Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

CHỦ QUYỀN BIỂN ĐÔNG: ĐỪNG TUYÊN TRUYỀN CẨU THẢ

Chủ quyền Biển Đông: Đừng tuyên truyền bằng sự cẩu thả

Sai lầm chủ yếu là xác định sai phạm vi chủ quyền, gọi tên sai các đảo thuộc Hoàng Sa và Trường Sa. Tệ hơn, một số người còn không xác định được chính xác vị trí nào thuộc chủ quyền Việt Nam...

LTS: Gần đây có nhiều cơ quan thông tin đại chúng, thậm chí các nhà nghiên cứu về vấn đề Biển Đông, cũng đã có những phát biểu sai lầm gây nguy hại. Là người có nhiều năm nghiên cứu, đã từng trực tiếp phụ trách lĩnh vực biên giới- hải đảo của Chính phủ, Nguyên Trưởng Ban Biên giới Chính phủ TS Trần Công Trục rất trăn trở với những phát biểu không chính xác kể trên. Infonet trân trọng gửi đến độc giả, nhà nghiên cứu bài viết dưới đây.

Cho đến nay, liên quan đến phạm vi, vị trí, tên gọi của các thực thể (features) thuộc quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa vẫn còn tồn tại nhiều quan niệm, thông tin khác nhau; ví dụ: phạm vi 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam và tên gọi các đảo cũng đang có những nhận thức sai lầm, bất cập và nguy hại.

Bên cạnh đó, một số phương tiện truyền thông Việt Nam thời gian qua khi đưa tin về vấn đề biển đảo đã vô tình sử dụng sai tên gọi các đảo nổi, đảo chìm, bãi đá trong 2 quần đảo này khi dịch từ báo nước ngoài trong khi trên bản đồ hành chính quốc gia Việt Nam đã ghi rất rõ vị trí, tên gọi các địa danh này.

Cá biệt, ngay cả trong giới nghiên cứu và tham mưu về công tác bảo vệ chủ quyền biển đảo, vẫn có những quan điểm mơ hồ về các khái niệm đảo, đảo nổi, đảo chìm, đá, bãi cạn, bãi ngầm, quần đảo và quốc gia quần đảo nên đã có tác động tiêu cực đến quá trình đề xuất và xác định đối sách trước những diễn biến phức tạp ở 2 quần đảo này và cả ở trong Biển Đông.

Ví dụ: bãi Cỏ Mây, bãi Cỏ Rong… mặc dù là một bộ phận cấu thành chặt chẽ thuộc quần đảo Trường Sa, đã từng được Nhà nước Việt Nam qua các thời kỳ khẳng định một cách rõ ràng, nhưng vẫn có quan điểm cho rằng những khu vực này là của Philippines, vì nó nằm trong phạm vi 200 hải lý kể từ bờ biển của họ, hoặc chúng chỉ là những bãi cạn không liên quan gì đến quần đảo Trường Sa của Việt Nam, nên không cần lên tiếng trước những động thái vi phạm đến các “thực thể” này.

Đây là một thực tế đáng buồn, không phải chỉ có ở nhận thức sai lầm của những người ít tiếp cận thông tin về Biển Đông mà ngay cả ở những người đứng trên hội trường diễn thuyết về vấn đề Biển Đông cũng có những nhầm lẫn đáng tiếc. 

Sai lầm chủ yếu là xác định sai phạm vi chủ quyền, gọi tên sai các đảo thuộc quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa, thậm chí tệ hơn, một số cá nhân thiếu hiểu biết còn gán ghép sai chủ quyền những hòn đảo thuộc chủ quyền Việt Nam cho nước đang chiếm đóng bất hợp pháp...

Để có thể góp phần làm sáng tỏ vấn đề này, trước hết, chúng tôi xin nói về các “thực thể”, bộ phận hợp thành, của 2 quần đảo này.

Quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa chủ quyền Việt Nam bao gồm đảo nổi, đá, bãi cạn phụ cận. Ảnh: Những đứa trẻ trên đảo Sinh Tồn (Hồng Chuyên)

Ai cũng biết, thậm chí biết rất tường tận, những thông tin có liên quan đến các thực thể (đảo, đá, bãi cạn, đảo chìm, đảo nổi…) của 2 quần đảo này, vì chúng đã từng được công bố công khai trong một số tài liệu, bản đồ đã xuất bản; chẳng hạn, vào những năm 30 của thế kỷ trước, Cộng hòa Pháp trong khi thực thi chủ quyền ở Trường Sa, với tư cách là đại diện cho Nhà nước Việt Nam về mặt đối ngoại, đã từng công khai tuyên bố rất chặt chẽ về phạm vi của quần đảo Trường Sa; chẳng hạn, ngày 26 tháng 7 năm 1933, Bộ Ngoại giao Pháp ra thông báo về hành động chiếm đóng các đảo thuộc quần đảo Trường Sa kèm theo danh sách liệt kê tên các đảo đã chiếm hữu cùng tọa độ, bao gồm:

1. Đảo Spratly (chiếm ngày 13 tháng 4 năm 1930),
2. Đảo Caye-d'Amboine (7 tháng 4 năm 1933),
3. Đảo Itu-Aba (10 tháng 4 năm 1933),
4. Nhóm Song Tử (groupe de Deux-îles 10 tháng 4 năm 1933)
5. Đao Loaita (11 tháng 4 năm 1933),
6. Đảo Thi-Tu (12 tháng 4 năm 1933) ;
7. Và các thành phần phụ thuộc của từng đảo này (ile de Spratly et y dépendances) Chính phủ Pháp không quên đề cập đến các “thành phần phụ thuộc” (y dépendances) của từng đảo nổi mà họ đã chiếm đóng. Các “phụ thuộc” đó là gì? Phải chăng chúng cũng chỉ là những đảo nổi? 

Xa hơn nữa, vào thế kỷ XVII, cha ông chúng ta, mặc dù trình độ khoa học kỹ thuật, hàng hải còn thô sơ, nhưng cũng đã từng đếm được số lượng đảo của “bãi Cát Vàng”:

“…Phủ Quảng Ngãi, huyện Bình Sơn có xã An Vĩnh, ở gần biển, ngoài biển về phía Đông Bắc có nhiều cù lao, các núi linh tinh hơn130 ngọn, cách nhau bằng biển, từ hòn này sang hòn kia hoặc đi một ngày hoặc vài canh thì đến. Trên núi có chỗ có suối nước ngọt. Trong đảo có bãi cát vàng, dài ước hơn 30 dặm, bằng phẳng rộng lớn, nước trong suốt đáy. Trên đảo có vô số yến sào; các thứ chim có hàng nghìn, hàng vạn, thấy người thì đậu vòng quanh không tránh. Trên bãi vật lạ rất nhiều. Ốc vân thì có ốc tai voi to như chiếc chiếu, bụng có hạt to bằng đầu ngón tay, sắc đục, không như ngọc trai, cái vỏ có thể đẽo làm tấm bài được, lại có thể nung vôi xây nhà; có ốc xà cừ, để khảm đồ dùng; lại có ốc hương. Các thứ ốc đều có thể muối và nấu ăn được. Đồi mồi thì rất lớn. Có con hải ba, tục gọi là Trắng bông, giống đồi mồi nhưng nhỏ hơn, vỏ mỏng có thể khảm đồ dùng, trứng bằng đầu ngón tay cái, muối ăn được. Có hải sâm tục gọi là con đột đột, bơi lội ở bến bãi, lấy về dùng vôi sát qua, bỏ ruột phơi khô, lúc ăn thì ngâm nước cua đồng, cạo sạch đi, nấu với tôm và thịt lợn càng tốt….”(Phủ Biên Tạp Lục của Lê Quí Đôn biên soạn năm 1776). 

Đối chiếu với số lượng các đảo, đá, bãi cạn đã được liệt kê khá chi tiết dưới đây thì có thể thấy rằng các số liệu này gần tương đương nhau… Vậy thì tại sao lại có thể cho rằng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa chỉ bao gồm các đảo nổi?

Do đó, để có được sự thống nhất, các cơ quan được phân công chịu trách nhiệm tuyên truyền chủ quyền cần có những quan điểm thống nhất, chính thống để tránh những thông tin lầm lạc gây ảnh hưởng đến chủ quyền quốc gia và nhận thức về chủ quyền quốc gia.

TS Trần Công Trục- Hồng Chuyên

GIỜ TRÁI ĐẤT ĐANG ĐI NHẦM ĐƯỜNG?

Đỗ Diệu Hà


TNO - “Giờ Trái Đất không phải là chiến dịch hô hào tiết kiệm điện!” - thủ lĩnh một nhóm hoạt động phong trào vì môi trường ngỡ ngàng trước câu hỏi của tôi - “Nó là một chiến dịch gia tăng nhận thức về sự cần thiết phải hành động trước biến đổi khí hậu cơ mà”.

Sâu xa hóa… không hiểu

Phải nói rằng Giờ Trái Đất là một trong những sự kiện môi trường lớn nhất năm, nhận được sự quan tâm đặc biệt từ các cấp chính quyền - có cấp quốc gia đứng ra phát động, có cấp thành phố đến đọc diễn văn, lại có cả các cấp địa phương nhiệt tình tuyên truyền trên cả loa cố định và loa lưu động suốt buổi tối.

Tôi đã có mặt trong đêm sự kiện tổ chức tại Nhà hát lớn Hà Nội hôm 29.3 vừa qua, nghe ông phó chủ tịch thành phố đọc diễn văn, xem múa hát, và xem clip về biến đổi khí hậu ở nước ta trên màn hình lớn. Nhưng khi tôi hỏi một vài tình nguyện viên có mặt tại đó về những gì họ biết về chương trình, họ chỉ đơn giản nói rằng đây là một chiến dịch bảo vệ môi trường, và tất nhiên, khuyên nhủ người ta nên tiết kiệm điện. Vẫn còn may vì họ là tình nguyện viên, chứ không đến mức “tôi chẳng biết gì hết, thấy đông đông vui vui thì đứng xem thôi” như một số người dân tụ tập đêm đó.

Thực ra, những người sáng lập ra Giờ Trái Đất kỳ vọng ở nó điều gì, nếu không phải là để tiết kiệm điện?

Câu trả lời là để giảm thiểu CO2, thủ phạm chính gây ra biến đổi khí hậu, và đồng thời cũng là loại khí sinh ra khi đốt than đá trong các nhà máy nhiệt điện.

“Bản thân những người tình nguyện viên đi tuyên truyền như mình còn chẳng nắm được gì, thì thử hỏi người dân xem họ có thay đổi được những hành động đã thành thói quen không?” - H.G, một tình nguyện viên Giờ Trái Đất 2013, bày tỏ sự thất vọng - “Năm ngoái mình tham gia chương trình, với hy vọng là sẽ có thêm được kiến thức gì đấy liên quan đến hành động bảo vệ môi trường, cơ mà hoạt động xong thì chẳng thấy được gì, chỉ thấy đây chỉ là một dịp để tụ tập gây tiếng vang thôi”.

Cùng hội cựu tình nguyện viên năm ngoái, K.T phàn nàn: “Chỉ là một hoạt động bề nổi đúng nghĩa. Là một tình nguyện viên nhưng thực sự mình cũng chẳng hiểu nó có ý nghĩa gì cả, chỉ thấy đông người thì hứng đi thôi”. Năm nay, cô sinh viên năm hai này cũng vẫn có mặt tại đêm sự kiện, nhưng với tư cách là một “dân chơi”, chứ không còn là một “dân tình nguyện” nữa.

Nổi tiếng và tai tiếng

Giờ Trái Đất là một sự kiện nổi tiếng, mà đã nổi tiếng thì không thể nào tránh khỏi những tai tiếng, mà điển hình là vụ đốt nến lung linh và vứt rác lung tung năm nào. Vấp phải những chỉ trích mạnh mẽ, vào năm 2012, đêm sự kiện đã chuyển sang sử dụng đèn LED không dùng pin thay cho nến.

Năm nay, có thêm một tín hiệu mới đáng mừng là sự chủ động của các nhóm môi trường nhỏ với các khẩu hiệu “Tắt đèn, đừng thắp nến”, “Đừng biến Giờ Trái Đất thành Giờ Vứt Rác”… Tuy nhiên, ở khu vực Bờ Hồ, hàng quán vỉa hè vẫn thắp nến bình thường, soi sáng cho các bạn trẻ “trà chanh chém gió” trong tiếng sa sả của loa phát thanh kêu gọi hưởng ứng Giờ Trái Đất.

Không chỉ chuyện rác thải và chuyện CO2 từ nến, dư luận còn tấn công vấn đề CO2 từ khói xe của dân đi vui hội, chi phí ngày hội, và chi phí khởi động hệ thống phát điện.

“Tôi không ủng hộ Giờ Trái Đất” - bác Hưng (50 tuổi, thường trú quận Hoàng Mai, Hà Nội, cán bộ ngành kinh tế) thẳng thừng - “Điện không thể dự trữ được, sản xuất ra phải tiêu thụ ngay. Tiết kiệm phải là cả quá trình, chứ không phải dồn lại một thời điểm như thế. Không thể lấy lý do đầu tư cho tương lai mà gây lãng phí hiện tại”.

Còn Hoài Thanh, học sinh trường quốc tế Singapore, thì góp ý: “Mình nghĩ Giờ Trái Đất là một hoạt động có ích, tuy nhiên, phải xem lại quy mô tổ chức và cách thức tổ chức của nó để mang đúng tinh thần giúp cho Trái Đất xanh sạch hơn”. Thanh cũng đưa ra ví dụ về buổi giao lưu nhỏ của các nhóm nhạc sinh viên ở Trung tâm Thương mại Garden cùng thời điểm, tuy không dùng ngọn đèn hay nến nào, nhưng vẫn rất đông khán giả.

Ngược lại, Thùy Dương, sinh viên Trường đại học Kinh tế Quốc dân, đưa ra nhận định: “Phong trào nào cũng thế, muốn khuấy động và gây sự chú ý thì phải chấp nhận đánh đổi cái gì đó thôi”.

Cần nhìn xa hơn những bóng đèn được tắt

Chúng ta thường cho rằng những hành động nhỏ sẽ mang lại giá trị lớn, nhưng hai giáo sư Kevin Anderson và Corinne Le Quere (Anh) lại không nghĩ như thế.

Trên tờ The Guardian (phát hành ngày 13.12.2013), họ đặt ra một câu hỏi vô cùng đơn giản: “Điều gì sẽ xảy ra nếu tất cả những gì chúng ta làm để tránh mối nguy từ biến đổi khí hậu đều không thực chất?”.

"Chúng tôi đang tiến dần đến vấn đề cốt lõi của khí hậu là phát thải CO2, nghĩa là chuyển mũi hoạt động của mình về hướng nhiên liệu hóa thạch, cụ thể là than đá và các công trình nhiệt điện”, anh Nguyễn Khánh Toàn, phụ trách truyền thông của một phong trào toàn cầu về biến đổi khí hậu tại Việt Nam, lý giải về việc không tiếp tục phát động chiến dịch Một Giờ Trái Đất khác biệt như hồi năm 2012.

Anh Toàn cũng nói thêm: “Không nên quá nặng lời với Giờ Trái Đất. Đúng là nó có những hạn chế riêng của mình, tuy nhiên có một điều không thể phủ nhận rằng được ý tưởng này qua 5 năm diễn ra đã tạo dựng được một đội ngũ hùng hậu các thủ lĩnh khí hậu trên cả nước. Họ rất trẻ và đã được gieo vào đầu những hạt mầm đầu tiên về vấn đề khí hậu. Đó là điều rất đáng mừng. Tôi tin là hầu hết các thủ lĩnh khí hậu hiện thời, đều từ Giờ Trái Đất mà đi lên, hoặc trải qua Giờ Trái Đất mà trưởng thành”.

Rõ ràng, chúng ta cần phải có một cái nhìn công bằng đối với Giờ Trái Đất. Tuy nhiên, nếu Giờ Trái Đất nhắm tới mục tiêu gia tăng nhận thức về sự cần thiết phải hành động trước biến đổi khí hậu, có lẽ hiện nó đang đi sai đường và càng ngày càng sa lầy vào hô hào tiết kiệm điện.

Nguồn: PhươcBeo

ÔNG TẬP CẬN BÌNH ĐỪNG CÓ MÀ QUÊN NHỮNG BÀI HỌC QUÁ KHỨ CÒN ĐẦY SẸO NHA!

Ông Tập Cận Bình, đừng có mà quên những bài học trong quá khứ còn đầy sẹo nha!



Trong chuyến công du Đức, ngày 28-3-2014, Tập Cận Bình đã được Thủ tướng Angela Merkel tặng một món quà: tấm bản đồ Trung Quốc thế kỷ 18. 


Bà Merkel nói rằng đây là tấm bản đồ chính xác đầu tiên về Trung Quốc được vẽ tại Đức năm 1735.

Đó là năm mà Càn Long lên ngôi hoàng đế, đánh dấu một giai đoạn hưng khởi dưới sự cai trị của nhà Thanh với sự mở mang lãnh thổ, trước khi bước vào thời kỳ suy vong trượt dài sau cái chết của Càn Long năm 1799.

Món quà này có ý nghĩa gì?

Có thể bà Merkel muốn ám chỉ rằng, nè, lịch sử nước ông là lịch sử của những tham vọng bành trướng xen lẫn với sự suy sụp tàn tạ của chủ nghĩa đế quốc Trung Hoa, đừng có mà quên những bài học quá khứ còn đầy sẹo, nha!

THƯỢNG VÀ HẠ SÁCH

Khoai@


Bài "Thượng và Hạ sách" là của một bạn đọc Tre Làng gửi đến. Tác giả là một người Việt đang sinh sống ở nước ngoài. 

Không hoàn toàn đồng nhất với tác giả ở một số đoạn do cách hành văn, nhưng Tre Làng vẫn cho đăng để các bạn tham khảo.

Cảm ơn rất nhiều vì tấm lòng của bạn Khanh Kim đối với quê hương đất nước.
---------
Trong những ngày qua, khi những kẻ chống đối chế độ và những kẻ CCCĐ hải ngoại cùng tấu lên những luận điệu bịa đặt bỉ ổi với dụng ý xấu xa để chống phá chính quyền đặc biệt 35 năm ngày Trung Quốc tấn công xâm lược Việt Nam 17/2/1979 qua đó để xuyên tạc, vu khống Chính quyền nhu nhược, hèn yếu, đối sử bất công với các anh hùng liệt sỹ nhất là những đối tượng chính sách, các Thương Binh Liệt sỹ chống quân Trung quốc xâm lược để từ đó kích động Nhân Dân chống đối Đảng và Nhà nước và mục đích cuối cùng của chúng là lật đổ chính quyền hiện nay ở Việt Nam

Thế nhưng những luận điệu vu cáo và bịa đặt là không có cở sở bởi Đảng và Nhà nước Việt Nam không thể quyên, Nhân dân Việt Nam càng không bao giờ quyên sự kiện bi tráng và đau thương này của dân tộc, Đảng ta, Nhân dân ta, Quân đội ta không bao giờ quyên các Anh hùng Liệt sỹ đã hy sinh trong cuộc chiến này để bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc. Cụ thể ngày 19/2, tại hội nghị bàn về quy chế phối hợp giữa Mặt trận Tổ quốc và Chính phủ, một số đại biểu đã đề cập tới cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc cách đây 35 năm. Trao đổi về vấn đề này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định: “Đảng, Nhà nước không bao giờ quên cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc, cũng không bao giờ quên công lao của những đồng chí, đồng bào mình chiến đấu hy sinh để giành thắng lợi trong cuộc chiến chống xâm lược ngày 17/2/1979″.

Chúng ta hãy đặt niềm tin vào Đảng và Nhà nước như bấy lâu nay chúng ta đã hằng tin tưởng. Trong cuộc đấu tranh mới này NNVN đã:“Dĩ bất biến, ứng vạn biến”, luôn tỉnh táo, giữ vững lập trường nguyên tắc độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia. Họ đã làm tất cả những gì vì lợi ích của dân tộc, vì hạnh phúc của Nhân dân và sự bình yên của đất nước trước sự lộng hành và bá quyền của ngoại Bang. Ngoại giao khéo léo, chiến lược mềm dẻo trước anh chàng hàng xóm khổng lồ mới trỗi dậy. “Lạt mềm buộc chặt” không dại gì chọc vào “Tổ Kiến lửa, tổ Ong Vò vẽ”, để “Tránh Voi chẳng xấu mặt nào” không cho TQ tạo cớ thêm một sự kiện Vịnh Bắc bộ lần thứ 2 để gây chiến, để bành trướng. Chứ không như những kẻ yêu nước bằng mồm, chuyên đánh giặc bằng mồm kiểu võ biền(hữu dũng mà vô mưu), tư duy chính trị dốt nát của những kẻ ngu chính sử nay ngu cả chính danh nhưng lại định yêu đất nước theo kiểu ngu si, dốt nát của mình nên chúngchỉ chờ cơ hội để trực ngoác cái mồm thối, tru lên tiếng kêu bản năng của loài Sói dữ, tiếng sủa ác độc của loài Cẩu tỏ thái độ kỳ thị, dân tộc cực đoan, kích động hận thù để làm loạn đất nước bằng những hành động cực đoan, vô dân chủ của mình. Thế nhưng NNVN thừa khôn khéo, đủ minh mẫn, đủ khả năng để chống lại thù trong giặc ngoài, ổn định đất nước để phát triển kinh tế mà vẫn có thể có thể chung sống hòa bình với ông hàng xóm khổng lồ đầy tham vọng và tham lam với phương châm “Mười sáu chữ” tránh một cuộc chiến tranh mà vẫn giữ được độc lập, lợi ích quốc gia và chủ quyền dân tộc thế mới là thượng sách.

Lạt mềm buộc chặt, thêm bạn bớt thù không có nghĩa là nhu nhược, hèn yếu như bấy lâu nay bọn phản động trong nước, bọn CCCĐ nước ngoài thường rêu rao thành cái cớ để chúng nói "Cộng sản hèn với giặc". Nếu chúng ta nghe theo(kích động) của họ có nghĩa là đã mắc bẫy, để mơ ước bấy lâu nay của chúng sớm thành hiện thực “Diệt Việt cộng trước chống Trung cộng sau” hoặc muốn “Trung cộng đánh Việt cộng để khơi dậy lòng yêu nước cho người dân Việt”. Thật là vô phúc, thật là một ước mơ quái gở của những người Viêt lạc loài hoang tưởng, bệnh hoạn và điên rồ cũng mang danh lòng yêu nước. Một cái bẫy mà chúng đang cố tình giăng ra để đưa chúng ta vào bẫy. Nếu không tỉnh táo vô tình hay hữu ý mắc phải ý đồ đen tối của chúng đó là sai lầm bi thảm mà người có tầm nhìn chiến lược, hoạch định chính sách không bao giờ phạm phải thế mới là Thượng sách.

Bác Hồ thường nói “Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng” ở thời điểm hiện tại xét về thực lực Ta có gì và Họ có gì? Nền kinh tế của nước ta mới được hồi phục sau chiến tranh và sau những năm đổi mới, mặc dù có những thăng tiến vượt bậc, song đất nước vẫn còn nghèo nàn, lạc hậu. Nền kinh tế tuy có tăng trưởng nhưng chưa bền vững, khoa học kỹ thuật và công nghệ vẫn còn lạc hậu và tụt hậu, đời sống của Nhân dân tuy có nhiều cải thiện song vẫn còn nghèo, nhiều nơi Nhân dân ăn vẫn chưa đủ no, áo mặc chưa đủ ấm. Trong khi đó tiềm lực quốc phòng dù có được tăng cường, từng bước hiện đại và có những chủng loại vũ khí đã tiến nhanh lên hiện đại nhưng không đủ, chưa đáp ứng được nhu cầu của cuộc chiến tranh hiện đại bảo vệ Tổ quốc trong thời kỳ mới, vì chúng ta chưa có đủ thực lực, không tự lực, tự cường (hầu như là con số không) về tự sản xuất vũ khí dù chỉ thô sơ chứ chưa nói đến hiện đại, phải đi mua với giá thị trường cắt cổ. Trong khi đó phía Họ thì sao gã hàng xóm khổng lồ tham lam và bành trướng như con hổ đang trỗi dậy với dân số 1tỉ300 triệu người, nền kinh tế đứng hàng thứ 2 trên thế giới, vũ khí tự cung, tự cấp nhưng hiện đại chẳng kém cạnh gì mấy so với Mỹ và Nga

Nói như thế không có nghĩa là chúng ta sợ, chúng ta hèn yếu không dám đánh khi quân thù xâm lược. Đánh khi chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ, chúng ta có tiềm lực, chúng ta có thực lực, chúng ta có sức mạnh đã đánh là phải thắng, “Đánh trận đầu sạch sanh kình ngạc, đánh trận nữa tan tác chim muôn….., Đánh cho quân thù hồn bay phách lạc, đánh cho quân thù ôm đầu máu mà chạy” như tổ tiên, cha ông chúng ngày nào đó mới là Thượng sách.

Đánh khi đất nước còn nghèo, người lính ăn chưa no, đánh khi người lính ra trận không còn đạn để bắn, đánh khi chúng ta không đủ tiền mua vũ khí để đắng cay quay lại thời “Gậy tầm vông giáo mác” ngày nào. Đánh mà như húc đầu vào đá, như Con thiêu thân lao đầu vào lửa, thì chẳng khác nào tự sát và tự thiêu, tự đốt mình cầm chắc chiến bại như thế mới là Hạ sách

Cho nên Nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình đã nhấn mạnh rằng “Sẽ khó để bảo vệ chủ quyền nếu đất nước không có nội lực, không có nền tảng vững chắc về kinh tế, chính trị, an ninh quốc phòng với đoàn kết dân tộc mạnh mẽ. Đây là nhiệm vụ quan trọng nhất mà chúng ta cần phấn đấu”.

Vì thế “Chúng ta cần phấn đấu” chưa đối đầu, chúng ta còn phải khôn khéo ngoại giao mềm dẻo, lùi một bước để thăng tiến 5 đến 10 bước chứ không phải 2 bước. Chúng ta phải “Câu giờ”, cần có thời gian hòa bình, ổn định 10 năm, 20 năm, 30 năm thậm chí hàng trăm năm để chúng ta có thời gian phát triển kinh tế, xây dựng đất nước, để sớm có tiềm lực quốc phòng hiện đại, sớm đưa nước ta trở thành cường quốc hùng mạnh. Bất đắc dĩ chiến tranh nếu xảy ra chúng ta phải là người chiến thắng bởi dân tộc ta có “gien” chiến thắng đã được kết tinh suốt chiều dài lịch sử 4000 năm giữ nước và dựng nước và chúng ta phải làm được điều đó.

Thượng sách và Hạ sách bài học đắt giá ngàn năm vẫn còn nguyên giá trị rất đáng để cho tất cả chúng ta suy ngẫm. Đừng để cho thời nào cũng thế “Cá lớn nuốt Cá bé” không bao giờ trở thành quy luật đó ở Việt Nam. Vì thế Việt Nam phải có đầy đủ yếu tố của một cường quốc theo đúng nghĩa để bạn bè kính nể, kẻ thù phải khiếp sợ không thể bắt nạt theo kiểu “Cá lớn nuốt Cá bé” được nữa.

Ngày 3 tháng 4 năm 2014

NHỤC: CẦU VIỆN CẢ KẺ TÂM THẦN

LâmTrực@


Lê anh Hùng, kẻ tâm thần phân liệt vừa có bài này (Xem ở đây). Tre Làng post lại bài này cho anh em đọc.
---------------

Đọc báo mạng mấy ngày qua thấy ngạc nhiên và nực cười vì một số ông bà "dân chủ" đuối hơi đến mức cầu viện cả một kẻ tâm thần chính trị như Lê Anh Hùng. Mặc dù được/bị đưa vào Trung tâm bảo trợ xã hội II Hà Nội, nhưng có vẻ như cái tên của bệnh nhân tâm thần này vẫn có giá trị sử dụng với Ba Sàm, Nguyễn Quang Lập, Huỳnh Ngọc Chênh, Bùi Văn Bồng, Nguyễn Tường Thụy hay Nguyễn Xuân Diện và thậm chí cả TS Nguyễn Đình Ấm và bác cả Đào. 

Bản chất vụ việc không phải mọi người không biết, nhưng Tâm thần đôi khi cũng là cái cớ cầu viện để công kích chính quyền.

Còn nhớ vụ bà “luật sư của triệu triệu dân oan” Bùi Kim Thành được Nhà nước cho xuất cảnh đi Mỹ theo nguyện vọng, thì có vẻ như chính phủ Mỹ đã cảnh giác và cận trọng hơn với những "nhà dân chủ" có biểu hiện tâm thần mà dư luận Việt Nam đã cảnh báo. Một bài học mà người Mỹ rút ra là không thể tin được mấy ông "dân chủ" ở Việt Nam.

Trở lại vấn đề chính là Lê Anh Hùng. Gần đây trên mạng xôn xao một người là Lê Anh Hùng bị Công an bắt cóc đưa vào trại tâm thần (theo Nguyễn Tường Thụy, Ba Sàm và Nguyên Quang Lập/Quê Choa). Họ cho rằng Lê Anh Hùng không bị bệnh tâm thần, mà bị bắt để trả thù vì có đến 70 lá đơn tố cáo quan chức lãnh đạo nhà nước tham ô, tham nhũng, buôn ma túy.v.v..và rằng đây là sự trả thù hèn hạ. Tất nhiên, họ chẳng có bất cứ cái gì gọi là chứng cứ cả, toàn bắc chõ nghe hơi.

Có mấy điểm mà các ông "dân chủ" đã tự mâu thuẫn với chính mình, đó là: các vị lu loa rằng công an bắt cóc, nhưng sau đó chính các vị lại viết rằng anh Vượng, giám đốc Trung tâm bảo trợ xã hội II Hà Nội trả lời rằng, anh Hùng vào đây là do có đơn của Mẹ anh và có Quyế định củng phòng Lao động và TBXH quân Thanh xuân. Như vậy đã rõ, công an không liên quan đến chuyện này. Thứ hai, đây là Trung tâm bảo trợ xã hội II Hà Nội, chứ không phải "Trại tâm thần" như các vị nói, chính bức ảnh mà các vị đưa lên đã chứng mình điều này. Tôi nghĩ, một người bị bệnh tâm thần, được Nhà nước bảo trợ thì quá quý, điều này thể hiện tính nhân văn của một xã hội mà các vị đang chống.

Vậy thực chất Lê Anh Hùng là người như thế nào? có bị bệnh tâm thần không. Thiết nghĩ không cần dài dòng văn tự, chỉ nêu lên một trong số hàng ngàn chi tiết nhỏ, là sản phẩm của Lê Anh Hùng để bạn đọc hiểu thêm.

Điều mà tôi muốn nói đó là cuốn nhật kí Lê Anh hùng dài 212 trang kèm theo Đơn tố cáo Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải buôn bán ma túy cấp độ Mafia.

Đại khái cuốn nhật ký của Lê Anh Hùng, vợ anh ta (Lê Phương anh - nhân chứng duy nhất, độc diễn suốt cuốn nhật ký) thú nhận nằm trong đường dây ma túy của ông Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải nên biết mọi chuyện “thâm cung bí sử” triều chính của các ông chóp bu, được các ông NDM, NTD, HTH nhận làm con nuôi, tống tiền lên tới 7 tỷ đô la Mỹ. Vợ anh Hùng thân thiết với các vị đó tới mức có thể alo cho nhau bất cứ lúc nào... nên sau khi tố cáo đã bị công an vu mắc tâm thần.

Cuốn nhật ký về chủ đề rất “nóng bỏng” đã trôi nổi trên mạng nhiều năm nay nhưng chẳng ma nào để ý. Theo như lời Hùng kể thì một số nhân viên Đại sứ nước ngoài như Mỹ đã đến gặp nhưng rồi cũng làm ngơ. 

Đánh giá, bình luận về những điều khó tin trong cuốn nhật ký này, tôi thấy nhiều ý kiến trên diễn đàn X-cafe, E-Thông luận, Diễn Đàn Thế Kỷ mổ xẻ rất rõ, khỏi cần bình luận. Xin trích ý kiến của nick Jeffrey_le2:
Tui cũng bực mình khi đọc trên mạng những thông tin rất xạo mà mọi người vẫn coi là thật (chuyện ông H là con rể ông An, hay con dâu ông Toàn là con gái ô Khiêm, hoặc con ô Nhanh đã chết). Báo lề phải ấm ớ nhưng báo lề trái cũng dở hơi không kém:
1. Con vợ ký được những hợp đồng tỷ tỷ VND dễ như bỡn.
2. Con vợ bị các đối tác, các quan chức lừa toàn bộ, lừa liên tục. Ngay cả việc tiền hợp đồng được bonus cũng không có. Không có được một xu nào từ những việc ký hợp đồng cho Vinatex. Có được 6-7 hợp đồng toàn loại đỉnh, từ 12 tỷ đến 120 tỷ mà cô này k có được 1 xu. Làm việc với chợ giời tôi còn được tí tiền còm hơn. Cỡ Phó Thủ Tướng mà còn quịt mấy chục triệu VND. Tin được không?
3. Xưng bố con con với 3 ông to nhất VN: ô Manh, ô Dũng, ô Hải. Tin nổi không?
4. Ô Hải là dân kỹ trị, việc gì phải đến tận nơi nhận, giao hàng heroin tại cửa hàng Bách hóa Tràng Tiền? Kỳ quá, k sai đệ tử sao mà đích thân Phó Thủ Tướng đi làm cửu vạn. Phó Tổng thống Nguyễn Cao Kỳ đi đánh cá ở bang Alabama hay Louisiana còn oai hơn.
5. Tôi có nói về phong thái văn chuơng của Sydney seldon. Kiều gì cũng phải dính Paris, London, New York. Tình tiết nghe buồn cười quá, vợ sang Paris, bị cướp ở London, mổ não ở New York, Hoàng Trung Hải túc trực ngoài phòng mổ, tay cầm phong bì chuc ngàn đô bồi dưỡng trực tiếp các bác sĩ Mẽo. Tôi không tin ở Mẽo có chuyện bồi dưỡng này.
6. Vợ tôi là trung tâm đoàn kết các thành viên BCT trước đại hội đảng. Hoang đường.
7. Giao du VIP như vậy nhưng gia đình bố mẹ đều thấy họ:
- 7a. Không có tiền
- 7b. Nhận xét con vợ là hư hỏng
- 7c. Chồng tâm thần
8. Tôi cũng biết nhiều về các vụ làm ăn với các quan chức nhưng không vụ nào dở hơi đến như vụ này. Vụ dở hơi nhất vẫn chỉ là vụ Mai Văn Dâu (vụ này do ông bố chồng nghe con dâu của một công ty tư nhân than thở bị chậm tiền thôi, nên ông bố bực quá ra phường báo sự việc. Hồi đó là Mẽo siết qouta dệt may, ai cũng nhao nhao chứ k phải do ai đó cố tình làm trò).
9. Vợ là siêu sex. Tôi nhìn ảnh qua CMT cũng bình thường. Trong đời tui gặp đàn bà loại siêu bombshell rồi đi cưa sếp chết như ngả rạ. Đồng chí này trông không phải. Vừa xấu lại không sexy.
Kết luận: đem cân nhắc các yếu tố, dựa vào những nhận xét khách quan trên, tôi nghiêng về việc đồng chí này bị....tâm thần.
Vợ thì tôi không rõ. Chỉ phỏng đoán vợ là dạng cũng dở hơi hay bịa chuyện cho vui gì đó. Nghe hơi ác, nhưng kết luận của tôi là vậy
------------------
Ngạc nhiên là tác giả cũng chính là dịch giả cuốn Road of Freedom của Hayek”.

Bất cứ ai có đầu óc bình thường khi đọc cuốn nhật ký của Hùng đều bật lên câu hỏi “Anh này tâm thần hoang tưởng” như một phản xạ tự nhiên. Trên thực tế, anh này cũng đã tự post lên Facebook hồ sơ tố tụng, trong đó đầy đủ kết luận điều tra vụ án theo tội vu khống, nhưng đã hủy vì kết quả giám định pháp y của Hội đồng giám định Trung ương là anh này tâm thần, bị đưa đi chữa bệnh bắt buộc. 

Trên FB của Lê Anh Hùng ta cũng gặp những cái tên “quen thuộc” như Bùi Thị Minh Hằng, Phạm Văn Chính,.. thường xuyên động viên Hùng tố cáo “tham nhũng, tội ác” của lãnh đạo Đảng! Trong đó không thể bỏ qua được nội dung Hùng “chia sẻ về nhóm của ông Nguyễn Thanh Giang đã ra sức tán phát tài liệu của Hùng Lê Anh Hùng 6 tháng 5: "Khuya 4/5 vừa rồi, một bác đồng hương Hà Tĩnh hơn 70 tuổi, người mà ngày 23/4 từng gọi điện thoại cho tôi để tìm hiểu về vụ việc, đã nhắn tin cho tôi nguyên văn thế này: “Mấy hôm nay nóng quá, cháu và mấy mẹ con có chịu được không? Nhóm TGiang đã tán phát THƯ TỐ CÁO lần thứ 63 của cháu khắp Hà Nội làm cho Hà Nội càng nóng!”.

Đọc Hồ sơ pháp lý của Hùng, trong bản kết luận điều tra, chị vợ Lê Thị Phương Anh khai: toàn bộ nội dung Nhật ký này là do Lê Anh Hùng bịa đặt và cung cấp thêm thông tin, từ cuối năm 2005, bà Lê Thị Niệm (mẹ Hùng) đã đưa Hùng đi khám ở Khoa Tâm thần Bệnh viên Bạch Mai, biết Hùng bị bệnh tâm thần hoang tưởng, đã mua thuốc điều trị nhưng Hùng không uống. Chị vợ này cũng đã làm đơn đề nghị giám định tâm thần cho chồng. 

Có thể nói ngắn gọn, hoang tưởng là những ý tưởng, phán đoán sai lầm, không phù hợp với thực tế do bệnh tâm thần sinh ra, nhưng bệnh nhân cho là hoàn toàn chính xác nên ta không thể giải thích, đả thông được. Hoang tưởng không phải là một bệnh mà là triệu chứng rối loạn về nội dung tư duy của lĩnh vực tâm thần học. Dưới cách suy nghĩ của bệnh nhân, nhiều chuyện không có thật nhưng họ lại cho là hoàn toàn đúng. Sự sai của bệnh nhân nặng nề đến mức ta không thể giải thích bằng lý lẽ hay chứng minh bằng chứng cứ được. Với trường hợp là rối loạn Hoang tưởng trường diễn, các hoang tưởng thường phát triển âm ỉ lâu dài nhiều năm và được hình thành từ quá trình suy đoán lệch lạc của bệnh nhân. Quá trình tư duy của bệnh nhân vẫn tốt chỉ có sự lệch lạc về logic nên nếu không tìm hiểu kỹ thì lần đầu tiếp xúc ta có thể tưởng những câu chuyện hoang tưởng của bệnh nhân là có thực bởi lẽ nội dung hoang tưởng rất gần với đời thường, xây dựng khá hợp lý. Bệnh nhân thường chỉ có một hoang tưởng duy nhất, ví dụ như hoang tưởng ghen tuông, luôn nghi ngờ vợ (chồng) có quan hệ bất chính, ghen tuông vô lý.

Nếu hiểu về căn bệnh này sẽ dễ dàng giải thích đối với trường hợp Lê Anh Hùng khi anh ta có trình độ học vấn, có tư duy, đã viết nhiều bài đăng trên trang Bauxite, cuộc sống hoàn toàn bình thường nhưng chỉ hoang tưởng ở mỗi cuốn “nhật ký” liên tục trong nhiều năm qua. Có ai thần kinh bình thường mà “tố” vợ mình ngoại tình, buôn ma túy, tưởng tượng ra những vụ tống tiền hàng tỷ đô la…Ấy vậy mà qua vụ này phát hiện ra khá nhiều vị thần kinh bình thường “tin” Hùng sái cổ, đang tìm cách cổ vũ cho Hùng “chiến đấu” với chính quyền. 

Nhưng tôi biết thừa, chắc chắn các ông không tin Hùng đâu. Như thế có mà điên. Nhưng các ông lợi dụng Hùng để phục vụ mưu đồ đen tối của các ông mà thôi.

Chẳng nhẽ đấu tranh chống Nhà nước, nhân danh "dân chủ" phải viện đến những người tâm thần sao?

Như thế là rất nhục.

--------------------------------------

Bạn đọc có thể đọc toàn bộ Nhật kí của Lê Anh Hùng đây: http://ethongluan.org/index.php?option=com_docman&task=doc_download&gid=60&Itemid=

BẮN NGHIỆM THU TÊN LỬA THÀNH CÔNG RỰC RỠ

QĐND Online – Sau những ngày mưa dai dẳng, sáng 4-4, khu vực trường bắn TB-1 trời bừng nắng. Xa xa phía bên kia sở chỉ huy trường bắn, có những tia sáng lấp lánh hắt ngược lên từ mặt đất. Đó là ánh nắng phản chiếu từ những con “rồng lửa” của Bộ đội PK-KQ đang chờ đợi thời cơ vút lên bầu trời, tiêu diệt mục tiêu trong ngày bắn nghiệm thu tên lửa cải tiến theo dự án của Quân chủng PK-KQ.


Quãng đường từ Hà Nội lên trường bắn TB-1 không phải là gần, song Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã có mặt tại trường bắn khá sớm, để dự, kiểm tra và động viên bộ đội thực hiện nhiệm vụ. Cùng dự buổi bắn nghiệm thu tên lửa, còn có Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ, Ủy viên Trung ương Đảng, Ủy viên Thường vụ Quân ủy Trung ương, Tổng Tham mưu trưởng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng; Thượng tướng Trương Quang Khánh, Ủy viên Trung ương Đảng, Ủy viên Quân ủy Trung ương, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và Trung tướng Nguyễn Quốc Khánh, Phó Tổng tham mưu trưởng QĐND Việt Nam.
Ảnh: Chủ tịch nước tặng hoa cán bộ, chiến sĩ tham gia bắn nghiệm thu tên lửa, thuộc sư đoàn 367.

Ngay từ sáng sớm, đồng chí Tổng Tham mưu trưởng QĐND Việt Nam đã đến trường bắn, nghe đại diện lãnh đạo Bộ tư lệnh Quân chủng PK-KQ báo cáo tình hình chuẩn bị cho buổi bắn nghiệm thu, cũng như các mặt công tác bảo đảm khác; đồng thời trực tiếp kiểm tra tại một số vị trí thực hiện nhiệm vụ này.

Đây là lần bắn nghiệm thu tên lửa cải tiến lần thứ 3 của Quân chủng PK-KQ. Khác với những lần trước, đợt bắn lần này, Quân chủng PK-KQ tự đảm bảo toàn bộ công nghệ và làm chủ vũ khí trang bị kỹ thuật, chứ không phải đối tác bảo đảm công nghệ như những lần bắn trước. Mục tiêu của đợt bắn nghiệm thu lần này là mục tiêu bay thấp, xuất hiện bất ngờ và có mang nhiễu.

Sau khi nghe Thiếu tướng Nguyễn Văn Bình, Phó Tham mưu trưởng Quân chủng PK-KQ, chỉ huy trường bắn báo cáo mục đích, chương trình buổi bắn nghiệm thu, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Thủ trưởng Bộ Quốc phòng, Thủ trưởng Bộ Tổng tham mưu đã lên vị trí tham quan, chờ tên lửa khai hỏa tiêu diệt mục tiêu.

Ảnh: Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ có mặt tại trường bắn khá sớm để kiểm tra, nắm tình hình chuẩn bị bắn nghiệm thu.

Phía dưới trận địa, các kíp chiến đấu thuộc Sư đoàn phòng không 363 và Sư đoàn phòng không 367, đã làm tốt mọi công tác chuẩn bị, sẵn sàng chờ lệnh của trên. Từ sở chỉ huy trường bắn, thông tin mục tiêu M-100 đã cất cánh, có đường bay hướng về phía trận địa, kíp chiến đấu của Tiểu đoàn 184, Trung đoàn 213 (Sư đoàn 363) được lệnh vào cấp 1.

Những thông số về mục tiêu liên tiếp được phát đi, với độ cao dần tăng, cự ly so với trận địa ngày càng ngắn lại. Khi mục tiêu đến cự ly thích hợp, lệnh phóng được phát ra, tên lửa C-125-2TM vút lên, kéo theo luồng lửa sáng rực, bụi đất bốc lên mù mịt, bao trùm một góc trận địa. Tất cả nín thở dõi theo đường bay của tên lửa.

Mục tiêu bị tiêu diệt! Trên màn hình Viko của xe điều khiển cũng như màn hình thể hiện đường bay của tên lửa và mục tiêu tại vị trí tham quan, đạn tên lửa đã gặp mục tiêu và ngay lập tức mục tiêu bị xóa sổ.

Sau khi chỉ huy đơn vị thực hành bắn tiêu diệt gọn mục tiêu, Trung tá Nguyễn Văn Trường, Trung đoàn trưởng Trung đoàn tên lửa 213 cho biết: Đây là năm đầu tiên đơn vị được tham gia bắn nghiệm thu tên lửa cải tiến, thời gian bắn diễn ra sớm hơn so với bắn đạn thật các năm trước, thời gian chuẩn bị ngắn, do đó, đơn vị đã triển khai đồng bộ nhiều biện pháp với quyết tâm cao nhất.

“Trước hết, đơn vị xác định công tác tổ chức huấn luyện phải chặt chẽ, khoa học, đầu tư có trọng điểm cho những nội dung quan trọng trong thực hành bắn đạn thật. Thêm nữa, phải lựa chọn những cán bộ, chiến sĩ trình độ chuyên môn tốt, đã từng tham gia bắn đạn thật”, Trung tá Nguyễn Văn Trường cho biết. Ngoài ra, xác định đây là tên lửa cải tiến, có những tính năng kỹ chiến thuật mới, do vậy đơn vị tập trung huấn luyện cho kíp chiến đấu tham gia bắn đạn thật lần này nghiên cứu kỹ nhằm nắm chắc tính năng kỹ, chiến thuật của vũ khí, thao tác thuần thục, đúng quy trình và bình tĩnh trong quá trình thực hành bắn.

Ảnh: Rồng lửa bắt đầu rời bệ phóng.

Sau màn “khai hỏa” của Tiểu đoàn 184 (Trung đoàn 213), tên lửa của Sư đoàn 367 cũng vút lên vùng trời TB1, tìm diệt mục tiêu M-100. Những ngày khổ công huấn luyện của các chiến sĩ tên lửa Sư đoàn 367 đã được đền đáp xứng đáng, khi mục tiêu M-100 tiếp tục tan xác.

Ngay sau khi đợt bắn nghiệm thu tên lửa kết thúc, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã trực tiếp xuống tận trận địa, tặng hoa, chúc mừng và biểu dương các kíp chiến đấu vừa tiêu diệt mục tiêu, hoàn thành nhiệm vụ bắn nghiệm thu. Chủ tịch nước ân cần hỏi thăm sức khỏe, tình hình huấn luyện của các cán bộ, chiến sĩ. Chủ tịch nước mong rằng, để tiếp tục phát huy truyền thống của Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng, Quân chủng PK-KQ anh hùng, cán bộ, chiến sĩ trong toàn quân chủng cần ra sức huấn luyện, nhằm nâng cao trình độ và khả năng sẵn sàng chiến đấu; cùng với đó cần tiếp thu, khai thác có hiệu quả các loại vũ khí mới và hiện đại, đồng thời tích cực bảo quản, bảo dưỡng, nâng cấp, cải tiến các loại vũ khí có trong biên chế…nhằm hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ mà Đảng, Nhà nước và nhân dân giao cho Bộ đội PK-KQ.

Bài, ảnh: PHẠM HOÀNG HÀ

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

ĐÀN ÔNG THÀNH ĐẠT MỘT VỢ NĂM BẢY NHÂN TÌNH



Không biết từ khi nào, bồ và thật nhiều bồ, thật nhiều gái trẻ đã trở thành tiêu chuẩn của một người đàn ông thành đạt? 

Gần đây cà phê với một người đàn ông danh giá, còn trẻ mà đã giàu, một người đàn ông tưởng đã trưởng thành mà hóa ra vẫn còn nhiều không gian để trưởng thành, tôi đã bật ra câu hỏi ấy!

Không lẽ đàn ông phải một vợ với một nắm tình nhân thì mới tự cho là mình thành đạt?

Vì anh ấy nói, trong câu chuyện tự kể, anh ấy hài lòng vì công việc và thu nhập, anh ấy vui vì con vừa xinh vừa giỏi, anh ấy tự hào vì như mọi đàn ông thành đạt khác có qua một cơ số bồ bịch. Và gia đình ổn định, có gái xinh mà ôm, giời đẹp thế này mà ngồi chém gió với gái già Trang Hạ và tán chuyện các em trẻ đẹp đi qua cuộc đời anh, còn gì phải phàn nàn?

Vấn đề là anh ấy nói, đàn ông mà, đến tầm này, không có em mê và không mê em nào thì chắc chắn có vấn đề về thần kinh hoặc trục trặc sinh lý.

Tôi phải hỏi lại cho kỹ, là bởi, không biết từ khi nào, bồ và thật nhiều bồ, thật nhiều gái trẻ đã trở thành tiêu chuẩn của một người đàn ông thành đạt?

1. Vì sao bạn không bỏ vợ?

Đó là câu hỏi thứ hai ngay sau đó, bởi đương nhiên, anh có thể giấu vợ lần ngoại tình đầu tiên, nhưng anh không thể giấu vợ suốt những trận ngoại tình nồng nhiệt và ầm ĩ của anh. Thành phố này rộng lớn đến thế sao? Điện thoại của anh có chức năng tự động ẩn giấu những con số và tin nhắn nhạy cảm? Hay vợ anh tự nguyện giả mù và giả điếc?

Tôi từng gặp rất nhiều đàn ông phong tình, cứ vừa gặp cô nào đã nghĩ ngay trong đầu xem có thả câu cô này làm bồ bịch một thời gian hay không. Tôi từng gặp những người mà luôn tìm cách rủ rê phụ nữ về vui vẻ bất cứ lúc nào, thậm chí một cô chạy qua đưa vé máy bay cho anh này, mà hai hôm sau đã thấy thông báo rằng “Chén rồi, em ấy trông thế mà cũng tươm lắm!”. Cũng đã gặp những người đàn ông luôn lẩn vào mỗi câu khen một câu mời mọc. Cũng gặp những người đàn ông xa lạ ngồi quán ba hoa với nhau về những người đàn bà nào đó từng lần lượt cởi quần trèo lên giường của họ.

Tôi cũng từng gặp người đàn ông, ngủ với cô nào xong thì mang bán cô ấy cho chủ chứa hoặc chủ lao động phi pháp, thậm chí hôm sau gọi điện cho cảnh sát tới tóm cô ấy. Tôi cũng từng gặp những người đàn ông thậm chí chưa ngoại tình nhưng đã tìm mọi cách lợi dụng, cửa thang máy cứ khép lại là ôm phụ nữ ngấu nghiến hôn.

Quen bất cứ cô nào, câu đầu tiên anh ấy nói là, anh có người vợ cực kỳ xinh đẹp và những đứa con ngoan ngoãn vô cùng, anh cực kỳ yêu vợ… 

Tôi từng có một anh học trò, là cao thủ ngoại tình. Quen bất cứ cô nào, câu đầu tiên anh ấy nói là, anh có người vợ cực kỳ xinh đẹp và những đứa con ngoan ngoãn vô cùng, anh cực kỳ yêu vợ. Sau đó luôn luôn mang vợ con ra tán thưởng. Và sau mỗi câu chuyện nồng nhiệt ấy, anh ấy về nhắn tin cho cô gái trẻ mới quen: “Nhưng đôi khi anh đã lặng người đi vì một giây phút đơn độc và lặng lẽ, anh nghĩ chắc em cũng đã từng có cảm giác ấy!” Vợ đẹp, con ngoan, gia đình hạnh phúc, yêu vợ đến điên cuồng, và dùng những cái đó làm mồi câu gái, những cô gái ngây thơ nghĩ, anh ấy tốt với vợ con đến thế, thì anh ấy đối với mình cũng sẽ rất thắm thiết thực lòng!

Nhưng tất cả những người đàn ông ấy đều còn o bế sĩ diện, bằng cách, luôn chưng ra vợ đẹp con khôn làm vỏ bọc cho bản thân. Bởi rất đơn giản, bản thân họ cũng ngầm cho rằng, một vợ là đủ danh giá! Sau khi đặt vợ lên ngai vàng của… vợ, họ yên tâm đi tìm những bạn tình khác.