Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

KÍNH GỬI NGÀI TẬP CẬN BÌNH (*)

Khoai@: 


Bài thơ này của anh Bùi Khắc Phúc gửi đến Tre làng. Xin giới thiệu cùng bạn đọc.


---------

Đêm không ngủ viết gửi Ngài dăm chữ,
Kính chúc Ngài giữ trọn một niềm vui.

*
Sáng hôm nay tôi trông thấy Mặt Trời
Vẫn chói lòa vầng hào quang biển cả
Thấy cháu con Lạc Long vạn thuở
Mãi hiên ngang cùng sóng nước nở hoa.


Tôi ngồi buồn trông ngày tháng dần qua 
Chợt giật mình khi lòng anh đã khác
Trời vẫn xanh, biển vẫn lung linh sóng
Mà lòng người không bờ bến buông trôi…

Đêm qua tôi mơ gặp một người
Mang quốc tịch Trung Hoa chính thống
Anh bạn nói rằng không muốn sống
Bởi một ai đã làm chuyện tày trời?

Tay trong tay mắt nói môi cười
Rằng, trời xanh biển lặng đã an bài
Dầu hổ thẹn nhưng cần phải sống
Muốn thành Phật cũng dễ dàng thôi (**).

Tôi sinh ra, khôn lớn thành người
Một phần nhờ sách vở Trung Hoa
Tôi không ngớt tự hào, hãnh diện
Đất nước Ngài chân lý kém gì ai?

Tôi vẫn lớn trong mình một hai…
Bởi Khuất Nguyên, Khổng Tử… sáng ngời
Tư tưởng anh mãi sánh ngang Trời
Cùng Trời Đất muôn đời bất tử.

Có một tâm hồn sao khó giữ?
Những ngày này dân tôi khó ngủ;
Bởi lòng đau quặn thắt khôn nguôi;
Bởi những gì anh nói xa xôi;
Bởi lòng anh vùi sông chìm bể?
Hoa vẫn nở sao lòng anh không thể?

*
Đêm không ngủ kính gửi Ngài dăm chữ,
Kính chúc Ngài giữ trọn một niềm vui.

Viết trong một đêm (30/5/2014) khó ngủ sau khi nghe các hãng truyền thông đưa tin: Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tuyên bố với thế giới rằng biển Đông vẫn lặng sóng, Trung Quốc không tạo căng thẳng ở biển Đông… Trong khi đó, Trung Quốc không ngừng trắng trợn quấy rối trong hải phận Việt Nam, vi phạm luật pháp Quốc tế bằng những hành động vô đạo đức.

(*) Tập Cận Bình - Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Chủ tịch Nước CHDCND Trung Hoa;
(**) Phật dạy : bỏ dao xuống thành Phật.

Bùi Khắc Phúc
Thôn Thanh Minh - xã Tân Dân - huyện Tĩnh Gia - tỉnh Thanh Hóa. GV Trường PTDT Bán trú THCS Nguyễn Bá Ngọc - Phú Thiện - Gia Lai
ĐT : 01632 038 647

Xả xì trét: Thư mẹ gửi con gái

Sapa. Ngày 17 tháng 12 năm 2013. 

Con yêu, Sapa rét mướt, tuyết phủ trắng trời nhưng lòng mẹ thật ấm áp khi nhận được thư con qua báo Thanh Niên. Con của mẹ đã lớn khôn, biết suy nghĩ, biết điều hay lẽ phải và trên hết mẹ biết tình yêu của con dành cho mẹ lớn lao hơn tất cả những thứ trên đời này. Đọc thư con, mẹ không cầm được nước mắt, chắc hẳn con sẽ chịu nhiều lời đàm tiếu của dư luận khi dành tình yêu thương cho mẹ. 

Đừng bận tâm con yêu. Mẹ hiểu và yêu con là được. 

Con yêu, con đã đi quá lâu để có thể nhớ là nhà mình không còn nuôi trâu nữa, trên này gia đình chúng ta sống bằng cung cấp dịch vụ cho khách du lịch. Trâu nếu có cũng dành cho du lịch. Sapa là vùng đất du lịch chứ không phải vùng chăn nuôi con yêu ạ. 

Lá thư của con đã gợi cho mẹ một í rất hay. Mẹ và các anh con đã xuống xuôi mua trâu lên bịt mũi cho đến chết rồi để trước nhà giả vờ là trâu của nhà chết rét, khách du lịch họ thương cảm nên đổ xô vào mua với giá khá hời, có người đã khóc con ạ. Chúng thật đáng thương và ngu ngốc khi nghĩ trâu có thể chết rét được, chắc chúng chẳng bao giờ nghe thấy câu "khỏe như trâu" con ạ. Mẹ bán được 5 con rồi. Lãi gấp 3 con ạ. Mẹ ước gì trời cứ mưa tuyết thật nhiều. Đừng lo lắng con gái yêu nhé. 

Tuyết rơi là hiện tượng hiếm có nên khách du lịch lên đây đông lắm, các khách sạn kín hết nên họ phải vào nhà dân thuê trọ. Con có nhớ nhà kho hồi bé con hay vào chơi trốn tìm không? Mẹ đã dọn sạch và cho thuê với giá dăm bảy trăm nghìn một người, mẹ thương họ không có chỗ ngủ nên lấy rẻ đấy, bằng khách sạn gì cao cao 4 sao dưới Hà Nội gần trường con học thôi. Hàng xóm họ lấy cả triệu một người mà vẫn phải xếp hàng con yêu ạ. Mẹ sống lấy đức để cho con cái chứ không như lũ hàng xóm bất nhân đâu. 

May mắn có dịp này nên mẹ sẽ có tiền gửi xuống mua aibát và aiphôn5 cho con học tập như con yêu cầu bấy lâu nay. Cố gắng học tập con nhé. 

Thôi, mẹ kể sơ thế để con yên tâm học hành, mẹ và các anh con phải xuống gần Hà Nội mua trâu và mua rau lên bán cho lũ khách du lịch ngu ngốc đây. Học hành là cần thiết nhưng nếu được nghỉ thì đừng đi chơi với lũ bạn trai, cố bớt chút thời gian về thăm mẹ nhé, mấy năm không về rồi. Mẹ rất nhớ con. 

Nếu sắp tới được chia tiền khách du lịch quyên góp ủng hộ bản mình vụ mưa tuyết này, mẹ sẽ đổi cho con chiếc xe ga để con bằng bạn bằng bè dưới đó. Tiền mẹ sẽ chuyển cho con qua tài khoản con thường dùng nhé. 

Mẹ yêu con.

P/S: Mẹ đã nhận được ảnh của con gửi về, mẹ thương con quá, không có chiếc áo tử tế nào mặc hả con? hở hết cả ti ra thế. Khổ thân.

Nguồn: Mượt

DIỄN VIÊN THƯƠNG TÍN KỂ VỀ CUỘC HÔN NHÂN KHÔNG TÌNH YÊU

có đứa con gái nhỏ như mong ước khi tuổi gần chạm ngưỡng 60, nhưng ông hiện vẫn đang sống đơn độc. 

Gặp Thương Tín - nam diễn viên lừng lẫy trong những vai thiếu tá Lưu Kỳ Vọng (Ván bài lật ngửa), tướng cướp Bạch Hải Đường (SBC), Sáu Tâm (Biệt động Sài Gòn), Tám Thương (Chiến trường chia nửa vầng trăng), khuôn mặt góc cạnh từng được các đạo diễn vô cùng ưu ái vẫn còn nguyên nét ngang tàng - nhưng giờ đây pha chút mệt mỏi và buồn bã. Dầu vậy, đôi vai ông vẫn thẳng và vững, ông dường như vẫn là con người kiêu bạt đầy tính nghệ sĩ như thời trai trẻ. Trong tư thế hơi đổ người về phía trước và tập trung cho câu chuyện, người nghệ sĩ đều đều thuật lại những kí ức buồn vui của cuộc đời mình - mà buồn có phần nhiều hơn vui. 

Thương Tín trên trường quay ở độ tuổi gần 60

Gà trống nuôi con và cuộc hôn nhân không tình yêu

"Hồi trẻ tôi ham vui sớm, có con sớm. Tôi lập gia đình đến năm 1985 thì ly dị vợ, lúc đó đứa con trai mới có mấy tuổi. Tòa xử con theo bố. Tôi gà trống nuôi con tới giờ đâu có theo ai. Giờ thì nó đã 37 tuổi và lập gia đình, cho tôi hai đứa cháu nội. Rồi giờ mới có đứa con gái, từ trên trời rớt xuống à.

Hồi nào tới giờ tôi cũng thích có đứa con gái, nhưng rồi những cuộc tình trôi qua không để lại gì. Mình cứ nghĩ ước muốn của mình không thành, đến lúc không còn mong nữa thì đột nhiên lại có. Bằng này tuổi, tôi có một đứa con gái 1 tuổi và một đứa con trai 37 tuổi. Nói người ta bảo chuyện đùa, nhưng mà là thật". 

Nhưng ít người biết hai lần có con cũng là hai lần ông không lường trước, không phải là kết quả của một cuộc tình sâu đậm đến từ cả hai bên. Thương Tín tự nhận mình là người dễ mềm lòng, dễ bị phụ nữ "dụ". "Hai con người, hai hoàn cảnh xuất hiện trên cõi đời này mà tôi không hề mong muốn chút nào. Họ nghe thì có thể sẽ buồn nhưng đó là sự thật." 

"Hồi đó tôi lấy vợ hoàn toàn không có tình yêu" - ông bồi hồi thuật lại về cuộc hôn nhân đầu tiên và cũng là duy nhất ấy. "Tôi đang yêu một người bạn của cô ấy thì tự nhiên cô ấy cảm thấy sao đó, như là tự hỏi "Tại sao cái người này có gì mà ai cũng thương?". Người phụ nữ hay so sánh, rồi tự nhiên giống như là tìm cách gài để mình trở thành của người ta. Nên có những chuyện rất khó tôi không làm sao có thể giải thích với người bồ của mình "Tại sao tôi phải né em? Tôi không dám nhìn em. Em tới tìm tôi bao nhiêu lần mà tôi không thể gặp em được. Mà tôi cũng không thể giải thích tại sao tôi lấy người này được." Rồi khi người ta đi nước ngoài rồi thì tôi có viết một bức thư và nói thật." 

Người phụ nữ thứ hai sinh con cho nghệ sĩ Thương Tín cũng là một trường hợp đặc biệt. Cô mới hơn 20 tuổi nên ông ngần ngại không muốn gắn kết cuộc đời mình. "Thực ra con cái là trời cho, đứa con thiêng liêng lắm, tôi nghĩ bạn bè mình nhiều người cầu mà không có, chứ tôi không lập gia đình với cô ấy. Tuổi tác thế hệ mà, có khoảng cách khiến cho hai người khó có thể hiểu nhau. Có thể người ta nhìn mình ở một khía cạnh khác, thần tượng hoặc tình yêu, nhưng nếu tôi ở với cô ấy tôi sẽ cảm thấy có lỗi. Tôi cảm giác mình sẽ không sống được lâu nữa.

Tôi bảo "Em cảm thấy có người đàn ông nào trẻ hơn, có thể đem lại hạnh phúc cho em thì em cứ nói với anh một tiếng, giao con cho anh." Cô ấy rất giận, nhưng thực ra ý mình thì tốt thôi. Tôi sống một mình cũng quen rồi, không cảm thấy cô quạnh, cũng mấy chục năm rồi." 

Với cô con gái mơ ước và người phụ nữ thứ hai

"Tôi hiền và nhẹ dạ"

Một Thương Tín ngang tàng, từng trải bao nhiêu trên phim ảnh thì lại lúng túng bấy nhiêu với những người phụ nữ trong cuộc đời mình, cũng bởi thế mà bao nhiêu năm trôi qua, dường như cuộc đời ông không có được một tình yêu trọn vẹn. "Trên phim thấy tôi có vẻ ác sao đó. Không phải đâu, tôi hiền lắm, nhẹ dạ lắm, dễ dụ lắm. Đại khái thế. Dễ sa ngã lắm. Thấy thì có vẻ ghê gớm lắm, tưởng đâu là mạnh bạo lắm, nhưng thực ra mềm yếu lắm. Sợ nhất là gì? Sợ nhất là người phụ nữ đó. Nếu biết tôi là người thế nào thì chỉ cần khóc thôi, muốn gì cũng được." - ông kể một loạt các yếu điểm của mình và cười nhẹ. 

"Tôi hình dung ở một cõi vô hình nào đó có một cuốn sổ ghi hết duyên số người ta. Giờ này lúc này gặp ai, ngày trước nợ bao nhiêu giờ trả đi. Nợ ít thì chia tay, nợ nhiều thì thành chồng vợ. Khi cuốn sổ đó đã ghi tên anh rồi thì anh có chạy đằng trời." 

Tôi hỏi Thương Tín ông có cuộc tình nào khiến mình nuối tiếc không, ông có cho mình một người tri kỉ nào không? 


"Tôi cũng có một hai mối tình để nuối tiếc" - ông điềm tĩnh trả lời. "Nhưng có lẽ đời cho tôi sự thành công, được lòng yêu mến thì tôi cũng phải trả lại cuộc đời về tình cảm. Không phải là hai người không yêu nhau, yêu ghê lắm, nhưng hoàn cảnh nó đẩy đến chuyện phải chia ly. Còn những người tôi không yêu thì lúc nào cũng lởn vởn xung quanh mình.

Một gương mặt đào hoa trên màn ảnh một thời

Có một người cũng khiến tôi hối hận. Hồi đó cô ấy tốt với tôi ghê lắm. Cô ấy làm ăn nổi tiếng ở Sài Gòn, bao nhiêu cửa hàng. Tôi đóng được nhiều phim cũng là một phần nhờ cô ấy. Cô ấy lo cho tôi. Đi shop hỏi anh có mua gì không, tôi nói không, nhưng con mắt mình nhìn thấy chiếc áo này đẹp là về thấy áo ở nhà. Nhiều khi mình thấy hơi sợ như là con người này sinh ra để đọc được những ý nghĩ của mình.

Có lần đang ngồi trên xe với cô ấy, tôi quay kính xe lại và nói, "Tôi thề với em, tôi mà yêu em được một chút nào tôi chết thảm thiết luôn. Tôi cố gắng lắm nhưng không yêu em được. Tại sao tôi phải dính với em, bởi vì em quá tốt." Đó là cái ngu nhất của tôi. Giá như tôi đừng nói câu đó, giá như tôi giả dối đi thì con người kia bớt đau hơn.

Cô ấy cười khiến tôi nổi da gà, và chỉ nói một câu đơn giản thôi: "Em đâu cần anh yêu em. Em chỉ hiểu một điều duy nhất thôi, em yêu anh.". Người đàn bà lạ lùng như thế đó. Rồi khi người ấy vượt biên chết, tôi một mình ngồi thất thần nhìn ra biển, lúc ấy mới cảm thấy thương thì không còn nữa. Và mình cảm thấy day dứt. Hồi ấy, giá như mình nói dối. "Ừ, anh cũng yêu em", thì người ta sẽ bớt khổ. (Còn nữa...)

Hồ Hương Giang

QUAN HỆ CHIẾN LƯỢC VIỆT - MỸ LỚN HƠN SẼ LÀM ĐẢO LỘN THAM VỌNG CỦA TRUNG QUỐC

Dư luận viên: Hồng Thủy

(GDVN) - Một tái lập quan hệ chiến lược rộng lớn hơn giữa Mỹ với Việt Nam chắc chắn sẽ làm đảo lộn (tham vọng của) Trung Quốc thiết lập trật tự an ninh mới ở châu Á.

Giáo sư Carl Thayer, ảnh: Talk Vietnam

The Diplomat ngày 22/7 dẫn phân tích của giáo sư Carl Thayer cho rằng có thể Trung Quốc đã "đánh đòn phủ đầu" về mặt ngoại giao khi dịch chuyển giàn khoan 981 khỏi "vùng biển tranh chấp" với Việt Nam, mà thực tế là vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam và hoàn toàn không có tranh chấp - PV.

Cuộc khủng hoảng 981 đã tạo ra khoảng cách giữa Việt Nam và Trung Quốc, đối với Việt Nam việc Bắc Kinh dịch chuyển giàn khoan 981 sớm hơn thời hạn tuyên bố 1 tháng vào thời điểm này là động thái xuống thang của Bắc Kinh để sửa chữa quan hệ đang xấu đi với láng giềng.

Theo truyền thống, quan hệ Việt - Trung được giữ tương đối ổn định bởi mối quan hệ giữa 2 đảng cầm quyền, còn quan hệ Việt - Mỹ đã dần dần được mở rộng sau 19 năm thiết lập. Cuộc khủng hoảng 981 là khúc dạo đầu quan trọng đối với Washington trong khu vực Đông Nam Á mà nếu biết tận dụng, Hoa Kỳ sẽ có thêm nhiều bạn bè ở châu Á - Thái Bình Dương.

Ông Carl Thayer nhấn mạnh, dư luận Việt Nam vừa qua sau khủng hoảng giàn khoan 981 ủng hộ mối quan hệ gần gũi hơn giữa Việt Nam với Hoa Kỳ hơn là với Trung Quốc. Dù hoạt động của các doanh nghiệp nước ngoài đã được khôi phục như thương lệ khi Bắc Kinh có thành công nhất định trong các hoạt động chắp vá ngoại giao với láng giềng, sẽ khong dễ dàng xóa bỏ mối ngoài nghi chiến lược đối với Trung Quốc từ phía người Việt Nam.

Giáo sư người Úc cho rằng, nhiều lãnh đạo cao cấp của Đảng xem lợi ích quốc gia, dân tộc quan trọng hơn tất cả. Họ coi hệ thống các mối quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện với Trung Quốc đang trong trạng thái bị (Bắc Kinh) phá hủy. Trong khi đó một đối tác toàn diện như Hoa Kỳ đã làm nhiều hơn để hỗ trợ Việt Nam bảo vệ chủ quyền so với Nga vốn được liệt kê ở vị trí số 2 trong hệ thống phân cấp là một đối tác chiến lược toàn diện.

Tất cả điều này cho thấy khúc dạo vào thời điểm này nên đến từ phía Việt Nam. Không lâu trước khi xảy ra khủng hoảng giàn khoan 981, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã sử dụng đối thoại an ninh Shangri-la tại Singapore để kêu gọi một vai trò lớn hơn của Mỹ trong khu vực và điều hòa căng thẳng ở Biển Đông.

"Sẽ không có quốc gia nào trong khu vực phản đối sự tham gia chiến lược của các cường quốc ngoài khu vực nếu sự tham gia như vậy nhằm mục đích tăng cường hợp tác vì hòa bình, ổn định và phát triển. Chúng tôi đặc biệt chú trọng đến vai trò của một Trung Quốc đang mạnh lên và Hoa Kỳ, một sức mạnh ở Thái Bình Dương", phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tại Shangri-la được The Diplomat trích dẫn, nhấn mạnh tính hợp pháp ảnh hưởng của Mỹ ở Thái Bình Dương.

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry và Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh.

Thực trạng hợp tác quân sự giữa Hoa Kỳ và Việt Nam cũng đang dần phát triển. Tàu Mỹ đã ghé thăm các căn cứ quân sự Việt Nam, trong đó có cảng Đà Nẵng và Cam Ranh. Mặc dù vẫn còn những rào cản trong quan hệ quân sự Việt - Mỹ như việc Hoa Kỳ duy trì lệnh cấm vận bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, nhưng bên ngoài vấn đề quân sự vẫn còn rất nhiều lĩnh vực hợp tác.

Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) là một ví dụ, được xem như con đường rất hứa hẹn mà Việt Nam có thể giảm thiểu nguy cơ bị bỏ rơi bởi nền kinh tế Trung Quốc. TPP sẽ cung cấp cho Việt Nam cơ hội tiếp cận thương mại ưu đãi với 11 quốc gia khác dọc theo bờ Thái Bình Dương, đó là một lợi ích kinh tế có tiềm năng rất lớn.

Theo The Diplomat, Hoa Kỳ không nên chỉ đơn thuần nhằm vào việc chiếm được cảm tình của Việt Nam trước những hành động khiêu khích của Trung Quốc, thay vào đó cần phải chứng minh giá trị của họ đối với Việt Nam. Cách tốt nhất để làm điều này là giúp Việt Nam thoát khỏi sự phụ thuộc kinh tế vào Trung Quốc. TPP là một cách tuyệt vời để làm điều này.

Tổng kim ngạch thương mại song phương Việt-Mỹ năm 2012 đạt mức trên 20 tỉ USD vào năm 2012, tăng 13 lần kể từ khi Hoa Kỳ mở rộng quy chế bình thường hóa thương mại với Việt nam vào năm 2001.

Một tái lập quan hệ chiến lược rộng lớn hơn giữa Mỹ với Việt Nam chắc chắn sẽ làm đảo lộn (tham vọng của) Trung Quốc thiết lập trật tự an ninh mới ở châu Á gạt Hoa Kỳ ra khỏi khu vực như ông Tập Cận Bình kêu gọi.

Ngoại trưởng John Kerry đã nói với Dương Khiết Trì trong cuộc Đối thoại Kinh tế chiến lược Mỹ-Trung gần đây rằng, Mỹ có kế hoạch duy trì quan hệ với một số đồng minh và đối tác trong khu vực châu Á - Thái Bình Dương, bất chấp mối nghi ngại từ Trung Quốc.

Trong khi đó tờ Thời báo Hoàn Cầu đã bôi nhọ Việt Nam đang "nhảy múa giữa khả năng liên minh với Mỹ và (cái gọi là) tình huynh đệ với Trung Quốc". Thời báo Hoàn Cầu cao giọng lên lớp rằng, sẽ không phải khôn ngoan nếu Việt Nam tham gia 1 liên minh với Hoa Kỳ với một sự "nhiệt tình bẩm sinh để thúc đẩy nền dân chủ phương Tây, ủng hộ các giá trị phương Tây như nhân quyền và tự do".

Thời báo Hoàn Cầu cho rằng, đối với Việt Nam 1 năm trước đây việc lựa chọn không hề dễ dàng so với sau khi xảy ra khủng hoảng giàn khoan 981 với Trung Quốc. Tờ báo này thậm chí tuyên truyền xuyên tạc rằng, câu nói "quá gần Trung Quốc thì mất nước, quá thân Mỹ thì mất Đảng" để dọa dẫm, lừa phỉnh Việt Nam rằng sẽ "mất nhiều hơn được" khi "ngả theo" Hoa Kỳ. 

Việt Nam là một nước độc lập có chủ quyền, thực hiện chính sách đối ngoại rộng mở, đa phương hóa đa dạng hóa các mối quan hệ trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng độc lập chủ quyền, không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Do đó dù có là nước láng giềng lớn bên cạnh, nhưng một khi Trung Quốc nhăm nhe xâm phạm chủ quyền của Việt Nam thì người Việt quyết đứng dậy để bảo vệ chủ quyền, quyền và lợi ích hợp pháp của mình bằng các biện pháp hòa bình, trên cơ sở luật pháp quốc tế chứ không phải "ngả" hay "theo" bên nào chống lại bên nào - PV.

Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

VÀI LỜI VỀ MƯỜI SÁU "KIM TỰ"

Vài lời về mười sáu “kim tự”!

Đào Dục Tú

Nhìn lại truyền thông nước ta một thời gian dài, chưa thấy có thời điểm nào mười sáu chữ vàng trong quan hệ hai nước Việt -Trung lại được đưa ra làm cái đích ngắm như “tấm bia trường bắn”, rồi bình luận, thời luận, nghị luận, suy đoán, suy tưởng, suy ngẫm, suy cảm, cảm nghĩ ,cảm khái “đủ thể loại” tân văn báo chí xuất hiện giấy trắng mực đen đến thế.

Đó là thời điểm sau sự kiện “lãnh thổ di động”- giàn khoan nước sâu HD981 của Trung Quốc tiến sâu vào hải phận Việt Nam, kéo theo đoàn hộ tống tầu bè vũ trang cùng cung cách hành xử phi đạo lý “quen lấy thịt đè người” của thói “thiên triều” bành trướng nước lớn thời hiện đại. Thế nhưng ngoài 16 chữ Việt đã được “Việt hóa” khác rất xa “nguyên tác”, được khéo dịch, đúng hơn cố ý... dịch như người ta đã được nghe được thấy, hỏi có mấy ai biết, mấy ai để ý nguyên tác mười sáu chữ “gốc Hán” là gì đâu! Bởi thế, về bản gốc 16 chữ vàng, người cầm bút trình độ “nho nhoe” cũng muốn góp đôi lời tạp luận.

Mười sáu chữ mà ông bạn láng giềng “môi hở răng gẫy” tặng người Việt, nước Việt nguyên văn là “Sơn thủy tương liên, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan” đại ý, nghĩa là sông núi liền nhau, lý tưởng giống nhau, hòa nhập văn hóa; chung nhau vận mệnh.

Bốn điểm, điểm nào cũng có chữ “tương”- nghĩa là chung, giống. Nghĩ nước mình thì nhỏ vừa bé, vừa... yếu cả về tiềm lực kinh tế lẫn quân sự so với họ; mà như họ nhận định cái gì cũng “tương” với họ; nôm na hiểu có khác gì họ coi nước mình như cái túi nhỏ “bỏ” trong cái túi to là nước họ!

Suy rộng ra, họ là toàn thể mình chỉ là bộ phận, họ là diện mình là điểm, họ là rừng mình là chỉ là cây.Thâm thúy của ông bạn láng giềng khổng lồ “thồ chữ Hán” ra tứ phía “đông di, nam man, bắc địch, tây nhung” từ thời phong kiến Trung Hoa hàng ngàn năm về trước, chính là ở mối tương liên tương quan này!

Thế nhưng khi được “dịch thoát ý” thành 16 chữ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” thì ai chả thấy “trên cả tuyệt vời” cáí ý nghĩa của mối quan hệ “vừa là đồng chí vừa là anh em”! Làm gì có chuyện nước lớn nước bé ,làm gì có chuyện thế đứng, vị thế cao thấp này nọ như người “nặng dạ” cả nghĩ hay lo, suy diễn, suy tưởng vu vơ viển vông!

Quả thật, tôi không sao hiểu nổi “gốc gác” mười sáu chữ vàng của “người ta” là thế mà mình lại “thoát nghĩa” kiểu “thoát Hán” như thế được! Thoát nghĩa đến mức chi li ra, chỉ còn hai chữ Việt “láng giềng” là tạm “tương”, gần gần nghĩa với “sơn thủy tương liên”, thế thôi. Thế mới biết chính trị – ngoại giao ta cao thủ và nhân văn ,bao giờ cũng nghĩ tốt, thậm chí ” nghĩ tốt quá mức” cho người nên cũng dễ nhìn... gà hóa cuốc lắm!

Thôi thì dù có xa... nghĩa, cũng là vì hữu nghị tốt đẹp cả thôi, có gì mà thắc mắc , có chi mà bắt bẻ “chẻ sợi tóc làm... bẩy”. Nhất là quan hệ hai nước “cơ bản là tốt đẹp”, còn chuyện xích mích thì... như nội bộ gia đình, gia đình nào chả có. Mà đã là “đạo gia đình” thì từ thời Gia Tĩnh triều Minh tổ tiên của họ cách đây sáu thế kỷ, ông quan “mặt sắt đen sì” xử kiện còn khuyên Thúc Ông ” “ngoài thì là lý song trong là tình” (Kiều), huống chi thế kỷ 21 văn minh hiện đại?

Thế là, như người xưa mong mỏi “Mối tình hữu nghị Việt Hoa - vừa là đồng chí vừa là anh em”! Nhưng ở đời, mong mỏi là một chuyện, thực tế lại là chuyện hoàn toàn khác. Lịch sử có bao giờ chịu đứng yên một chỗ mãi đâu! Viết đến đây lại chợt nhớ lời của Dương Khiết Trì mới đây được truyền thông Trung Quốc, được báo Hoàn Cầu “hỉ hả” phát tán tuyên truyền, rằng ông ta “Phụng khuyến Việt Nam tảo nhật hồi đầu”, quen thói trịch thượng nước lớn muốn “khuyên bảo Việt Nam sớm quay đầu”; ai biết mà không thấy tức anh ách?

Than ôi, quá khứ “chung chiến hào chống đế quốc”, quá khứ Việt Nam đổ xương máu “ta vì ta cũng vì cả loài người” “ta đánh Mỹ cho cả Liên Xô và Trung Quốc”(!), quá khứ lời ca “mộc miên hoa ơi, mỗi khi qua cầu biên giới thấy hoa mộc miên đỏ lòng những bồi hồi” tưởng hàng triệu bông hoa thắp lửa (hoa gạo) sáng bừng biên giới hữu nghị và hòa bình, quá khứ hát vang “Việt Nam Trung Hoa núi liền núi sông liền sông” đâu còn nữa.

Chỉ tính từ thời điểm “nhạy cảm” Việt Nam đang gồng mình chống Mỹ giai đoạn cuối cùng, năm 1974, “người ta đã “đi đêm” bắt tay đế quốc sau cú hích chính trị động trời ” ngoại giao bóng bàn”, đánh úp quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam do chính quyền Sài Gòn cũ quản lý. Và quá khứ cứ cho là “trên cả tuyệt vời ” đến thế nào chăng nữa thì với cuộc chiến tranh xâm lược biên giới phía Bắc Việt Nam ngày 17-2-1979, con chim bồ câu ngậm... thanh đoản kiếm (chứ không phải cành ô-liu cổ điển), cuối cùng đã “úm ba la” hiện nguyên hình thành con hổ bành trướng bá quyền nước lớn đòi “dạy cho bọn cao bồi Việt Nam một bài học”(nguyên văn lời Đặng Tiểu Bình).

Máu dân Việt, máu “giải phóng quân Bát Nhất” đã đổ thành suối ! Và mới đây nhất, dù họ chưa tuyên bố “bỏ” 16 chữ vàng “biếu không” cho dân Việt; nhưng với “lãnh thổ Trung Quốc di động”- giàn khoan nước sâu làm nổi sóng Thái Bình Dương vùng Đông Nam Á, “ông bạn chuyên đúc chữ vàng” phương Bắc đang trước hết từng bước biến lãnh hải Việt Nam thành ao nhà của Trung Quốc. Đến nước này không biết có ai còn mơ hồ về 16 chữ vàng khi mà “thập lục kim tự” đã rớt xuống … Biển Đông, chỉ còn “thập lục nê tự” (mười sáu chữ bùn)

Thâm ý của... kim tự còn nguyên đó mà nghĩa được “ta” Việt hóa thực ra chỉ còn hai chữ “láng giềng” vu vơ...

Nguồn: Blog Kim Dung

NHẤT BỌ!

Nhất Bọ!

Trên blog của anh Tạo đĩ có bài khen anh Lập phò đạt “100 triệu views”, trong đó người viết so “công cuộc cách màng trên blog” của anh Lập phò ngang tầm cụ Phan Chu Trinh, từng bị Tây bắt tù chung thân vì “tội” truyền bá tư tưởng “Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh”. (Đọc ở đây)

Được khen, anh Lập phò phấn khởi lắm, nhưng còn bán tín bán nghi, vì thừa biết Tạo đĩ vốn là cái giống hói đầu đốm lưỡi, lại rất GATO. Hơn nữa, bọn văn nghệ vốn giữ bản quyền bí kíp khen cho nó chết, cho nên lại càng cảnh giác.

Bèn cày cục hỏi mượn nàng Bạch Tuyết chiếc gương thần, quyết tìm ra sự thật.

Sự thật thì làm quái gì có gương thần, gương nào chả là gương, đều nói lên sự thật, miễn là nó phẳng. Điều quan trọng là nó phải biết nói, vì vậy Bạch tuyết, ngay và luôn, cho anh Lập phò mượn một gương có gắn loa. Lại dặn trước gương này được gọi là gương Dương thần, tức là dân thường, mà thành thần là nhờ hay nói tục (nói tục thành thần), vì thế chỉ nên hỏi gương một câu.

Lập phò thỉnh gương về, treo cẩn thận lên tường. Rồi tắm rửa gội đầu ăn, chay nằm đất, rồi kiêng kỵ gái gú, cai nghiện nói bậy nói tục, chả quản ngày đêm, ròng rã suốt cả nửa tháng trời.

Chọn mãi mới được ngày lành tháng tốt, giờ đéo gì đấy quên rồi, (à giờ Thanh Long Hoàng Đạo), bèn rừa mặt gội đầu, thay đổi y phục, đốt trầm thắp nến, đứng trước gương lầm rầm khấn khứa hồi lâu, rồi kính cẩn hỏi:

Gương kia ngự ở trên tường
Đời ta, cách mệnh có dường cụ Phan???

Gương làm một phát rrrr...ẹẹẹẹ...tttt dài ơi là dài, chả rõ là phì cười hay chỉ đơn giản là đánh dắm, đáp rằng:

Lập ơi, con chớ nói càn,
Đời mày sao sánh cụ Phan mà hòng.

Lập phò xìu tốc hành như bóng bay xì hơi. Gương thấy không khí não nề mủi hết cả lòng mề, lại sợ nó uất lên, tương cho mình một búa thì vỡ mặt, đành thương tình “khuyến mãi” rằng:

Thôi thì, mày vốn man man,
Tao cho hỏi lại ba lần, hỏi đi! 

Lập phò vui vẻ trở lại. Lại nghĩ cuộc đời chìm nổi của cụ Phan, xét cho cùng cũng chẳng qua ở mấy chữ “Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh” mà thôi. Mấy chữ này gồm ba mục, vừa đủ ứng vào ba câu hỏi. Lại nữa, về toàn cục có thể mình kém cụ Phan, chứ lấy riêng từng mục mà so thì cụ Phan chửa chắc đã bằng mình. Bèn lấy cái ý Hậu dân sinh (hậu = bồi đắp) mà dõng dạc hỏi câu thứ nhất:

Gương kia ngự ở trên tường
“Dân sinh” tôi “hậu” có dường cụ Phan???

Lập tức, gương trả lời:

Cụ Phan đội đá vá trời
Riêng mày, “hậu” được đếch người nào đâu???

Bọ hơi thất vọng, nhưng cũng phải thừa nhận là gương nói đúng, xưa nay mình chả giúp được ai mà toàn nhà nước và người khác giúp mình. Vậy chả nên khiếu nại, vả lại cũng chỉ còn được hỏi hai câu. Đành lấy cái ý thứ hai là Chấn dân khí mà hỏi tiếp:

Gương kia ngự ở trên mây
“Dân khí” tôi “chấn”, chắc tày cụ Phan???

Gương trả lời ngay:

Con ơi, trí tuệ như bò,
Đem về mà “chấn” cả lò nhà con!

Đến đây thì bọ cáu lắm, lại nghĩ, đcm, cái gương này có khi là đồ dởm. Rõ ràng blog của mình “chở sự thật” đến cho hơn 100 triệu views, với 189 quốc gia. Trong khi đó, công cuộc “chấn dân khí” hay “khai dân trí” của cụ Phan may ra chỉ đến với khoảng vài triệu người Việt là cùng. Nhưng vẫn không dám khiếu nại vì chỉ còn được hỏi có một câu nữa. 

Lần này, bèn vác nguyên cả laptop, trưng hết cả màn hình số liệu blog ra trước gương, lại thủ sẵn cái búa, cả quyết hỏi câu chót:

Gương kia ngự ở trên trời,
Tôi “khai dân trí” gấp mười cụ Phan???

Trước những bằng cớ bất khả phủ bác mà Bọ trưng ra, chắc là gương bị choáng. Chỉ thấy phọt phẹt phọt phẹt, xong lại phọt phẹt phọt phẹt, lại cũng chả biết phì cười hay chỉ đơn giản là đánh dắm... Được một lúc rồi lại im thin thít....

Anh Lập phò, biết rằng gương đang bí, quả này chắc ăn là mình trên tài cụ Phan rồi, bèn thò tay vỗ bồm bộp vào gương mấy cái.

Đến lúc chịu hết nổi, bấy giờ gương mới vừa khóc vừa quát to lên rằng:

Ái ôi, riêng cái khoản “khai”,
Cộng thêm khoản thối đéo ai bằng mày!!!
....
Thế là hết tiệt ba câu khuyến mãi, và từ đấy gương cũng biệt tung tích. Ấy thế mà cũng chưa thấy bọ phấn khởi hơn.
E hèm, thôi đừng buồn nữa, anh Lập phò ạ, có trách thì trách anh Tạo đĩ, chứ đừng oán hận cái gương. 

Vả lại, chả gì anh cũng đã "bằng một phần ba cụ Phan" rồi, bù thêm với khoản 100 triệu views nữa thì ...Nhất Bọ rồi, chứ chứ cụ Phan đã là cái đinh gì!

Được đăng bởi Thiên lý/Lốc Liếc

VIỆT TÂN "VỪA ĂN CẮP VỪA LA LÀNG" TRONG CUỘC CHIẾN FACEBOOK

Một cuộc chiến không máu, không súng nhưng không kém phần ác liệt đang diễn ra trên facebook giữa Việt Tân và nhiều bạn trẻ yêu nước. Cuộc chiến này được châm ngòi khi Việt Tân với đội ngũ đông đảo report dồn dập facebook của các facebooker yêu nước như Võ Khánh Linh, Hoa Phượng Đỏ, Hoàng Thị Nhật Lệ, Bao Bất Đồng, Bão Lửa,... Ngay khi các facebooker này lập được facebook khác thì chỉ vài ngày sau lập tức lại bị tấn công dồn dập. Rõ ràng Việt Tân đang có một chiến dịch tận diệt các facebooker này.

Trong khi cuộc chiến đang diễn ra căng thẳng thì RFA - tay sai của Việt Tân đã mồm năm miệng mười vừa ăn cướp vừa la làng đổ tội cho các facebooker này là phá hoại facebook của phe chống Cộng như Trinity Hồng Thuật, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Hoàng Dũng CDVN... Sự mau mồm mau miệng của RFA là một việc bất bình thường, có lẽ RFA đứng đằng sau chỉ đạo cuộc chiến này, vì chính những facebooker yêu nước đang vận động một cuộc kiện RFA vì đã đưa các thông tin sai sự thật. RFA, trong bài viết của mình đã tuyên bố: “Facebook có một tính năng là tương tác với cộng đồng rất lớn và truyền tin đi rất là nhanh. Bên cạnh đó Facebook cũng là một mặt trận mới với nhiều người trẻ, nhiều người bàng quan, những người thờ ơ, nhưng mà nếu người ta đọc thấy những điều gì mà người ta thấy thích hợp hay là người ta đã có sẳn, điều đó làm cho người ta đi tìm thông tin. Đó là điều mà tôi nghĩ rằng các nhà hoạt động đang triệt để sử dụng Facebook.” hay “Nó đảm bảo cho mình việc ẩn danh. Chúng mình không có phương tiện nào vừa nhanh chóng, vừa hiệu quả mà lại không bị kiểm duyệt như Facebook”. Họ đã không hề ngần ngại coi facebook là một mặt trận. 

Trước khi xảy ra cuộc tận diệt này, RFA và Việt Tân trong nhiều năm, không ngừng chửi bới, mạt sát, đe dọa tiêu diệt Đảng Cộng Sản Việt Nam trên fanpage của họ. Ngoài ra, họ liên tục đưa các thông tin sai lệch với sự thật để lái hướng dư luận theo điều họ mong muốn. Mặc dù hô hào nhân quyền và nhân danh nhân quyền để ngửa tay xin tiền nước ngoài, nhưng họ không hề tôn trọng những con người khác quan điểm chính trị với họ và cũng không che dấu tham vọng và dã tâm "quét sạch Cộng Sản". Bức xúc trước thực trạng này, nhiều facebooker yêu nước đã lên tiếng tố cáo họ và thậm chí muốn đẩy xa vụ kiện này lên tầm quốc tế. Do đuối lý nên Việt Tân đã dẫm đạp lên các thông điệp về nhân quyền của họ bằng cách lùa đội quân bàn phím report các facebooker này. Thông qua việc làm này, Việt Tân đã thể hiện tính bạo động của mình. Không chỉ bạo lực ngôn từ, bạo lực trong các cuộc biểu tình... mà giờ đây Việt Tân đã chứng minh bè lũ của mình đang độc quyền dân chủ, tức là mượn danh dân chủ để che đậy cho âm mưu lật đổ và cướp chính quyền của mình.

Hậu quả của việc này đó là nhiều facebook của các VIP thuộc băng đảng Việt Tân đã bị ngừng hoạt động do report các facebooker yêu nước nhiều một cách bất thường. Facebook có thể là một mạng xã hội vô chính phủ, nhưng ban điều hành facebook có những nguyên tắc làm việc của riêng mình, những kẻ làm sai nguyên tắc ấy ắt sẽ phải chịu hậu quả. Đã hết thời Việt Tân và RFA tung hoành thích làm gì thì làm, thích bôi nhọ ai thì bôi nhọ, giờ đây họ buộc phải tuân thủ điều luật của một siêu độc tài kiểm duyệt thông tin đó chính là Mark Zuckerberg.

Nguồn: Võ Khánh Linh