Thứ Hai, 28 tháng 1, 2019

ĐẶNG VĂN LÂM - NGƯỜI TRUYỀN LỬA

Bài trả lời phỏng vấn của thủ môn Đặng Văn Lâm với phóng viên của tờ Soviet Sports (Nga) quá hay! Có nhiều cách để yêu tổ quốc mình, nhưng với sự khát khao và cống hiến của thủ môn này, bạn ấy xứng đáng là "người truyền lửa" cho các bạn trẻ ngày nay.

***

"- Anh sinh ra ở Nga, tại sao giờ lại chơi cho đội tuyển quốc gia Việt Nam?

- Tôi sinh ở Moskva, có mẹ là người Nga và bố là người Việt Nam. Mẹ tôi là diễn viên và bố là vũ công ballet. Họ gặp nhau trong một lần tập luyện ở Viện nghệ thuật sân khấu Nga. Chúng tôi sống ở đó khoảng tám năm và đến khi tôi học cấp hai thì gia nhập Spartak Moskva.

- Anh từng đăng tấm ảnh trắng đen và đội mũ như Lev Yashin trong ngày sinh nhật. Thời anh còn bé chắc chắn không thể chứng kiến ông ấy thi đấu. Vậy ai là thần tượng của anh?

- Tôi không thích từ "thần tượng".

- Vậy ai là người anh muốn noi theo trong sự nghiệp?

- Lev Yashin là người mà bất cứ thủ môn nào cũng phải học hỏi. Những năm gần đây tôi thích Buffon và Casillas. Hiện tại có rất nhiều thủ môn giỏi mà tôi ngưỡng mộ, nhưng đó không phải kiểu thần tượng. Tôi chỉ xem họ như đồng nghiệp và có những điều tôi cần học hỏi.

- Với anh ai là thủ môn hay nhất thế giới hiện nay?

- Tôi nghĩ là De Gea. Courtois cũng xuất sắc.

- Tại sao anh lại rời Nga?

- Với CLB Dynamo tôi đã chơi tốt, tôi có vị trí trong đội hình hai của họ. Tôi tập luyện với một số thủ môn có kinh nghiệm, lắng nghe và học hỏi từ họ rất nhiều. Tôi là người trẻ nhất ở đó. Khi gần kết thúc hợp đồng, những người ở Học viện nói với tôi rằng tôi sẽ không được ký hợp đồng chuyên nghiệp.

- Rồi anh lập tức sang Việt Nam?

- Tôi biết khả năng của bản thân có thể chơi cho Dynamo hay chơi ở Nga. Nhưng khi đó có nhiều điều không suôn sẻ. Tôi đã nhờ bố tôi tìm cho tôi một đội bóng ở Việt Nam. Chúng tôi tìm kiếm trên mạng và lên một danh sách rồi sau đó bay sang Việt Nam.

- Anh có biết tiếng Việt hay từng đến đó trước đây?

- Chúng tôi từng du lịch Việt Nam khi tôi còn nhỏ. Tôi biết tiếng Việt vì ở nhà bố nói tiếng Việt với chúng tôi, còn mẹ tôi thì nói tiếng Nga. Chúng tôi biết hai ngôn ngữ. Tôi không biết nhiều từ vựng tiếng Việt lắm và khi sang đó tôi mới bắt đầu học thêm, cả đọc lẫn viết.

- Được đào tạo ở Spartak và Dynamo, cao 1,88m nên có lẽ anh không khó khăn để tìm được bến đỗ?

- Tôi có sự lựa chọn. Đầu tiên tôi đến một đội bóng ở thủ đô. Khi tôi hỏi nơi thay đồ, họ chỉ ra phía sau cánh cửa. Khi tôi mở cửa thì đấy là toilet. Tôi phải thay đồ trong nhà vệ sinh khi tất cả mọi người đều làm thế. Tôi bị sốc. Nó quá khác so với những gì tôi đã trải nghiệm trước đây. Tôi vẫn tập luyện nhưng nhận ra nơi đây không thuộc về mình. Thử một, hai CLB rồi tôi bay vào Sài Gòn. Tôi tìm thấy một đội bóng và gặp vấn đề tương tự. Cuối cùng tôi đến với HAGL, khi đó họ có hợp tác với Arsenal. Sân tập của họ rộng rãi, cơ sở vật chất đầy đủ. Tôi quyết định ký hợp đồng với họ. Tôi tin rằng chuyện cổ tích của bản thân sẽ bắt đầu ở đây. Năm 18 tuổi, tôi đã tập luyện cùng với đội hình chính của họ.

- Nhưng...

- Mùa đầu tiên tôi chỉ có tập mà không được thi đấu. Mùa thứ hai cũng thế. Tôi được gọi vào đội U19 quốc gia nhưng không thể đá chính cho CLB.

- Vấn đề ở đâu?

- Tâm lý. Có sự khác biệt trong văn hóa giữa Nga và Việt Nam.

- Anh có thể nói rõ hơn?

- Tiếng Việt của tôi lúc đó chưa tốt. Thứ hai, tôi đến đó và cư xử như một người Nga, một người nước ngoài. Họ có vẻ không thích tôi, không thích "cái gã người Nga này". HLV không điền tên tôi vào danh sách thi đấu. Trong một năm rưỡi đầu tiên tôi may mắn khi làm việc với HLV thủ môn người Thái Lan. Ông ấy không quan tâm tôi đến từ đâu và nói tiếng gì. Chúng tôi đã làm việc với nhau rất ăn ý. Ông ấy nhận thấy tôi có những tố chất mà thủ môn Việt Nam khó có.

- Họ không thích anh ngay từ đầu sao?

- Vì có những khác biệt. Ví dụ thế này: Ở Nga bạn có thể nhẹ nhàng tiếp cận HLV, nói những điều bạn chưa hài lòng. HLV dễ dàng lắng nghe và cùng nhau tìm ra hướng giải quyết. Ở châu Á thì khác. HLV luôn là người đúng và bạn không được tranh cãi. Người càng lớn thì càng biết nhiều và khi đối mặt với họ bạn phải hạ thấp ánh mắt xuống. Trước đây tôi không hiểu chuyện. Tôi thường nói thẳng ý kiến với HLV, đôi khi tranh cãi. Ở Việt Nam, hành động này được xem là ngạo mạn. Mùa thứ hai, họ đem tôi cho CLB ở Lào mượn.

- Thời gian ở Lào thì sao?

- Anh không tưởng tượng nổi đâu, giải đấu ở đó ít phát triển hơn. Tuy nhiên, tôi lại không hối tiếc về quãng thời gian ở đó. Đó là thử thách với tôi và là quãng thời gian đáng giá.

- Anh có thể kể về các trận đấu ở Lào không?

- Có nhiều điều đã xảy ra. Ở Việt Nam nhiệt độ thường cao còn ở Lào là nóng kinh khủng. Khi tivi nói rằng hôm nay có gió tức là bạn tốt nhất là không nên ra ngoài. CLB của tôi có xe buýt đưa đón cầu thủ, từ nơi ở ra sân tập. Chúng tôi đi tập mỗi ngày còn xe buýt thì thường không khởi động. Thế nên, mỗi ngày chúng tôi phải đẩy xe đi từ 10-20 mét để cho tài xế có thể nổ máy. Xe không có điều hòa còn bên ngoài nóng như đổ lửa. Chúng tôi phải đổ nước vào ghế mới có thể ngồi xuống mà không bị phỏng.

Sau một năm chơi chuyên nghiệp ở Lào, tôi là thủ môn giỏi nhất, đội của tôi đứng thứ hai của giải. Đó là mùa bóng chuyên nghiệp đầu tiên trong sự nghiệp của tôi.

- Sau đó anh trở lại Việt Nam?

- Tôi có đi nghỉ ở Nga, khi trở lại Việt Nam thì nghĩ rằng mình sẽ quay về HAGL. Nhưng chuyện tương tự như ở Spartak lại xảy ra. Họ thông báo chấm dứt hợp đồng với tôi. Ba năm ở Việt Nam và tôi đã không hoàn thành được mục tiêu mà bản thân đặt ra. Tôi muốn đến Việt Nam, tập luyện thi đấu, được chơi cho đội tuyển quốc gia để khiến bố tôi tự hào. Nhưng tôi đã thất bại.

- Rồi anh trở về Nga?

- Tôi không muốn trở về. Trở về thì sự nghiệp chơi bóng của tôi sẽ chấm hết. Tôi tin rằng mình có thể tiếp tục. Tôi nhờ bác ở Việt Nam tìm một đội bóng ở giải hạng Nhất nhưng khi đó tôi cũng không được cho ra sân. Bốn năm liền không thi đấu ở Việt Nam. Tôi không hiểu nổi sao bản thân có thể chịu đựng tốt đến vậy. Tôi khi đó nhận lương 200 đôla một tháng, sinh hoạt cùng các đồng đội ở một nơi có tiêu chuẩn thấp hơn tiêu chuẩn bình thường ở Việt Nam.

Bố của tôi gọi cho tôi, ông ấy gần như khóc và yêu cầu tôi trở về Nga. Ông nói với mức lương tôi nhận, thà về nhà làm người gác cổng.

- Rồi anh trở về Moskva?

- Tôi đã trở về, năm 2014. Tôi đi học trường tài chính vì mẹ muốn tôi ăn học tử tế. Tôi chả hiểu gì ở trường và chỉ được điểm cao mỗi môn thể dục. Tôi chỉ học được hai tháng.

- Anh nghỉ ngang à?

- Đúng, nhưng không phải do tôi. Tình cờ một người bạn bảo tôi tham gia cuộc thi do nhãn hàng thể thao tổ chức. Phần thưởng là các cầu thủ sẽ được đưa đi London. Tôi được chọn vào vòng chung kết và anh không thể tin nổi đâu, đối thủ của tôi là người mà Spartak từng chọn thay vì tôi. Một lần nữa chúng tôi đã đối đầu với nhau. Nhưng điều lạ lùng là anh ta không muốn tiếp tục theo đuổi bóng đá chuyên nghiệp. Nhưng anh ta đã được ban tổ chức chọn. Anh ta là người Nga và tốt nghiệp đại học hàng không. Cuộc thi đó khiến tôi nhận ra là bản thân mình yêu bóng đá như thế nào. Tôi muốn tiếp tục con đường này chứ không phải đi học kinh tế.

- Rồi sau đó?

- Tôi đã chơi cho một đội nhỏ tên là Solaris rồi thông qua một số người quen, tôi được giới thiệu vừa thi đấu vừa làm HLV cho các cầu thủ nhí. Chơi bóng và làm việc ở đó lương rất cao và là công việc tốt nhất tôi có thể có. Nhưng khi xét đơn, họ yêu cầu tôi phải đổi quốc tịch thi đấu. Trước đây tôi từng chơi cho đội trẻ của đội tuyển Việt Nam nên giờ tôi phải đổi về Nga. Bạn chỉ có thể đổi quốc tịch thi đấu một lần trong đời theo luật. Tôi đã phân vân, giữa việc làm việc ở Nga và một bên là giấc mơ chơi bóng cho Việt Nam. Chả ai ở Việt Nam cần tôi cả nên tôi quyết định sẽ đi đổi quốc tịch thi đấu. Để làm được điều đó tôi phải gọi đến Liên đoàn bóng đá Việt Nam VFF và nhờ họ làm các thủ tục. Một HLV thủ môn ở Việt Nam mà tôi liên hệ đã khuyên tôi đừng vội. Ông ấy nói ở Việt Nam không có thủ môn nào cao lớn như tôi và bảo tôi đợi.

- Anh làm gì tiếp theo?

- Trong thời gian đó tôi có chơi cho CLB Duslar và chúng tôi giành chức vô địch. Huy chương đầu đời khiến tôi có thêm động lực. Tôi đã quyết định viết một bức thư "cầu cứu" trên Facebook, gửi đến người hâm mộ Việt Nam. Gần đây bức thư ấy được chia sẻ rộng rãi trở lại.

Sau đó tôi viết thư cho các phóng viên thể thao. Một trong số họ cho tôi số của HLV đội U23 Việt Nam. Ông ấy nói ông ấy sẽ suy nghĩ. Lúc đó dư luận chia làm hai bên, một bên muốn cho tôi cơ hội còn một bên thì nghĩ rằng cho một người lạ vào đội tuyển có thể gây xáo trộn. Ít ngày sau ông ấy gọi lại và nói chưa cần tôi.

Tôi không được vào đội tuyển nhưng nhờ lá thư ấy nhiều người biết đến tôi và có đội bóng cần tôi. Tất cả các tờ báo ở Việt Nam khi đó đều viết về một gã người Nga muốn chơi cho Việt Nam. Một tuần sau, Chủ tịch của CLB Hải Phòng hỏi tôi muốn sang đây không và muốn nhận lương bao nhiêu. Tôi nói tiền bạc không quan trọng. Ông ấy đáp: "Sang ngay".

- Rồi anh đã được chơi bóng?

- Không phải ngay lập tức. Vì thủ môn của Hải Phòng khi ấy là huyền thoại của họ. Sau chín vòng đấu, thủ môn chính bị thủy đậu. Đó là mùa giải anh ấy chơi hay nhất, năm trận giữ sạch lưới, chín trận không thua và đội bóng đang đứng nhất. Anh ấy ốm và tôi được tạo cơ hội vào sân. Nhưng tôi vẫn rất hồi hộp. Ba ngày tôi ăn không ngon ngủ không yên. Trận đó chúng tôi thua 1-2 và thua đúng vào phút cuối. Tôi bị đem ra làm tâm điểm chỉ trích, chỉ có Chủ tịch là ủng hộ tôi. Trận tiếp theo tôi lại được cho ra sân và là trận đầu tiên tôi giữ sạch lưới.

Sau hai trận ở V-League tôi được gọi vào đội tuyển quốc gia, như là thủ môn số ba. Giải AFF Cup năm đó tôi không được thi đấu. Kể từ đó, tôi là thủ môn số một ở CLB. Tôi có trận ra mắt đội tuyển quốc gia năm 2017, trong trận đấu với Jordan. Trận đấu hòa 0-0 và tôi là người chơi hay nhất. Một màn ra mắt thành công.

- Những màn ăn mừng của anh gần đây ở đội tuyển có ý nghĩa gì?

- Tôi muốn cho mọi người thấy khát khao của mình. Dù chỉ có một nửa dòng máu là người Việt, nhưng tôi sẵn sàng chiến đấu vì Việt Nam. Tôi đã trải qua hành trình khó khăn. Tôi muốn chứng minh rằng bản thân sẽ không bao giờ từ bỏ, trong những khoảng thời gian vất vả nhất, không ai cần mình, phải sang Lào và gần như từ bỏ sự nghiệp. Nhưng giờ tôi đã ở đây, cùng các đồng đội làm nên lịch sử cho bóng đá Việt Nam."

Soviet Sports

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

BẮT GIỮ THÀNH VIÊN "CẤP CAO" CỦA TỔ CHỨC KHỦNG BỐ VIỆT TÂN

Khoai@

Giáp tết, một thành viên cấp cao của tổ chức khủng bố Việt Tân mò về nước, âm mưu hoạt động phá hoại. Nhưng gã chưa kịp thể hiện được gì thì đã bị lực lượng an ninh tóm gọn.

Suốt hơn tuần qua, trang mạng của tổ chức khủng bố Việt tân đưa thông tin ầm ỹ về việc một thành viên cấp cao là Ngô Văn Khảm (còn có tên gọi khác là Chau Van Kham), người Việt quốc tịch Úc đã bị Công an thành phố Hồ Chí Minh bắt giữ vào ngày 13/1/2019 vừa qua. 

Theo bài viết có tựa đề “Anh đã về đồng hành cùng quốc nội” nhà “dân chủ” Trần Diệu Chân cho biết “Báo chí Úc và thế giới vừa loan tin: Ngày 13 tháng 1 năm 2019, công an thành phố Sài Gòn đã bắt giữ ông Châu Văn Khảm, một đảng viên Việt Tân (cư ngụ tại Úc), và ông Nguyễn Văn Viễn, hội viên Hội Anh Em Dân Chủ (sống tại Việt Nam).”



Hiện công an TP.Hồ Chí Minh chưa đưa ra bất kỳ thông tin nào, song nếu Ngô Văn Khảm bị bắt cũng là chuyện không hề ngạc nhiên. 

Bất kể kẻ nào của tổ chức khủng bố Việt Tân có ý định về nước hoặc đang về nước hoặc sẽ về nước dưới bất kể hình thức nào, dù là công khai hợp pháp hay xâm nhập bất hợp pháp đều sẽ có chung số phận. 

Nói thẳng, bị bắt sống là còn may. Nhất là trường hợp nhận nhiệm vụ về nước để thực hiện âm mưu khủng bố, bạo loạn, gây cháy nổ.... 

Ai cũng rõ tổ chức khủng bố Việt Tân là một tổ chức phản động, hoạt động hướng đến mục tiêu nhằm lật đổ chính quyền nhân dân, thủ tiêu chế độ chính trị hiện tại ở Việt Nam. Và để thực hiện được mưu đồ đó, Việt Tân không từ bỏ bất cứ thủ đoạn nào, dù tàn bạo, dã man đến mấy.

Một trong số các hướng hoạt động được Việt Tân coi trọng là phát triển lực lượng ở cả trong và ngoài nước sau đó tìm cách xâm nhậm về Việt Nam với những lời hứa hẹn trời ơi đất hỡi để "động viên", "lên dây cót" cho đồng bọn thực hiện các nhiệm vụ gây bất ổn xã hội ở Việt Nam.

Trong quá khứ, hẳn các bạn chưa quên chiến dịch “Đông Tiến” của tổ chức tiền thân của Việt tân là Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam của Hoàng Cơ Minh, xâm nhập lực lượng và súng ống đạn dược vào Việt Nam chống phá cũng như các kế hoạch “Sang sông” sau này của Việt tân. Chiến dịch này bị thất bại thảm hại do lực lượng an ninh nhân dân phát hiện và đấu tranh.

Hẳn các bạn cũng không quên, mới đây 14 con tốt thí của Việt Tân đã thực hiện âm mưu khủng bố nhiều vụ tại TP.Hồ Chí Minh, Đồng Nai, mà nổi nhất là thực hiện đánh bom khủng bố tại sân bay Tân Sơn Nhất do Đặng Hoàng Thiện cầm đầu. Cả 14 tên đều đã bị bắt và hiện đang phải chấp hành án trong tù.

Ngô Văn Khảm xâm nhập về Việt nam, chắc chắn không nằm ngoài âm mưu của Việt Tân. Mới xâm nhập về Việt Nam, Khảm đã móc nối liên lạc với Nguyễn Văn Viễn - thành viên của Hội anh em dân chủ, là một cánh tay nối dài cuả Việt Tân tại Việt Nam. 

Đương nhiên, mọi di biến động của Khảm và Viễn đều không thể qua mặt cơ quan an ninh Việt Nam, không thể qua mắt người dân. Và hậu quả cả 2 đối tượng này đã bị bắt. 

Hãy chờ xem chúng khai những gì.

NHÂN QUYỀN KIỂU MỸ

Khoai@

Có thể nói, Mỹ là quốc gia bẩn bựa nhất thế giới dưới góc độ nhân quyền. Nhân quyền chính là chiêu bài để làm giàu cho Mỹ và ăn cướp tài nguyên của các nước khác Đừng nhìn vào nước Mỹ, hãy nhìn vào những gì mà họ làm ở khắp nơi trên thế giới.

Nhìn bản đồ chiến tranh hiện nay trên thế giới, đễ dàng nhận ra, nơi nào Mỹ can thiệp thì cũng là nơi họ biến những nền văn minh rực rõ thành chiến trường đổ nát, mà ở đó, phụ nữ, trẻ em, người già là những nạn nhân đầu tiên.

Mỹ luôn áp dụng tiêu chuẩn kép về nhân quyền cho khắp nơi trên trái đất. Một mặt họ giết dân thường không ghê tay, nhưng khác lại tỏ ra nhân đạo với một số người khác, cho dù những kẻ này là tội phạm của nước sở tại.

Mới hôm qua thôi, Mỹ tấn công IS tại miền Đông Syria khiến 13 dân thường thiệt mạng. 40 người dân vô tội mà hầu hết là phụ nữ và trẻ em đã phải chết tức tưới dưới bom đạn Mỹ. Và họ tửng từng tưng với hành động dã man này.

Ngày 26/1, Tổ chức Giám sát Nhân quyền Syria (SOHR) cho biết liên quân do Mỹ dẫn đầu đã tấn công các trang trại của tổ chức Nhà nước Hồi giáo (IS) tự xưng tại khu vực Đông Euphrates của Syria, khiến 42 người thiệt mạng, trong đó có 13 dân thường. Theo SOHR, lực lượng pháo binh từ căn cứ của Mỹ tại mỏ dầu al-Omal đã tấn công các trang trại do IS kiểm soát ở vùng ngoại ô phía Đông tỉnh Deir Ezzor. Số người thiệt mạng có thể gia tăng do có nhiều người bị thương nặng.

Hãy xem một vài hình ảnh trước vào sau khi Mỹ phát động chiến tranh ở vài nơi trên thế giới:














Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2019

XẢ SÚNG GIẾT NGƯỜI HÀNG LOẠT TẠI MỸ GIA TĂNG: DO GIÁO DỤC?

Ong Bắp Cày

Có một thực tế là, hễ có vụ việc như trò bật thầy, cô tát trẻ, hay giết người,.. là các anh chị dân chủ lòi trĩ, các phóng viên kền kền lại đổ cho nền giáo dục nước nhà. Trong khi đó, chuyện giết người như ngóe ở Mỹ thì anh các anh chị lại lờ đi. Vậy chuyện giết người xảy ra như cơm bữa ở Mỹ là lỗi ở cái gì? Hay lại là quần chúng phẫn uất quá?

Chỉ tính riêng trong năm 2018, trên toàn nước Mỹ đã xảy ra hơn 300 vụ xả súng đẫm máu. Mới đây, thảm kịch hôm 7/11 tại bang California khiến 12 người thiệt mạng tiếp tục dấy lên hồi chuông cảnh báo tình trạng mất an toàn súng đạn tại đất nước này. 

Cảnh sát có mặt tại hiện trường vụ xả súng hôm 14/2

Số liệu trung bình hàng năm chỉ ra rằng, mỗi ngày nước này có một vụ xả súng giết người tập thể, khiến hơn 4 người thiệt mạng. 

Tính từ đầu năm 2008 đến ngày 13/11, tổng cộng 308 vụ xả súng đã diễn ra trên toàn lãnh thổ Mỹ. Các tay súng không chỉ là những kẻ có tiền án bạo lực, thành phần của các tổ chức khủng bố, cực đoan mà còn bao gồm cả học sinh, sinh viên và cả cựu chiến binh. 

Năm 2017, cả nước Mỹ đã chấn động nặng nề bởi vụ xả súng đẫm máu ở Las Vegas khiến 59 người thiệt mạng. Sang năm mới 2018, máu của người Mỹ vẫn không ngừng chảy trên quê nhà vì chính các công dân nước này. 

Vụ xả súng đẫm máu tại trường Trung học Stoneman Douglas, thành phố Parkland, Florida xảy ra khi giờ học gần kết thúc vào đúng ngày Lễ Tình yêu Valentine 14/2, cướp đi sinh mạng của 17 người vô tội, đa phần trong số đó là các em học sinh. Nghi phạm ném lựu đạn khói, kích hoạt báo cháy trước khi bắt đầu vụ tấn công, gây ra cảnh hoảng loạn trong ngôi trường có hàng trăm học sinh, giáo viên và nhân viên. Điều đáng ngạc nhiên, hung thủ đứng sau vụ tấn công bạo lực ấy lại là cựu học sinh của trường Nikolas Cruz, một thanh niên 19 tuổi. 

Đến tháng 6/2018, một lần nữa thế giới bị chấn động bởi vụ xả súng nhằm vào tòa soạn báo Capital Gazette, bang Maryland khiến 5 nhà báo thiệt mạng. Hung thủ được xác định là Jarrod Ramos, hắn thừa nhận có mối thù với tòa soạn này từ năm 2011 sau khi họ đăng tải những thông tin về việc Ramos quấy rối tình dục một người bạn học cũ. Vụ xả súng vào tòa soạn báo Capital Gazette đã biến ngày 28/6 trở thành ngày chết chóc nhất đối với báo chí tại Mỹ trong nhiều năm qua.

Tối muộn hôm 7/11, một vụ xả súng đẫm máu khác cướp đi sinh mạng 12 người đã xảy ra tại quán Borderline Bar & Grill ở thành phố Thousand Oaks, bang California, Mỹ. Theo lời một nhân viên thực thi pháp luật, thủ phạm đã nổ ít nhất 30 phát súng vào những người có mặt tại quán bar đó khiến nhiều người trúng đạn. Nghi phạm được xác định là Ian David Long, cựu binh thủy quân lục chiến Hoa Kỳ từng chiến đấu ở Afghanistan. 

Ngày 19/11, một vụ xả súng tại bệnh viện Mercy ở Chicago, bang Illinois của Mỹ làm 4 người chết, trong đó có 1 bác sĩ. Cùng ngày, nước Mỹ ghi nhận thêm một vụ xả súng khi các báo cáo cho biết, bốn người bị nã đạn ở gần khu vực Coors Field của thành phố Denver, thuộc bang Colorado. Một trong số các nạn nhân đã chết.

Cũng trong ngày 19/11, một phụ nữ bị bắn chết dưới cầu Mo-ri-xơn ở khu phố trung tâm Pót-len của Mỹ. Nạn nhân được tìm thấy nằm ở lối đi phía đông dọc Đại lộ Tây Nam gần phố Ha-vi Miu. Cảnh sát đang điều tra hai khu vực ở dưới cầu, trong đó có một vị trí dường như có quần áo và một lán trại gần đó.

Cũng vào ngày 19/1, cảnh sát thành phố Can-xát của Mỹ bắt giữ một người liên quan vụ nổ súng tại đây. Tên này đã đột nhập vào một ngôi nhà và xảy ra đấu súng. Người đàn ông bị bắt giữ ở địa điểm cách hiện trường xảy ra vụ việc gần 5 km. Cảnh sát cũng bắt giữ một kẻ tình nghi khác khi người này bị thương và được đưa vào một phòng cấp cứu.

Mới nhất, ngày 26/1/2019 một vụ xả súng giết chết chính cha mẹ mình và 3 người khác do nghi phạm Dakota Theriot gây ra tại bang Louisiana, Đông Nam nước Mỹ.

Mời các anh chị dân chủ lòi trĩ, các phóng viên kền kền máy lạnh cho biết, nguyên nhân dẫn đến tình trạng mỗi ngày ở Mỹ có ít nhất 1 vụ xả sung giết người tập thể có phải do nền giáo dục hay không?

Vụ Trưởng công an TP.Thanh Hóa bị tước quân tịch: "SỜ GÁY" 5 CÁN BỘ CHIẾN SĨ KHÁC CÓ BIỂU HIỆN BAO CHE TỘI PHẠM

Khoai@

Theo kết luận của Thanh tra Bộ Công an, hành vi nhận tiền từ ông Đỗ Đức Hiếu (nguyên cán bộ thuộc Đội Cảnh sát trật tự Công an TP.Thanh Hóa) của Đại tá Nguyễn Chí Phương là có dấu hiệu phạm tội nhận hối lộ.

Báo Công an nhân dân đưa tin, chiều 25/1/2019, tại trụ sở Công an TP.Thanh Hóa, Giám đốc Công an tỉnh Thanh Hóa đã công bố Quyết định của Bộ trưởng Bộ Công an về việc tước quân tịch đối với Đại tá Nguyễn Chí Phương, Trưởng Công an TP.Thanh Hóa.

Theo kết luận của Thanh tra Bộ Công an, hành vi nhận tiền từ ông Đỗ Đức Hiếu (nguyên cán bộ thuộc Đội Cảnh sát trật tự Công an TP.Thanh Hóa) của Đại tá Nguyễn Chí Phương là có dấu hiệu phạm tội nhận hối lộ.

Căn cứ vào kết luận trên, Thanh tra Bộ Công an kiến nghị Bộ Công an thi hành kỷ luật với hình thức tước danh hiệu CAND đối với Đại tá Nguyễn Chí Phương; chuyển vụ việc cho cơ quan điều tra để xử lý theo quy định của pháp luật. Đồng thời, xem xét trách nhiệm của 5 cán bộ, chiến sĩ khác của Công an TP.Thanh Hóa có biểu hiện bao che tội phạm.

Trước đó, nhiều báo đã đưa tin, mạng xã hội xuất hiện 1 đoạn ghi âm dài 23 phút có tiêu đề: "Đại tá Nguyễn Chí Phương - Trưởng Công an TP.Thanh Hóa nhận tiền chạy án 260 triệu đồng, bị thuộc cấp tố cáo".

Cựu đại tá Nguyễn Chí Phương.

Đoạn ghi âm này thể hiện nhiều cuộc hội thoại được ghi lại các nhiều thời điểm khác nhau và có giọng nói của cả nam, nữ. Thời điểm đó, ông Phương thừa nhận người trong ghi âm đó đúng là giọng của mình, giọng còn lại là thuộc cấp ông Phương.

Ghi âm đề cập việc một thuộc cấp của ông Phương tố đại tá Phương nhờ "chạy án" do có dính dáng tới việc trộm cắp xe máy vi phạm tạm giữ tại bãi xe thuộc Công an thành phố. Số tiền đề cập trong đoạn ghi âm là 260 triệu đồng.

Người được cho là đã đưa tiền cho đại tá Phương để "chạy án" nhưng "không thành" và cho rằng ông Phương chiếm dụng luôn là anh Đỗ Đức Hiếu (SN 1989, quê huyện Triệu Sơn, tỉnh Thanh Hóa) từng là cán bộ tại Đội Cảnh sát trật tự - Công an TP.Thanh Hóa. Hiếu cũng bị tước quân tịch Công an nhân dân vì hành vi Trộm cắp tài sản tại cơ quan công an. Hiếu nói đưa tiền cho ông Phương nhưng vẫn bị phạt 9 tháng tù.

Sau khi ông Đỗ Đức Hiếu tố cáo, ngày 30/11/2018, Giám đốc Công an tỉnh Thanh Hóa đã ra quyết định tạm đình chỉ công tác đối với Đại tá Nguyễn Chí Phương để Thanh tra Bộ Công an xác minh, làm rõ vụ việc.

Trong thời gian Đại tá Nguyễn Chí Phương bị tạm đình chỉ công tác, Đại tá Khương Duy Oanh, Phó Giám đốc, kiêm Thủ trưởng Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Thanh Hóa được phân công phụ trách lãnh đạo Công an TP.Thanh Hóa.


NGA TỐ MỸ ÂM MƯU ĐẢO CHÍNH Ở VENEZUELA

Nga tố Mỹ âm mưu đảo chính ở Venezuela


Đại sứ Nga tại Liên Hiệp Quốc (LHQ) Vassily Nebenzia cáo buộc Mỹ đang cố tiến hành cuộc đảo chính ở Venezuela và Hội đồng Bảo an LHQ cần xem xét mối đe dọa này.

Cuộc họp tại Hội đồng Bảo an LHQ bàn về tình hình Venezuela/REUTERS

Tuyên bố này được đưa trong phiên họp khẩn của Hội đồng Bảo an LHQ vào ngày 26.1 nhằm thảo luận tình hình Venezuela sau khi chủ tịch quốc hội cũ thuộc phe đối lập Juan Guaido tự xưng là “Tổng thống lâm thời Venezuela” và được Mỹ cùng một số đồng minh ủng hộ, theo đài RT.

Nga và một số quốc gia khác phản đối việc LHQ thảo luận “tình hình Venezuela” vì đây là vấn đề nội bộ không đe dọa cộng đồng quốc tế. Moscow cho rằng chính hành động của Mỹ ở Venezuela mới là điều đáng quan ngại.

Cả hội nghị LHQ phục vụ chiến lược và âm mưu của Mỹ nhằm lôi kéo tổ chức quốc tế này vào chiến dịch thay đổi chế độ ở Venezuela , đại sứ Nebenzia nói.

“Washington can dự vào vấn đề nội bộ của quốc gia khác không có gì mới vì Mỹ xem khu vực Mỹ Latinh là sân sau nên chẳng cần quan tâm đến đời sống người dân tại đây. Venezuela trở thành nạn nhân mới nhất của Mỹ”, đại sứ Nga lưu ý.

Trước đó, Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro tuyên bố cắt đứt quan hệ ngoại giao với Mỹ vì “kích động đảo chính”, đồng thời ra thời hạn 72 giờ cho tất cả các nhà ngoại giao Mỹ phải rời khỏi Venezuela. Ông Maduro ngày 26.1 tuyên bố đa số các ngoại giao Mỹ đã rời khỏi nước này.

Trong khi đó, phe đối lập tiếp tục đòi Tổng thống Maduro từ bỏ quyền lực trong khi một số nước kêu gọi tổ chức bầu cử sớm. Tuy nhiên, quân đội Venezuela tuyên bố trung thành và sẵn sàng bảo vệ Tổng thống hợp hiến Maduro vừa tuyên thệ nhậm chức nhiệm kỳ 2 vào ngày 10.1.

Tính đến ngày 26.1, đã có ít nhất 29 người thiệt mạng trong các cuộc đụng độ giữa phe biểu tình chống Tổng thống Maduro với lực lượng an ninh lẫn những người ủng hộ đảng cầm quyền PSUV, theo CNN.

TRÒ HỀ "TƯỞNG NIỆM"

Cuteo@

Mọi năm cứ dịp này là đám vong nô lại kêu gọi cái gọi là tưởng niệm Hải chiến Hoàng Sa, mà thực chất là thông qua thứ hoạt động này để "vinh danh" đám tay sai hèn nhát thành anh hùng; đánh lận đỏ đen để phủi sạch công lao của quân đội Việt Nam anh hùng, và cái đích lớn hơn là gây bất ổn xã hội tiến tới bạo loạn đường phố, lật đổ chế độ.

Năm nay, ngoại trừ lác đác vài tay 3 sọc ở nước ngoài, còn đám trong nước câm như hến. Hehe.

Vì sao vậy?

Thứ nhất, các hội nhóm bất hợp pháp ấy đang trên đà thối rữa, tan rã khi mà bất đồng với nhau về "đường lối", không có khuôn mặt nào đủ sạch sẽ, tử tế đóng vai thủ lĩnh. Và đặc biệt là mâu thuẫn với nhau về lợi ích, tiền bạc. trăm thằng tham gia thì chín mươi chín thằng chỉ nhăm nhe xà xẻo, biển thủ tiền tài trợ và lo lợi ích của riêng mình. Ngữ ấy thì làm cách mạng vào mắt.


Thứ hai, việc Luật An ninh mạng chính thức có hiệu lực từ ngày 01/01/2019 với quy định những hành vi bị nghiêm cấm, trong đó những nội dung không được phép đăng tải trên mạng như “kêu gọi, vận động, xúi giục, đe dọa, lôi kéo tụ tập đông người gây rối, chống người thi hành công vụ, cản trở hoạt động của cơ quan, tổ chức gây mất ổn định về an ninh, trật tự...” đã khiến số rận chủ không khỏi lo lắng, không rận chủ nào muốn làm “chuột bạch” của Luật An ninh mạng. 

Thứ ba, đã đến lúc các cơ quan chức năng và thậm chí là đông đảo người dân lương thiện không thờ ơ, không ngồi yên để cho đám chó đói thích sủa thì sủa, thích cắn thì cắn. Những hoạt động tụ tập, gây rối trật tự công cộng ấy nếu có xảy ra thì gần như ngay lập tức bị giải tán. 

Chống à? mời xộ khám.

Chính vì những điều trên, đám vong nô hủi quốc ấy chỉ có thể "cắm trộm" như nhóm của NQA và sẽ chỉ làm trò cười cho thiên hạ mà thôi mà thôi.

Người ta có nhiều cách để thể hiện lòng yêu nước, nhưng dứt khoát không phải là chống đối chế độ, nói xấu đất nước, tôn vinh kẻ thù thành anh hùng...