Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

PHÊ NỒN

Ong Bắp Cày

Mấy ngày nay thiên hạ chỉ bàn nhõn chuyện Phê nồn, mới nghe thì phê, nhưng đọc tiếp thì hãi chết khiếp. Phê nồn là chất kịch độc, những 30 tấn cơ mà, sao không sợ thụt lol lên cổ chứ, ơ kìa.

Ông GS trên Dân Trí nói: Phenol không tự có trong tự nhiên mà chắc chắn được nhân tạo, chủ yếu là trong quá trình luyện cốc hoặc chế biến dầu khí (Nguyên văn trên báo Dân Trí).

Không biết Pv có trích nguyên văn lời ông không, có thêm bớt đầu đuôi gì không, và cũng không rõ ông nói trong bối cảnh nào, nhưng rõ ràng "luyện cốc", "chế biến dầu khí" thì là FMS cmn rồi nhẻ?

Cơ mà, cho đến giờ, FMS làm cái băng chuyền còn chưa xong, nói chi luyện cốc. Hê hê, có mà luyện cái đầu thằng lều báo ý.

Tuổi Trẻ là tờ xung kích tung tin 30 tấn cá nục nhiễm chất cực độc Phê nồn, và các báo khác như thường lệ ăn theo làm dân chết khiếp. Vài Pv tử tế đã phản biện, nhưng đéo ăn thua vì so với loài kền kền thì số này ít quá. 

Đúng là đôi khi chúng ta phải chấp nhận thua, không thể chống lại được lũ lưu manh, côn đồ, mất dạy vì chúng quá đông, quá hung hăng. 

Điều lạ là những người chịu trách nhiệm duyệt bài, dường như chưa bao giờ đặt ra các câu hỏi: Có phải chỉ có biển miền Trung mới có chất Phê nồn?

Hoặc: Tại sao chỉ có 1 kho đông lạnh của một người bị nhiễm, và chỉ có cá nục mới nhiễm, mà các loại cá khác lại không bị nhiễm Phê nồn?

Giờ đây, thực sự tôi mất niềm tin với một số PV. Viết báo kiểu này làm môi trường thông tin bị nhiễm độc còn hơn cả Phê nồn, tức Hãm nồn.

Đúng là Hãm nồn.

Nhân quyền ở đâu hả Mai Phan Lợi?

Khoai@

Đọc bài Mai Phan Lợi từng hèn hạ với ca sĩ Thái Thùy Linh của An Chiến, không thể không bàng hoàng. 

Một nhà báo không thể là kẻ kì thị giới tính, và càng không thể tước bỏ quyền làm mẹ của phụ nữ, cho dù người phụ nữ ấy chọn cách làm mẹ đơn thân như Thái Thùy Linh. Đặc biệt, trong bối cảnh, Mai Phan Lợi luôn hô hào cho cái gọi là "quyền con người".

Thái Thuỳ Linh là ca sĩ nổi tiếng được nhiều bạn mến mộ, chị được TW Đoàn trao giải thưởng "Gương mặt trẻ tiêu biểu" năm 2012. Đây là giải thưởng cao quý của Trung ương Đoàn nhằm tôn vinh những cá nhân có thành tích đặc biệt trên nhiều lĩnh vực. Chị được tôn vinh không chỉ trong ca hát mà còn vì những lao động không mệt mỏi cho các chương trình từ thiện, như "Mặc Ấm - Vì học sinh nghèo dân tộc miền núi", "Mang âm nhạc đến bệnh viện", "Tết trong bệnh viện", "Dạy âm nhạc và mỹ thuật miễn phí cho trẻ em nghèo"...Những việc làm của chị đã góp phần làm ấm lòng những trẻ em, người bệnh có hoàn cảnh khó khăn, chung tay cùng cộng đồng xóa bỏ nghèo đói.

Ngay sau khi Thái Thùy Linh nhận giải thưởng này, Mai Phan Lợi sử dụng Diễn đàn nhà báo trẻ liên tục có bài công kích chị và chọc vào chuyện riêng tư, chuyện làm mẹ đơn thân của Thái Thùy Linh. Đặc biệt, Mai Phan Lợi liên tục có những bình luận miệt thị, mạ lị, xúc phạm danh dự, nhân phẩm không chỉ của nữ ca sĩ này mà còn chà đạp lên quyền của người phụ nữ.

Bức xúc trước việc cuộc sống riêng tư của mình bị xúc phạm ở chốn công khai, ca sĩ Thái Thuỳ Linh viết trên mạng xã hội rằng: "Việc đồng tình hay phản đối chuyện tôi nhận giải thưởng là quyền tự do của mỗi người. Nếu anh Bút Lông (Bút danh của Mai Phan Lợi) đề nghị biểu quyết với chủ đề “Thái Thùy Linh xứng đáng hay không xứng đáng với giải thưởng” thì tôi cũng xin không có ý kiến. Tuy nhiên, việc anh đưa lên câu chuyện làm mẹ đơn thân của tôi một cách đầy móc máy trên một diễn đàn hơn 3.000 người, rồi lại mang câu chuyện đời tư của tôi ra để xét nét bên cạnh chuyện nhận giải thưởng thì theo tôi, đó là một hành động không nên của một người đàn ông, của một nhà báo có vị trí nhất định trong một tờ báo lớn có chức năng giáo dục pháp luật và bảo vệ người dân".

Trước thái độ của cộng đồng mạng, Mai Phan Lợi đã buộc phải xin lỗi nhưng vẫn không quên chua thêm vài câu chữa ngượng. 

Bất chấp pháp luật và cả đạo đức tối thiểu của một nhà báo để phán xét, GATO với Thái Thùy Linh, nhưng thật bất ngờ, chính Mai Phan Lợi lại là kẻ đang bị các nhà báo và cộng đồng mạng nghi ngờ về những biểu hiện lệch lạc về tình dục, chat sex với cô ả chuyên chống phá nhà nước Phạm Thị Đoan Trang.

Câu chuyện sex của Mai Phan Lợi với cô nàng mặt thớt có lẽ cũng sẽ không phải chờ lâu. Hãy kiên nhẫn một chút để có thể thấy được bộ mặt lưu manh, dâm dục của anh ta.

Nhà văn Nguyên Ngọc đã giết người dân Thạnh Phong lần nữa

Nhà văn Nguyên Ngọc đã giết người dân Thạnh Phong lần nữa?


Trong bài viết bàn về Bob Kerrey của nhà văn Nguyên Ngọc đang được like, share khủng hiện nay (tức lượng người quan tâm, tranh cãi cực lớn) đã cho rằng, Bob Kerrey chỉ là nạn nhân của chiến thuật gây ra cái chết của hàng triệu người dân Việt Nam vô tội là "để tiêu diệt Việt Cộng phải đánh bật họ ra khỏi dân thường, ra khỏi “phụ nữ và trẻ con” (còn được gọi là chiến thuật “tát nước để bắt cá”)". 

Ông Nguyên Ngọc ca ngợi việc Bob Kerrey “nhận ra mâu thuẫn chết người ở chiến thuật ấy, nhưng không dùng nó để bào chữa cho mình” không thanh minh, bào chữa cho tội ác của mình mà chỉ nhận lỗi là “vĩ đại”, là “nhân văn”, đồng thời kết tội “Việt cộng” (tức những người cầm sung chống quân đội Mỹ-ngụy” mới đáng bị chất vấn về nguyên nhân khiến lính Mỹ phải sử dụng cái chiến thuật “để tiêu diệt Việt Cộng phải đánh bật họ ra khỏi dân thường” vì “chúng tôi, những người từng là lính Việt Cộng thời thảm khốc ấy, khi chúng tôi vẫn từng “nấp” trong nhân dân vô tội, để họ có thể cùng chết với chúng tôi?”. Với cách “lộn ngược lịch sử” hay “xét lại lịch sử” này, rõ ràng ông Nguyên Ngọc, cựu đại tá Quân đội NDVN sẵn sàng thí tuổi trẻ tham gia “giải phóng đất nước” cùng những tác phẩm cổ vũ lòng yêu nước, chống Mỹ xâm lược làm nên tên tuổi của ông, để rửa sạch mọi tội ác chiến tranh cho Bob Kerrey và đồng đội của ông ta nói riêng, Chính phủ Mỹ thời đó nói chung?

Mời ông Nguyên Ngọc và những kẻ đang tâng bốc về “bài viết thấu tình đạt lý” đầy “nhân văn”, “sâu sắc”, “thấu đáo”, … kia hãy nghe chính người dân Thạnh Phong, nhân chứng và nạn nhân tường thuật về “Việt cộng” là ai, lính Mỹ mà ông Bob Kerrey là đại diện kia như thế nào nhé.

1. Bà Nguyễn Thị Giang, 77 tuổi, người thân của tất cả những nạn nhân Thạnh Phong cho biết, “thường thì lính Mỹ đổ bộ vào xóm chỉ bắt mọi người xếp hàng để hỏi tung tích của đàn ông trong gia đình. Nhiều lần họ lên nhưng không giết ai cả, nên cả xóm không ai đề phòng”.

2.Bà Phạm Thị Lãnh, 77 tuổi, người may mắn không ở nhà cùng 3 đứa con đã thoát nạn thì khi về nhà chứng kiến cảnh lĩnh Mỹ tham gia vụ thảm sát Thạnh Phong vào nhà bà “không tìm thấy người thì vô đập đồ ở trong nhà hết, mâm cơm mới cúng cha chồng cũng bị quăng xuống đất.”.

Cụ bà Lãnh kể lại: "Lúc đó, rất nhiều đàn ông ở xã Thạnh Phong tham gia cách mạng, người theo bộ đội đi biền biệt, người đi du kích dăm bữa nửa tháng mới về một lần". Theo lời bà Lãnh thì lính Mỹ thường xuyên đến bắt bớ người dân để tra hỏi về việc có biết gì đến hoạt động cách mạng không và đàn ông trong làng đi đâu hết.

Tuy nhiên, do trong làng chỉ còn người già, phụ nữ và trẻ em nên không ai biết gì. Mỗi lần càn quét, lính Mỹ đều đập phá đồ đạc, xả đạn lung tung và đốt nhà dân.

3. Bà Nguyễn Thị Lượm (có báo gọi là Bùi Thị Lượm, 60 tuổi, người duy nhất sống sót trong vụ thảm sát) kể lại, ngoài việc càn quét thì Mỹ cũng thường xuyên ném bom, bắn pháo xuống xã Thạnh Phong. Đêm đó, bà Lượm đang ngủ cùng ông bà ngoại, mấy người cô, dì và 10 đứa em họ thì nghe tiếng súng nổ và la hét từ đầu làng vọng lại. Ngay lập tức, cả gia đình tổng cộng 16 người nhảy xuống trảng xê để trốn, tuy nhiên vẫn bị lính Mỹ lôi lên và sát hại.

Về phần bà Lượm, may mắn thoát chết khi lính Mỹ ném một quả lựu đạn, sức ép khiến bà văng xuống trảng xê và bị mảnh đạn găm vào đầu gối. Sau khi toán biệt kích bỏ đi, bà Lượm bò lên kêu cứu và được du kích về chữa trị vết thương.

Đến tận bây giờ, bà Lượm vẫn không hiểu tại sao lính Mỹ lại gây ra thảm sát kinh hoàng như vậy. Họ không hề tra hỏi gì như những lần càn quét trước mà thẳng tay giết hại hết những người có mặt trong xóm.

Trong bài phỏng vấn khác, bà Lượm kể “Trong số 21 người chết, có một người cô và một người mợ đang mang thai. Nếu tính cả thai nhi chưa lọt lòng, con số chính xác là 23 nạn nhân. Những người chết là bà nội, là bà con, là đám trẻ con vẫn chơi cùng hàng ngày. “Đứa em họ con cô tôi cũng chết. Mẹ nó đi giao liên chết. Ba nó đi tập kết. Nó về ở với ngoại”, bà Lượm nhớ như in”

4. Còn ông Phạm Văn Nô, 89 tuổi, cậu ruột của bà Nguyễn Thị Giang, tức “Việt cộng”, đối tượng truy lùng, đánh bật khỏi dân của lính Mỹ theo góc nhìn của ông Nguyên Ngọc kể “Lúc đó tôi không có ở nhà, sáng tôi đi dân công, tối làm du kích lâu lâu mới về thăm nhà một lần.” bỗng chốc mồ côi vợ và bốn người con, ông Nô gần như hóa điên, hóa dại.

Nếu ông Nguyên Ngọc và hàng ngàn người đang tung hô “sáng kiến” của ông Nguyên Ngọc sẽ làm gì ở vị trí ông Nô, sẽ ân hận, day dứt vì đi làm “Việt cộng” là nguyên nhân gây ra “thảm sát” cả gia đình mình? Ông ta “hóa điên, hóa dại” vì căm hận “Việt cộng” hay “lính Mỹ” đã khiến ông mất cả gia đình mình?

Như vậy, cũng như nạn nhân vụ thảm sát Thạnh Phong, hàng triệu phụ nữ, trẻ em Việt Nam đều là mẹ, vợ, chị em, con cháu của “Việt Cộng” cả, vậy họ có “ân hận” vì đã làm “lá chắn” cho người thân của mình “ngày lao động, đêm làm du kích” dẫn đến bao cái chết thảm kia?

5. Ông Sáu Rừng, người có mặt sau vụ thảm sát đêm đó, ông nhớ rõ nơi biệt kích đặt giá súng để bắn. Đêm đó ở Thạnh Phong, không có người đàn ông nào có mặt, chỉ có người già, phụ nữ, trẻ nhỏ đứng trân mình trước làn đạn. “Nhiều người chết mà chẳng còn lành lặn. Có người già chết mà tay vẫn chắp trên trán như đang quỳ lạy”, ông Sáu Rừng kể mà mắt đỏ hoe.

Đây là hình ảnh chứng tỏ ông Bob Kerrey đã nói dối về 21 Việt cộng ông ta cùng đồng đội giết hại. Không có bóng “Việt cộng” trong làng, nạn nhân Thạnh Phong thậm chí đã quỳ lạy, van xin tha mạng không thoát chết. Không hề có tiếng súng nào từ “Việt cộng” trong làng là nguyên nhân gây thảm sát. Nhưng 21 người dân đó đã trở thành “Việt cộng” và giúp ông Bob Kerrey được huân chương từ Tổng thống, giúp ông ta thăng tiến như diều trong sự nghiệp chính trị (trở thành Thượng nghị sỹ, thành thống đốc bang, thành ứng cử viên Tổng thống của Đảng Dân chủ…) trước khi sự thật bị chính đồng đội ông ta phanh phui và chấm dứt sự nghiệp chính trị của ông ta tại Mỹ, thậm chí còn bị dư luận, Mỹ đòi đem ra xét xử là tội phạm chiến tranh.

6. Con đây là cậu con trai lớn của bà Lãnh: Võ Văn Phong cũng chứng kiến thảm sát năm đó.

Khi bà Lãnh nghe tiếng súng đầu xóm, bà lùa những đứa con xuống trảng xê. Đứa con trai lớn hờn trách bà: "Con biểu má đi, sao má không đi?". Bà kêu: "Sao bỏ tụi bây đi được, đi ra đó nó cũng bắn chết, ngồi im đi.". "Thằng con lớn của tôi, khi đó chỉ mới 12 tuổi.

Mấy ngày sau cuộc biệt kích, du kích về thăm xóm, nó nói: Má ơi, sáng tui đi miệt dưới một chút à, ai dè nó xin họ đi theo cách mạng để đánh giặc. Đến năm nó 17 tuổi thì hy sinh mà tôi không hề hay biết".

Như vậy, chứng kiến cuộc thảm sát, đứa trẻ đã không hề căm hận “Việt cộng” mà còn trốn nhà, bỏ người thân, quyết tâm đi làm “Việt Cộng” cho đến khi chết. Đứa trẻ con bà Lãnh như hàng triệu người lính thời đó đã “hăm hở” ra trận, không đủ cân nặng thì nhét đá vào người, không đủ tuổi thì khai gian dối lý lịch, không được cầm súng thì bằng mọi cách để được chấp nhận… Và rồi chính “Việt Cộng” này lại ẩn nấp trong hàng ngàn buôn làng, được người dân che chở bất chấp mạng sống, chia sẻ lương thực bất chấp nguy hiểm, khôn khó của gia đình mình…

Giờ đây, một “Việt cộng” như Nguyên Ngọc ân hận vì đã để người dân làm “lá chắn” giành chiến thắng trước quân đội Mỹ. Ông ta đang được hàng ngàn người lính VNCH ở hải ngoại cũng như hàng trăm ngàn những người trong nước còn ôm hận “Việt cộng” giải phóng VNCH, cùng hàng ngũ những người “cấp tiến”, “đấu tranh dân chủ” như Huy Đức Osin, Kim Chi, Lê Nguyễn Hương Trà… ca tụng ông xứng tầm của một “vĩ nhân”, dám nói lên “sự thật lịch sử”, dám “đối diện với quá khứ”, dám “kết tội ác thảm sát người dân Việt của ĐCSVN”, tức cuộc chiến tranh giải phóng đất nước 30/4 kia xuất phát từ “tội ác” của những người chạy theo “Việt cộng” lấy dân làm “lá chắn” mới thành công, chiến thắng đó là “tội ác” cần bị phanh phui…???

Bởi vậy, tôi – một blogger hậu sinh từng ngồi trên ghế nhà trường để học và tìm vẻ đẹp trong áng văn, sức mạnh làm nên chiến thắng 30/4 từ tác phẩm như “Rừng xà nu” nhìn ông Nguyên Ngọc ngày nay chẳng khác nào một kẻ ác nghiệt hơn Bob Kerrey khi gây ra thảm sát Thạnh Phong gấp triệu triệu lần. Ông ta đã kết tội những người ông, người cha, người mẹ, người con…của nạn nhân Thạnh Phong chính là “tội đồ” giết hại người thân của họ chứ không phải lính Mỹ như ông Bob Kerrey. Ông Nguyên Ngọc hãy đến và hỏi những nhân chứng, nạn nhân Thạnh Phong đi, tôi tin ông sẽ được họ đáp trả xứng đáng. Lịch sử và người dân Việt Nam sẽ phán xét hành động hôm nay của ông, ông Nguyên Ngọc ạ.

Tổng hợp: TRUYỀN THÔNG VN ĐƯA HÌNH ẢNH TỪ TRUNG QUỐC NHẠY CẢM

Bài thuổng từ Cảnh Sát 4 sao


Ngày 11/6/2016 VTV2 đã phát trực tiếp Lễ trao giải cuộc thi: Những tấm gương bình dị mà cao quý - Lần thứ 7. Trên phông có đưa hình tranh cổ động của Trung Quốc nói về học tập trước tác của Mao Chủ tịch



Nguyên mẫu từ tranh cổ động Trung Quốc

Cũng bức tranh đó nhưng đã được các chú VN chỉnh sửa thành chữ Việt nam

Tấm pano đó được treo trước UBND Quận Ninh Kiều, TP. Cần Thơ

Và được cắt đy một phần còn lại "Là bạn là thù" cho bức tranh có ý nghĩa

Bản đồ Trung Hoa và Việt Nam treo tại Kỳ Lừa Hotel


VTV1 trương cờ "TQ" 6 sao (hình bên phải)


Panô kỷ niệm 65 năm thành lập QĐNDVN lấy lính TQ làm hình ảnh bộ đội VN


Tối 2/5/2015 trên VTV3 trong chương trình :"Điệp vụ tuyệt mật" VTV tự ý dời Thủ đô Hà Nội sang Trung Quốc
___________
Ngoài ra cũng phải kể đến VTV1 đã đưa hình ảnh Điếu Cày lên chương trình thời sự phát sóng lúc 19h

Đăng bởi: Canhsat4sao vào lúc 6/13/2016 03:48:00 CH

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

Trường hợp Bob Kerrey và “trạng sư” - Nhà văn Nguyên Ngọc


Bob Kerrey qua con mắt họa sỹ biếm nước ngoài

Mấy ngày gần đây, chủ đề nóng được dư luận quan tâm, tranh luận là việc cựu binh Mỹ Bob Kerrey, kẻ đã trực tiếp chỉ huy vụ thảm sát 24 thường dân vô tội vào ngày 25.2.1969 ở xã Thạnh Phong thuộc H.Thạnh Phú, Bến Tre, nay lại được đề nghị đảm nhiệm vị trí Chủ tịch Hội đồng Tín thác Đại học Fulbright tại Việt Nam (FUV).

Không chỉ những nạn nhân trực tiếp của vụ thảm sát nói trên mới được quyền tha thứ hay kết tội Bob Kerrey. Bất kỳ ai, là người có lương tri, người Mỹ hay người Việt… đều có quyền phán xét hành vi man rợ của ông ta.

Hôm 2-6-2016 vừa rồi, Hạ viện Đức đã thông qua Nghị quyết cáo buộc cuộc thảm sát 1,5 triệu người Armenia dưới thời Đế chế Ottoman (Thổ) vào năm 1915 là tội ác diệt chủng. Ai sẽ phải chịu trách nhiệm về một sự kiện xảy ra cách đây những 101 năm? Không ai cả. Vấn đề ở đây là lịch sử vẫn phải ghi nhận bài học từ quá khứ để nhân loại có thêm ý thức và trách nhiệm đối với tương lai. Và để có thể “hướng tới tương lai” thì việc khóa kín cánh cửa quá khứ hiển nhiên không phải là cách làm đúng đắn.

Vậy thì, ta sẽ nhắc lại một chút về Bob Kerrey.

Như đã nói, Kerrey chính là người chỉ huy đội biệt kích SEAL tiến hành vụ thảm sát khiến 24 dân thường thiệt mạng. Nhưng trong bản báo cáo của mình, ông đã dối trá về thành tích tiêu diệt 21 Việt Cộng để được chính phủ Mỹ tặng thưởng Huân chương Sao Đồng. Mãi đến 32 năm sau, tức là vào năm 2001, khi nhà báo Mỹ Gregory Vistica phát hiện tài liệu mật cho thấy chẳng có Việt Cộng nào ở đó cả mà chỉ có phụ nữ và trẻ em bị tàn sát thì Kerey mới chịu cung cấp chi tiết và thừa nhận vai trò của mình trong vụ thảm sát với tờ The New York Times và hãng truyền hình CBS.

Khi làm hiệu trưởng Trường Đại họcThe New School, Bob Kerrey là người hưởng lương hiệu trưởng cao nhất nước Mỹ (trên 3 triệu USD/năm) nhưng lại bị 74/77 giảng viên của trường bỏ phiếu bất tín nhiệm và bị sinh viên trường này tẩy chay, họ biểu tình chiếm tòa nhà văn phòng đòi Bob phải từ chức.

21 "Việt cộng" bị tiêu diệt tại Thạnh Phong ngày 25.2.1969 - Liệu có tin được Bob không tự tay giết người???

Nhìn vào “mặt sáng của tấm huy chương”, thì Bob Kerey là một trong số những cựu binh Mỹ (cùng với Pete Peterson, John Kerry, John McCain…) tích cực vận động cho việc bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ. Bob Kerrey cũng là người vận động tài trợ cho việc phát triển giáo dục ở Việt Nam thông qua Chương trình Học bổng Fulbright và Chương trình Giảng dạy Kinh tế Fulbright và bảo trợ cho đạo luật hình thành nên Quỹ Giáo dục Việt Nam (VEF), tạo cơ hội cho khoảng 500 nghiên cứu sinh Việt Nam du học tại Mỹ.

Quỹ Tín thác Sáng kiến Đại học Việt Nam (the Trust for University Innovation in Vietnam – TUIV) đánh giá cao kinh nghiệm và những mối quan hệ của Bob trong việc huy động tài chính cho hoạt động của FUV. Vì thế Thomas Vallely, Chủ tịch quỹ này (TUIV) mới cử Bob làm Chủ tịch Hội đồng tín thác, với mục tiêu kiếm tiền tài trợ.

Về vai trò của mình tại FUV, Bob Kerry nói: “Trường Đại học Fulbright Việt Nam là một dự án do chính người Việt Nam xây dựng và phát triển. Hiệu trưởng của trường và hội đồng trường chủ yếu là người Việt Nam sẽ cùng nhau vun đắp và phát triển những truyền thống của trường mang bản sắc của Việt Nam.
Trong vai trò Chủ tịch Hội đồng Tín thác, tất cả những gì tôi có thể làm được là ủng hộ hết mình ban lãnh đạo người Việt Nam để cùng xây dựng một cơ sở đào tạo xuất sắc, trước hết là hỗ trợ vận động gây quỹ”.

Còn Hiệu trưởng dự kiến của FUV là bà Đàm Bích Thủy, từng học MBA ở Wharton Business School với học bổng Fulbright. Bà làm CEO của ANZ Việt Nam cho đến năm 2013 và hiện đang có tên trong danh sách “Hồ sơ Panama”.

Nhưng, ai cũng hiểu, về thực chất thì bà Thủy, (nếu có làm hiệu trưởng) thì cũng chỉ là người làm thuê cho ông Bob (Chủ tịch Hội đồng tín thác), tương tự như mối quan hệ giữa Giám đốc và Chủ tịch HĐQT trong mọi Công ty cổ phần. Nghĩa là Bob Kerrey hoàn toàn có quyền can thiệp sâu vào việc chủ trương, định hướng chiến lược, kiểm soát hoạt động và cơ cấu tổ chức của FUV chứ không chỉ đơn giản với vai trò người vận động gây quỹ.

Một số người “ủng hộ” Bob trong vai trò Chủ tịch Hội đồng tín thác FUV “khiếu nại” rằng tại sao chỉ kết tội Bob Kerrey mà lại không lên án cả Pete Peterson hay John McCain là những kẻ đã từng mang bom hủy diệt dội xuống miền Bắc Việt Nam? Và rồi cả John Kerry nữa, tại sao không truy xét xem ông ta đã giết bao nhiêu người Việt? Nên nhớ, chính những người Mỹ, trong đó có cả đồng đội của Bob, những người từng phát hiện và chứng kiến hành vi man rợ của Bob mới là những người kết tội ông ta đầu tiên. Hãy hỏi họ, tại sao lại là Bob, mà không phải Pete Peterson, John McCain hay là John Kerry?

Mặt khác, với một chút kiến thức về luật, ai cũng hiểu thế nào là “ngộ sát” và thế nào là “cố sát”. Tại Thạnh Phong, Bob Kerrey đã thực hiện hành vi man rợ của mình một cách lạnh lùng, có ý thức, có tính toán. Hãy thử đối chiếu hành vi đó với quy định về Tội phạm chiến tranh tại điều 343 trong bộ luật Hình sự Việt Nam hoặc bất cứ của nước nào khác.

Thực ra, đó vẫn chỉ là trò “đánh bùn sang ao” loàng xoàng và quen thuộc của họ nhà rận, dĩ nhiên không đủ sức nặng để bào chữa cho những tội ác trong quá khứ của Bob Kerrey. Có lẽ vì thế giới rận trủ phải cần đến miệng lưỡi tráo trở của một nhà văn trở cờ như ông Nguyên Ngọc mới có thể biến Bob Kerrey từ một kẻ phạm tội ác man rợ thành một “nạn nhân”, thành một người “vĩ đại” và “nhân văn”.

Trần Huỳnh Duy Thức bị tố tuyệt thực đểu



Cuteo@

https://trelangblogspotcom.blogspot.com/2016/06/tran-huynh-duy-thuc-bi-to-tuyet-thuc-eu.html

Hôm 18/5/2016, báo lá cải BBC và Việt Nam Thời Báo của Phạm Chí Dũng la lối om xòm lên, rằng Trần Huỳnh Duy Thức quyết định "tuyệt thực đến chết" tại nhà tù số 6 tỉnh Nghệ An từ ngày 24/5, đúng 7 năm ngày y bị bắt giữ, và rằng, Thức cũng đồng thời phản đối công an ép buộc y đi định cư tại Hoa Kỳ.

Người tỉnh táo tin rằng, tin Trần Huỳnh Duy Thức từ chối đi Mỹ định cư chỉ là chiêu trò tung tin giả của Thức và gia đình để "được" đi Mỹ định cư và họ cũng hiểu rằng, không phải là tự nhiên, cả họ hàng hang hốc nhà Thức chọn thời điểm này để tru tréo. ai cũng biết đó là thời điểm mà TT Mỹ Obama sang thăm chính thức Việt Nam - với những người làm chính trị, thì đây là thời điểm nhạy cảm.

Mới tuyệt thực được 7 ngày, trang mạng chống nhà nước có tên "Dân Quyền" của Nguyễn Quang A lại đăng bài viết của Trần Quang Thành với tựa đề "Tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức ngừng tuyệt thực từ 7/6/2016". Giới "tinh hoa zân chủ" (xin không tiết lộ danh tính) đã phải cúi đầu nhận rằng: Nhục nhã ê chề khi mà hành động hoàn toàn không xứng tầm với lời nói. Thức cũng chỉ giống nhưa Vũ (Cù Huy Hà Vũ) hoặc Tạ Phong Tần, hay Bùi Kim Thành mà thôi. Nếu Thức quyết định dừng tuyệt thực, tôi cho là chúng ta đã bị anh ta và cả người thân của anh ta lừa.".

Thực tế, ông Lâm Trực đã bóc mẽ chuyện Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực ngay từ khi gia đình anh ta tuyên bố: "Sự thật là, Trần Huỳnh Duy Thức công khai tuyên bố "tuyệt thực cho tới chết", nhưng gia đình y đã bí mật liên hệ với phía Mỹ gửi đơn xin tị nạn chính trị. Nhưng tiếc thay, những đòi hỏi trừng phạt Việt Nam của đám cẩu nô, cũng như những toan tính lợi dụng TT Obama đã không được thực hiện, thậm chí phía Mỹ đã phớt lờ những tiếng nỉ non của đám zân chủ lòi trĩ. Thay vào đó, những lời tụng ca có cánh đối với Việt Nam được phía Mỹ liên tiếp phát đi và đỉnh điểm là Mỹ đã dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Việt Nam".

Một người chống cộng cực đoan, sau khi xem xét các bức ảnh được cộng đồng cờ ba sọc Cali, và sau khi tìm hiểu thông tin về Thức từ giới zân chủ ở Việt Nam, đã có kết luận, tuy cực đoan, nhưng không phải là không có cơ sở: Thức ở tù mập và béo ra, nên ăn kiêng cho ốm bớt để ra tù còn nhận tiền cứu đói. Người này đưa ra 2 tấm hình chụp Thức khi còn hoạt động, khi bị đem ra xét xử và khi tuyệt thực để kết luận, anh ta tuyệt thực đểu. Xem 2 hình dưới kèm những lời bình:


"Ngày còn là doanh nhân, Thức ốm như cò ma, ốm lòi 2 lổ tai dãnh ra. Ngày thức ra xét xử, Thức mập lên tí, hai cái lổ tai vẫn lòi. Ngày thức sắp ra tù, Thức trắng trẻo mập mạp trông rõ, thấy mặt không thấy tai".


"Người nhà vô thăm tù, chụp lén hình, đem về có vài tay lão thành phỉnh lừa mới cấp cho kế: Thằng Thức béo quá trắng quá không ổn, phải kêu nó ăn kiêng lại. Nó phải ốm ốm thì ra tù người ta mới thương, nên bảo thằng Thức nó ăn kiêng đi. Nó ăn kiêng rồi thì mình ở ngoài này dựng lên câu chuyện đấu tranh tuyệt thực cho chú ấy. Té ra là vậy, ăn kiêng cho ốm bớt chứ tốt lành gì mà tuyệt thực đấu tranh dân chủ.!! Lừa đảo bịp bợm cũng như thằng Đéo Cày giấu 1 đống thư trong gấu áo đem qua Mỹ, hay như Cù Huy Hà Vũ ở tù như ở Motel không ăn cơm tù nhưng ăn cơm nhà, và uống sữa cao cấp.".

Quả thật, tuyệt thực mà béo mập như con trâu trương thế kia thì chả khác nào anh Cù Huy Hà Vũ.

Các anh chị "zân chủ" nghĩ gì khi chính các "nhà tài trợ" cho các anh, các chị đấu tranh zân chủ cho Việt Nam tố cáo? 

P/s: Lời khuyên dành cho các bạn zân chủ lõ đít, nếu có phản đối áp lực bị đưa đi Hoa Kỳ, các anh chị nên cố tuyệt thực thật hẳn 1 tháng hoặc tự thiêu cho nó rực rỡ.!

GÁI XẤU, GIÀ MỒM THÌ KHÔNG CÓ QUÀ



Khoai@

https://trelangblogspotcom.blogspot.com/2016/06/gai-xau-gia-mom-thi-khong-co-qua.html

Còn nhớ, nhà báo lừng danh Hữu Thọ đã viết trong tập truyện ngắn "Chạy" của ông một bài với tiêu đề "sợ báo hơn sợ cọp". Ngẫm lại, quả không sai. 

Thời buổi loạn, doanh nghiệp nào cũng vậy, cứ thấy nhà báo mò đến là sợ vãi đái. Không có gì thì đúng cũng thành sai, hoạt động nghiệp vụ không sai thì thái độ đón tiếp sai. Mọi thứ không sai thì với vài thao tác máy quay chĩa mặt, đi kèm vài câu khiêu khích thì sớm muộn cũng có cái lên mặt báo.

Hôm nay, anh bạn phó phòng khốn khổ dính chưởng vì dám không "tử tế" với chị nhà báo nọ. Và chỉ với vài câu nói kèm theo thái độ và hành động của chiếc máy quay, anh bỗng dưng nổi tiếng. 

Bạn bè bảo, nhẽ chi ra một chút là xong, cương làm gì cho đến nông nỗi này, nhà báo hơn đứt anh cái loa. 

Đồng nghiệp chứng kiến nói, cứ nhìn cái cách cô nhà báo này cư xử kiểu "tiền trảm hậu tấu" (quay phim trước, xin làm việc sau) là biết ý của cô là gì và để làm vừa lòng cô - dễ ợt.

Tôi cũng như anh, vẫn dại với đời, kiên định với suy nghĩ: gái xấu, sấc xược lại già mồm thì dứt khoát không có quà và chấp nhận rủi ro.

Tất nhiên, một khi kền kền vào cuộc, tôi cá là anh sẽ nhanh chóng trơ xương.