Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2014

DÂN NGHÈO, TRỤ SỞ NGUY NGA

Lý giải dân đang nghèo, sao trụ sở nguy nga thế?

(Tin tức thời sự) - Làm sao để có dự án. Xây, phá đều có tiền. Có tiền thì phải giải ngân. Vòng xoáy cứ như vậy và hiệu quả xã hội thì không thấy đâu.

GS.TS Nguyễn Hữu Tri, Viện phó phụ trách Viện Xã hội học và Khoa học quản lý, nguyên là Viện trưởng Viện Khoa học hành chính, Trưởng khoa Quản lý hành chính, Học viện hành chính Quốc gia đã lý giải về vòng xoáy của việc không giảm được biên chế vì nhiều việc và nhiều cán bộ nên phải xây trụ sở nguy nga.

Xây và phá người được tiền, dân mất tiền

GS Tri chia sẻ, cá nhân ông từng đi thăm quan ở nhiều nước thấy các nước cân nhắc rất kỹ về việc xây dựng trụ sở mới.

Theo ông, ở Pháp, hầu như không xây dựng trụ sở mới. Hay như Berlin (Đức), cũng gần như không thay đổi. Người dân gần như không quan hệ với các bộ, sở mà chỉ quan hệ với quận huyện nên các nước tìm mọi cách để tiết kiệm cao nhất trong việc xây dựng trụ sở.

Ngược lại, ở Việt Nam, nói như Chủ nhiệm Hội đồng Dân tộc của Quốc hội Ksor Phước rằng: ông đi nhiều nơi thấy nhiều tỉnh nghiêm túc trong xây trụ sở, nhưng không ít tỉnh xây trụ sở như cung điện, như địa điểm để du lịch.

Và ông Phước cũng nói thẳng: “Dân mình đang nghèo tại sao mình làm to như thế?". 

Lý giải điều này, đại biểu QH Nguyễn Văn Hiến, Phó trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu đã chia sẻ: “Thực sự các cơ quan công quyền đang quá tải, nhiều việc, nhiều người quá chứ không phải trụ sở cao, to rồi để trống!". 

Trụ sở hoành tráng vì nhiều người, nhiều việc?

Thế nhưng lý giải về điều này TS Nguyễn Hữu Tri cho rằng mọi lý do chỉ là để biện hộ bởi thực chất xây mới cũng thu nhập được tiền, phá cũng có tiền.

“Thực chất đây là hình thức dự án. Qua nhiệm kỳ vị nào cũng cố chạy cho mình vài dự án. Có dự án kiểu gì cũng được cắt 10-20%. Cho nên trước đã phá nhiều công trình như trạm máy kéo, nhà văn hóa… thấy rằng phá không biết bao nhiêu tiền của nhân dân”, ông Tri nói.

Theo ông Tri, sở dĩ việc quyết định xây hay phá trụ sở có đặc điểm chung là sử dụng nguồn chi công không đụng chạm đến túi của từng người nên ít phải suy nghĩ. Nhiều dự án đưa ra chỉ để giải ngân. Vừa rồi có nhiều dự án theo kiểu có dự án có tiền còn thực chất hiệu quả không được bao nhiêu.

4 lần tinh giảm, bộ máy tăng gấp đôi?

Theo TS Tri, phải giải quyết gốc rễ của vấn đề nếu không sẽ theo kiểu giật gấu vá vai. Như câu chuyện giảm biên chế, tinh giảm bộ máy thời gian qua đã được thực hiện 4.

“Thế nhưng có một nghịch lý là sau 4 lần sắp xếp tổ chức, tinh giảm biên chế nhưng sau 2-3 năm lại thấy bộ máy tăng gấp đôi. Mỗi đời lãnh đạo lên lại thấy phải thay đổi và bổ sung thêm lực lượng. Nên số người bị thay thì chuyển sang cơ quan khác, còn bổ sung thêm lại là số mới. Và như thế bộ máy phình lên mà không thể kiểm soát”, TS Tri phân tích.

Theo ông, muốn giải quyết vấn đề này phải đi đến gốc rễ cơ bản. Vì vậy nhà nước muốn thực sự giải quyết vấn đề này phải thành lập văn phòng biên chế quốc gia. Văn phòng này định chế cả Đảng, cả Chính quyền và các tổ chức chính trị xã hội.

“Nếu không ông này bỏ bớt thì lại chuyển sang ông khác. Chuyển từ Chính phủ sang Mặt trận hoặc sang hội này hội kia và cuối cùng tổng cộng lại vẫn là con số lớn”, TS Tri nhấn mạnh.

Thực tế này cũng thể hiện ngay tại Luật cán bộ công chức, tại chương quản lý cán bộ công chức thấy không ai có quyền với ai cả.

“Ủy ban thường vụ Quốc hội quyết định biên chế của văn phòng QH và một số cơ quan bên tư pháp; Chủ tịch nước quyết định biên chế của văn phòng Chủ tịch nước, Chính phủ quyết cho các bộ ngành, các cơ quan của Đảng lại có một ban riêng. Như vậy bản thân các đơn vị này không ai có quyền can thiệp nhau và khi ai cũng thấy cơ quan mình là quan trọng không thể giảm người thành ra bộ máy cứ phình ra”, TS Tri chỉ rõ.

Do vậy ông cũng cho rằng việc nhiều trụ sở mới đồng loạt mọc lên với câu chuyện tinh giảm biên chế thực sự có mối liên quan mật thiết với nhau. Thế nhưng nếu không giải quyết tận gốc vấn đề thì khó mà nói tiết kiệm với tinh giảm được.

Bích Ngọc

VỀ CÁI GỌI LÀ "VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP VIỆT NAM"

LâmTrực@

Hôm 3/3/14 nhà văn Nguyên Ngọc đã thay mặt cho 61 cây bút trong và ngoài nước tuyên bố kêu gọi thành lập "Văn đoàn độc lập Việt Nam" trên mạng internet. Cùng với tuyên bố kêu gọi là sự ra mắt của trang web cùng tên. Ngay lập tức, các trang có xu hướng chống chính quyền Việt Nam ra sức tâng bốc như một sự kiện chính trị động trời. Phóng viên Kính Hòa có ngay bài trên RFA với tựa đề "một bước tiến của xã hội dân sự". Tuy nhiên, ngoài việc đăng bố cáo trên của nhà văn Nguyên Ngọc, trang Ba Sàm lại không mấy tỏ ra mặn mà với thông tin này. Giới quan sát cho đó là hành động thận trọng của Ba Sàm vì ông Vinh quá hiểu tính khí cũng như thực lực của các nhà văn có tên trong danh sách.

Vậy "Văn đoàn độc lập Việt Nam" là cái gì? Xin được bàn luận về một số điểm sau:

Thứ nhất: Ngay trong cách đặt vấn đề là "Tuyên Bố Vận Động" cũng đã cho thấy tính thiếu chính danh của "Hội" này. Nó cho thấy sự láu cá luồn lách với mục đích thăm dò dư luận, đặc biệt là phản ứng của chính quyền. Điều này chứng tỏ, các nhà văn chưa hiểu kỹ luật pháp, chưa nắm chắc phản ứng của chính quyền và chưa thật sẵn sàng cho ra đời cái hội như thế này. Một "Hội" đường đường chính chính sẽ không bao giờ làm cái công việc nửa nạc nửa mỡ như vậy. 

Đọc kĩ tuyên bố vận động của Nguyên Ngọc, thông qua những gì bản tuyên bố liệt kê và phát biểu của ông Phạm Xuân Nguyên, người ta dễ dàng hiểu ra mục đích chính của nó là để đối lập với Hội nhà văn Việt Nam, và dĩ nhiên nó không muốn chịu sự quản lý của chính quyền. Cái từ "Độc lập" có ý muốn tách ra khỏi sự quản lý của nhà nước và nó chỉ ra mục đích đen tối của những người đứng ra vận động thành lập "Văn đoàn độc lập Việt Nam".

Thứ hai, về thành phần của "Văn đoàn độc lập Việt Nam".

Thành phần của "Văn đoàn", gồm nhà văn Nguyên Ngọc, cùng nhiều cây bút khác là thành viên Ban vận động như Bùi Chát, Bùi Minh Quốc, Bùi Ngọc Tấn, Dương Tường, Đặng Tiến, Đỗ Lai Thúy, Đỗ Trung Quân, Giáng Vân, Hoàng Hưng, Nguyễn Duy, Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Quang Lập, Phạm Đình Trọng, Phạm Xuân Nguyên, Lưu Trọng Văn, Võ Thị Hảo, Vũ Thư Hiên.v.v.. Với thành phần này, Văn đoàn không chỉ là tập hợp các nhà văn Việt Nam ở trong nước mà còn có có sự tham gia của các nhà văn ở hải ngoại, trong đó có cả nhà văn Vũ Thư Hiên, được coi là kẻ đào tẩu muộn màng.

Tuy nhiên, điều đáng chú ý là trong thành phần ô hợp ấy có những cái tên mà dư luận xã hội thường lên án vì chuyên vu cáo xuyên tạc hoặc đả kích chế độ như: Hà Sĩ Phu Nguyễn Quang Lập, Bùi Minh Quốc, Nguyễn Huệ Chi…Về điểm này, LâmTrực@ cho rằng, việc để những nhân vật tai tiếng trong "Văn đoàn" này là một trò câu viu, liên kết trong ngoài hoặc quảng bá thương hiệu với giới zân chủ hải ngoại, mặt khác là để tạo hiệu ứng ủng hộ trong xã hội.

Riêng nhà văn Nguyên Ngọc, LâmTrực@ dành cho ông một sự kính trọng bởi những tác phẩm văn học để đời ông viết thời kháng chiến, thời bao cấp. Không ai có thể tưởng tượng được một cây bút thuộc hạng lão làng như ông lại có thể trở thành một thành viên của cái gọi là "Văn đoàn độc lập Việt Nam", và không những thế, ông còn đóng vai trò cốt cán thay mặt ban vận động...Thật tiếc cho một tên tuổi lớn!

Bất luận như thế nào, thành phần kiểu "Mặt trận" như thế này sẽ đặt dấu hỏi nghi ngờ về động cơ và mục đích của "Văn đoàn độc lập Việt Nam" cho những cây bút chân chính.

Thứ ba, về lý do thành lập "Văn đoàn độc lập Việt Nam"

Theo như bản tuyên bố kêu gọi, các nhà văn cho rằng:
Sau năm 1975, kết thúc một thời kỳ lịch sử kéo dài hơn trăm năm, đất nước cần một cuộc phục hưng dân tộc căn bản, mà nền tảng là phục hưng văn hóa. Tiếc thay công cuộc cần thiết và nghiêm trang ấy đã không diễn ra như mong đợi. Trái lại văn hóa Việt Nam ngày càng suy thoái nghiêm trọng, lộ rõ nguy cơ đánh mất những giá trị nhân bản căn cốt nhất, uy hiếp đến cả sự tồn vong của dân tộc.Những người viết văn tiếng Việt không thể nói rằng mình hoàn toàn không có phần trách nhiệm về thực trạng đó. Một trong những chức năng quan trọng nhất của văn học là thức tỉnh lương tri và bồi đắp đạo đức xã hội. Trong bước ngoặt lớn này của lịch sử, văn học Việt Nam đã không làm đúng được vai trò của mình.
Thật nực cười, khi chính các nhà văn ăn cơm nhà nước, ở nhà của nhà nước và làm việc cho nhà nước lại có thể phủ nhận sạch trơn những gì ông cha ta và ngay chính họ đã làm cho nền văn hóa của dân tộc. Tại sao họ lại nhố nhăng tới mức quay lưng lại với lịch sử, và phủ nhận sạch trơn thành quả lao động nghệ thuật của biết bao thế hệ trước đó? 

Còn nữa, các các nhà văn phán bừa vô căn cứ rằng, "văn hóa Việt Nam ngày càng suy thoái nghiêm trọng, lộ rõ nguy cơ đánh mất những giá trị nhân bản căn cốt nhất, uy hiếp đến sự tồn vong của dân tộc"? Không phủ nhận rằng trong vài năm qua, nền văn học nước nhà không có lấy một tác phẩm nào cho ra hồn, nhưng tôi nghĩ đó là do khách quan chứ không phải do chủ quan. Mặt khác, ở đâu và lúc nào đi chăng nữa, dù không có các nhà văn như các vị thì bản sắc văn hóa Việt Nam vẫn luôn được trân trọng giữ gìn và ngày càng được phát huy. Tôi không thể đồng ý với các vị rằng, văn hóa Việt Nam đang suy thoái nghiêm trọng, và tôi cũng tin rằng, văn hóa Việt Nam chưa bao giờ đánh mất giá trị nhân bản căn cốt nhất.

Khi lý giải nguyên nhân dẫn đến văn chương Việt Nam yếu kém, tôi đồng ý với các vị rằng, "Văn chương Việt Nam yếu kém có nguyên nhân chủ quan trước tiên thuộc chính người cầm bút là sự thờ ơ đối với trách nhiệm xã hội, vô cảm trước thời cuộc, quan trọng hơn nữa là thiếu độc lập tư duy, từ đó mà tự hạn chế năng lực sáng tạo". Các vị có lý, và nhân dân cũng nhận thấy điều này. Chính các vị thờ ơ và thiếu trách nhiệm với cộng đồng, các vị vô cảm với thân phận của con người, và chính các vị quen sống dựa dẫm vào nồi cơm của người khác, quen đi trên đôi chân người khác dẫn đến thiếu sáng tạo, và thui chột khả năng lao động nghệ thuật.

Nhưng chính kết luận này của các vị lại vô tình bóc mẽ cái tâm địa đen tối của các vị khi các vị đổ lỗi cho nguyên nhân khác quan. Thực ra, các vị là những kẻ thiếu đàng hoàng. Điều này làm LâmTrực@ nhớ đến câu nói của đạo diễn Lê Hoàng khi nói về khả năng sáng tạo của nghệ sĩ, rằng: "tè dầm, đừng đổ tại chim". Các vị thanh minh thanh nga với nhau rằng không có được một nền văn học đàng hoàng vì: "một xã hội như chúng ta đang có, trong đó các quyền tự do cơ bản của con người thực tế bị vi phạm trầm trọng, đương nhiên đè nặng lên tâm lý sáng tạo của người cầm bút, làm mờ nhạt và tắt lụi các tài năng". Hóa ra, tài năng các vị không có hoặc có nhưng nó tắt lụi đi vì quyền con người bị xâm hại? Xin hỏi các vị, tác phẩm "người cùng khổ" ra đời trong hoàn cảnh nào? Tác phẩm "Tắt đèn" của Ngô Tất Tố ra đời trong một xã hội mà quyền con người có được tôn trọng hay không? Cũng hỏi luôn các vị rằng, "Đất nước đứng lên" của chính Nguyên Ngọc ra đời trong điều kiện nào? và còn bao nhiêu tác phẩm "bom tấn" để đời khác chưa cần nhắc đến. Trong thâm tâm, LâmTrực@ hiểu rằng các vị đang muốn được nổi tiếng sau khi tàn lụi tài năng bằng chiêu bài dân chủ nhân quyền.

Tiếp nữa, các vị còn cho rằng, quyền tự do sáng tác và công bố tác phẩm đang là đòi hỏi sống còn của từng nhà văn và của cả nền văn học. Không có các quyền tự do tối thiểu đó thì không thể có nền văn học đàng hoàng. Ô hay, ở Việt Nam có ai cấm các vị tác đâu, miễn là các tác phẩm đó thực hiện đúng "chức năng quan trọng nhất của văn học là thức tỉnh lương tri và bồi đắp đạo đức xã hội" như các vị tuyên bố.

Và đây nữa, các nhà văn lại một lần nữa đổ lỗi cho "Một thể chế tổ chức đời sống văn học mang nặng tính quan liêu và bao cấp càng làm nặng nề thêm tình hình, đồng thời không tạo được mối liên kết lành mạnh giữa những người viết văn để nâng đỡ và thúc đẩy lẫn nhau trong công việc và hỗ trợ nhau tring khó khăn". Xin thưa các vị, Hội nhà văn Việt Nam hoạt động theo quyết định 325 của Bộ trưởng Bộ Nội vụ từ năm 1957, và đã qua gần 30 năm đổi mới, Hội đã có rất nhiều cống hiến cho nền văn học nước nhà, góp phần vào sự nghiệp xây dựng bảo vệ đất nước cũng như giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc. Đã có hàng ngàn tác phẩm để đời trên các lĩnh vực văn học nghệ thuật, từ sách báo, điện ảnh, hội họa và âm nhạc. 

Vậy các vị có hỏi tại sao, hoạt động trong trong cơ chế đó họ vẫn có những tác phẩm đi vào cuộc sống và đến tận bây giờ người ta còn nhắc đến? Các vị đã bao giờ tự hỏi rằng chính các vị được sống trong thời bình, được hưởng bổng lộc của nhà nước, được sự chăm lo của nhân dân, được đi đây đi đó, năm nào cũng trại hè, trại sáng tác dài ngày mà không làm ra nổi một tác phẩm gọi là "bom bi" chứ đừng nói đến "bom tấn"? Có bao giờ các vị tự thấy xấu hổ vì ăn hại đái nát chưa? hay các vị chỉ tìm cách đục khoét của dân? Vậy nên, đừng đổ hết lỗi cho cơ chế, bởi mỗi một cơ chế có những ưu điểm và hạn chế của mình, điều quan trọng là nhà văn chân chính phải biết bổn phận của mình chứ không chỉ rong chơi nhảy múa, hò hét rượu chè và phét lác.

Nhà văn Nguyễn Quang Thiều khi trả lời phỏng vấn phóng viên Nguyễn Hiền về sự quan tâm của nhà nước đối với nhà văn, nhà thơ đã trả lời thế này:
Xét về mặt đầu tư cho nhà văn thì trên thế giới tôi đi: Anh, Nga, Nhật, Úc, Na Uy, Tây Ban Nha thì chưa ở đâu nhà nước tài trợ cho các nhà văn sáng tác như ở Việt Nam. Các nước trên hầu như họ tự túc hết. Có thể cá nhân họ nhận được trợ giúp từ các quỹ văn học, văn hoá chứ không phải của nhà nước. Vậy mà chúng ta lại không có tác phẩm hay bằng các nước đó. Có lẽ nên hiểu việc nhà nước trợ giúp, đầu tư cho các nhà văn hiện nay là bày tỏ sự tôn trọng và quan tâm đến phát triển văn học nghệ thuật trong nước. Chứ còn số phận mỗi tác phẩm phải do nhà văn quyết định lấy. 
Xin hỏi các nhà văn tham gia "Văn đoàn độc lập Việt Nam", các vị có thấy được các nhà văn nước ngoài khổ sở thế nào khi không nhận được sự quan tâm của nhà nước không?

Thứ tư, nhiệm vụ của "Văn đoàn độc lập Việt Nam" 

Xin trích nguyên văn:
  • Đoàn kết tương trợ giữa những người viết văn tiếng Việt trong và ngoài nước.
  • Tạo điều kiện nâng cao về nghề nghiệp, thúc đẩy sáng tạo cá nhân, khuyến khích đổi mới trong sáng tác và nghiên cứu phê bình văn học và ngôn ngữ.
  • Bảo vệ mọi quyền lợi vật chất và tinh thần chính đáng, hợp pháp của hội viên, đặc biệt là quyền tự do sáng tác và công bố tác phẩm, cũng như quyền tự do tiếp cận tác phẩm văn học của mọi người.
Vâng, nhiệm vụ như thế thật cao cả, đẹp đẽ và long lanh. Nhưng LâmTrực@ nghĩ chả có gì mới mẻ. Vì những thứ đó đã được xác định trong Điều lệ hội Nhà Văn Việt Nam theo Quyết định số 69, ngày 14/7/1005. Thậm chí, Điều lệ Hội nhà văn Việt Nam còn cụ thể hơn tuyên bố của "Văn đoàn". Nguyên văn Điều 7. Những nhiệm vụ cơ bản của Hội Nhà văn Việt Nam:
  • 1. Bảo vệ quyền lợi xã hội, nghề nghiệp và quyền tác giả được quy định trong pháp luật nhằm phát huy tự do sáng tạo với tinh thần trách nhiệm cao của mỗi nhà văn trước sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc và quyền lợi của nhân dân. 
  • 2. Tạo điều kiện tinh thần và vật chất để hỗ trợ công việc sáng tác, giúp các nhà văn gắn bó chặt chẽ với sinh hoạt chính trị xã hội của đất nước, với đời sống của nhân dân. 
  • 3. Chú trọng, phát hiện và giúp đỡ các tài năng văn học trẻ và văn học các dân tộc thiểu số. 
  • 4. Tổ chức tương trợ trong hoạt động, trong sinh hoạt của hội viên. Quan tâm đến đời sống các nhà văn cao tuổi, đau yếu gặp khó khăn và có biện pháp giúp đỡ thích hợp. 
  • 5. Đề xuất với các cơ quan Đảng, Nhà nước những chủ trương, phương hướng phát triển sự nghiệp văn học và các chế độ, chính sách đối với nhà văn. 
  • 6. Mở rộng quan hệ hợp tác, tiến hành trao đổi thông tin, kinh nghiệm nghề nghiệp với các tổ chức văn học và các nhà văn nước ngoài theo quy định của pháp luật. 
Vậy nên, người ta mới đặt câu hỏi, các vị này lập "Văn đoàn độc lập Việt Nam" để làm gì? Câu trả lời không khó: Đó là làm chính trị và đối lập với Hội nhà văn Việt Nam. Điều này được minh chứng rõ ràng khi nhà Phê Bình Phạm Xuân Nguyên trả lời Kính Hòa của RFA: "Sự cạnh tranh đó sẽ trên hoạt động, mà trên hoạt động rồi thì sẽ thấy cái chuyện cạnh tranh hay không".

Bạn Tuấn Nguyễn rất có lý khi bóc trần mục đích của cái gọi là "Văn đoàn độc lập Việt Nam": "Thoạt nghe có vẻ cũng rất văn minh và tiến bộ. Song đó là những tấm vải thưa che mắt, là sự ngụy trang cho những âm mưu thâm độc: Mục tiêu 1, đó là xu hướng câu kết để dễ bề hoạt động và xây dựng thực lực mạnh hơn. Mục tiêu 2, “Đổi mới” của chúng là vượt ra ngoài giá trị định hướng của văn học nước nhà, tức là theo những cái khác có hại cho dân tộc, nhưng là hay đối với chúng. Mục tiêu 3, hòng thoát khỏi sự kiểm soát của các cơ quan quản lý Nhà nước. Đó là một nhận xét xác đáng về bản chất của "Văn đoàn độc lập Việt Nam".

Thứ năm, về tính pháp lý của "Văn đoàn độc lập Việt Nam"

Tuyên bố vận động của nhà văn Nguyên Ngọc thực tế như đã nói ở phần đầu chưa phải là tuyên bố thành lập một hội, mà mới chỉ là vận động thành lập hội vì thế nó chưa được ra đời. Tuy nhiên, nhiều nhà quan sát cho rằng, nó đã ra đời dạng "nửa dơi nửa chuột" để thăm dò dư luận và phản ứng của nhà nước, và cũng vì thế tính pháp lý của nó vô cùng mong manh. Blogger Mõ Làng có nhận định trong bài "lời khuyên cho nhà văn làm chính trị" như sau:
Nay xuất hiện cuộc vận động thành lập hội mới nhưng hầu hết thành viên trong danh sách ban đầu đều là hội viên Hội nhà văn Việt Nam. Vậy hội này là tổ chức trực thuộc Hội nhà văn VN hay là hội độc lập. Có lẽ là hội độc lập vì thấy trong đó có nhiều vị không phải là hội viên Hội nhà văn VN. Để tham gia hội này, liệu họ có phải xin ra khỏi Hội nhà văn VN đã không? Vì rằng chính họ đã biểu quyết cho những quy định trong điều lệ Hội. Và, đã là hội độc lập thì phải tuân thủ luật pháp về thành lập hội, có nghĩa là phải xin phép.
Như vậy, để tránh cái kết cục đẻ non hoặc chết yểu, "Văn đoàn độc lập Việt Nam" nên tỏ ra thông minh bằng cách xin phép thành lập hội của mình với đầy đủ các điều kiện mà pháp luật quy định. 

LâmTrực@ tin rằng, với thành phần ô hợp đó, với những lý do và mục đích đã tuyên thì "Văn đoàn độc lập Việt Nam" sẽ không có chỗ đứng trên văn đàn đất Việt. Nếu nó có tồn tại, thì cũng chỉ như một cái quái thai ngoài hôn thú vất vưởng ngoài lề xã hội.

YÊU LÀ PHẢI CƯỚI?

Lâm Phương Nhi

Nhiều bạn có suy nghĩ “yêu là cưới” thật là táo bạo. Nhưng đâu phải đôi nào yêu nhau cũng đến được với nhau suôn sẻ đâu. Đôi khi không phải vì người thứ ba xuất hiện. Cũng chẳng phải vì “không hợp nhau”. Đơn giản một lý do thôi, rất ngắn gọn và xúc tích: Vì tiền.

Nhưng khoan. Đừng chớ vội hiểu tôi là người ham tiền. Nghe tôi nói đã.

Tôi không khuyên các bạn phải lấy chồng/vợ giàu. Chỉ cần đủ sống và đừng làm khổ nhau!

Lúc các bạn quyết định yêu say đắm một ai đó ở độ tuổi không nên. Các bạn làm đủ thứ, dâng hiến đủ thứ để hai bên gia đình đồng ý cho cưới. Có bao giờ nghĩ tới chuyện sau này sống với nhau mà hai vợ chồng bạn chưa có sự nghiệp, công việc làm bấp bênh, ba chìm bảy nổi chưa?

Lúc yêu nhau, người yêu bạn chiều bạn lắm. Sẵn sàng bỏ tiền của bố mẹ ra để mua cho bạn những gì bạn thích. Nhưng khi hậu cưới thì sao? Tôi chắc chắn rằng sẽ không còn đẹp như lúc yêu đâu (chắc các bạn cũng ước chừng được độ tuổi tôi nói tới ở đây).

Có bao giờ bạn tưởng tượng ra cảnh lũ bạn cùng trang lứa đang nhiệt huyết, vui vẻ theo đuổi ước mơ, tương lai sáng lạng trước mắt. Còn bạn thì lủi thủi bếp núc, chạy ngược chạy xuôi tất tần về gia đình, đồng lương năm cọc ba đồng “được bữa nào hay bữa ấy” chưa? Có bao giờ bạn nghĩ tới cảnh lũ bạn có công danh sự nghiệp đàng hoàng, tự tin đủ cản đảm để bước vào cuộc sống hôn nhân. Còn bạn thì chuẩn bị tâm lý gia đình đổ vỡ vì chuyện kinh tế chưa?

Có bao giừo bạn nghĩ tới cảnh lũ bạn có công danh sự nghiệp đàng hoàng, tự tin đủ can đảm để bước vào cuộc sống hôn nhân. Còn bạn thì chuẩn bị tâm lý gia đình đổ vỡ vì chuyện kinh tế chưa? Có bao giờ bạn nghĩ tới cảnh lôi thôi bế đứa con bồng trên tay khóc oe oe rồi nhìn lũ bạn đang tươi vui hưởng thụ tuổi thanh xuân chưa?

Có lẽ ai cũng biết tới “phát ngôn khủng” của người mẫu Ngọc Trinh: “Yêu mà không có tiền thì cạp đất mà ăn.”

Tôi thấy cũng đúng. Có lí đấy chứ. Vợ chồng cãi nhau, hôn nhân gia đình đỗ vở loanh quanh luẩn quẩn cũng chỉ vì chuyện tiền bạc chứ sao. Cữ nghĩ thử mà xem. Một tháng, nào tiền nước, tiền điện, tiền bảo vệ trất tự an ninh, tiền ăn… Có bao nhiều hóa đơn cần thanh toán. Mà với đồng lương ” độ tuổi không nên” của bạn thì có đủ không? Hay đóng xong thì gia đình bạn lại phải nhin ăn một, hai bữa. Tôi không hề nói những gì tôi bịa đặt ra. Đây là chuyện tôi tận mắt chứng kiến.

Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Nhưng thẳng ra mà nói thì.. Thân mình còn chưa lo xong tính chi mà lập gia đình

Nếu các bạn nói là yêu và cưới không quan trọng chuyện tiền nong thì tôi khẳng định rằng các bạn đã nhầm hoặc đang nói dối để bao biện cho mối tình nhạt nhẽo chưa chín chắn này. Tại sao tôi nói thế à? Thì hai bạn cứ thử tay trắng, không sự nghiệp cưới nhau đi thì biết. Chắc sẽ phải trùng tới 98% những gì tôi nói ở trên.

Vậy nên. Khi chưa đủ chín chắn, chưa gây dựng được tương lai thì đừng nên “chen chúc” vào cuộc sống hôn nhân làm gì, làm khổ nhau. Khi bạn còn trẻ, hãy cứ tươi vui hưởng thụ tuổi thanh xuân đi.

Nhưng này!

Khi bạn đã đủ tuổi. Đủ can đảm tự tin, đủ tất cả mọi thứ. Dám đứng lên hét to cam kết: “Tôi tự tin, tôi sẽ cho gia đình tôi một cuộc sống đầy đủ hạnh phúc.” thì yêu là cưới đi.

Còn chần chừ gì nữa!

ĐÃ KHOANH VÙNG ĐƯỢC KHU VỰC MÁY BAY MẤT TÍCH

Khu vực khoanh vùng tìm kiếm cứu nạn rất rộng và sẽ tìm trong khu vực đó, hàng trăm kilomet vuông.

Theo Dân Việt, Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải, Phó Chủ tịch Ủy ban Quốc gia về tìm kiếm cứu nạn Phạm Quý Tiêu cho biết: "Chúng tôi đã khoanh vùng khu vực máy bay nghi mất tích tương đối trùng hợp với khu vực nghi có vết dầu loang. Khoảng 3 - 4 tiếng nữa tàu sẽ đến khu vực này”.

Một chiếc máy bay của Malaysia Airline (Ảnh minh họa)

Được biết, khu vực khoanh vùng tìm kiếm cứu nạn rất rộng và sẽ tìm trong khu vực đó, hàng trăm kilomet vuông. Tuy nhiên, đây là khu vực biển nông khoảng 50 - 60m nên cũng tương đối thuận lợi cho công tác tìm kiếm, cứu nạn.

Thứ trưởng Phạm Quý Tiêu cho biết: Vùng nước nghi vết dầu loang rất bất thường rộng từ 15 - 20 km. Chúng tôi đang yêu cầu xác minh xem có đúng vết dầu loang hay không.

Cũng theo ông Phạm Quý Tiêu, khu vực máy bay bị mất liên lạc chưa vào không phận Việt Nam nhưng khu vực phát hiện vùng nước biển khác màu nằm trong không phận Việt Nam.

Trước đó, Bộ Giao thông Vận tải đã có thông tin chính thức về sự cố. Theo đó, Chính phủ đã có chỉ đạo Bộ Giao thông Vận tải khẩn trương phối hợp và tạo điều kiện thuận lợi cho các nước liên quan, phối hợp với Ủy ban tìm kiếm cứu nạn Quốc gia và các cơ quan liên quan của Việt Nam để khẩn trương thực hiện công tác tìm kiếm và cứu nạn.

Bộ Giao thông Vận tải đã có chỉ đạo và huy động các cơ quan liên quan tham gia công tác tìm kiếm, cứu nạn. Thông cáo chính thức của Bộ cũng chưa xác nhận máy bay của Malaysia bị rơi./.

Theo Dân Việt

GIẾT CHẾT BẠN GÁI ĐÚNG NGÀY 8 THÁNG 3

Giết chết bạn gái trong ngày 8-3

(NLĐO)- Cãi vã tại nhà bạn gái, Cường nổi nóng cầm dao rượt, đâm tới tấp khiến V. ngã gục. Biết V. đã chết, Cường đâm vào bụng, cứa cổ tự sát.

Bị bạn trai đâm, N.L.T.V chết trong ngày 8-3

Khoảng 17 giờ, ngày 8-3, tại khu phố 11, phường Phú Thủy, TP Phan Thiết, Bình Thuận, đã xảy ra một vụ án mạng kinh hoàng. Nạn nhân là em N.L.T.V (17 tuổi). Hung thủ là Trần Văn Cường (27 tuổi, trú khu phố 5, phường Đức Long, TP Phan Thiết), bạn trai của V.

Người dân tại hiện trường cho biết Cường đến nhà V. chơi rồi hai bên xảy ra cãi vã. Cường tức giận rút dao đâm liên tiếp lên đầu V. Bị đâm, V. bỏ chạy ra ngoài đường, Cường đuổi theo, đâm tiếp, tới ngõ cụt con đường thì V. gục xuống. Biết V. đã chết Cường lấy dao đâm vào bụng và cứa đứt cổ, tự sát.

Nhận được tin báo, lực lượng công an lập tức tới hiện trường và áp giải Cường đi cấp cứu đồng thời phong tỏa hiện trường.

Trần Văn Cường tại bệnh viện

Tại phòng cấp cứu, Cường vẫn không chịu để cho các y, bác sĩ mổ cấp cứu. Cường liên miệng nói: “Không ai được đụng vào người tao, vợ tao chết rồi tao sống làm gì nữa”.

Được biết, Cường và V. có quan hệ tình cảm yêu đương nhưng thời gian gần đây hai bên thường xảy ra xung đột, cãi vã khiến V. đòi chia tay Cường.

Tin-ảnh: Bạch Long

Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

NHỮNG LỜI CHÚC BÁ ĐẠO NHÂN NGÀY 8/3


(Techz.vn) Bên cạnh những lời chúc ngọt ngào, ý nghĩa là những lời chúc vô cùng hài hước và hóm hỉnh đem lại nhiều niềm vui trong ngày 8/3.

- Nhân ngày 8/3, xin chúc tất cả các bạn nữ luôn khỏe như trâu, xinh đẹp như Hằng Nga, duyên dáng như hoa quỳnh nở muộn, thành công như Thánh Gióng…

- Chúc bạn một ngày 8/3 thật là ý nghĩa, vui tươi ngập tràn hạnh phúc. Chúc bạn luôn cười tươi, cười duyên, cười e thẹn, cười trẻ trung và cười các kiểu hoài hoài trong ngày hôm nay.

Những lời chúc mừng ngày 8/3 hài hước không thể thiếu trong ngày lễ đặc biệt này.

- Nhân dịp Quốc tế Phụ nữ, xin gửi những lời chúc nồng nhiệt nhất đến toàn thể các bạn nữ. Chúc các bạn ngày một xinh đẹp, để ngày càng có thêm nhiều chàng trai đeo bám nhằng nhằng như lửa bám xăng, như răng bám lợi, như trời bám mây, như cây bám đất, như bít tất bám… bàn chân!

- Mùng 8 tháng 3/ Chúc chị em ta/ Áo quần thướt tha/ Da phấn, mặt hoa/ Đẹp như bức họa/ Mở điện thoại ra /Ngập lời tụng ca…/ Tối đến về nhà /Được chồng mát-xa/ Thật là “Ô… lá… la”!

- Nhân ngày 8/3 chúc các chị em… trẻ trung như heo sữa/ Bốc lửa như heo hơi/ Chịu chơi như heo nái/ Hăng hái như heo con/ Sắc son như heo đất/ Đủ chất như heo thịt.

- Chúc các bạn: Tươi vui như heo cắn/ Đỏ đắn như heo lai/ Sức dai như… heo nọc/ Xốc vác như heo rừng/ Bừng bừng như… heo quay! Chúc các chị em 8/3 vui vẻ!

- Chúc "bé con" có một ngày 8/3 tràn đây vui vẻ và hạnh phúc! "Bé con" biết không, "bé to" ở Sài Gòn nhớ "bé con" nhiều lắm đấy!

Những lời chúc mừng 8/3 hài hước sẽ giúp tình cảm của bạn với phái đẹp thêm gắn bó hơn.

- Châu Âu ngủ, Châu Á cũng đang ngủ, Châu Mỹ đang tối dần, chỉ có đôi mắt đẹp nhất trên thế giới này đang đọc tin nhắn của anh. Happy 8/3!

- Mồng 8 tháng 3 là ngày mà phụ nữ cảm thấy mình là phụ nữ, còn đàn ông cảm thấy mình là đàn ông. Tôi đề nghị nâng cốc chúc cho những ngày còn lại trong năm phụ nữ luôn cảm thấy mình được yêu mến và quí trọng, còn đàn ông sẽ giữ vai trò là người yêu thương và che chở cho phụ nữ!

- Gửi người phương xa: Hỡi người tôi yêu! Em có biết rằng anh yêu em nhiều lắm không! Dẫu rằng anh không ở bên em nhưng em hãy luôn nhớ rằng ở phương trời xa nào trái tim anh luôn hướng về em!

- Tôi cầu chúc tất cả phụ nữ trên thế giới này mãi xinh đẹp, luôn là bông hoa thơm trong vườn hoa ngát hương. Và mỗi người trên con đường kiếm tìm hạnh phúc sẽ tìm được một tình yêu vừa vặn với chính mình.

- Anh muốn nói với em rằng anh luôn tôn trọng em, bởi vì anh thấy em cần được như thế. Hãy tin anh và gọi cho anh nếu cần giúp đỡ, anh sẽ cố nếu có thể, vì được làm gì giúp em anh thấy hạnh phúc. Biết em chưa có người yêu nhưng anh không mong em sẽ yêu anh vì cái gì đến nó sẽ tự đến và nó cũng sẽ tự đi, đó là quy luật tất yếu. Nhân ngày 8/3, anh chúc em luôn mạnh khỏe và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống.

- Em yêu hôm nay là ngày Quốc tế Phụ nữ, ngày dành riêng để thể hiện lòng biết ơn sự quan tâm đến phụ nữ. Anh muốn gửi tới em trọn vẹn khối óc và trái tim anh, gửi tới em trọn vẹn tấm lòng anh, gửi tới em tất cả những gì cao quý và thiêng liêng nhất của anh.

Thu Thủy

TRUNG QUỐC LIÊN TỤC TẤN CÔNG, CƯỚP CỦA NGƯ DÂN

Tàu tuần tra Trung Quốc ngang nhiên cản trở và bắt giữ tàu cá sau lệnh cấm đánh bắt cá phi lý của Bắc Kinh trên biển Đông, Reuter dẫn lời Bí thư tỉnh ủy Hải Nam La Bảo Minh cho biết hôm 6/3.

Hành động của tàu tuần tra Trung Quốc cản trở các tàu cá trong vùng Biển Đông diễn ra với mức độ liên tục, theo lời ông La Bảo Minh.

Ông La Bảo Minh không cung cấp chi tiết về số lượng tàu cá nước ngoài bị cản trở hoạt động kể từ khi quy định được thực thi. Ông này nói rằng: “Trước hết, chúng tôi tìm cách can ngăn họ, kêu họ rời đi. Sau đó, chúng tôi kiên trì nói chuyện để thuyết phục họ”.

Tàu cá Trung Quốc.

Tỉnh Hải Nam, Trung Quốc đã thông qua “Dự thảo sửa đổi Biện pháp thực hiện Luật Ngư nghiệp nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa của tỉnh Hải Nam” và có hiệu lực từ 1/1/2014.

Theo đó, người nước ngoài và tàu cá nước ngoài phải xin giấy phép mới được thăm dò hoặc đánh bắt cá tại hai phần ba Biển Đông, nơi đang có tranh chấp chủ quyền giữa nước này và một số nước ASEAN, trong đó có Việt Nam.

Nếu tàu nước ngoài tự ý đi vào vùng nước tỉnh Hải Nam quản lý sẽ bị xua đuổi, có thể bị tịch thu tài sản, xử phạt hành chính… Thậm chí, thủy thủ đoàn các tàu cá có thể bị truy tố theo luật pháp Trung Quốc.

Chính quyền Philippines và Đài Loan tuyên bố không chấp nhận quy định của TQ. Việt Nam cũng yêu cầu Trung Quốc hủy bỏ những việc làm sai trái nói trên.

Trong nỗ lực chống lại những yêu sách của Bắc Kinh, Manila vừa cho biết sẽ11,2 triệu USD nâng cấp căn cứ quân sự ở vịnh Ulugan đối diện biển Đông.

Philippines cũng mua thêm 6 tàu để bảo vệ bờ biển. Trước đó, nước này đã nhận 2 tàu khu trục tuần tra bờ biển của Mỹ.

C.P