Đây là bài viết của tác giả Lê Bình gửi đăng trên Tre Làng. Theo chủ trang, bài viết sẽ mở ra một diễn đàn để bạn đọc thảo luận, khảo cứu và rất đáng để chúng ta suy ngẫm.
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc:
CÓ CẦN PHẢI "BỊA RA LỊCH SỬ" ĐỂ NUÔI DƯỠNG THẦN DÂN TỘC?!(Sự thật về "Di chúc của vua TRẦN NHÂN TÔNG")
Vài năm gần đây, khi phong trào chống âm mưu bành trướng của nhà cầm quyền Bắc Kinh lên cao thì trên rất nhiều trang mạng trong và ngoài nước - kể cả một số trang mang tính “chính thống" tại Việt nam - đã liên tục đăng tải nội dung một bản được cho là “Di chúc của vua Trần Nhân Tông”. Đặc biệt: “Bản di chúc" này có khá nhiều dị bản dù nội dung cơ bản phần lớn đều như nhau.. Phải công nhận rằng: Những nội dung hàm chứa trong “bản di chúc” đó đều là những điều đúng đắn, hoàn toàn phù hợp với tâm tư nguyện vọng và có tính khích lệ tinh thần dân tộc, ý thức bảo vệ chủ quyền quốc gia của mọi người Việt Nam yêu nước.
Tuy nhiên, khi tĩnh tâm tỉnh táo ta không thể không nhận ra vài bất thường sau đây:
Tất cả các bài viết đề cập đến "bản di chúc" được cho là của vua Trần Nhân Tông mà ta thường thấy đều không phải là tài liệu nghiên cứu lịch sử !
Có vẻ như những trang đã đề cập đến "bản di chúc" này sớm nhất và cùng với thời gian thì tần suất ngày càng dày đặc hơn lại là những trang có nguồn gốc của các “chí sỹ”, các “chính khách salon” ở hải ngoại (!?)
Tôi muốn hỏi: Ai đó thông tuệ biết rộng hiểu cao xin vui lòng chỉ bảo xem “di chúc” này do sách nào viết. Dẫn chứng từ đâu? Dẫn chứng căn cứ vào tài liệu gốc nào? Tài liệu cổ phát hiện ở đâu? Do ai phát hiện? Vì đến thời Trần, nước ta đã có hệ thống thư tịch tương đối hoàn chỉnh, ghi chép có hệ thống nghiêm ngặt những hoạt động của hoàng gia và các vị quan gia (vua).
Cần biết rằng: Sử sách chính thống thời Trần đã ghi rõ, khi quân Nguyên sang đánh nước ta, gặp thế nguy, nhà vua đi thuyền đến gặp Trần Nhật-Hiệu, hỏi quốc-sách. Nhật-Hiệu với tư tưởng sợ giặc đã cầm mái chèo viết lên mạn thuyền hai chữ: “Nhập Tống”.
Trong Đại việt sử ký và các tài liệu khác (Gồm cả 22 bức thư ngoại giao của vua Trần Nhân Tông) còn đến hôm nay đều chứng minh: Thời Trần (và cả sau đó nhiều trăm năm). Người Việt ta đều dùng niên hiệu triều đại để trỏ về quốc gia khổng lồ phương Bắc đó. Chỉ riêng trong dân gian thì hay gọi họ là "nước Ngô", "người Ngô", "giặc Ngô" thậm chí là..."thằng Ngô" !
Nghĩa là vào thời đó, khi chỉ về Trung quốc, ta dùng tên dòng-họ cầm quyền. Tên Trung-hoa Dân-quốc mới có từ năm 1912 khi lập nền Cộng-hòa. Còn cụm từ "người Tàu" cũng mới xuất hiện khi nhà Thanh chiếm Trung nguyên. Những người chạy trốn nhà Thanh dùng tàu thuyền vượt biển đến nước ta lánh nạn rất nhiêu nên dân gian gọi nhưng người này là "khách trú" là "người tàu" (Theo nghiên cứu của “Lão học giả” An Chi)
Hơn nữa, nếu đọc thật kỹ bản “di chúc” ta có thể nhận ra có rất ít "khẩu khí đế vương" vốn có trong lối văn sách (Hịch-Chiếu v..v..) của các bậc vua chúa anh hùng nhưng lại có rất nhiều hơi hướng văn phong hiện đại cùng hàm lượng tính thời sự cao một cách bất thường!
Bởi thế bản "di chúc" mà nhiều người gán cho vua Trần Nhân-Tông, dùng tên Trung-hoa, dùng cụm từ "nước Tàu" tôi nghe có vẻ như một câu chuyện vui hơn là có thực!
Từ tất cả những lẽ trên, tôi cho rằng:Có lẽ là do ai đó vì lòng ái quốc (Hoặc có cả "LÒNG GÌ GÌ" ĐÓ NỮA KHÔNG CHỪNG (!?) ) mà...hứng chí chế ra hoăc phóng tác thêm từ những mẩu tư liệu rồi gán đại cho nhà vua mà thôi!
"Lộng giả thành chân" ấy mà.
Tuy hỏi vậy nhưng tôi xin trả lời luôn:
Với tinh thần: SỰ THẬT VÀ CHÂN LÝ KHÔNG THỂ ĐẢO NGƯỢC. Ta cần nghiêm túc để thừa nhận rằng: KHÔNG CÓ CÁI BẢN "DI CHÚC" NÀO CỦA TRẦN NHÂN TÔNG cả!
Bịa tuốt!
Tại sao vậy?
Tại vì cái "di chúc" đang hoang truyền trên mạng - Nhân danh tinh thần Dân Tộc trong sáng cũng có mà nhân danh "tinh thần Dân Tộc giả cày" tạo cớ để chửi càn chửi đổng lung tung cũng có - Thực chất là do nhà văn Hoàng Quốc Hải "bịa" ra . Ông là tác giả của bốn cuốn tiểu thuyết về triều Trần: Huyền Trân công chúa (1987), Bão táp cung đình (1989),Thăng Long nổi giận (1991), Vương triều sụp đổ (1994). Tại cuốn 1 ông đã "cho" nhà vua nói thế !
Ai không tin sự thật này?
Nếu không tin thì xác minh rất dễ !
Sách của ông Hải còn chất đầy trong các thư viện.
Ông Hải còn "khỏe như cọp" và vẫn vui đời để sống, để viết, để chuẩn bị xuất bản tiếp bộ tiểu thuyết lịch sử về vương triều nhà Lý. Ông từng "bật mí" với bạn bè rằng: Trong bộ tiểu thuyết mới ông sẽ "cho" các vị quân vương nhà Lý "nói" không ít điều cũng "Hùng hồn – Thời sự (!) và Chí lý" chẳng kém những điều ông đã "cho" đức vua Trần Nhân Tông phán trong bản "di chúc" (!). Vì, đặc tính của tiểu thuyết đã cho ông cái quyền tha hồ thỏa trí tưởng tượng mà không ai có quyền bắt bẻ .
Có lẽ Ông thường khoái chí mỉm cười khi biết thêm lại có ai đó cứ thích "gián tiếp" gán cho ông ngôi vị..."Quân vương"! (Hi..hi..!)
Dân tộc ta tự ngàn xưa vốn đã sẵn có tinh thần nồng nàn yêu nước Chính bởi thế nên dân tộc Việt Nam vẫn trường tồn và độc lập phát triển mạnh mẽ ngay bên một ông "hàng xóm Sô-vanh" khổng lồ dù phải trải qua biết bao đổ máu hy sinh. Vậy có cần không việc phải "bịa" thêm những chi tiết không xác thực trong lịch sử chỉ để nhằm củng cố thêm tinh thần Dân Tộc?
Tôi cho rằng: Tiểu thuyết là tiểu thuyết. Lịch sử là lịch sử. Không thể cố tình nhập nhằng lẫn lộn tiểu thuyết với lịch sử.Không ai được phép "bịa" ra lịch sử và cũng không ai được phép cố tình liều lĩnh làm điều ấy dù với bất cứ động cơ nào. Ngoại trừ những “ai đó” có động cơ mờ ám hoặc những ai đó nông cạn thực dụng quen "ăn xổi" thì những người bình thường như chúng ta hãy chịu khó nhìn xa một chút sẽ thấy ngay những di hại khó lường về sau .
Khỏi cần phải lý luận rắc rối sâu xa (Rồi lại sinh ra cãi lộn do không chịu nhau vì “lý" này “lý" nọ . Hi..hi..!) mà chỉ cần quan sát ngay các diễn biến của sự kiện làm giả "di chúc vua Nhân Tông" này. Người vô tâm nhất cũng có thể thấy: "LỢI BẤT CẬP HẠI". Lợi và hại cách nhau chẳng bao xa.
Cứ quan sát đi rồi sẽ thấy!
Chỉ lạ bởi: Những vị "mũ cao áo dài" bằng cấp… "vô biên", tiêu tiền như…nước ngồi chật ních ở các bạn bệ trong các cơ quan gác cổng văn hóa đều nín miệng lặng thinh !
Hình như tất cả đều đang ngủ mơ?!
Họ ngủ mơ bởi họ được "ru" trong cái "nhạc khúc" có vẻ "tràn đầy tinh thần dân tộc" kia mà không nhận ra những di hại khó lường trong những bất thường như ta đã thấy rõ ở trên.
Họ có mau mau "giật mình tỉnh ngủ" không nhỉ ?!