Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

NGUYỄN LÂN THẮNG “CON RẬN” CẮN NÁT BẢNG VÀNG GIA PHONG

NVM FB – Sau khi NVM viết bài “Điều trần một phía, làm sao khách quan” phê phán Nguyễn Lân Thắng cùng một nhóm “cá nóc gơ” tự xưng “nhà báo độc lập” được đám rận cờ vàng câu kéo sang Mỹ sủa bậy nói xấu Tổ quốc, Nguyễn Lân Thắng đã có bài viết tiếp tục xuyên tạc về NVM. Lẽ ra, theo quan điểm “chó cứ sủa đoàn người cứ đi”, NVM sẽ không thèm chấp luận điệu ba xu của những kẻ như Nguyễn Lân Thắng, Nguyễn Thuỳ Trang đang công kích mình. Nhưng để rộng đường dư luận, NVM cũng có vài điều nói rõ như sau:

1/ Việc Thắng bịa đặt “nhưng chúng ta chưa hề thấy Nguyễn Văn Minh một lần nào viết bài bênh vực cho chính những người bộ đội phục viên hay thanh niên xung phong bị cưỡng chế đất…” là hết sức hồ đồ. Trên thực tế, NVM hoàn toàn không phải là cây bút chuyên nghiệp viết về chính luận hay chống Diễn biến hoà bình như Thắng và các nhà rận chủ vẫn rêu rao mà chỉ thi thoảng tham gia viết, còn công việc chính, vẫn là thường xuyên viết tin bài nhiều mặt về kinh tế - xã hội, trong đó có việc bảo vệ những người dân bị oan sai, có tới hàng trăm bài báo như thế trong mấy năm qua.

2/ NVM là sĩ quan QĐND Việt Nam làm việc và được đề bạt quân hàm đúng niên hạn, không hề có chuyện “cơ hội chính trị”, chỉ trong 3 năm nhảy từ đại uý lên trung tá như Thắng suy diễn. Cũng như Nguyễn Hùng BBC từng viết bài xuyên tạc NVM, Nguyễn Lân Thắng đã tỏ rõ sự nghiệp dư, không phải là nhà báo khi hồ đồ, không tìm hiểu kỹ đã suy diễn tùm lum như vậy

3/ Những sự việc nhà báo bị xâm hại, cản trở khi tác nghiệp ở VN là có, cũng như ở bất cứ quốc gia nào nhưng chỉ là số ít và những người vi phạm đều đã bị xử lý nghiêm. Những nhà báo như Ngọc Năm, Thế Dũng, Phi Long…đều là những đồng nghiệp đang tác nghiệp chung địa hạt với NVM, không thấy họ bức xúc gì cả khi đã được bảo vệ theo đúng pháp luật, đâu cần những kẻ “đó rách ngáng…nước mát tưới ruộng” như Lân Thắng kêu quyền lợi giùm họ. Không thể viện dẫn những trường hợp như thế để nói VN không có tự do báo chí.

4/ Điều nữa, con chim có tổ, con người có cội nguồn, Nguyễn Lân Thắng hãy biết sám hối, quay đầu là bờ vẫn còn kịp, Đừng là con rận cắn nát bảng vàng gia phong của gia đình, dòng họ như một bạn đọc trên mạng đã từng viết về Thắng, xin trích lại để mọi người cùng suy ngẫm: 

Nguyễn Lân Thắng – người đã bị tạm giữ vì được cho là hành động của y phá hoại Đảng Cộng sản Việt Nam, vừa được thả ra, có một thân thế mà rất nhiều người mong muốn. Sinh ra và lớn lên trong họ tộc Nguyễn Lân, hiếm có gia đình nào có đến 8 người con đều là giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ như gia đình cố giáo sư – nhà giáo nhân dân Nguyễn Lân. Đáng lẽ ra, Nguyễn Lân Thắng nên có ý thức, có tư tưởng chính trị vững vàng như ông, như bác, như cha, như anh, chị của mình còn đằng này, Thắng lại có chuỗi hành động phá hoại đất nước, cổ súy, kêu gọi chống Đảng Cộng sản Việt Nam – nơi mà gia đình ông đã dành nhiều tâm huyết xây dựng đóng góp. “Một con rận” cắn nát bằng khen danh giá của gia đình, Thắng có thấy thẹn? Hành động lố bịch của Thắng cũng như vết ố sẽ còn mãi, khó mà tẩy sạch khi mà tư tưởng của Thắng bây giờ chỉ có một, đó là “Chống…” mà thôi?

Ảnh: Bùi Tín - Kẻ đào tẩu vô luân

Nguyễn Lân Thắng là cháu nội của cố Giáo sư Nguyễn Lân – người Thầy về tâm lý giáo dục và có công rất lớn trong việc xây dựng bộ môn và khoa tâm lí học, giáo dục học của hệ thống các trường Sư phạm ở Việt Nam; Là con của Phó Giáo sư – Tiến sĩ Nguyễn Lân Tráng, giảng viên bộ môn Hệ thống điện, khoa Điện, trường Đại học Bách khoa Hà Nội; Là cháu của Giáo sư – Tiến sĩ Nguyễn Lân Dũng, Giám đốc Trung tâm vi sinh vật học ứng dụng, đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa X, XI, XII, giảng viên khoa Sinh học trường Đại học Khoa học tự nhiên – Đại học Quốc gia Hà Nội. Đây là gia đình danh giá, bởi tất cả những người bác, cô, chú ruột của Nguyễn Lân Thắng đều là giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ. Nhưng điều thất vọng nhất có lẽ là trong gia đình tài hoa, đức cao vọng trọng này lại có một đứa cháu trịnh thượng mang tên Nguyễn Lân Thắng.

Trong dòng họ nhà “Nguyễn Lân” từ con ruột đến con rể; con dâu; đến cháu của cố Giáo sư Nguyễn Lân đều có chỗ đứng vững chãi trong xã hội, cống hiến hết lòng cho đất nước. Vợ của giáo sư – tiến sĩ – nhạc sĩ Nguyễn Lân Tuất là phó giáo sư – nghệ sĩ công huân Liên bang Nga Svetlana Kurbetova; chồng của tiến sĩ Nguyễn Tề Chỉnh là giáo sư Bùi Thế Kỳ, sinh thời là chuyên gia đầu ngành về tim mạch ở Bệnh viện Hữu nghị Việt – Xô. Vợ của giáo sư – tiến sĩ Nguyễn Lân Dũng là đại tá – phó giáo sư – tiến sĩ – thầy thuốc nhân dân Nguyễn Kim Nữ Hiếu, nguyên phó giám đốc Bệnh viện Trung ương Quân đội 108 (bà Hiếu là con của cố giáo sư – tiến sĩ Nguyễn Văn Huyên, Bộ trưởng Bộ Quốc gia Giáo dục của Chính phủ Liên hiệp Kháng chiến Việt Nam Dân chủ Cộng hòa từ năm 1946 đến năm 1975). Các con dâu nhà Nguyễn Lân phần lớn là giáo viên, bác sĩ…

Truyền thống hiếu học của gia đình lan tỏa sang thế hệ thứ ba. Đại tá Bùi Ngọc Quang, người con cả của tiến sĩ Nguyễn Tề Chỉnh, hiện là Phó Viện trưởng Viện Công nghệ Thông tin – Bộ Quốc phòng; tiến sĩ Nguyễn Lân Hiếu, con trai của giáo sư Nguyễn Lân Dũng, nay là chuyên gia tim mạch có tên tuổi, giữ chức Phó Giám đốc Trung tâm Tim mạch – Bệnh viện Đại học Y Hà Nội; Em gái tiến sĩ Hiếu, chị Nguyễn Kim Nữ Thảo, hiện đang làm luận án tiến sĩ ở Mỹ. Tiến sĩ Nguyễn Lân Hùng Sơn (con trai của giáo sư – tiến sĩ Nguyễn Lân Hùng) là một nhà điểu học có triển vọng, đồng thời là Phó Chủ nhiệm Khoa Sinh học – Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Ngoài ra, còn có tiến sĩ Nguyễn Ngọc Lưu Ly (con gái của phó giáo sư – tiến sĩ Nguyễn Lân Trung), tiến sĩ Bùi Ngọc Minh (con trai của tiến sĩ Nguyễn Tề Chỉnh)… Tất cả đều có học vị, có trình độ hiểu biết hẳn hoi và hành động luôn hết lòng cống hiến thật sự cho đất nước, còn Nguyễn Lân Thắng thì đi ngược lại truyền thống mà ông cha đã mở lối…

Hành động ngông cuồng, của Nguyễn Lân Thắng khi ngang nhiên xông vào cơ quan chức năng, chụp hình vu khống Công an trại Lộc Hà đánh người rồi cho người tung ảnh trên mạng; sau đó lại thách thức đố ai bắt được tôi: “Nói luôn cho vuông nhá, hơn 100 thằng áo xanh đủ loại từ hình sự, phòng chống ma túy, cảnh sát cơ động của thành Vinh đạp cửa xông vào vồ 3 thằng bọn tớ còn chả làm được các đếch gì… nữa là cái loại trung cấp cảnh sát, trung cấp an ninh chưa tốt nghiệp như các bạn nhá” thật không khác nào ném bùn vào mặt gia đình của mình. Một gia đình danh giá, đức cao trọng vọng thế kia không biết đã tạo ra oan nghiệt gì để bây giờ lại chịu cảnh trớ trêu, mang tai mang tiếng? Tiếc cho ông, tiếc cho cái lý lịch sạch, cái lý lịch mà nghìn người ao ước mà ông có được giờ không còn ý nghĩa gì đối với Nguyễn Lân Thắng. Tiếc cho một con người “rận chủ” đã đi lầm đường, lạc lối, chống lại tất cả thành viên, dòng họ nhà “Nguyễn Lân”…!

Có lẽ, giờ đây thân phụ Nguyễn Lân Thắng (Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Lân Tráng) rất buồn và thấy có lỗi với dòng họ tổ tiên, nhất là với cha mình, cố Giáo sư Nguyễn Lân. Bởi, thân làm cha sinh ra con mà không dạy được con, để cho con làm xằng, làm bậy, đi ngược lại truyền thống tốt đẹp của gia đình thì đau khổ vì sự bất lực của mình. Người ta nói, “cha mẹ sinh con, trời sinh tính” nên dù có muốn, một khi con đã sinh tật, sinh dã tâm thì khó lòng dạy con thành người tốt, khó dìu con đi về với chính đạo. Có lẽ Nguyễn Lân Thắng không biết rằng, cái hành động động tày trời của mình ngày hôm nay như là con dao đâm thấu tim thân phụ của mình và vết thương đó sẽ không bao giờ lành, trở thành vết sẹo đeo đẳng đeo theo ông, ám ảnh ông đến suốt cuộc đời”.

Tái bút: Khuyến mại thắng mấy tấm hình Bùi Tín - người giỏi, tài hoa gấp hàng nhìn lần thắng mà còn phải đi thái bánh phở ở Paris khi trót lội dòng nước ngược, một tấm gương tày liếp cho Thắng!


Bài viết của Nguyễn Lân Thắng ( ta bị block rồi nên nhờ người chép lại ko có link )

Ngày 28 tháng 4 năm 2014 lúc 23:39 tờ Quân Đội Nhân Dân có bài của trung tá Nguyễn Văn Minh, một cây bút chuyên nghiệp của bộ máy tuyên huấn Quân uỷ Trung ương với tựa đề: Điều trần… một phía, làm sao khách quan?

Trước tiên, phải nói rõ vai trò Quân ủy Trung ương là cơ quan lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam trong Quân đội Nhân dân Việt Nam, thể hiện quan điểm Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo Quân đội nhân dân Việt Nam tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt. Tuy phạm vi trách nhiệm chỉ trong quân đội, nhưng với mục tiêu hàng đầu là bảo vệ Đảng, cho nên người ta thấy những cây bút như Nguyễn Văn Minh luôn xuất hiện để bênh vực cho Đảng CSVN mỗi khi bên ngoài xã hội xảy ra bất cứ chuyện gì bất lợi cho Đảng. Mang tiếng là một sĩ quan quân đội của Nhân Dân, nhưng chúng ta chưa hề thấy Nguyễn Văn Minh một lần nào viết bài bênh vực cho chính những người bộ đội phục viên hay thanh niên xung phong bị cưỡng chế đất… chưa nói đến những trường hợp oan sai khác như ông Nguyễn Thanh Chấn – Bắc Giang… hay chuyện bất công xảy ra với người dân mà nhiều tờ báo khác phải lên tiếng bênh vực cho họ.

Cái tên Nguyễn Văn Minh bắt đầu được biết đến từ năm 2011 khi còn là đại úy với những bài viết thóa mạ lòng yêu nước của những người biểu tình chống Trung Quốc xâm lược trên blog Yahoo, vậy mà đến năm 2014 đã là trung tá! Lạ quá… chiến công nào đây giữa thời bình mà được thăng quân hàm còn nhanh hơn thời chiến, hay chỉ nhờ những bài viết như vậy? Bài viết mới đây của Nguyễn Văn Minh trên báo Quân đội Nhân dân nhằm chỉ trích những blogger, nhà báo tự do đến Hoa Kỳ để tham dự buổi điều trần về tự do báo chí nhân ngày Tự Do Báo Chí thế giới, rằng họ là những kẻ “cơ hội chính trị”, là những kẻ “truyền bá, phát tán những thông bịa đặt, xuyên tạc, chống đối chính quyền”. Vậy thử hỏi viết để thăng quân hàm vượt cấp có phải là “cơ hội chính trị” không?! Dân oan mất đất đang lê la đầy đường ở đâu ra?! Người dân chết trong đồn công an ở đâu ra?! Trẻ con chết vì vacxin và bệnh dịch sởi la liệt ở đâu ra?!… có là thánh cũng không thể phủ nhận những chuyện như vậy chứ đừng nói là ai xuyên tạc cho được!

Càng viết, Nguyễn Văn Minh càng bộc lộ một trình độ hiểu biết của một con ếch nhựa rơi dưới cống. Chẳng hạn như Nguyễn Văn Minh cho rằng Hoa Kỳ cho những người kia điều trần là từ một phía, là không khách quan. Vậy thử hỏi, nếu giả sử một trong những người đó chính thức viết bài phản biện lại bài viết của Nguyễn Văn Minh, liệu báo Quân đội Nhân dân hay 700 tờ báo ở Việt Nam có tờ nào dám đăng?! Riêng câu hỏi này thôi đã khiến bài viết của Nguyễn Văn Minh trở thành ngờ ngệch, đáng thương!

Thứ hai, Nguyễn Văn Minh ngồi trong cái đáy giếng làng, cứ ngỡ thế giới cũng tròn như giếng làng mình, cứ chém gió chuyện đông chuyện tây như thật, cứ nghĩ thiên hạ bây giờ vẫn còn ở cái thời chỉ biết nghe mỗi cái loa rỉ treo trên cây đa đầu xóm. Đọc một bài viết mà lời lẽ hùng hồn như một bản cáo trạng, nhưng kỳ thực là trung tá Nguyễn Văn Minh phải đợi bài viết của một kẻ lưu vong đã thay tên đổi họ như John Lee viết ra xong, mới dựa vào đó để hùa theo chốt hạ. Lẽ ra Nguyễn Văn Minh và John Lee phải thấy nhục nhã tại sao một cây viết ”chính thống” như mình và một đồng bọn là chủ bút tờ báo tại Mỹ lại không được mời mới phải chứ.

Nguyễn Văn Minh đã nói rằng những nhà báo độc lập kia là những kẻ cơ hội chính trị, trong nước thì viết bài xuyên tạc tình hình đất nước và giờ ra nước ngoài tiếp tục xuyên tạc bịa đặt về tự do báo chí. Vậy tại sao ngay phóng viên có thẻ nhà nước cấp như hai nhà báo Nguyễn Ngọc Năm và Hán Phi Long (VOV) bị công an đánh tơi bời khi tác nghiệp ở Văn Giang nhỉ? Tại sao phóng viên Thế Dũng (Lao Động) lại bị hành hung khi tác nghiệp ở nơi buôn lậu gia cầm nhỉ? Tại sao hai phóng viên là Nguyễn Duy Long và Trần Văn Dương (VTC16) lại bị chức sắc thôn truy sát khi tìm hiểu về dồn điền đổi thửa nhỉ? Đấy có phải là tự do báo chí không hả ông trung tá nhà báo quân đội? Rồi còn nhiều cây bút tự do trong nước đã phải nhận những bản án tù khắc nghiệt như Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần của nhóm CLB nhà báo tự do hay những cây bút độc lập như Phạm Viết Đào, Phạm Chí Dũng, Trương Duy Nhất… những người đến Mỹ biết trước hậu quả họ có thể gánh chịu, nhưng họ vẫn kiên định cất tiếng nói của mình. Họ có là kẻ cơ hội không khi dám chọn phần thiệt về mình chỉ để nói lên sự thật?

Nực cười nữa là Nguyễn Văn Minh còn bày cách cho nước Mỹ phải hỏi nghị sĩ này, phải hỏi nghị sĩ kia thì mới khách quan, mới trung thực. Nếu chính phủ Mỹ dại đến mức phải để cho một trung tá nhà báo của một tờ báo chả ai đọc như Nguyễn Văn Minh chỉ lối như vậy thì tốt nhất chính phủ Việt Nam cũng nên quên đi việc hợp tác kinh tế TPP hay lời mời tổng thống của bọn hâm ấy làm gì, nên mời Kim Jong Un thì hơn./.

2 nhận xét:

  1. Nguyễn Lân Thắng - Việt Tân chánh hiệu.
    Thằng mặt chuột.
    Chưa thấy quan tài chưa nhỏ lệ

    Trả lờiXóa
  2. Phạm Quốc Bảolúc 13:04 30 tháng 4, 2014

    Tôi ca ngợi những Blogger đã can đảm nói lên tiếng nói trung thực!
    Nguyễn Văn Minh là tên nô bút trong tờ QĐND, chỉ biết bợ đỡ đảng CSVN để hường xái!

    Trả lờiXóa