Không thể giấu được cảm nhận tương tự sau khi đọc chia sẻ của facebook Trần Quang Khải: “Sáng nay, ngồi cafe mà cảm giác nhờn nhợn, kinh tởm cứ trào lên. Cảm giác đó được mang lại khi nói về đám "rân chủ" giả cày nhoi nhoi đến nhà người vừa tự thiêu để tự nhận đó là thành tích của nhóm mình. Võ Văn Ái nhận đầu tiên (sau khi cụ ấy đọc được tin trên báo) là "thành tích" của mình; sau đó là Dòng Chúa Cứu Thế nhoi đến để đòi làm lễ rửa tội; cùng lúc đó là "dâm oan" phi đến đòi kết nạp hội viên (tiu nghỉu đi về khi nhà họ nói họ chẳng kiện cáo gì), sau đó là các nhóm xã hội nhiễu sự tới viếng (theo chỉ đạo của Vịt tiềm) ....Kinh tởm. Với tư duy kền kền đó thì các vị sẽ vẫn chỉ làm dâm chủ thui”
Việc cụ bà Lê Thị Tuyết Mai (67 tuổi, ngụ P.24, Q.Bình Thạnh, TP.HCM) tự thiêu trước cổng Hội trường Thống Nhất (Dinh Độc Lập) vào sáng 23/5/2014 cùng với nhiều biểu ngữ ghi nội dung phản đối Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 trái phép trên lãnh hải Việt Nam đang “bị” đám kền kền mang danh “phong trào dân chủ Việt”, mà nay chúng đều đồng loạt xưng danh “tổ chức xã hội dân sự” (chắc cho hợp mốt sau thắng lợi của các tổ chức chính trị núp bóng XHDS ở Đông Âu như Ba Lan, Ukcraina…với ảo vọng bối cảnh tương tự sẽ lặp lại ở Việt Nam một ngày không xa)!!!
Đã là kền kền ăn xác thối thì thời nào cũng giống nhau dù có thay hết vỏ bọc này sang vỏ bọc khác cũng vậy thôi. Chúng xúc mỏ vào bất cứ chỗ nào có thể PR được tổ chức, lôi kéo được người, kích động được họ chống chính quyền, kiểu như:
(1) Tìm mọi cái cớ (từ chống Trung Quốc đến cả tưởng niệm các liệt sỹ) để tổ chức cho được các cuộc biểu tình, rồi biểu tình “yêu nước” nhưng phải luôn phải gắn với điều kiện “tố cáo chính quyền hèn với giặc ác với dân”, “đòi trả tự do” cho đồng bọn. Bằng chứng là các cuộc biểu tình nổ ra gần đây mà Việt tân hay 20 tổ chức “núp bóng” XHDS để kêu gọi biểu tình với món ăn đính kèm “trả tự do cho người yêu nước” hay “tự do, dân chủ” không thể thiếu như là “điều kiện” cho chúng “yêu nước”.
Các cuộc biểu tình của chúng heo hút thì chúng phải “mời”, “tổ chức” có trả tiền công, ăn ở cho những “nạn nhân” Trung Quốc, hay khiếu kiện kéo về Hà Nội biểu tình cho có tiếng vang, giống như vụ năm 2007, đám Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Phương Anh,… được Việt tân chỉ đạo, lôi kéo các gia đình ngư dân bị Trung Quốc tấn công về Hà Nội biểu tình, được bạch hóa sau khi Nguyễn Phương Anh chán ghét Việt tân “Tôi chính là người đã cấp giấy giới thiệu từ công ty riêng Cty Mùa Thu cho cô Nghiên và Q. đi Thanh Hóa gặp ngư dân và thân nhân của ngư dân bị bắn chết, bị thương để làm công tác dân chủ, chính tôi cũng cấp một phần kinh phí cho việc đi lại này” (https://www.facebook.com/nguyenphuonga/posts/615648261790526)
(2)Cứ ở đâu có khiếu kiện, giải phóng mặt bằng tức có nguồn “dân oan” tiềm tàng là bu đến làm mọi trò từ viết bài, phóng sự cho “truyền thông quốc tế” để kiếm nhuận bút, tìm kiếm nhân vật có thể thành “nòng cốt” để lôi kéo, dẫn dắt dân khiếu kiện chống lại chính quyền, rồi kéo họ đi la lết khắp nơi có thể “khiếu kiện”, kết nạp vào lực lượng biểu tình chuyên nghiệp. Ví dụ như Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Khắc Toàn từng hãm hại nhau chỉ vì tranh giành lãnh địa “vườn hoa Mai Xuân Thưởng” nơi tụ tập dân khiếu kiện, thu thập hồ sơ để viết bài kiếm nhuận bút, trả thù lao trả lời phỏng vấn báo nước ngoài theo đúng định hướng làm “nhân chứng tố cáo tội ác chế độ”. Hoặc nay cứ có “lịch” phóng mặt bằng ở đâu là chúng bu đến để chụp cho được hình ảnh công an, chính quyền “đàn áp” nhân dân để có vài phóng sự “thêm mắm thêm muối” chứng minh “dân bất mãn chống chính quyền”, “chính quyền ác với dân”,…
(3). Núp dưới vỏ bọc “đấu tranh dân chủ, nhân quyền”, bất kỳ lý do gì có thể lên án được “thể chế”, “bộ máy chính quyền” chúng đều khai thác triệt để. Chẳng hạn như lợi dụng một số vụ công an gây chết người trong quá trình bắt, giam, đám Mạng lưới Blogger Việt Nam Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hồ Nhật Thành làm “dự án” café Nhân quyền lừa phỉnh thân nhân một gia đình về Nha Trang làm nhân chứng sống cho “dự án” với hứa hẹn bao chi phí “du lịch” và cho mượn vốn làm ăn đã bị chính thân nhân nạn nhân tố cáo, vạch mặt trước công an và báo chí. Gia đình này cũng khốn khổ với các lời mời mọc, hứa hẹn, phỉnh dụ…từ khắp “công đồng đấu tranh dân chủ, nhân quyền" cả trong và ngoài nước khiến họ phải đề nghị báo chí vào cảnh báo. Không để khốn nạn đâu cho hết.
Hoặc lợi dụng nạn dịch sởi hoành hành, đám No-u quyên tiền để tổ chức “Lễ cầu siêu” cho các em bé, mời mọc được 1,2 gia đình có con bị bệnh đến “dự lễ cầu siêu”, rồi trao quà, chụp ảnh quảng cáo tùm lum, trong bối cảnh chính quyền, ngành y tế đang lao đao đối phó.
Thâm hiểm nhất là vụ tay NO-U Nguyễn Thế Hằng (bút danh Lặng lẽ) đã lập trang “Bô trưởng Bộ Y tế” đón lõng mọi bất bình về ngành y tế, lợi dụng dịch sởi để kêu gọi biểu tình một cách rất “chuyên nghiệp” và “đẳng cấp”
(4). Từ thiện để quảng cáo tổ chức, thu hút người tham gia, thu thập chứng cứ “tố cáo chế độ”…kiểu một công đôi ba lợi ích mới thực sự là “mode” dâm chủ hiện nay. Đám No-U lập hẳn nhóm “No-U Thiện Nguyện” triển khai các dự án từ thiện đính kèm “khuyến mại” cho các gia đình nhận từ thiện “được” nghe rao giảng cả buổi về một “phong trào No-U” đang hiện diện, thuyết phục họ ủng hộ. Đồng thời, chính quyền và các tổ chức, nhà trường vùng sâu vùng xa, vùng thiên tai nào nhận tự thiện của chúng “phải” cấp cho chúng xác nhận về nhóm NO-U để quảng cáo kiểu như No-U được thừa nhận “hợp pháp” trong nước ???
Tương tự vậy, Hội Anh em dân chủ của Nguyễn Văn Đài đã lôi kéo được 1,2 thanh niên (Trần Quang Trung, Duyên) trong nhóm từ thiện Mái Ấm xanh đã lợi dụng được cả nhóm này đi “tố cáo” chính quyền với các ĐSQ nước ngoài, định tổ chức đạp xe thiện nguyện khắp Hà Nội để quảng bá, biểu dương lực lượng cho tổ chức của hắn ta
(5). Đỉnh điểm nhất là không lôi kéo được quần chúng nữa, thì chúng đóng vai luôn là “nạn nhân chế độ” đi cầu cạnh các ĐSQ trong nước, bay ra nước ngoài vừa du hí vừa gõ cửa các tổ chức nhân quyền, xin xỏ được “điều trần” trước một vài dân biểu…để tố khổ tố nạn, xin làm “nhân chứng sống” để chính quyền, quốc hội các nước đó ban hành, ra điều kiện trừng phạt Việt Nam nếu không có đổi chác về “nhân quyền”. Chúng tự biến mình thành những “dân oan” có đẳng cấp theo đúng cách ông tổ của chúng truyền cho là Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc.
Xã hội dân sự chẳng qua là vỏ bọc mới, mập mờ, nhập nhèm, lòe bịp của đám kền kền dâm chủ kiếm tiền trong thời kỳ “khủng hoảng kinh tế” mà thôi.
Nguyễn Biên Cương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét