Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

ĐÔI LỜI VỀ "CỜ VÀNG, CỜ ĐỎ" CỦA Mr. DO


nguồn Hòa Bình
ảnh:LN:

Đôi lời về “cờ vàng, cờ đỏ” của Mr.Do

Hòa hợp dân tộc là đúng, là việc phải làm và sẽ làm được.

Hoàng Sa phải được lấy lại, là việc phải làm và sẽ làm được (“dù 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa” ). Nhưng không thể bằng cách lôi cái hồn ma lên đặt ngang với cái đang thực tế hiện hữu.

Cờ vàng ba sọc đỏ đâu phải là lá cờ đại diện cho người Việt ở nước ngoài, hay ở bất cứ đâu. Người Việt ở trong nước cũng như Việt kiều ở mọi nơi khác trên thế giới chỉ có một lá cờ đỏ sao vàng đại diện cho một nước Việt Nam thống nhất từ lâu nay. Những ai không thừa nhận điều này chỉ bởi sự thù hằn còn ăn sâu trong tâm trí của họ, sự thù hằn khiến họ tự biến mình thành người không Tổ quốc.

Ý kiến "Hà Nội cần công khai thừa nhận tính hợp pháp của chính quyền Sài Gòn thời trước 1975, qua đó thừa nhận quyền sở hữu hợp pháp của chính quyền Sài Gòn đối với Hoàng Sa và Trường Sa nhằm vô hiệu hóa công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng" không hề là cái "chúng ta hay nói" mà chỉ là một ý kiến chẳng đặng đừng trong số nhiều ý kiến khác nằm trong nỗ lực chung lấy lại Hoàng Sa mà thôi.

"Sự thừa nhận đó cũng đồng nghĩa với việc phi nghĩa hóa hành động chiến tranh của chính quyền do Hà Nội lãnh đạo trong Chiến tranh Việt Nam ... nó không thể được công khai trong ngày một ngày hai". Đã nhìn nhận vấn đề như vậy thì phải khẳng định ngay rằng không phải là “không thể trong ngày một ngày hai” mà là KHÔNG BAO GIỜ, Mr. Do ạ.

Tôi nhìn thấy cái tâm tốt của Mr. Do, nhưng cái trí của Mr. Do trong bài này cần xem lại.

Càng thấm thía cái thâm độc của Richard Nixon khi áp dụng chính sách "Việt Nam hóa chiến tranh" cuộc chiến xâm lược Miền Nam Việt Nam của Mỹ trước đây. Nó khiến cho ngay cả người có trí tuệ và kiến thức hơn người thường như Mr. Do cũng bị lẫn trí đến mức rối lẫn lịch sử như thế (tôi tin là Mr. Do rối lẫn chứ không phải cố tình bóp méo, xuyên tạc như CHHV), ở góc độ đó phải thừa nhận Nixon là một thiên tài.

Hòa hợp dân tộc là bằng chính sách đối xử rộng mở của chính quyền, bằng sự nhìn nhận công bằng, minh bạch về lịch sử, bằng sự chân thành tránh đi thái độ duy cảm làm tổn thương lẫn nhau, chứ không phải bằng sự vuốt ve mơn trớn, lộn trái lịch sử hòng làm dịu đi sự hằn học của những ai đó còn ôm nặng hận thù.

Tuy nhiên tôi chia sẻ điều này với Mr. Do “trong một chừng mực có thể chấp nhận, với một tâm thế lạc quan và đầy kỳ vọng thường thấy vào dịp đầu năm, nhìn hình ảnh lá cờ vàng và cờ đỏ song hành ở một nơi chốn đang còn khiêm tốn kia, tôi có một niềm tin le lói rằng, dù sao thì cỗ xe Việt Nam đang lăn bánh về phía trước, phía LỢI ÍCH DÂN TỘC ĐƯỢC ĐẶT LÊN HÀNG ĐẦU ”, khi nhìn nhận hình ảnh đó như một sự “do dự tích cực” trong cái nhìn còn ngập ngừng e ngại của một bộ phận đồng bào việt kiều về Tổ quốc hữu hình của mình.

Và cũng như Mr. Do, tôi lạc quan khi nhìn vào câu khẩu hiệu “ Đặt Lợi Ích Dân Tộc Lên Hàng Đầu”, bất kể là nó hiện lên ở đâu, ngay cả khi nó nằm giữa hai lá cờ “âm dương” song hành một cách khiên cưỡng. 

(“Cờ vàng, cờ đỏ” của Mr.Do đọc tại đây)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét