Trong Tam cương, bạn Khổng đưa mối quan hệ quân-thần lên đầu. Bạn í nói: “Quân xử thần tử, thần bất tử, bất trung”.
Dĩ nhiên, ai cũng biết bạn Khổng nói để đề cao cái Trung-Lễ-Nghĩa, đề cao giá trị của người quân tử, và tất yếu là phục vụ cho tầng lớp cầm quyền.
Xét một cách toàn diện, vua phải ra vua và thần phải ra thần. Vua sáng thì không có thần bất trung. Vua không những là người cầm thuyền trượng quyền lực của một quốc gia, mà còn “đưa ra” pháp luật để từ quan lại đến cần lao phải nghe theo trong việc trị quốc. Lại dĩ nhiên, đã là vua sáng thì luôn đưa ra pháp luật nghiêm minh, mà pháp luật đã nghiêm thì không sinh ra thần bất trung.
Thế nên, bạn Khổng đưa ra chủ thuyết trên thì bạn lại khuyến khích con người ta Bất Trung-Bất Lễ-Bất Nghĩa.
Giả sử vua tàn ác bạo ngược, hoang dâm vô độ, để cho cần lao lầm than, ai oán lên tận trời xanh mà người quân tử vẫn phục tùng và tuân thủ những điều sai trái đó thì là cái loại người trời không dung, đất không tha, không Bất Trung-Bất Lễ-Bất Nghĩa mới là lạ.
Để bảo vệ thầy của mình, bạn Mạnh học trò bạn Khổng ngụy biện rằng, loại vua như thế không phải là vua. Ô hay, thế không phải là vua thì là cái loại gì hở Mạnh?
Quay lại xứ An-nam. Hệ tư tưởng của bạn Khổng đã ăn sâu bám rễ vào tư duy từ quan lại đến cần lao. Thế nên, quan lại luôn mặc định “Tao làm quan là chúng mày phải phục vụ”, còn cần lao cũng luôn mặc định “Mình làm dân thì phải chấp nhận bị bóc lột, áp bức”.
Và giữa hai quan niệm trong mối quan hệ quan-dân này, sinh là một lũ điếm bút có tý chữ nghĩa, bẻ cong sự thật, lấy hệ tư tưởng của bạn Khổng để áp đặt cần lao nói chung và những chủ thuyết trái chiều, không có lợi cho quan lại nói riêng.
Làm quan, là phải cống hiến công sức để dân giàu nước mạnh. Phải nghe dân, thương dân thì khi nước khó có dân lo, nước bị xâm chiếm có dân giữ.
Đằng này, nhờ bọn điếm bút bẻ cong cái Bất Trung-Bất Lễ-Bất Nghĩa của bạn Khổng thành cái Trung-Lễ-Nghĩa để áp đặt cần lao, nhằm phục vụ cho lợi ích riêng của mình thì dân không yên, nước không nguy mới là lạ.
An-nam, muốn ngẩng mặt lên chơi với đại đồng tiến bộ thế giới, không vứt tư tưởng của bạn Khổng vào sọt rác, thì đừng mong đến ngày đó.
(@ by Baron, 2014)
Được đăng bởi Bau Trinh Xuan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét