thứ 2 là ông cho rằng, PT CĐVN đã phát triển mạnh và vì thế không có ông nó phát triển vẫn tốt. 

Cái lý do này buộc tôi tiếp tục nghi ngờ về động cơ rời bỏ của ông. Ít nhất, là trong 2 năm trở lại đây, CĐVN ít có các hoạt động nổi bật trong phong trào dân chủ tại Việt Nam. Số thành phần lãnh đạo thì người ở tù, người thì ra tù nhưng bị kiềm tỏa, số thành viên chỉ mang tính online là chính. Ngay cả trong thời gian gần đây thì tôi chỉ thấy nổi lên các hoạt động của Mạng lưới Blogger Việt Nam, của Hội phụ nữ Nhân quyền – còn CĐVN hoàn toàn không thấy. Vậy xin hỏi ông, phong trào phát triển mạnh ở điểm nào ạ?

Các phần sau, ông có đề cập đến sự phát triển của ĐCSVN và QĐNDVN từ số lượng người ít, rồi ông thừa nhận 2 người bạn của ông là Lê Cộng Định, Trần Huỳnh Duy Thức có đẳng cấp cao hơn ông. Tôi tự hỏi: Ông có biết mình đang viết gì hay không? Thưa ông! Việc ông đưa ra các dẫn chứng nêu trên có liên quan gì đến việc CĐVN phát triển mạnh hay việc ông rời CĐVN để đến với ĐCSVN. Phải chăng ý ông nói: CĐVN hiện giờ còn ít người tham gia nhưng với 2 vị lãnh đạo còn lại chắc chắn sẽ phát triển về sau này? – Nếu thế, thì tôi xin hỏi, ông chắc điều đó chứ?

Hay vì hiện giờ CĐVN hoàn toàn đã suy yếu, thành viên không có sự liên kết, hoạt động hầu hết là các bài viết – tuyên bố online, lãnh đạo thì người ở tù – người bị cầm chân nên ông phải tìm hướng trở lại ĐCSVN để hoạt động?

Thưa ông Lê Thăng Long? Ông đang ngây thơ chính trị hay là kẻ cơ hội chính trị?

------------------------------
Bài viết có sử dụng tư liệu của Google.Tienlang ở đây

LẠI CHUYỆN CÙ HUY HÀ VŨ CHỐNG LẠI DÂN TỘC ĐÃ SINH RA MÌNH

Kính Chiếu Yêu

Hôm 16/7 vừa rồi, sau khi gặm khúc xương mà ông chủ ban cho,Cù Huy Hà Vũđã bắt đầu cất những tiếng ẳng đầu tiên tại diễn đàn Quốc Hội Hoa kỳ. Lời nhắn nhe của họ Cù đến chủ Mỹ là: muốn nắm lợi ích chiến lược ở Biển Đông thì Hoa Kỳ cần phải thực hiện tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, phế bỏ cho được chính thể cộng sản. Còn nếu không thì “dẹp tiệm”, không TPP, không lên tiếng về biển Đông, không gì sất.

Phát biểu của hắn vẫn mấy luận điệu nhai lại: Chế độ cộng sản là chống lại loài người; Ở Việt Nam không có nhân quyền; Chỉ có liên minh quân sự Mỹ - Việt (sau khi lật đổ chế độ cộng sản) mới bảo vệ được Việt Nam, chống bành trướng Trung Quốc.

Đúng là giọng điệu của “chó cắn ma”, vừa ẳng vừa sợ vừa ngóng ý chủ. Tuy nhiên, càng sủa càng lộ cái ngu của hắn, hắn nói thế này:“Chủ nghĩa cộng sản là chống lại con người mà chế độ cộng sản ở Việt Nam là một bằng chứng sống động”. Hắn nói mà không hề ngoái lại phía sau để đếm xem có bao nhiêu Đảng cộng sản đang hoạt động công khai trên đất Mỹ, trên đất các quốc gia châu Âu và các nước khác trên thế giới. Sự có mặt của ĐCS nhiều vô thiên lủng. Ít nhất, hiện nay ở 15 nước trên thế giới có ĐCS cầm quyền hoặc liên minh cầm quyền, 136 đảng cộng sản và công nhân đang hoạt động hợp pháp ở 88 nước. Theo Vũ thì chắc là các dân tộc có ĐCS hoạt động đều là xứ man rợ, chống lại con người, trong đó có nước Mỹ. Những nơi đi theo luận thuyết chủ nghĩa cộng sản xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa trên thế giới đều là man rợ, chống lại loài người, trong đó có những nước như Thụy Điển, nơi được coi là một trong số ít quốc gia đáng sống nhất thế giới. Vấn đề là ở chỗ, những mục tiêu mà nó hướng tới có hợp lòng dân, có là sự tiến bộ xã hội chứ không phải cái danh xưng.

Hắn nói, “Trong khi các văn bản pháp lý này thừa nhận quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí, quyền tiếp cận thông tin, quyền hội họp, quyền lập hội bao gồm quyền lập công đoàn, quyền biểu tình, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo... thì chính quyền Việt Nam lại đặt ra các điều luật hình sự để bỏ tù những người thực hiện các quyền này. Đó là Điều 88 – Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Điều 258 – Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân và Điều 79 – Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.

Một thằng cha TS luật mà nói như đứa mù luật, thứ hỏi hắn Hiến pháp Việt Nam và các đạo luật hiện có đã đáp ứng những quyền cơ bản đó chưa? Ở nước Mỹ có những điều luật tương tự vậy không? Nếu hắn chưa đọc luật pháp Mỹ thì chỉ cho hắn biết, Điều 2385 trong "Mỹ quốc pháp điển” đã quy định rằng:

“Bất cứ người nào cố tình hoặc chủ ý vận động, tiếp tay, khuyên bảo người khác, hoặc giảng dạy trách nhiệm, sự cần thiết, sự khao khát, hoặc có hành vi lật đổ hoặc hủy diệt chính quyền liên bang Hoa Kỳ hoặc chính quyền bất kỳ tiểu bang, địa hạt, quận bằng vũ lực hoặc bạo lực hoặc bằng cách mưu sát bất kỳ nhân viên chính quyền của bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ hoặc

Bất cứ người nào có mục tiêu hành động để lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào bằng cách in ấn, xuất bản, chỉnh sửa, phát hành, truyền bá, buôn bán, phân phối hoặc trưng bày nơi công công bất kỳ tài liệu viết hoặc được in nào có nội dung vận động, quảng bá hoặc giảng dạy trách nhiệm, sự cần thiết, sự khao khát lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực hoặc thử làm những hành vi trên; hoặc

Bất kỳ ai tổ chức hoặc giúp đỡ hoặc cố gắng tổ chức bất kỳ công đồng, nhóm, hoặc hội họp những người giảng dạy, vận động, hoặc khuyến khích việc lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực; hoặc trở thành hoặc đã là thành viên hoặc là một chi nhánh của các cộng đồng, nhóm hoặc hội họp cùng những người có các hành vi đó

Sẽ bị phạt vì nội dung điều luật này hoặc bị bỏ tù không qua 20 năm, hoặc cả hai hình thức này, và sẽ bị từ chối tư cách làm việc cho chính quyền Hoa Kỳ hoặc bất kỳ bộ phận, cơ quan nào của chính quyền trong vòng 5 năm sau khi bị kết tội….”

Dẫu điều 2385 vốn được giải thích chỉ có tội khi cố lật đổ chính phủ bằng bạo lực nhưng vẫn bị cho là rất mơ hồ, nó có thể cho phép tuyên có tội khi ai đó muốn lật đổ chính phủ cho dù không phải bằng bạo động. Ăn cơm Mỹ mà họ Cù không biết mới năm ngoái, Vụ xử công dân Mỹ Cameron Dbonbrogie ở thị trấn METHUEN MASSACHUSETT 20 tù vì đã đưa lên mạng bài RAF dọa sẽ tổ chức khủng bố là căn cứ vào đâu? 

Ngay cả giới diều hâu ở Mỹ cũng chỉ đề cập đến các điều luật trên của Việt Nam ở khía cạnh chung chung “giải thích mù mờ”, “dễ bị lạm dụng” chứ chẳng có thằng cha nào phủ định sạch trơn cả họ Cù ạ. Có nghĩa là, nếu nội hàm của điều luật được minh định chi tiết thì khối thằng cũng chết như kiểu Cameron Dbonbrogie chứ không phải chỉ “2/3 trong số khoảng 400 tù nhân chính trị hay tù nhân lương tâm bị kết án theo 3 điều luật hình sự này” như Vũ nói.

Ra vẻ lo cho vận nước, hắn kêu gọi một liên minh quân sự Mỹ - Việt như lại lòi cái đuôi của món ăn kèm với điều kiện “chính thể cộng sản Việt Nam được giải thể”. Đấy chỉ là trò chơi chữ ngu ngốc. Hắn nói: “Mặc dầu vậy, rõ ràng là Hoa Kỳ không thể sử dụng vũ lực để bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ của Việt Nam nếu không có một hiệp ước liên minh quân sự giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Thế nhưng một lần nữa tất cả chúng ta thấy rằng lý tưởng tự do và dân chủ của Hoa Kỳ không cho phép Hoa Kỳ liên minh quân sự với một chế độ độc tài cộng sản đồng nhất với tội ác chống lại con người như đang tồn tại ở Việt Nam. Nói cách khác, Hoa Kỳ chỉ có thể liên minh quân sự với Việt Nam sau khi chính thể cộng sản Việt Nam được giải thể”. Chỉ có thằng ngu mới không biết màn nhảy múa của các nước lớn vì lợi ích của họ như Hoa Kỳ, Trung Quốc trên số phận của nước nhỏ như Việt Nam. Chắc nước Mỹ, theo lời của họ Cù sẽ nả đại bác vào Trung Hoa để bảo vệ Việt Nam thay vì bắt tay làm ăn với thị trường 1,3 tỉ dân đang nắm khoản nợ lớn nhất với Mỹ!

Trước diễn đàn Quốc hội Mỹ họ Cù đã “khẩn thiết kêu gọi”:

1- Hạ Viện Hoa Kỳ tiếp tục soạn thảo và thông qua Dự luật nhân quyền Việt Nam trong đó kiên quyết yêu cầu chính quyền cộng sản Việt Nam trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho tất cả tù nhân chính trị - tù nhân lương tâm đồng thời hủy bỏ các điều 79, 88 và 258 Bộ Luật hình sự Việt Nam.

2- Thượng Viện Hoa Kỳ khẩn trương thông qua Dự luật nhân quyền Việt Nam sau khi Dự luật này được Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua.

3- Lưỡng Viện Hoa Kỳ không thông qua việc chấp nhận Việt Nam tham gia Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) cho đến khi nào chính quyền cộng sản Việt Nam chấm dứt hoàn toàn xâm phạm nhân quyền và thiết lập lộ trình dân chủ hóa chế độ.

Họ Cù đã nhầm về nhân quyền Mỹ, cái tiêu chuẩn mà họ đưa ra chỉ là để lôi kéo sự đồng tình của thế giới, còn ngay tại nước Mỹ nó cũng đâu có được tôn trọng triệt để. Bộ Ngoại giao Mỹ hàng năm đều trình lên Quốc hội một số báo cáo tổng hợp về tình hình nhân quyền trên thế giới, nhưng thế giới lại chỉ ra, ngay tại nước Mỹ còn khối chuyện của nhân quyền. Việc Hoa Kỳ can thiệp vào Nam Tư (cũ) và sau này là Serbia và ủng hộ độc lập cho Kosovo. Vào năm 2004, tổ chức nhân quyền quốc tế Human Rights Watch đã công bố báo cáo chỉ trích hoa Kỳ nặng nề trong việc vi phạm quyền của người Afghanistan và Pakistan. Chương trình Dateline của Đài SBS (Úc) công bố những hình ảnh mới về việc lính Mỹ tại nhà tù Abu Ghraibn ngược đãi tù nhân Iraq. Cùng năm đó, năm 2006, Ủy ban Nhân quyền Liên hiệp quốc đã từng công bố bản báo cáo lên án Mỹ đã vi phạm Công ước quốc tế về nhân quyền đối với các tù nhân bị giam giữ tại Guantanamo. Trong năm 2010, hàng loạt các thông tin liên quan đến việc vi phạm nhân quyền của Mỹ đã bị rò rỉ và đăng tải trên WikiLeaks. Gần đây nhất là vụ điệp viên CIA Edward Snowden tiết lộ về vụ CIA nghe lén hàng triệu người trong đó có cả nguyên thủ các quốc gia đồng minh của Mỹ.

Những hành động đó bị coi là sự can thiệp "trắng trợn" của Chính phủ Hoa Kỳ đến nhân quyền của các nước. Những kiểu ẳng như họ Cù và một số người Việt khác ở diễn đàn Quốc hội Mỹ thực chất là những thủ đoạn chiêu bài để tuyên truyền, xuyên tạc, bôi nhọ một số nước trên trường quốc tế, gây rối, chia rẽ, tạo ra tình trạng mất đoàn kết trong nhân dân sở tại và là một công cụ trong chính sách đối ngoại, thông qua đó lấy cớ để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia khác mà thôi. Một số nước đã chỉ trích Mỹ tự cho mình có quyền "can thiệp nhân đạo" và quảng bá quan niệm"quyền con người không có biên giới", "nhân quyền cao hơn chủ quyền" để phủ nhận quyền của các dân tộc, nhất là quyền tự quyết định vận mệnh hay tự lựa chọn con đường phát triển của các dân tộc đó. 

Quốc hội Mỹ họp cả năm, thỉnh thoảng họ cho vài đứa kiểu như họ Cù đăng đàn để chống cơn buồn ngủ mà thôi. Việt Nam vẫn là thành viên có trách nhiệm của Hội đồng nhân quyền của Liên hợp quốc.

HÒA HỢP HÒA GIẢI VÀ ĐOÀN KẾT DÂN TỘC TRƯỚC HỌA XÂM LĂNG

Cuteo@


Trước họa xâm lăng, những người con đất Việt ở khắp mọi nơi vẫn luôn hướng về tổ quốc. Đau đáu về vận mệnh của đất nước, bạn Khanh Kim đã có nhiều bài viết rất giá trị gửi về cho Tre Làng. 

Xin cảm ơn bạn, chúc bạn và gia đình luôn mạnh khỏe và luôn hướng về tổ quốc.

Xin giới thiệu một bài viết mới về hòa hòa hợp, hòa giải dân tộc, do bạn Khanh Kim gửi đến. Xin được giữ nguyên văn phong của tác giả để bạn đọc tham khảo.

Hòa hợp hòa giải và đoàn kết dân tộc trước Họa xâm lăng

Cuộc chiến đã chấm dứt gần 40 năm, Nhân dân và Nhà nước Việt Nam đã từ lâu không hề nhắc đến tội lỗi và cũng chẳng ai thù hằn các cá nhân đã một thời phục vụ cho chính quyền VNCH một chế độ đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Ngày chiến thắng 30/04/1975 là ngày vui chung của toàn dân tộc, ngày hội của non sông, ngày đất nước thống nhất, chẳng hề có cuộc trả thù hay "Tắm máu" như kẻ thù tuyên truyền và cố tình dựng chuyện. Ngày nay Đất nước đã thanh bình Nhân Dân đang sống trong hòa bình, ấm no và hạnh phúc, đang chung tay, chung sức, đồng lòng xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thì chẳng có lý do gì mà khơi lại quá khứ đau thương của cá nhân và của cả dân tộc này, để gợi lại quá khứ, vết thương cũ tuy đã lành sẹo nhưng vẫn còn nhức nhối về sự chia rẽ trong lòng dân tộc, nay đang cần được “Hóa giải” để hòa hợp dân tộc.

Từ lâu đã có rất nhiều bài viết, lời nói từ hai phía về vấn đề hòa giải dân tộc. Chính phủ và nhân dân VN với tinh thần dân tộc cũng đã làm nhiều việc đầy ý nghĩa thể hiện sự cầu thị, lòng vị tha để lấp đầy khoảng trống, hố sâu ngăn cách nhằm lôi kéo người Việt xa xứ hướng về Tổ quốc, quê hương, xóa bỏ mặc cảm, hận thù nhằm hòa giải để hòa hợp dân tộc. Những việc làm đó đã có tác động mạnh mẽ đối với cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài hướng về đất nước. Vì thế thời gian qua đã có một số Cựu Chính khách của chế độ VNCH, một số nhân vật có tư tưởng chống cộng cực đoan cũng đã trở về thăm Tổ quốc, đặc biệt chuyến về thăm quê hương của Cựu phó Tổng Thống VNCH Nguyễn Cao Kỳ đã gây ấn tượng mạnh mẽ đến cộng đồng người Việt HN. Những chuyến thăm quê hương của ông vào những năm tháng cuối đời không chỉ là một lối mở để những đứa con của ông có thể noi theo, mà tiếp theo sau đó còn cho nhiều người Việt đủ các thành phần hiện ở HN còn đang băn khoăn, mặc cảm hay còn nhiều lý do tế nhị nào đó mà họ vẫn còn do dự, nay họ đã noi gương ông dũng cảm bước qua “Lằn ranh Quốc Cộng” và họ đã trở về. Nhìn những đoàn người hành hương về với đất Mẹ mà không khỏi “Chạnh xe lòng” bởi đa số họ là những người đã lớn tuổi, họ đã ở bên kia sườn dốc của cuộc đời. Thế mới biết đời người cũng “Ngắn chẳng tày gang” “Mới ngày nào họ bỏ nước ra đi mái tóc vẫn còn xanh”, thấm thoắt gần 40 năm nay họ mới trở về mà “Đã lơ thơ đầu bạc”. Tâm thức của tuổi già, họ nhớ đến quê hương, đất nước, “Cóc chết ba năm vẫn muốn quay đầu về núi”, “Lá rụng về cuội” bởi họ vẫn là người Việt Nam, trước hay sau họ vẫn muốn trở về với đất Mẹ, Tổ tiên, Ông Bà, quê Cha đất Tổ của mình.

Thời gian tha hương đã dần thức tỉnh con người, biến chuyển suy nghĩ của những người xa xứ. Từ quyết tâm của người quyết đòi lại những gì đã mất, những cái quá khứ đã từng thuộc về mình, thế nhưng thời gian trôi đi trong vô vọng và nay đã trở thành nỗi thất vọng trong đợi chờ mà không còn hy vọng của những thay đổi. Giờ đây nhiều người Việt hải ngoại thực sự đã bằng lòng với cuộc sống hiện tại, bởi cuộc sống lưu vong ở xứ người đã là bài học“Trường đời” rất đắt giá không thể dễ quyên trong mỗi cuộc đời, dù cuộc sống nay đã đủ đầy nhưng tuổi già nên họ nghĩ nhiều đến quê hương đất nước, đến tổ tiên, gia đình và dòng tộc. Đây cũng là động lực chính, một cơ hội thôi thúc người Việt HN sẵn sàng chấp nhận những gì đến với mình như một kẻ chiến bại để được về Việt Nam quê hương xứ sở, nơi chôn rau cắt rốn của mình, để được làm một việc gì đó có ích cho quê hương, Đất nước, cho gia đình và chuộc lại những lỗi lầm mà mình đã mắc phải trong quá khứ. Mặc dù trong suy nghĩ còn có những khác biệt về nhận thức, cách nhìn nhận nhiều vấn đề “Trong và sau cuộc chiến”, nhưng họ đã biết gạt sang một bên những điều khác biệt để khoảng cách bất đồng trong những khác biệt dần được thu hẹp, Vì thế quan niệm thắng thua nay đã không còn là vấn đề quan trọng, không còn chỗ cho những mặc cảm, hận thù thay bằng những tình cảm chân thành, bao dung và độ lượng của con người Việt, thế nên Không khí hòa giải để hòa hợp có vẻ mát mẻ hơn,(dễ thở) hơn không còn bức bách, ngột ngạt, như cách đây chín, mười năm.

Chính sách hòa giải dân tộc của Đảng và Nhà nước VN đã quá rõ ràng, Tuy nhiên vẫn còn gặp nhiều khó khăn từ phía những người lưu vong(Được gọi là tỵ nạn CS) ra nước ngoài sau 30 tháng 4 năm 1975. Người ta dễ dàng nhận thấy Cộng đồng người Việt ở nước ngoài như một bức tranh có hai mảng “sáng và tối”. “Mảng sáng” là chủ đạo gồm những người, chấp nhận lịch sử đau thương, tự nguyện xóa bỏ hận thù như một thử thách, cùng với những người ra đi vì lý do kinh tế, đi học hành, làm ăn có những suy nghĩ tốt về quê hương, đất nước. “Mảng tối” là một nhóm, một thiểu số người ra đi vì thất bại, thua trận trong cuộc chiến, cũng có người vì lý do chính trị, nặng lòng thù hận, cố chấp không thể quên quá khứ, vì thế ở những nước có nhiều người lưu vong(Tỵ nạn) “Mảng tối” ở dạng này cứ đến ngày 30/4 họ lại tổ chức “Ngày quốc hận”, Cờ đỏ Sao Vàng không được chấp nhận mà chỉ có Cờ Vàng ba sọc đỏ.

Lý giải hiện tượng không đứng chung với nhau dưới một màu cờ Tổ quốc của nhóm người Việt vẫn còn “Thủy chung” với Cờ Vàng ba sọc đỏ, bởi họ là những người đã từng “đi ngược lại lợi ích của dân tộc”, họ đã từng gây ra muôn vàn tội ác với Nhân dân. Họ là những người thua trận trong chiến tranh, với tâm thức của những kẻ gây tội ác, sợ một cuộc “Tắm máu” trả thù nên đã bỏ lại tất cả và đã mất tất cả những gì họ đã gom góp được về kinh tế, mất hết quyền lực, danh vọng và cả những tham vọng. Giờ đây họ phải vất vả, họ phải làm lại tất cả từ đầu nơi đất khách quê người. Những khó khăn, thử thách, kèm theo nỗi cô đơn tủi nhục mà họ đã và đang từng phải chịu đựng, nay họ đang cố vượt qua, nên lòng thù hận vẫn bám riết dai dẳng với tâm thế “tự ty “của một kẻ chiến bại nên (họ) không dễ dàng quyên đi được nỗi đau của quá khứ luôn ám ảnh suốt cả cuộc đời, mặc dù thời gian trôi qua gần 40 năm.
Mấy tháng nay, nói chính xác hơn là gần 80 ngày qua, khi Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan HD981 vào vùng đặc quyền kinh tế thuộc chủ quyền Việt Nam, sự kiện này một lần nữa có tác dụng như một phép thử lòng yêu nước của người Việt và đằng sau đó là thái độ hòa giải của người Việt xa xứ. Gần 80 ngày qua, cả trong nước và kiều bào ở nước ngoài hừng hực khí thế “Diên Hồng” tỏ rõ quyết tâm chống xâm lược của cả dân tộc trước kẻ bạo cường Trung Quốc, đâu đâu người Việt cũng xuống đường biểu tình. Từ châu Âu sang châu Á từ châu Mỹ đến châu Phi xa xôi đều chứng kiến cảnh người Việt xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược. Trong dòng người đó có đủ mọi thành phần, cả người Việt lưu vong(tị nạn) chính trị lẫn người Việt di dân vì kinh tế, vì học hành. Tất cả họ đều thể hiện lòng yêu nước của mình, chỗ nào có người Việt sinh sống là chỗ đó đỏ rực mầu cờ, hừng hực triệu con tim hướng về tổ quốc, cội nguồn dân tộc, để đồng lòng cùng chính phủ chống quân xâm lược bành trướng Bắc Kinh. Những hình ảnh các cuộc biểu tình của người Việt khắp năm Châu sau biến cố giàn khoan HD-981 đầu tháng 5/2014 vừa qua, người ta dễ dàng nhận ra sự đồng lòng và quyết tâm giữ nước và bảo vệ chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của người Việt, được thể hiện trong những lần biểu dương sức mạnh đoàn kết dân tộc quyết tâm chống Trung Quốc xâm lăng. Lần này Cờ Vàng CCCĐ cũng thể hiện lòng yêu nước, họ yêu nước theo kiểu của người Việt quốc gia, nhưng lòng yêu nước của họ thường nhuốm mầu chống Cộng, họ chống TQ thì ít, họ chống chính quyền CS Việt Nam thì nhiều, một khẩu hiệu chống TQ xâm lược được trương ra kèm theo răm bảy băng rôn với nội dung kích động, bịa đặt, vu cáo chính quyền VN, thế nhưng số người tham gia cái gọi là “Biểu tình chống TQ” của họ với số người tham gia có vẻ ngày càng ít ỏi, họ biểu biểu dương sức mạnh trong lẻ loi, trong đơn độc, trong lạc lõng và cả sự cô đơn trước rừng Cờ đỏ Sao vàng ở những nơi người Việt biểu tình chống TQ xâm lược khắp mọi nơi trên thế giới.Tham gia đoàn biểu tình đâu chỉ có Việt kiều, người ta nhìn thấy rất nhiều người bản địa đủ các mầu da, họ cũng giương khẩu hiệu, cũng cầm Cờ đỏ Sao vàng, họ hô khẩu hiệu ủng hộ VN….. … người nước ngoài ủng hộ VN vì “Chính nghĩa đang thuộc về Việt Nam” thế nhưng lại có chuyện cớ trêu và ngược đời, có những người Việt biểu tình chống TQ nhưng lại chống cả VN, chống lại cả Tổ quốc của mình thì Thật là chuyện lạ rất khôi hài mà không lạ, đang có thật ở những nơi có người Việt CCCĐ sinh sống. Hành vi của họ chỉ làm cho người Việt Nam chân chính và người dân nước sở tại nơi họ sinh sống, nhìn họ với ánh mắt khác thường của những người không bình thường như một sự khinh bỉ.

Dẫu rằng đây đó vẫn còn những tiếng nói cô đơn và lạc lõng của một thiểu số ít người không chịu nhìn nhận sự thật lịch sử, họ vẫn bảo thủ, cực đoan cố tình dựng chuyện chống đối sự nghiệp hòa hợp và hòa giải dân tộc và phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc. Thế nhưng tuyệt đại đa số người Việt hải ngoại cũng đã thấy được thiện chí của chính phủ Việt Nam hiện nay là rất chân thành và cởi mở, đã mở rộng vòng tay thân ái với đồng bào mình ở nước ngoài, với những tuyên bố và đã nhiều lần khẳng định “kiều bào ở nước người là một bộ phận không thể tách rời trong cộng đồng dân tộc Việt Nam”; (NQ36). Chính phủ đã và đang có nhiều chính sách ưu tiên, ưu đãi đối với Việt kiều trong đối sử, trong cách ứng sử, trong đầu tư, trong các quyền lợi, vật chất lẫn tinh thần…… Tạo mọi điều kiện tốt nhất cho người Việt HN hướng về quê hương đất nước, vì thế những năm gần đây Cơ quan đại diện cho tiếng nói đối ngoại Bộ Ngoại giao là UBNN người Việt Nam ở nước ngoài đã rất vất vả, tất tả ngược xuôi để bắc cầu, nối nhịp cho con đường hòa giải và hòa hợp dân tộc nhanh chóng sớm được “Khánh thành” và sớm trở thành hiện thực. Tuy nhiên trên thực tế, đây đó, ở nước này, hay nước kia một số nhóm người Việt dưới hai màu cờ (vàng và đỏ) đã không đứng chung với nhau, nhưng khẩu hiệu đấu tranh và quyết tâm chống xâm lược của họ là giống nhau, đều phản đối Trung Quốc xâm lược, bành trướng bá quyền, họ đều hăng hái ủng hộ cả tinh thần lẫn vật chất giúp những người Cảnh sát biển, những người Ngư dân Việt bám biển bảo vệ chủ quyền, họ đều biểu thị tinh thần sẵn sàng về nước chiến đấu, sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc nếu Trung Quốc gây chiến tranh xâm lược.

Thế giới ngày nay đang hội nhập, biên giới quốc gia dần được“xóa bỏ” trên nhiều lĩnh vực, Con người không cùng chủng tộc, không cùng màu da đang xích lại gần nhau, nương tựa vào nhau để sống, để cùng tồn tại và cùng phát triển, xu thế của thời đại là xóa bỏ hận thù, mặc cảm để cùng chung sống hòa bình. Cớ sao chúng ta là người Việt cùng máu đỏ da vàng, cùng chung một tổ tiên, cội nguồn dân tộc, con Lạc cháu Hồng, chúng ta không thể bao dung, độ lượng và có cả tha thứ cho nhau bởi những điều không phải trong quá khứ mà vẫn còn cố chấp, vẫn cứ khư khư ôm mãi hận thù dai dẳng vô vọng đến bao giờ? Giờ đây những mặc cảm của quá khứ cũng đã đến lúc được rũ bỏ, những hận thù và sự thiếu hiểu biết lẫn nhau cũng cần hóa giải để "Tập hợp của tất cả người VN trong cũng như ngoài nước để phục hưng đất nước, để VN trở thành một con rồng châu Á" như cách nói của Cựu phó Tổng thống VNCH Ông Nguyễn Cao Kỳ trong lần về thăm Tổ quốc đầu tiên sau gần 30 năm xa cách.

Những ngày gần đây trước họa ngoại xâm từ phương Bắc đang cận kề Một lần nữa nguy cơ chiến tranh đã làm nhức nhối, làm tổn thương con tim và thử thách lòng yêu nước và quyết tâm chiến đấu chống giặc ngoại xâm của dân tộc và toàn thể người dân VN. Trải qua 4000 năm lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc dù ở chế độ xã hội khác nhau, qua các thời đại, từng thời kỳ, xu hướng chính trị, tôn giáo có khác nhau, nhưng Nhân dân Việt Nam luôn phát huy lòng tự tôn dân tộc, truyền thống yêu nước, đoàn kết dân tộc khi có giặc ngoại xâm, dù già hay trẻ, gái hay trai triệu người như một đều một lòng, một dạ kiên trì và kiên quyết đấu tranh bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc.Người Việt hiện nay đang rất cần đến nhau và vì nhau hơn lúc nào hết, để đại đoàn kết dân tộc thành một khối thống nhất, có đầy đủ sức mạnh chống kẻ thù chung bảo về Giang sơn, gấm vóc của Tổ tiên, cha ông để lại.

Tổ quốc chỉ có một, quê hương chỉ có một Chúng ta hãy vì tổ quốc trên hết mà quyên đi quá khứ. Đất nước đang đứng trước họa xâm lăng, Tổ quốc đang rất cần những người con trung hiếu của đất Việt để báo đền nợ nước. Cùng là con Lạc, cháu Hồng chúng ta hãy bắt tay nhau, bỏ qua quá khứ, gác bỏ hận thù để cùng nhau chung sức, chung lòng, cùng quyết tâm chung một mầu cờ, sắc áo,(dù còn có bất đồng, những điều khác biệt)để người Việt ta trong và ngoài nước đủ mọi thành phần, tôn giáo hãy đoàn kết gia tăng sức mạnh chống kẻ thù chung, để bảo vệ Tổ quốc, để bảo vệ giống nòi không bị đồng hóa, đó là “Hồn thiêng sông núi nước Nam”, là “Nguyên khí quốc gia người Việt”, đó cũng là ý chí quật cường của 4000 năm lịch sử giữ nước và dựng nước của dân tộc Việt mà con cháu người Việt từ nay đến muôn đời sau phải có trách nhiệm bảo vệ và giữ gìn “Đất nước Việt, con người Việt và giống nòi Việt”. Chúng ta hãy cùng nhau làm bằng được, giữ bằng được những điều thiêng liêng đó.

Ngày 20 tháng 7 năm 2014
Khanh Kim

SỰ CÔNG TÂM CỦA PHÓNG VIÊN CÓ LÀ ĐIỀU XA XỈ?

Khoai@


Công tâm là điều xa xỉ?

Phải nói rằng, đã có rất nhiều bài báo hay và có ý nghĩa được đăng tải. Tuy nhiên, vẫn cón khá nhiều bài kém chất lượng rất đáng phê phán. Điều đáng lo ngại là sự yếu kém chất lượng ấy lại xuất phát từ trình độ và sự công tâm của phóng viên.

Trên Báo Đất Việt có bài "Sư đòi ôtô, cả làng nháo nhác" của PV Minh Tú và Văn Chi nói về việc Sư Thích Minh Phượng ủy quyền cho một người trong làng để về đưa chiếc ô tô của mình đang trong khuôn viên chùa đi, "khiến cả làng Chàng Sơn nổi giận".

Phản ảnh một hiện tượng xã hội hay một vụ việc như trên thì là điều bình thường, và không đáng nói. Tuy nhiên đọc bài viết, có cảm tưởng các PV này đang cố tình cổ súy cho các hành vi sai trái của người dân nơi đây.

Trước hết phải nói với các PV rằng, không phải cái gì được đông người ủng hộ thì đều là đúng, và càng không phải cái gì đó cứ mang danh "nhân dân" cũng là đúng. 

Cũng cần nói thêm, qua những thông tin mà báo chí đăng, tôi không có cảm tình với vị sư có tên Thích Minh Phượng được nhắc đến trong bài báo này. Nhưng việc gì đi việc đó, cái đúng cần được bảo vệ và cái sai cần được lên án.

Tôi không thấy ông Phượng có sai gì trong việc mua sắm ô tô ở đây cả. Viết như bài báo thì chiếc ô tô trên hiện đang thuộc quyền sở hữu hợp pháp của công dân có tên Phượng. Và vì thế việc ông lấy lại tài sản của mình là chuyện bình thường và đúng pháp luật. Vậy thì sao dân làng Chàng Sơn lại nổi giận?

Theo như bài báo, người dân không cho người được uỷ quyền là ông Chu Văn Hoa (người làng Chàng Sơn) về lấy chiếc ô tô của mình ra khỏi chùa là do nghi ngờ ông Thích Minh Phượng sử dụng tiền công đức của chùa để mua xe ô tô cho riêng mình. Tất nhiên đó mới chỉ là sự nghi ngờ, và họ có quyền nghi ngờ. Theo tôi, nếu nghi ngờ, người dân có thể làm đơn yêu cầu cơ quan chức năng làm rõ và trả lời trước công luận theo quy định của pháp luật, không nên có cách hành xử như vậy, vừa trái pháp luật, vừa manh nha các yếu tố gây mất trật tự công cộng. 

Phóng viên Minh Tú và Văn Chi cùng người dân Chàng sơn cũng nên tham khảo Điều 141, bộ luật hình sự năm 1999 quy định về tội chiếm giữ trái phép tài sản. Theo đó: 
1. Người nào cố tình không trả lại cho chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc không giao nộp cho cơ quan có trách nhiệm tài sản có giá trị từ năm triệu đồng đến dưới hai trăm triệu đồng, cổ vật hoặc vật có giá trị lịch sử, văn hoá bị giao nhầm hoặc do mình tìm được, bắt được, sau khi chủ sở hữu, người quản lý hợp pháp hoặc cơ quan có trách nhiệm yêu cầu được nhận lại tài sản đó theo quy định của pháp luật, thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Phạm tội chiếm giữ tài sản có giá trị từ hai trăm triệu đồng trở lên hoặc cổ vật, vật có giá trị lịch sử, văn hoá có giá trị đặc biệt, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm.
Theo quy định tại điểm c, khoản 2 điều 1 luật hình sự sửa đổi, bổ sung năm 2009 quy định: Sửa đổi cụm từ “năm triệu đồng” thành cụm từ “mười triệu đồng” tại khoản 1 Điều 141.
Thực ra vụ việc của nhà sư Thích Minh Phượng ồn ĩ đã lâu và nó cho thấy mâu thuẫn về lợi ích trong quan lý tiền bạc, tài sản trong chùa với người dân nơi đây chứ không đơn thuần về mặt tôn giáo, tín ngưỡng. Việc nhà sư Thích Minh Phượng ra đi không đơn giản như bài báo nói là ông "tự ý bỏ đi". Các bạn có thể vào google gõ cụm từ "Thích Minh Phượng", Chùa "Chàng sơn" là ra ngay các kết quả để kiểm chứng. Điều đáng nói, là ngay cái ban "hộ tự" mới do "người dân tự lập ra" cũng là cả một vấn đề lớn còn bàn cãi về tính hợp pháp và sự đồng thuận.

Một điểm nữa rất đáng nói là thái độ viết báo của hai PV. Trong một đoạn, hai PV viết: 
Đến khoảng 10h sáng cùng ngày, một cán bộ công an huyện tên Nguyễn Văn Long về hiện trường. Ông Long cho biết thấy người dân đang tập trung gây mất trật tự nên về địa bàn để… nắm tình hình.
Đến gần trưa, vị cán bộ này rời đi. Chiều cùng ngày, người dân vẫn tập trung khoảng hơn trăm người với sự cảnh giác cao độ, dốc toàn sức để bảo vệ cái nhà để xe.
Lối viết này thể hiện cái tâm thiếu trong sáng của người viết bài. Các anh PV nên nhớ, năm tình hình về an ninh trật tự, và tham gia giải quết các vụ việc có liên quan đến an ninh trật tự là nhiệm vụ của công an, và vì thế ông Nguyễn Văn Long, là cán bộ công an huyện về nắm tình hình là chuyện bình thường trong phạm vi tác nghiệp của họ. Nếu các anh là nhà báo đàng hoàng, thì không nên viết với hắc ý mỉa mai với ba dấu chấm như vậy. Xin hỏi, các anh viết thế với hàm ý gì? có phải các anh định viết là ông công an về địa bản để....giúp sư Phượng lấy chiếc xe?

Còn nữa, nếu là nhà báo viết mảng pháp luật thì lại rất không nên cổ súy cho những hành động trái pháp luật bằng cách chua thêm một cấu: "Đến gần trưa, vị cán bộ này rời đi. Chiều cùng ngày, người dân vẫn tập trung khoảng hơn trăm người với sự cảnh giác cao độ, dốc toàn sức để bảo vệ cái nhà để xe.". Không nói ra trực tiếp, nhưng người đọc cảm thấy PV đang ủng hộ cho việc tụ tập, chiếm  giữ tài sản của người khác.

Cuối cùng, xin nhắc lại một lần nữa, bản thân người viết không có một chút cảm tình nào với ông Thích Minh Phượng chùa Chàng Sơn vì nhiều lý do và không có ý định bệnh vực ông này. Nhưng sự thật cần được tôn trọng và phóng viên, ngoài trình độ hiểu biết thì rất cần đến thái độ công tâm, đúng mực trong khi viết bài.

-----------
* Ảnh: Lấy từ bài báo với dòng chú thích: Dòng người ngăn cản đại diện của sư Phượng về lấy xe

TÁI GIÁ THÌ SAO?

Luật không cấm sao cứ đắn đo!

TT - Chưa xem xét ngay đến khía cạnh pháp lý thì câu chuyện bà Trần Thị M. (83 tuổi, ngụ P.12, Q.Bình Thạnh, TP.HCM) có chồng và con trai là liệt sĩ nhưng chưa được tặng danh hiệu Bà mẹ VN anh hùng chỉ vì tái giá làm nhiều người cảm thấy xốn xang.

(Phản hồi bài: “Tái giá, không được làm Bà mẹ VN anh hùng?”, Tuổi Trẻ ngày 19-7)

Thay vì chia sẻ và đồng cảm với quyết định rất đỗi bình thường của người phụ nữ có đến hai người thương yêu đã hi sinh cho cách mạng thì có vẻ như người ta đang xem việc tái giá ấy là lỗi lầm... Rồi thay vì ngồi lại để nhanh chóng tìm hướng giải quyết cho một khúc mắc không đáng có thì có vẻ như các cơ quan có thẩm quyền vẫn cứ thủng thỉnh trong khi những ngày cuối đời của bà M. và nhiều bà mẹ khác có hoàn cảnh tương tự đang trôi qua.

Tình là vậy, còn lý thì có nhiều điều liên quan cần được xem xét thấu đáo hơn. Quy định danh hiệu Bà mẹ VN anh hùng để tặng hoặc truy tặng những bà mẹ có nhiều cống hiến, hi sinh vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc và làm nghĩa vụ quốc tế. Theo điều 2, pháp lệnh quy định danh hiệu Bà mẹ VN anh hùng (đã được sửa đổi, bổ sung) thì những bà mẹ thuộc một trong các trường hợp quy định (trong đó có trường hợp có một con là liệt sĩ và có chồng hoặc bản thân là liệt sĩ) sẽ được tặng hoặc truy tặng danh hiệu này. Hướng dẫn thực hiện pháp lệnh, khoản 2, điều 2 nghị định 56/2013 của Chính phủ chỉ lưu ý: “Những trường hợp quy định nêu trên nhưng phản bội, đầu hàng địch, có hành động gây nguy hại cho cách mạng hoặc vi phạm pháp luật bị tòa án xét xử bằng hình thức phạt tù mà bản án, quyết định của tòa án đang có hiệu lực pháp luật (kể cả trường hợp được hưởng án treo) thì không được xét tặng danh hiệu vinh dự Nhà nước Bà mẹ VN anh hùng”. Như vậy, việc tái giá không thuộc trường hợp “không được xét tặng danh hiệu” nêu tại điều khoản này thì lý do gì các cơ quan lại dừng hồ sơ đề nghị phong tặng danh hiệu cho các bà mẹ thuộc đúng đối tượng luật định?

Tiếp nữa, nghị định 31/2013 của Chính phủ (quy định chi tiết, hướng dẫn thi hành một số điều của pháp lệnh ưu đãi người có công với cách mạng) có nêu chế độ trợ cấp tiền tuất hằng tháng cho vợ hoặc chồng liệt sĩ lấy chồng hoặc lấy vợ khác. Đây đơn thuần là quy định về quyền lợi của thân nhân liệt sĩ (trong đó có vợ của liệt sĩ đã tái giá), tức không “đụng chạm” gì đến việc xét tặng danh hiệu Bà mẹ VN anh hùng. Vậy sao các cơ quan lại vin vào đó để đắn đo nào là “hướng dẫn của trung ương không rõ ràng nên không biết giải quyết thế nào”, nào là “không thể khẳng định có thể xét tặng, cũng không thể bác hồ sơ”...?

Về nguyên tắc, các cơ quan nhà nước, cán bộ, công chức “chỉ được làm những gì mà luật quy định”. Căn cứ vào quy định đã nêu của nghị định 56/2013, Bộ LĐ-TB&XH, Bộ Nội vụ và Bộ Quốc phòng cần khẩn trương họp bàn để thống nhất cách xử lý các vướng mắc từ địa phương chuyển lên trong việc làm hồ sơ đề nghị phong tặng danh hiệu Bà mẹ VN anh hùng, trong đó có trường hợp vợ liệt sĩ tái giá.

Luật sư TRẦN THỊ MIỀN 
(Đoàn luật sư TP.HCM)

NGƯỜI DÂN LUÔN GHI NHỚ CÔNG LAO CỦA CÁC ANH

OngBapCay


Trong cuộc đấu súng, thượng úy Lường Phát Chiêm (32 tuổi, Phòng cảnh sát bảo vệ và cơ động tỉnh Sơn La) đã hy sinh. Thiếu úy Nguyễn Mạnh Hà, Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an tỉnh Sơn La bị thương nặng.


Mong thượng úy yên nghỉ! Người dân luôn ghi nhớ công ơn của anh!