Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

GÓC BÙ BỰA: HỒI XUÂN

Bài Hồi xuân bên nhà Tú Béo

Mới hai mươi lăm tuổi, nhưng anh đã có thân xác của một gã trung niên năm mươi, và cả những ý nghĩ của anh, nó cũng giống như của một ông già năm mươi tuổi.

Cũng có thể anh đã thực sự năm mươi tuổi. Một ngày nọ, khi anh vạch quần đứng đái trên đỉnh núi, anh bỗng biến thành một gã trai hai mươi lăm tuổi. Tại sao anh lại đứng đái ở đỉnh núi vào cái tuổi năm mươi? Có trời mới biết được.

Ông trời, Chúa trời, hay còn gọi là Tạo Hóa, bạn thằng Van ngốc nghếch, ông Tạo, anh Tạo, con Tạo… đại loại thế, như người ta hay nói, rất khó lường, thất thường, trớ trêu. Một ngày nọ, cái ngày mà anh vạch khóa quần trên đỉnh núi, Tạo bạn Van bỗng dưng quên mất anh. Và thế là có chuyện vui. Ngay khi kéo phẹc mơ tuya, anh ngạc nhiên thấy từ đũng quần một vật kỳ dị nhảy xổ ra như lò xo, như một con rắn hổ chúa, như chim của một thằng trẻ trai hăm lăm nhòm trộm gái tắm. Cha mẹ ơi cái đé.o gì vậy? Nó chính là thằng cu của anh, nhưng nó cũng đé.o phải là thằng cu mà hằng ngày anh vẫn chủ yếu dùng để đi đái. Phải chăng chính độ cao mấy ngàn thước này đã khiến nó sưng phồng và cứng đơ đầy hưng phấn như thế? Đé.o biết. Điều duy nhất mà anh biết chắc, là hiện nó giống hệt như dương cụ của anh năm hai mươi lăm tuổi, lúc anh trèo tường nhòm trộm gái tắm. Giờ thì anh đã biết tại sao người ta hay đú đởn học đòi đi du lịch Tây Tạng.

Con đang hồi xuân rồi, ơn Chúa! Ơn Tạo! Anh đã tự nhủ thầm như thế. Nhưng mà ơ hay, đcm, bỗng dưng anh nghĩ lại, đé.o phải! Có cái gì sai ở đây. Tạo bạn Van đé.o bao giờ cho không ai cái đé.o gì, chỉ khéo xoay vần bày trò đùa. Đây đích thị là một trò đùa, chỉ lát nữa thôi là cái của nợ gớm ghiếc kia lại trở về nguyên vẹn là một cái + vật buồn thiu thõng thượt, chỉ dùng để đái. Mà chắc đé.o gì còn đái được!

Anh run rẩy giương nòng súng về phía biển mây bồng bềnh dưới kia, nhưng kỳ lạ thay nòng súng vẫn giương lên trời xanh. Một bầu trời xanh ngắt, trong vắt, vĩnh hằng, bất tử. Cái bất tử mà thằng cu Van ao ước.

Anh đái. Điều kỳ diệu hay kinh khủng nào sẽ xảy ra?

Cả hai thứ cùng xảy ra, có thể gọi đó là điều kỳ diệu kinh khủng. Tia nước vọt lên bầu trời xanh ngắt, ánh nắng rực rỡ chiếu vào khiến nó giống như những viên kim cương đang vỡ ra thành muôn vàn chấm sáng long lanh. Ở độ cao này. Ánh nắng này. Mọi thứ đều kỳ lạ. Và gió cũng kỳ lạ. Gió tạt ngang đỉnh gió hú. Hun hút. Gió tạt những viên pha lê rơi xuống đùi anh đầm đìa, ấm nóng, trong cái se lạnh của bầu khí quyển trên cao, biến những hạt pha lê trở về là chính nó, là nước đái, khai khai, nhớp nháp, cũng có thể gọi là kinh khủng, kinh tởm, kinh tủm.

Nhưng điều kỳ lạ và kỳ diệu vẫn còn đó, nòng súng, nó vẫn giương lên giời cao, nơi có thể Tạo bạn Van đang mỉm cười ngó xuống, tay mân mê bảng nút bấm.

Kỳ lạ hơn, nó vẫn cứ giương lên như thế trong suốt nhiều ngày sau, khi anh đắc đạo và xuống núi, đi lang thang tìm nhà nghỉ để thay quần. Và lần nào cũng vậy, cứ tìm thấy nhà nghỉ là cũng lại thấy gái, và quần cởi ra rồi lại mặc vào cởi ra, khô rồi lại ướt rồi lại khô rồi lại ướt. Thế là anh quyết định kệ mẹ quần, đé.o mặc nữa, cứ thế tồng ngồng đi giữa đường, với một cái trym dựng đứng đầy kiêu hãnh, suy tư, tất nhiên nom rất khiêu dâm.

Anh nghĩ là Tạo bạn Van đã quên trường hợp của anh, theo một cách nói và cách hiểu thông thường không mấy hay ho, thì anh là một sai sót của Tạo. Nhẽ ra ở cái tuổi năm mươi, theo luật chơi của Tạo, anh không thể superman như này. Ngay cả có chiêu một vốc Viagra thì cũng không thể, điều đó là không đúng, với Tạo, trò chơi của Tạo, hay với toàn thể giống loài được gọi là người.

Gái hỏi, vì đâu mà anh khỏe? 
Anh phịch nhiều chứ sao 
Anh trym bự vì sao? 
Vì anh đái trên cao 
Gái nói không thể nào! 
Đi mà hỏi thằng Tạo 
Thằng Tạo là thằng nào? 
Anh bẩu, cái này hỏi thằng Van

Thằng Van em anh biệt tích lưu lạc đôi bờ sông mấy năm trời giờ bỗng lò dò về từ đận Tạo bạn nó thí nghiệm xã hội thế đé.o nào cho một thằng ất ơ lên phát biểu nhậm chức khiến một số thằng ngất ngây như đái trên đỉnh núi, trong số đó có thằng đầu Gấu ất ơ diễn dịch ý Tạo qua chín mõm tam mao rồi qua tiếng Vịt.

Mấy năm gặp lại Van em anh ăn nói bóng bẩy làm anh suýt đé.o nhận ra nữa. May mà nó nhạy cảm chung văn bản nên nhận ra anh trước, khi hình ảnh anh đứng đái trên đỉnh gió hú đã in sâu vào ký ức nó. Anh nhớ, lúc đó Tạo bạn Van anh hùng núp trên cao cao xanh xanh, trông hèn đé.o tả, với bảng nút bấm lăm lăm trong tay. Đé.o gì mà phải khổ thế? Bấm thì bấm con mẹ nó đi xem nào.

Cũng chính lúc đó, anh chợt mỉm cười với ý nghĩ rằng anh là một trường hợp “ngoại trừ” mà bọn chã đang tranh cãi đâu đấy dưới kia, chúng ngụp lặn trong đống bùn và phân do chúng ị ra, cố gắng tự túm tóc lôi mình ra khỏi cái đống bầy nhầy đó.

Anh mỉm cười nghĩ đến gái, một trong số những gái, Bông chẳng hạn, những cuộc mây mưa, những cơn cực khoái. Một trong số những gái có thể khiến anh “nằm ngoài/ngoại trừ” khỏi bảng nút bấm của Tạo. Một số thì không. Anh có cảm xúc không nhỉ? Chắc là có.
* *

Theo đề nghị của thằng Ivan ngốc nghếch bị ám ảnh chứng bệnh bất lực hành hạ, anh lại phải lên đứng bục giảng. Thực ra anh cũng quý thằng Ivan bởi cái [n]gu văn chương uốn éo của nó, mà 4C biết đấy, Tạo hóa bạn nó cũng đã bó trym trước chứng xuất tinh sớm của nó, mà một lần nữa, 4C biết đấy, anh nằm ngoài sự chi phối từ bảng nút bấm của Tạo bạn nó, trân trối như thế đó, hỡi Ivan phải gió. Thấy + vật buồn thiu mà không cứu thì anh không đành lòng. Làm người đé.o ai lại thế, phỏng ạ?

Hôm trước Van bảo anh Hit ơi em chán chiện đái rồi, anh kể chiện phịch đi. Ừ thì phịch.

Bệnh của thằng Van, cũng như đa số các chú ở đây, là phọt sớm quá nhanh quá. Đèo mẹ, các chú chỉ được cái tay to kiểu thằng Gấu, phọt nhiều đé.o tả. Nhiều không đồng nghĩa với chất lượng. Phọt đúng tuổi mới là chất lượng, nhớ cho anh điều đó.

Đang hồi xuân, nên anh có thể nói với 4C như thế. 4C phải sống đúng tuổi của mình. Ở đây chỉ có boong, look, cat, truongan, sất, tê say, lão ma, fact… và một vài ca kiểu nâu L4 anh đang theo d
õi, là sống đúng tuổi. Bọn còn lại khôn quá hóa rồ cứ uốn a uốn éo bắt chước nhại phim ảnh và các hình mẫu hải đăng + vật buồn thiu, chả trách vô hồn vật vờ đé.o bao giờ tìm thấy khoái cảm thực sự trong phịch phọt. Anh đé.o cần ẩn dụ nước đôi làm gì, nói cho vuông là 4C muốn phịch phọt sao cho cực khoái, thì cái đầu phải bớt ngu đi một tí, phải là chính mình. Tự nhận là mình ngu đi đã cho mau tiến bộ, thì anh mới dạy dỗ tiếp được.

Ưu tiên xét ca của thằng Van trước nhá, dạo này anh thấy triệu chứng của nó là hơi đáng ngại:

Nhẽ ra nên nói thẳng boong ơi anh muốn phịch em, thì cái thằng Ivan lại uốn éo ca ngợi cái miệng xinh của boong rồi lại còn muốn chui vào đấy ngủ. Thối đé.o tả! Thảo béo em anh vốn quái dị bệnh hoạn, lại thối mồm nữa, nó chửi cho là đúng mẹ nó rồi, cãi thế đé.o.

Đôi môi, miệng, mồm, mõm, mỏ… Với tất cả những thằng TZV bình thường như cán bộ phường, thì cũng ngay lập tức liên tưởng đến màn kèn sáo. Điều đó là hết sức lành mạnh, việc gì phải ẩn dụ uốn éo thế hả Van ngốc nghếch. Có dạo nó lại còn tưởng tượng ra cái gì mà vừa phịch vừa nghe nhạc thính phòng thì anh đến chịu. Bản nhạc rên rỉ hú hét từ mồm gái lúc phịch là bản nhạc hay nhất trên đời, hãy nhớ kỹ điều đó. Khi Van ngốc nghếch ngắm vợ/vẹo ngoáy mông rửa bát ư ử hát, là lúc thích hợp nhất để phịch. Thế mà thay vì tiến đến quật tùn vợ/vẹo thì thầm vào tai lùa khoai vào đít, Van nhà ta lại cảm hứng mà huyên thuyên tràng giang đại hải linh ta linh tinh, rất vô duyên. Một lũ a dua a tòng xúm vào hít hà, làm cu Van tưởng thế là hay, tiếp tục diễn trò mỹ học nghệ thuật hậu hại điện vớ va vớ vỉn, hậu môn ấy Van ạ, mới là quan trọng.

Hãy hình dung, từ phía sau, xoa xoa cặp mông căng tròn rồi vỗ đét một phát bảo anh thích cái này, thích lắm ấy gái ạ. Rồi gái sẽ cảm thấy có cái gì đấy ngo ngoe cọ cọ vào cặp mông, gái các chú đỡ thế đé.o, ả sẽ giả bộ giãy nảy thôi nào để em rửa bát xong đã. Còn cả đời để mà rửa bát em ạ, chiến đã, anh đang hứng đây này, thấy chưa, trên chưa bảo mà dưới đã ngo ngoe! Gái có mà đỡ vào bým.

Đằng sau một con trym khủng luôn thấp thoáng một cái bým xinh.

Đó là chân lý mẹ nó rồi, Tạo bạn Van cũng phải đồng ý với anh như thế. 4C chưa gì đã nhăm nhe xiên tạc phải là bým to mới đúng chứ anh Hit, anh nói thế hình như sai logic. Sai sai cái kac, anh đã bảo anh nằm ngoài nút bấm của Tạo bạn Van, đừng có nói chiện logic logiếc ở đây. Anh là chiên gia cá diếc, định cãi anh à? 
Byms to vẫn xinh đẹp, nếu 4C thấy nó xinh đẹp. Trong trường hợp đé.o thấy xinh đẹp, thì phịch làm chó gì nữa, đi chết mẹ nó đi cho xong. À, anh nhìn thấy cu Van mấp máy mồm định cãi, chắc mày lại định lôi cái món mỹ học ra tranh luận rằng thì là mà như thế nào là một cái byms đẹp.

Đấy, vấn đề của 4C là bị định kiến ăn quá sâu vào đầu. Sách vở như thằng Van đé.o nói làm gì, đa số nhân dân cần lao của chúng ta mỗi tối vẫn há hốc mồm xem TV thì tình huống còn trân trối đáng ngại hơn, toàn những quảng cáo Hồ Ngọc Hà với Tăng Thanh Hà đẹp từng xăng ti mét. Anh nói thật nhá, ti dài đến hàng mét mà 4C vẫn thấy đẹp, ấy mới là trò giỏi. Đằng này mấy thằng chúng mày cứ chê ỏng chê eo Thủy top tốt ti vú bò là thế đé.o nào nhỉ? Đúng là ngu hơn bò!

Thấy đẹp rồi, thì phải quyến rũ, sở hữu. Ở đây không bàn đến 1 tỷ cách tán gái nhá, đây là giáo trình phịch học. 4C muốn tìm hiểu thì đọc thêm 8 nguyên tắc đẽo gái của cố hải đăng phải gió AV, nhưng anh cũng nói thêm là giáo trình ấy giờ hơi lạc hậu rồi. Đẽo gái thực ra đé.o theo một nguyên tắc nào hết.

Mặc định là bước tiếp theo ta phải quật tùn, cởi bỏ, lột truồng, bóc vỏ…

Theo cả nghĩa đen lẫn ẩn dụ, hãy lõa lồ thể xác và tâm hồn, cả hai, tồng ngồng trân trối nhìn nhau. Ở đây anh muốn nhắc đến, nhân trường hợp Chị và Ken, Boong – 3 gái làng ta. Chừng nào vượt qua được nỗi sợ hãi phải nhìn cái + cụ gớm ghiếc ấy, thì các gái mới biết đến khoái lạc thực sự. Chừng nào vượt qua mặc cảm tâm sự gái xấu, thì tự khắc những thằng loser ở đây như thể loại Thảo béo vàng nâu sói gấu vân vân em anh sẽ quỳ xuống chân Chị xin được làm giai hậu cung. Anh khuyến khích gái làng ta đưa ảnh luy lên avatar, anh hứa là sẽ không bao giờ bỉ bất cứ gái nào. Cũng là tâm sự gái xấu, nên hiểu nó như một cách trị liệu. Hoặc trường hợp khác, là Gấu + vật buồn thiu, chừng nào Gấu vượt qua được tự ti trym quá bé và ngắn, chừng nào nó thôi viết dài, nó bỗng dưng phọt ngắn gọn súc tích lại cho anh đỡ phải kéo chuột, thì chừng đó anh tin là nó mới thực sự biết phịch phọt. Phọt nhiều, dài, to, để ảo tưởng về lý tưởng đạo đức tót vời của mình, về sự vĩ đại ghê gớm của một chính trị gia thẻ xanh, hướng về tương lai của chim non em chã, giáo chã, không che được sự thật trân trối + vật buồn thiu. Chỉ những thằng bất lực mới xét lại lịch sử.

Hãy quên đi lịch sử đau buồn của những lần xuất tinh sớm. Đừng có để nó ám ảnh. Đừng có ao ước giá như trym mình to hơn dài hơn dai hơn… Dù thế nào thì cũng phải yêu bản thân như nó hiện là. Các chú đé.o bao giờ khá lên được nếu cứ nghĩ theo kiểu nếu năm xưa các cụ khôn ngoan kiềm chế hơn thì bây giờ mình khá hơn, trym to hơn, hoặc sẽ tránh được những cuộc hôn nhân thất bại, hoặc thương tiếc vài triệu thằng đã nằm xuống mà chưa một lần biết đến phịch gái. Đòi xét lại lịch sử là chối bỏ ông bà già, cụ kị, tổ tông, là thằng mất gốc.

Thương vay khóc mướn nghe thối bỏ mẹ. Chỉ cần nhớ là hãy cảm ơn ngay cả những quả bom nguyên tử để cái thế giới này như hiện giờ, thì 4C mới là những con bò như hiện giờ, thế cho nó vuông. Tại sao những con bò lại hạnh phúc? Vì khi phịch chúng không xét lại lịch sử, nên chúng hạnh phúc. Anh sắp hết kiên nhẫn với những con bò rồi đấy. Ý nghĩa triết học của phịch học là gì? Trả lời lại cho anh nghe xem nào!

Hiện sinh khả ố đặc biệt nhân văn trong nghệ thuật phịch học, hãy phịch đi và đừng nên nghĩ suy, dù cho em không đẹp lắm nhưng anh đé.o thèm care! Đấy, cảm xúc là ở đấy. 4C cứ học cái thằng Tuấn Hưng ca sĩ ấy cũng đã tiến bộ rồi. Đừng quá bận tâm đến kỹ thuật hay sách vở và ngay cả phim sex, tất cả chúng đều máy móc và vớ vỉn, tiêm nhiễm vào đầu 4C những thứ gần với bộ môn xiếc, nặng tính trình diễn. Có khi xong màn khởi
động thì tụt mẹ cả hứng. Quan trọng là sống đúng tuổi, muốn làm kac gì thì làm, quái đản hay giản dị thì tùy, nhưng phải cởi bỏ đươc rào cản tâm lý e dè của mình và của vẹo, mới là cốt lõi vấn đề. Tình dục trong sáng và lành mạnh, là tình dục hồn nhiên, là muốn làm cái đé.o gì thì làm.

Đi thẳng vào nội dung, đừng mất thời gian uốn éo. Cat, một chiên gia về kỹ thuật bú liếm của làng ta, có nói một câu khá chuẩn, là bú liếm vừa thôi, tùy theo nhạy cảm chung mà hành xử, đừng cố quá kiểu phim ảnh sách vở, mỏi mồm bỏ mẹ. 
Quá trình bóc vỏ quật tùn cả nghĩa đen và nghĩa bóng là cả một quá trình lâu dài, tùy theo đầu óc học hỏi và lắng nghe của 4C. Mở mồm nói về phịch phọt học là cả một sự khó khăn, mà 4C vẫn nghĩ nó hơi nhạy cảm chung, tế nhị. Tế nhị cái đít anh. Bớt thời gian lảm nhảm xét lại lịch sử chính trị xã hội bô xít tây nguyên trường sa với khoa học nghệ thuật văn chương thi phú rồi tế bào não bất tử đê, dành thời gian ấy mà mở mồm hỏi vẹo em thích làm chuyện ấy như thế nào hả cưng, làm ở đâu, trong bao lâu?

Nhưng phải nhớ đàn bà ban đầu luôn nói ngược lại và che dấu những gì nó nghĩ nó thích, và ngay bản thân chúng nó đa số cũng đé.o biết mình muốn gì. Hỏi và giải mã. Đàn thì biết đé.o gì, đúng không nào các nhạc công bò? Có thể 4C sẽ cần đến sự trợ giúp của Sất em anh, nhà văn kiêm bác sĩ tâm lý. Có những sự thật trân trối mà đàn bà giấu kỹ trong lòng, những ám ảnh kỳ dị, những giấc mơ quái đản, khó hiểu. Giải mã giấc mơ lại là một giáo trình khác mà anh sẽ đề cập đến trong những bài giảng tiếp theo. Anh còn xem thái độ học tập của 4C đến đâu đã. Bài tiếp theo sẽ đi vào trọng tâm của phịch học, với những ví dụ trực quan, sinh động, những câu chiện đời thường éo le ngang trái hồi hộp và cảm động vãi tè.

Gái nào có thắc mắc gì mà xấu hổ thì cứ gặp riêng anh.

MÁY BAY CHỞ 239 KHÁCH CỦA MALAYSIA MẤT TÍCH



(TNO) Một máy bay hãng hàng không Malaysia Airlines, chở 239 người, đã mất tín hiệu liên lạc với đài kiểm soát không lưu mặt đất sau khi cất cánh từ sân bay ở thủ đô Kuala Lumpur của Malaysia.

AFP dẫn thông cáo của Malaysia Airlines, ngày 7.3 cho biết máy bay Boeing 777-200 mang số hiệu MH370 đã biến mất vào lúc 2 giờ 40 sáng ngày 8.3 (tức 1 giờ 40 giờ VN ngày 8.3), sau khi cất cánh được 41 phút.

Máy bay này chở 227 hành khách, trong đó có 2 trẻ sơ sinh và 12 thành viên phi hành đoàn, có lịch trình bay từ Kuala Lumpur đến thủ đô Bắc Kinh của Trung Quốc.

“Malaysia Airlines đang phối họp với các cơ quan chức năng điều động đội tìm kiếm và cứu hộ để xác định vị trí máy bay”, Malaysia Airlines cho hay.

Theo lịch trình thì máy bay này phải bay đến Bắc Kinh vào lúc 6 giờ 30 sáng (7 giờ 30 sáng giờ VN ).

Một nữ phát ngôn viên Malaysia Airlines (không nêu tên) cho biết bà không thể cung cấp thêm chi tiết về vụ việc tại thời điểm hiện tại, theo AFP.

AFP cho biết Malaysia Airlines có rất ít trường hợp máy bay gặp nạn.

Một máy bay nhỏ của hãng này gặp nạn khi hạ cánh ở bang Sabah trên đảo Borneo của Malaysia hồi tháng 20.2013, khiến một phi công và một hành khách thiệt mạng.

Hồi năm 1977, một máy bay của Malaysia Airlines rơi ở phía nam Malaysia, khiến tất cả 93 hành khách và 7 thành viên phi hành đoàn thiệt mạng.

Phúc Duy - Đặng Sinh

CHỊ NGUYỆT HOÀI ĐỨC NÓI GÌ SAU PHIÊN XÉT XỬ 'NHÂN BẢN XÉT NGHIỆM"?


TP - Trong những phút chờ đợi Hội đồng xét xử nghị án vụ "nhân bản kết quả xét nghiệm" hôm qua, chị Hoàng Thị Nguyệt (SN 1967, người tố cáo những sai phạm ở Bệnh viện Đa khoa Hoài Đức) có cuộc trao đổi ngắn với PV Tiền Phong.

“Tôi chỉ mong các cháu được giảm án thật nhiều” - đó là tâm sự của kỹ thuật viên này.

Đến giờ phút này, tâm trạng của chị như thế nào?

Thật ra, tôi luôn sống trong lo lắng, căng thẳng, và thật lòng không mong muốn các đồng nghiệp bị kết án nặng, không muốn họ phải vào tù. Chỉ mong những người đã làm việc sai trái thì hãy biết dừng lại.

Quay lại chuyện cũ. Lý do gì thúc đẩy chị dám đối đầu với mọi rủi ro để đưa sự việc ra ánh sáng?

Tôi nhận thấy nhiều dấu hiệu sai trái từ cấp trên, nếu cứ “bỏ qua”, việc xấu sẽ bị trôi đi, và sẽ rất nhiều người nữa mắc phải sai lầm, dẫn đến tội của họ càng nặng. Bản thân tôi nhận thức rất rõ, nếu làm đơn tố cáo, tôi sẽ bị nhiều người thù oán, nhưng bù lại, tôi sẽ được một điều lớn hơn, đó là việc bảo vệ sức khỏe cho người dân, và tôi cũng đã nhận được nhiều sự chia sẻ của đồng nghiệp, bạn đọc khắp cả nước.

Trong cáo trạng có nêu, CQĐT đã chứng minh được chị cũng chính là người từng “nhân bản” kết quả xét nghiệm, và có thể sẽ bị điều tra sau. Chị có ý kiến gì về chuyện này?

Tôi khẳng định không làm điều đó. Đây là hành vi cố tình cắt, ghép vào bệnh án để làm giảm uy tín của tôi trước dư luận. Tôi mong chờ cơ quan pháp luật nhanh chóng tìm ra sự thật để minh oan cho tôi.

Cảm ơn chị về cuộc trao đổi!

KHIẾP: HAI BỐ CON CÙNG HIẾP DÂM MỘT BÉ GÁI

Hai cha con nhẫn tâm xâm hại bé gái, con gái khệ nệ bụng bầu

Sự việc gây xôn xao dư luận huyện Đô Lương, khi mà hai bố con liên tục xâm hại một bé gái trong thôn. Nghiệt ngã hơn, cô con gái cũng khệ nệ mang bụng bầu về vì người yêu "quất ngựa truy phong"...

Thượng tá Trịnh Thanh Long - Phó Trưởng Công an huyện Đô Lương cho biết, ngày 28/1, Cơ quan CSĐT Công an huyện đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam đối tượng Hồ Đình Thành (SN 1974) trú xóm Điện Biên, xã Lưu Sơn về hành vi dâm ô. 

Liên quan đến vụ việc, Hồ Đình Ngọc (SN 2000) là con trai của Thành, cũng thừa nhận bản thân đã 4 lần thực hiện hành vi đồi bại với cùng một nạn nhân là cháu Đ.T.H.Tr. (SN 2007), hàng xóm của đối tượng.

Chuyện đắng lòng bị phát hiện vào ngày 18/1/2014, khi bà nội của Tr. tắm cho cháu và phát hiện vùng kín có dấu hiệu bị tổn thương, trong khi Tr. liên tục kêu đau. Sau khi gặng hỏi, mọi người trong gia đình chết lặng khi nghe cháu bé cho biết, đã nhiều lần bị cha con bị ông Thành hàng xóm ôm hôn và nằm đè lên người bắt làm chuyện “người lớn”. 

Ông Đào Văn T. (SN 1960), ông nội của Tr. chua chát nói: “Khi nghe cháu kể chuyện xảy ra, chúng tôi không dám tin vào sự thật nên đã chạy sang nhà ông Thành để hỏi cho ra nhẽ thì ông này ấp úng.

Ngôi nhà của hai cha con Hồ Đình Thành

Mãi đến khi gia đình tôi làm đơn trình báo cơ quan Công an và ông Thành bị mời lên làm việc thì ông ta mới khai nhận”. Ban đầu, ông Thành khăng khăng mình không bao giờ làm chuyện thất đức đó với cháu Tr., song bằng các biện pháp nghiệp vụ, Công an huyện Đô Lương đã buộc Thành phải cúi đầu khai nhận mọi tội lỗi của mình. 

Theo đó, lần đầu tiên dở trò đồi bại với cháu Tr. là do Thành say rượu. Những lần sau, không kiềm chế được dục vọng bản thân nên lợi dụng lúc mọi người đi vắng, Thành đã nhiều lần giở trò đồi bại, sau đó buộc cháu Tr. phải im lặng bằng cách cho kẹo hoặc dọa nạt khiến cháu sợ hãi, chẳng dám hé răng với bất cứ ai.

Chuyện ông Hồ Đình Thành dâm ô bé gái 6 tuổi hàng xóm đang làm cho dư luận xã Lưu Sơn vô cùng bức xúc thì thêm một chuyện động trời khác bị phát hiện khiến cho dân làng thêm phẫn nộ. 

Ấy là việc cậu con trai út của Thành là Hồ Đình Ngọc (SN 2000) cũng thừa nhận việc mình đã 4 lần có hành vi dâm ô với cháu Tr.. Bà Nguyễn Thị Q., bà nội của nạn nhân nghẹn ngào chia sẻ: “Bố mẹ cháu Tr. đi làm ăn tận trong miền Nam nên từ lúc cháu được 18 tháng tuổi đã ở với ông bà. Hàng ngày, hai vợ chồng tôi chăm sóc cháu rất kĩ, từ bữa ăn đến giấc ngủ nhưng không ngờ những lúc qua nhà hàng xóm chơi, cháu đã bị xâm hại đau đớn như vậy”. 

Cũng theo bà này, từ khi xảy ra chuyện tày trời, trong mỗi giấc ngủ cháu vẫn giật mình hoảng hốt, ban ngày khi nhà có người lạ là sợ hãi khóc thét lên.

Nỗi đau còn lại

Trở về xã Lưu Sơn hơn 1 tháng sau khi sự việc được phát hiện, đi đến đâu cũng thấy người dân bàn tán xôn xao, ai cũng bức xúc trước hành động đốn mạt của cha con ông Hồ Đình Thành. 

Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, ông Thành chuyên hành nghề thợ hồ, bị vợ bỏ cách đây 4 năm. Hiện vợ ông ta đã đi xuất khẩu lao động tại nước ngoài. Ở nhà chỉ còn ông Thành và 3 đứa con. Dù nghề nghiệp không mấy ổn định nhưng ông Thành được cái khéo ăn, khéo nói nên rất được lòng các chị em phụ nữ.

Cũng thời gian qua, khi sự việc hai bố con ông Thành nhiều lần dâm ô bé gái hàng xóm bị phanh phui, dư luận xã Lưu Sơn cũng xôn xao chuyện cô con gái của ông này đang là sinh viên tại một trường đại học ở TP Vinh đành phải bảo lưu kết quả, khệ nệ mang bụng bầu về nhà chuẩn bị sinh nở sau khi bị người yêu “truất ngựa truy phong”. 

Riêng về chuyện của ông Thành và con trai mình là Ngọc có hành vi dâm ô bé Tr., sau khi sự việc bị phát hiện, bố mẹ cháu bé là anh Đào Văn Q. (SN 1986) và chị Nguyễn Thị M. (SN 1988) đang làm việc ở Sài Gòn cũng đã có mặt tại quê nhà để động viên, an ủi đứa con bé bỏng, vốn đã thiếu vắng tình thương yêu của bố mẹ từ tấm bé.

Chị M. cố ngăn dòng nước mắt cho biết: “Vợ chồng tôi cũng vì đồng tiền, bát gạo mà phải xa con đi làm ăn, kiếm kế mưu sinh. Khi nghe tin con mình bị xâm hại, chúng tôi không dám tin vào sự thật. Cháu Tr. đáng tuổi cháu của đối tượng. Vẫn biết rồi đây kẻ gây tội sẽ bị trừng trị thích đáng, nhưng nỗi đau mà con tôi phải trải qua khi còn quá nhỏ này biết bao giờ mới nguôi ngoai”.

Ông Đào Văn Hộ - Xóm trưởng xóm Điện Biên cho biết, thường ngày đối tượng Hồ Đình Thành là người nghiện rượu, vợ bỏ đi làm ăn xa nên ông này đã phải vất vả cảnh gà trống nuôi con, gia đình cũng rất hoàn cảnh. Tuy nhiên, xảy ra sự việc ông này và con trai cùng dâm ô bé gái hàng xóm thì không ai dám tin. Chỉ đến khi cơ quan điều tra vào cuộc, sự thật mới được sáng tỏ.

Ông Đào Văn Tài - Chủ tịch UBND xã Lưu Sơn, người mà cháu Tr. gọi bằng bác cho biết, khi sự việc xảy ra, hai cha con Hồ Đình Thành và Hồ Văn Ngọc đã thừa nhận hành vi tội lỗi của mình. 

Sau khi khai nhận tại cơ quan Công an, đối tượng được cho tại ngoại để chờ kết quả giám định. Đến ngày 28/1/2014, khi có kết luận chính thức về việc cháu Tr. bị xâm hại, Hồ Đình Thành đã bị khởi tố, bắt tạm giam chờ ngày xét xử.

XÁC MINH LÀM RÕ ĐƠN TỐ CÁO GIÁM ĐỐC SỞ GD-ĐT NGHỆ AN

(Cadn.com.vn) - Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An Nguyễn Xuân Đường vừa có Quyết định số 594/QĐ.UBND-KT về việc thành lập đoàn thanh tra liên ngành kiểm tra, xác minh đơn tố cáo đối với ông Lê Văn Ngọ- Giám đốc Sở GD-ĐT.

Thời gian qua, lãnh đạo CA tỉnh Nghệ An, Phòng CSĐTTPVTTQLKT&CV nhận được nhiều đơn thư tố giác của ông Nguyễn Văn Hà, trú khối 5, P.Hồng Sơn, TP Vinh (Nghệ An) và ông Phạm Văn Mạnh- Giám đốc Công ty TNHH MTV đầu tư dịch vụ và thương mại Đức Anh có trụ sở tại 291 - Lê Hoàn, P.Ba Đình, TP Thanh Hóa, (Thanh Hóa) với những nội dung: Cố ý làm trái các quy định của nhà nước trong tổ chức đấu thầu mua sắm thiết bị tin học, thiết bị mầm non năm 2013; Có nhiều sai phạm trong tuyển dụng giáo viên, tuyển sinh vào lớp 10 Trường THPT chuyên Phan Bội Châu năm học 2012- 2013.

Ảnh: Công văn trả lời đơn thư tố cáo của Phòng PC46 CA tỉnh Nghệ An.

Qua nghiên cứu tài liệu, Phòng PC46 thấy rằng những nội dung sai phạm xảy ra tại Sở GD-ĐT là có cơ sở, đồng thời có công văn trình Chủ tịch UBND tỉnh xin ý kiến chỉ đạo. Mới đây, công dân tiếp tục có đơn thư tố cáo ông Lê Văn Ngọ về nội dung liên quan đến lĩnh vực đấu thầu, mua sắm thiết bị dạy học.

CẦN CÔNG TÂM VỚI LỊCH SỬ!

Đến ngày 29/3/2013, Báo Điện tử Đã Nẵng vẫn đang nêu kiến nghị của chính quyền quận Liên Chiểu đề nghị “Bộ Tư lệnh Quân khu 5, Bộ Chỉ huy Quân sự thành phố Đà Nẵng, Bảo tàng Đà Nẵng và Hội Khoa học Lịch sử thành phố” cần “”xác định vị trí quân Mỹ đổ bộ vào bờ biển Đà Nẵng ngày 8-3-1965 để dựng bia chứng tích lịch sử”, nhưng chưa được đáp ứng. Chính quyền địa phương cho rằng, sáng ngày 8/3/1965 theo tư liệu từ cuốn sách trực tuyến “Thủy quân lục chiến Mỹ ở Việt Nam năm 1965“ xuất bản năm 1978 đăng trên website của Đại học Ohio, Mỹ (ehistory.osu.edu/osu/1965), Lữ đoàn 9 viễn chinh Thủy quân lục chiến Mỹ đổ bộ lên bãi biển Nam Ô, Đà Nẵng với số lượng 1.400 thủy quân lục chiến Mỹ từ tàu “há mồm” LVTPs và LCM. 

http://www.baodanang.vn/channel/5400/201303/48-nam-quan-my-do-bo-vao-da-nang-48-nam-quan-my-do-bo-vao-da-nang-dia-diem-do-bo-chinh-xac-o-dau-2230206/)

Sau khi chiến lược “Chiến tranh đặc biệt” bị phá sản, đế quốc Mỹ quyết định đưa quân chiến đấu trên bộ vào miền Nam và thực hiện chiến tranh phá hoại bằng không quân và hải quân ở miền Bắc. Ngày 8-3-1965 là ngày mà đại đội đầu tiên của tiểu đoàn thủy quân lục chiến số 9 của Mỹ đổ bộ lên bãi biển Phú Lộc (nay thuộc quận Thanh Khê). Đến chiều cùng ngày, tiểu đoàn 2 thuộc lữ đoàn nói trên được không vận từ căn cứ quân sự Mỹ ở Okinawa (Nhật Bản) đáp xuống sân bay Đà Nẵng. Đây là những đơn vị lính thủy đánh bộ đầu tiên của Mỹ được đưa vào miền Nam, trực tiếp tham chiến.

Một kiến nghị chính đáng của chính quyền địa phương nhưng chưa được đáp ứng. Các trang báo quốc tế kích động biểu tình chống Trung Quốc, bảo vệ chủ quyền cho nhân dân Việt Nam như VOA, RFA, BBC lờ tịt đi vì đang mải miết truyền tin, quảng bá cho chiến dịch đánh Nga của Mỹ, Phương Tây, kêu gọi đòi trả tự do cho thủ lĩnh gây rối đường phố Bùi Thị Minh Hằng …là một lẽ, báo chí Cách mạng Việt Nam luôn nêu cao tinh thần dân tộc chống bá quyền Trung Quốc như Thanh Niên, Tuổi trẻ không thấy nhắc đến.

Dư luận đang yêu cầu cần lấy ngày 8/3/1965 là ngày kỷ niệm lính thủy quân lục chiến Mỹ chính thức tham chiến ở Việt Nam, kéo dài gần chục năm trước hiệp định Gionevo mới thừa nhận thất bại, tháo chạy.

Còn một ngày khác tới đây là ngày 19-3-1950 đã được gọi là “Ngày Toàn quốc chống Mỹ” kỷ niệm sự kiện hàng vạn đồng bào Sài Gòn xuống đường tuần hành thị uy hô vang các khẩu hiệu "Phản đối viện trợ Mỹ", "Đả đảo Bảo Đại", "Hồ Chí Minh muôn năm" với cờ đỏ sao vàng và khẩu hiệu diễu qua các phố chính phản đối đế quốc Mỹ cho 2 tàu chiến Anđécxơn và Xtíchken cập bến Sài Gòn, chuẩn bị thao diễn lực lượng để uy hiếp tinh thần đồng bào ta. Trước sức mạnh của quần chúng, 2 tàu chiến Mỹ đã lặng lẽ rút neo cút khỏi Sài Gòn. Đây là cuộc biểu tình chống Mỹ đầu tiên của nhân dân ta.

Những sự kiện trong tháng 3 này có ý nghĩa lịch sử quan trọng, nó chứng minh Mỹ đã đưa quân xâm lược Việt Nam và nhân dân đã đứng lên chiến đấu, không có thứ biện minh, đảo lộn lịch sử nào cho đám con chiên VNCH ( cộng với đám sủng ái VNCH hiện nay) là “đại diện cho quyền lợi dân tộc” khi làm tay sai cho Mỹ duy trì cuộc chiến xâm lược Việt Nam trực tiếp gần 20 năm reo rắc “rải hơn 18,2 triệu gallonchất độc da cam với thành phần chứa dioxin xuống hơn 10% diện tích đất ở miền Nam Việt Nam.”, hàng triệu tấn bom mìn…có tình hủy diệt nòi giống, bình địa đất nước kia là “chính nghĩa” hay đại diện cho thứ lý tưởng, nhân danh thứ dân chủ, nhân quyền nào?

SO SÁNH VỚI CÁC CHIẾN DỊCH CHỐNG TRUNG QUỐC

Ngày kỷ niệm Trung Quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa khỏi tay VNCH đã tràn ngập trên báo chí quốc tế “quen thuộc”, được các zâm chủ gia tổ chức rầm rộ tưởng niệm, được các lều báo Việt Nam chạy đua nước rút như muốn lật ngược lịch sử, đòi tôn vinh 74 tử sĩ kia như anh hùng dân tộc . Một bước đi như muốn đặt nền móng cho việc “minh oan” cho chính quyền tay sai VNCH, minh oan cho đế quốc Mỹ.

Sự kiện ngày 17/2 đánh dấu Trung Quốc xâm lược Việt Nam trong cuộc chiến tranh Biên giới kéo dài 30 ngày , được đám zâm chủ đẩy lên “tưởng niệm” trước một ngày (16/2) cho phù hợp với “lịch biểu tình Bờ Hồ”, các lều báo nhà ta rầm rộ, thậm chí đòi có ngày riêng tưởng niệm các liệt sỹ Chiến tranh Biên giới thay cho ngày tưởng niệm chung 27/7.

Tới đây sự kiện Gạc Ma 14/3, dự đoán các zâm chủ gia với sự hỗ trợ của truyền thông quốc tế “quen thuộc” sẽ tiếp tục vận động tưởng niệm, biểu tình. Lúc đó các lều báo nhà ta khéo lại rầm rộ đưa tin “xuôi chiều” báo chí quốc tế kia để thu hút dân chúng xuống đường chăng?!?

Nói vậy, để chứng minh sự nhất bên trọng nhất bên khinh, để chứng minh động cơ chính trị của những kẻ tự xưng là dân chủ, cấp tiến đang muốn điều phối dư luận theo dụng ý tẩy chay quan hệ Việt Trung, nâng tầm ảnh hưởng của Mỹ bằng xự xóa nhòa, xuyên tạc, tráo đổi tính chất các sự kiện lịch sử.

Phán xét lịch sử cần cái nhìn khách quan, công tâm, đứng trên lợi ích dân tộc. Ta không lấy gì làm tự hào khi cả thế giới lấy Việt Nam làm bài học răn đe Mỹ mỗi khi nước này muốn đưa quân tham chiến ở nước nào đó. Bởi khi chiến tranh xảy ra, nhân dân mới là người lãnh hậu quả. Phải chống xâm lược với bất kỳ nước nào không đem lại lợi lộc gì đối với một dân tộc nhỏ bé như Việt Nam. Chúng ta cần vị thế trung lập, hòa bình để phục hồi, xây dựng đất nước. Bất kỳ thế lực nào muốn điều phối dân tộc làm bia đỡ đạn, là tấm chắn dẫn đường cho thế lực khác, lao vào cuộc cấu xé lợi ích giữa các cường quốc… đều là DÃ TÂM ÁC ĐỘC!

Võ Khánh Linh

Ở NƠI TIẾN SĨ RỞM MẤT ĐẤT SỐNG

Bài: Ở nơi tiến sĩ rởm mất đất sống đăng tại VietnamNet

Ở nơi đó chống lại chuyện trường giả, bằng giả, bằng thật học giả hiệu quả, không cần đến những lệnh cấm từ Nhà nước, trong khi dân lại được nhờ, được thực sự làm chủ.

Thời gian gần đây, dư luận khen câu nói của Bộ trưởng Giáo dục: “Thực tế những người có bằng giả hay bằng thật, nhưng chất lượng giả, chỉ có thể ‘chui’ vào hệ thống công chức Nhà nước, chứ không thể vào được các doanh nghiệp tư nhân”. Cũng như nhiều người, tôi thấy Bộ trưởng nói đúng quá.

Tuy vậy cũng có người chê: Là Bộ trưởng tại sao Ông để bằng cấp giả, chất lượng giả tràn lan trong xã hội, và để nó “chui” vào hệ thống cơ quan Nhà nước ?

Theo tôi điều này không thể trách riêng Bộ trưởng Luận, mà nên trách anh “cơ chế” hiện tại. Hay nói cách khác, đây là lỗi hệ thống, liên quan đến toàn bộ xã hội, đến lòng người mà dân ta lại hay nói “dò sông dò biển dễ dò, nào ai lấy thước mà đo lòng người”.

Bởi lẽ bằng giả thì có thể kiểm soát, nhưng bằng thật mà học giả thì rất khó, khi người ta đã muốn.

Tôi có một người quen, nghề tay trái của anh ấy là viết luận văn thạc sĩ thuê. Khách hàng của anh toàn là các cán bộ, giảng viên muốn có “vé” để trèo cao hơn hay để không bị đuổi. Những người thuê anh viết vẫn đến lớp, vẫn có thầy hướng dẫn, vẫn bảo vệ luận văn và đương nhiên vẫn tốt nghiệp thạc sĩ hoành tráng với mũ cao áo dài, hoa và những lời chúc tụng.

Anh kể, trước khi đến gặp thầy hướng dẫn, đối tượng đến gặp anh ấy để được huấn luyện cách trả lời những câu hỏi nếu có của thầy. Cũng bằng cách này, trước khi bảo vệ, anh huấn luyện “khách hàng” mình mấy ngày để trình diễn trước hội đồng.

Vậy đó, đến cả thầy hướng dẫn và hội đồng chấm luận văn còn không phát hiện ra chuyện học giả, thì làm sao Bộ trưởng có thể kiểm soát ? Trong câu chuyện trên và những câu chuyện tương tự, chẳng ai có thể ra lệnh cấm mà có thể có hiệu quả khi lương tâm con người không còn ngay thẳng để tự điều chỉnh mình, khi sự gian dối trong xã hội lên ngôi và được dung dưỡng.

Áp dụng cơ chế thị trường

Như đã nói ở trên, chuyện này liên quan đến cơ chế. Như vậy, muốn dẹp bỏ nó cũng phải bắt đầu bằng việc cải cách cơ chế.

Tôi thấy nhiều người hay có thói quen đỗ lỗi cho cơ chế thị trường khi nói đến những tiêu cực trong xã hội hiện nay. Theo tôi thì ngược lại, căn nguyên của nhiều vấn đề trong xã hội ta hiện nay là đến từ việc chúng ta không dứt khoát theo cơ chế thị trường, mà cứ nữa này nữa kia mâu thuẫn nhau, giẫm đạp, nứu kéo lẫn nhau, làm cho xã hội không có một lộ trình rõ ràng để tiến bước về phía trước.

Theo tôi, một giải pháp cho nhiều vấn đề mà trong đó có chuyện chống bằng giả, bằng thật học giả là áp dụng cơ chế thị trường trong cách quản lý với toàn bộ hệ thống Nhà nước, trong đó có quản lý giáo dục (ở đây chẳng liên quan gì đến chuyện thương mại hóa giáo dục). Cơ chế thị trường có các yếu tố là cạnh tranh, tạo ra nhiều lựa chọn, đặt khách hàng là người dân với những quyết định lựa chọn của họ làm trọng tài.

Trong giáo dục, nhất là giáo dục đại học, Nhà nước hãy trao quyền tự chủ và trách nhiệm trước khách hàng, trước xã hội cho các trường công cũng như tư, khuyến khích các trường cạnh tranh nhau một cách công bằng, lành mạnh và chấp nhận quy luật đào thải. Quyền quyết định số phận, vị trí của các trường hãy đặt vào tay khách hàng mà ở đây là sinh viên và gia đình của họ. Khi quyết định chọn trường, đương nhiên người đi học sẽ chọn trường nào có uy tín, có chất lượng, giá cả hợp lý (ở bậc đại học). Những trường nào không đàng hoàng sẽ phải tự động bị đào thải theo quy luật, khỏi cần Nhà nước ra tay.

Khi người học có lựa chọn, sự lựa chọn của họ sẽ tạo ra sự cạnh tranh giữa các trường, buộc các trường phải tìm cách nâng cao chất lượng, giữ gìn chữ tín và đặt người học làm trung tâm trong mọi chính sách và kế hoạch nếu muốn tồn tại và phát triển lâu bền.

Nhiệm vụ của Nhà nước là điều chỉnh chính sách thuế má, đầu tư ngân sách, cung cấp học bổng nhằm tạo ra công bằng cơ hội học tập cho mọi thành phần dân chúng, đảm bảo quyền được học hành của người dân (với những cấp học miễn phí theo luật định).

Nhà nước cũng có thể làm trọng tài bằng cách thực hiện kiểm định chất lượng các trường theo định kỳ, công bố công khai kết quả, để người dân có căn cứ thực hiện việc lựa chọn trường lớp của mình.

Cơ chế thị trường này cũng phải được vận dụng cả trong các cơ quan Nhà nước để làm sao các cơ quan này cũng được như các công ty tư nhân mà Bộ trưởng Luận đã nhắc tới.

Chẳng hạn, chính các cơ quan Nhà nước phải tự xem mình là những dịch vụ (service), xem dân là khách hàng để có thái độ phục vụ chứ không phải là những nơi ban phát theo kiểu xin cho hiện nay.

Từ đó, các cán bộ công chức Nhà nước phải được xem như những nhân viên phục vụ khách hàng, lấy thái độ và mức độ thỏa mãn của người dân làm căn cứ để điều chỉnh, đánh giá từng nhân viên, gắn liền với chính sách lương thưởng của họ chứ không phải chỉ dựa trên bằng cấp họ có. Nói cách khác là hãy để người dân thực sự làm ông chủ có quyền lựa chọn, đánh giá công bộc mà mình đã bỏ tiền thuế ra thuê.

Một cơ chế như vậy sẽ chống lại chuyện trường giả, bằng giả, bằng thật học giả và nhiều vấn đề tiêu cực khác một cách hiệu quả, không cần đến những lệnh cấm từ Nhà nước, trong khi dân lại được nhờ, được thực sự làm chủ.

Làm được như thế thì mới có thể tự tin nói to với thiên hạ rằng Nhà nước này là của dân, do dân và vì dân mà không ngượng miệng.

Nguyễn Khánh Trung