Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

LAN MAN VỀ NHẬU

Khoai@


Xin lỗi trước, anh đang không được bình thường, bực bội trong người, bởi vậy trong entry này anh văng tục. Tất nhiên, các bạn đoan trang không nên đọc tiếp.

Cận tết anh phải nhậu suốt.

Đêm qua bí tỉ chổng đít nôn tháo nôn thốc gốc cây xà cừ, trưa này lại nhậu vãi linh hồn với mấy thằng em. Mk, chúng khỏe như bò, lùa rượu như bão. 4 thằng 6 chai Tổng thống Nga đai đen bay cái vèo, vậy mà vẫn chém gió phần phật. Tỉnh dậy, mặt mũi bơ phờ, đầu óc choáng váng, ngất ngây con gà tây, quần áo xộc xệch như thằng ỉa chảy. 

Thế là mất toi một ngày. Anh thật, đé* có nơi nào đã nghèo lõ đít,  đói thối mồm nhưng lại mê mải bù khú rượu bia như xứ lừa này.

Đây không phải giọng tuyên huấn, nhưng thực tế anh thấy ở xứ ta con người được tự do tới mức quá trớn trong việc uống bia rượu, và ứng xử bậy ngoài đường. Thật, đ** có nơi nào mọi rợ như cái nơi này.

Ra đường mà xem, ở đây ta có thể đi đái ngoài đường, hút thuốc bất cứ đâu, vứt rác bất cứ đâu ta muốn, thậm chí cả đi ị ngoài đường cũng đ** ai dám nói gì. Ngược lại với cái bạo dạn chí phèo ấy, trong phạm vi mà thế giới văn minh cho phép và khuyến khích như hội họp được phép phản biện, thì ở ta lại đ** dám bày tỏ chính kiến. Ở đâu cũng thế, thằng đầu to tha hồ hướng lái vấn đề, thằng đầu đất cứ thế gật và vỗ tay rầm rập. Thằng nào nói trái ý bố thì bố nhớ, thằng nào gật thì bố ghi nhận. Vì thế có những thằng chỉ giỏi nịnh, chỉ giỏi uống rượu, đến luận văn, luận án, bài báo còn phải đi đạo thì cứ vù vù thăng tiến. Đcm, cứ kiểu này thì biết đ** bao giờ mới tiến lên xã nghĩa? Đất nước này rồi sẽ đi về đâu?

Lại nói về cái tự do quá trớn kiểu mất dạy, anh đây đã nhiều lần chứng kiến mà vãi cả linh hồn. Cơ quan anh gần bến xe bus, đi làm tất nhiên phải qua đó. Đã nhiều lần chứng kiến những con lợn giống đực ngang nhiên vạch quần chĩa vào gốc cây mà đái, đã thế, đái xong lại còn vẩy chim phần phật như chốn không người. Anh đã một lần đi qua khu Thanh Xuân vào buổi sáng, đúng giờ đi làm, rất nhiều người đi ngang qua, thấy một con có vẻ như sinh viên, ngang nhiên ghếch mông bậy bên vệ đường, kì lạ là nó chả ngượng gì. Khách khứa nườm nượp qua lại, nó vẫn có thể "chảy đi kìa sông ơi" bình thường, ai qua cũng bịt mũi kinh tởm, mà đ** ai dám nói gì. Không hiểu lũ súc vật này lại xuất hiện trên trái đất nhỉ?

Lại nói tiếp về chuyện nhậu, anh cũng vừa đi nhậu về. Bàn bên cạnh có mấy thằng ngồi với nhau từ lúc anh vào. Khi anh vào, chúng ngồi uống bình thường, điềm đạm có vẻ thân nhau. Được khoảng tiếng sau, bọn này bắt đầu to giọng. Một thằng dáng khá là trí thức quát thằng già: "cái đ** con mẹ mày chứ bố mày bảo mày câm để bố mày nói cho mà nghe, mày biết b*** gì mà nói?". Thằng già cố nói thêm vài câu, lập tức thằng "trí thức" đứng dậy quát: "Đ** bác mày chứ có im không bố mày cho cái cốc vào đầu, đ** mẹ mày biết con xe kia bố mày mua bao nhiêu không, bây giờ mày thách bố mày đập 1 phát bẹp mẹ nó mui không, tiền với bố mày đe* là cái chim gì quan trọng, là tình cảm thôi nhá, nhá, nhá, được chưa?". Sau cú dọa đập xe của chính mình, tình hình có vẻ được vãn hồi. Nhưng ngay sau đó, trên người chúng có cái gì là lôi ra bằng sạch, lôi cả cụ kỵ tổ tông, họ hàng hang hốc ra và gán với từ đ**. Ngạc nhiên là tất cả các bàn đều không quan tâm, họ thản nhiên nhậu như không có chuyện gì. Anh khó chịu vô cùng, nhậu kiểu gì mà thằng nào cũng tỏ vẻ anh chị, nạt nộ nhau dù chúng nó là bạn bè. Anh nghĩ thế thì đi uống làm đéo gì, bạn bè ngồi uống là để vui chứ còn nạt nộ doạ nạt nhau thì đi về chứ ngồi làm gì? Thế mà chúng nó vẫn cứ ngồi, ra sức tinh tướng với nhau mà mãi vẫn đéo thấy đánh nhau chém nhau, anh chả hiểu ra thế nào nữa. Vì nể bạn mà phải ngồi đây chứng kiến đúng là cục khổ.

Anh nghĩ, nhậu với nhau mà thế thì quả là mọi rợ đến dã man. Cứ xem chúng đớp, nốc; xem chúng đối xử với nhau, phớt lờ cộng đồng; xem chúng nó quát nạt nhân viên phục vụ; xem cách chúng trịch thượng trả tiền thì rõ, chúng chỉ là loài ếch nhái của thế giới văn minh, dù chúng nó đông tiền như quân nguyên.

Bạn anh nói đơn giản hơn, nếu không có rượu thì đám nghiện rượu An Nam chả có chỗ đệch nào thể hiện phong độ với bản lĩnh. Vào quan bia, 1..2..3 dô, 1...2...3.. uống, đấy là âm thanh kinh dị nhất mà anh phải nghe, uống rượu đ** gì mà cứ gào như hò kéo pháo. Bầy đàn hung hãn man rợ từ cái nhỏ nhất.

Còn nhớ hôm rồi, đi uống với đám bạn, anh bệnh nên cầm lon coke nhấp môi. Một con nách dài đến chân, cấu hình tạm ổn nhảy từ bàn bên sang và hỏi anh như người ngoài hành tinh: Lớn thế này mà coke hả? Đấy, đến đàn bà cũng còn máu me hoang dã đến thế thì trách sao được đám đực rựa?

Vậy nên, ai đó dã đúng khi nói rằng: Nói về bia rượu thì trên thế giới này không đâu có thể sánh vai cùng với Việt Nam.

Entry sau: Uống Rượu được coi là một tiêu chí để đánh giá sự hòa đồng và thăng chức. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét